Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Nhất Cá Thái Giám Sấm Hậu Cung

Chương 99



Sâu trong đại viện, bên trong trường đình ở hậu hoa viên, một giai nhân xinhđẹp đang đứng dựa vào hiên thở dài, nàng đang nhìn một đôi chim uyên ương đangtung tăng bơi lội trong hồ nước, trong lòng tràn ngập đau khổ, rồi lại tiếptục thở dài.

Lúc này ở ven hồ đang có một tiểu cô nương thanh thuần đáng yêu đang nghịchnước, dưới ánh mặt trời sáng lạn, nàng đang tươi cười vui vẻ, khiến cho giainhân trong đình không khỏi cảm thán, đúng là "thiếu niên không biết sầu lo",cho dù bị người ta nhốt như thế, nhưng mà nữ nhi vẫn vô cùng khả ái, khôngchút nào vì tình cảnh hiểm ác mà thay đổi.

Nàng cúi đầu, nhìn lại la sam thanh nhã khoác trên người mình, không khỏi lắcđầu than nhẹ. Mặc dù giờ đây nàng một thân đồ dệt tơ lụa, trên tóc mây đennhánh cũng đầy châu ngọc, bên người có hơn mười nha hoàn cẩn thận hầu hạ, hàohoa phú quý vinh dự đến cực điểm. Nhưng bằng được cuộc sống tiếu ngạo giang hồtrước đây, thoải mái vùng vẫy trong ân cừu chứ đâu bị bó buộc như thế này!

Vừa nghĩ tới "thiếu niên không biết sầu lo ", liền nghĩ tới người ngâm thơ.Khuôn mặt của tên thiếu niên kia lại hiện lên trong đầu nàng, lập tức làm chonàng phiền não không thôi. Trong lòng khó hiểu, hắn cuối cùng là dạng ngườinhư thế nào.

Biểu hiện bên ngoài, hắn chính là một thái giám được sủng ái nhất trong hoàngcung, nhưng hắn lại có thứ mà nam nhân nào cũng có, hơn nữa còn thường xuyênkhiến nàng đạt tới cực độ hưng phấn mà hôn mê đi, thân lại mang tiên thuật caocường, có thể đánh bại Công Tôn Bất Bại, cướp lấy Huyễn Long của hắn, tế luyệnlại; hắn trên chiến trường giết người không ít, lãnh huyết vô cùng, nhưng bênnàng lại rất văn nhã, khiến cho nàng thiếu chút nữa bị mê hoặc, phảng phất nhưđang ngắm hoa trong sương vậy, khiến nàng không thể thấy rõ được dáng vẻ chânthật của hắn.

Nhưng mà mặc kệ hắn có bao nhiêu chỗ tốt, hắn làm như vậy với mẹ con nàng, đólà điều không thể tha thứ!

Từ lần trước hắn bắt được mẹ con nàng trước hai quân, liền đem giấu mẹ connàng ở nhà, tùy ý mà lăng nhục. Chẳng những hắn bức hai mẹ con nàng giao hoancùng trên giường, hơn nữa còn làm chuyện đó trước mặt mấy tỳ nữ mới mua về,khiến nàng trong lúc cực kỳ vui sướng không nhịn được rên rỉ, thật là làm mìnhmất hết thể diện của chủ mẫu; có đôi khi, hắn đang cùng với tỳ nữ xinh đẹp củamình làm chuyện đó, thì lại đem cái thứ dơ bẩn của hắn bắt mình phải ngậm lấy,cho dù là khi hắn cùng mẹ con nàng làm cũng như vậy! Hoang dâm bạo ngược nhưvậy, thiên hạ đúng là hiếm có, nàng cũng bị hắn lăng nhục không biết bao lần,trong lòng đã sớm hận hắn thấu xương, dù cho chém hắn một ngàn một vạn đaocũng khó tiêu tan mối hận trong lòng!

Đang lúc nàng còn cau mày căm hận, cắn chặt hàm răng, tưởng tượng làm sao đểbắt được tên thiếu niên ghê tởm kia, một đao rồi lại một đao liên tục chémhắn, một thanh âm trong trẻo dễ nghe đột nhiên từ sau lưng truyền tới: "Nươngtử, sao lại nghiến răng nghiến lợi như vậy, đang suy nghĩ gì sao?"

