Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Nhẫn Giới Dâm Ký

Chương 4 : Hệ thống sức mạnh



Chương 3 : Hệ thống sức mạnh

Ngay lúc Naruto còn đang sung sướng đắm chìm trong cảm giác ấm nóng co rút nơi sâu thẳm tử cung Hinata, hệ thống đột nhiên vang lên một tiếng “ting” giòn tan:

【Lần đầu song tu hoàn tất – thưởng x3: +300kg khí lực!】

Cả người hắn như bừng sáng. Hai mắt lóe lên vẻ điên cuồng khó giấu, vừa tiếp tục thúc long trụ không ngừng vào mật huyệt đang ướt đẫm và co bóp liên hồi của Hinata, vừa cúi xuống ngậm lấy một bên nhũ phong mềm mại, đầu lưỡi xoay vòng mút mạnh.

Mùi thơm cơ thể thiếu nữ, vị ngọt từ đầu nhũ làm hắn như nghiện, ngấu nghiến như kẻ đói lâu ngày được ban thưởng mỹ thực.

“Ưm… Naruto… Em… không chịu nổi nữa… a… aaaa…” – Hinata rên rỉ ngắt quãng, toàn thân không còn sức lực, nhưng lại quấn chặt lấy hắn như sợ hắn dừng lại, hai chân kẹp chặt bên hông, đón nhận từng cú thúc mãnh liệt xuyên sâu vào tử cung.

Naruto híp mắt, trong đầu đã bắt đầu tính toán.

Hiện tại, dưới thân hắn – Hinata đang không chỉ thỏa mãn nhục thể, mà còn đang hấp thu tinh dịch của hắn, Chakra nàng cũng đang dần tăng lên, tuy chỉ là một chút, nhưng đủ để chứng minh điều hệ thống đã nói là hoàn toàn có thật. Tinh dịch hắn là thuốc bổ, là chân nguyên lực sống!

“Cứ mỗi lần lấp đầy là được thưởng 100kg khí lực… Vậy thì…” – Hắn nhếch mép, vừa đẩy mạnh long trụ như muốn xuyên thẳng vào linh hồn nàng, vừa nghĩ.

“Mười lần là một tấn… Một tấn khí lực! Ha… Ha ha… Quá ngon rồi!”

Ý niệm này như sét đánh giữa trời quang, mở ra cho hắn một con đường bá đạo không thể ngăn cản. Trong đầu, những hình ảnh trong quá khứ lần lượt hiện lên – những trận chiến sinh tử giữa những kẻ mạnh nhất.

Might Guy mở tới Tử Môn, một thân thể thuật khiến Madara suýt bị đá tan xác. Sau đó là Momoshiki, Isshiki – toàn bộ đều không sợ ảo thuật hay nhẫn thuật, chỉ có quyền cước mới thực sự hiệu quả.

“Bọn Otsutsuki căn bản không sợ ảo thuật, nhẫn thuật chỉ là trò trẻ con trước mặt chúng… Nhưng thể thuật… thể thuật mới là vương đạo!”

Nếu hắn có thể lực đủ mạnh, một quyền liền nghiền nát mọi kẻ địch. Không cần nhẫn thuật, không cần kết ấn, chỉ cần một cú đấm!

“Không chết một quyền, thì hai quyền! Không đổ trong một đêm, thì ta đụ đến sáng!”

Naruto siết chặt eo Hinata, thúc vào như điên cuồng, như muốn thông thẳng đến tận tâm can nàng. Mỗi cú đâm đều khiến nàng cong lưng rên rỉ, nước mắt chảy dài nơi khóe mắt, toàn thân nóng hừng hực như bị thiêu đốt.

“Ah… ahhh… Naruto… Em… sắp… sắp nữa rồi…!”

“Vậy thì em cứ lên đỉnh đi, Hinata…” – Giọng hắn khàn đặc, thô bạo, đầy chiếm hữu – “Anh sẽ lấp đầy em thêm một lần nữa… và lại thêm 100 kg khí lực nữa!”

Mặt trời lên cao rồi ngả về tây, ánh nắng xuyên qua khe cửa sổ chiếu lên thân thể trần trụi quấn lấy nhau trên giường. Ga trải giường đã ướt đẫm bởi mật dịch và tinh dịch hòa lẫn vào nhau, tạo nên một khung cảnh dâm mỹ đến không thể tưởng tượng. Nhưng hai người vẫn không dừng lại.

