Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Nhất Cá Thái Giám Sấm Hậu Cung

Chương 87



Đối với cô nàng biến thái lúc trước rình coi mình, Lý Tiểu Dân vốn có tâm chữabệnh cứu người, không còn ghi hận nữa, ngược lại còn lấy đức báo oán, kiênnhẫn chỉ điểm việc tu luyện linh lực của nàng. Dưới trợ giúp của tiên phápcùng nguyên dương đại bổ của hắn, tình hình tu luyện của Đại Nhi tiến triểncực nhanh, vừa cảm kích hắn cứu mình từ tay Độc Giác Quỷ, lại mỗi ngày tronglúc song tu âm dương thăng tiên vô số lần, liền một mực trung thành với LýTiểu Dân, mặc kệ là Lý Tiểu Dân muốn nàng làm chuyện xấu hổ gì, quỳ trên mặtđất ngậm mút hay là tư thế Quan Âm tọa sen lão hán đẩy xe, đều thẹn thùng làmtheo, khiến Lý Tiểu Dân rất thương xót nàng. Ngửa mặt nằm trên giường, nhìnthiếu nữ yếu mềm đang cưỡi bên hông hắn, linh thể cuồng đãng lắc lư lên xuống,tạo cho hắn xúc cảm mềm mại khắng khít thân thiết, không khỏi rên lên mộttiếng, phun tinh nguyên dày đặc vào trong linh thể thiếu nữ đang cấp tốc tiếnhành tu luyện nguyên dương nam tử.

Một nữ quỷ xinh đẹp khác, cũng thường đến chỗ hắn ở trong cung, song tu âmdương cùng hắn. Mà Nguyệt nương cũng không chịu thua kém, thường cùng nhau hầuhạ hắn, nhóm ba người chăm chỉ tu luyện. Dưới sự chăm học khổ luyện lâu dài,Nguyệt nương, Phong di được Lý Tiểu Dân hỗ trợ, linh lực tiến nhanh, tiến cảnhtrước khi tu luyện đã không thể sánh bằng. Mà nhị nữ lại thông minh hơn người,trợ giúp Lý Tiểu Dân xử lý các loại sự vụ, đã ẩn ước có phong thái quỷ đầuđàn. Chỉ tiếc Sương di vẫn lạnh lùng như vậy, cũng không dùng sắc mê hoặc chủnhân mình, khiến cho Lý Tiểu Dân không biết đã nuốt bao nhiêu ngụm nước miếng,cắn răng thề, nhất định mỗi ngày phải vận động thật nhiều, liều mạng trợ giúplinh lực Phong di tiến nhanh, khiến nàng thấy mà thèm, cam tâm tình nguyệndâng lên cửa mới được.

Vùng ngoại ô thành Kim Lăng, trong một chỗ trang viện cách thành hơn mười dặm,xung quanh đã bày cấm chế, để phòng ma quỷ lẻn vào.

Đan Dương Vương Lý Hùng đứng trong bí thất, hai tay chắp sau lưng đi tới đilui, mặt phủ sương lạnh, lạnh lùng nói:

"Cẩu nô tài Lý Tiểu Dân này, không ngờ lại leo nhanh như vậy, ngay cả binhquyền Cửu Thành Binh Mã Ti cũng đoạt một nửa, bọn chó mèo kia đều đi dựa dẫm,nếu tiếp tục như vậy, chỉ sợ ảnh hướng rất lớn tới đại kế của chúng ta!"

Hữu tướng Nam Đường Tiễn Tùng, ngồi sừng sững trên ghế Thái Sư ở bên cạnh, tayvuốt râu dài, trầm ngâm nói:

"Xem ra, Chu hoàng hậu đã bắt đầu nghi ngờ chúng ta, cho nên mới nâng đỡ nôtài này như vậy, chuẩn bị lực lượng cho hắn, để đối kháng với chúng ta."

Một võ quan trắng mập ngồi bên cạnh, là Đô Thống Cửu Thành Binh Mã Ti MạcThượng Trù, ngắt lời nói:

"Chúng ta có phải nên thu phục tiểu tử này hay không, hoặc là dùng Tiên NhânKhiêu, thả cá dụ hắn, buộc hắn làm thuẫn thay chúng ta?"

Lời này vừa ra khỏi miệng, đột nhiên nhớ lại, bản thân được Tiễn Tùng bố trídưới Tiên Nhân Khiếu, thả cá dụ dỗ, lúc này còn chưa có biện pháp thế mạngthay bọn họ, không khỏi đỏ mặt lên, ngậm miệng lại.

Tiễn Ngũ Lâm ngồi ở một bên, nghe thấy liền tức giận, cười lạnh nói:

"Ngươi cho rằng hắn giống như ngươi, dễ dàng cắn câu như vậy sao! Chẳng lẽngươi đã quên, hắn là thái giám, bất nam bất nữ, ngươi nghĩ Tiên Nhân Khiêu,có thể dùng được sao?"

