Những người mẹ
Những hạt mưa nặng trĩu đầu tiên của cơn giông chiều nay vội vã rơi từ những tầng mây đen kịt trên cao làm người ta đau nhói khi bị chúng chạm vào da thịt .
_ á – Những hạt mưa đau buốt làm hồng khẽ rên lên , mãi suy nghĩ , nàng ko để ý rằng trời đang bắt đầu mưa . “May mà đã về đến nhà” – hồng tự nhủ , đặt túi đồ ăn xuống nền đất , tay hồng luống cuống mò khắp trong túi để tìm chìa khoá nhưng trong lúc nguy cấp này thì cái chùm chìa khoá chết tiệt lại biến đâu mất …những hạt mưa dần vội vã trút xuống mỗi lúc một nhiều…” quái lạ , rõ ràng đút trong túi đây mà ..hay là lại đánh rơi đâu đó , trời ơi , làm sao đây “
Một bàn tay đưa lên phía ổ khoá …quay người lại, nàng thở phào nhẹ nhõm , thì ra là Hùng ,”may mà nó về kịp , ko thì..” , định đưa tay lên giúp hùng giữ ổ khoá cho dễ mở nhưng Hồng sực nhớ nàng còn đang giận nó…cuối xuống nhặt túi đồ lên nàng giả vờ nhìn quanh ko thèm để ý đến hùng , theo “ quy ước chung “ của 2 mẹ con thì mỗi khi 2 người giận nhau thì nếu người nào “gây sự “ trước thì phải ra sức mà tìm cách chuộc lỗi với người kia , trong trường hợp này , nàng chắc mẩm rằng mở cửa xong hùng sẽ xách dùm nàng túi đồ ăn đem vào rồi chạy xuống nhà tắm lấy khăn lên lau người cho mẹ …nhưng ko…cánh cửa mở ra , hùng lạnh lùng bước vào , bỏ mặc nàng ở đó ko nói một câu nào…
“ ơ…cái thằng này…láo thật “ – Hồng mắng thầm
Bước vào trong nhà , Hồng vừa đi vào nhà bếp vừa ngó nghiêng về phía thằng con mình đang từ nhà tắm bước ra , trên tay hùng là một cái khăn …nhưng ko phải dành cho nàng , mang bộ mặt lầm lì , hùng bỏ lên phòng rồi đóng sầm cửa lại
“ nó sao thế nhỉ…hay nó biết mình giận nó …nhưng mà nhìn cái thái độ đấy thì…chắc là nó đang giận mình rồi nhưng mà tại sao , nó có lỗi với mình kia mà , hay là có chuyện gì ở trường khiến nó bực mình nhỉ…chắc cãi nhau với bạn gái chăng…mà nó thì làm gì có bạn gái…thôi kệ nó , chừng nào nó xin lỗi mình vì chuyện đêm qua thì mình mới tha thứ cho nó…” – Hồng nghĩ , chắc nàng còn chưa biết rằng đêm hôm qua trong lúc nàng đang xiết chặc lấy người chồng hưởng thụ khoái lạc thì bên ngoài cửa , con trai nàng đứng đó và đã chứng kiến thấy tất cả . Chuyện quan hệ chăn gối giữa hồng và chiến ấy nếu như ở một thời điểm khác thì ko có gì đang để nói nhưng nó lại diễn ra ngay sau khi hai mẹ con vừa say đắm bên nhau xong, đối với Hùng nói riêng và đối với bất kì người đàn ông nào khác, đó là một sự phản bội thật trắng trợn và ghê gớm…đó chính là lý do khiến cả ngày hôm nay Hùng mang trong đầu một nỗi tức giận ko sao nói nên lời , nỗi tức giận ấy mang tên : Ghen .
_ Ring….ring…
Tiếng chuông điện thoại làm Hồng vội vã tắt bếp , nhấc máy lên , nàng nghe cái giọng phụ nữ khá quen nhưng ko biết là ai
_ alo..alo.