Hồng Tam Nương ngạc nhiên quay đầu lại, trong lòng nàng đang suy nghĩ xem tênnày có phải là ma quỷ hay không, đi thế nào mà môt chút thanh âm cũng khôngcó? Nếu không phải như vậy, thì tại sao có thể thường lợi dụng lúc mình tắmrửa thay y phục, len lén xuất hiện từ sau lưng nàng, không để ý tới sự phảnkháng kịch liệt của mình, liền mạnh mẽ yêu cầu giao hoan, hơn nữa lần nào cũngkhông thất bại!

Nghĩ tới chỗ kịch liệt, má ngọc của Hồng Tam Nương ửng hồng, trong đôi mắt bắnra những tia tức giận, lạnh lùng trừng mắt nhìn thiếu niên đang cười tủm tỉmđi tới kia.

Nhìn thấy ánh mắt ôm hận của nàng, Lý Tiểu Dân cũng không thèm để ý, đi tớicười hì hì nói: "Nương tử, nàng có phải là đang tưởng tượng làm thế nào đểdùng đao lăng trì xử tử ta không? Ài, nàng cả ngày nghĩ đến điều vô vị đó làmgì cho mệt mỏi chứ!"

"Nương tử, ngươi có phải hay không lại ảo tưởng, làm thế nào đem ta một đaorồi lại đao mà lăng trì xử tử? Ôi, nàng cứ ảo tưởng như vậy, không bằng điviết tiểu thuyết huyền huyễn đi!"

Nói xong hắn đi tới trước mặt Hồng Tam Nương, ôm lấy vòng eo mềm mại của nàng,rồi ôm chặt lấy thân thể mê người của nàng vào lòng, sau đó hôn lên đôi môi đỏhồng hấp dẫn.

Hồng Tam Nương khẽ "ưm" một tiếng, thân thể thành thục dưới sự tác động củathiếu niên nhanh chóng mềm nhũn ra, nhưng nàng lại gắng gượng chống lại từngtrận khoái cảm đang lan truyền khắp thân thể, mở lời khuyên nhủ: "Không nênnhư vậy! Ngươi không nghĩ qua sao, ta đã có tuổi, đã có thể làm mẫu thân củangươi đó?"

Lý Tiểu Dân ngẩn ra, ngẩng đầu nhìn qua vai nàng, thấy một thiếu nữ đangnghịch nước cùng thiên nga, quả thật đến nữ nhi nàng so với hắn còn lớn hơnmột hai tuổi, nhưng mà hắn cũng không lưu tâm, cười ha hả nói: "Đương nhiên tabiết điều này mà, cho nên mới thường xuyên ăn nhũ của nàng mà! Nàng xem, giờđây so với trước kia lớn hơn một ít, chẳng phải đều là công lao của ta sao?"

Tay Lý Tiểu Dân không chút kiêng nể mà thò vào trong la sam của Hồng TamNương, nắm chặt lấy ngọc nhũ, dùng sức vuốt ve, vừa cảm nhận sự đầy đặn mềmmại, lại vừa cười tà quái nói: "Có qua thì có lại, không phải nàng cũng thườngxuyên ăn "sữa" của ta sao? Lúc đó nàng có vẻ rất cao hứng đó!"

Tay kia của hắn, liền cầm lấy cánh tay trắng trẻo của Hồng Tam Nương mạnh mẽkéo xuống dưới, đặt vào giữa hai chân mình, kẹp tay nàng vào bên trong.

Hồng Tam Nương xấu hỏ mặt đỏ bừng, dưới sự khinh bạc trắng trợn của hắn, nàngvô cùng xấu hổ cùng phẫn nộ, cố dùng sức giãy dụa phản kháng, nhưng mà khí lựctrên người đã bị hắn dùng thuật phong bế, làm sao có thể phản kháng lại LýTiểu Dân đây?"

Cảm thấy la sam mỏng manh trên người bị lột đi từng tầng một, Hồng Tam Nươngbiết mình không thoát khỏi sự lăng nhục của Lý Tiểu Dân thêm một lần nữa, nàngđành phải khuất nhục chảy nước mắt, oán hận mà cắn chặt răng, nổi giận mắng:"Tặc tử nhà ngươi đem mẹ con ta giam cầm như vậy, làm việc ác này tương laitất sẽ gặp phải báo ứng!"

