Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Nhất Cá Thái Giám Sấm Hậu Cung

Chương 72



Thiếu nữ trong lòng kinh hãi, run giọng nói:

"Ngươi là ai, vào trong này làm cái gì?"

Nguyệt nương liếm môi, cười nói:

"Ta không phải người, là quỷ giống ngươi, vào trong này, là để bắt ngươi!"

Lời còn chưa dứt, nàng liền đã phi thân vọt tới, hai tay trắng như ngọc vunglên, chộp tới chỗ thiếu nữ!

Thiếu sợ hãi hét lên một tiếng, xoay người trốn đi, nhưng bay ra chưa được vàithước, đã bị Nguyệt Nương đuổi kịp, tay chém xuống chụp được bả vai của nàng,dùng sức một cái, liền chế trụ hai tay của nàng, xuất ra dải lụa trói lại, dẫnthiếu nữ khóc sướt mướt theo, bay trở lại phòng ngồi xuống trên xà nhà, cúiđầu nhìn đầy vẻ hưng phấn chủ nhân phía dưới đại triển thần uy, mạnh mẽ đùagiỡn đến độ khiến Trường Bình công chúa chân tay rã rời.

Trường Bình công chúa hét lên một tiếng, hai tay run rẩy nắm chặt hai vai LýTiểu Dân, sau đó liền bất tỉnh, Lý Tiểu Dân ngẩng đầu, ở trong lòng gọi NguyệtNương:

"Dẫn loại biến thái kia lại đây cho ta!"

Thiếu nữ quỳ trước giường khóc sướt mướt, hai tay bị trói ra sau lưng, khôngthể cử động, trong lòng hoảng loạn không thôi, tràn ngập sợ hãi đối với thiếuniên trần truồng đang ôm cô gái giở trò trên giường.

Lý Tiểu Dân nhìn thiếu nữ phía dưới mảnh mai tội nghiệp, có chút ngẩn ra,không ngờ kẻ điên rình coi này lại còn trẻ đẹp như thế, khiến người khác phảithương tiếc.

Hai thiếu nữ ở trên giường, đã bị hắn làm cho ngất đi, cũng không sợ các nàngnghe thấy. Lý Tiểu Dân mày kiếm nhướng lên, chính khí lẫm liệt trách cứ:

"Ngươi cô gái này, thân là nữ hài tử, như thế nào lại có thể rình coi ngườikhác làm việc! Nếu thật sự tò mò, lẽ nào không thể tự mình đi làm sao?"

Thiếu nữ thẹn đến độ muốn chui xuống đất, chỉ lo khóc nức nở, cũng không ngheđược câu hỏi kế tiếp của Lý Tiểu Dân về lai lịch của nàng.

Nguyệt Nương đứng phía sau hắn, phụ trách việc trông coi nàng, đưa tay ấn đầunàng xuống một cái, quát lớn:

"Chủ nhân đang hỏi lai lịch của ngươi, không nghe thấy sao?"

Nàng bắt được thiếu nữ, lại nghiêm khắc vặn hỏi, cuối cùng biết được, nàng tênĐại Nhi, là ba mươi năm trước tới nơi này, thật ra vốn không phải là ngườitrong cung, bởi vì vào trong cung xem tỷ tỷ gả vào cung làm hoàng phi, khôngcẩn thận uống một chén độc dược, bị trúng độc chết ở trong cung, nhờ đó cảnthay cho tỷ tỷ một tai họa. Mà gian phòng này, không hề có hoàng phi nào ở,chỉ vài chục năm sau, mới có cung nữ ở chỗ này.

Đối với những tranh đấu trong cung đình, Lý Tiểu Dân đã sớm biết rõ, nhưngchưa bao giờ thấy qua chuyện tàn khốc như thế, nghe được âm thầm thở dài,trong lòng thầm khen Chu hoàng hậu, mặc kệ nói thế nào, dưới sự quản lý củanàng, hậu cung bây giờ đúng là ngăn nắp gọn gàng, vẫn chưa xảy ra tình trạnghỗn loạn gì, đương nhiên, chuyện bản thân, chính là quy về mệnh trời, vượtkhông xuất thế, không thể tính vào trong.

