Những người mẹ
_ Ai vậy Quốc – nằm trên giường với đôi mắt bị bịt kín và đôi tay bị trói , trong lòng lệ hết sức bối rối ko biết thằng em rể mình đang định làm cái khỉ gì đây, từ bên trong nàng đã nghe loáng thoáng quốc nói chuyện với ai bên ngoài , và cái giọng nói đó giống hệt với quân con trai nàng , nghĩ đến quân , nàng sực nhớ vì cái tát ban sáng mà cả ngày nay quân chưa về nhà , bao nhiêu ham muốn xác thịt bỗng dưng tan biến đâu hết ,bây h điều duy nhất lệ muốn làm là ra khỏi khách sạn này và đi tìm con trai của mình…
_ à..ko ai cả , thằng phục vụ thôi mà
_ nói gì với nó mà lâu vậy…
_ à ..ko có gì , vớ vẩn thôi
trong lúc lệ và quốc đang nói chuyện, quân từ từ tháo giày ra và bước vào bên trong , trên tay là cái máy quay đã bấm sẵn nút start …ánh sáng leo lắt từ nhà tắm hắt ra đủ để cho hắn nhìn thấy người đang quấn khăn tắm nằm trên giường kia ko ai khác chính là mẹ hắn , dù cho hắn chính là đạo diễn của màn kịch này nhưng chứng kiến cảnh mẹ mình nằm ngửa ra trên mình chỉ duy nhất một chiếc khăn tắm đang chờ đợi nhân tình, một kẻ trơ tráo như quân cũng ko khỏi cảm thấy shock .
Còn Quốc thì sao , trước sự dồn ép của quân , gã cuối cùng cũng đành phải chấp nhận ưu sách cuối cùng, giữa cái xấu và cái tệ hại , cuối cùng thì gã cũng phaải lựa chọn, dù biết quân ko phải là kẻ có thể tin tưởng được nhưng quốc còn sự lựa chọn nào đâu . thôi thì đến đâu thì đến…trút bỏ quần áo trên người , quốc run rẩy leo lên trên giường với lệ, vừa đưa tay định tháo khăn tắm trên người lệ ra thì
_ quốc nè… – lệ thốt lên
_ sao chị !
_ lúc chiều…thằng quân nó gọi điện cho em …nó có nói gì chị ko ?
Câu hỏi của lệ làm cho quốc sững lại , quay sang nhìn quân , quốc ko biết phải trả lời câu hỏi của lệ ra sao
_ à…nó nói..mẹ còn giận nó ko ?
_nghe là biết nói xạo .
_ thiệt mà…chắc nó đang bực vì bị đánh giữa chỗ đông người lúc sáng thôi
_ uhm…cũng tại chị lúc đó ko kiềm chế được, h nghĩ lại..thấy ân hận thiệt…
Câu nói của lệ làm quân ko khỏi xao lòng, gã ko ngờ lệ cũng có những lúc yếu lòng như vậy , nhưng chắc chỉ là nhất thời – gã nghĩ. Đưa máy quay lên gã ra hiệu cho quốc tiếp tục …
Bước từng bước trở về phòng bệnh của lan , từng tiếng bíp bíp liên tục vang lên bên tai “ bắt máy đi mẹ… “ chàng hồi hộp nhủ thầm , nhưng rồi lại chìm vào nỗi thất vọng.
_Vũ ơi ! -tiếng gọi của Quang làm chàng giật mình ,một ý nghĩ chợt nảy ra trong đầu chàng – hay là mình hỏi thẳng bố ?
_ sao ba ! – Vũ vội vã chạy vào trong
_ bây h bố có việc phải đi , con ở lại chăm sóc cho chị rồi sáng sớm bố quay lại , được ko ?
_ được..cứ để con..à , sáng nhớ nói mẹ đem cho con bàn chải khăn mặt vào luôn nhé ! – Vũ giả vờ đề cập đến kiều để thăm dò tình hình ở nhà nhưng sự phản ứng của quang chỉ là cái nhíu mày và sự im lặng ,ko nói thêm 1 lời nào , Quang quay lại nhìn lan thêm một lần nữa rồi quay đi thẳng bỏ lại Vũ đứng đó với ánh mắt sững sờ nhìn theo …
