Nhất Cá Thái Giám Sấm Hậu Cung
Đang ngửa mặt lên trời cuồng tiếu, vui không tả xiết, bỗng nhiên từ trongkhông trung phong vân xoay vần, một tia chớp rất lớn tự không hạ xuống, ầm ầmrơi vào đỉnh đầu hắn, trong tiếng độ rung động trời đất, Đông Khôi Tử bị mộtkích này đánh cho cho vô ảnh vô tung, nơi hắn vừa đứng chỉ còn lưu lại một cáihố to.
Quần quỷ vừa thấy, kinh hãi mừng rỡ, không ngại nguy hiểm liền liều mạng xôngra khỏi Vạn Quỷ đại trận, muốn nhân cơ hội chạy ra bên ngoài. Ai ngờ mặc dùĐông Khôi Tử biến mất, Vạn Quỷ trận vẫn không bị phá, quần quỷ mặc dù dùng đầuđể xông phá, vẫn không thể thành công chạy ra khỏi Vạn Quỷ đại trận.
Tại hố to kia, bỗng phát ra một trận thanh âm rên rỉ. Một bàn tay khô gầy đenthui, giống như móng vuốt chim, từ trong hố xuất hiện, bám vào mặt hố từ từ bòlên, chúng quỷ chăm chú nhìn thì thấy đó là một kẻ khô gầy, trên người toànmột màu đen thui, cứ như những dân tị nạn Châu Phi nghèo nàn không có quần áovậy.
Hắc nhân kia cố sức đứng lên, tay cầm một cây phất trần đã trụi hết lông, mởmiệng ra, lộ ra hàm răng vàng khè, cố sức nói: "Là tiểu bổi nơi nào, dám đánhlén bổn tiên sư?"
Trên ngọn đồi xa xa, một bóng trắng chậm rãi bay đến, chúng quỷ kinh ngạc nhìnlại, thấy người nọ là một thiếu niên lang anh tuấn tiêu sái, tuổi chừng mườibốn mười lăm, răng trắng môi hồng, tuấn mỹ đến cực điểm, tiên lưu trên ngườichuyển không ngừng, làm cho quần quỷ giật mình kinh hãi không thôi.
Hắn tay cầm một thanh chiết phiến trang sức hoa mỹ, động tác tiêu sai tựnhiên, chậm rãi bay vào bãi tha ma, không chút khó khăn tiến nhập Vạn Quỷtrận, tiến tới gần, phất nhẹ chiết phiến trong tay, cười lạnh nói: "Là tiểugia ta." Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com
Đông Khôi Tử trừng lớn nanh ác hai mắt, hắn hung tợn chăm chú nhìn kẻ đó mộthồi lâu, nói: "Ngươi là người phương nào, vì sao đánh lén bổn tiên sư?"
Lý Tiểu Dân phất nhẹ chiết phiến trong tay, cười nhẹ nói: "Tiểu gia ta làphụng chỉ của Hoàng hậu nương nương, pháp sư được triều đình sắc phong trócquỷ, bởi vậy tiến đến trấn áp quỷ hồn. Trải qua bổn sư tra chứng, tra ra gầnđầy sự kiện quỷ náo loạn trong thành Kim Lăng đều là do ngươi, bổn pháp sưthân mang trọng nhiệm, bắt ngươi về quy án, dĩ an lòng dân trong thành."
Đông Khôi Tử giận dữ, cũng chẳng muốn giải thích hai vụ án kia có phải do hắnlàm hay không, huy động phất trần đen, quát lạnh: "Tiểu tử to gan, dám đếnvuốt râu hùm! Quỷ đâu, bắt hắn cho ta!"
Theo tiếng hống này, từ sau lưng hắn, hơn trăm lệ quỷ từ không trung hiện ra,đều là lệ quỷ hắn luyện chế nhiều năm, ưu tuyển kỹ lưỡng, tinh tuyển ra quỷ nôcường hãn, mỗi người đều cầm bổng đao trong tay, hình tượng hung ác, làm chongười ta sợ hãi phát lạnh.
Phất trần về phía trước một cái, trên trăm lệ quỷ đồng thanh hí rống, đều giơlinh đao điên cuồng xông lên phía trước, muốn đánh đổ Lý Tiểu Dân trên mặtđất, giao lên cho Đông Khôi Tử xử trí.
Lý Tiểu Dân dĩ nhiên không sợ, cười lạnh một tiên, sau lưng hắn, ba trăm quỷvệ ầm ầm xuất hiện, mỗi người vẻ mặt tràn đầy sát khí, đao kiếm như lâm, nhìntrên trăm lệ quỷ trùng sát đến, cười lạnh không ngừng.