Mạc Thượng Trù đỏ mặt, cãi lại:

"Thái giám không háo sắc, cuối cùng cũng không tham tài sao? Chúng ta chỉ cầnđưa hắn thật nhiều tiền, sợ gì hắn không cắn câu?"

Tiễn Tùng lắc đầu nói:

"Không dễ đâu. Lúc tiểu nô tài này chinh chiến phía Nam, tài vật của bọn tặckhấu Cự Sơn, đã thu vào vô số, chỉ sợ chúng ta dù có chuyển ít tiền đi, hắncũng sẽ không thèm liếc mắt. Bây giờ nhìn bộ dạng hắn tiêu tiền như nước, cũngthấy yêu tài không bao nhiêu, chỉ sợ không có tác dụng gì."

Mạc Thượng Trù cũng không dám tranh luận với hắn, chỉ đành thở dài nói:

"Tái sắc hắn đều không thích, chẳng lẽ chúng ta không có cách nào dụ hắn sao?Theo ta thấy, chúng ta hay là mời tiên sư phái Âm Sơn, độn đất hạ thủ, giếtphăng hắn đi, sẽ không sợ hắn động tay động chân nữa!"

Tiễn Tùng lại lắc đầu nói:

"Ta đã đi hỏi pháp sư Đông Võng Tử, hắn chỉ bảo pháp lực chưa khôi phục, chưachắc có thể vừa ra tay đã thành công. Mà những pháp sư phái Âm Sơn lại chưađến, thật khiến người khác phải lo âu."

Lý Hùng cả giận nói:

"Bọn gia hỏa phái Âm Sơn này, cả ngày trì hoãn không chịu đến, nói cái gì màtrọng thương chưa khỏi, nếu bọn chúng muốn dưỡng thương một trăm năm, chẳng lẽbảo chúng ta phải chờ một trăm năm nữa sao? Bây giờ Chu hoàng hậu buông rèmchấp chính, lão già Chu Thái kia dưới sự trợ giúp của Chu hoàng hậu, thế lựcdần dần tăng lên, có rất nhiều bộ hạ chúng tướng mới, lại nhiều hơn hai pháichúng ta một cẩu thái giám, nếu tiếp tục như vậy, cho dù chúng ta ám sát LýChiêu Lý Hú, Chu hoàng hậu cũng vẫn có thể quản lý triều chính. Chỉ hận cẩuthái giám kia dùng yêu thuật bảo vệ hoàng cung, ngay cả U Minh Sát Vương cũngkhông thể mảy may tổn thương người trong cung! Chờ sau khi phụ hoàng trămtuổi, Chu gia lại tìm một hoàng đế bù nhìn nghe bọn chúng sai bảo, mưu đồ củachúng ta, sẽ tan thành bọt biển!"

Nói đến đây, sắc mặt mọi người đều ngưng trọng, trầm tư không thôi.

Một lúc lâu sau, Tiễn Tùng đột nhiên dùng sức vỗ bàn, quát:

"Bỏ đi, việc này phải tiến hành sớm không nên trì hoãn nữa, thừa dịp súc sinhkia chưa đứng vững chân trong quân, chúng ta nên động thủ trước! Chỉ cần đoạtđược triều chính, vậy súc sinh kia có thể trở mình gây nên sóng gió gì nữachứ!"

Tinh thần Tiền Ngũ Lâm phấn chấn vô cùng, nhảy dựng lên:

"Bá phụ nói đúng! Chỉ cần bá phụ ra lệnh một tiếng, cháu sẽ dẫn theo ba vạntướng sĩ Ngự Lâm Quân, chém bọn người hèn hạ hai nhà Chu Tần, bảo vệ chủ tađăng cơ làm vua!"

Lý Hùng nghe được trong lòng đại khoái, ha hả cười lớn, giống như bản thânthật sự đã lên làm hoàng đế.

Nhưng vẻ mặt Mạc Thượng Trù lại lo lắng, run giọng nói:

"Nhưng trong đại doanh ngoài thành Kim Lăng có mười hai vạn cấm quân, trong đóhơn phân nửa là tướng lãnh thuộc hệ phái của Tần gia, nếu không chịu nghe lờichúng ta, vậy phải làm thế nào đây? Đại doanh cách thành chỉ hơn mười dặm, nếutrực tiếp chạy tới, quân đội chúng ta, sợ rằng không đánh lại những hãn binhthiện chiến kia!"

Tiễn Tùng cười lạnh, trầm giọng nói:

"Việc này ta cũng đã hỏi qua tiên sư Đông Võng Tử, hắn nói, nếu muốn khống chếnhững tướng lĩnh đó, cũng không phải là khó lắm."

Mọi người nghe được tinh thần rung lên, vội chắp tay thỉnh giáo.

Tiễn Tùng vuốt râu ha hả cười lớn, trầm giọng nói:

"Việc này rất trọng đại, còn cần các ngươi đi nghe ngóng mọi việc: Các ngươighé đầu lại đây!"

