Nhất Cá Thái Giám Sấm Hậu Cung
- Tiểu Dân Tử đáng chết, bổn cung đang giáo huấn ngươi mà ngươi còn dám giả bộ ngủ hả? Lý Tiểu Dân mở mắt, mơ mơ màng màng nhìn qua, lập tức đôi...
Thông tin truyện Mã QR
Tác giả: Vô Danh
Trạng thái: Hoàn thành
Người theo dõi: 0
Truyện sắc hiệp Harem & hậu cung
Danh sách chương (166)
Chương 1: Thất Thân.
- Tiểu Dân Tử đáng chết, bổn cung đang giáo huấn ngươi mà ngươi còn dám giảbộ ngủ hả?
Lý Tiểu Dân mở mắt, mơ mơ màng màng nhìn qua, lập tức đôi mắt mở to trợntrừng.
Hắn chưa bao giờ từng gặp qua loại mỹ nhân xinh đẹp như mỹ nữ trước mắt này.
Nhìn qua bề ngoài thì mỹ nữ này không quá hai mươi tuổi, dung mạo xinh đẹp,trên người nàng mặc cung trang hoa lệ, mi như xuân sơn, nhãn hoành thanh thủy,da thịt nhẵn mịn trắng bóc như tuyết, vóc người cao ráo. Lý Tiểu Dân nhìn từdưới nhìn lên, một đôi song phong đầy đặn rất rõ ràng nhô ra ở trước ngực củanàng, nhìn thấy vậy nước miếng của hắn nhỏ thành dòng rớt lên quần áo.
"À, tại sao lại nhìn từ dưới lên?" Lý Tiểu Dân đột nhiên nhớ tới vấn đề này,kinh ngạc cúi đầu nhìn xuống, chợt thấy bản thân mình đang quỳ hai gối trênmặt đất, dường như còn đang mặc quần áo hình dáng cổ quái đã bị nước miếng làmướt một chút.
Lý Tiểu Dân không có thời gian mà suy nghĩ tại sao mình lại mặc thứ y phục kìquái này, chỉ là hắn dưới sự tự tôn của nam giới liền lập tức đứng dậy, tronglòng tức giận thầm nghĩ:" nàng cũng không phải là lão bà của ta, tại sao taphải quỳ gối trước mặt nàng?"
Ngẩng đầu ưỡn ngực đứng ở trước mặt mỹ nữ, Lý Tiểu Dân đang muốn phô diễn tônnghiêm và khí chất nam tính của mình. Đột nhiên mở to hai mắt nhìn, giật mìnhphát hiện, mỹ nữ trước mặt này rất cao, so với mình dường như còn cao hơn rấtnhiều.
Mỹ nữ kia đang nhăn mày liễu lớn tiếng quát mắng hắn, đột nhiên thấy hắn đứngdậy nhất thời giận dữ, ngọc chưởng liền giơ lên vả bôm bốp vào mặt hắn. LýTiểu Dân chỉ cảm thấy một cỗ cự lực kéo tới, đầu đã nằm bệt trên mặt đất, đauđến mức nước mắt cũng rớt xuống.
Mỹ nữ mặc cung trang kia đánh một cái vào tai còn chưa dừng lại, đi lại gầnhung hăng đá mấy cái vào mông hắn mắng:
- Tiểu Dân Tử đáng chết, mới đến cung của ta đã làm việc lười biếng, kêungươi quỳ trên mặt đất nghe ta giáo huấn, ngươi lại làm như không nghe thấy,đánh vào đầu ngươi một quyền ngươi lại giả bộ ngủ, bây giờ lại dám nhảy dựnglên đối mặt với bổn cung, ngươi xem bổn cung không ra gì, xem ta giáo huấnngươi đây tên nô tài đáng chết.
Được chân ngọc của mỹ nhân đá vào mông, tư vị không được hay cho lắm. Lý TiểuDân không nhịn được ai nói mình, liền ngẩng đầu lên nhìn nàng, lúc này mới cảmgiác kỳ quái: "Tại sao trên người của nàng lại mặc y phục thời xưa?"
Lý Tiểu Dân đối với y phục của người thời xưa, tuy không hiểu được rõ cho lắmnhưng cũng có thể nhìn ra y phục mà nàng mặc không phải là quan phục của triềuThanh, rốt cục là y phục của Tống triều hay Minh triều đều không rõ, chỉ cảmgiác y phục này rất hoa lệ, được những người thợ thủ công khéo léo tinh tế maybằng vải tơ tằm, hết thảy đều giống với người thời xưa, thêm vào dung mạo nhưhoa như ngọc, thân hình gợi cảm, nhìn nàng quả thật là yêu kiều đến cực điểm.
Nếu là người khác, cho dù không sợ đến gào to la hét inh ỏi, thì cũng phảinhảy dựng lên hỏi:
- Các người đang đóng film phải không?
Sau đó đã bị mọi người coi như người điên bắt lại, giam hãm trong tù vượt quamột đoạn thời gian khó quên.
Cũng may mắn là Lý Tiểu Dân đã từng có kinh nghiệm từng trải trong những tiểuthuyết khảo nghiệm sự kiên cường của chiến sĩ, vừa thấy chuyện không đúng,nhất thời nằm lăn trên mặt đất giả chết, trong lòng thầm vui:" Oa, chẳng lẽlão Thiên mở mắt thật sự cho ta quay về thời thời xưa? hắc hắc, lúc này thậtsự là được lời a! mỹ nữ thời xưa thật là xinh đẹp… ta tới đây!"
