Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Nhất Cá Thái Giám Sấm Hậu Cung

Chương 5



Sáng sớm, Lý Tiểu Dân từ trong mộng lo lắng tỉnh lại, cảm giác được trong ngựccó một cảm giác ấm áp, cúi đầu, nhìn thấy Lan nhi Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lannhi đang mỉm cười ngọt ngào, tại khóe mắt còn mang theo một tia lệ ngân, khôngkhỏi mỉm cười, nhẹ nhàng hôn lên trên đôi môi anh đào của nàng.

Đêm qua, chính mình cùng nàng điên đảo loan phụng, sau khi điên cuồng qua đi,nữ tử thuần khiết này đã trở thành đỉnh lô, dựa theo thiên thư phần phươngpháp Song Tu để tu luyện tiên khí của chính mình. May là chính mình trongphòng bày trước trận pháp, để thanh âm không cách nào truyền đi ra bên ngoài.Nếu không nói, chỉ sợ cung nữ phụ cùng phi tần, đều sẽ bị thanh âm này làm chomặt đỏ tim đập loạn không cách nào ngủ được.

Rồi đột nhiên, cửa phòng truyền đến một tiếng nổ, cửa phòng đóng chặt bị ngườimột cước đạp mở, cửa phòng mở toang.

Lý Tiểu Dân lấy làm kinh hãi, cuống quít dùng chăn che thân thể của Lan nhi từđầu đến chân, ngẩng đầu nhìn ra, đã thấy một giai nhân lệ chất trời sanh, ngọcdiện hàm uy, mắt phượng sanh hàn, lạnh lùng đứng ở ngoài cửa, trong mắt cóchưa sự tức giận cùng cực, trừng mắt nhìn hắn.

Trên đầu nàng, tóc được vấn cao, đầu cài phượng trâm, gió nhẹ thổi tới, phấtđộng y phục hoa lệ trên người nàng, giai nhân xinh đẹp này, tuy sắc mặt ẩnchứa sự giận dữ, nhưng lại ẩn chứa phong vận thành thục mê người, điều nàykhiến cho Lý Tiểu Dân nuốt nước miếng liên tục. (ta cũng zậy thiệt là…)

Vân phi căm tức nhìn Lý Liểu Dân, bước nhẹ nhàng vào trong phòng của hắn, trầmgiọng hỏi: "Lan nhi, tiểu tiện nhân này, sao còn ở chỗ này?"

Lý Tiểu Dân thầm kêu bất hảo, đêm qua làm việc qua hưng phấn, ngay cả buổisáng hôm nay cũng quên gọi Lan nhi rời giường, Vân phi nhất định là sau khitỉnh lại phát hiện Lan nhi chưa có tới phòng quét dọn sạch sẽ, bởi vậy lúc rửamặt trang phục cũng không kịp chuẩn bị tìm đến Lan nhi, kết quả là không thấynàng trong phòng, liền chạy đến đây tìm đến.

Lý Tiểu Dân trên mặt có chút biến sắc, lại miễn cưỡng cười khan nói: "Nươngnương người tới đay làm gì, Lan nhi tự nhiên là ở trong phòng nàng ấy nghỉngơi, như thế nào lại tới nơi này?"

Vân phi hừ lạnh một tiếng, bước vào trong phòng, trực hướng bên giường củahắn.

Lý Tiểu Dân thầm than một tiếng, biết việc này khó có thể giấu, liền đứng bêngiường ánh mắt hướng tới U Nhi, tâm thần khẻ nhúc nhích, hướng tới nàng phátchỉ lệnh.

Đêm qua, U Nhi đứng ở bên giường, trừng to con mắt tò mò, nhìn cảnh xuân cungsuốt một đêm, khiến cho tâm thần có chút hỗn loạn, bây giờ nghe được chủ nhânphát lệnh, mang người nhẹ nhàng bay đến cạnh cửa, tới cửa thì nhẹ nhàng đónglại.

Trải qua nhiều ngày tu luyện tiên pháp, nàng rốt cuộc cũng có tiến bộ, linhthể dần dần bắt đầu thật thể hóa. Mặc dù tính công kích pháp thuật còn khôngbằng Nguyệt nương, nhưng mà đóng cửa công việc thường ngày này thì không cóvấn đề.

