Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Những người mẹ

Chương 66



_ Có ai đó ko ! – một giọng phụ nữ trong trẻo vang lên từ trên bờ…3 gã du côn nhìn nhau nín thở , bóp chặt miệng kiều chúng đè đầu nàng xuống mặt cỏ , hai chân nàng cũng bị đôi tay hung bạo dữ chặc , vậy là bao hy vọng của nàng đã hết , đó chỉ là một người phụ nữ chân yêu tay mềm và sẽ càng tệ hại hơn nếu như cô ấy phải trở thành nạn nhân kế tiếp của lũ khốn nạn này chỉ vì “lỡ “ nghe phải tiếng kêu cứu của Kiều. Và đúng như nàng nghĩ ,tên to xác nhất trong cả bọn đang lăm le nhìn về phía người phụ nữ tội nghiệp kia , trong tư thế của một con thú đang rình mồi , gã giường như chỉ chực chờ cho người đó bước thêm vài bước nữa sẽ lao ra vồ lấy con mồi…”ko…ko thể để cô gái vô tội ấy chung số phận với mình được, nhất định lũ thú vật này sẽ ko buông tha cho cô ta…đừng…đừng bước lại gần đây “ – ngước lên nhìn theo cái bóng người tiến lại gần , kiều ước thầm cô gái ấy có thể chạy trốn khi còn có cơ hội , nhưng tất cả đã quá muộn, từ trong bụi , gã đàn ông hung tợn lao lên nắm lấy hai chân của cô gái rồi giật mạnh xuống đám ruộng

_ Á – người con gái tội nghiệp chỉ kịp thét lên một tiếng trước khi toàn thân ngập vào đám ruộng bùn lầy …

_ bớ người ta…cứu… – ngóc đầu lên cô gái gượng dậy cố nhìn xem điều gì đang diễn ra quanh mình nhưng bộ áo mưa vướng víu trên người làm cô ko sao thoát ra đám ruộng lầy lội ngập nước một cách dễ dàng,còn chưa định thần điều gì đang diễn ra , thì đầu cô một lần nữa bị vùi xuống mặt ruộng bởi bàn tay hung tợn của gã côn đồ…đứng bên cạnh chứng kiến, kiều ko khỏi xót xa cho cô thôn nữ vô tội…

_ Ặc…ặc…bỏ ra…ặc – cố ngoi đầu lên để thở nhưng cô gái ko sao thoát khỏi nanh vuốt của con thú đang say máu kia , giường như chúng ko muốn chừa cho cô gái một đường thoát nào , bỏ tay ra khỏi người kiều, một gã tiến lại để giúp bạn mình giữ chặc đầu cô gái xuống mặt nước…” bọn thú vật..trời ơi …chúng giết cô ấy mất “

_ dừng lại đi…huhu..tha cho cô ấy đi mà…các anh muốn gì tôi cũng làm…đừng có làm hại cô ấy mà…huhu – mặc cho kiều khóc lóc van xin vẫn ko làm chúng mảy may động chút lòng thương cảm…

_ dừng lại đi mà…huhu…tôi van các anh…đừng làm vậy…

Đáp lại tiếng khóc than của kiều chỉ là những ánh mắt đục ngầu hung bạo của chúng …phía bên trên , mưa gió vẫn thét gào dữ dội , những ngọn tre lắc lư chao đảo phủ cái bóng sừng sững cổ quái lên những mái nhà đầy rêu phong cũ nát…

Tiếng nhạc chuông điện thoại của lan nổi lên dồn dập , lật tung cái mền phủ trên giường , Quang sững sờ cầm chiếc di động của con gái mình lên

_ sao vậy anh !