Lý Tiểu Dân cười ha hả, ôm lấy thân thể thành thục của nàng, ngồi xuống bênlan can của trường đình, không để ý tới sự giãy dụa của nàng, mà vẫn ôm chặtthân thể mềm mại, trêu đùa: "Nương tử, có phải nàng cả ngày ở trong hoa viênnên cảm thấy rất buồn bực, muốn ra ngoài phát tiết cho thống khoái không?"Text được lấy tại truyenyy[.c]om

Thình lình nghe thấy hai chữ "chiến tranh", đôi mắt đẹp của Hồng Tam Nươngbỗng nhiên sáng lên, nhưng mà thân thể không chịu nổi sự vuốt ve trêu đùa củathiếu niên, run giọng nói: "Ngươi lại nói nhảm! Ngươi đem mẹ con ta nhốt ở chỗnày thường xuyên ngược đãi, đâu chịu thả cho chúng ta đi ra ngoài? Cũng khôngcần ngươi nói những lời này để trêu người, muốn thân thể của lão nương, thì cứđến đi!"

Lý Tiểu Dân "a" một tiếng, nghiêm mặt nói: "Nương tử, sao nàng lại nói nhưvậy! Vợ chồng chúng ta một lòng, cùng nhau đánh trận không phải là tốt lắmsao! Ta nói thật mà, gần đây có phản nghịch làm loạn, ta tự mình không muốnđộng thủ, đang định phái đám Lâm Trung Lập đi đối phó, nếu thật sự nàng muốngiải sầu, ta phái nàng thay ta xuất chiến, cũng không phải là không thể được."

Hồng Tam Nương nghe vậy kinh hãi, đưa mắt nhìn hắn, cũng không biết hắn có nóithật hay không, hay là chỉ muốn trêu đùa nàng, muốn nhìn thấy dáng vẻ sốt ruộtcủa nàng.

Lý Tiểu Dân nói xong lời này, cũng không tiếp tục nữa. Hắn ôm lấy nàng, hônlên đôi môi, đem chiếc lưỡi thơm mát mềm mại của nàng ngậm vào trong miệng tùyý mà nhấm nháp. Cùng nàng trao đổi thủy dịch, hôn tới mức điên cuồng khôngbiết trời đất.

Hồng Tam Nương trong lòng có tâm sự, cũng đành phải cố mà đáp ứng, trong lòngkhông muốn nhưng vẫn cùng hắn hôn một nụ hôn dài, môi anh đào dùng sức ngậmlấy đầu lưỡi của hắn, sau đó vùng vẫy ngẩng đầu lên, nghiêm mặt hỏi: "Nhữnglời ngươi vừa nói đều là thật chứ?"

Lý Tiểu Dân mỉm cười: "Đương nhiên là thật rồi! Nhưng mà, nếu ta để cho nàngđi ra ngoài giải sầu, có phải là nàng cũng nên làm cho ta sung sướng đúngkhông?"

Hồng Tam Nương khuôn mặt ửng hồng, nghe hắn nói đến điều kiện mới tin lời hắnnói là sự thật. Mấy ngày nay nàng quan sát, thấy hắn quyền thế trong triều rấtlớn, nếu để nàng xuất quân, cũng không phải là không được. Nhưng mà điều kiệncủa hắn, thật là khiến cho người ta xấu hổ đến cực điểm, cực kỳ quá mức.

Nhưng mà nghĩ tới việc mình có thù lớn chưa trả, nếu có thể tiến vào trongquân, tìm gặp rồi triệu tập đám thủ hạ ngày xưa. Sau đó khởi binh giết chếttên giặc thiếu niên đã nhiều ngày lăng nhục mình này, cũng chưa chắc đã khôngthành công. Hồng Tam Nương liền cắn mạnh răng, trong lòng oán hận thầm thì:"Dù sao thân thể trong sạch này cũng đã bị hắn làm ô nhục, không còn sạch sẽnữa, chi bằng lợi dụng thân thể tàn tạ này, đổi lại có được một cơ hội báo thùphục hận!"

