Phong lưu dâm lộ
Từ biệt cô, Phong xem đồng hồ “chưa tới chín giờ, giờ đi đâu đây, cũng không nên về nhà. Cho bố mẹ chút không gian tâm sự, bố mẹ không còn nhiều thời gian bên nhau nữa”. Xe đạp lăn bánh vô định. Đúng với câu nói ngày trăm mối, tối nằm không. Phong vẩn vơ nghĩ về những người phụ nữ của mình. “bao giờ họ mới có thể hòa hợp với nhau, cùng quan tâm đến nhau như một gia đình và cùng ở với nhau trong một nhà và…” hahaha. Tự dưng đang đi giữa đường cười phá lên. May không ai thấy để chửi mình điên. Nhân sinh đúng là vở kịch của ông trời, tiếng cười đang vang lên thì “rầm”. Xe của Phong đâm vào một cái gì đó mà nó không rõ nữa. Lồm cồm bò dậy cũng là lúc chủ nhân của vật thể không xác định kia bước đến. Cô Nguyệt trong bộ váy dạ hội đứng trước mặt Phong. Có vẻ cô vừa đi tụ họp đâu đó về, mà sao lại húc vào xe nó nhỉ?
Chưa kịp sửa sang lại dáng vẻ thất thểu của mình, Phong đứng hình khi nhìn cô. như muốn thốt lên “thiên địa ơi, quỷ thần ơi, bố mẹ của con ơi…” cô nguyệt trong bộ váy dạ hội trễ ngực tiết lộ cho Phong biết ngực cô trắng mịn màng, cặp vú lộ một phần nổi cao tròn lẳn vô cùng hấp dẫn. Lớp vải nhẹ nhàng bám theo từng đường cong uyển chuyển duyên dáng, quyến rũ, cặp đùi trắng dài thon thả thấp thoáng qua làn váy chống đỡ đôi mông vểnh cao. “mỹ nhân, tuyệt đối là mỹ nhân”. Cô đứng đó như phát sáng trong ánh đèn đường mờ ảo, thật lung linh
– Cô cũng bất lực với cái săm soi trắng trợn này của Phong,cô thầm nghỉ nó củng lớn rồi có những rung động tuổi mới lớn là truyện bình thường, nguyệt lên tiếng hỏi bộ mặt cô dín gì hả? Sao cháu nhìn khiếp thế.Chùi nước vãi đi,nhìn mặt đăm chiêu ra cứ như muốn ăn tươi nuốc sống người ta vậy.
– câu nói đùa của cô làm phong ngượng đỏ cả mặt như kẻ ăn vụng bị bắt quả tang,chợt trong đầu phong lóe lên một ý nghỉ táo bạo phải ghẹo cô xíu mới được
– Mỹ nữ, đêm khuya lạnh lẽo, em có buồn không, có chàng trai cô đơn ở đây, sẽ sưởi ấm trái tim bé nhỏ của em.Cô nguyệt ngạc nhiên khi phong gọi mình là em
– Biến đi, dành những lời đó cho cô gái bé nhỏ của cháu đi. Thấy cô không có vẻ gì là giận giữ mà còn bẻng lẻng gương mặt ửng hồng vẻ mắt cở như thiếu nữ vừa tròn đôi mươi. Mình phải tiếp tục đánh đòn tâm lý
– Cô đẹp quá, cháu yêu cô mất rồi…
– Già họm rồi yêu gì, yêu cô gái nhỏ kia chưa đủ à? – Cô trợn mắt
Cô không hiểu, Phong càng không hiểu, “sao cô nói vậy nhỉ, thế nếu mình nói cô trẻ thì cô sẽ yêu mình à?”. Nhìn thái độ của cô rất bình thường, như thể cô không ý thức được mình nói gì, hoặc câu nói đó chẳng có gì không ổn vậy.
– Đi đâu mà ở đây cô, không về nhà à?
– Cô vừa đi sinh nhật bạn, cái lũ đực kia cứ xum xoe lấy, mấy cái tên hám gái kia cứ chăm chăm nhìn ngực cô, dãi rỏ cả ra mép y như cháu ý, thấy mà phát gớm, nhìn không nổi nữa cô về sớm. Ra ngoài rồi thì không biết đi đâu nữa. Lại về ngắm mấy bức tường thà ngồi ở đây.