Trăm lệ quỷ này cũng đã bị Đông Khôi Tử luyện đến mất đi thần trí, thấy địchquân nhiều hơn chúng, cũng không sợ hãi, đều hét gào lao thẳng về phía trước,tiến thẳng đến chỗ Lý Tiểu Dân.
Lý Tiểu Dân vung tay lên, ba trăm quỷ vệ điên cuồng gào thét, như cuồng phongxoay chuyển, nhanh chóng xông tới trong quần lệ quỷ, vung tay chém giết.
Trong lúc này, vang lên tiếng nổ rất lớn. Song phương sử dụng linh đao, chémgiết tàn nhẫn, giết đến thiên hôn địa ám, nhật nguyệt vô quang.(bầu trời tốiđen, nhật nguyệt không chiếu sang)
Vạn quỷ hồn bên cạnh thấy đám lệ quỷ cường hãn như thế, hơn xa bên mình, nhìnđến trợn mắt há mồm, sợ hãi không thôi.
Sa tướng quân cầm trong tay cự chùy, điên cuồng hét lớn, nhảy vào trong quầnlệ quỷ, cuồng mãnh huy động linh chùy, hung hăng vung một chùy, đánh cho mộtgã lệ quỷ hồn phi phách tán, quỷ mở rộng miệng cuồng hấp, đem hồn phách tên lệquỷ hút vào trong miệng, tinh thần gia tăng gấp bội, hắn đi nhanh về phíatrước, cự chùy cuồng huy, dưới chùy vô số lệ hồn bị đập nát.
Bên kia Tằng tướng quân cũng không chịu yếu thế, linh đao trong tay huy động,xuy xuy liên thanh vang lên, linh đao khí thế mạnh mẽ vô song trong mấy chốcđã chén ngang eo mấy tên lệ quỷ đâm đầu tới, bi thảm kêu lên một tiếng. Vì vậyhồn phi phách tán, ngả về phía sau lại tiện nghi cho đám quỷ vệ xông lên tranhcướp linh thể lệ quỷ nuốt vào trong quỷ khẩu, nhằm tăng cường tu luyện của bảnthân.
Hai gã tướng quân, thống lĩnh thân binh, từ hai cánh tả hữu trùng sát vào,thoáng chống đã phá tan trận thế của đám lệ quỷ, chém giết vô số lệ quỷ. Đámlệ quỷ đã bị mất đi thần trí, dù thấy đồng bọn chết rất bi thảm, nhưng vẫnkhông chịu lui về phía sau, vẫn liều mạng tranh tiến, bị quỷ vệ tu luyện batrăm năm bao vây chém giết tàn nhẫn, bị linh đao bổ tung, tiêu tán trong khôngkhí.
Ở phía sau, Đông Khôi Tử một thân toàn màu đen cực kỳ hoảng sợ, không ngờ địchnhân cường hãn như vậy, bộ hạ lại có nhiều lệ quỷ như vậy, so với bộ hạ quỷ nôcủa mình còn lợi hại hơn. Nhất môn của mình, tưởng rằng chỉ cần trừ đi Quy Sơnphái, liền xưng vương xưng bá tại Nam Đường, ai ngờ trong thành Kim Lăng, lạilà ngọa hổ tang long, còn có đối thủ cường hãn bực này, không khỏi làm choĐông Khôi Tử đổ mồ hôi lạnh trên đầu.
Theo lý mà nói, nơi này là Vạn Quỷ trận do hắn bày ra, chỉ cần tâm niệm nhấtđộng, địa ngục chân hỏa sẽ từ dưới đất nhảy lên, cuốn lấy địch quân lệ quỷ vàotrong biển lửa. Ai ngờ thiếu niên kia thật là gian xảo, cứ như nhận ra trậnthế của hắn, nhân lúc hắn không có đề phòng, dùng một đạo thiểm điện đánh làmphá hủy mấu chốt trận pháp của hắn, làm cho Vạn Quỷ trận chỉ có thể khóa trụgần vạn quỷ hồn, chứ không thể phát huy tối đa năng lực công kịch của trậnpháp, ngay cả Tẩy Linh trận cũng không thể tái điều khiển tự nhiên. Bây giờnhân thủ không đủ, lại không rảnh bố trí lại trận pháp, không khỏi âm thầm kêukhổ.
Nhưng hiện giờ nếu đã đối đầu, không thể lui về phía sau, Đông Khôi Tử khôngnề hà, đành vung phất trần lên, quát:: "Lên hết cho ta! Giết sạch địch quỷ,cho các ngươi được tự do!"
Gần ngàn quỷ hồn mới bị Tẩy Linh trận luyện hóa, linh trí đã mất, nghe xongmệnh lệnh, đều kêu loạn xông lên phía trước, ỷ vào xu thế số lượng quỷ đôngđảo, vây lấy ba trăm quỷ vệ vào giữa, huy động quỷ trảo, lao tới đám quỷ vệ.
