Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Nhất Cá Thái Giám Sấm Hậu Cung

Chương 32



Trong sân vừa mới diễn ra chém giết điên cuồng, hiện giờ trông giống như làsâm la điện, âm trầm đến đáng sợ. Đám thích khách, bất kể là bị thương hay vẫncòn đang hoàn hảo, tất cả đều bị treo trên cây to trước đại điện, bị vô số quỷvệ bao vây vào bên trong, ánh mắt như hổ rình mồi, chúng chỉ đợi chủ nhân ralệnh một tiếng, sẽ ngay lập tức cùng tiến lên hút sạch hồn phách của đám thíchkhách, biến chúng thành linh lực tu luyện.

Nha hoàn trong viện, có hai người đã bị hương tiêu ngọc vẫn khi bị đám thíchkhách thúc ngựa xông vào va trúng. Đám còn lại đều đã sớm được Lý Tiểu Dân anbài đi ẩn núp ở hậu đường, không cho xuất hiện. Nếu không, gặp phải tình cảnhđáng sợ như thế này, chỉ sợ là bị dọa chết mấy lần rồi.

Lý Tiểu Dân đứng trong viện, sắc mặt âm trầm như nước, đi tới trước mặt đám áođen, sau đó kéo khăn che mặt của hắn xuống, lập tức một khuôn mặt xa lạ xuấthiện, căn bản là Lý Tiểu Dân chưa từng gặp qua người này.

Cúi đầu nhìn hắn, Lý Tiểu Dân cười lạnh nói: "Nói đi, lại lịch của ngươi, aira lệnh, muốn tới giết ta ư?"

Người áo đen nhắm mắt không nói, dáng vẻ như sẵn sàng chịu chết, nhưng mà thânthể hắn vẫn liên tục run rẩy, chứng tỏ là hắn trong lòng đang rất sợ hãi.

Lý Tiểu Dân lại cười lạnh nói: "Ngươi nghĩ rằng chết mà không thể nói sao?Tốt, động thủ cho ta, khiến chúng phun hết những điều chúng biết ra!"

Hơn trăm tên quỷ vệ ầm ầm lao tới, trong tay cầm linh đao, bắt đầu lột da, lócxương đám thích khách, dùng hình để bức cung.

Nhất thời, tiếng kêu thảm thiết vang lên khắp sân, tiếng kêu vang trời. Nếukhông phải là có cấm chế bảo vệ sân, chỉ sợ là đám nha hoàn trong phủ, chắcđều đã bị dọa chết khiếp rồi.

Chung quanh đầy máu tươi, đến cả bùn đất trong sân cũng nhuộm đầy máu đỏ. Gâncốt, cơ thể từng khối từng khối nằm trên đất. Trên mặt đất tất cả đám người áođen đều kêu thảm, chúng chỉ cầu khẩn được chết mà thôi.

Không bao lâu, lập tức quỷ vệ có bẩm báo lên, nói rằng đám kia đã khai, thì rađây là một nhóm sát thủ, được người khác thuê, đến đây để giết Lý Tiểu Dân. Vìthế người thuê là ai, chúng cũng không biết.

Trong lòng Lý Tiểu Dân rất buồn bực, hắn đi đến trước mặt tên thích khách thủlĩnh kia, thân thể hắn đã bị treo lên, mà hơn phân nửa cơ thể và xương cốt đãbị Tằng tướng quân đánh lệch, thân thể như một đám huyết nhục đang giãy dụa,nếu không phải là hàm của hắn đã bị đá lệch, chỉ sợ là tiếng kêu thảm cũng đãkhiến người ta điếc tai.

Lý Tiểu Dân vung tay lên, Tằng tướng quân cười hắc hắc gian ác, hắn phi lạigần, đấm một đấm vào hàm rồi hung hăng nói: "Không được kêu! Chủ nhân hỏi gì,người biết điều thì trả lời thành thật ngay!"

Tên thích khách kia đã sớm không còn dám tức giận, hắn hít thở cả nửa ngày,sau đó cười cầu tài trước mặt Lý Tiểu Dân, trong lòng rất hối hận, nghẹn ngàonói: "Tiểu nhân đáng chết, mạo phạm đến hổ uy của công tử, mong công tử thathứ! Tiểu nhân tự biết tội mình quá lớn, chỉ mong công tử ban cho cái chết!"

Lý Tiểu Dân cười nói: "Nói đi, là ai sai các ngươi đến giết ta? Nói, ta sẽ chongươi thoải mái!"

