Nhật Kí Chinh Phục Mẹ và Dì
Chương 51 : Cô Diễm Hương Chủ Động Gọi
Chương 54: Cô Diễm Hương Chủ Động Gọi
Không biết có phải lần này tôi địt hăng quá không, hay tại dì mấy hôm nay mệt mỏi rã rời, mà dì lại bị tôi địt đến ngất đi.
Nhìn gương mặt đẹp không góc chết đang ửng hồng, ngũ quan giãn ra trong lòng mình, tôi cảm thấy sướng rơn cả thể xác lẫn tinh thần.
Dù trong lúc làm tình, dì cứ lải nhải đây là lần cuối, nhưng tôi biết thừa dì bắt đầu sa ngã rồi, cái gọi là “lần cuối” chỉ là cái cớ cho có lệ mà thôi.
Tôi nào phải quân tử chính nhân gì cho cam, mục tiêu của tôi rất đơn giản, đó là chiếm đoạt hoàn toàn thể xác của dì, và giờ mục tiêu đó sắp thành hiện thực rồi.
“Ngủ thôi nào~”
Tôi đứng dậy, bế tấm thân trần của dì vào phòng ngủ.
Trên đường đi, cơ thể dì nảy lên theo từng bước chân, hai quả vú hồng hào còn đang cương cứng cứ lúc lắc trước mắt tôi, khiến con cặc tôi lại bắt đầu ngóc đầu dậy. Nếu không phải dì đang mê man, chắc chắn tôi đã địt thêm 300 hiệp nữa rồi.
“Ưm~”
Tôi nhẹ nhàng đặt dì xuống giường, dì rên khẽ một tiếng rồi cựa quậy vài cái, tìm một tư thế thoải mái rồi ngủ thiếp đi.
Tôi cũng chẳng khách sáo, lật chăn chui lên giường, len vào lòng dì.
Vì trong chăn còn hơi lạnh, khi người tôi áp vào thân thể mềm mại của dì, dì bất giác vòng tay ôm chặt lấy tôi, dường như làm vậy sẽ khiến dì ấm hơn.
“Amm~”
Dì Mỹ Huyền đã chủ động thế rồi thì tôi cũng không khách sáo nữa. Tôi vùi mặt vào bộ ngực căng tròn của dì, như một đứa trẻ sơ sinh mà ngậm lấy một bên đầu vú cùng quầng vú mút chùn chụt, rồi cứ thế ôm dì nhắm mắt ngủ…
Tôi mơ một giấc mơ kỳ lạ. Tôi mơ thấy mình biến thành một đứa bé sơ sinh, được mẹ ôm trong lòng.
Mẹ trong mơ vẫn trẻ đẹp như vậy, mặc một bộ váy trắng tinh khôi, vừa cao quý vừa thánh thiện.
Mẹ vạch áo cho tôi bú dòng sữa ngọt ngào từ đôi vú trắng nõn, căng tròn của mình, mỉm cười nhìn tôi, khẽ đung đưa cánh tay, miệng còn ngân nga một khúc hát ru, giọng trong trẻo du dương.
“Mẹ ơi…”
Vú mẹ ở ngay trước mắt, nhưng lòng tôi không một chút tà niệm, tôi nhìn người phụ nữ đang tỏa ra hào quang của tình mẫu tử với ánh mắt phức tạp, bất giác thấy mắt mình cay cay.
“Hừm~ hừm hừm…”
Tiếng hát của mẹ nhỏ dần rồi im bặt, nụ cười hiền hậu trên môi cũng tắt ngấm. Mẹ cúi đầu nhìn tôi trong lòng với vẻ mặt phức tạp, khiến tôi chẳng hiểu mô tê gì.
“Hào, mẹ yêu con, con là con trai của mẹ, nhưng tại sao con lại muốn địt mẹ vậy?”
Mẹ khẽ mở đôi môi anh đào, giọng nói như sấm sét nổ tung trong đầu tôi.
“Sao mẹ lại biết suy nghĩ của mình?”
Tôi hoảng hốt, dù vẫn luôn khao khát được địt mẹ, nhưng khi bị mẹ chất vấn, tôi chỉ biết há hốc mồm, không nói được lời nào.
“Hào, con đã địt dì con rồi mà vẫn chưa thỏa mãn, lại còn muốn địt cả mẹ ruột của mình, con làm vậy thì có khác gì loài vật đâu? Hôm nay mẹ phải trừ khử cái mầm họa này!”