Nguyệt Nương còn đang trong Thu Hồn ngọc, đọng ở bên giường, không được LýTiểu Dân gọi ra, không thể tùy ý đi ra. Lý Tiểu Dân cũng không muốn gọi nàngra, sự việc kiểu này, căn bản không dùng được công kích pháp thuật âm đọc mànàng luyện qua. Huống chi đối mặt với tuyệt sắc giai nhân như vậy, Lý Tiểu Dâncũng không nỡ hạ thủ độc ác.

Vân phi vẫn chưa cảm giác thấy cửa đã vô thanh vô tức đóng lại sau lưng mình,bước đi tới bên giường của Lý Tiểu Dân, phấn diện hàm sân, lạnh giọng nói:"Tiểu thái giám đáng chết, mau đưa Lan nhi giao ra đây!"

Lúc này, Lan nhi cũng đã bừng tỉnh, lại bị Lý Tiểu Dân gắt gao giấu trongchăn, không thể nhúc nhích. Nghe được bên ngoài truyền đến thanh âm của chủnhân, không khỏi sợ hãi, thân thể mềm mại dính sát vào thân hình xích loã củaLý Tiểu Dân, run nhè nhẹ, da thịt như ngọc trên người sợ hãi mà nổi lên vàiđiểm nho nhỏ(chắc là nổi da gà ấy mà), Lý Tiểu Dân cảm giác được biến hoá trênda thịt nàng, không khỏi cảm thấy yêu thương, một mặt nhẹ nhàng vuốt ve thânthể nàng, một mặt cười nói: "Nương nương, tiểu nhân đang ngủ, y phục khôngchỉnh tề, hay là thỉnh nương nương tạm thời ra ngoài, đợi tiểu nhân mặc quầnáo, rồi hướng tới nương nương giải thích."

Vân phi đã sớm thấy dưới chăn có chút nổi lên, còn đang khe khẽ rung động,hiển nhiên là có chút cổ quái, lại nghe thấy Tiểu Dân Tử che dấu, lửa giậnkhông kiềm chế được, tát một cái thật mạnh lên mặt Lý Tiểu Dân, cả giận nói:"Tử thái giám, còn dám mạnh miệng! Ta đã sớm xem các ngươi có cái gì khôngđúng, nghĩ không ra các ngươi lớn mật như vậy, dám ở trong cung của ta làmđiều này!"

Bị ngọc chưởng đánh vào hai gò má, Lý Tiểu Dân nhất thời bị sửng sốt, đầu bịđánh cho về một bên, Vân phi nhân cơ hội nhấc chăn lên, nhìn thấy Lý Tiểu Dântrần truồng cùng với một nữ tử đang run rẩy, nổi giận nói: "Các ngươi hai têntiệnh nhân này, tuổi không lớn, lá gan không nhỏ, dám ở đây giả trò LongPhượng Du Hí!"

Vân phi nhìn thiếu niên trần truồng, cũng nhịn không được mặt ửng hồng lên,trong lòng thầm than: "Tiểu quỷ này, vóc người thật tuyệr, lớn lên lại thanhtú như vậy, nếu không phải là thái giám, chỉ sợ quyến rũ một đám tiểu cônương, vì hắn mà cam tâm tình nguyện!"

Chính là vừa nhìn thấy Lan nhi cùng hắn ở cùng một chỗ, Vân phi lại cảm thấymột trận đố kỵ, nắm lấy mái tóc tán loạn của nàng, cắn răng mắng: "Tiểu tiệnnhân! Mới như vậy đã quyến rũ nam nhân! Ta đem ngươi tới Nội Sự phòng, theocấm luật trong cung, cho ăn côn tử, các ngươi sẽ bị đánh chết!"

Lý Tiểu Dân kinh hãi, nếu thật sự để Nội Sự phòng biết được, chỉ sợ chính mìnhthật sự phải mang theo Lan nhi chạy trối chết. Nếu là bị bọn thị vệ phát hiệnvây công, chính mình mang theo một người, khó có thể thoát được, nói khôngchừng Lan nhi dễ bị thương tổn trong loạn đao, như vậy nên làm như thế nào thìtốt?

