Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Phong Lưu

Chương 17



Người này chính là tướng quân tráng võ bị đám hắc y nhân vây công trước kia,thấy Đường Tiểu Đông, ha ha cười nói:

- Đường tráng sĩ, chúng ta lại thấy mặt, thực sự có duyên phận, ha ha…

Hắn cảm giác được bầu không khí vi diệu trong sảnh, quay đầu trừng mắt nhìnLâm đại nhân, sắc mặt trầm xuống, quát hỏi:

- Các ngươi, có chuyện gì?

Lâm đại nhân với sắc mặt vô cùng khó coi khom mình hành lễ:

- Đồng đại nhân, hạ quan tới đây thuê tiền thuế.

Đồng Cương liếc mắt nhìn Kha Vân Tiên với sắc mặt trắng bệnh, híp mắt lại, xuaxua tay, nói:

- Biết rồi, bản quan sẽ xử lý, các ngươi đi đi!

Lâm đại nhân dẫn đám nha dịch phẫn nộ rời đi, hắn chỉ là một bộ đầu nho nhỏcủa Lôi Châu Thành mà thôi, Đồng đại nhân chính là đại quan tứ phẩm, so vớitri phủ lão gia còn lớn hơn vài cấp, quan lớn áp chết người, hắn nào dám hérăng.

Đường Tiểu Đông gọi người đóng cửa lớn, gọi rượu thiết yến chiêu đãi, Kha VânTiên biết sự tình có chuyển cơ, vội vội vàng vàng phân phó các cô nương tậntâm chiêu đãi.

Trong lòng nàng lật ngược lên trời, có vị quan tứ phẩm Đồng đại nhân này đứngra, chẳng phải miễn toàn bộ tiền thuế hay sao? Một tháng tiết kiệm được 50lượng bạc, một năm chính là 600 lượng bạc trắng óng ánh.

Có Đồng Cương ra mặt, một quan to tứ phẩm, hơn nữa còn là hồng nhân của tướnggia, tri phi đại nhân ngay cả cái rắm cũng không dám phòng, ha ha hi hi trởthành kẻ phụ họa, ngay cả tiền thuế của Di Tình Viện cũng trực tiếp miễn.

Phàm là dị sĩ tài ba, tướng gia đều dùng số tiền lớn mời chào, Đồng Cươngkhông biết Đường Tiểu Đông không hề có võ công, chỉ biết ám khí của hắn có uylực kinh người, kẻ khác sợ hãi, dị sĩ tài ba như vậy, sao có thể đơn giảnbuông tha.

Lần này hắn tới Lôi Châu chính là vì hộ tống Cửu phu nhân được sủng ái nhấtcủa tướng gia về quê thăm nhà, không dự liệu được nửa đường giết ta một đámthích khách bịt mặt, nhìn tư thế là muốn bắt Cửu phu nhân bên cạnh, may màĐường Tiểu Đông xuất thủ cứu giúp, mới để hắn tránh được tai ương diệt môn.

- Đường huynh, Cửu phu nhân vẫn luôn nhớ mãi không quên chuyện tương trợ, dùsao đều ở Lôi Châu, ngày hôm nay dù thế nào cũng phải tới thăm Cửu phu nhân,nếu không tướng gia tránh tội xuống, đại ca ta không thể đảm đương nổi.

Xưng huynh gọi đệ, quan hệ giữa hai bên đã thân cận hơn không ít.

Nghĩ tới bàn tay ngọc ngà xinh đẹp tuyệt trần kia, trái tim của Đường TiểuĐông nhất thời nhảy lên.

Đồng Cương vừa mới kéo Đường Tiểu Đông rời khỏi cửa, trong lòng Đường TiểuĐông khẽ động, nói:

- Đồng huynh chờ một chút…

Nói xong, vội vã kéo Kha Vân Tiên lên lầu.

Kha Vân Tiên không biết hắn muốn gì, thấy hắn thần thần bí bí kéo chính mìnhvào phòng, lập tức cởi quần áo của nàng, cho rằng hắn nghĩ tới cái kia, vẻ mặtđỏ bừng giãy dụa.

- Chàng…. Điên rồi… Giữa ban ngày, Đồng đại nhân còn đang chờ bên dưới…

Ba…

Đường Tiểu Đông vỗ một cái vào đôi song phong cao ngất dụ người phạm tội, cườimắng:

- Kháo, nghĩ ta trở thành cái gì rồi?

- Vậy chàng cởi quần áo của người ta làm gì?

Hiểu lầm ý tứ của hắn, hai gò má của Kha Vân Tiên càng hồng, hai tay vẫn chămchú giữ cạp váy không tha.

- Ta muốn lấy bộ nội y màu đỏ của nàng.