Hắn chịu đựng cái mông đang bị đau đớn vì bị trúng mấy phát đá, mỹ nữ kia thấyhắn bất động cũng có chút kỳ quái, vươn tay ra kiểm tra hơi thở của hắn, cảgiận nói:
- Này cẩu nô tài, mới đá trúng vài cái mà đã ngất rồi. Người đâu! bắt hắn lôivào trong sự phòng cho ta, nói hắn bất kính với chủ nhân kêu người trong sựphòng đánh cho hắn mấy trăm côn để cho hắn tỉnh lại!"
Lý Tiểu Dân lại càng hoảng sợ, vẫn nhắm chặt hai mắt không dám mở, chợt cóthanh âm của một thiếu nữ năm nỉ:
- Nương nương, đánh mấy trăm côn thì hắn cũng không chết được, cũng không thểnào làm việc trở lại! hiện ở trong cung nhân thủ không đủ, thật không dễ dàngmới kiếm được một người như vậy, nếu đánh chết hắn sợ rằng nhất thời rất khókiếm được người như vậy!
Mỹ nữ kia trầm mặc một chút, tức giận kích động nói:
- Người đâu, kéo hắn vào trong phòng của ta, chờ cái xác này tỉnh lại sẽ lãnhphạt tiếp.
Lý Tiểu Dân lúc này mới có chút yên tâm, không dám mở mắt để tùy mấy nữ tử kéomình vào một gian phòng đăt ở trên giường, trong lòng cũng tự thấy có chút kỳquái,. Bản thân đường đường là một đại nam nhân thân thể cũng không thể nhẹnhư vậy, tại sao lại dễ dàng bị mấy người phụ nữ kia nâng lên?
Nghe thanh âm cửa phòng đóng lại vang lên, Lý Tiểu Dân nằm một hồi, rồi cẩnthận mở mắt xem xét, thấy trong phòng chỉ có một mình mình liền lập tức bậtdậy hưng phấn đi khắp nơi dò xét, tìm kiếm chứng cứ bản thân vượt qua thờigian.
Bên trong phòng trống rỗng, chỉ có một cái bàn, một cái giường, còn có một cáitủ. Trong phòng mặc dù rất nhỏ hẹp nhưng tất cả đều làm bằng gỗ, hoàn toàn bấtđồng so với nơi mình ở, đều được làm bằng bê tông cốt thép. Hơn nữa cái giườngvà cái bàn cũng hoàn toàn không giống so với thời hiện đại, còn có hoa vănđiêu khắc thủ công ở trên mặt theo lối cổ xưa, đều đã qua sử dụng. Điều nàylàm cho Lý Tiểu Dân tin rằng quả thật bản thân mình đã vượt qua thời gian đitới thời xưa của Trung Quốc.
Lý Tiểu Dân may mắn tìm được một miếng gương đồng nho nhỏ ở trên bàn, vừa nhìnvào bên trong không khỏi cả kinh trợn mắt há hốc mồm…
Ở bên trong gương là một thiếu niên bộ dáng tuấn tú, nhìn qua không quá mườibốn mười năm tuổi, trên đầu mang một cái mũ bằng mảnh vải đen búi cao có chútgiống trang phục của quan lại, bên trong là một bím tóc dài.
"Ây da, không chỉ riêng hình dáng được dựng lên từ tiểu thuyết lịch sử mà cònchuyển thế sống lại hệt như tình tiết của tiểu thuyết!" Lý Tiểu Dân kinh ngạcthầm nghĩ, nhìn thiếu niên trong chiếc gương da tay trắng nõn, bộ dáng tuấn mỹso với trước khi còn sống còn đẹp hơn vài lần, không khỏi vừa mừng vừa sợ thầmnghĩ:" bằng vào tuổi của ta bây giờ, tài năng vượt qua thời gian, muốn ngẩngđầu ở thời đại này thật sự là quá dễ dàng! Chỉ cần ta hiển lộ ra chút tài hoacủa ta, còn sợ mỹ nữ thời đại này không tương tư săn đuổi hay sao chớ?
Tuy hắn nói như thế những vẫn có chút lo lắng, sợ bị người nhìn ra sơ hở. Bâygiờ việc quan trọng nhất là tìm hiểu xem bản thân đang ở nơi nào, ở triều đạinào mới có đối sách tương ứng.
Hắn đứng lên đi tới đi lui ở trong phòng, cũng không dám mở cửa nhìn ra ngoài.Không biết tại sao, hắn luôn cảm giác được trên người có chút không bìnhthường, dường như mất đi cái gì đó trọng yếu.
Muốn biết vị trí hiện tại của mình, đầu tiên phải tìm tòi từ những lời vừanghe được. Lý Tiểu Dân cố gắng họat động lại cái đầu vốn đã bị hưng phấn làmkích động cho hôn mê đi, hồi tưởng lại những lời nói mà mỹ nữ kia vừa nói, độtnhiên một trận kinh hãi biến sắc mặt, toàn thân run rẩy luống cuống tay chântúm lấy đai lưng tuột xuống nhìn thoáng qua, lập tức đập đầu xuống dất ngấtđi…
- Tiểu Dân Tử ca ca, Tiểu Dân Tử ca ca!
Bên tai truyền đến những tiếng kêu lo lắng, thanh âm mềm mại dường như cònđang cố gắng kiềm giọng không dám kêu lớn.
Lý Tiểu Dân từ từ mở mắt ra, thấy một tiểu cô nương xinh đẹp đáng yêu, đạikhái cũng chỉ khoảng mười bốn mười năm tuổi, trên người cũng mặc quần áo thờixưa, nhing qua giống như quần áo của cung nữ.