Nhìn thấyVân phi nắm tóc Lan nhi lay động một trận, không thèm để ý nàng đangkêu khốc, tay kia chạm vào bộ ngực của nàng, Vân phi nổi giận nói: "Tiện nhân,trách không được ngực lớn như vậy, nguyên lai là bị tử thái giám bày làm ranhư vậy! Phi, thật sự là hạ tiện!"

Nàng vừa hận lại vừa đố kị, lại giơ tay lên, đánh túi bụi lên người vào LýTiểu Dân cùng Lan nhi, chỉ hận không được thấy hai tên nô tài thâu tình rồiloạn quyền đánh chết, đỡ phải để bọn chúng trước mắt mình chàng chàng thiếpthiếp, khiến cho mình tâm phiền.

Rồi đột nhiên, chưởng ảnh bay tới, "Ba" một tiếng, một cái tát mạnh lên mặtnàng ta, Vân phi đau đến nỗi kêu một tiếng, lui về phía sau từng bước, kinhngạc nhìn Lý Tiểu Dân trên giường, không dám tin tử thái giám này cũng dámđộng thủ đánh mình! (đánh hay lắm đè nó ra xxx đê)

Lý Tiểu Dân mặt lạnh lùng, chậm rãi từ trên giường đứng lên, đứng trên giườngngạo nghễ mà đứng, trầm giọng nói: "Ngươi có thể chửi ta là "Tử", dù sao tacũng "tử" một lần; nhưng không cho phép ngươi chửi ta là "Tiểu"! "Thái"!"Giam"!"

Vân phi tiếp tục lui về phía sau từng bước, mỹ mục hiện lên sự kinh hãi, khôngdám tin nhìn tiểu thái giám đang loã thể đứng trên giường: tại hạ thân củahắn, có một… "Tiểu Dân Tử"! (^^ câu này ta chỉnh một chút nghe vầy hay hơn!!)

Mặc dù chưa bao giờ nhìn thấy hạ thân của thái giám, nhưng Vân phi với trithức của mình, cũng biết nơi đó tuyệt đối không nên có một thứ như vậy. Chẳnglẻ là, thái giám này lại nam nhân ở ngoài cung, lẻn vào trong cung, mưu đồ bấtchính?

Vân phi kinh hãi một trận, một mặt lui về phía sau, một mặt chỉ vào Lý TiểuDân mắng: "Tử thái giám, ngươi xong rồi! Ngươi dám lẻn vào cung, uế loạn cungkhuê, ta… cái này… đi gọi thị vệ tới, đem ngươi loạn đao phân thây!"

Lý Tiểu Dân đâu chịu để nàng thong dong đi gọi thị vệ, cười một tiếng dài,liền có U Nhi canh giữ ở trước cửa dùng sức đẩy, làm Vân phi ngã về phía trướcgiường, trừng lớn hai mắt, còn không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Lý Tiểu Dân ngồi xổm xuống, tay nhẹ nhàng tìm tòi, liền nắm lấy ngọc thủ củaVân phi vào trong tay (ực…), dùng sức nhắc lên, nhìn Vân phi bị nhắc lên trướcmặt mình, nhìn lên khuôn mặt như ngọc của nàng, không khỏi nuốt tiếp một ngụmnước miếng.

Trước mắt là mỹ nữ, khoảng hai mươi tuổi, quanh thân tản ra sức quyến rũ củanữ tính, vóc người bốc lửa, bộ ngực sữa cao lớn, eo nhỏ nhắn nắm chặt, thânmặc y phục của hoàng phi, cao quý phi thường, tuyệt sắc dung nhan vì sợ hãi màcó chút trắng bệch, nhìn qua không có hung hăng như bình thường, ngược lạinhìn qua có vài phần đau đớn thương cảm.

Lý Tiểu Dân thân thể ngồi trên giường, nhìn mĩ nữ khó kiếm này, trong mắt đầydục hỏa, dần dần thiêu cháy trong lòng.

Ở trên người, y phục tương đối mỏng manh, nếu chính mình còn có thể bỏ qua nhưvậy vưu vật mê người thành thục, vậy không phải nam nhân! (mà là thái giám a^^)

o0o

Vân phi sau một lúc thì xuất môn, rời đi điều này làm cho chính mình tràn ngậpthống khổ khi nhớ lại nơi bị lăng ngược, nhìn cung nữ bốn phía có ánh mắt kỳdị, trên mặt đỏ lên, cúi đầu đi nhanh vài bước, lảo đảo chạy về trong phòngcủa chính mình, "phanh" một tiếng, đóng cửa lại.