Người phụ nữ bên cạnh nhìn quang bằng ánh mắt ngơ ngác ko hiểu chuyện gì đang diễn ra, chính quang cũng đang ko biếttại sao giữa đêm mưa gió bão bùng này con mình đã biến mất ko để lại chút dấu vết , dù đang nữa đêm , quang vẫn huy động hết tất cả những nhân viên người quen , bác sỹ y tá lục tung từng ngóc ngách bệnh viện nhưng vẫn ko thấy bóng dáng của lan đâu

_ tại..sao…sao lại như vậy được – nhìn vào màn đêm u tối , quang bàng hoàng tự hỏi chuyện gì đã xảy đến với mình, tại sao chỉ trong 1 đêm mà 2 đứa con yêu quí của mình đã biến mất ko một lời giải thích ..,trong khi lòng quang đang nóng như lửa đốt vì sự ra đi của vũ thì sự biến mất của lan lại làm mọi chuyện trở nên nguy khốn hơn gấp trăm lần – “phải làm sao đây , phải chăng..thẳng vũ đã kể chuyện ở nhà cho con lan biết và dục nó đi tìm mẹ ..” nghĩ vậy , Quang mở điện thoại của lan lên để kiểm tra nhưng hoàn toàn ko có tin nhắn hay cuộc gọi nào của Vũ vào máy lan cả ngày qua….vậy thì tại sao….câu hỏi ấy cứ xoáy lên trong đầu quang…giat lấy chiếc ô trong tay của gã nhân viên đứng bên cạnh , Quang chạy vào trong xe đóng sầm cửa lại rồi lao vào trong màn đêm mịt mù….Tiếng đồng hồ quả lắc vang lên những nhịp đều đặn làm nga giật mình tỉnh giấc , sực nhớ mình vẫn chưa làm cái công việc cuối cùng trong ngày đó là kiểm tra cửa nẻo từ ngoài vào trong đã khóa kĩ hết chưa , nghĩ vậy nàng bật dậy khỏi đi văng và vội vã đi tìm chiếc ô để ra ngoài sân…

_ Xoảng – Tiếng thủy tinh vỡ phát ra từ nhà bếp làm nàng giật bắn người , vội vã chạy xuống nhà bếp nàng phát hoảng khi thấy trên bàn ăn là bà chủ của mình đang vật vờ bên chai rượu mạnh , dưới đất là những mảnh vỡ tung tóe của chiếc cốc uống rượu…

_ Trời …bà chủ , sao lại như thế này ! – Nga vội vã cuối xuống nhặt những mãnh vở thủy tinh sắc nhọn rồi giật lấy chai rượu trong tay lệ đem cất đi . _Có chuyện gì thế ! – Từ trên lầu , Quân cũng đã nghe tiếng vỡ dưới nhà , gã cũng vội chạy xuống và thấy mẹ mình đang nằm gục đầu trên bàn , xung quanh mùi rượu mạnh bốc lên nồng nặc

_ Hình như bà chủ say rồi,cậu giúp tôi đưa bà chủ lên phòng đi !

_ uh!

Nhìn nét mặt mệt mỏi và hơi thở nặng nhọc của mẹ , quân biết tại sao Kiều lại phải uống thứ đồ uống mà nàng căm ghét nhất trên đời…Quân ko ngờ hành động của mình lại bắt đầu kéo theo những hệ lụy tồi tệ mà lệ phải là người hứng chịu , chắc hẳn nàng phải shock lắm khi bị người tình phản bội và con trai mình tống tiền , nhưng chắc một điều rằng những ngày sắp tới đây , cơn phong ba của cuộc đời sẽ ko buông tha cho ngôi nhà này ..bắt đầu bằng một cú điện thoại ngay lúc này…Tiếng ring ring vang lên dồn dập giữa màn đêm , Nga vội nhấc máy

_ alo…tôi nghe đây

_ Xin hỏi đây có phải nhà ông Nguyễn Tr . Quỳnh Ko ?

_ phải !có gì ko ạ

_ Tôi gọi từ phòng cấp cứu của Bênh viện đa khoa Tp , hiện Anh quỳnh đang ở trong tình trạng rất nguy kịch vì tai nạn giao thông , xin người nhà hãy đến đây gấp …trước khi quá muộn

_ Cái gì !

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...