Lúc này, hơn trăm lệ quỷ lúc trước đã bị quỷ vệ hợp lực tru sát hơn phân nửa,dù có thêm một lực lượng quân tiến chiến đoàn, nhưng vẫn chưa thay đổi đượcthế cục chiến trường. Lệ quỷ tu luyện ba trăm năm, làm sao để bọn tiểu quỷ mớitiến vào trong mắt được, Tằng tướng quân tiến lên trước, huy động đại đao xôngvào trong quần quỷ hồn, đại đao mạn thiên huy vũ(múa bay đầy trời), vang lênxuy xuy, vô số quỷ hồn đã bị linh đao chém nát linh thể, tiêu tán trong khôngtrung.
Đông Khôi Tử nhìn thấy thế cục không ổn, trong lòng thầm giận nói: "Thật là hổlạc bình dương bị chó khinh! Nếu không phải cùng đám tạp mao Quy Sơn phái đấulàm pháp lực bổn đạo gia chưa hồi phục, tiểu bối ngươi sao có thể ở trong mắtta! Cũng được, trước tạm lui, đợi tương lai dưỡng đủ tinh thần, lại đến lấymạng tặc tử này!"
Vừa quyết được chủ ý, Đông Khôi Tử cũng không nói gì, quay đầu bỏ chạy rất vộivã, chỉ là vừa bị một tia chớp đánh lén, điện lưu trong cơ thể cuồng chuyển,linh lực không thể vận dụng tự nhiên, bởi vậy khi chạy trốn bàn chân va vấp,chạy trốn không được nhanh.
Hắn vừa chạy, vừa cẩn thận đề phòng, sợ lại có tia chớp phóng xuống đầu. Hắnlại không biết, tia chớp vừa rồi đã làm cạn kiệt năng lực của Lý Tiểu Dân, chỉvừa mới tu luyện ngũ lôi chánh pháp, đã không thể phóng thêm đạo thiểm điệnthứ hai.
Đang chạy thục mạng, bỗng nhiên hắn thấy hoa mắt, một thiếu niên tuấn tú độtnhiên xuất hiện trước mặt hắn, cười lạnh: "Âm Sơn đạo tặc, chạy đâu! Các vị sưhuynh đệ đi cùng ngươi đâu, sao chỉ có một mình ngươi ở đây?"
Đông Khôi Tử tâm trụng khủng hoảng, cũng không khuất phục mềm yếu, chỉ vào LýTiểu Dân mắng lớn: "Tiểu tử! Ngươi xong rồi! Âm Sơn phái ta nhân tài lớp lớp,bất quá ta chỉ là tiền trạm, chỉ cần đệ tử Âm Sơn ta dưỡng túc tinh thần, liềntiến đến Kim Lăng, biến thành Kim Lăng thành nơi vạn quỷ hoành hành!"
Vừa nói chuyện, hắn giơ phất trần lên, hung hăng đánh lên đầu Lý Tiểu Dân, chỉcần phất trần này đánh trúng, lập tức đánh nát đầu Lý Tiểu Dân!
Lý Tiểu Dân mỉm cười, liền di chuyển về trước đỡ đòn, nổ vang một tiếng, cảngười bị đánh trúng bay ngược về phía sau, không khỏi ô lên một tiếng, ĐôngKhôi Tử sau khi bị ngũ lôi chánh pháp kích thương, vẫn có thừa lực phản kíchlàm thật đáng kinh ngạc.
Chỉ là lực lượng như vậy, không đủ để kích thương hắn. Lý Tiểu Dân huy kiếmtới, nhanh như gió tiến sát bên người Đông Khôi Tử, một kiếm đâm ra, mũi kiếmchỉ thẳng vào cổ họng hắn.
Đông Khôi Tử nghiến răng nghiến lợi, giơ lên phất trần đã theo mình nhiều năm,đông đánh tây sát, quyết đấu ác liệt với Lý Tiểu Dân.
Ở phía sau, ba trăm quỷ vệ chém đinh chặt sắt, vung tay đại sát đám quỷ hồn đãmất đi linh thức, không bao lâu sau đã giết sạch bọn chúng, còn lại là dọn dẹpchiến trường, đem linh lực chưa tiêu tán ăn sạch sẽ, để bổ sung sự tiêu haocủa mình.
Đông Khôi Tử nghe được tiếng kêu thảm thiết dần dần yếu dần của đám quỷ hồnphía sau, trong long sợ hãi, lão biết bộ hạ đã chết gần như không còn một ai,địch nhân trước mặt càng đánh càng mạnh, hôm nay chỉ sợ mình khó mà đi được.
Hắn hung hăng cắn răng một cái, cố sức đánh ra một chiêu, bức ra khỏi Lý TiểuDân, quát: "Xem tuyệt chiêu của bổn tiên sư! Vạn Quỷ Bạo!"