Lý Tiểu Dân ngơ ngác nhìn má núm đồng tiền đỏ bừng của nàng, mục quang lướttrên thân hình thon thả mảnh mai của nàng lại nhìn xuống phía dưới, thẩy hạthể của mình xích lõa, chỉ cảm thấy một cỗ khí huyết xông thẳng lên đỉnh đầuliền ngã vào lòng cô gái hôn mê bất tỉnh.
Tiểu cung nữ kia vốn là do lòng hảo tâm đến xem hắn tỉnh dậy hay chưa, nhưngkết quả là lại chứng kiến hắn xích lõa hạ thân, quần kéo xuống một nửa, bấttỉnh trên mặt đất. Dọa nàng sợ đến cuống quýt không nhịn được thẹn thùng tiếnlên lay hắn tỉnh lại, ai ngờ hắn chỉ có liếc mắt nhìn mình một cái rồi lạingất đị.
Tiểu cung nữ vừa kinh vừa sợ, bất chấp thẹn thùng dùng hết khí lực kéo hắn nằmlên giường, đắp lên người hắn cái chăn mềm cố gắng lay gọi hắn tỉnh lại, thanhâm sợ hãi nói:
- Tiểu Dân Tử ca ca, không được ngủ, nếu huynh muốn ăn cái gì muội sẽ đi kiếmgiúp huynh.
Lý Tiểu Dân nước mắt chảy xuống như mưa, nhớ tới trên người mình mất đi bộphận quan trọng nhất, nhất thời huyết lệ bi thảm trong lòng ngực chảy xuống,qua cả nửa ngày mới cố gắng kiềm chế được mình, nghẹn ngào nghe tiểu cung nữnói về tình trạng xung quanh.
Dựa theo quy luật không đổi của tiểu thuyết Di Hồn tuy là tâm thần đại loạn,Lý Tiểu Dân vẫn bình thường nhưng lại nói là gần đây mình thần chí hay hoảnghốt, có một số chuyện không nhớ rõ, đều đã được thông suốt.
Cung nữ này còn nhỏ tuổi, nào đâu có tâm cơ gì, vừa nghe hắn hỏi liền một nămmột mười trả lời hắn.
Bây giờ bọn họ đang ở một thời đại rất kỳ quái, cũng không phải là Lý Tiểu Dânkhông biết thời đại này. Bây giờ bọn họ đang ở trong hoàng cung của Đại Đường,hoàng đế cũng họ Lý cũng không phải hậu nhân của Lý Thế Dân, ngoài Đại Đườngra còn có Triệu Quốc, Thục Quốc, Trần Quốc, Tấn Quốc và rất nhiều quốc gia lớnnhỏ, Lý Tiểu Dân cũng vô tâm hỏi hết, phải biết rằng sự hiểu biết lịch sử củabản thân ở thời đại này đều vô dụng chỉ có võ học mới là hữu dụng
Nếu đang ở hoàng cung, hơn nữa lại có thân thể như vậy, Lý Tiểu Dân cơ bảncũng đã hiểu rõ thân phận của mình. Do tiểu nha đầu kia chứng thực mình là mộttiểu thái giám trong hoàng cung gọi là Tiểu Dân Tử, vào cung chưa được baolâu, do Tịnh Thân phòng huấn luyện sơ qua sau đó được đưa đến hầu hạ Vân Phinương nương.
Vị Vân Phi nương nương này tuổi còn trẻ, dung mạo xinh đẹp, trước đây là mộtvị chủ nhân được hưởng ân sủng, trong nhà cũng là hào phú môn đệ, bởi vậy tínhtình có hơi quá đáng một chút, đối với hạ nhân mắc chút sai lầm là liền đánhđập mắng chửi ngay lập tức. Trước đây có một vị thái giám hầu hạ ở trong cungchỉ vì một chuyện nhỏ khiến nàng nổi giận liền bị đưa đến sự phòng đánh chođến chết.
Nếu là nàng mấy năm trước lúc được hưởng ân sủng, bất kể có chuyện gì, tổngquản trong cung đã ngoan ngoãn đi trước một bước sớm thu xếp mọi việc ổn thỏa.Đáng tiếc hoàng ân hạo đãng (1) đã ra đi ở trên người của phi tần khi tuổi còntrẻ, Vân Phi đã lâu không cũng không thấy hoàng đế, cung nữ thái giám bênngười cũng bị giảm bớt đi, bây giờ trong cung cũng chỉ có mười mấy cung nữ saibảo, cho đến cuối cùng sau khi một thái giám vô dụng được đưa tới, Vân Phi mớiphát hiện ra trong cung của mình không có thái giám hầu hạ.
Thân là hoàng phi trong cung mà không có thái giám hầu hạ cũng thật là quá mấtmặt. Bởi vậy, Vân Phi mới xin Tịnh Thân phòng một thái giám mới hầu hạ nàng.
Tình người nhạt nhẽo từa xưa đến nay đều như vậy, Tịnh Thân phòng cũng ba bốnlần nói:" gần đây nhân thủ không đủ, nói khó với bọn họ hồi lâu mới phái đếnmột tiểu thám giám mới huấn luyện qua – Tiểu Dân Tử về cung của Vân Phi hầuhạ.
Đây là ngày đầu tiên Tiểu Dân Tử tới, bởi vì tay chân vụng về lóng ngóng nênbị Vân Phi cho ăn mắng, bắt quỳ trên mặt đất nghe giáo huấn. Kết quả là tronglúc tức giận Vân Phi đã cho hắn một quyền vào đầu, không biết tại sao linh hồnlại thoát ra, sau đó bị linh hồn của Lý Tiểu Dân vượt qua thời gian nhập vàongười hắn.
