Nữ Thần Công Sở
Loan rụt rè ngồi xuống chiếc ghế đối diện, hai tay ôm lấy thân mình, cố che đi phần ngực vẫn còn lấp ló sau lớp áo ngực ren đen. Khuôn mặt cô ta tái nhợt, đôi mắt nhìn Hùng đầy sợ hãi và nhục nhã. Anh không nói gì thêm về đoạn video, mà bắt đầu vạch ra kế hoạch của mình, giọng nói trầm thấp, đầy tính toán. Loan ngồi yên, lắng nghe từng lời của anh, đôi khi khẽ gật đầu. Cô ta không còn dám phản bác hay bày tỏ thái độ kiêu kỳ thường ngày. Đến khi Hùng kết thúc, anh nhìn thẳng vào mắt cô ta, ánh mắt lạnh như băng.
“Cô hiểu chứ, trưởng phòng Loan?”
Loan nuốt khan, giọng cô ta khàn đặc. “Tôi… tôi hiểu.”
“Tốt.” Hùng đứng dậy, đi vòng qua bàn, dừng lại ngay trước mặt cô ta. Loan rụt rè ngẩng đầu lên, ánh mắt cô ta đầy hoảng loạn khi thấy anh tiến gần. “Và cô sẽ phải cho tôi thấy sự phục tùng của cô.”
`Cái gì? Anh ta muốn gì nữa?` Loan thầm nghĩ, tim cô ta đập thình thịch. Cô ta sợ hãi lùi ghế lại, nhưng không gian chật hẹp của căn phòng đã dồn cô ta vào đường cùng.
Hùng đưa tay ra, nhẹ nhàng nâng cằm cô ta lên, ánh mắt anh dán chặt vào đôi môi run rẩy của Loan. “Cô đã tự mình dâng hiến thân thể để thương lượng, đúng không? Vậy thì tôi sẽ chấp nhận món quà đó.”
Loan mở to mắt, gương mặt cô ta trắng bệch. “Không… anh Hùng… tôi…”
“Im lặng!” Hùng gằn giọng, ánh mắt anh sắc như dao. “Đây không phải là một yêu cầu. Đây là một mệnh lệnh.”
`Đáng lẽ mình phải biết anh ta sẽ không buông tha.` Loan cắn chặt môi, cảm giác nhục nhã dâng trào. Cô ta muốn chống cự, muốn hét lên, nhưng nỗi sợ hãi và sự tuyệt vọng đã khóa chặt cổ họng cô ta.
Hùng không chờ đợi. Anh ghì chặt eo Loan, kéo mạnh cô ta đứng dậy, sau đó ép sát cô ta vào thành bàn làm việc. Chiếc váy bút chì của Loan bị dồn lên, để lộ cặp đùi trắng nõn và phần dưới căng đầy. Anh cúi xuống, đôi môi nóng bỏng của anh tìm đến đôi môi cô ta, cắn mút ngấu nghiến. Nụ hôn này còn thô bạo hơn nụ hôn ban nãy, đầy sự chiếm hữu và trừng phạt. Loan nhắm chặt mắt, hai tay cô ta bám chặt vào vai anh, cơ thể cô ta căng cứng, cố gắng không đáp lại. Nhưng lưỡi Hùng càn quét trong khoang miệng cô ta, khuấy đảo từng ngóc ngách, khiến Loan không thể không rên lên những tiếng “ưm… ưm…” khe khẽ.
Hùng dứt khỏi môi cô ta, để lại đôi môi Loan sưng mọng, ướt át và có chút sưng đỏ. Anh không nói gì, chỉ cúi xuống, đôi mắt anh dán chặt vào bộ ngực đồ sộ của cô ta đang phập phồng sau lớp áo ngực ren đen. “Bắt đầu nào, trưởng phòng Loan.” Giọng anh trầm khàn, đầy sự thô tục.
Anh đưa tay lên, không một chút dịu dàng, xé toạc chiếc áo ngực ren đen của Loan. Tiếng “xoạt” vang lên khô khốc, phần ren bị rách toạc, để lộ hoàn toàn hai bầu ngực căng tròn, trắng nõn, đồ sộ đến kinh ngạc. Chúng trĩu nặng, căng tràn, phập phồng theo từng nhịp thở dốc của cô ta, như hai quả bưởi chín mọng mời gọi. Đôi núm vú hồng hào, cương cứng, nhô ra đầy khiêu khích.