Đến lúc này, tên thích khách cũng không còn cố kị đến luật lệ phải bảo toàn bímật cho cố chủ nữa, hắn nhanh miệng nói: "Là Chu Trường An công tử của VọngLăng thái thú, hắn đã bỏ ra giá lớn, mời nhóm sát thủ chúng ta đến ám sát côngtử!" nguồn t r u y ệ n y_y

Lý Tiểu Dân ngẩn ra, thật sự là không thể tượng tượng ra được là hắn. Chínhmình cũng hắn cũng không có cừu hận gì, vì sao hắn lại thuê sát thủ đến ám sátmình chứ?

Hắn cẩn thận thẩm vấn, sau đó mới biết, Chu Trường An đã được tình báo của hắnở trong cũng đã báo cáo, nhận ra là Chân Bình công chúa có tình nhân bí mật,trong lòng vừa đó kị vừa oán hận, vì thế thầm nghĩ muốn nhanh chóng diệt trừchướng ngại trở thành phò mã của hắn.

Chỉ là đến tận hôm nay, hắn cũng không biết được tình nhân bí mật của ChânBình công chúa là ai, vì thế hắn đến hôm nay mới được tình báo cho biết phủ đệcủa tình nhân bí mật của Chân Bình công chúa, hận ý cùng đố kị bùng lên, vìthế tự mình tìm đến tổ chức sát thủ, muốn bọn họ đi theo tên thủ hạ của mình,đem tất cả người trong phủ đó giết hết, giải đi mối hận trong lòng.

Mới nói tới đây, bỗng nhiên Lâm Lợi dẫn theo một người từ ngoài tiến vào, sauđó đưa hắn đến trước mặt Lý Tiểu Dân, cười nói: "Chủ nhân, tôi thấy người nàydáng vẻ khả nghi, hắn vẫn trốn mãi ở bên ngoài cửa phủ để theo dõi, cho nênmới bắt hắn vào đây, thỉnh công tử xử lý!"

Tên thích khách đầu bạc vừa thấy hắn, thở dài một tiếng, đầy hận ý nói: "Têncẩu nô tài này, theo dõi ai không theo, lại ***ng ngay phải sát tinh này, đámngười chúng ta, đều bị ngươi hại đến khổ!"

Lý Tiểu Dân quay đầu nhìn lại, dáng vẻ người kia sợ hãi vô cùng, trên mặt đãkhông còn chút máu nào, chỉ lo dập đầu cầu xin, một câu cũng không nói rõđược.

Lý Tiểu Dân vẫn kiên nhẫn hỏi, biết được hắn là gia nô của Chu Trường An, bởivì thông minh lanh lợi, được Chu Trường An phái đi theo dõi Chân Bình côngchúa. Hôm nay bắt gặp nàng cùng Lý Tiểu Dân gặp mặt, vì thế liền chuyển quatheo dõi Lý Tiểu Dân, mai khi đến tận phủ của Lý Tiểu Dân, sau đó thì trở vềbẩm báo cho Chu Trường An, rồi lại dẫn theo đám sát thủ đến để giết hết ngườitrong phủ.

Trong lòng Lý Tiểu Dân rất kỳ quái, nếu là Chu Trường An muốn giết mình, vẫncòn có khả năng, chỉ là khi ở sông tần hoài, vì sao hắn lại muốn giết cả haivị công chúa, làm vậy thì hắn được lời gì chứ?

Vì muốn hiểu được vấn đề, hắn lại ra lệnh cho thủ hạ thẩm vấn thật kỹ tên tùbinh, nhưng chỉ là kết quả lại làm hắn thất vọng: Sự kiện xảy ra trên sông TầnHoài, cũng không phải là do bọn chúng làm ra. Cho nên ai muốn mưu sát hai vịcông chúa, bọn chúng cũng không biết nhiều hơn Lý Tiểu Dân.

Lý Tiểu Dân lắc đầu thở dài, nhìn qua đám người áo đen đang kêu gào, nghĩ đếnviệc mấy tên phàm nhân mà cũng dám có chủ ý với mình, trong lòng lại cười lạnhmột tiếng, quay đầu lại nói với tằng tướng quân: "Những người này giao cho cácngươi, muốn xử lý như thế nào thì tùy các ngươi!"

Một đám ác quỷ, hoan hô rầm trời. Tất cả đều xông tới, tranh nhau hút hết hồnphách, biến chúng thành linh lực để tăng cường sức mạnh.

Lý Tiểu Dân vốn không thích bọn họ làm như vậy, ngày thường cũng có nghiêmlệnh dạy bảo, kêu bọn họ không được thương tổn người vô tội, miễn cho trờiphạt. Chẳng qua là những người này là ác nhân, hiện tại cũng thừa tội chết, cóbị hút hết hồn phách cũng không thể nói gì được.