Theo như lời cung nữ hảo tâm tên Lan nhi này, hơn nữa do bản thân suy đoán, LýTiểu Dân đã thông suốt chuyện đến tám chin phần. Nghĩ đến tình cảnh bi thảmcủa mình bây giờ, chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại thiếu chút nữa lại hôn mêbất tỉnh.
Hắn giương mắt ngơ ngác nhìn Lan nhi, nhớ tới ánh mắt quan hoài tình cảm củanàng nhìn mình, trong lòng thầm nghĩ:" Chẳng lẽ tiểu cô nương này lại thầm mếnta - không, là thầm mến Tiểu Dân Tử? cái này cũng không trách được nàng lạinhiệt tâm chiếu cố đến ta như vậy"
Hắn nghĩ đến điên đảo thì cũng không thể hiểu được, trước đây Tiểu Dân Tử cùngvới Lan Nhi có một đoạn chi duyên, khi giúp Lan Nhi bị lạc đường về tới cungcủa mình, bởi vậy Lan Nhi đối với hắn có cảm giác hết sức thân thiết.
Nếu như trước đây, có một tiểu cô nương xinh đẹp như vậy thầm mến mình, LýTiểu Dân cao hứng còn không kịp, bây giờ hắn lại thầm khóc lớn một hồi, kêuLan Nhi đi ra ngoài để hắn nghỉ ngơi một chút.
Lan Nhi nghe hắn nói muốn nghỉ ngơi liền đi ra khỏi phòng đóng cửa lại.
Ở trong phòng, Lý Tiểu Dân ôm đống chăn mềm thầm khóc không ra tiếng, nghĩ đếnvận mệnh nhỏ bé bi thảm của mình thấy đau khổ không muốn sống.
Nghĩ lúc đầu, sau khi hắn ở cương vị của độc giả, cũng làm qua công việc củamột tác giả, tung ra tiểu thuyết của mình ở trên mạng. Chỉ là đang viết dangdở đột nhiên không viết nữa, sau đó vứt xó bộ tiểu thuyết –"Thái Giám" kia.Không có đoạn kết, mặc kệ những lời bàn luận chất vấn phẫn nộ của độc giả, LýTiểu Dân vẫn giữ vững lập trường của bản thân, cũng không hề viết tiếp nữa.
Nhưng nghĩ không ra lúc đầu bản thân ở trên mạng làm tác giả Thái Giám, nhưnghôm nay lại đến phiên mình làm thái giám thật sự.
Lý Tiểu Dân nước mắt mờ mịt như mưa nghĩ:" Trời ạ! chẳng lẽ nói một ngày làmthái giám thì cả đời biến thành thái giám sao? Ai, thật hối hận năm xưa khôngnên độc ác mà hủy quyển sách thái giám đó đi, kết quả lại thành như thế này,thật hối hận a!
Ánh mắt thẫn thờ nhìn vách tường, tinh thần của Lý Tiểu Dân cơ hồ thác loạnthì thào lẩm bẩm:" Các vị đại nhân viết văn ở trên mạng, xin nhìn theo tấmgương của ta, ngàn vạn lần không nên đi theo vết xe đổ a "
Lý Tiểu Dân cúi đầu cẩn thận quét dọn ở trong phòng của Vân Phi, cố gắng khôngđể nhiễm một hạt bụi.
Khắp nơi trong phòng tản ta một mùi thơm hết sức mê người. Nhưng trong lòng LýTiểu Dân như cây khô đã chết không bị dẫn dụ chút nào, định lực cường đại nhưvậy cho dù có tu luyện nhiều năm như võ lâm cao thủ cũng phải cam bái hạphong.
Nhưng không bị dẫn dụ cũng không có nghĩa là tâm tình của hắn tĩnh lặng. Lúcnày huyết lệ bi thảm đang chảy ở trong lòng, cơ hồ thống khổ muốn đem ***gngực hắn xé thành hai nửa.
Hắn nằm mơ cũng không nghĩ đến tiểu thuyết ở trên mạng lại có kết cục bi thảmnhư vậy, chẳng lẽ nói, coi tiểu thuyết là làm ngược với ý trời, tất nhiên sẽbị báo ứng hay sao chứ?
Trong lòng hắn, đã đem những trang web văn học mà hắn thường lên chửi cả trămvạn lần, chửi từ trang web cho tới máy móc, từ máy móc chửi tới cả vị đạinương quét dọn vệ sinh ở phòng làm việc, chửi hết một lượt từ trên xuống dưới,chửi bọn chúng tên nào tên đó JJ(1) đều nhỏ, kêu bọn chúng hãy thử nếm chịucái sự thống khổ mà mình phải chịu đi!
Lý Tiểu Dân ở trong phòng của Vân Phi chửi bới được vài ngày, cho đến khi bảnthân chết lặng đi mới quay đầu súng sang bọn tác giả khai pháo.
Ngay từ đầu hắn vẫn còn chửi bới tác giả viết nên tiểu thuyết lịch sử, sau đóhắn đem hết những tác giả mà hắn biết hay không biết, chẳng quan tâm là tácgiả viết tiểu thuyết kì ảo hay tản văn, chỉ cần là tác giả có tác phẩm viếttrên mạng là đều nhận được những lời nguyền rủa chân thành của hắn, trong ýniệm của hắn được "võ lâm xưng hùng" mấy vạn vạn hồi.
Đến tác giả cũng bị nguyền rủa thì Lý Tiểu Dân lại tìm kiếm đối tượng mới đểphát tiết, mục tiêu lúc này là độc giả của những tiểu thuyết trên mạng.