Giọng mẹ ngày càng gay gắt, vẻ mặt cũng dần trở nên dữ tợn. Mẹ giơ tôi lên cao quá đầu, như thể sắp ném chết tôi.
“Không phải đâu! Mẹ, mẹ nghe con nói…”
Tôi vùng vẫy trong tay mẹ, nhưng một đứa trẻ sơ sinh như tôi làm sao chống cự lại được người lớn?
Tôi khua khoắng tay chân trong không trung, miệng ú ớ không thành lời.
Lúc này, tôi cảm thấy vô cùng bất lực, mẹ ruột của mình lại muốn ném chết mình.
“Chết đi!”
Mẹ dùng hết sức ném tôi xuống đất!
“Đừng! Á!”
Tôi hét lên một tiếng, cảm thấy trời đất quay cuồng rồi ngã sõng soài trên sàn nhà, cú ngã này khiến tôi tỉnh giấc.
“Động đất à?”
Tôi bị ngã choáng váng, cộng thêm giấc mơ kỳ lạ vừa rồi, đầu óc tôi giờ đây hỗn loạn, thậm chí không phân biệt được đâu là mơ, đâu là thực.
“Đá chết con này! Dì đá chết con, đá chết con này…”
Bên tai vang lên một giọng nói quen thuộc, tôi dần nhận ra một người phụ nữ đang quấn chăn trắng đứng trước mặt mình.
Dì thò một bên chân dài trắng nõn ra khỏi chăn, đá liên tục vào người tôi đang nằm trên sàn, miệng lẩm bẩm gì đó, trông như đang hả hê lắm.
“Dì ơi, đừng đá, đừng đá nữa, sáng sớm tinh mơ dì đá con làm gì vậy?”
Tôi tóm lấy cổ chân dì cầu xin tha thứ. Người phụ nữ này không ai khác chính là dì, người vừa mới chung giường với tôi. Xem ra vừa rồi chính dì đã đạp tôi xuống giường.
“Quốc Hào, hôm nay dì phải đá chết con! Hôm qua đã hứa là một lần mà con làm mấy lần? Còn dám tự tiện leo lên giường dì ôm dì ngủ nữa, con tưởng con là ai? Con lấy tư cách gì mà làm vậy? Con… Á…”
Dì chưa nói hết câu đã bị tôi kéo chân một cái, cả người ngã ngửa ra giường.
Chưa kịp để dì phản ứng, tôi đã lao tới đè chặt lấy dì.
Vốn dĩ dì chỉ quấn một lớp chăn mỏng, bị tôi làm cho một trận như vậy, chăn tuột ra, để lộ gần hết da thịt ra ngoài không khí.
“Con… con muốn làm gì? Buông dì ra…”
Dì vội vàng túm lấy cái chăn tuột sang một bên che trước ngực, cảnh giác nhìn tôi.
“Che cái gì mà che, tối qua con nhìn hết rồi còn đâu. Dì à, tối qua làm bao nhiêu hiệp mà con có thấy dì không muốn tí nào đâu, nhất là hiệp cuối cùng dì còn chủ động hơn con tưởng tượng nhiều, chắc chồng dì chưa bao giờ thấy dì chủ động như vậy đâu nhỉ.”
Lời nói của tôi khiến mặt dì đỏ bừng, cảm giác sung sướng tột độ của đêm qua vẫn còn lâng lâng trong người.
Nhất là khi tôi nhắc lại, hình ảnh dâm đãng của dì ngồi trên người tôi, uốn éo cái eo như rắn nước lại hiện về rõ mồn một.
“Sao nào? Dì đừng có qua cầu rút ván nhé, mà dì cũng đã mặc quần vào đâu, hay là chúng ta làm thêm hiệp nữa nhé?”
Nói rồi tôi ưỡn hông, lúc này dì mới phát hiện con cặc của tôi đã lén lút cương cứng từ lúc nào, trông như một con trăn khổng lồ vừa kết thúc kỳ ngủ đông, khiến dì sững sờ.
“Làm thêm hiệp nữa cái gì, Quốc Hào hôm qua con hứa rồi, mau buông dì ra…”
“Rồi rồi, con buông dì, dì cũng đừng đá con nữa nhé.”