Trong một góc phòng này, có ẩn tiên khí pháp sư triều trước lưu lại, ngănđường rời đi. Thiếu nữ không cách nào đầu thai, đành phải ở đây an ổn sống quangày, cô quạnh đã hơn mười năm, mới ***ng phải hai người bọn họ.

Nhắc tới chuyện cũ, thiếu nữ Đại Nhi trước mắt bi thương thút thít khôngngừng, bộ dạng mảnh mai tội nghiệp, rất có phong vận của Lâm Đại Ngọc*.

Nhưng đáng thương thì đáng thương, đối với dạng biến thái này, thanh niên tuânthủ pháp luật Lý Tiểu Dân là ghét cay ghét đắng, tuyệt không thể để nàng phạmvào tội rình coi như vậy lại còn có thể binh yên rời đi. Tức thì, trong lòngtràn ngập phẫn nộ, thanh niên chính trực Lý Tiểu Dân ho khan một tiếng, oaiphong lẫm liệt tuyên phán:

"Nàng dám rình coi, đây là thói quen rất không tốt, nếu không tiến hành dạy dỗnghiêm khắc, tương lai có thể phát triển trở thành biến thái là cực kỳ nghiêmtrọng! Bởi vậy, ta phải trừng trị nàng, cho nàng vĩnh viễn cũng không quên lầngiáo huấn này, mới có thể răn trước ngừa sau, trị bệnh cứu người!"

Nguyệt Nương ngầm hiểu trong lòng, cười duyên đẩy Đại Nhi lên giường, đặt vàotrong lòng Lý Tiểu Dân.

Lý Tiểu Dân bắt đầu vận tiên lực, đưa tay bắt lấy, thân thể thiếu nữ trong taynhu nhược hư vô, khiến tâm lý hắn khó chịu:

"Cái gì đây, có can đảm rình coi người khác, ít nhất bản thân cũng phải cóthân thể mới được chứ. Ở chỗ này ngây ngốc suốt ba mươi năm, ngay cả hóa thựcthể cũng không làm được, thật không nỗ lực!"

Mặc dù Đại Nhi không nỗ lực, nhưng Lý Tiểu Dân bây giờ bản thân đã trở thànhthầy giáo dạy nàng đi lên chính đạo, tuyệt không thể bởi vì nàng không hóathành thực thể được mà bỏ đi sự trừng phạt đối với nàng, bởi vậy giơ bàn taylên, ấn trước ngực nàng, lặng lẽ vận tiên lực, không ngừng chuyển vào trong cơthể nàng cuồn cuộn không ngừng.

Ở trong tay hắn, thân thể thiếu nữ hư vô mờ ảo dần dần hiện ra hình dạng thật,nổi bồng bềnh trong không khí, nhìn hắn lúng túng hoảng sợ, muốn giãy dụa,nhưng lại không chịu được lực lượng khổng lồ của hắn, rên rỉ kêu thảm, bị linhlực cường đại mạnh mẽ tiến vào cơ thể khiến cho thống khổ không chịu nổi. Bạnđang xem truyện được sao chép tại: t.r.u.y.e.n.y.y chấm c.o.m

Giống như một cái bong bóng chứa đầy không khí, Lý Tiểu Dân hao tổn hết khílực, cuối cùng truyền xong cho nàng, nhìn thiếu nữ trước mặt bộ dạng mảnh maikinh hoàng, trong lòng khoái chí vô cùng, bỏ Trường Bình công chúa ở tronglòng ra, ấn ngã Đại Nhi ra giường, từ ba xuống hai, xé rách áo quần trên linhthể, nằm sấp trên thân thể của nàng, nói đầy vẻ chính khí:

"Đại Nhi, ta bây giờ tuyên bố, nàng phạm phải tội rình coi, theo đó nghiêmtrị! Bây giờ, tiếp nhận hình phạt đối với nàng đi!"

Thân thể hắn ép mạnh xuống, xâm nhập vào trong linh thể của thiếu nữ vừa mớihóa thực thể.