Trong lòng của Lý Tiểu Dân chửi rủa cả đám độc giả hắn biết, cho dù những câuchửi rủa này đều không biết tên đám độc giả, từ những spamer tham gia chém.gió ở khu bình luận tới tàu ngầm nghìn năm chìm đắm, cho đến khi hắn nhớ tớibản thân mình là một thành viên trong số những người này, lúc này mới ngưngchửi rủa vui vẻ trở lại.
Nói chung cuộc sống trong cung là không tránh khỏi, mặc dù phẳng lặng đơn điệunhưng cũng có thể được ăn no, xem ra rất khó mà có được ở giữa thời loạn thếtranh hùng giữa các quốc gia này, chỉ là phòng tắm ở đây không được lớn vàthuận tiện cho lắm, Lý Tiểu Dân hận không được đập đầu vào tường chết đi.
Nhưng chết tử tế không bằng sống nhờ vả, Lý Tiểu Dân kiềm chế nước mắt kiêncường để sống, cho dù muốn chết cũng phải biết rõ đường đi lối lại ở trongcung, xem đủ sự vật mới lạ rồi mới chết.
Nói không sai, mỹ nữ trong cung này thật làm cho hắn trợn mắt há hốc mồm. Bâygiờ hắn thật sự tin rằng đang ở bên trong thế giới kì lạ mà không phải ở thờixưa của Trung Quốc, nếu không nói thì hắn tuyệt không thể tin có triều đại nàolại nhiều mỹ nữ tụ tập bên trong hoàng cung như vậy. Chỉ cần nghĩ lại bức ảnhMãn thanh hậu cung xinh đẹp đã từng xem qua, hắn nhịn không được một trận rétlạnh buồn nôn dâng lên trong dạ dày và xương sống.
Đáng thương là chỉ có thể nhìn mà không thể sờ, ngay cả ý dâm hắn cũng khôngcó cách nào khác làm được. Bởi vì không có vật trụ cột kiên cường ủng hộ, LýTiểu Dân mỗi lần nghĩ đến tình cảnh của súng đạn mà nước mắt đã chảy dài,nhưng cũng chỉ có thể nghẹn ngào để trong lòng.
Hắn cầm một tấm khăn lau, một bên nghĩ đến tâm sự, một bên ở phòng ngủ của VânPhi đông xoa xoa, tây lau lau, đến cái bàn cũng lau chùi rất sạch sẽ.
Đây là quy củ do Vân Phi đặt ra, nhất định khi trước khi nàng tỉnh dậy, bụibặm trong phòng phải quét dọn lau chùi sạch sẽ, để khi nàng rời giường thì cóthể cảm thấy người nhẹ nhàng khoan khoái.
Lý Tiểu Dân đang nghĩ ngợi, đột nhiên nghe thấy một tiếng gọi mềm mại:
- Tiểu Dân Tử, giúp bổn cung rời giường.
Lý Tiểu Dân phục hồi tinh thần, cuống quýt bỏ giẻ lau, lau tay sạch sẽ chạyđến bên giường Vân Phi hầu hạ.
Rèm trướng được nhấc lên, một tuyệt mỹ dung nhan lười nhác yêu kiều vô hạn hélộ ra, cùng lúc đó còn có cả nửa thân trần mềm mại của nàng hở ra, Vân Phi chỉmặc mỗi cái yếm ngồi ở trên giường, bờ vai bóng nhẵn như ngọc, bộ ngực sữatrắng như tuyết cơ hồ muốn quyến rũ hồn phách của Lý Tiểu Dân, mảnh lụa vắtngang chân như một bức tranh mỹ nhân ngủ xuân, khiến kẻ khác ngắm nhìn trămlần không chán.
Bình thường các phi tần đều dùng cung nữ hầu hạ các nàng mặc quần áo rờigiường, nhưng là Vân Phi lớn mật muốn bắt Lý Tiểu Dân hầu hạ nàng mặc quần áo,Lý Tiểu Dân cũng không khách khí, đôi cặp mắt ở trên người Vân Phi đánh giá từtrên xuống dưới, mặc dù không thật sự thái quá, nhưng cái vẻ thèm thuồng đammê cũng không sai.
Hắn một bên nghĩ, một bên cầm lấy áo khoác trên giá treo quần áo, cẩn thậnkhoác lên bờ vai trắng mịn của Vân Phi, một bên âm thầm nuốt nước miếng.
Vân phi giơ tay ngọc đặt lên đôi môi anh đào yêu kiều ngáp một cái, cười dàinhìn tên tiểu thái giám mười bốn mười năm tuổi bên giường.
Trong cái nhìn của nàng, tên tiếu thái giám này hết sức lớn mật, như thái giámkhác đứng ở bên giường đã sớm sợ đến hồn phi phách tán không dám ngẩng đầu,tên tiểu thái giám này ranh ma so với tuổi, cũng dám rình coi ngọc thể củanàng, như thế rất có hứng thú
Lúc này Lý Tiểu Dân từ trên vai của nàng đăm đăm nhìn đôi ngọc nhũ trắng nhưtuyết dưới cái yếm đỏ kia, thấy vậy khiến đầu mờ đi choáng váng, trống ngựcnhảy liên hồi, máu mũi thiếu chút nữa đã muốn xịt ra, đột nhiên thấy một cánhtay nhẹ nhàng kéo lấy cái yếm xuống dưới một chút, vừa vặn lộ ra một viên anhđào đỏ tươi, không khỏi mở to hai mắt nhìn, trong đầu oanh một tiếng nổ bị đảkích khiến cho váng đầu hoa mắt.