Hinata lúc này đã hoàn toàn khác biệt so với thiếu nữ nhút nhát ban đầu. Qua mỗi lần bị xuất đầy tử cung, cơ thể nàng như mở khóa một cánh cửa khác – càng hấp thu tinh dịch, lại càng khát cầu nhiều hơn.

Mật huyệt nàng lúc này đã trở nên cực kỳ mẫn cảm, chỉ cần một cú thúc nhẹ liền run rẩy rên rỉ, hai má đỏ ửng, mắt mơ màng, hơi thở dồn dập như bị thiêu cháy trong ngọn lửa dục vọng.

“Naruto… Để em… lần này… em muốn ở trên…”

Giọng nàng khẽ run, nhưng đôi mắt đã không còn nét ngại ngùng nữa, mà là lấp lánh ánh nước, ánh lên sự si mê điên cuồng. Không đợi hắn phản ứng, nàng đã chủ động đẩy hắn nằm ngửa xuống, rồi kẹp lấy long trụ vẫn còn cương cứng đỏ bừng kia, từng chút một ngồi xuống.

“Ư… aahh…” – Mật huyệt bị căng mở, tử cung lập tức co lại hút mạnh lấy đầu khấc, như đã quen thuộc với việc được lấp đầy.

Nàng bắt đầu chuyển động – ban đầu còn chậm rãi, như muốn cảm nhận từng tấc thịt nóng bỏng trong người mình, nhưng chẳng bao lâu sau, động tác đã trở nên dâm loạn, uốn éo như rắn nước, hông nàng lắc qua lắc lại, rồi dập xuống liên hồi, phát ra âm thanh “bạch bạch” dâm mỹ đến nghẹt thở.

“Ưm… Naruto… Long trụ của anh… thật tuyệt… nữa… em muốn nữa…”

Nàng không còn là Hinata nhút nhát mà hắn quen thuộc nữa – giờ đây là một dâm phụ non nớt, vừa mới bị đánh thức bản năng, lại như rơi vào hố sâu dục vọng không đáy. Nhũ phong nảy lên theo từng cú nhấp, hai tay nàng chống lên ngực hắn, miệng hé mở rên rỉ thành tiếng như muốn quyến rũ hắn chết trong khoái lạc.

Naruto nhìn nàng, chỉ cảm thấy dục hỏa bốc thẳng lên óc. Hắn bật người ngồi dậy, ôm nàng từ phía sau, hai tay siết lấy eo nhỏ mảnh mai rồi bắt đầu thúc từ dưới lên. Lực đạo như mãnh thú, khiến Hinata ngửa cổ thét khẽ, thân thể mềm mại đong đưa theo nhịp đâm của hắn.

“Aahhh… nữa… nữa nữa nữa! Em… muốn được lấp đầy…!”

“Tốt… vậy thì anh sẽ đổ đầy em… đến khi em không thể rời khỏi giường…”

Từng đợt tinh dịch nóng rực lại trào ra, bắn sâu vào tử cung đang co rút tham lam. Mỗi lần xuất xong, Hinata lại càng dính lấy hắn hơn, như con mèo động dục, cứ đòi hỏi không ngừng.

Cứ thế từ sáng đến chiều, cả hai không hề rời nhau lấy một lần, ôm siết lấy nhau mà đụ đi đụ lại không biết mệt. Mỗi lần long trụ rút ra, lại bị mật huyệt hút trở vào như đói khát. Hinata nằm đè trên hắn, nhũ phong ép lên ngực, môi mấp máy rên rỉ những lời yêu dâm đãng, mà Naruto chỉ thấy thân thể nàng – mềm mại, non nớt, lại nóng bỏng đến mức khiến người phát điên – quả thực là tuyệt phẩm trời ban.

Tới tận khi ánh tà dương hắt qua khung cửa sổ, vàng rực cả gian phòng nhỏ, hai thân thể vẫn còn quấn lấy nhau mới dần dừng lại.