Tựa ở phía sau cửa, Vân phi cảm giác được cơ thể vô lực, bi phẫn cực độ tạiđáy lòng trào lên, thân thể mềm mại vô lực ngã ngồi trên mặt đất, tên tử tháigiám này dám lăng nhục tuyệt sắc cung phi, nức nở che mặt đứng lên.

Bên ngoài lời bàn tán của cung nữ về điều này, đối với ngày hôm nay sự việc kỳquái nhiều hơn thường ngày.

Buổi sáng, đầu tiên là Lan nhi không có rời giường, khiến cho Vân phi nươngnương giận dữ, vội vã rửa mặt sao đó liền chạy khắp nơi tìm kiếm bóng dáng củaLan nhi, sau đó tiến vào trpng phòng của Tiểu Dân Tử kêu to, sau đó…

Tựu không có thanh âm nào!

Cửa bị đóng, trong phòng lại không có một tia thanh âm phát ra, điều này làmcho cung nữ trong lòng có một nỗi sợ hãi không tên, rồi lại không dám tiến lênnghe lén, nếu chọc giận Vân phi nương nương, chính mình cần phải khốn khổ rồi.

Sau đó một canh giờ, mới nhìn thấy Vân phi nương nương vẻ mặt tiều tụy, lảođảo hoảng loạn rời khỏi phòng của Tiểu Dân Tử, bước đi với tư thế rất kỳ quái,chẳng lẻ là, nàng trong lúc dạy bảo Tiểu Dân Tử, không cẩn thận bị thương ởchân sao? nguồn t r u y ệ n y_y

Các nàng không có nghĩ đến, Vân phi nương nương không phải đơn giản là bịthương ở chân như vậy.

Một mình nằm trên giường, sắc mặt trắng bệch Vân phi yên lặng chảy nước mắt,nghĩ đến chính mình trong phòng thống khổ rên rỉ, sau bị tử thái giám làm trỗidậy dục hỏa thì lớn tiếng phát ra những âm thanh dâm đãng, nhất định đều bịcung nữ bên ngoài nghe được, không khỏi tu phẫn muốn chết, lại càng sợ hãi chícực.

Thân là hoàng phi, bị một kẻ lẻn vào trong cung giả làm thái giám dâm nhục, sựviệc bực này, vô luận là như thế nào không thể cho người khác biết. Cố nhiêngiả thái giám này sẽ bị lăng trì xử tử, nhưng vận mệnh của chính mình, càng bithảm hơn làm cho nàng không dám tưởng tượng.

Nàng xuất thân trong gia đình quyền quý, cả nhà luôn luôn đối với nàng phithường sủng ái, bởi vậy mới tạo cho nàng tính cách như vậy. Nhưng cũng bởivậy, làm cho nàng đối với gia tộc luôn có cảm tình rất sâu sắc, nếu là vìchính mình, làm cho người nhà gặp hoạ, thì Vân phi tuyệt đối không cách nàotiếp nhận, thề không thể để cho sự việc này phát sinh.

Vì thế, nàng cũng chỉ có nuốt sự nhục nhã này xuống bụng, nghĩ chính mình từtrước đối với tiểu thái giám này luôn đánh mắng, thì hối hận vô cùng, chỉ hậnchính mình khi đó không có xuống tay ác độc một chút, hung hăng đánh chết hắn,liền không có chuyện như hôm nay!

Nàng trong phòng phiền muộn cả ngày, không cho cung nữ tiến vào phòng mình,lại không dám đối với các nàng đánh chửi, sợ các nàng nơi chuyện gian tình củamình, báo cho Nội Sự phủ, vậy mình có thể hoàn toàn xong đời.

Giữa trưa, cửa phòng mở ra, một người bưng thức ăn, đi đến, tiện tay đóng cửamang cho.

Vân phi nằm trên giường, tâm tình đang phiền muộn, cả giận nói: "Ai cho phépngươi vào, ta đã nói, ta không muốn ăn gì sao?"

Lời vừa ra khỏi miệng, nàng đột nhiên nhớ tới, mình bây giờ không thể thaotúng cung nữ trong tay, nếu chọc giận các nàng, chính là không ổn.