– Sao cô không chọn lấy một người, cô đẹp như vậy uổng lắm.
– uổng cái gì? Mà cô cũng không cần ai hết, cho chúng nó thèm chết. Mà cháu đi đâu đây, sao không về nhà?
– Hôm nay bố cháu về, cháu để cho hai người có chút không gian riêng. Ông trời an bài mà, hai trái tim cô đơn tìm đến với nhau, dùng hơi ấm để xua đi cái lạnh lẽo của tâm hồn
– Lẻo mép lắm, nhưng sai đối tượng rồi, cái tai cô nó chai rồi.
Phong cười bất lực. Mấy năm mới gặp lại ngoại trừ phát hiện ra cô đẹp ăn nói bạo miệng ra thì cuộc sống của cô phủ đầy vẻ bí ẩn. Phong chưa từng bắt gặp hay nghe nói cô sánh vai đi cùng ai được mấy bước, ngồi cùng ai nói mấy câu, nhìn ai quá mấy giây. Có lẽ Phong là trường hợp đặc biệt với cô.
– Mình đi dạo chút đi cô, tối con ngủ ké được không cô? Phong đang đợi câu trả lời của cô nhưng cô không nói gì chỉ gật đầu kèm theo một nụ cười ẩn ý
Phong bố trí cái xe đạp mình rồi lên xe cô. Cô khởi động, bánh xe lăn vô định như tâm hồn cô lúc này. Không biết đi đâu về đâu. Từng làn hương quện lấy lỗ mũi Phong, từng làm ngây ngất. Phong hướng ánh mắt về nguồn phát hương. Trong tư thế lái xe, cái rảnh váy xẻ đến tận bẹn, hình như là tới tận rốn, cái quần lót màu đen phủ lên từng làn bí ẩn. Váy đen, quần lót đen làm cái màu trắng kia trông càng chới mắt, như phát sáng lên, tròn, săn chắc nhưng nhìn vào lại có cảm giác mềm mại, yếu đuối, cần được trở che. Cô liếc thấy, không chỉnh lại, cứ để tự nhiên. Không hiểu sao, với những cái nhìn chằm chằm của nó đối với những hở hang vô tình của cô, cô không phản cảm gì, mặc kệ nhưng lòng lay động không thôi. Tấm thân trinh nữ giữ gìn hơn ba mươi năm này lại có thể rung động với đứa cháu của mình được. Cô chưa từng nói hay nghĩ cháu là cháu cô, không được nhìn như vậy, cô cũng tự thấy khó hiểu.
– Lau mép đi cháu
– Phong xấu hổ gãi đầu nhưng mắt không nhịn được mà lại cố liếc thêm mấy cái phong lên tiếng ghẹo cô tiếp để che dấu mợt phần vô lể của mình
– Tại cháu đang nghĩ sao cái quần lót của cô lại đối đầu với cháu? Cô nguyệt trả lời như muốn khiêu khích phong
– Không để anh rửa mắt à,nếu anh thích ngắm thí đây củng chiều nhưng không được sờ mó lung tung đâu đấy,cô không hiểu sao mình lại giám bạo miệng khiêu khich nó,phong lên tiếng nhằm thăm dò ẩn ý của cô
– Mắt càng rửa càng sáng, có lợi mà
– Vậy cô bảo nó không đối đầu với cháu nữa nhé.
– Vâng, vâng…
Cô nhớ lại hồi đó, tình yêu với cô thật tuyệt vời biết bao, cô yêu anh, rất yêu. Cô đã bỏ qua phê phán của gia đình, quyết định không nhận bất kì tài sản nào. Cô ra khỏi nhà theo anh. Chỉ là vô tình trong lúc định hiến dâng cho anh, cô đem quyết tâm của mình nói ra. Trong khi cả hai mùi mẫn, lạc trong men tình, anh khựng lại, mặt anh méo mó, anh điên cuồng. Cô vẫn nhớ như in,“Giờ cô trắng tay thì tôi cần cô làm gì?”. Hồn cô như lạc vào hố đen, lòng cô chết, tình cô chết. Đập mạnh chiêc bình hoa vào đầu anh khi anh nhào vào hãm hiếp cô. Cô bỏ đi trong tuyệt vọng. Mối tình đầu, mối tình duy nhất của cô như thế. Cô tìn gì vào đàn ông trên đời nữa, hắn yêu cô sâu đậm ra sao, trân trọng từng phút giây bên nhau, trân trọng thân thể trinh nữ của cô rằng hai người sẽ kết hợp thật hạnh phúc trong đêm tân hôn. Đáng thương cho cô…
– Sao cô không tìm lấy một người? – trong không khí u ám, phong lên tiếng
– Không! – nhẹ nhàng nhưng dứt khoát một cách lạnh lùng
– Cô cứ ở vậy à? Cô đẹp như thế…
– Người ta chỉ nhìn đến tài sản của cô thôi… – Cô nhẹ giọng, nghe chán nản vô cùng. Đấy là lý do cô tự biện bạch mà thôi. Trong mắt cô dù có chàng trai nào tỏ ra thân sĩ, phong độ thì cô cũng cho là giả tạo. Cô luôn gán ghép họ với những thứ giả dối. không phải cô đóng trái tim mình mà là cô căm ghét người khác phái, chỉ là cô không nói ra thôi.