Bên dưới lớp ga nhàu nát, hai cơ thể trần truồng thở dốc, mồ hôi hòa cùng tinh dịch, mật dịch vương đầy trên đùi, bụng, thậm chí tràn cả ra đệm, tạo nên một khung cảnh hỗn độn dâm mỹ không thể miêu tả bằng lời.

“Ọc…”

Tiếng bụng kêu vang lên bất ngờ, khiến cả hai thoáng ngẩn người.

“Ọc ọc…”

Lần này thì không phải của riêng ai nữa. Naruto và Hinata đồng thời đỏ mặt – cơ thể sung sướng, nhưng dạ dày thì đã trống rỗng từ lâu. Không khí dục vọng lập tức bị kéo trở lại hiện thực phũ phàng.

“Chúng ta… chưa ăn gì cả…” – Hinata thì thầm, tay nhẹ vuốt lên bụng phẳng lì mà rỗng tuếch.

Naruto bật cười, nhưng nụ cười ấy cũng hơi gượng gạo. Hắn vuốt nhẹ mái tóc rối bời của nàng rồi đứng dậy, kéo tấm chăn che lấy phần hạ thể vẫn còn hơi run rẩy.

“Thôi thì… ăn no rồi hẵng làm tiếp.”

Nói thì nói vậy, nhưng khi long trụ từ từ rút khỏi mật huyệt đỏ hồng của Hinata, tiếng póp khẽ vang lên cùng dòng tinh dịch trào ra chảy theo khe mông xuống đùi khiến nàng run rẩy cả người, mềm nhũn không đứng nổi. Hắn phải cúi xuống ôm nàng dậy, vỗ mông cười khẽ.

“Đúng là đồ nghiện…”

Hinata chỉ lí nhí úp mặt vào ngực hắn, mặt đỏ bừng không nói nên lời. Từ tiểu thư nhút nhát thành dâm phụ quấn lấy không buông, nàng còn chẳng dám nhìn hắn quá lâu.

Cả hai thay đồ, nhưng nội y đã vương đầy chất lỏng nên đành vứt bỏ, mặc tạm lại y phục ngoài. Dù vậy, Hinata đi vẫn còn khập khiễng, mỗi bước như có chất lỏng trào ra, khiến nàng ngượng muốn chết.

“Giờ thì… ăn cái gì đây?” – Hinata vừa nói, vừa ôm bụng, cố gắng đi chậm hết mức.

Naruto thở dài. Hắn hiện giờ đúng là nghèo rớt mồng tơi, tiền bạc chẳng có, nhà thì mới thuê, bữa sáng còn chưa ăn, giờ chỉ có… khí lực.

Nhưng hắn không ngu.

“Đi thôi.” – Naruto nắm tay Hinata, kéo nàng đi về hướng cửa. “Anh biết một chỗ.”

“Đi đâu vậy…?”

“Bờ suối gần làng. Chỗ đó có nhiều cá lắm.” – Hắn quay đầu nháy mắt. “Lâu rồi không câu cá… mà lần này, anh có người đẹp ngồi cạnh rồi.”

Hinata cười khúc khích, ánh mắt dịu dàng, tay siết lấy tay hắn không buông.

Trời chiều dịu mát, cả hai rời khỏi căn nhà nhỏ ngập tràn dấu vết hoan ái, tay nắm tay như đôi tình nhân thật sự, từng bước tiến về bờ suối

Cá trong suối lượn lờ, tung tăng dưới làn nước trong vắt, nhưng trong mắt Naruto lúc này lại chẳng khác gì vài món khai vị lượn lờ chờ hắn thu lấy.

Cơ thể được khí lực cường hóa, lại cộng thêm tố chất thân thể vốn dĩ đã mạnh sẵn, hắn cảm giác bản thân nhẹ bẫng như hạc giấy trong gió, tốc độ phản xạ, nhãn lực, cả độ chuẩn xác đều vượt xa thường nhân.

Một cú chụp tay, một cú lướt chân, chỉ mấy lượt đã có ba con cá béo mập bị hắn bắt sống. Hinata đứng bên chỉ biết tròn mắt nhìn, bàn tay che miệng, ánh mắt ngưỡng mộ lấp lánh như ánh sao.

“Thế này… không cần câu cần gì nữa sao?” – nàng khẽ nói, giọng đầy kinh ngạc.