Dì còn chưa kịp giãy giụa thì tôi đã chủ động đứng dậy, không đè dì nữa.
Dì ngồi dậy, không tin nổi nhìn tôi đang khởi động ở bên cạnh. Dì không ngờ tôi lại dễ dàng tha cho mình như vậy, chắc ban đầu dì còn tưởng tôi sẽ địt thêm một hiệp nữa.
“Mẹ kiếp! Mỹ Huyền, mày đang nghĩ cái quái gì vậy, buông ra không phải tốt hơn à.”
Dì thầm chửi một tiếng, quấn chăn đứng dậy, lườm tôi một cái rồi líu ríu mở cửa phòng, chạy vào nhà tắm.
Tôi đi tới cửa phòng tắm, vặn thử tay nắm cửa, thấy đã bị dì khóa lại, liền hét vào trong: “Dì ơi con cũng muốn tắm, dì mở cửa cho con vào tắm chung với.”
“Cút!”
Đáp lại tôi đương nhiên là tiếng quát của dì, nghe đầy uy lực và bất khả xâm phạm, nhưng mấy cái này không dọa được tôi nữa rồi.
Không tắm được, tôi đành mở vòi nước ở bồn rửa mặt, lấy khăn lau người.
Dù đã trải qua một đêm mây mưa, nhưng trông tôi vẫn tràn đầy sức sống, đẹp trai trắng trẻo, da dẻ thì màu lúa mì khỏe khoắn.
Lau sạch người xong, tôi về phòng mặc quần áo rồi xuống quảng trường dưới khu nhà vận động một lúc, sau đó ăn sáng. Lúc tôi về nhà thì thấy dì đã tắm xong, đang ngồi trên sofa phòng khách sấy tóc.
Lúc này, trông dì không còn vẻ nghiêm nghị ở trường nữa, mà thay vào đó là một vẻ lười biếng, quyến rũ trong từng cử chỉ.
Đôi mắt vốn lạnh lùng giờ đây long lanh như có nước, vô cùng quyến rũ.
“Dì ơi, con mua đồ ăn sáng cho dì rồi, sấy tóc xong thì ăn đi ạ.”
“Cứ để trên bàn đi.” Dì liếc tôi một cái rồi không nói gì thêm, tiếp tục sấy tóc.
Tôi đặt đồ ăn sáng lên bàn trà rồi ngồi xuống, vắt chéo chân ngắm nhìn dáng vẻ của dì.
Dù dì có vẻ như đang nghiêng đầu sấy tóc, nhưng tôi có thể cảm nhận được sự chú ý của dì thỉnh thoảng lại liếc về phía tôi, còn dì đang nghĩ gì thì tôi chịu.
Tách!
Dì tắt máy sấy, rút phích cắm, rồi quấn dây lại gọn gàng để sang một bên.
Xong xuôi, dì mở túi đồ ăn sáng trên bàn trà, lấy hộp sữa đậu nành ra uống một ngụm, rồi từ tốn ăn bánh bao.
Suốt quá trình, dì không thèm nhìn tôi lấy một cái, coi tôi như không khí. Tôi cũng chẳng nói gì, ngồi nghịch điện thoại, thỉnh thoảng lại liếc dì vài cái.
“Khụ… khụ khụ…”
Ăn được hai miếng, dì đã bị sặc, ho sù sụ. Tôi thấy vậy định đứng dậy vỗ lưng cho dì, nhưng bị ánh mắt sắc như dao của dì chặn lại.
Ực… ực… ực…
Dì cầm hộp sữa đậu nành uống một hơi, một lúc sau mới đỡ, rồi lại tiếp tục gặm bánh bao như chuột hamster.
“Haizzz~”
Ai ngờ ăn được nửa chừng, dì đột nhiên thở dài thườn thượt như một bà cô sầu muộn. Dì đặt miếng bánh bao đang ăn dở xuống, cắn môi, rồi lại thở dài, vẻ mặt buồn rười rượi.
“Dì ơi, dì thở dài cái gì thế, ăn nhanh đi kẻo nguội.”
Nghe tôi nói, dì từ từ quay đầu nhìn tôi, ánh mắt đầy oán hận, như đang âm thầm tố cáo tôi, khiến tôi thấy khó xử.
“Hào, từ nay về sau con có thể để cho dì bớt lo, chăm chỉ học hành được không?”