– Phải có người thấy được vẻ đẹp của cô chứ?
Cô khẽ cười trông thật thê thảm. Phong tỏ ra căm tức
– Đúng là phí của trời, đúng là cái lũ ngu ngốc, nếu là cháu thì…
– Cháu có thích không?
Câu nói vô tâm làm không khí trở lên ngượng ngịu. ít nhất là Phong thấy ngượng, cô mỉm cười thành tiếng nhỏ. Có vẻ cô thấy cậu nhóc này thật thú vị. “mất mặt quá, bao nhiêu cao chiêu đối phó với phụ nữ phong tình Phong không dám dở ra với cô, biêt thừa là chỉ có ép mình vào thế yếu, không nên tự tìm mất mặt”. Còn với cô Nguyệt, vẻ thô lỗ, cái ánh mắt tham lam, những câu tán tỉnh trắng trợn của Phong chỉ làm cô thấy thú vị. Thực ra trong lòng cô thế nào, không ai sáng tỏ
– Thế tấm thân trinh nữ của cô thì sao đây?
– Cô để dành cho cháu đó, đến lấy đi – Cô nhìn Phong, ánh mắt lẳng lơ, vẻ câu dẫn
Phong cũng phối hợp cười vẻ nanh ác, lại trông vô cùng dâm dục, đưa mười ngón tay làm tư thế xông vào cắn xé.
Cô thả dài một hơi. Không để ý tới Phong nữa.theo từng động tác lái xe, cái đùi mát lạnh kia làm lòng Phong ngứa ngáy vô cùng. “ngày hôm nay đúng là dài mà”. Không biết trong đầu cô đang nghĩ gì nữa, chợt cô quay xe chạy về nhà. Căn biệt thự to lớn nhưng lạnh lẽo. Cô một mực im lặng vào. Thấy tâm tình cô không tốt, Phong cũng không muốn trêu chọc gì cô nữa. Đằng nào mai được nghỉ, cứ ở đây an ủi cô vậy. Phong theo bước cô tới phòng ngủ. Bởi cô ở một mình nên chỉ có mỗi một phòng ngủ được trang bị thôi, các phòng khác trống không. Mà mõi lần Phong tới đây chơi rồi ngủ lại thì cũng toàn ngủ với cô. Nhưng đó là chuyện mấy năm trước rồi.
Cô loay hoay tìm đồ mặc trước khi vào tắm. Bởi Phong ở đây nên phải thay đồ trong phòng tắm luôn. Phong thấy cũng có chút buồn cười:
– Đi ngủ mà cũng phải lựa đồ nữa à.?
Cô mặc kệ, cứ hết ướm bộ này rồi lại bộ khác. Cuối cùng cũng có kết quả
– Bộ này được không? – Cô ướm lên mình
– Chẳng đẹp, che hết rồi còn đâu
– Mặc vào không che chẳng lẽ để anh nhìn à?
– Có mỗi cháu thưởng thức vẻ đẹp của cô. Không cháu nhìn chẳng lẹ để dành tự nhìn à. – Phong tỏ ra vẻ u oán nói nhỏ như tự nói với mình vậy.
Cô lườm Phong một cái rồi lúi húi chọn tiếp. Lần này cô khỏi cần Phong nhận xét hộ nữa. Cô đi thẳng vào phòng tắm.