Loan giật mình, `Không! Anh ta làm thật sao?` Cô ta muốn ôm lấy ngực để che đi, nhưng Hùng đã nhanh hơn. Anh đưa hai tay ra, nâng lấy hai bầu vú khủng của cô ta, nắn bóp mạnh bạo. “A… ưm!” Loan khẽ rên lên, cơ thể cô ta run rẩy. Hùng cúi xuống, ngấu nghiến bú mút một bên núm vú đã cương cứng của cô ta. Lưỡi anh liếm láp, mút mạnh, sau đó kéo đầu ti ra khỏi miệng, tạo ra tiếng “chụt” nhớp nháp. Anh lặp lại, liếm láp khắp bầu ngực, từ chân vú lên đến núm vú, rồi dùng răng cắn nhẹ vào đầu ti.
“A… ưm… Hùng… đau…” Loan khẽ thốt lên, giọng cô ta yếu ớt. `Anh ta đang trừng phạt mình.` Nhưng rồi, một cảm giác khoái cảm kỳ lạ dâng lên, khiến cô ta không thể kiểm soát.
Hùng không buông tha. Anh tiếp tục bú mút, cắn mút núm vú của cô ta, bàn tay kia không ngừng nắn bóp, bóp nặn bầu vú còn lại. “Ngọt ngào quá, trưởng phòng Loan,” Anh thì thầm, giọng đầy chiếm hữu. “Bộ ngực này… thật hoàn hảo để bú.”
Loan nhắm nghiền mắt lại, cắn chặt môi, hai tay cô ta nắm chặt vào thành bàn đến trắng bóc. Cô ta cố gắng kìm nén tiếng rên, nhưng những âm thanh “ưm… a… ưm…” vẫn không ngừng thoát ra khỏi cổ họng, nhỏ bé, yếu ớt như một lời cầu xin. `Không được… mình không thể… không thể yếu đuối.`
Hùng biết cô ta đang cố kìm nén. Anh nhếch mép cười khẩy. `Hãy xem mày chịu đựng được bao lâu.`
Anh từ từ trượt tay xuống, thô bạo hơn, xé toạc chiếc váy bút chì của Loan. Tiếng vải rách “xoẹt” vang lên, chiếc váy tuột xuống tận mắt cá chân. Giờ đây, Loan hoàn toàn trần trụi, chỉ còn lại chiếc quần lót lụa đen ren mỏng manh. Cặp mông siêu khủng của cô ta căng tròn, cong vút, hấp dẫn đến chết người. Chúng nảy lên, rung rinh theo từng nhịp thở dốc của cô ta. Đôi đùi trắng nõn, thon dài, khép chặt vào nhau.
Hùng cúi xuống, đưa tay kéo tụt chiếc quần lót lụa của Loan. Nó trượt xuống dễ dàng, để lộ vùng kín không một sợi lông, ẩm ướt và căng mọng. Âm đạo cô ta hồng hào, hơi sưng đỏ, những nếp gấp ẩm ướt như mời gọi. Một mùi hương nồng nàn, đầy kích thích phảng phất trong không khí.
Anh không cần cô ta cho phép. Hùng thô bạo xoay người Loan lại, đẩy cô ta quỳ sụp xuống sàn nhà, ép sát cặp mông siêu khủng của cô ta vào phía mình. `Doggy. Anh ta muốn tư thế này.` Loan cắn chặt răng, gương mặt cô ta vùi vào thành bàn, cố giấu đi sự nhục nhã và cơn khoái cảm đang trỗi dậy. Hùng đưa dương vật đã cương cứng đến cực điểm của mình lên cửa mình cô ta. Nó to lớn, nóng rẫy, đập giật từng hồi. Anh từ từ ép nó vào, cảm nhận sự chật hẹp, khít khao của âm đạo Loan đang siết chặt lấy.
“A…!” Loan kêu lên một tiếng đau đớn pha lẫn khoái cảm, người cô ta giật bắn lên. `Sâu quá…` Cô ta muốn rụt người lại, nhưng Hùng đã ghì chặt eo cô ta, không cho phép cô ta chạy trốn.