Dì thay đổi hẳn cái giọng nghiêm nghị ra lệnh ngày xưa, dùng một tông giọng nhẹ nhàng hiếm thấy, lời nói mang đầy ý khẩn cầu.
“Dì nói gì vậy, trước kỳ thi giữa kỳ con chẳng đã học hành chăm chỉ rồi sao? Sau này con chắc chắn cũng sẽ học hành đàng hoàng, dì cứ yên tâm.”
Tôi vỗ ngực tự tin nói, nhưng nỗi lo trong mắt dì không hề giảm đi chút nào.
“Thành tích thì không nói, cứ giữ như vậy cũng tốt rồi. Hào, hôm qua con cũng nói là lần cuối rồi, chuyện cũ chúng ta đừng nhắc lại nữa, sau này chúng ta quay lại mối quan hệ bình thường được không?”
“Không được!”
“Hôm qua con đã hứa với dì là lần cuối rồi mà.”
“Đó là con nói dối đó.” Tôi nhún vai, tỉnh bơ nói.
“Hึ…”
Trước sự vô lại của tôi, khóe miệng dì nhếch lên một nụ cười mỉa mai, dường như đang tự cười vào sự ngây thơ của chính mình.
Dì tuyệt vọng đưa hai tay lên che mặt, hít một hơi thật sâu. Khi dì bỏ tay ra, khóe mắt đã long lanh nước.
“Hào, con có biết dì bao nhiêu tuổi không?”
“36 tuổi ạ, nhưng dì trông chỉ như cô gái 20 thôi, trẻ đẹp mà lại còn chín chắn, quyến rũ hơn họ nữa.”
Dù lời tôi nói không thiếu những lời khen ngợi, nhưng dì vẫn nhìn tôi một cách bình thản.
“Hào, con năm nay bao nhiêu tuổi?”
“14 tuổi…”
“Chúng ta chênh nhau đến 22 tuổi, chưa kể còn có quan hệ họ hàng, chỉ riêng khoảng cách tuổi tác này nói ra ngoài cũng đủ bị người ta chửi chết rồi, con có biết không, Hào?”
“Dì ơi, vậy chúng ta không nói ra ngoài là được mà.”
“…”
Mỹ Huyền nhất thời cạn lời, mình nói hết nước hết cái mà dường như chẳng có tác dụng gì.
“Dì, dì nói vậy có phải trong lòng dì cũng muốn tiếp tục như thế này, chỉ là bị cái gọi là đạo đức luân thường ràng buộc thôi đúng không…”
“Quốc Hào, con nói linh tinh gì vậy, bây giờ dì chỉ mong con tránh xa dì ra, đừng làm phiền dì nữa, làm sao có thể thích như vậy được?”
“Vậy dì nói cho con biết tối qua dì có sướng không đi.”
“Dì…”
Dì mở miệng định nói nhưng lại không thốt nên lời. Dì rất muốn phản bác tôi, nhưng trước sự thật của đêm qua, mọi lời nói đều trở nên vô nghĩa.
“Dì, dì không nói được nữa rồi chứ gì. Sau này chúng ta cứ lén lút bên nhau như vậy, sẽ không ai biết đâu. Con thích dì, bất kể dì lớn hơn con bao nhiêu tuổi con cũng thích, thích giọng nói của dì, thích cơ thể của dì, thích tính cách của dì…”
“Được rồi, đừng nói nữa!”
Không biết có phải lời tôi nói sến súa quá không, mà dì đứng bật dậy, cắt ngang lời tôi.
“Sau này cái gì mà sau này. Quốc Hào, dù con nghĩ thế nào đi nữa, hôm qua là lần cuối cùng, chúng ta không thể nào đâu.”
Nói xong dì cũng chẳng ăn bánh bao nữa, vỗ đầu tôi một cái rồi đi vào phòng ngủ đóng cửa lại.
“Haizzz~ Khó nhằn thật~”
Tôi dựa vào sofa, ngửa đầu nhìn trần nhà thở dài.
Cứ tưởng sau này dì sẽ cứ thế mà trơ trẽn ở bên mình, nhưng xem ra vẫn phải dùng chút thủ đoạn mới được.
Nhưng chính cái tính cách ngoan cường này của dì lại càng khiến tôi mê mẩn, tôi sẽ không vì mấy lời nói của dì mà bỏ cuộc đâu.