Trong tay hắn bắt động pháp quyết, lầm bầm trong miệng, muốn tự mình dùng lựckhống chế cuối cùng của Vạn Quỷ đại trận, làm cho tất cả quỷ hồn bị khóa trụnổ tan sát, lấy lực lượng cường đại này kích thương quỷ binh trong trận, độtnhiên kình phong từ phía sau kéo tới, lưỡng đạo đao kiếm như sương khói, tựhậu tâm đâm vào, đâm thẳng vào trước ngực.
Đông Khôi Tử niệm chú ngữ trong miệng, đột nhiên dừng lại, không dám tin cúiđầu nhìn linh đao trước ngực, thống khổ kêu lên một tiếng, từ trên trán thiênlinh bay ra, một đạo nhân ba tấc cả người màu đen, bay lên, bay thẳng lên bầutrời.
Lý Tiểu Dân đương nhiên không chịu để nguyên thần lão ta thong dong đào tẩu,lập tức quát một tiếng, trong tay đánh ra linh phù, kinh quang xẹt qua bầutrời bao la, ầm ầm kích trên người hắc nhân, đánh trúng làm hắn thét lên, cảngười rơi xuống đất.
Chưa hạ xuống kịp, Tằng tướng quân đã huy động đại đao tìm đến, hung hăng mộtđạo chém lão hắn hai đoạn, một ngụm nuốt hết một đoạn huyết bồn trong quỷkhẩu, sau đó cầm nửa thân người còn hai chân đang liều mạng đá đánh, cung kínhđưa đến trước mặt Lý Tiểu Dân, mời hắn hưởng dụng.
Nhìn thấy nửa đoạn thân thể đen sì, hai cái chân khô gầy còn đang loạn đátrong tay Tằng tướng quân, Lý Tiểu Dân thấy thật ghê tởm, quay đầu không để ýtới, khoát tay buồn nôn nói: "Ngươi thích ăn, thì tự ăn đi!"
Tằng tướng quân một phen hảo ý, lại không được đáp lại, ngượng ngùng quay đầulại, nhìn thấy Phong Sương nhị nữ đang rút kiếm từ thân hình lão đạo ra, vộilấy lòng, nói: "Nhị vị cô nương, vừa rồi giết tên tặc đạo, hai vị có công lớnnhất, ăn một chút để bồi bổ thân thể đi!"
Hai vị mỹ nữ trợn trắng hai mắt, thois lui một bên, không chịu để ý đến hắn.Sa tướng quân liền từ bên cạnh nhảy ra, phất tay đoạt đi, cười lớn nói: "Cámơn ngươi đã hậu tình!" Ngưỡng cổ lên, nhét hai cái chân kia vào trong miệngvị, có mùi có vị nuốt hết vào miệng.
Tằng tướng quân chép chép miệng, hắn cũng không nói gì, chỉ nói: "Ngươi nợ tamột lần!" Đi trở về, xem bộ hạ quỷ vệ của mình có bị tổn thương gì không.
Xem xét một lần, cũng có số ít quỷ có chút tổn thương, nhưng cũng đều đã ănlinh lực lệ quỷ để bổ sung linh lực, trên cơ bản là chiếm tiện nghi lớn.
Lý Tiểu Dân chậm rãi đi tới đỉnh Vạn Táng, cao giọng quát:" Chúng quỷ ngheđây! Ta là Đại Đường đại pháp sư tróc quỷ, hoàng hậu có lệnh, muốn ta chưởngquản quỷ giới Kim Lăng. Hễ là quỷ tại Kim Lăng, phải nghe lệnh của ta, khôngđược chống lại!"
Quần quỷ thấy Đông Khôi Tử đã chết, trong long đại khoái, nhưng cũng khôngnguyện nghe theo hiệu lệnh của người này, lập tức có quỷ líu ríu cất tiếng:"Ngươi là kẻ nào, sao dám khẩu xuất cuồng ngôn, chúng ta tiêu diêu tự tại đãquen, sẽ không nghe lệnh của ngươi!"
Lý Tiểu Dân cũng không hề làm khó đám quỷ, ngửa mặt lên trời cười lớn: "Nếunhư thế ta liền rời đi! Dù sao các ngươi cứ bị vây khốn ở nơi này, cũng khônglàm phiền gì thêm cho dân trong thành Kim Lăng nữa, cứ ở đây chờ đến vạn kiếpsau đi!"
Dứt lời, Lý Tiểu Dân bay nhẹ xuống núi, suất lĩnh bộ hạ quỷ vệ bay đi, chỉ đểlại gần vạn quỷ hồn, trừng mắt to mắt nhỏ ngồi trong trận, cũng không thểtưởng pháp lực hắn cường đại như vậy, có thể dễ dàng phá trận mà đi.