Đại Nhi kêu thảm một tiếng, thân thể mềm mại mới sinh mẫn cảm dị thường, đauđớn cũng nhân lên gấp trăm nghìn lần, lần này bị đau đến độ cơ hồ hôn mê bấttỉnh tại chỗ.

Nguyệt Nương ở phía sau nhìn thấy, cuống quít đưa tay ra, truyền linh lực vàotrong cơ thể của nàng, giữ cho linh thức của nàng không bị biến mất. Lực lượngcủa nàng, thì không đủ để linh thể thiếu nữ này hóa thực thể, nhưng để nàngkhông ngất đi, lại có thể làm được.

Đại Nhi khóc sướt mướt, chỉ nói bản thân nhất định bị hung khí giết quỷ kiaphân thành hai nửa rồi, cúi đầu nhìn xuống mặt dưới, lại thấy thân thể vẫnhoàn hảo như cũ, chỉ là giữa hai chân ngọc đau đớn không chịu nổi, tiếp nhậnlực trùng kích mạnh mẽ của thiếu niên này.

Ở trên người nàng, nhưng trong lòng Lý Tiểu Dân lại cảm thấy kỳ lạ, thiếu nữtrong lòng, cơ thể giống như được làm từ nước, mềm mại đến khó tin, khiến hắnôm vào trong ngực, yêu thích không muốn buông tay, dồn lực hôn môi anh đào củanàng, nhìn bộ dạng nàng tuy đau đớn vô cùng nhưng vẫn cố nhịn làm cho ngườikhác sinh ra thương xót, cũng không khỏi mềm lòng, khẽ vuốt mái đầu đen nhánhcủa Đại Nhi, nói lời xuất phát từ tâm:

"Tiểu cô nương, đừng tưởng bản thân làm quỷ, có thể thoát khỏi ràng buộc củaluật pháp. Phải nhớ kỹ, ngàn vạn lần không thể làm loại chuyện xấu rình coinày, nếu không thì, chắc chắn sẽ rơi vào sự nghiêm trị của chính nghĩa!"

Đại Nhi thút thít gật đầu, rưng rưng nhìn sứ giả chính nghĩa đang nằm trênngười mình, trong tâm hồn thiếu nữ, tràn ngập sự kính sợ cùng xấu hổ.

Nhìn nàng nhu thuận như thế, trong lòng Lý Tiểu Dân dâng lên một cổ muốn chinhphục, đè ngọc thể mềm mại như nước của Đại Nhi xuống, công kích mãnh liệt nhưgió thổi lốc cuốn.

Trường Bình công chúa đang hôn mê, bị tiếng khóc của thiếu nữ làm tỉnh giấc,vừa trợn mắt nhìn, đã thấy Lý Tiểu Dân đè lên cô gái tuổi còn nhỏ hơn, xem rabộ dạng còn chưa trưởng thành, đang thi bạo, không khỏi kinh ngạc, nắm tóc LýTiểu Dân, quát:

"Tiểu Dân Tử, ngươi làm cái gì vậy, khi dễ nữ hài nhỏ như vậy!"

Lý Tiểu Dân đang làm hăng say, bị nàng kéo tóc, chịu đau không thôi, nhưng lạikhông thể không trả lời, vẻ mặt đau khổ nói:

"Tỷ tỷ tốt, nàng không biết, nàng ta chính là nữ quỷ kia, hại ta mọc ra cáivật dài dài này, bây giờ ta đang trừng phạt hành vi phạm tội của nàng ta mà!"

Nhưng ở trong lòng hắn, lại nghĩ thầm:

"Nhỏ sao? Ta đoán nàng ta so với nàng còn lớn tuổi hơn nhiều ấy chứ! May lànhững bạn bè trước kia của ta không nghe được những lời này của ngươi, nếukhông thì, lại tưởng ta khi dễ trẻ con. Hừ, lời này căn bản là không đúng sựthật mà!"