Nàng đang muốn nói hai câu giảng hoà, chợt nghe người nọ mỉm cười nói: "Nươngnương, người nếu tự hủy hoại thân thể, thì ai tới theo ta ngủ?"

Vân phi kinh hãi, từ trên giường ngồi xuống, nhìn hàm răng tráng sáng, cùng nụcười sáng lạn của thiếu niên tuấn tú, kinh hoàng nói: "Ngươi, như thế nào…ngươi đã đến rồi?"

Lý Tiểu Dân mỉm cười nói: "Ta sợ người tự hủy hoại thân thể, bởi vậy đặc biệttự mình tới đây, cùng người ăn chung a!"

Vừa nói chuyện, hắn đột nhiên sắc mặt trầm xuống, cả giận nói: "Cái gì… ngươikhông nhớ thân phận sao, nhìn thấy bổn thiếu gia, nên gọi cái gì, ngươi đãquên sao?"

Vân phi vừa thẹn lại vừa sợ, nhưng nhớ lại thủ đoạn hắn lăng ngược mình trongphòng, lại không dám không từ, giãy dụa đứng lên, xuống giường quỵ trên mặtđất, khấu đầu nói: "Thiếp thân bái kiến chủ nhân!"

Trên cái trán trắng sáng lạnh như băng, Vân phi trong lòng bi khổ, nước mắtkhông khỏi chảy dài.

o0o

Sáng sớm, Lý Tiểu Dân cùng Vân phi sóng vai nằm giường lớn trong khuê phòngcủa nàng, một mặt tùy ý nắm lấy bộ ngự sữa cao lớn tràn ngập tính đàn hồi củanàng, một mặt mờ mịt nghĩ:

"Ta làm như vậy, liệu có quá mứ không nhỉ?"

Lắc đầu, Lý Tiểu Dân nói với chính mình:

"Một chút cũng không quá! Trước nàng đối với ta như vậy, còn muốn đi tố cáota, đánh chết ta, hơn nữa nàng từ trước đã đánh chết mấy thái giám, cung nữ,ta như vậy đối vớinàng, đã xem như quá nhẹ! Không nên trách ta, nếu ai tới đếnnơi đây, ở vào trong hoàn cảnh của ta, tuyệt đối cũng sẽ lựa chọn làm như vậy!Không có biện pháp, đây là biện pháp duy nhất, nói không chừng, còn có ngườiđịnh muốn giết người diệt khẩu, so ra ta xuống tay còn nhân từ hơn?"

Nghĩ đến trước kia cuộc sống thật là vui sướng tiêu dao, trên mặt Lý Tiểu Dânkhông khỏi lộ ra vẻ tươi cười, tâm thầm suy nghĩ, nếu là người khác lúc đầu bịvây trong hoàn cảnh bây giờ, bọn họ sẽ lựa chọn ở lại đây mỹ nữ nhiều như mây,hay là thế nào? (đoạn này không hiểu nên dịch bừa anh em thông cảm!!!>"

Tựa như hết thảy nam nhân bình thường, Lý Tiểu Dân cũng sẽ có sự lựa chọn nhưvậy. Chỉ có như vậy, mới là thật sự hợp tình hợp lý!

Cúi đầu, nhìn dunh nhan xinh đẹp của Vân phi, thấy nàng đang sợ hãi len lénnhìn hắn, khóe mắt hình như có lệ ngân, Lý Tiểu Dân không khỏi cười rộ lên,đưa tay vuốt ve hai gò má của nàng, theo gương mặt đi xuống, hí lộng thân thểbóng loáng của nàng, kĩ xảo thuần thục làm cho Vân phi lại nhịn không được khekhẽ thở dốc.

Tay hắn, mơn trớn đôi đùi đẹp thon dài trắng như tuyết, mò tới trên chân ngọc.Nhìn đôi chân ngọc trắng muốt của nàng, khéo léo lả lướt, nhớ tới đôi chânngọc này từng hung hăng đá lên người mình, Lý Tiểu Dân không khỏi phiền nãotrong lòng, trên lòng bàn chân của Vân phi, nhẹ nhàng gãi gãi một chút.

