Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Nô Lệ Vú Bự Mông To Của Tôi

Chương 3 : Em Xin Lỗi, Em Xin Lỗi



Chương 2: Em Xin Lỗi, Em Xin Lỗi

Tạp chí vừa phát hành, Ngụy Trinh đã trở thành mỹ nhân nổi tiếng khắp quê nhà. Năm ấy, cô kết hôn với con trai của huyện trưởng, và nhanh chóng sinh hạ hai cô con gái. Nhưng đời không như là mơ, cha chồng cô qua đời mười năm trước, còn chồng cô lên thành phố T làm ăn, chẳng may bị đột quỵ trong một tai nạn. Để lo tiền thuốc men đắt đỏ cho chồng và nuôi hai con ăn học, Ngụy Trinh đã phải khổ sở đi làm thuê kiếm sống.

Tôi vừa chiêm ngưỡng vóc dáng của Ngụy Trinh, vừa hít hà hương thơm quyến rũ tỏa ra từ cô, miệng thì giả vờ an ủi, nhưng trong lòng đã vạch sẵn một kế hoạch đen tối.

Mấy ngày sau, tôi dùng lời ngon tiếng ngọt để Ngụy Trinh càng thêm tin tưởng mình. Thời cơ cuối cùng cũng đã chín muồi. Hôm đó, tôi nghe tiếng đồ sứ vỡ, liền bước ra khỏi phòng, thấy Ngụy Trinh đang quỳ dưới sàn nhà thu dọn mảnh vỡ. Thấy tôi, cô hoảng loạn nói: “Anh Từ… anh Từ… tôi không cố ý…” Tôi lập tức sa sầm mặt lại: “Cô có biết đây là bình cổ từ thời nhà Thanh không? Trị giá của nó là hai mươi vạn đấy!” Ngụy Trinh sững sờ trước con số khổng lồ, rồi bật khóc nức nở: “Anh Từ… nhiều tiền như thế, tôi không đền nổi đâu…” Tôi thầm cười khẩy trước sự ngây thơ của cô. Chiếc bình ấy thực ra chỉ đáng giá hơn hai trăm tệ, tôi đã cố ý sắp đặt để cô chỉ cần chạm nhẹ vào là vỡ. Tôi ngồi xuống, vỗ nhẹ lên bờ vai thơm của cô: “Thôi được rồi, tôi cũng chẳng tiếc chút tiền ấy, nhưng…” Tôi bất ngờ đưa tay ra nắm lấy cặp ngực đang đung đưa của cô, vừa mềm mại lại vừa săn chắc, cảm giác thật tuyệt diệu. Tôi bắt đầu chậm rãi xoa nắn. Trước sự thay đổi đột ngột, Ngụy Trinh ngây người, mặt đỏ bừng: “Đừng, đừng mà, tôi đã có chồng rồi…” Cô vội nắm lấy tay tôi, cố gắng kéo ra.

“Chị Ngụy, nghe tôi nói đã,” tôi mặc kệ sự phản kháng của cô, tay còn lại ôm lấy vòng eo thon gọn. “Tôi không ép chị, chỉ muốn ngắm dáng người của chị một chút thôi…” Tôi kéo cô vào lòng. “Hai mươi vạn không phải con số nhỏ, tôi không thể vô cớ bỏ qua được. Chỉ cần chị làm theo lời tôi, tôi bảo đảm chị sẽ giữ được sự trong sạch của mình.”

Trong phòng tắm, hơi nước mịt mù, tôi ngồi trên ghế, “thằng em” ngẩng cao đầu. Cửa mở, Ngụy Trinh bước vào trong bộ đồ bơi liền thân theo lời tôi dặn. Cô cúi đầu, đôi mắt đẹp bối rối không biết nhìn vào đâu, chiếc cổ cao cũng đỏ ửng lên vì ngượng. Nếu chỉ nhìn gương mặt, cô đúng là một mỹ nhân đoan trang, nhưng thân hình bốc lửa lại phô bày một sự quyến rũ khó có thể cưỡng lại. Cặp ngực tròn đầy như muốn xé toạc bộ đồ bơi, lớp vải xanh đậm tội nghiệp cố gắng hết sức cũng không thể ngăn nổi làn da trắng mịn tràn ra hai bên.

