Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Những người mẹ

Chương 42



trời đã về khuya , mọi vật đã ngủ yên trong màn đêm tĩnh lặng…trên chiếc giường nệm ấp áp của hùng , hồng vẫn đang buông những tiếng thở dài , những tiếng rên rỉ đầy thích thú mỗi lần bàn tay hùng ấn vào đúng những vùng mệt mỏi trên người nàng ,nàng ko biết điều đó lại càng kích thích những ý nghĩ tà dục trong đầu hùng, bàn tay hùng lại càng lúc càng táo bạo hơn , từ xoa bóp quanh bắp chân hồng, tay chàng đã đặt hẳn lên cặp đùi nõn nà của mẹ, hết ấn rồi lại bóp , lan da mát lạnh mịn màng của cặp đùi hồng làm buồi của hùng càng lúc càng cương lên hết cỡ. mãi thả mình trong sự hưng phấn , hồng ko biết rằng thằng con trai cưng của nàng , tay thì xoa chân xoa đùi cho mẹ nhưng mắt thì lại dán chặt vào cặp mông nở nang gợi dục của nàng , mắt hùng đã dần nhìn ra được những đường cong truyệt mĩ của cặp mông mẹ ẩn hiện sau chiếc quần lót bó sát vào khe mông , ko rõ quần lót mẹ có màu gì nhưng chàng cũng chẳng hề quan tâm , tất cả những gì hùng muốn lúc này là được kéo tuột nó ra khỏi mông hồng để được bóp được cắn cho thõa thích . nghĩ vậy , tay chàng càng lúc càng đưa dần lên trên …

_ hunggg oiii… – hồng khẽ gọi làm chàng giật mình

_ gì vậy mẹ…

_ lên trên chút đi …

hùng giật điếng người , chàng ko thể tin đươc…chẳng lẽ mẹ muốn …mình xoa mông cho mẹ sao – chàng kinh ngạc . nhưng khi tay chàng vừa chạm vào mông của hồng thì bất ngờ nàng đã dãy ra

_ ko phải chỗ đó…trên lưng ấy !

_trời….sao ..ko nói rõ – chàng lúng túng , suýt chút nữa thì…

_ uhm..lưng mẹ chưa đã…con xoa thêm chút nữa đi rồi ngủ được ko..

_ lưng hồi nãy ..xoa rồi mà.. – hùng giả vờ tỏ ra khó chịu

_ mới chút xíu chứ mấy , thêm chút nữa đi….chìu mẹ chút đi mà ,nhé !

cái giọng nũng nịu dễ thương của hồng càng làm hùng phát cuồng lên ,ko để mẹ phải đợi lâu ,hai tay chàng áp lên lưng mẹ vừa xoa vừa ấn liên tục , càng lúc chàng càng làm thật mạnh và nhanh hơn , chàng muốn nghe âm thanh rên rỉ của hồng mỗi lần chàng ôm hai bên hông của nàng và ấn mạnh xuống nệm , rồi lại đẩy lên phía trên , cái giường bắt đầu kêu rên răng rắc vì những cú ấn và đẩy liên tiếp của hùng lên cơ thể hồng

_ ahh…nhẹ thôi hùng …sao..con làm kiểu gì mà kì vậy…ớ…

_ kiểu của con..mới nghĩ ra.. – càng lúc người hồng càng bị đôi tay mạnh bạo của hùng hết ấn rồi lại đẩy lên đẩy xuống, ko thấy sướng đâu mà cảm giác cứ như là bị …cưỡng hiếp , còn hùng thì khoái chí nhìn cặp mông của mẹ đong đưa theo nhịp lên xuống , nhưng chỉ cặp mông thôi chưa làm cậu thõa mãn , một ý nghĩ táo bạo khác chợt lóe lên

_ sướng…ko mẹ

_ thôi..dừng lại đi…ahh…mẹ chóng mặt quá, cái kiểu gì mà cứ đẩy lên đẩy xuống vậy …thôi..

_hihi..thật ra con đang..trả thù mẹ đấy…

_cái…gì , anh nói cái gì , trả thù gì ! – hồng ngớ người ra

_thì tại lúc nãy mẹ la con ngoài cổng, làm mấy người hàng xóm nghe thấy, ngượng quá trời nè !

_ hay quá há , con với cái , anh được lắm , dám lợi dụng trả thù tui à !

_ mà ko phải hôm nay ko đâu nha , mấy bữa trước cứ về thấy mặt là chửi à ! vậy mà tối nào cũng qua phòng người ta đòi ngủ chung rồi còn bắt đấm bóp nữa chứ !

nghe cái giọng hờn dỗi của hùng , hồng lại thấy vừa buồn cười vừa tội nghiệp cho con

_hihi..thù dai quá đi , bộ ko thích…ngủ với má hả

_thì..ai nói ko thích đâu . nhưng mà…thích ngủ như ngày xưa hơn.

_ngày xưa là sao ? ý con là có má có ba với có chị ngọc ngủ chung nữa hả ?

_như vậy cũng thích …nhưng mà mình…ngủ riêng với nhau thích hơn …có bà ngọc nhiều chuyện ghét quá !

_ thì bữa h có con với má thôi chứ ai đâu ?

_ nhưng mà…

_nhưng sao , phải…con ko ghét má bắt con đấm lưng phải ko ? nếu ko thích thì thôi …má ko bắt nữa _ko phải …trời ơi…con thích..đấm lưng cho má mà , có gì mà ghét , có điều

_có điều gì…nói đi…

_con đấm lưng cho má thì má cũng…trả công cho con gì đó chứ…

_trời..ghê chưa…mới đấm có chút mà trả công…h muốn gì đây , hay má đấm lại cho con nghen , chịu ko ?