Thân thể mềm mại của Vân phi có chút giãy dụa, vặn vẹo, ma sát trên người LýTiểu Dân, khiến cho dục hoả của hắn trỗi dậy, đưa tay xoa nắn hương đồn xíchloã mềm nhẵn của Vân phi, cười nói: "Chẳng phải trước kia ngươi luôn ngược đãita sao? Bây giờ ta nên trả lại sao đây!"

Vân phi mắt to sáng ngời, lập tức tràn ngập sợ hãi, không biết hắn sẽ trả thùmình như thế nào.

Đột nhiên nghe được ngoài cửa truyền đến thanh âm vội vàng của Lan nhi: "Nươngnương, Thần phi nương nương tới!"

Lý Tiểu Dân cùng Vân phi đang loã thể nằm cùng nhau giật nảy mình, cuống quítthoát ly ra, đứng lên mặc quần áo.

U Nhi vẫn canh giữ ở bên giường, nàng thương cảm dùng linh lực, cố gắng giúpđở Lý Tiểu Dân mặc thái giám phục sắc, sau đó lại cùng Lý Tiểu Dân giúp đỡ Vânphi mặc quần áo.

Mắt thấy đã không kịp, Lý Tiểu Dân dùng chăn giấu Vân phi vào bên trong, ở bêntai nàng, thấp giọng nói: "Giả bệnh!"

Vân phi tỉnh giác, dùng chăn cuộn mình thành một đống, che chắn một nửa thânthể chưa mặc y phục của mình, trong tâm vô cùng hoảng loạn, sợ bị Thần phiphát hiện hình dáng của mình.

Một trận cười duyên từ bên ngoài truyền đến, tiếp theo, liền nghe được thanhâm của một nữ tử cười nói: "Hảo muội muội, ngươi hôm nay như thế nào không đira cửa đón ta?"

Trong thanh âm này, tràn ngập kiều mỵ, tựa như dấu diếm trong đó vô tận kíchthích cùng hấp dẫn, nghe vô cùng dụ hoặc. (ài đây là phi tần thứ hai trongcung bị tiểu dân ca ca làm thịt^^)

Nghe thấy thanh âm, Lý Tiểu Dân nhịn không được trong lòng rung động, tim đậpcũng nhanh hơn rất nhiều, âm thầm kinh ngạc: "Thanh âm này như thế nào, chỉvừa nghe, là có thể làm cho người ta hưng phấn như vậy?"

Cửa phòng mở ra, một nữ tử xinh đẹp trẻ tuổi bước đến, thấy Vân phi nằm trêngiường, trùm kín trong chăn, bên cạnh có một tiểu thái giám đứng bên giường,không khỏi cười nói: "Muội muội, trời đã sáng lâu rồi thế nào mà vẫn còn ngủtrên giường thế?"

Lý Tiểu Dân tay cầm phất trần, đứng bên giường, nhìn trộm lại, đã thấy nữ tửnọ tựa hồ so với Vân phi lớn hơn một hai tuổi, dung mạo cùng Vân phi tương tự,cũng xinh đẹp chí cực, thần thái xinh đẹp, trước nở sau căng, bộ ngực sữa caolớn, eo nhỏ nhắn thắt chặt, vóc người tựa hồ so với Vân phi càng thêm bốc hỏa.Mi mục hàm xuân, sóng mắt lưu động, ẩn hàm vô hạn mị hoặc, không khỏi làm choLý Tiểu Dân trong lòng kinh ngạc: "Nơi đâu tới một vưu vật như vậy, vừa xinhđẹp vừa phong tao, là danh kỹ đương đại sao?"

Thần phi ánh mắt thấy Vân phi đứng bên giường là một tiểu thái giám, mi thanhmục tú, thân hình cân đối, dung nhan tuấn mỹ như vậy, nhưng chính nhìn kĩ,không khỏi trước mắt sáng ngời, cười quyến rũ nói: "Hảo muội muội, trách khôngđược ngươi không chịu rời giường, nguyên lai là có chuyện tốt như vậy!"

Thấy nàng tươi cười vũ mị, Lý Tiểu Dân lại nhịn không được trong lòng rungđộng, trong lòng thất kinh: "Thật sự là phong tao, cười như vậy, khiến cho lãotử nhịn không được!" trong lòng hình như có ngọn lửa, mơ hồ thiêu cháy.