Do cặp ngực quá đồ sộ, phần dưới của bộ đồ bơi bị thiếu hụt vải một cách nghiêm trọng, vùng vải giữa hai chân dài thon thả hằn sâu vào hạ thể, lộ rõ đường nét bí ẩn của một mỹ nhân trưởng thành, khiến dục vọng trong tôi lại trỗi dậy. Tôi mỉm cười, đúng là một mỹ nhân nhút nhát không biết cách từ chối. Chỉ với một cái bình hai trăm tệ, tôi đã khiến cô ngoan ngoãn đến thế này, còn ngây thơ tin rằng tôi sẽ không cướp đi sự trong sạch của cô. Một con cừu béo mũm mĩm, tôi sẽ từ từ “hầm” cô thành món ngon thượng hạng nhất.

Theo lời dặn trước đó, Ngụy Trinh đi ra sau lưng tôi, quỳ xuống, cầm vòi sen và bọt biển, bắt đầu tắm cho tôi. Động tác của cô rất nhẹ nhàng, cẩn thận, nước được điều chỉnh đúng độ ấm mà không cần tôi phải lên tiếng, đủ thấy người phụ nữ với thân hình bốc lửa này đã quen với việc chăm sóc đàn ông ở nhà. Tắm xong phần lưng, cô chuyển ra phía trước, miếng bọt biển lướt trên cơ bắp săn chắc của tôi. Gương mặt trắng mịn của cô ửng hồng như ráng chiều, đôi mắt long lanh chỉ tập trung vào miếng bọt biển.

Nhìn từ trên xuống, tôi thấy được khe ngực sâu hoắm giữa hai quả cầu tròn đầy, căng tràn sức sống, không hề có chút chảy xệ nào như thường thấy ở những phụ nữ đã sinh con. Làn da mịn màng, sáng bóng như tươm mỡ, tựa như hai vật thể sống động, nhấp nhô theo từng động tác của cô, khơi gợi khát khao chinh phục mãnh liệt. Tôi chỉ muốn dùng đôi tay rắn như kìm sắt của mình bóp nát chúng. Tiếc là tay tôi dù lớn cũng chỉ đủ để nắm một bên “ngọn núi” khổng lồ ấy. Khi cô lau đến bụng, tôi thấy cô khẽ run lên, cặp ngực cũng rung lên một cách bất thường, mặt càng đỏ hơn.

Ánh mắt cô lướt qua “cậu nhỏ” 18cm của tôi, rồi vội vàng quay đi, nhưng chắc chắn nó đã để lại một ấn tượng không thể xóa nhòa trong lòng cô. “Chỗ này cũng phải rửa,” tôi ra lệnh. Cô ngẩng lên, đôi mắt long lanh lộ vẻ cầu xin, nhưng nhanh chóng nhận ra điều đó là vô ích, cô cầm bọt biển định rửa, thì tôi nắm lấy cổ tay cô. “Sao lại dùng bọt biển? Phải dùng tay chứ.” Tôi tinh quái đặt tay cô lên “cậu nhỏ”, để cô cảm nhận được độ lớn và sức nóng của nó. Ngụy Trinh bất lực làm theo, lấy một ít xà phòng, thoa lên. Tôi cảm nhận bàn tay mềm mại run rẩy của cô lướt trên “thằng em” đang cương cứng, hẳn trong lòng cô lúc này đang rối bời. Cô rửa rất cẩn thận, từ đầu, rãnh, da quy đầu, cho đến các phần khác, tất cả đều được đôi tay dịu dàng của cô chăm chút. Dù tôi rất khỏe và có ý chí mạnh mẽ, vẫn có vài lần suýt chút nữa đã “bùng nổ”. Cuối cùng, cô cũng rửa xong.