_ alo, tôi nghe đây , ai vậy
_ có phải là Hồng ko ?
_ phải , là tôi đây , có việc gì ko ạ
_ Lệ đây mà , hồng ko nhớ mình sao ?
_ xin lỗi…chị nói tên lại dùm em…mưa to quá em ko nghe rõ .
_ lệ đây mà , hồng ơi…lệ vợ của Quỳnh đây mà , vợ chồng nhà cậu hay đến nhà hàng nhà tớ đấy , gap hoài mà cậu quên rồi sao
_ à…à nhớ rồi – nhưng hình ảnh trong đầu nàng h đây ko phải là Lệ hay là chồng của Lệ mà lại là đứa con trai quý tử của hai người ấy , Quân …
_ nhớ ra chưa !
_ rồi , xin lỗi nha , mình quên mất , thế lệ gọi có chuyện gì ko
_ mình hỏi cái này chút được ko , có anh chiến ở nhà ko hả lệ
_ ai…à…chiến à , bây h anh ấy đang đi làm mà , h mới 3 h chiều thôi, chắc là đang ở công ty
_ủa..vậy hả..lạ ta , sao nãy h mình gọi đến công ty bảo anh ấy ko có ở công ty nhỉ ?
_ủa vậy hả…sao lạ vậy , mọi khi h này vẫn chưa hết h làm mà , mà có chuyện gì ko , hay là mình đọc số di động cho lệ nha
_thôi không cần , mình cũng có số di động của anh ấy rôi , nhưng mà gọi ko được, hình như là tắt máy…
_vậy hả…ông này đi đâu vậy ta, hay có gì để mình nhắn lại cho
_à..thôi…trời..hay là…hay là..cậu nhắn lại dùm là….
_cứ nói đi , ngại gì
_có biết chị kiều vợ anh Quang đi đâu ko , nếu biết thì gọi lại dùm cho lệ …vậy thôi
_cái gì…Kiều à…
_ sao…có gì ko Hồng
_à…à…ko có gì , để mình nhắn lại cho _vậy thôi nhen, cảm ơn hồng nhen
“vậy là đúng rồi , lão mà về đây mình quyết hỏi cho ra nhẽ, cả ngày nay thì ra là lừa mình , vờ đi làm , thật ra là đi với con quỷ cái ấy…vậy mà tối qua thề thốt…chết với bà..”
_ Vợ ơi…Hồng ơi..mở cửa dùm anh cái…
“ơ…hình như lão về rồi, được lắm , đang bực đây “ , hồng vội vã lấy cái ô rồi chạy ra sân mở cửa cho chồng …
_ đi đâu cả buổi chiều nay ! – Chiến vừa ló mặt ra khỏi ô tô , hồng đã quát lên
_ gì thế ! tôi với con Ngọc đi mua laptop cho nó mà !
Từ trong xe, Ngọc ló mặt ra làm hồng ngượng ngùng cười
_à…thì ai nói gì đâu …hỏi vậy thôi mà…thôi vào nhanh đikẻo ướt…
…
Khẽ nhích vào bên trong , Kiều cố tránh những hạt mưa đang tạt vào qua khe cửa kính hoen rỉ của chiếc xe khách đang xập xệ lăn bánh, những mái ngói phủ đầy rong rêu của những căn nhà hai bên đường gợi lại trong nàng những kí ức về một buổi chiều mưa nào đó , khi nàng còn là một cô nữ sinh ngây thơ trong trắng với bộ áo dài mỏng manh thấm đẫm nước mưa, nàng đã làm cho bao cậu con trai phải ngây ngất vì vẻ đẹp của mình…qua hết con đường đất gồ gề…mái nhà thân yêu đã hiện ra dưới luỹ tre làng cao vời vợi…một tiếng sét chợt nổ lên giữa bầu trời u ám báo hiệu cơn giông đang lớn dần…