Reng reng reng…
Đang lúc tôi thấy buồn chán, một cuộc điện thoại reo lên. Cầm lên xem thì là một số lạ, nhưng hơi quen thuộc.
“Ai vậy nhỉ?”
Tôi lẩm bẩm trong lòng rồi bấm nút nghe: “A lô! Ai vậy? Tìm tôi có chuyện gì?”
“Cậu đến văn phòng tôi một chuyến.” Đầu dây bên kia vang lên một giọng nói lạnh lùng, chủ nhân của giọng nói này sao tôi không biết được, chẳng phải là cô Diễm Hương sao?
Không ngờ hôm nay mặt trời mọc đằng tây, cô Diễm Hương lại chủ động gọi cho tôi.
“Dạ, được, con qua liền, có phải cô nhớ con đến giúp cô…”
“Tút… tút… tút…”
Tôi chưa nói hết câu, đầu dây bên kia đã chỉ còn tiếng tút tút, rõ ràng cô không muốn nghe tôi lảm nhảm thêm.
Có người đẹp mời, tôi đương nhiên không từ chối, sửa soạn một chút ở bồn rửa mặt rồi đi đến chỗ cô.
Cốc! Cốc! Cốc!
“Vào đi.” Két!
“Cô có phải nhớ con mát-xa cho rồi không? Hôm nay lại chủ động gọi cho con.”
Tôi nhảy chân sáo đến bàn làm việc của cô, kéo ghế ra ngồi xuống. Sau vài lần tiếp xúc, giờ đây tôi đối mặt với cô Diễm Hương ngày càng ít áp lực, nói năng hành động cũng không còn gò bó.
Cô nhíu mày nhìn tôi, nếu là người khác vào văn phòng cô mà vô lễ như vậy đã bị tống cổ ra ngoài từ lâu, nhưng đối với tôi cô lại chẳng làm gì được.
“Cô nhìn con làm gì vậy, đây là hạt dẻ rang con mua, nghe Diễm My nói cô thích ăn, cô thử một hạt đi.”
Nói rồi tôi đặt túi hạt dẻ vừa mua lên bàn cô.
Cô nhìn tôi, rồi lại nhìn túi hạt dẻ trên bàn, cuối cùng không nói gì, mở túi ra lấy một hạt bóc vỏ ăn.
“Gần đây cậu có liên lạc với Diễm My không? Con bé dạo này thế nào rồi?”
Diễm Hương mở lời hỏi tôi về tình hình của Diễm My.
“Diễm My ạ, em ấy có liên lạc ạ, tối qua anh với em ấy ở bên nhau suốt đó cô, sáng nay mới từ phòng em ấy ra…”
Rầm!
“Tôi không hỏi cậu chuyện này!”
Đúng như dự đoán, cô tức giận đập bàn, cắt ngang lời tôi. Cô nhìn tôi chằm chằm, gằn từng chữ: “Sau này chuyện của cậu và Diễm My, một chữ cũng không được nhắc đến, nếu không tôi đánh cậu thêm một trận nữa cậu tin không!”
Rõ ràng sự vô lễ của tôi đã khiến cô hết kiên nhẫn.
“OK, sau này con không nhắc đến chuyện này nữa, cô hôm nay tìm con có việc gì ạ?”
Thấy vậy tôi cũng lập tức nghiêm túc lại, trêu quá đà mà bị ăn đòn thì lỗ to.
“Lần trước cậu nói Diễm My đã đồng ý cùng cậu đến nhà tôi ăn một bữa cơm, cậu định khi nào đưa con bé đến?”
“Ăn cơm ạ, lúc nào cũng được mà cô, hôm qua em ấy cũng hỏi con đó.”
“Vậy sao cậu còn chưa đưa con bé đến… Nói đi, lần này cậu lại muốn gì?”
Cô Diễm Hương nói được nửa câu thì hiểu ra, cô biết tôi cứ lần lữa mãi là vì có yêu cầu gì đó cô chưa đáp ứng.
“Cô ơi, lúc đầu chúng ta đã thỏa thuận rồi, bây giờ con đã giúp cô rất nhiều rồi. Để em ấy đến nhà cô ăn cơm, cảm nhận lại tay nghề của mẹ sau bao nhiêu năm, biết đâu em ấy sẽ nhớ lại những kỷ niệm xưa mà làm hòa với cô. Cùng lắm thì cô nhân cơ hội này nói chuyện với em ấy nhiều hơn, cũng có tác dụng thúc đẩy mà phải không.”