Phong tắt đèn chính cởi bớt quân áo, như những lần trước đổ uỳnh lên giường, nó chưa ý thức được sự thay đổi trong thân thể nó mấy năm nay không phù hợp. Nãy nó tắm ở nhà cô Tâm rôi nên khỏi phải tắm lại nữa, mất công. Phong hay chiếu ánh mắt vào nơi nhạy cảm của cô nhưng thề với trời, lòng nó trắng tinh. Chỉ là thưởng thức cái đẹp thôi. Cô thì chẳng để ý gì, ít nhất là Phong cho là vậy, biểu hiện của cô rất tự nhiên. Nó nhìn hay không nhìn cũng thế. Như vừa rồi trong xe, nguyên cái rãnh xẻ của váy tới tận bụng, lộ bên quân lót ra cô cũng kệ. Phong cũng chưa từng nghĩ xem lý do gì cả. Nhưng trong buổi tối nay có hơi khác. Người vừa đổ lên giường, từng làn thơm của thân thể cô còn đọng lại làm nó liên tưởng lung tung. Nó tưởng tượng tới tấm thân mềm mại của cô như con mèo lười nhác nằm trên giường, ngay tại vị trí nó đang nằm. Nó liên tưởng đến những phần hở hang của cô mà nó đã từng được thưởng thức. Trong lòng nó rục rịch không yên
Chợt thấy cái máy tính trên bàn, Phong dậy ôm lên giường. Phong tò mò xem qua lịch sử, xem cô quan tâm tới cái gì. Mắt nó mở tròn xoe, miệng chum lại “mẹ ơi, toàn lại nặng kí, toàn bộ lịch sử chỉ có mỗi thứ này, có vẻ đây là máy chuyên dụng rồi”. Cô cũng không phải vô tâm đến tình dục như nó nghĩ, ham muốn của cô vô cùng lớn. Phong mở cái gần nhất. Đập vào mắt Phong là thằng cha kia điên cuồng đâm xuống. Thằng nhỏ còn ăn đói của Phong chổng ngược lên. Đang xem đến đoạn cao trào thì cửa phòng tắm mở làm nó giật mình thét lên “á”. Phong gập mạnh chiếc máy lại, tay vỗ vỗ ngực an ủi trái tim non nớt.
– Có tật giật mình à?
Phong chuyển mắt tới cô, cô đang chậm bước tới. Lần trước tới ngủ cũng là mấy năm rôi. Giờ mới được nhìn lại cô trong bộ đồ ngủ thật tốn máu mũi mà. Vú cô bị che vừa hết bởi cái mép áo được treo trên hai cái dây mỏng manh, vừa khéo cản tầm nhìn, khuôn ngực trắng trẻo mịn màng, quai xanh xinh sắn, bờ vai nhỏ nhắn đáng yêu vô cùng. Nhưng cái nhô cao và cái núm chọc lên nhọn hoắt kia là biết ngay không mặc áo lót. Eo duyên dáng làm trụ phía dưới lắc lư theo từng nhịp bước là hông to là do xương chậu to, hứa hẹn cái mông vểnh phía sau. Đùi trắng thon thả, mê say. “Nãy mình nói thế là nói chơi, chọc cô vui chút thôi, cô tưởng mình cần nhìn à. Mà sao lạ vậy, mình cần nhìn thì cô cho nhìn à”. Cái tà váy ngắn lại mỏng, thấy rõ cái quần lót đen. Cô ngồi xuống sửa lại mái tóc của mình. Đúng tầm cao nên mắt Phong hứng trọn được khe vú sâu hun hút, lạc cả hồn Phong vào trong rồi. “ôi, thật đã ghiền, to thật, tròn xoe, không phải loại sừng châu, tròn” . Trong lòng Phong hét lên. Cô liếc nhìn Phong rồi sửa mái tóc bên kia. Coi như không có Phong ở đây. Cự ly gần, cặp đùi thật tươi mát, thật đã mắt. Chợt cô dừng lại, nhìn cái máy tính:
– Xem gì mà nãy thấy cô như gặp ma vậy?
Vừa mở cái máy lên là hiện ngay ra cái bộ phận giống đực đang từ trên đâm xuống.
