Nothings Is Impossible ” My Life “
Nó đi lại quán ngồi thì thằng phong lên tiếng
Phong: nhỏ nào mà ngon quá vậy
Nó: bé Trâm, bạn của ngyêu tao, thôi uống đi
Gần 12h uống hết bia mà nó cứ ngồi ở quán ko chịu về nhà, đt trong túi của nó cứ reo liên tục của mẹ nó vì chưng thấy con trai của mình giờ này vẫn chưa về, nó không quan tâm. nó chỉ biết ngồi chờ chị, ánh mắt nó cứ nhìn vể quán bar còn thằng phong thì cầm đt chat. Khoảng 12h30 nó thấy chị bước ra trước quán bar với dáng đi chập chờn với bộ váy ngắn ôm sát đường cong của chị, chắc chị vui nên nên mới uống nhiều như vậy. chị đứng lại và ói ngây cột đèn ngang quán bar, chị ói nhiều lắm
Nó: mầy nói đúng, tao phải nói chuyện với ngyêu tao, mầy ngồi ở đây chờ tao
Nói xong nó đi dậy và đi lại gần chị nhưng chị vẫn chưa biết, nó đứng phía sau lưng chị, chiếc quần lót màu đỏ của chị lôt ra khi khom người xuống, chẵng lẽ mõi khi say thì chị lại bê tha như thế này, lại sát chị nói
– Chúc em sinh nhật vui vẻ
Nhìn thấy nó chị như tỉnh cơn say và người chị tựa vào cột đèn vì mệt, đôi mắt long lanh, vết son đỏ in trên môi trái tim quyến rũ của chị giờ đã ko còn cảm giác đối với nó. Chị ngượng ngùng quay mặt chổ khác ko nhìn nó và cũng chẵng nói gì
5′ trôi qua, người nó nóng lên vì men và ko thấy lạnh nữa, hơi thở càng nhanh, phải, nó đã biết kết quả cho cái sự im lặng của chị. chắc chị ko biết cảm giác của nó đau như thế nào, không gian im lặng bao phủ lên chị và nó bỗng nhiên biến mất khi có tiếng xe chạy ra từ quán bar, nó ko nhìn cũng biết là thằng tuấn vì tiếng bô xe của hắn. Nó cảm nhẫn đc