Tôi thao thao bất tuyệt, nói về những lợi ích của bữa ăn này, khiến cô nghe mà thấy sốt ruột.
“Cậu nói nhiều như vậy chẳng phải là để tăng giá cho mình sao, yêu cầu lần này của cậu là gì? Chỉ cần không quá đáng, tôi… tôi có thể cố gắng đáp ứng.”
Diễm Hương biết ý đồ của cậu nhóc trước mặt, nhưng cô cũng thừa nhận những gì cậu nói rất có lý, biết đâu bữa ăn này sẽ là bước ngoặt trong mối quan hệ của cô và con gái.
Vì vậy, cô quyết tâm phải thực hiện bằng được, dù phải hy sinh một chút cũng được.
Mà hai lần trước cậu nhóc này cũng khá giữ kẽ, lần này dù có quá đáng hơn một chút chắc cũng không đến nỗi nào, nhịn một chút là được.
“Nói đi, lần này cậu muốn tôi làm gì?”
Thấy cô thẳng thắn như vậy, tôi cũng khá ngạc nhiên, có lẽ trong mắt cô, sự hy sinh của cô đều là vì con gái, chắc cô còn đang tự thấy mình cao thượng lắm.
“Yêu cầu lần này của con là…”
Tôi nhìn gương mặt lạnh lùng của cô, ánh mắt lướt xuống, qua bộ ngực bị gò bó, cuối cùng dừng lại ở đôi chân mang tất đen của cô.
Cảm nhận được ánh mắt nóng rực của tôi, cô khép chân lại, bất an thu vào trong.
“Lần này con muốn mát-xa chân cho cô, được không ạ?”
Xác định mục tiêu xong, tôi ngẩng đầu lên, cười gian xảo nhìn gương mặt đang tái xanh của cô.
Diễm Hương cắn môi, bàn tay đặt trên đùi nắm chặt lại, rồi người cô thả lỏng, hơi bất lực nói: “Được! Tôi đồng ý, nhưng cậu làm nhanh lên, không để người khác vào thấy thì không hay.”
“Cô đừng dọa con, con đến đây mấy lần rồi có thấy ai tìm cô đâu, yên tâm đi, con cũng không làm lâu đâu.”
Tôi đứng dậy, đi đến trước mặt cô, từ trên cao nhìn xuống nói: “Cởi giày ra.”
“Cá, cái gì?”
Cô hơi không phản ứng kịp.
“Để con giúp nhé.” Tôi cúi xuống, một tay giữ giày của cô, tay kia nắm lấy cổ chân cô nhấc lên.
Dù chỉ là khớp cổ chân, nhưng nơi bàn tay tôi chạm vào vẫn mềm mại, mịn màng như ngọc, khiến lòng tôi xao xuyến.
“Này, cậu đợi đã, buông ra trước đã.”
Nếu là trước đây, tôi mà dám sờ chân cô, chắc chắn cô sẽ nổi điên đánh tôi một trận.
Nhưng bây giờ cô chỉ có thể đạp chặt giày, khuyên tôi dừng lại, đây chẳng phải là dấu hiệu của việc đã bị thuần hóa bước đầu sao?
“Vừa rồi cô đã đồng ý rồi sao giờ lại phản kháng?”
Tôi ngồi phịch xuống chân cô, xòe tay ra nói: “Cô vừa bảo làm nhanh lên, bây giờ cô cứ lề mề như vậy, bảo con phải làm sao? Nếu cô chưa chuẩn bị xong thì tuần sau con lại đến, dù sao cô càng kéo dài thì con lại càng có thêm thời gian ở bên Diễm My.”
Nói rồi tôi chống người đứng dậy định đi.
“Đợi đã, cậu vội cái gì!”
Thấy tôi định đứng dậy, cô đá tôi một cái.
“Không cần cậu giúp, tôi tự cởi được.”
Đang yên đang lành bị cô Diễm Hương đá một cái, trong lòng hơi tức giận, nhưng nghe cô nói tự cởi, tôi lập tức hứng thú, ngồi dậy chăm chú nhìn bàn chân đi giày cao gót của cô.
“Quốc Hào, cậu quay mặt đi chỗ khác.”
Bị tôi nhìn chằm chằm như vậy, cô cảm thấy hơi không tự nhiên.