Hắn xoay người đi vào bên trong sảnh, tiếng kêu gào bên ngoài cũng dần dầnbiến mất, trong lòng lại than thở, thầm nhủ với mình: "Chu Trường An luôn làmột cái ẩn hoạn, hay là sớm ngày diệt trừ vậy!"

Chu Trường An đứng ở trước cửa tiểu viện của mình, dáng vẻ trông chờ, mong thủhạ sớm về báo tin mừng là tình địch đã chết.

Chỗ ở của hắn hiện tại, chính là cố trạch của Chu gia, cũng đã vài đời ở đâyrồi. Phụ thân hắn ba năm trước đã đến vọng lăng nhận chức, vài ngày nữa sẽ trởvề đây, hiện giờ ở bên trong phủ đệ này, chỉ có hắn cùng với một ít nữ quyến,hơn nữa còn có một vị lão hữu của phụ thân dừng chân tạm ở nơi đây.

Đợi rất lâu, nhưng cũng không thấy có người báo lại, mà tên gia nô mình pháiđi dẫn đường cũng không trở về. Trong lòng Chu Trường An cảm thấy có gì đó bấtổn, không biết là có chuyện ngoài ý muốn gì đây.

Mãi cho đến tối, hắn vẫn chưa thấy người báo về. Chu Trường An cũng không cóbiện pháp, chỉ đành ăn cơm chiều qua loa, rồi về phòng nghỉ tạm, đồng thời cònphái mấy tên gia nô đi nghe ngóng tin tức của đám sát thủ, hy vọng là không cóchuyện gì xảy ra.

Bóng đêm buông xuống, bóng tối bao trùm cả chu phủ.

Đột nhiên, một thanh âm lạnh lẽo truyền đến trong đêm tối: "Quỷ mị phương nào,dám đến nơi đây làm loạn!"

Chu Trường An từ trên giường nhỏm dậy, nghe ra được thanh âm kia là của vị lãohữu của phụ thân, một vị đạo nhân vân du tứ hải. Nghe nói là đạo nhân này tuykhông xuất thân từ đạo môn gì nổi danh, đệ tử trong phái cũng rất thưa thớt,pháp thuật bản thân cũng rất cao cường, luôn nhàn nhã, thích dạo chơi tứ hải.Gần đây mới tới Kim lăng, vốn định đến gặp phụ thân của Chu Trường An, ai ngờlà hắn lại đi đến Vọng Lăng nhận chức, vì thế đành ở lại vài ngày, đợi vàingày sau để gặp nhau trò chuyện.

Chu Trường An biết người này tinh thông đạo pháp, một khi đã bị hắn nói là quỷmị, vậy thì đích thức là có quỷ, vì thế trong lòng cảm thấy rất lạnh lẽo,nhưng mà hắn cũng tin tưởng vào đạo nhân này, vì thế vội vàng chạy ra cửa, xemnơi đó rút cục gặp phải chuyện gì.

Chạy chưa được vài bước, hắn liền thấy đạo sĩ đang đứng trong viện, pháp bàotung bay, trong tay cầm bảo kiếm, vẻ mặt ngưng trọng, trầm giọng nói: "Các hạlà người sống, sao lại làm bạn với đám quỷ mị, ban đêm xông vào gia định quanlại?"

Mà đứng đối diện hắn, Lý Tiểu Dân đang đeo mặt nạ quỷ, đứng giằng co với hắn.Nhưng thấy đạo nhân này đạo quan cao ngất, tóc trắng như tuyết, hàm râu trắngtung bay, dáng vẻ tiên phong đạo cốt, Lý Tiểu Dân cũng có thể cảm thấy tiênlực rất mạnh mẽ trên người hắn, vì thế trong lòng cũng rất kinh ngạc.

Đêm nay hắn tới đây, chính là thừa dịp người khác không biết, thu thập tínhmạng của Chu Trường An, miễn cho hắn khỏi giở trò sau lưng mình, hãm hại nhữngnữ nhân của mình. Ai ngờ lại gặp cao thủ, trong lòng cũng cảm thấy khó khăn,trầm giọng nói: "Đắc tội! Chúng ta đến đây hôm nay, nguyên là vì ân oán cánhân, muốn diệt trừ một người xấu, chuyên ám toán người khác. Thỉnh đạo trưởngngài tạm đứng qua một bên, không cần nhúng tay vào chuyện này, có được không?"

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...