Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Nhật Kí Chinh Phục Mẹ và Dì

Chương 38 : Dì Nghiêm Khắc



Chương 37: Dì Nghiêm Khắc

Những ngày tiếp theo vẫn là những ngày học hành khá buồn tẻ, lặp đi lặp lại.

Vì sắp đến kỳ thi giữa kỳ, nên gần đây nhiệm vụ học tập vô cùng nặng nề.

Và vì thành tích tiếng Anh của tôi kém nhất, nên thời gian dì phụ đạo cho tôi mỗi chiều sau giờ học cũng ngày càng dài hơn.

Những ngày này dì vẫn phụ đạo cho tôi ở văn phòng, nhìn bộ dạng dì mặc đồng phục giáo viên, trong lòng tôi ngứa ngáy, nhưng vẫn không có cơ hội ra tay.

Chát!

“Quốc Hào! Muốn chết rồi phải không? Phụ đạo cho con mà còn dám lơ đãng?”

Dì tát một phát vào đầu tôi, đánh thức tôi đang ngẩn ngơ.

Cùng với thời gian phụ đạo của dì kéo dài, tôi càng về sau càng dễ lơ đãng.

Nhưng dì đâu có quan tâm, tôi vừa lơ đãng là dì liền dùng tát để chiêu đãi tôi.

“He he, cô giáo, con không lơ đãng, con đang nghe, đang nghe đây.”

Tôi cười gượng.

“Đang nghe? Thế từ này đọc thế nào, dì vừa mới nói xong.”

“Ờ… cái này… phờ rui cen?”

Tôi nhìn từ xa lạ trước mắt, thử dùng cách đọc phiên âm để nói ra.

“Cái gì mà phờ rui cen, là phờ rai ten! Con còn nói con không lơ đãng, dì thấy con là ngứa đòn rồi phải không.”

Dì không vui nói, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn tôi, giơ tay lên định đánh.

Tạch~ Vào thời khắc quan trọng, đèn trong văn phòng đột nhiên tắt, vì đã vào cuối thu, thời điểm này trong phòng đã rất tối.

“Chuyện gì vậy?”

“Hình như cúp điện rồi.” Mọi người trong văn phòng nhận ra là trường học cúp điện, lúc này có người lấy điện thoại ra gọi cho hậu cần của trường: “Alo, chú Tư, sao trường học không có điện vậy?…”

Hỏi kỹ mới biết cả khu vực trường học đều không có điện, chắc là đường dây ở đâu đó có vấn đề, nhất thời cũng không sửa được.

Nghe tin này, các giáo viên trong văn phòng đều đang dọn dẹp đồ đạc chuẩn bị về sớm.

“Cô Huyền, trong phòng tối quá, cô cũng về sớm đi.”

Một giáo viên trước khi đi nói với dì. Và trong lòng tôi cũng vui như mở hội, lần cúp điện này thật đúng lúc, không chỉ giúp tôi thoát một trận đòn, mà còn không phải học thêm.

“Dì ơi, mọi người đi hết rồi, hay là chúng ta cũng về trước đi.”

Tôi nhỏ giọng nói với dì, chỉ một lát, giáo viên trong văn phòng đã đi gần hết.

“Cần con nói à, đi!”

Dì lườm tôi một cái, dọn dẹp đồ đạc xong rồi đeo cặp rời đi, còn tôi thì vẻ mặt mừng thầm đi theo sau dì.

Về đến nhà trời đã tối hẳn, đang lúc tôi cất cặp sách chuẩn bị đi tắm thì dì lại gọi tôi lại: “Này, con định làm gì?”

“Tắm chứ sao.” Tôi ôm quần áo, vẻ mặt mờ mịt nói, thầm nghĩ muộn thế này không tắm thì còn làm gì?

“Dì đã nói được nghỉ ngơi chưa? Bài còn chưa học xong đâu.”

Dì khoanh tay trước ngực nói.

“Không phải chứ, dì ơi, về đến nhà rồi còn học thêm à, mai học không được sao?”

Nghe lời dì, tôi lập tức xị mặt xuống, vốn đã chuẩn bị nghỉ ngơi, nghe nói còn phải học thêm, trong lòng tự nhiên hơi không vui.

“Mai miếc gì, từ vựng của chương này còn chưa học xong, hôm nay học xong rồi mới nghỉ.”