Nói không phải là không có ý tứ, mặc dù là người trưởng thành, nhưng từ hồicha sinh mẹ đẻ Lý Tiểu Dân vẫn còn là một thân đồng nam, tự nhiên cũng khôngcó cơ hội thấy ngọc nhũ của mỹ nhân ở khoảng cách gần như vậy, huống chi tuyệtsắc mỹ nữ này là một người có vóc dáng mảnh mai, cũng khó trách hắn lại lộ rathần sắc choáng váng như vậy.
Vân Phi cười hì hì nhìn hắn, thấy một chút máu từ trong lỗ mũi hắn rỉ ra, càngcảm thấy tò mò, lại thấy hắn có biểu hiện như vậy, điều này tự mình không nghĩtới.
Nàng đánh giá Lý Tiểu Dân một hồi lâu, thấy hắn vẫn còn nhìn chằm chằm ngọcnhũ của mình, không khỏi cười nói:
- Có đẹp không?
Lý Tiểu Dân vội vàng cúi đầu đã sớm hồn phi thiên ngoại, ngay cả ai đang hỏicũng quên nhìn qua.
Nhìn trên khuôn mặt nhỏ nhắn tuấn mỹ kia, ánh mắt tràn ngập khát vọng, Vân Philớn mật hào phóng dĩ nhiên cũng cảm thấy thẹn thùng cuống quít sửa lại cáiyếm, sẵng giọng:
- Tiểu sắc lang, nhìn đủ chưa? Còn không mau hầu hạ ta rời giường!
Lúc này Lý Tiểu Dân mới hồi phục tinh thần, toát ra một trận mồ hôi lạnh, mangy phục hoa lệ hầu hạ Vân Phi mặc vào, nhưng nhịn không được chiếm ít tiện nghiở trên người nàng, làm bộ lơ đãng **ng chạm đến da thịt nõn nà trắng nhưtuyết, tâm trạng hồi hộp, tim như muốn nhảy ra ngoài
Vân Phi nhắm mắt lại, hưởng thụ tay hắn chiếm tiện nghi trên người mình, mộtcảm giác vi diệu trong lòng dâng lên, trong lòng cũng có chút cảm giác loạnnhịp vừa sợ vừa thẹn, kinh ngạc về gã tiểu thái giám lớn mật này, rồi lạikhông nỡ để hắn dừng lại chỉ có thể mềm mại thở dốc, tùy ý hắn mặc quần áo chomình.
Tay của Lý Tiểu Dân cẩn thận buộc đai lưng cho Vân Phi, cảm giác được vòng eonhỏ nhắn không có xương mềm mại, làm bộ giúp nàng sửa sang lại bộ dáng quầnáo, đưa tay lên phía trên nhẹ vuốt trên ngọc nhũ, cảm giác ngọc nhũ kia mềmmại có cảm giác êm ái đàn hồi, không tự chủ được đồng tử nhanh chóng mở lớn,lập tức khôi phục lại, cẩn thận giúp nàng mặc quần áo không dám nông nổi tiếnthêm, miễn cho nhiệt huyết của bản thân dâng trào gây nên sự việc không nênlàm.
Nhưng bản thân mình còn có thể làm được gì đây? Nghĩ tới đây, Lý Tiểu Dân cảmthấy một trận bi ai thăm thẳm nổi lên, khiến cho hắn cơ hồ khóc rống lên thấtthanh.
Vân Phi đột nhiên vuơn tay ôm cổ hắn, đưa đầu hắn vào sát bộ ngực sữa củaminh, cười duyên nói:
- Có phải ngươi muốn như vậy không?
Bởi vì Vân Phi quái dị khác hẳn với người thường, trong phòng không có cung nữhầu hạ, chỉ có nàng và Lý Tiểu Dân, Lý Tiểu Dân lại không kịp đề phòng, gò máliền đập vào bộ ngực sữa mềm mại của Vân Phi, cơ hồ không thở nổi, bị động táclớn mật của Vân Phi làm cho sợ đến trợn mắt há hốc mồm, hồn như phiêu đãngkhông biết phi tới nơi nào.
Vân phi cúi đầu nhìn tiểu nam hài kém mình đến sáu bảy tuổi, trong lòng cũngloạn cả lên, một cỗ cảm giác kỳ dị ở trong đáy lòng dâng lên.
Động tác như vậy nàng chưa bao giờ làm đối với người khác, khi đối mặt vớihoàng đế thì ngay cả nàng với bản tính điêu ngoa cũng không dám làm càn, luônsợ hãi lo lắng bên cạnh hoàng đế còn có các phi tần khác, mà hoàng đến mấy nămđã không tới, thái giám đối mặt với nàng luôn hoảng sợ khiếp đảm, không ngườinào dám đến gần chiếm tiện nghi của nàng.
Bởi vậy, Tiểu Dân Tử là nam nhân đầu tiên mà nàng ôm chặt như vậy.
"Nam nhân?" Vân Phi nhíu mày ngọc thủ nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Tiểu Dânlên, nhìn dung nhan tuấn mỹ trắng như ngọc kia, một cảm giác chán ghét mãnhliệt từ đáy lòng nổi lên.
Tên tiểu thái giám này đâu được tính là nam nhân, cũng dám chiếm tiện nghi củamình! Nghĩ tới đây, trong lòng Vân Phi tức giận, giận dữ cho Lý Tiểu Dân mộtcái bạt tai cả giận nói:
- Cẩu nô tài, không tự nhìn lại thân phận của mình, lại dám cóc đòi ăn thịtthiên nga!.