Trường Bình công chúa nghe được một trận kinh ngạc, nhìn tiểu nữ hài mảnh mainhư vậy, không ngờ nàng chính là nữ quỷ vô cùng hung ác trong tưởng tượng củabản thân.

Nhưng Nguyệt Nương ẩn thân ở một bên, lại che miệng cười duyên, đối với sựnhanh trí của chủ nhân bội phục không thôi.

Trong lúc kinh ngạc, Trường Bình công chúa cũng quên mặc quần áo vào, trần nhưnhộng bò về phía trước, ghé tới sát mặt Đại Nhi, nhìn vẻ mặt đáng yêu của nàngnhịn đau thút thít khóc, ngạc nhiên nói:

"Ngươi chính là nữ quỷ kia? Xem ra không giống a!"

Đôi mắt Đại Nhi ngẩng lên, rưng rưng nhìn công chúa hòa nhã bên cạnh, đangmuốn nói gì, đột nhiên hạ thể lại đau nhức, bị Lý Tiểu Dân mạnh mẽ đâm vào hailần, quát:

"Nói, nàng có phải đã phạm tội hay không, có nên tiếp nhận trừng phạt củachính nghĩa?"

Dưới lực lượng uy hiếp cường đại của "Hành vi chính nghĩa", Đại Nhi không dámnói lung tung, đành phải rưng rưng gật đầu.

Ở bên kia, Thính Cầm cũng từ từ tỉnh lại, nhìn thấy cảnh tượng phụ này, cảkinh không biết làm sao, một lúc lâu sau, chứng kiến Lý Tiểu Dân hoàn toànkhống chế được nữ quỷ kia, trong lòng mới dần thả lỏng, khoát áo ngồi ở mộtbên xem trò.

Trường Bình công chúa là lần đầu tiên nhìn thấy nữ quỷ, rất là kinh ngạc tòmò, một bên nhìn Lý Tiểu Dân lấy chính nghĩa trừng phạt đối với nàng, một bênhỏi đông hỏi tây, bắt đầu đặt câu hỏi đối với Đại Nhi nằm ở phía dưới nhíu màyhầu hạ.

Hỏi xong, ba người trên giường đều một vùng kinh ngạc: hóa ra Đại Nhi này họTần, nhưng thân muội muội của Tần lão tướng quân, đã chết rất lâu rồi!

Lúc đầu nàng vào cung, chính là đến cùng Tần lão tướng quân này xem tỷ tỷ nàngvào cung làm phi, ai ngờ trúng phải ám toán, một chén độc dược kết thúc tínhmạng. Pháp sư trong nhà cũng không biết vì nàng làm bao nhiêu chuyện, ai ngờnàng lại bị phái Quy Sơn chôn cạnh pháp khí ở dưới đất, không thể đầu thai,khiến tất cả mọi người đều vượt ra khỏi dự đoán.

Trường Bình công chúa kích động chụp lấy thiếu nữ đang run rẩy chịu đựng LýTiểu Dân mạnh mẽ đâm vào kia, vuốt sợi tóc trên khuôn mặt vương đầy nước mắtcủa nàng, run giọng nói:

"Nếu là như vậy, ngươi là muội muội của ông ngoại ta, cô của mẹ ta, cũng là…bà cô của ta?"

Đại Nhi nghe được thân thể mềm mại chấn động kịch liệt, trợn mắt nhìn côngchúa trước mặt, nghĩ đến nàng chính là cháu ngoại của ca ca mình, lại bị nàngnhìn thấy bộ dạng bản thân như vậy, không khỏi xấu hổ đến cực điểm, che mặtkhóc rống lên.

Nàng ở mặt dưới khóc, Lý Tiểu Dân ở mặt trên cũng đã tới cực hạn, kêu lên mộttiếng đau đớn, nằm úp trên thân thể nàng, thân thể như hổ chấn động mạnh, đánhmạnh vào khiến thiếu nữ lần nữa thấp giọng kêu thảm.

Trường Bình công chúa sau khi kinh ngạc, phục hồi tinh thần lại, hầm hừ kéo LýTiểu Dân xuống, cấm hắn làm động tác lỗ mãng đó với trưởng bối của mình, sauđó ôm Đại Nhi vào trong ngực, vỗ về an ủi, nhìn bộ dạng bất lực cô độc củanàng, cũng không nhịn được mà rơi nước mắt.