- A…

Kha Vân Tiên như rơi vào hầm băng, toàn thân phát lạnh, hai gò mát chợt táinhợt không máu:

- Chàng… Chàng…

Thấy nước mắt chớp động lưng tròng của nàng, đau đau khổ khổ, Đường Tiểu Đôngôm nàng vào lòng an ủi, ôn nhu giải thích nói:

- Vân Tiên, Cửu phu nhân chính là tiểu thiếp được yêu thích nhất của tướnggia, ta lấy lòng nàng ta, không phải là bởi vì chuyện của chúng ta sao, có chỗdựa tướng gia, quan phủ cũng không dám tới tìm chúng ta gây phiền phức rồi…

- Nữ nhân của tướng gia, người nào dám chọc? Trừ phi chán sống, ta còn muốncưới nàng, ngoan, nghe lời, tương lai nàng xuất giá rồi, không sinh cho ta mấynhi tử, ta sẽ không buông tha cho nàng…

Tốn đủ một bồn nước bọt lớn, cuối cùng cũng để Kha Vân Tiên nín khóc mỉm cười.

Nhìn thấy nàng mở hộp gỗ, lấy ra một bộ nội y nhỏ màu hồng, khuôn mặt già củaĐường Tiểu Đông không khỏi đỏ lên, liều mạng ho khan.

Kiện nội y màu đỏ này là do Kha Vân Tiên tự mình may, đêm qua đã từng mặc chohắn thưởng thức một lần, vốn tưởng rằng Kha Vân Tiên mặc ở trên người, lạikhông hề nghĩ tới nàng cất giấu trong rương.

Kha Vân Tiên cực kỳ không tình nguyện cẩn thận gấp kiện nội y màu đỏ này, bỏvào trong một chiếc hộp gấm tinh xảo, giao vào tay Đường Tiểu Đông:

- Đông ca, cái gì người ta cũng cho chàng rồi, nghìn vạn lần không được phụtình ý của Vân Tiên…

Biểu tình nhu nhược lo lắng bất an của Kha Vân Tiên để trong lòng Đường TiểuĐông nóng lên, ôm chặt nàng, luôn miệng an ủi:

- Đương nhiên sẽ không, nàng còn chưa sinh cho ta mấy nhi tử, ha ha…

Hai người ở trong phòng triền miên ân ái một lúc mới xuống lầu, Đồng Cương ởdưới lầu sớm chờ đợi lâu không nhịn được cổ quái liếc mắt nhìn Kha Vân Tiên,thẳng cho tới khi nàng đỏ bừng mặt cúi đầu mới hắc hắc cười quái dị vài tiếng,kéo theo Đường Tiểu Đông rời khỏi cửa.

Đường tráng sĩ có thể sử dụng ám khí uy lực kinh người dĩ nhiên không biếtcưỡi ngựa, Đồng Cương thiếu chút nữa ngất xỉu tại chỗ, dưới sự bất đắc dĩ,không thể làm gì khác hơn là bỏ qua chiến mã, thuê một chiếc xe ngựa.

Đường Tiểu Đông đỏ bừng mặt cười gượng không ngớt, trước đây ngồi xe đều là xemáy, taxi, chưa bao giờ cưỡi qua ngựa, xem ra cần phải thích ứng với xã hội cũnày, rất nhiều thứ cần phải học.

Cửu phu nhân được sủng ái nhất của tướng gia họ Hoắc, tên Hàn Yên, nhà ở LôiChâu.

Hoắc gia Lôi Châu vốn dòng dõi thư hương, chỉ là mấy năm gần đây gia đạo sasút, may mà có tam tiểu thư gả cho tướng quốc đại nhân đương triều, Hoắc giamới thịnh vượng một lần nữa.

Lý tướng gia là đại hồng nhân của hoàng đế Huyền Tông, trong triều một tay chơtrời, Cửu phu nhân sủng ái nhất của hắn về thăm quê, các quan lại tại châu phủlần lượt tới tặng lễ, vuốt mông ngựa, cửa lớn Hoắc gia vẫn luôn ngựa xe nhưnước, náo nhiệt phi phàm.

Đồng Cương vừa mới dẫn theo Đường Tiểu Đông thẳng tiến Hoắc phủ, nha hoàntrong phủ nói Cửu phu nhân ở hoa viên phía sau, hai người tiến thẳng về phíahậu hoa viên.

Hoa viên có bốn đại hán diện mục âm trầm đứng canh gác, còn có một thiễu nữ mithanh mục tú, bên trong mơ hồ truyền tới tiếng đàn êm ai.

- Đồng đại nhân.

Bốn đại hán hắc y nhân vừa mới nhìn thấy Đồng Cương, vội vàng khôm mình hànhlễ.

Đồng Cương xua xua tay, vẻ mặt tươi quay về phía thiếu nữ giải thích:

- Vị này là Đường tráng sĩ lúc đầu xuất thủ tương trợ, phiền phức Như Ý cônương thông báo một chút.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...