Naruto chỉ cười, xắn tay áo lên rồi bắt đầu dựng giá quay, nhóm lửa, xiên cá lên nướng. Hắn thò tay lôi ra mấy lọ gia vị đã thủ sẵn trong túi cuộn – một chút muối, tiêu, ít thảo mộc nghiền khô, và dầu mè.

Tay nghề từ kiếp trước làm chủ trại đã được dịp phát huy. Mùi cá nướng thơm lừng nhanh chóng lan ra giữa không gian núi rừng chiều mát.

Hinata lúc đầu còn e dè, sau khi cắn thử một miếng thì hai mắt lập tức sáng lên. Miếng thứ hai, thứ ba – nàng không dừng lại nữa. Trong chốc lát, ba con cá to chỉ còn trơ lại xương trắng sạch bóng, ngay cả vây cũng bị nàng nhằn kỹ càng.

“Ngon… thật sự ngon quá!” – nàng ngượng ngùng lau mép, mặt đỏ hồng. “Em… không ngờ mình ăn nhiều vậy…”

Naruto cười cười, trong lòng lại thầm lẩm bẩm.

“Đại vị vương chính hiệu mà… Hinata của ta, ăn ba con chỉ mới là khai vị thôi.”

Trong đầu hắn lập tức nhớ đến những cảnh trong nguyên tác – Hinata ăn mười mấy hai chục tô ramen trong một lần, khiến cả tiệm Ichiraku phải trố mắt. Người khác có thể tưởng là sức ăn lớn, nhưng Naruto hiểu – đó không phải vì nàng tham ăn, mà là do Byakugan.

Mắt nàng – không phải mắt thường.

Byakugan của Hinata là một trong những cặp thuần khiết nhất trong cả tộc Hyuga, lượng Chakra vận hành để duy trì cũng vượt xa người bình thường. Khi mở toàn lực, Byakugan không chỉ tiêu hao Chakra mà còn rút năng lượng sống trực tiếp từ thân thể – nguyên nhân khiến nàng hay bị kiệt sức, thậm chí là ngất xỉu trong lúc chiến đấu.

“Chẳng trách… nàng luôn phải ăn nhiều. Cũng chẳng trách sau này lại bị Tenseigan để ý.”

Hắn nhớ rõ – Tenori từng mưu tính cướp mắt Hinata để kích hoạt Tenseigan, loại huyết nhãn chỉ có thể thức tỉnh khi một người sở hữu Byakugan thuần chủng tiếp nhận Chakra từ tộc Otsutsuki.

“Nhưng lần này…” – Naruto liếc nhìn Hinata đang ngồi trên đá, gió nhẹ phất qua mái tóc nàng, khiến nhan sắc yêu kiều càng thêm mị hoặc.

“… mật huyệt nàng đã bị chiếm đóng rồi.”

Hắn nở nụ cười tà. Mỗi lần xuất tinh vào cơ thể Hinata, tử cung nàng lại hấp thu một phần khí lực cùng sinh lực thuần dương. Không chỉ bổ sung thể năng mà còn làm vững gốc rễ Chakra. Hắn không chỉ khiến nàng sung sướng – mà là khiến nàng mạnh lên thật sự.

Mỗi lần song tu, Byakugan sẽ càng ổn định, càng tiêu hao ít hơn, càng không thể bị kẻ khác cướp đoạt.

“Chỉ cần ta còn ở đây… thì chẳng ai cướp được nàng. Tenseigan?” – Hắn khịt mũi, ánh mắt lóe lạnh – “Mắt đó, đừng mơ.”

Hinata ngẩng đầu nhìn hắn, thấy nụ cười nhẹ cùng ánh mắt kiên định kia, trong lòng như có dòng nước ấm chảy qua. Nàng rướn người dựa sát vào hắn, thì thầm:

“Naruto… Em cảm giác mình… ngày càng yêu anh hơn…”

Hắn ôm nàng vào lòng, ngón tay khẽ vuốt nhẹ cằm nàng, cười khẽ:

“Đêm nay… ăn no rồi, nên em lại có sức… làm tiếp rồi phải không?”

Gò má nàng lại đỏ bừng, nhưng không phản đối.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...