Vừa hạ quyết tâm, Hồng Tam Nương liền ngẩng đầu lên, cười dài nói: "Nếu chủnhân có lệnh, thiếp thân nào dám không tuân theo? Giờ chúng ta trở về phòng,thiếp thân sẽ hầu hạ chủ nhân được vui sướng!"

Lý Tiểu Dân tò mò nhìn nàng, đối với biến hóa lớn như vậy của nàng cảm thấythú vị vô cùng, khẽ vuốt ve song phong của nàng, mỉm cười nói: "Trong phòngrất khó chịu, nàng lại thích tự do, thì giờ đây chúng ta ở trong đình tự do tựtại mà vui vẻ một lần, không phải là rất tốt sao?"

Hồng Tam Nương biến sắc, trong lòng thầm tức giận, nhưng mà nghĩ lại trước kiaở hậu hoa viên cũng không phải chưa từng bị hắn cưỡng bức, vì đại kế báo thù,đành phải nhẫn nại nuốt giận khóc thầm, khom lưng thay hắn cởi nội khố ra, lộra vật đã làm cho nàng trải qua những cảm giác hưng phấn cũng giận dữ đan xem.

Lý Tiểu Dân đưa tay, đặt lên vai nàng, nhẹ nhàng đem thâm thể mềm mại của nàngấn xuống. Hồng Tam Nương không có cách nào khác đành phải thuận theo mà quỳxuống, cùi đầu giữa hai chân Lý Tiểu Dân, sau đó run rẩy mở miệng, thong thảngậm lấy.

Dưới sự hầu hạ ân cần của Hồng Tam Nương, Lý Tiểu Dân thoải mái mà thở dài mộttiếng khoan khoái, đưa tay vỗ về mái tóc mây óng ả đen nhánh của nàng, nhẹnàng vuốt lên mà ngọc, than thở: "Tốt quá, ngộ tính của nàng thật là cao, tachỉ dạy qua có vài lần mà nàng học được nhanh như vậy, kỹ thuật so với nữ nhicủa nàng còn tốt hơn, hay hơn rất nhiều."

Quỳ trước mặt hắn, ngọc nhan của Hồng Tam Nương đỏ bừng, phương tâm cảm thấynhục nhã vô cùng, nhưng vì báo thù, cũng vì để có thể giải cứu nữ nhi khỏi nơighê tởm này, nàng đành xấu hổ mà nhẫn nại chịu nhục. Sự hậu hạ của nàng khiếnLý Tiểu Dân không khỏi than thở, đúng là kỹ thuật cao.

Lần này Lý Tiểu Dân đi ra, vốn là được thánh chỉ Tây Hành của hoàng thượng,yêu cầu hắn đưa quân về phía Tây, mà hắn cũng vừa mới từ giường của Chu hoànghậu dậy, giờ lại đang được Hồng Tam Nương hầu hạ, vì thế liền đem tinh hoa củamình, phóng vào trong miệng nàng.

Mày liễu của Hồng Tam Nương hơi nhíu lại, nàng hận không được muốn cắn đứt cáivật xấu xa trong miệng mình; nhưng mà vì nguyên nhân thế cục hiện giờ, nàngđành phải nuốt vào, vì muốn hắn vui sướng, nàng vẫn dùng sức mà "hôn", cố gắngnuốt hết những gì hắn "dành" cho nàng.

Lý Tiểu Dân nhẹ nhàng thở dốc, vuốt ve mái tóc mây đen nhánh, cúi đầu nhìngiai nhân mềm mại vô cùng, trong lòng vui sướng, biết rằng mình cuối cùng cũngđã thu phục được nữ nhân xinh đẹp bướng bỉnh này. Cho dù chỉ là biểu hiệnthuận theo ở bề ngoài cũng là giai đoạn đầu đã hoàn thành tốt đẹp.

Hồng Tam Nương quỳ gối giữa hai chân hắn, cái lưỡi thơm tho cẩn thận liếm,phục vụ chu đáo vô cùng. Dưới sự hậu hạ tận tình của Hồng Tam Nương, Lý TiểuDân không lâu đã hùng phong tái khởi, hắn kéo giai nhân đang quỳ trên mặt đấtdậy, đặt nàng lên lan can, rồi từ phía sau tiến vào ngọc thể của nàng.

Hồng Tam Nương nhíu mày, nàng cảm thấy một trận đau đớn, nhưng trong đó lại cócả cảm giác hưng phấn thoải mái âm thầm dâng lên.