Lý Tiểu Dân bị một cái bạt tai này làm cho tỉnh mộng, ngồi bệt dưới mặt đấtngơ ngác nhìn tuyệt sắc mỹ nữ ngồi ngay ngắn trên giường, giống như đang nhìnmột nữ nhân tầm thường tức giận.
Một hồi lâu hắn mới định thần lại, một cảm giác bi phẫn mãnh liệt từ đáy lòngtrỗi dậy, Lý Tiểu Dân bưng mặt khóc lớn chạy ra ngoài, cước bộ rất nhanhthoáng chốc đã không thấy bóng dáng.
Có một điểm hắn không nghĩ đến, lúc này tính cách của hắn vẫn bị thân thể củatiểu thái giám bị hắn chiếm lấy ảnh hưởng, sẽ rất dễ dàng khóc lớn và bỏ chạy.
Vân Phi ngơ ngác nhìn hắn khóc chạy mất, đột nhiên cảm thấy thật sự hối hận,từ trên giưởng nhảy dựng lên, nhấc chân ngọc chạy đến cửa phòng kêu lớn:
- Tiểu Dân Tử, Tiểu Dân Tử! mau trở lại!
Kêu vài tiếng, nào đâu có thấy bóng dáng của Lý Tiểu Dân, chỉ có mấy cung nữhầu hạ mình đứng ở trong sân, ngơ ngác nhìn quần áo xốc xếch của Vân Phi.
Vân Phi đỏ mặt ra lệnh nói:
- Lan Nhi, nhanh đi tìm hắn quay trở lại!
Lan Nhi ngơc ngác ứng thanh, không dám chậm trễ chạy ra ngoài cửa tìm kiếmkhắp nơi tung tích của Lý Tiểu Dân.
Lý Tiểu Dân khóc thône thức, chạy như điên ở trong hoàng cung, trong lòng trànđầy bi phẫn khiến cho hắn hận không được chết ngay lập tức.
Nơi này là nội viện của hoàng cung, không có thị vệ tuần tra, bởi vì sắc trờicòn sớm nên trên đường cũng không có thái giám cung nữ nào. Bời vậy chưa có aichứng kiến một tiểu thái giám trẻ tuổi mang theo đau xót đầy cõi lòng khócthổn thức chạy qua trên đường.
"Không bằng chết đi, không bằng chết đi!" Lý Tiểu Dân một bên chạy trốn, mộtbên vừa khóc vừa lầm bầm, nước mặt như những hạt châu tầm thường đứt đoạnchiếu lên trên mặt.
Cuộc sống giống như vậy còn có gì thú vị, không bằng chết đi, giải thoát khỏisự tra tấn đau khổ vô tận này.
Hắn biết, từ thời khắc bản thân đến cái thế giới này, thì tự mình đã không cònlà Lý Tiểu Dân, mà là một thái giám gọi là Tiểu Dân Tử
Tiểu Dân Tử đau khổ khóc thổn thức thầm nghĩ, cuối cùng lại chạy đến nơi đạiđiện của hoàng đế nghị sự, đưa mắt nhìn hình dáng của long ỷ, sau đó liền muốnđập đầu ở trước thềm ngọc mà chết đi, như muốn tố cáo xã hội vạn ác, người ănthịt người, người bức hiếp người.
Nhưng vừa chạy đến cửa cung, Lý Tiểu Dân dừng cước bộ, ở bên kia có mười mấythị vệ thủ hộ, người nào cũng mang theo đao kiếm trong người, nếu tự mình chạytới trong nháy mắt sẽ bị bọn họ bắt giữ, nói không chừng còn muốn đem đi đánhđập tra tấn, tra hỏi mình muốn chạy trốn khỏi cung rốt cục là có âm mưu gì,vậy thật sự sống không bằng chết a.
Lý Tiểu Dân ủ rũ cúi đầu đi trở về, một bên vừa đi một bên thầm suy nghĩ tìmphương pháp chết, bất tri bất giác liền lệch phương hướng đi tới giữa một rừngrậm trong hoàng cung nội viện
Bên tai truyền đến một tiếng khóc nức nở, Lý Tiểu Dân bị tiếng khóc này gợilên tâm sự, cũng không khỏi nức nở khóc lên, ngẩng đầu lên thấy một tiểu cônương mười hai mười ba tuổi thân mặc cung trang ngồi khóc ở trong rừng, liềnđi tới hỏi:
- Tiểu muội muội, muội làm sao vậy?
Tiểu cô nương kia ngẩng đầu lên. Lộ ra một gương mặt thanh tú xinh đẹp đángyêu đến cực điểm, vẻ mặt hốt hoảng ngơ ngác nói:
- Ngươi….thấy được ta?
Lý Tiểu Dân vốn một lòng giúp người, nghĩ mình trước khi chết làm một chuyệntốt, không nghĩ tới lại nghe thấy một câu như thế, tức giậm mắng to nói:
- Nói nhảm! ta không nhìn thấy ngươi thì nói chuyện với quỷ chắc, ngươi coita là thằng hề sao?"
Ánh mắt cô gái kích động đứng lên kéo hắn run giọng nói:
- Ngươi, ngươi thật sư thấy được ta!
Đôi tay mảnh khảnh thon dẻ tái nhợt của nàng vừa chạm vào vai Lý Tiểu Dân, độtnhiên xuyên qua giống như xuyên qua một đám sương vậy.
Lý Tiểu Dân trong lòng tràn đầy tức giận, đang muốn mắng chửi, đột nhiên thấycảnh này liền ngơ ngác nhìn cô gái, không tự chủ được vươn tay có chút hướngtới bộ ngực của nàng.