Vân phi đỏ mặt, hoảng hốt vội hỏi: "Tỷ tỷ lại nói đùa! Tiểu muội thân thểkhông khỏe, mới không có đi ra ngoài nghênh đón tỷ tỷ, tỷ tỷ thật đáng ghét!"

Thần phi eo nhỏ khẽ đung đưa, bước tới, ngồi bên cạnh Vân phi, cầm tay nàng,mỉm cười đạo: "Hảo muội muội nói lời ở đâu vậy, chúng ta là họ hàng xa, lạicùng ở trong cung, tựa hồ giống như thân tỷ muội, chuyện khách khí thì khôngnên nói. Trước đó vài ngày, thân thể ta không khỏe, nhờ có muội thường xuyênđến thăm ta, bây giờ ta thân thể đã bình phục rồi, đặc biệt qua đây cám ơnmuội!"

Một bên cùng Vân phi nói chuyện, nàng một bên thiêu khởi nga mi(?), mỉm cườinhìn Lý Tiểu Dân, mị hoặc nói: "Tiểu thái giám này thật là tuấn tú, hảo muộimuội, ngươi thật sự là có phúc khí nha!"

Lý Tiểu Dân mặc dù kiếp trước đã là người trưởng thành, nhưng cũng chưa từnggặp qua nữ tử phong tao lại lớn mật như thế, bị ánh mắt quyến rũ của nàng làmcho sắc mặt đỏ lên, không khỏi cúi đầu.

Vân phi lại biết nàng ta thích nhất thái giám tuấn tú, giương mắt nhìn thiếuniên cường tráng nọ vừa rồi khiến cho mình chết đi sống lại, trong lòng vừabuồn cười lại vừa sợ hãi, không biết hắn sẽ ứng phó với vị biểu tỷ quyến rũnày của mình như thế nào.

Nàng cùng Thần phi, đều xuất thân từ danh gia vọng tộc, mà gia tộc của Thầnphi so với gia tộc của nàng còn giàu có hơn một chút. Từ vào trong cung chotới nay, một đôi biểu tỷ muội vốn muốn liên thủ chuyên sủng, nhưng vẫn còn bịquân vương không để ý tới, bây giờ Lý Ngư đã không thể xxx, càng không cáchnào đến đây an ủi các nàng, khiến cho Thần phi trời sanh mị cốt trong lòngkhát khao vô cùng, tìm không được nam nhân mà cảm thấy tịch mịch, liền có chủý đánh vào trên người tiểu thái giám tuấn tú.

Chỉ tiếc, gần đây Tịnh Thân phòng (lò chặt kê kê) vì mấy vị Tịnh Thân sư phó(người chặt kê kê) sau khi uống rượu đánh nhau bị xử phạt, khiến cho nhân thủkhông đủ, làm cho hiệu suất công tác xuống thấp, cũng không có đủ nhân thủ đểdùng, lại càng không thể cấp cho những cung phi bị thất sủng này. Thái giámtrong phòng Thần phi, là một đám ngu xuẩn vô cùng, làm cho nàng vừa nhìn liềntrong lòng có ác ý, lấy đâu ra tâm tình cùng bọn chúng có cử động gì thân mật?

Trước đó vài ngày, bởi vì trong lòng buồn bực, Thần phi bị bệnh một trận, thậtvất vả thân thể mới khoẻ trở lại. Hôm nay cảm thấy nhàm chán, bởi vậy tớiphòng của Vân phi, [ừa vào cửa, liền thấy một thái giám vô cùng tuấn tú là LýTiểu Dân đứng bên giường, không khỏi rung động trong tâm, trong miệng khôkhốc, đối với tiểu thái giám này sinh ra hứng thú nồng hậu.

Giờ phút này, trong lòng nàng khát vọng, mặt ngoài lại vẫn là một bộ dạng bìnhtĩnh, vô cùng thản nhiên, giơ ngọc thủ lên nhẹ nhàng chỉ chỉ, cười nói: "Hàitử ngoan, lại đây, cho bổn cung nhìn kỹ cái nào!"

Biết mình bây giờ mang thân phận là thái giám, Lý Tiểu Dân bất đắc dĩ đi tới,khom người nói: "Nô tài tham kiến Thần phi nương nương!"

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...