“Có nhầm không vậy, cởi giày thôi chứ có phải cởi quần áo đâu mà ngại. Cô cảnh sát ơi, cô cũng 40 tuổi rồi chứ có còn son trẻ gì đâu mà ngại ngùng thế.”
“Không biết nói chuyện thì có thể ngậm miệng lại! Tôi chỉ là… hơi không quen thôi, cởi thì cởi…”
Diễm Hương nhấc chân lên đá nhẹ hai cái, đôi giày cao gót tuột khỏi chân, một chiếc còn cố tình văng vào người tôi.
Cô rõ ràng không quen để lộ bàn chân của mình trước mặt người khác, huống chi còn là một tên nhóc dê xồm.
Bàn chân được bao bọc bởi lớp tất của cô co lại dưới ghế, các ngón chân cũng co rúm lại như nắm đấm, nhưng dù có trốn thế nào cũng không thoát khỏi tầm mắt của tôi.
Nhưng tôi cũng không vội vàng mân mê bàn chân của cô, mà nhặt chiếc giày cao gót văng vào lòng mình lên, hít một hơi thật sâu vào trong giày.
“Hít~ hà~”
“Quốc Hào, cậu có thấy ghê không vậy.”
Cô rùng mình ghê tởm, người ở tuổi cô đương nhiên không chấp nhận được hành vi này của tôi.
“Ghê? Đương nhiên là ghê rồi, giày của cô đúng là hôi thật, thua xa Diễm My, chân của em ấy thơm ơi là thơm.”
Tôi cố tình châm chọc cô.
“Cậu nói chân ai hôi? Nói lại xem nào!”
Quả nhiên cô nghe vậy liền không vui, đưa chân ra định đá tôi.
“Hehe!”
Nhân cơ hội này, tôi nhanh tay lẹ mắt ôm lấy bàn chân cô đang đưa tới, mặc cho cô có kéo thế nào cũng không buông.
“Quốc Hào, buông ra!”
Cô vịn vào tay ghế, giật mấy cái không được liền quát tôi.
“Buông gì mà buông, dù sao lát nữa cũng phải cho con sờ mà. Cô ơi, để con xác nhận lại xem chân cô có hôi không nhé, biết đâu vừa rồi con ngửi nhầm.”
Nói rồi tôi làm một bộ mặt dâm đãng, ghé mũi lại gần định ngửi chân cô.
“Đi chết đi!”
Rút chân không được, cô liền đạp về phía trước, lòng bàn chân đạp thẳng vào mũi tôi, khiến tôi thấy mũi cay cay.
Tôi cũng không khách sáo nữa, hai ngón tay cái tìm đúng huyệt ở lòng bàn chân cô ấn mạnh!
“Á!”
Cảm giác kích thích dữ dội từ lòng bàn chân khiến cơ thể cô từ đầu đến chân căng cứng như một đường thẳng, cả người gần như trượt khỏi ghế.
“Hừ~ Quốc Hào! Cậu ấn linh tinh cái gì vậy, đau quá, không biết ấn thì đừng ấn!”
Cô hít một hơi thật sâu nói, chỉ một cái ấn vừa rồi mà trán cô đã rịn mồ hôi.
“Cái gì mà ấn linh tinh, đây là mát-xa chân chính tông đấy. Cô thấy đau là vì chân cô quanh năm mệt mỏi không được thư giãn, đã tổn thương đến kinh mạch rồi, nên ấn vào là đau.”
Thấy phản ứng của cô, tôi giải thích.
“Linh tinh cái gì, đừng tưởng tôi không biết cậu cố tình hành hạ tôi, ưm… đừng ấn nữa…”
“Cô phải tin con chứ, mấy lần trước mát-xa vai cho cô, lúc đầu cô cũng thấy hơi đau, không thoải mái đúng không? Sau đó thì tốt hơn rồi mà.”
“…”
Lời nói của cậu nhóc này khiến Diễm Hương chìm vào suy tư, lần trước được cậu mát-xa vai, lúc đầu đúng là có hơi đau, nhưng sau đó lại trở nên vô cùng thoải mái.
Hơn nữa, từ sau lần đó, mấy ngày nay cơ thể cô đều cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều, trước đây ngồi văn phòng lâu sẽ thấy đau lưng mỏi gối, bây giờ không thể nói là hoàn toàn hết, nhưng đã giảm đi rất nhiều.