Đang lúc nàng nhắm mắt hưởng thụ, đột nhiên lại nghe thấy thiếu niên ở phíasau la lớn: "Tích Tích, mau tới đây, ta có đồ chơi rất hay muốn tặng chonàng!"

Tống Tích Tích đang giỡn nước ngẩng đầu lên, nàng nhìn thấy Lý Tiểu Dân trongtrường đình, cùng với nét mặt đang hoảng hốt của mẫu thân, không khỏi thấy kỳquái, lớn tiếng hỏi: "Chàng đang làm gì vậy, có đồ chơi gì hay nào?"

Lý Tiểu Dân cười nói: "Mau tới đây, nhìn là biết ngay!"

Hồng Tam Nương nghe vậy kinh hãi. Mặc dù đã trải qua nhiều lần, nhưng mà vẫnkhông muốn bị nữ nhi chứng kiến, nàng vội vàng hạ thấp xuống phía dưới, dùngsức vặn vẹo nằm úp xuống mặt đất, để cho lan can của trường đình chống đỡ thânthể, để tránh cho nữ nhi nhìn thấy.

Tống Tích Tích từ bên hồ nước chạy tới, bước vào trường định, nhìn thấy cảnhtượng trong đình, do đột ngột nên cực kỳ kinh hãi.

Trên mặt đất đang trải một cái thảm màu đỏ mĩ lệ, mà mẫu thân tôn kính nhấtcủa nàng thì đang nằm sấp trên đó, trên người vẫn mặc la sam thanh nhã nhưtrước; nhưng ở phía sau bờ mông căng tròn thì Lý Tiểu Dân đang ra sức nhấpnhô, nhưng hắn vẫn không quên quay đầu lại nói với nàng: "Tích Tích, không ngờnàng lại chạy tới nhanh như vậy, đúng là tuổi trẻ có khác, nhìn thấy nàng, tacũng cảm thấy mình gần đây già đi nhiều rồi, quả thực già đến mức có thể làmphụ thân nàng rồi!"

Hắn tuổi nhỏ, rõ ràng là còn nhỏ hơn cô nương nhà người ta hai ba tuổil nhưngmà bởi vì hiện tại hắn đang cùng mẫu thân nàng "dính" như keo, quả thật là lờinói rất có lực "thuyết phục".

Trên tấm thảm, giai nhân xinh đẹp đang quỳ phục vụ hắn vừa ức lại vừa xấu hổ,nàng cúi thấp người, nước mặt khhuất nhục chảy ra, nhưng dưới sự tấn côngkhông chút kiêng nệ của Lý Tiểu Dân, khoái cảm mãnh liệt dần dần làm nàngkhông chịu nổi nữa, bắt đầu rên rỉ không ngừng.

Tống Tích Tích vẻ mặt hờn dỗi, nàng dậm chân nói: "Chàng là người xấu, vừa"lăn qua lăn lại với mẫu thân! Lại còn gọi ta đến xem, chẳng lẽ là muốn tathấy cảnh này!"

Nàng nói xong liền muốn xoay người đi ra khỏi trường đình, Lý Tiểu Dân vội mócmột kiện đồ vật từ trong lòng ra, hắn giơ lên, rồi tươi cười đắc ý nói: "Đừngđi! Nàng xem, đây không phải là đồ chơi rất hay sao?"

Hắn vung tay lên, kiện đồ vật kia cũng vang lên tiếng "đinh đinh đang đang",âm thanh dễ nghe vô cùng.

Trong lòng Tống Tích Tích đầy kinh ngạc và tò mò, mặc dù nàng không muốn thấycảnh mẫu thân chịu nhục, nhưng dù sao nàng cũng thấy quen rồi, có nhiều thêmmột lần cũng không sao, có khi nếu mình chạy đi, người xấu này lại đuổi theosau, ôm nàng trở về rồi cùng "chịu nhục" với mẫu thân; vì thế nàng liền quaylại, nhận lấy cái hộp kia, chỉ thấy bên trong có hai hình người nhỏ, là mộtnam một nữ, điêu khắc hết sức tinh xảo, âm nhạc từ trong đó phát ra, rồi chậmrãi, hai hình người đó hôn nhau.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...