Mấy cái đầu, đồng thời đưa tới sát chỗ Tiễn Tùng, trên mặt mỗi người, đều cóvẻ ngưng trọng.

Đợi đến khi Tiễn Tùng nhỏ giọng nói xong, trên trán mọi người, đều toát mồ hôihột, vừa hưng phần, vừa lo sợ, mặc dù đối với sự lợi hại của Đông Võng Tửkiêng nể không thôi, nhưng cũng biết, phe mình, lần này nắm chắc thắng lợi!

oOo oOo oOo

Trong tẩm cung của hoàng hậu Đại Đường, được trang trí vô cùng tráng lệ, tinhmỹ cực điểm, khiến người khác phải kinh ngạc tán thưởng không thôi.

Một mỹ nhân phong tình vạn trạng, mặc hoa phục hoàng hậu là Kim ngân ti đượclàm bằng tơ lụa cực kỳ xinh đẹp, ngồi ngay ngắn trong tẩm cung đại điện, trênmặt ngọc xinh đẹp, vô cùng bình tĩnh, lại mang chút uy nghiêm hoàng gia, khiếnngười khác không khỏi ngưỡng mộ. Khí chất cao quý hơn người như vậy, càngkhông ai có thể bắt chước được.

Ở bên người nàng, mỹ nữ vây quanh, cả một đám cung nữ thanh tú, bưng quạt Nhưý, khay trà, hoa quả, chuyên tâm phục vụ nàng.

Một thiếu phụ xinh đẹp trẻ tuổi ngồi trước mặt nàng, nhìn bộ dạng chừng khoảngmười lăm mười sáu tuổi, đang lấy tay áo lau lệ, khóc lóc kể lể với nàng:

"Mẫu hậu, Thái tử điện hạ cả ngày tự nhốt mình ở trong phòng, cứ đọc nhữngcuốn sách cấm kia, không để ý gì đến thần thiếp, thần thiếp lo là nếu cứ tiếptục như vậy, hắn sẽ xảy ra chuyện gì đó!"

Nữ tử tôn quý nhất đương triều, Chu hoàng hậu xinh đẹp cực điểm cau mày ngài,thở dài nói:

"Đứa nhỏ này, xem loại sách đó đúng là không muốn sống nữa mà! Sách cấm nàykhông phải đều giấu rồi sao, hắn như thế nào còn có được?"

Thái tử phi che mặt khóc nói: Bạn đang xem tại TruyệnYY

"Mặc dù là phụ hoàng đã ngăn cấm, nhưng không biết chỗ nào còn lén lút lưuhành thứ sách cấm đó, hơn nữa xuất hiện ngày càng nhiều, Thái tử điện hạ hắnphái người ra bên ngoài mua với giá cao, sau đó đem vào giam mình trong phòngxem, vừa xem vừa cười khúc khích, giống như là…"

Nàng không dám nói hết câu, nếu nói Thái tử giống như người ngu người điên,Chu hoàng hậu hiển nhiên sẽ không được cao hứng.

Chu hoàng hậu cũng đã hiểu ý, nhíu mày nói:

"Loại sách đó, rốt cuộc vẫn không niêm phong hết. Chi bằng tìm những kẻ này,viết một ít cho hắn xem, nếu không nghĩ ra cách, cũng chỉ đành như vậy. Vềphần Tiểu Chiếu, ta sẽ sai người đi khuyên răn hắn, ngươi không cần lo lắng.Hắn cũng chỉ trầm mê một lúc, rồi sẽ khá hơn. Đợi tới khi hoàng thượng hếtgiận, ta sẽ đi cầu xin, để người giải trừ cấm túc, cho Tiểu Hú ra ngoài sănbắn với người, để giải sầu, hiển nhiên sẽ không đắm chìm vào trong loại sáchcầm đó nữa."

Vi Thị rưng rưng gật đầu, đột nhiên nghe cung nữ ngoài cửa báo lại, nói Lýcông công tới đây thỉnh an.

Bởi vì nghe được là công công trong cung, Vi Thị cũng không tránh né, dù saonàng ở trong phủ Thái tử, cũng có rất nhiều thái giám hầu hạ. Có điều nhớ tớinhiều sự tích truyền kỳ của Lý công công này, Vi phi lại không khỏi tò mò, mộtbên lau lệ, một bên nhìn trộm, xem thử Lý công công này rốt cuộc có bộ dạnggì.

Những ngày này, Lý Tiểu Dân giống nhau thường lui tới, theo lệ phải tới thỉnhan Chu hoàng hậu, cảm tạ nàng có ân đề bạt bồi dưỡng mình. Đợi sau khi thỉnhan Chu hoàng hậu xong, lại tìm tới chỗ Tần quý phi để thỉnh an, thuận tiệnkhiến nàng lên tiên vài lần, báo đáp nàng luôn luôn chiếu cố an ủi mình

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...