Dì nhíu mày nói, nhìn bộ dạng lười biếng của tôi rất không hài lòng.

“Trước đây dì còn nhỏ, không có giáo viên giám sát, một mình học đến khuya, bây giờ dì phụ đạo cho con một chút mà con còn không vui à.”

Dì tức giận nói, xem ra nếu tôi còn nói thêm một từ nữa là dì sẽ bùng nổ.

“Con… được rồi được rồi, con học, con học…”

Tôi vốn còn muốn nói gì đó, nhưng đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, lập tức đồng ý yêu cầu của dì.

Và dì thấy tôi không còn chống cự nữa, vẻ mặt cũng dịu đi, dì hừ một tiếng đi vào phòng ngủ, xem ra đang chuẩn bị đồ dùng để học thêm.

Tôi trở về phòng, lấy sách tiếng Anh trong cặp ra đặt lên bàn học, rồi ngồi trên ghế chờ dì qua, trong lòng thầm nghĩ tối nay có thể nhân cơ hội làm chút chuyện gì đó không, dù chỉ là sàm sỡ một chút cũng được.

Đang nghĩ thì dì cầm sách giáo khoa đi vào, nhưng ngoài sách giáo khoa, tay dì còn cầm thêm một cây thước kẻ dài, cũng không biết tại sao dì lại có thứ này ở nhà.

“Dì ơi, dì phụ đạo thì phụ đạo, mang thước kẻ qua làm gì.”

Nhìn cây thước kẻ dày cộp, trong lòng tôi hơi run sợ.

Chát!

“Quốc Hào con nghe cho rõ đây, nếu con dám có suy nghĩ xấu xa gì, dì đánh chết con tin không!”

Ánh mắt của dì không giận mà uy, dì như để thị uy đánh mạnh cây thước kẻ xuống bàn, phát ra âm thanh chấn động, âm thanh đó nghe tôi người cũng không nhịn được mà run lên, một phát này mà đánh lên người thì không nhẹ đâu.

“Ấy, dì ơi, con có suy nghĩ xấu xa gì đâu, dì không dám phụ đạo cho con thì tối nay thôi đi.”

Tôi mở to đôi mắt ngây thơ, bất đắc dĩ nói, sợ dì do dự một cái là chạy mất.

“Dì không dám? Dì sợ hôm nay con còn có thể lật trời à? Con ngồi yên cho dì!”

Nghe lời tôi nói, dì lập tức hăng lên, tỏ thái độ như thể tối nay nếu không dạy thêm cho tôi thì sẽ không bỏ cuộc.

Và điều này vừa hay trúng ý tôi, vốn đang lo không có cơ hội ra tay, không ngờ dì hôm nay chủ động tự dâng tới cửa.

Dì vốn tưởng tay cầm thước kẻ có thể uy hiếp được tôi, nhưng dì không biết vài ngày trước tôi vừa mới địt một nữ cảnh sát, một cây thước kẻ cỏn con, có gì đáng sợ.

Nhưng trong lòng tuy không sợ, nhưng bề ngoài tôi vẫn giả vờ ngoan ngoãn.

Dì đặt cây thước kẻ sang một bên, lấy một cái ghế ngồi bên cạnh tôi, sửa lại trang phục rồi bắt đầu phụ đạo cho tôi.

“Con tập trung vào cho dì, sắp thi giữa kỳ rồi, đừng để đến lúc điểm trung bình của lớp cũng không qua được.”

Dì lại cảnh cáo tôi một lần nữa rồi mở sách ra bắt đầu phụ đạo cho tôi.

Phải nói rằng trạng thái của dì điều chỉnh thật nhanh, không lâu sau đã vào trạng thái như đang giảng bài trên lớp.

Còn tôi thì miệng đọc tâm không đọc theo nhịp của dì, nhưng sự chú ý đã sớm rời khỏi sách, bay đến người dì.

Tối nay dì về nhà không thay quần áo, vẫn là bộ đồng phục giáo viên ban ngày mặc cùng vớ đen.

Mặc dù bộ này đã nhìn rất lâu rồi, nhưng bây giờ ở khoảng cách gần, quan sát kỹ vẫn thấy rất có hương vị.

Bây giờ dì đang ngồi trên ghế, hai chân mang vớ đen khép chặt, tư thế ngồi đoan trang toát lên một khí chất trí thức, thanh lịch, kết hợp với bộ đồng phục giáo viên màu đen, trông có vẻ thánh thiện không thể xâm phạm.