Tay hắn dễ dàng xuyên qua ngực của nàng, chợt nhìn thấy bàn tay của mình xuấthiện phía sau lưng nàng, Lý Tiểu Dân trợn mắt há hốc mồm.
Lý Tiểu Dân lùi lại một bước, nhìn nữ hài nhỏ bé mỏng manh này cả kinh kêulên:
- Ngươi, ngươi là quỷ!
Rừng rậm âm u không có người, nhìn cô gái này người đầy âm khí, mồ hôi lạnhchảy đầy đầu Lý Tiểu Dân.
Hắn ngơ ngác nhìn cô gái thanh lên tuyệt mỹ này, lại giống với tiểu đệ đệ củamình, trong đầu lại choáng váng thiếu chút nữa lại hôn mê bất tỉnh.
Trên khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp của cô gái kia, hai hàng nước mắt trong suốtchảy xuống, gượng gạo cúi đầu nghẹn ngào nói không ra lời.
Lý Tiểu Dân trốn ở phía sau cái cây, sau khi kinh hãi cũng tự nghĩ lại chínhmình cũng sắp làm quỷ, hơn nữa đã từng trải xuyên qua không gian kì dị, nhìnlại một con quỷ cũng khôgn phải là việc gì đáng ngạc nhiên, liền lập tức từsau cây đi ra, tâm hôi ý lãnh nói(2):
- Uy, ngươi tìm ta làm gì, muốn tìm người làm quỷ thay sao?
Bộ dáng cô gái kích động, che mặt khóc một trận, miễn cưỡng ức chế kích độnglắc đầu nói:
- Không phải, ta đã ở chỗ này đợi ngươi ba trăm năm rồi!
Lý Tiểu Dân đi tới, tìm kiếm một cái rễ cây to lộ ra ngoài ngồi xuống, thở dàinói:
- Ngồi xuống nói đi, đứng như vậy mệt lắm.
Cô gái kia ngồi xuống bên người hắn, cẩn thận giải thích lai lịch của mình.
Truyện sex
- Truyện sex có ảnh
- Người chuyển giới
- Cuckold
- Truyện dâm hiệp
- Truyện dịch
- Truyện Femdom
- Truyện les
- Truyện Loli
- Truyện ma quỷ
- Truyện NTR
- Truyện sắc hiệp
- Truyện cổ trang
- Truyện BDSM
- Trao đổi vợ chồng
- Người và thú
- Nhân viên công sở
- Nhìn lén
- Nói chuyện khiêu dâm
- Nứng lồn
- Ông ăn chả bà ăn nem
- Some
- Tâm sự bạn đọc
- Thầy đụ trò
- Thuốc kích dục
- Truyện sex bạo dâm
- Truyện sex có thật
- Truyện sex ở nhà trọ
- Truyện sex phá trinh
- Truyện sex tống tình
- Truyện sex về ngày Noel
- Truyện teen
- Truyện Tết
- Truyện tiên hiệp
- Truyện xã hội
- Truyện xuyên không
- Vợ chồng
- Truyện sex nhẹ nhàng
- Truyện sex ngoại tình
- Truyện sex nặng
- Truyện sex cô giáo
- Truyện sex cưỡng dâm
- Truyện sex diễn viên
- Truyện sex hạng nặng
- Truyện sex hay
- Truyện sex hiếp dâm
- Truyện sex học sinh
- Truyện sex khổ dâm
- Truyện sex loạn luân
- Truyện sex mạnh
- Vừa làm tình vừa khẩu dâm
- Bác sĩ y tá
- Địt con nuôi
- Đụ bà
- Đụ bạn của con
- Đụ bạn của người yêu
- Đụ bạn gái
- Đụ bạn vợ
- Đụ cave
- Đụ cháu gái
- Đụ chị gái
- Đụ chồng bạn
- Dùng sextoys
- Dâm thư trung quốc
- Cứu NET
- Bạn bè
- Bỏ nhà đi bụi
- Bố chồng nàng dâu
- Bố đụ con gái
- Cha dượng đụ con riêng
- Chat sex
- Chăn rau
- Chị dâu em rể
- Chuốc thuốc mê
- Con gái thủ dâm
- Đụ công khai
- Đụ dì
- Đụ tập thể
- Đụ thím
- Đụ thư ký
- Đụ vợ bạn
- Đụ với hàng xóm
- Gái vú to
- Không mặc quần lót khi ra đường
- Kinh nghiệm làm tình
- Làm tình lúc sáng sớm
- Làm tình với chị vợ
- Đụ người yêu của bạn
- Đụ người yêu cũ
- Đụ mẹ vợ
- Đụ em dâu
- Đụ em gái
- Đụ em họ
- Đụ em vợ
- Đụ giúp việc
- Đụ khách hàng
- Đụ lỗ đít
- Đụ máy bay
- Đụ mẹ bạn
- Đụ mẹ ruột
- Làm tình với đồng nghiệp
- Việt Kiều
- Đụ gái dâm & gái xinh
- Tình một đêm
- Sex vụng trộm
- Sex tour
- Già dâm dê
- Gái có con
- Gái có bầu
- Sex bắt cóc
- Sex mát xa
- Sex cổ tích
- Harem & hậu cung
- Đụ con dâu
- Sex huấn luyện
- Sugar baby
- Đụ gái nước ngoài
- Gangbang
- Đụ vợ sếp
- Sex kinh dị
- Đụ mẹ kế
- Mạt thế, tận thế
- Đô thị
- Khoa huyễn, huyền huyễn
- Võng du
- Quan trường
- Ngôn tình
- Ngược
- Sủng