“Thằng nhóc chết tiệt này học đâu ra mấy thứ linh tinh này vậy?”
Diễm Hương thầm nghĩ, cậu nhóc 14 tuổi trước mặt này lại khiến cô cảm thấy hơi khó lường.
Ban đầu cô cứ nghĩ con gái mình yêu cậu ta chỉ vì vẻ ngoài đẹp trai và tài ăn nói, bây giờ xem ra không chỉ đơn giản như vậy.
Nhưng điều này lại khiến trong lòng cô dấy lên một ngọn lửa chiến đấu chưa từng có, cô quyết tâm phải giành lại con gái mình từ tay cậu nhóc này!
“Cậu, cậu lát nữa ấn nhẹ thôi.”
“Dạ vâng!”
Tôi đương nhiên không biết cô đang nghĩ gì, thấy cô không còn chống cự nữa, tôi liền cầm lấy bàn chân của cô bắt đầu xoa bóp, hai ngón tay cái lần nào cũng tìm đúng huyệt đạo trên chân cô.
“Ưm… nhẹ thôi…”
Cô Diễm Hương lại rên lên một tiếng đau đớn, nhưng lần này đã có chuẩn bị tâm lý nên phản ứng không lớn như vậy.
Có lẽ vì những năm tháng bôn ba, bàn chân của cô trông có vẻ to hơn chân của dì và Diễm My.
Nhưng người đẹp thì vẫn là người đẹp, bàn chân này vẫn to một cách cân đối, rất có thẩm mỹ.
Nhất là khi được bao bọc bởi lớp tất đen, cảm giác cầm trong tay vô cùng tuyệt vời, mềm mại như kem, ấm áp như ngọc.
Khiến tôi càng mân mê càng thấy thuận tay.
Ban đầu bàn chân của cô còn hơi căng cứng, nhưng dưới sự xoa bóp không ngừng của tôi, cả lòng bàn chân bắt đầu từ từ thả lỏng.
5 ngón chân xinh dưới sự xoa nắn của tôi khẽ cựa quậy, trông mềm mại vô cùng.
“Hừm…”
Cơn đau ban đầu dần tan biến, Diễm Hương cảm thấy kinh mạch của mình như được đả thông, bàn chân vốn cứng nhắc do luyện tập và đi lại nhiều năm bỗng trở nên khí huyết lưu thông.
Thậm chí cô còn cảm nhận được lòng bàn chân mình bắt đầu nóng lên từ trong ra ngoài, một luồng nhiệt chưa từng có từ chân lan lên, khiến cơ thể cô khoan khoái như đang xông hơi, thậm chí còn rịn ra một lớp mồ hôi mỏng.
“Kỳ diệu thật…”
Cảm giác chưa từng có khiến cô thầm kêu sướng trong lòng, người phụ nữ cứng nhắc như cô bình thường đương nhiên không biết hưởng thụ là gì.
Bây giờ gặp đúng tôi, một chuyên gia trong lĩnh vực này, sau một hồi thao tác, cả thể xác và tinh thần cô đều đã thất thủ, thậm chí cô còn bắt đầu mê mẩn cảm giác này.
“Thế nào ạ? Cô ơi, có cảm giác rồi chứ? Sướng không cô?”
“Ừm… cậu cứ ấn đi, đừng nói chuyện…”
Bị tôi nói vậy, cô cảm thấy hơi ngại ngùng, cô ngồi thẳng lại, hít một hơi thật sâu, hơi thở nóng hổi đó khiến tôi cũng cảm nhận được.
“Vâng, con tiếp tục đây.”
Nói rồi tôi dùng hai tay bẻ ngón chân cái và ngón chân út của cô ra sau!
“Ưm… nhẹ, nhẹ thôi…”
Cô vội vàng đưa tay lên bịt miệng, sợ mình không kiểm soát được mà kêu to quá sẽ bị người ngoài nghe thấy.
“Cô ơi, cô ráng chịu một chút, lát nữa là được thôi, ngoan nhé.”
“Ừm…”
Có lẽ cô đang tập trung chịu đựng sự khó chịu ở chân, nên không nghe thấy những lời hơi mờ ám của tôi.
Nhưng trong tiềm thức, cô cũng đã chọn tin tưởng tôi, cố gắng kiểm soát cơ thể không có phản ứng gì quá khích.