_ ko cần

_chứ h thích gì , nói trước là ko được vòi vĩnh mấy thứ đắt tiền đâu nhen

_ko , đơn giản lắm , má cho con…rờ..ấy được ko …

_cái gì ? rờ …gì ? đừng nói là…rờ…vú…nha !

_ chứ…rờ gì nữa , thì như hồi xưa con với má ngủ với nhau ấy, được ko ?

_ con sao vậy hùng, lớn to cái đầu rồi chứ còn bé bỏng gì mà rờ vú !

_ thì..thì…

_ ko được ! lớn rồi đừng có trẻ con như vậy ! – hồng gắt lên , nàng ko ngờ thằng con to xác của nàng lại đang đòi hỏi làm một chuyện như những đứa trẻ mới lên 5 khác ! hùng ko ngờ chàng lại bị mẹ từ chối thẳng thừng như vậy , mọi sự hưng phấn trong người chàng tan biến đâu mất hết , chỉ còn lại sự xấu hổ ngượng ngùng của kẻ thua cuộc , ko biết nói gì thêm , hùng đành nằm xích qua một bên rồi trùm mền kin mít lại…

_ hùng… – hồng khẽ lay con , nhưng cậu ko trả lời , hồng thở dài , nàng biết cách từ chối thẳng thừng của nàng vừa làm thằng con xấu hổ , cũng ko biết nói gì hơn , nàng cũng lặng lẽ nằm xuống bên cạnh và chìm vào giac ngủ …

Sáng …

Vừa mang cặp xuống nhà định kiếm cái gì đó bỏ bụng nhưng khi trông thâý mẹ đứng trong bếp , hùng đã mang cặp chạy biên ra ngoài cổng

_ ấy , chưa ăn sáng mà đi đâu thế ! – hồng gọi với theo

_ ko đói ! – hùng đáp

hồng thở dài nhìn theo con đi khuất , nàng biết nó còn đang giận nàng chuyện đêm qua , tự dưng nàng lại thấy ân hận vì đã từ chôí hùng , hồng lúc nào cũng muốn dành hết tình thương yêu và những điều tốt nhất cho hùng và nàng sẵn sàng làm mọi điều để cho hùng biết tình yêu của nàng dành cho con lớn đến mức nào , vậy mà đêm qua nó chỉ xin một chuyện nhỏ như vậymà mình lại từ chối – nàng tự nhủ …nhớ lại đêm qua nó cố hết sức cõng mình lên trên gác rồi còn giúp mình giặt đồ , rôi lại đấm lưng xoa bóp này nọ nữa , vậy mà…mình lại từ chối nó thẳng thừng như vậy , chắc nó tự ái trong lòng lắm .

Vừa bước vào cổng trường , Hùng đã gặp ngay Quân

_ A , chào thằng em , mới sáng mà sao mặt mày nhăn nhó như dậm phải phân chó vậy !

hùng thở dài ko đáp , cứ nghĩ đến chuyện đêm qua chàng lại thấy buồn , cậu cảm thấy ân hận vì đêm qua đã vòi vĩnh một chuyên xấu xa như vậy , cậu đoán rằng từ h mẹ sẽ ko qua phòng cậu để ngủ nữa vì lại sợ cậu đưa ra những yêu cầu như vậy , càng nghĩ hùng lại chàng chán ghét bản thân .

_ à…ko có gì – hùng đáp _ tối nay rảnh ko đi uống cà phê với anh chứ

_ rồi , đi thì…. – vừa định gật đầu đồng ý thì chàng sực nhớ đến lời mẹ nói đêm hôm trước , quay sang nhìn quân , hùng ậm ừ

_ à…chắc ko được đâu …tối nay em mắc rôi

_ ơ , mắc gì , bỏ hết đi , anh dẫn chú tới chỗ này vui lắm, đảm bảo chú ko hối hận đâu mà lo

_ nhưng mà …

_ nhưng sao , mấy hôm nghe anh kể thấy chú hào hứng muốn tham gia lắm mà , h có độ rồi nè , sao lại ko đi !

_ anh…làm gì..mà sao thấy h cả mẹ em cũng cấm em chơi với anh nữa , có chuyện gì vậy , thấy hôm qua anh còn ăn cơm nhà em mà !

_ à…thì ra là vậy , mẹ cậu nói sao , kể lại anh nghe coi

_ thì …mẹ em nói h cấm em ko được chơi với anh , em hỏi sao ko nói , chỉ nói là từ h mà còn thấy em chơi với anh thì xử em liền,anh làm gì mà nhà em ai cũng tức hết vậy _ thì ra là vậy , thôi được rôi, chỗ anh em anh cũng ko giấu chú làm gì , nói thiệt là anh có đi bép xép chuyện của bố chú cho mấy thằng bạn , ko ngờ lại đến tai …của mẹ chú

_trời , anh điên hả , chuyện nhà em mà anh đi nói cho người ta làm gì, vỡ lỡ ra còn mặt mũi đâu ra đường nữa , ông quang mà nghe được ổng giết ba em thì sao , em sợ anh luôn

_ yên tâm đi , anh đã xử mấy thằng đi bép xép rồi, về nhắn lại mẹ chú là ” anh quân biết điều lắm, mẹ cứ thoải mái đi , ảnh ko nói cho ai đâu mà lo ” hehe , cứ nói vậy nhé !

_em lạy anh luôn, thôi em vào lớp đây

_ ok , tối anh chờ chú chỗ sân vận đông đấy , nhớ tới sớm đấy !

_ko biết…mẹ em có cho đi ko nữa

_chú lớn to đầu rồi mà còn sơ mẹ , gái mà nó biết được nó cười cho thối mũi, tối nay chú mà ko tới thi đừng nhìn mặt anh nữa , thôi đi đi !

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...