Nothings Is Impossible ” My Life “
Nó cảm nhận đc lời nói của bé Mi nhưng nó biết làm sao, vẻ mặt Mi buồn
Nó: thôi anh xuống nhóm, có gì anh gọi em sau nha
Mi gật đầu, nó bước ra ngoài chào 2 bác rồi chạy vể quảng trường nhưng ko thấy ai, nó chạy lại quán cafe cũng ko thấy, gọi thằng Phong thì thuê bao, ko biết làm gì, nó lên lầu vào một góc của quán ngồi, nó nhìn ra bờ sông phìa trên là cây cầu 1 chiều nhiều xe chạy qua lại đông đúc, nó cứ nhìn và nhìn, bỗng nó thấy chiếc moto chạy ngang, ko ai khác là chị, mái tóc đó, hình dáng đó, làm sao nó có thể quên, những kí ức trở về trong trí nhớ nó, nhắm mắt lại nó thở dài 1 cái rồi xuống xe lấy chai rượu vang loại chị thích mà lúc nào nó cũng để trong cốp xe, đến lúc cũng phải dùng, sẵn tiện đi ngang quầy nó lấy cái ly rồi rồi lên chổ cũ
Trong quán cũng ko một bóng người như muốn dành sự cô đơn cho nó, nó đứng nhìn ra bờ sông và miệng cứ uống, mặt nó nóng lên vì men nhưng trong người nó lại thấy lạnh, có thể lạnh vì thiếu môt ai đó, bất chợt có vòng tay ôm nó từ phía sau, nó cảm nhận đc mùi hương, mùi hương thơm dịu nhẹ của một người con gái
Nó xoau người lại, có phải là chị, mái tóc dài, đôi mắt tròn đang nhìn nó, hai thân thể đang áp sát vào nhau, nó cảm thấy trong người đỡ lạnh và ấm áp hơn, nó liền hôn vào bờ môi trài tim đó và nó cũng đc đáp trả lại, chỉ là một nụ hôn nhẹ và cái ôm thật lâu, nó thấy có lỗi với bé Mi
Có phải Mi là người thay thế chị trong lòng nó, buông ra nó nói
– Nó: anh xim lỗi
– Mi e thẹn: anh có yêu em ko
– Nó: anh ko muốn em là người thay thế
– Mi: thời gian sẽ cho anh thấy vị trí của em trong trái tim anh, chỉ cần anh thật lòng với em
Mi nói rất dứt khoát rồi Mi lại ôm nó sát vào cơ thể của Mi, lý trí nó ko tự chủ đc hay vì chất men trong người đã làm đôi tay nó ôm chặt lấy Mi, điều đó chứng tỏ nó đã chấp nhận lời nói của Mi
Lại một tuần nữa trôi qua, hôm nay nó ở nhà một mình vì ba mẹ nó đã về quê nhưng lại là một ngày đặc biệt với Mi, ngày sinh nhật vừa tròn 17t, chiều hôm đó nó và Phong đi mua đồ ăn thức uống, rồi lên sân thượng nhà nó trang trí thật hoành tráng
Một buổi tiệc buffet, xung quanh là thức ăn còn ở giữa thì để trống để mọi người có thể nhãy cùng nhau, bánh kem đã đc trang trí sẵn, kế bên là một chùm bong bóng đang bay phất phơ vì gió
7h tối, mọi người đã đến đầy đủ, chỉ còn nhân vật chính chưa thấy xuất hiện, nó gọi cho Mi mà Mi ko bắt máy còn thằng Phong thì đi đâu chẳng thấy, nó mở nhạc nhè nhẹ để ko khí ko bị lắng rồi đi xung quanh coi còn thiếu những gì, lát sau nó thấy Phong bước từ cửa ra, nắm tay một người con gái mặc chiếc đầm màu trắng mái tóc xõa dài như cô dâu, nhưng nó ko thấy đôi mắt tròn quen thuộc vì đã bị lớp vãi che kín, thằng Phong nhướng cặp chân mày, nó cười vì biết ý nên đi lại nắm tay Mi, dẫn Mi lại cái bánh sinh nhật như muốn cho Mi điều bất ngờ, nó tắt nhạc, ạm thanh lắng xuống, nó bắt nhịp hát rồi mọi người cùng vỗ tay theo, kết thúc, nó mở miếng vãi ra, Mi nhìn thấy cái bánh kem trước mắt mình có 17 ngọn nến và 17 cây hoa hồng kế bên, Mi cười với khuôn mặt hạnh phúc, nhắm mắt lại và Mi cầu nguyện rồi thổi nến, mọi người đều vỗ tay vui vẻ
– Mi: cám ơn anh và mọi người đã cho em bất ngờ, em ko nghĩ mình sẽ đc làm một buổi sinh nhật đặc biêtt như thế này, cám ơn mọi người nhiều lắm
– Nó cười: em cầm sợ dây bomg bóng rồi giựt mạnh nó xuống đi, điều bất ngờ này mới quan trọng
Mi tỏ ra hiếu kì rồi lấy tay giựt sợ dây bong bóng xuống, chiếc nhẫn mà hồi chiều nó buộc phía chiếc bong bóng đi theo sợ dây rớt xuống tay Mi, nó lấy kéo cắt, chùm bong bóng bay đi chỉ còn chiếc nhẫn nằm trên tay Mi
– Nó: Bong bóng sẽ là điều ước bay đến đến nơi mà em muốn, còn chiếc nhẫn sẽ là sự hạnh phúc của anh và em