Nhưng bộ đồng phục giáo viên màu đen trong mắt người bình thường là biểu tượng của sự nghiêm túc, bảo thủ, nhưng đối với tôi lại mang đến một sự cám dỗ đồng phục như đồ lót gợi tình.

Áo khoác bao bọc kín đáo phần trên của dì, chỉ có nút áo phía trước là mở, để lộ ra chiếc áo sơ mi cổ V màu trắng bên trong.

Phong cách ăn mặc của dì khá giản dị, nên trên áo sơ mi không có hoa văn gì cầu kỳ.

Mỗi chiếc nút áo của áo sơ mi đều được cài chặt, chỉ có 3 chiếc nút ở cổ áo trên cùng bị bộ ngực đầy đặn của dì đẩy căng quá mạnh, thực sự không cài được.

Phần đó để lộ ra xương quai xanh mịn màng, có dáng và một phần thịt vú trắng nõn phía trên ngực của dì, theo tôi thấy đây chính là vật trang trí đẹp nhất trên người dì.

Thân dưới là chiếc váy ôm hông muôn thuở.

Cùng với việc dì ngồi xuống, mông ưỡn ra sau, chiếc váy vốn không rộng rãi bị cặp mông tròn trịa, béo mập của dì làm cho căng phồng, từ góc nhìn của tôi trông giống như một quả bóng nước sắp nổ tung.

Những nếp gấp bị căng ra khiến tôi nghi ngờ chỉ cần dì cử động nhẹ là sẽ nổ tung, để lộ ra thịt non trắng nõn bên trong.

Tà váy ôm hông không dài không ngắn, vừa vặn che được một nửa cặp đùi mịn màng được bao bọc bởi vớ đen của dì.

Nhờ có đường xẻ dài 10 phân ở hai bên váy, nên cặp đùi mang vớ đen mọng thịt của dì có thể thuận lợi ló ra khỏi miệng váy đang dần thu hẹp.

Một đôi chân đẹp, thon dài được bao bọc bởi vớ đen ẩn mình trong bóng bàn, nhưng dù vậy cũng không thể thoát khỏi mắt tôi.

Tập yoga nhiều năm khiến chân dì trông rất thon dài, vì vậy dù thịt đùi rất đầy đặn, nhưng tổng thể cả đôi chân vẫn rất cân đối.

Dưới lớp vớ, chân dì trông có một cảm giác như được phủ một lớp sương mờ, đùi đầy đặn, săn chắc, đầu gối tròn trịa, có dáng, bắp chân mềm mại, căng tròn, mỗi đường cong trên đôi chân đẹp mang vớ đen trông đều rất thanh lịch, hài hòa.

Và chỉ có tôi, người đã thực sự sờ qua chúng mới biết, đôi chân đẹp mang vớ đen này không chỉ nhìn hoàn hảo, mà sờ vào cảm giác cũng là số một.

“Nào, ngữ pháp này dùng như thế này………”

Bây giờ dì đã hoàn toàn nhập tâm, không một chút phân tâm ngồi bên cạnh hướng dẫn tôi học. Còn tôi trong lúc lén lút nhìn trộm cơ thể dì cũng không quên giả vờ đang tập trung theo nhịp của dì.

Phải nói rằng dì thực sự là một giáo viên rất giỏi, ngữ pháp dì giải thích rất dễ hiểu.

Hơn nữa giọng nói của dì cũng trong trẻo, du dương, kết hợp với mái tóc búi cao và vẻ mặt nghiêm túc, khiến cả người dì trông vô cùng tháo vát.

Và tư thế ngồi của dì cũng rất chuẩn, cả người lưng thẳng tắp, thậm chí không dựa vào ghế, và tư thế ngồi này cũng khiến bộ ngực của dì trông vô cùng căng đầy, chỉ có một chút dấu vết chảy xệ, nhưng lại càng làm nổi bật thêm vẻ trưởng thành, quyến rũ của dì.

“Ưm~”

Giảng một lúc, dì dường như hơi mệt mỏi, dì hừ một tiếng, hai tay giơ lên vươn vai, hai chân mang vớ đen đang khép chặt cũng theo đó mà từ từ cọ xát, phát ra những tiếng ma sát nhẹ.

Vươn vai không chỉ có thể thư giãn tinh thần, mà còn có thể thể hiện hoàn hảo thân hình của một người phụ nữ.