“Cô không thể trốn khỏi tôi đâu, Loan,” Hùng thì thầm vào tai cô ta, giọng anh đầy uy quyền. Anh bắt đầu thúc mạnh mẽ, từng cú đều đặn, sâu và dứt khoát. “Bành bạch! Bành bạch!” Tiếng da thịt va chạm vang vọng trong căn phòng vắng lặng, nặng nề, dâm đãng. Cặp mông siêu khủng của Loan rung lên bần bật theo từng cú thúc của anh, va đập vào háng anh, tạo ra những âm thanh kích thích đến điên người.
Loan cắn chặt môi, mắt cô ta nhắm nghiền, những giọt nước mắt lăn dài trên má. Cô ta không muốn rên rỉ, không muốn thừa nhận khoái cảm, nhưng cơ thể cô ta không thể không phản ứng. Những tiếng “ưm… ưm… a…” nhỏ bé, nghẹn ngào vẫn không ngừng thoát ra từ cổ họng cô ta, bất chấp sự kìm nén. `Nhục nhã quá… nhưng… nhưng mà sướng quá…`
Hùng thúc mạnh hơn, sâu hơn nữa. Anh cảm nhận dương vật mình ngập sâu đến tận cùng trong âm đạo Loan, chạm đến tận cổ tử cung. “Thế nào, trưởng phòng Loan? Sướng không?” Anh hỏi, giọng đầy chế giễu.
Loan không trả lời, chỉ lắc đầu nguầy nguậy, nhưng cặp mông cô ta lại nhún nhảy chủ động hơn, phối hợp với từng cú thúc của anh. Dòng dịch âm đạo không ngừng tuôn ra, khiến âm đạo cô ta càng thêm trơn trượt, nhớp nháp. “A… Hùng… nhanh… nhanh quá… chậm thôi… ưm…” Cô ta không thể kìm nén thêm được nữa, những lời cầu xin bắt đầu thoát ra.
Hùng nhếch mép. Anh biết cô ta đã đến giới hạn. Anh thúc liên tục, không ngừng nghỉ. “Cô thích thế này lắm đúng không, con chó cái?” Anh ghì chặt lấy eo Loan, không cho cô ta cơ hội trốn thoát.
Cả người Loan bỗng cứng đờ rồi ưỡn cong lên như một cây cung bị kéo căng. Cô ta hét lên một tiếng chói tai, hai mắt trợn ngược, dòng nước ấm nóng từ âm đạo tuôn trào không kiểm soát, những thớ thịt bên trong co thắt điên cuồng, như muốn nghiền nát dương vật của Hùng. `Không! Không thể như vậy!` Đầu óc cô ta nổ tung thành một màu trắng xóa, mọi suy nghĩ tan biến, chỉ còn lại cảm giác sung sướng đến chết đi sống lại đang giật từng cơn trong cơ thể. Loan lên đỉnh lần đầu tiên, tiếng hét của cô ta vang vọng khắp phòng.
Hùng không cho cô ta nghỉ ngơi. Anh rút dương vật ra khỏi Loan một cách dứt khoát, để lại âm đạo cô ta ướt sũng, tứa ra những sợi dịch nhớp nháp. “Chưa xong đâu, trưởng phòng Loan. Tôi mới bắt đầu thôi.” Hắn thì thầm, giọng đầy chiếm hữu và tàn nhẫn.
Loan khẽ rên rỉ, cơ thể cô ta bị cuốn vào vòng xoáy khoái cảm mới. `Làm ơn… dừng lại đi…` Nhưng miệng cô ta lại không thể nói ra. Hùng lại một lần nữa đưa dương vật của mình vào âm đạo cô ta. “A…!” Loan rên lên, lần này tiếng rên của cô ta đã mang đầy sự hưởng thụ, không còn chút kháng cự nào. Cô ta nhún nhảy, chủ động hơn, cặp mông siêu khủng liên tục va đập vào háng anh, như muốn tự vùi sâu vào anh.