Tôi trèo vào bồn tắm lớn nhập khẩu từ Đức, duỗi tay chân ngâm mình trong làn nước nóng. Ngụy Trinh đi sắp xếp đồ dùng, để tôi có cơ hội chiêm ngưỡng tấm lưng của cô. Vai cô thon tròn, thật khó tin rằng nó có thể đỡ nổi cặp ngực khổng lồ kia. Đường nét tấm lưng thật mềm mại, qua lớp vải cắt khoét của bộ đồ bơi, tôi có thể thấy được đường viền của cặp ngực tràn ra hai bên, đủ để hiểu chúng lớn đến mức nào. Đôi chân dài đầy đặn, cặp đùi mũm mĩm ánh lên thứ ánh sáng mê người, cẳng chân thon thẳng, khép chặt không một kẽ hở. Nhưng cảnh đẹp thánh thiện ấy đã bị cặp mông căng tròn phá hủy hoàn toàn. Bộ đồ bơi vốn đã chật vật, ở phần dưới lại bị cặp mông đồ sộ nuốt chửng, để lộ ra hai khối thịt trắng mịn, tròn trịa, căng mọng, đạt đến sự hoàn hảo tuyệt đối.

Cặp mông ấy lắc lư theo động tác cúi người của cô, khiến máu trong người tôi sôi sùng sục. Tôi bất giác thấy thương cho Ngụy Trinh. Với một người phụ nữ, một cặp mông đẹp đến thế này thực sự không cần thiết, nó giống như một món đồ chơi hoàn hảo được tạo ra để dành cho đàn ông. Và với một mỹ nhân dịu dàng, yếu đuối như cô, số phận trở thành món đồ chơi riêng tư dường như là không thể tránh khỏi.

Trong lúc tôi mải suy nghĩ, Ngụy Trinh đã sắp xếp xong, theo chỉ thị ngồi vào bồn tắm. Tôi xoay người, gối đầu lên ngực cô, biến cặp ngực như trái dưa của cô thành chiếc gối người êm ái. Hương thơm quyến rũ và cảm giác mềm mại phía sau khiến tôi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Tôi đã ngủ trưa trên cặp ngực ấy, còn Ngụy Trinh thì như một nô tì ngoan ngoãn, lặng lẽ dùng thân thể mình để phục vụ cho giấc ngủ của tôi.

Khi tôi tỉnh dậy, cô lấy khăn lau người cẩn thận cho tôi, rồi mới được phép ra ngoài thay đồ bơi. Tôi đưa cho cô tiền công một ngày, cô ngạc nhiên nói: “Anh Từ, tôi đã làm sai, không thể nhận nhiều tiền như thế được…” Tôi ngắt lời: “Chị Ngụy, tôi đưa thì chị cứ cầm. Từ ngày mai, chị không cần phải chạy đi làm ở nhà khác nữa, chỉ làm ở đây thôi, cuối tuần được nghỉ. Hiểu chưa?” Mặt cô đỏ bừng, cúi đầu nhận lấy số tiền tôi nhét vào tay: “Cảm ơn anh Từ.” Tôi cười lớn, đưa tay bóp mạnh vào cặp mông của cô. Tôi biết, cô đã không thể thoát khỏi lòng bàn tay tôi được nữa.

Sáng hôm sau, Ngụy Trinh đến nhà. Thấy cô vẫn mặc áo phông và quần jeans, tôi nói: “Chị Ngụy, sao lại mặc thế này?” Cô đỏ mặt, cúi đầu: “Anh Từ, xin lỗi, xin lỗi anh, lần sau tôi sẽ đổi quần áo…” Tôi biết cô đang tiết kiệm vì gia đình. “Không phải vậy. Ý tôi là sao chị lại mặc đồ, che hết thân hình tuyệt mỹ của chị đi làm gì!” Không chờ cô phản ứng, tôi ôm lấy vòng eo thon thả mà đầy đặn của cô, dẫn cô lên chiếc xe Land Rover. Tôi lái xe đến cửa hàng nội y cao cấp nhất ở trung tâm thành phố. Chị Bân, quản lý cửa hàng và cũng là tình nhân cũ của tôi, ra đón. Khi thấy nhan sắc và thân hình bốc lửa của Ngụy Trinh, ánh mắt chị ta lóe lên vẻ kinh ngạc xen lẫn ghen tị.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...