Vì vậy, động tác này của dì lập tức thu hút ánh mắt của tôi.

Tôi hai mắt sáng rực nhìn cặp quả mọng căng tròn, căng đầy trước mắt, không nhịn được mà nuốt nước bọt, trong lòng trở nên ngày càng nóng rực hơn.

Nói ra thì bây giờ đối với tôi là một cơ hội rất tốt, tôi và dì một nam một nữ ở chung một phòng, hơn nữa dì còn mặc bộ đồng phục giáo viên mà tôi thích nhất, nếu không chủ động tấn công thì lần sau không biết phải đợi đến lúc nào nữa.

Nghĩ đến đây, hơi thở của tôi trở nên dồn dập hơn, mắt như sói đói nhìn chằm chằm vào người phụ nữ xinh đẹp trước mắt.

“Con nhìn dì làm gì?”

Sau khi vươn vai xong, dì chú ý đến phản ứng của tôi, dì vẻ mặt cảnh giác nhìn tôi nói.

“Ờ, con cảm thấy dì thật đẹp, không nhịn được mà muốn nhìn.”

Tôi đương nhiên không thể nói thẳng suy nghĩ trong lòng ra, nên trước tiên khen dì một chút để kéo gần quan hệ giữa tôi và dì.

Nhưng dì dường như hoàn toàn không cắn câu này của tôi, dì trực tiếp cầm cây thước kẻ đánh vào vai tôi một cái.

“Ái da!”

Một phát này của dì đánh tôi trực tiếp từ ghế nhảy dựng lên, quả nhiên uy lực của nữ giáo viên + thước kẻ không thể xem thường.

“Quốc Hào, con đừng tưởng dì không biết suy nghĩ bẩn thỉu đó của con, con tốt nhất nên ngoan ngoãn một chút, nếu không, hừ hừ.”

Nhìn thấy phản ứng đau đớn của đứa cháu không ngoan trước mắt, Mỹ Huyền trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Từ sau lần bị cưỡng bức một lần, dì vẫn luôn đang tự kiểm điểm bản thân, cuối cùng tổng kết ra mình lúc đó là vì quá chủ quan, không có tâm lý phòng bị, hơn nữa vừa mới vận động xong không có sức lực, nên mới trúng kế.

Lần này dì đã chuẩn bị đầy đủ, cơ thể không có gì bất thường, hơn nữa còn mang theo một cây thước kẻ.

Mỹ Huyền cảm thấy đã đến lúc để cháu trai mình nếm trải sự lợi hại của mình, nếu không nó sẽ không biết mình là ai nữa.

“Dì ơi, con thật sự chỉ là khen dì một chút thôi, dì có cần phản ứng lớn như vậy không?”

Tôi ôm cánh tay ấm ức nói, đôi mắt to lanh lợi lại đảo qua đảo lại, quét mắt khắp cơ thể dì, xem có sơ hở nào không.

Chát!

Dì cầm cây thước kẻ đánh mạnh vào chiếc ghế trước mặt tôi.

“Con nhìn bộ dạng gian xảo của con xem, con nghĩ dì sẽ tin à? Con ngồi yên cho dì, tối nay tạm thời không học nữa, chép mỗi từ vựng trên lớp 100 lần.”

Dì cầm thước kẻ trông oai phong cực kỳ, như thể lại trở về trạng thái trên lớp học, một ánh mắt cũng có thể khiến học sinh không dám thở mạnh.

Trong chiếc kính gọng vàng của dì lộ ra ánh sáng khá đắc ý, như thể đã nắm chắc tôi trong tay rồi.

Có lẽ theo dự tính của dì, tiếp theo tôi sẽ ngoan ngoãn nghe lời, sau đó trước mặt dì không dám đắc ý quên mình nữa, cuối cùng bị dì uốn nắn thành một đứa trẻ ngoan ngoãn, chăm chỉ học hành.

Tuy nhiên, dì không biết rằng, bộ dạng này của dì giống như một con nai dùng sừng đối đầu với hổ dữ, trông có vẻ đầy uy hiếp, thực chất chẳng qua là sự giãy giụa trước khi thua mà thôi.

Đêm nay, dì, người phụ nữ xinh đẹp, trí thức, đoan trang này, chắc chắn không thể thoát khỏi lòng bàn tay của tôi!

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...