– Đồ hư hỏng dâm đãng. – Cô cốc lên đầu Phong một cái
Phong như cậu bé làm sai chuyện gì, cúi đầu vể tủi thân. Nhưng trong lòng vô cùng ngạc nhiên về biểu hiện của cô. Cô không hề ái ngại tí chút nào, vừa liêc xem vừa sửa tóc. Phong nhìn màn hình rồi nhìn ngực cô như so sánh. “chẳng lẽ cô câu dẫn mình, muốn mình”
– Thấy cái nào hơn? – Cô như biết Phong đang so sánh vậy
Nhìn vẻ ngoài bình tĩnh nhưng bên trong cô ham muốn đã bùng cháy, phía dưới đã rịn ra từng giọt. Cô đã đưa ra một quyết định, cô chẳng quan tâm đến bối phận hai bên
– Đâu thấy đâu, che rồi…
Phong thật bất ngờ, và chắc chắn suy đoán của mình. Cô ngừng lại và kéo dây áo xuống hai bên, khỏi hai tay rồi kéo xuống. kéo hết qua rốn. Từng tấc thân trên hiện ra, mắt Phong sáng lên. Đôi mắt ngập nước của cô liếc Phong lẳng lơ vô cùng. Cô chống tay ra sau, ưỡn ngực lên, một tay nhẹ nhàng vuốt ve, vê khẽ cái núm rồi bóp nhẹ. Bầu vú to đẹp méo mó, biến hình liên tục qua từng cái bóp của cô. Cô nhẹ cười, mắt bồ cầu liếc Phong như câu dẫn.
– Vú cô to, tròn đẹp quá, đã mắt quá, cái quầng hồng nhạt, núm vú nhỏ xinh. Cam đoan chưa bị đàn ông bóp
– Nói gì vậy, ai bóp cô chứ. – Giọng cô ngọt lịm, kéo dài ngân nga mãi
Cô chống tay ra sau, ưỡn cặp vú lên. Nó tròn căng, khiêu khích vô cùng. Phong như ngạt thở, hô hấp nghẽn tắc, định đưa tay tới thì bị cô giữ lại
– Ai cho
Phong tiu nghỉu. Nhưng sáng ý chợt lóe:
– Cô còn trinh không? – Phong nói nhỏ xíu
– Không, mất rồi – như để phân bua cô nói thêm – Là cô tự làm mất
– Cô xem phim rồi thủ dâm à?
– Ừ, cháu đã xem cái này chưa
– Rồi, cháu là con trai mà,đâu lại gì mấy cái này
– Nãy cháu còn tưởng cô mất trinh là do ai làm cô cơ
– Làm gì? – Cô mỉm cười, đưa cặp mắt nhìn Phong, trông vô cùng câu dẫn, khuyến khích phong mở ra một cục diện mới.
– Làm làm cái đó đó
Cô cười lớn. Dí tay vào trán Phong:
– Nhóc con
– Ai mới là nhóc con.
Cô lại cười lên. Phong ghé tai cô :
– Lồn cô đã bị cái buồi nào địt vào chưa ?
Tiếng cười cô chợt tắc. Đến đây thì cô đã hiểu, nó đã lớn rồi. Và nó đã hiểu cô rồi. Cô khẽ cười nhẹ, đưa ánh mắt câu dẫn hút hồn nhìn Phong, phối hợp vô cùng ăn ý :
– Lồn cô bị buồi giả địt, chưa có ai địt cả, cô vẫn chờ cái buồi phù hợp – Tiếng nói của dục vọng cất lên
Hai người đã hiểu nhau hoàn toàn. Đừng xem vẻ ngoài đoan trang của cô mà nhầm. Qua lời nói của cô cũng dễ đoán ra trong cô vô cùng nóng. Những câu nói kích thích của hai người đã thổi bùng ham muốn. Hơi thở nhanh và nóng hổi của hai người phản ánh hết được sức nóng của nội tâm.