Nguyệt Nương cũng gây ngạc nhiên, vội vàng bổ cứu, ghé vào bên người Đại Nhi,dạy nàng nói: bởi vì bị nhốt ở chỗ này đã lâu, để đầu thai, không thể khôngdùng một pháp thuật tình cờ có được khiến thân thể Tiểu Dân Tử sống lại, cùngmình giao hợp, ngoài việc đoạt được nguyên dương, còn trợ giúp mình tu luyện.Ai ngờ Tiểu Dân Tử sau khi hợp hoan cùng công chúa lá ngọc cành vàng, tiên lựctăng mạnh, ngược lại áp chế linh lực của Đại Nhi, bởi vậy mới có một màn đènàng xuống trừng phạt.

Lúc này, Đại Nhi cũng xác thật đã cảm nhận được uy lực nguyên dương của TiểuDân Tử, trên dưới linh thể, phát nhiệt từng trận, làm cho linh lực của nàngtăng gấp bội, không khỏi vừa mừng vừa sợ, đối với Lý Tiểu Dân đoạt đi thân xửnữ của mình, cũng đã không còn thống hận nữa.

Dưới sự uy hiếp dụ dỗ của Nguyệt Nương, Đại Nhi lòng mang sợ hãi dựa theo lờinàng nói, máy móc đọc theo một lần, sau đó rúc vào trong lòng Trường Bình côngchúa sụt sùi khóc, trong lòng sống lại cảm xúc vui sướng cùng xúc động khi gặplại người thân.

Trường Bình công chúa cũng không nhịn được ôm nàng khóc rống lên, đối với bàcô của mình những năm gần đây trải qua bi thảm thương xót không thôi, cũng thathứ chuyện nàng làm với Tiểu Dân Tử này, trong lòng ngược lại mơ hồ cảm kích,nếu nàng không có pháp thuật như vậy, bản thân làm sao có thể làm chuyện vuisướng như vậy cùng Tiểu Dân Tử chứ?

Các nàng ở trên giường ôm nhau trò chuyện rất hào hứng, Lý Tiểu Dân một bênlại cảm thấy không có gì thú vị, liền ôm Thính Cầm vào trong ngực, hôn tùytiện khắp thân, để nàng ngồi trong lòng giao hợp cùng mình. Ngực trần dán chặtvào lưng của lõa nữ, hai tay vuốt ve từ trên xuống dưới, ngoài vui mừng còn cóchút tự đắc.

Thính Cầm mỹ mục mê ly, nhìn hai mỹ nữ trần như nhộng ngồi một bên thì thầm tonhỏ sợ hãi than, nghĩ đến ngoài ra còn có mẹ của nữ hài, cũng chính là cháugái của thiếu nữ kia, đã cùng thiếu niên ôm mình có quan hệ thân mật, quan hệhỗn loạn như vậy, phép toán này nên tính như thế nào?

Nàng cúi đầu, len lén thở dài một tiếng, quyết định kín như miệng bình, cóchết cũng không thể nói ra chuyện Tiểu Dân Tử và Tần quý phi, chỉ khiến hai côgái thêm phiền não.

Nhưng Lý Tiểu Dân thật ra ngay cả một điểm băn khoăn như vậy cũng không có,hắn là thanh niên tuân thủ pháp luật, hễ là nữ tử cùng hắn có quan hệ huyếtthống trong ba đời bị pháp luật nghiêm cấm kết hôn, cho dù là chị họ em họ,hắn đều sẽ không có một nửa điểm suy nghĩ sai lệch, về phần mỹ nữ và mìnhkhông có quan hệ huyết thống, dưới sự cổ vũ của án lệ điển hình kia, hắn sẽkhông ngu đến độ buông tha cho dù chỉ là một người!

--- ---------

Chú thích: - Lâm Đại Ngọc: nhân vật trong Hồng Lâu Mộng.:061:

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...