Hùng thúc liên tục, mạnh mẽ hơn nữa. “Cô nứng đến mức này sao, con chó cái?” Anh ghì chặt lấy eo Loan, không cho cô ta cơ hội trốn thoát khỏi cơn khoái cảm đang hành hạ. Loan rên la không ngừng, đôi môi sưng mọng hé mở, phát ra những âm thanh dâm đãng nhất. “A… a… tôi… tôi không chịu nổi nữa!” Cô ta ưỡn cong người lên, toàn thân co giật, âm đạo siết chặt lấy dương vật hắn, liên tục tiết ra dòng dịch ấm nóng. Loan hét lên một tiếng chói tai, lần thứ hai lên đỉnh, mãnh liệt hơn lần trước rất nhiều. `Tại sao? Tại sao mình lại sướng đến thế này?`
Hùng không dừng lại. Anh rút dương vật của mình ra, rồi lại đưa nó vào một lần nữa, sâu hơn, mạnh hơn. “Cô sẽ phải ghi nhớ cảm giác này, Loan. Cảm giác bị tôi chiếm hữu.” Anh ghì chặt lấy cô ta, thúc liên tục không ngừng nghỉ. “Ưm… a… sâu quá… tôi… tôi không chịu được nữa… Hùng… đừng…” Loan rên rỉ, những lời dâm đãng xen lẫn lời cầu xin. Cô ta hoàn toàn mất kiểm soát, toàn thân co giật dữ dội, một dòng dịch lớn trào ra không ngừng từ hạ thân. Loan hét lên một tiếng chói tai, lần thứ ba lên đỉnh, tiếng hét của cô ta vang vọng như một lời tuyên bố khuất phục. `Dừng lại đi! Mình không muốn nữa… nhưng mình không thể ngừng được!`
Hùng cảm thấy dương vật mình đang căng cứng đến cực điểm, từng thớ thịt giật lên từng hồi. Hắn ôm chặt lấy Loan, thúc mạnh cú cuối cùng, cảm nhận tất cả dòng tinh dịch nóng hổi bắn sâu vào tử cung cô, tràn ngập bên trong âm đạo cô. Hắn gầm lên một tiếng thỏa mãn, cả người run rẩy, và cảm thấy một sự trống rỗng đầy dễ chịu. Loan mềm nhũn ra trong vòng tay anh, hơi thở cô ta dồn dập, cơ thể cô ta run rẩy từng hồi sau ba lần lên đỉnh liên tiếp.
Hùng từ từ rút dương vật ra. Loan ngã rạp xuống sàn, nằm sấp, cả người cô ta ướt đẫm mồ hôi và dịch tiết, cặp mông siêu khủng phập phồng, hai bầu ngực đồ sộ vẫn còn rung rinh. Cô ta thở hổn hển, cố gắng hít thở từng ngụm không khí, nhưng đôi mắt cô ta vẫn nhắm nghiền, gương mặt ửng hồng. Hùng không nói gì, chỉ đứng đó, nhìn xuống thân hình trần trụi của cô ta. `Sự phục tùng hoàn hảo.`
Anh cúi xuống, nhặt lấy chiếc áo sơ mi bị xé rách của cô ta, vứt nó vào thùng rác. Rồi anh nhặt chiếc váy bút chì và chiếc áo ngực, quẳng chúng lên ghế sofa. Hùng quay lại, nhìn Loan vẫn đang nằm trên sàn. “Dậy đi, trưởng phòng Loan,” Anh nói, giọng anh trầm khàn, không còn chút thô tục nào, chỉ còn lại sự lạnh lẽo. “Cô còn nhiều việc phải làm cho tôi đấy.”
Loan run rẩy mở mắt, ánh mắt cô ta đầy mờ mịt và uất ức. Cô ta cố gắng gượng dậy, nhưng hai chân cô ta mềm nhũn, không thể đứng vững. `Chết tiệt! Mình không thể đứng được.` Hùng không hề giúp đỡ. Anh chỉ đứng đó, nhìn cô ta chật vật. Cuối cùng, Loan phải bò về phía ghế, vịn vào nó để đứng lên. Cô ta lảo đảo mặc lại chiếc váy bút chì, che đi phần thân dưới vẫn còn ướt át. Khuôn mặt cô ta tái nhợt vì nhục nhã, nhưng không còn chút giận dữ nào. Cô ta chỉ còn là một con rối trong tay anh.
Hùng mỉm cười đắc thắng. Giờ đây, Loan đã thực sự thuộc về anh, không chỉ trong tưởng tượng mà cả trong thực tế. Anh đã hoàn toàn khuất phục được cô ta, phá hủy sự kiêu kỳ và sắc sảo của cô ta, biến cô ta thành một công cụ phục vụ cho mục đích của mình. Kế hoạch của anh chỉ mới bắt đầu. Loan sẽ là quân bài chủ chốt, giúp anh lật đổ Trần Thế Phong và chiếm lấy vị trí mà anh xứng đáng có được.