Phong ôm ngang cô, đặt tay phủ lên cái điểm cao nhất khẽ nắm. Bàn tay nóng bỏng của Phong làm vú cô tê như điện giật. Phong bóp mạnh « ư…hơ…hơ… », môi đào thốt ra những thannh âm vô cùng hút hồn. Phong bóp mạnh rồi ngậm lấy một bên kia mút lấy :
– Ư… cháu làm gì vậy ? – Câu hỏi không cần trả lời
Môi thơm bị bịt kín. Phong vừa há miệng thì một cái lưỡi như cá trạch len vào. Đây là lần đầu tiên Phong bị tấn công. Lưỡi cô thật mềm mại, ngọt lịm, nó xoắn lấy lưỡi Phong, câu lấy cái lưỡi còn đang rụt rè như để nó phải chủ động lên trước. Từ nãy đến giờ cô đã đưa ra đủ tín hiệu, giờ Phong cần biểu đạt, Phong cởi nốt ra, thằng nhỏ khoe ra những cơ bắp và kích thước của mình. Cô nhìn mà có chút ngạc nhiên, to, dài hết biết. Mặt cô nóng ran, cái bộ phận bơm máu hoạt động quá mạnh, làm ngực cô tức tức.
Phong để cô nhìn cho rõ ràng.
– Chỉ sợ lồn cô không đáp ứng được thôi.
Phong tới nằm song song với cô, đỡ lấy lưng cô. Cô buông tay đang chống cằm lấy thằng nhỏ, nhẹ vuốt ve rồi sục. hơi thở nóng hổi của cô dồn dập.
– Cháu lớn nhanh quá…
Ông trời quết tâm chơi đùa nó. Hai người đang cao trào, chuẩn bị đến chính quả thì điện thoại reo. Phong mặc kệ áp môi hôn tới. Cô đặt tay chặn nụ hôn lại.
– Nghe điện thoại đi đã
Phong không để ý nhưng cô rất kiên quyết. Bụng nghẹn một bụng tức lấy điện thoại. Là mẹ gọi. Bên kia giọng mẹ buồn quá :
– Con về đây, bố mẹ có chút chuyện cần nói, xong rồi bố mẹ sẽ đi vắng một thời gian
Phong chỉ kịp dạ là đầu dây bên kia đã ngắt.Phong nghi hoặc, nhưng nghe mẹ nói như vậy chắc đang có chuyện. Bất đắc dĩ, Phong quay lại với cô. Nhẹ đè cô xuống, hôn lấy môi cô, hai người nhẹ nhàng với nụ hôn một lát :
– Bố mẹ cháu có việc cần nói, chắc là về chuyệnkia.
Hơi thở cả hai đã bình tĩnh lại, tuy nhiên thằng nhỏ vẫn không nhỏ, cứng như đá đang đè lên cái mu của cô.
– Về đi, lúc khác cô chiều. – Cô nhẹ nhàng nói
Phong vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp. Nhỏ nói rất dịu dàng :
– Là cháu an ủi cô. Cô đã có những ngày tháng khó khăn, cô trống vắng lâu như vậy. Sau này chúng ta sẽ sống với nhau.
– Cô già mất rồi cháu ơi. Cháu còn là cháu ruột cô nữa mà
– Càng là người nhà càng tốt, như vậy cô không sợ tài sản bị phân tán, cháu không sợ mất cô. Cô còn trẻ lắm, cô đẹp lắm, những lần trước là cháu giả vờ trêu chọc để được công khai ngắm nhìn cô thôi.
– Được lắm, thằng nhóc thối tha.
Cô vít cổ Phong xuống, hai người lại tìm đến nhau, hai thân thể áp sát lấy nhau, trao nhau từng hơi ấm. Như đã đủ, cô đẩy Phong ra.
– Lấy xe cô về nhanh xem bố mẹ dặn gì, sáng mai đến đón cô. Mai cháu nghỉ phải không ? Sáng tới công ty với cô.
Đi về trong tiếc nuối. Bố mẹ đã ngồi sẵn trong phòng khác đợi Phong. Mắt mẹ đỏ hoe giống như vừa khóc. Bố dặn dò Phong ở nhà một mình học hành cho tốt, bố mẹ đi du lịch ít lâu. Mẹ cầm Phong nói cần giữ sức khỏe, ăn uống điều độ, chăm sóc tốt bản thân. Bố dặn thi thoảng sang cô Hà ăn cơm, tâm sự với cô nhiều chút. Phong như có điều muốn nói nhưng cuối cùng may vẫn nhịn được không nói. Có lẽ bố mẹ muốn giành nhiều thời gian bên nhau trong những ngày cuối. Phong cũng nói vài lời yên tâm. Tạm biệt bố mẹ, phong chậm bước về phòng ngủ. Thở dài Phong chìm vào giấc ngủ “ngày trăm mối, tối nằm không, buồn ghê…”
