Nhẫn Giới Dâm Ký
Chương 32 : Vậy là thật chơi tam nin?
Chương 31 : Vậy là thật chơi tam nin?
Sáng sớm.
Ánh nắng lờ mờ xuyên qua cửa sổ, rọi vào căn phòng còn vương mùi dâm dịch nồng đậm. Naruto mơ màng mở mắt, đầu óc vẫn còn lờ đờ vì đêm qua bị hút đến mấy lượt tinh nguyên.
Thế nhưng… thứ đầu tiên hắn cảm nhận được, không phải là ánh sáng, mà là—
“Chụt… chụt… chụt…”
Một cảm giác ướt mềm, mơn trớn ngược từ dưới lên, từ sâu bên trong long trụ vẫn còn nằm yên trong huyệt đạo nóng hổi, từng nhịp lưỡi rắn nhỏ bé mút nhẹ, xoắn quanh, liếm đều khiến hắn tê liệt hoàn toàn.
Phía trên — một thân thể trắng nõn như ngọc, đang quấn chặt lấy hắn, hai tay như dây leo bám chặt vào cổ, hai chân vắt ngang eo, mông tròn cứ nhịp nhàng dập xuống, hông mềm mại ma sát đều đều, giữ nguyên long trụ bên trong không cho rút ra.
Naruto mở mắt, miệng còn chưa kịp thở ra hơi thì…
“Đinh!”
Âm thanh hệ thống chợt vang lên trong đầu hắn như tiếng sấm giáng thẳng vào linh hồn.
[Hệ Thống Song Tu Hoàn Mỹ]
“Chúc mừng ký chủ!”
“Thành công chiếm đóng một trong Tam Nin huyền thoại: OROCHIMARU!”
“Nguyên tác thay đổi triệt để!”
“Vòng xoay vận mệnh bị bẻ cong!”
[Phần thưởng: x2 sức mạnh hiện tại!]
Hiện tại lực lượng: cấp 2 HÀNH TINH!
“…”
Naruto cứng người.
Trợn lồi mắt.
“…Cái… mẹ gì?!”
Hắn rất muốn la lên, nhưng cái mông trắng nõn kia lại vừa dập xuống thêm một lần, long trụ bị hút chặt, lưỡi thịt bên trong lại ngoáy nhẹ — khiến toàn thân hắn run bắn, suýt nữa thì phun thêm một đợt nữa.
Nhưng điều khiến hắn khiếp đảm không phải là khoái cảm, mà là…
“Orochimaru?!!” – hắn há miệng, nghẹn giọng – “Cái mỹ nữ trắng nõn này… là Orochimaru á?!”
Trước mặt hắn là một yêu nữ tóc dài đen nhánh, da thịt trắng mịn như ngọc, đường cong yêu mị, ánh mắt nửa ngây nửa dâm, miệng khẽ cong thành một nụ cười mê hoặc…
Y hệt Yuuko Ichihara trong truyện tranh hắn từng đọc…!
“Đậu xanh…!!”
Hắn muốn giãy ra.
Nhưng eo lại bị siết chặt. Chân mỹ nữ quấn quanh hắn như xà, bên trong vẫn cứ rít lấy long trụ, mà cái lưỡi rắn kia vẫn liếm liếm chui sâu, từng cái mút như đòi mạng.
Hắn chỉ có thể nằm im run rẩy, vừa sướng vừa rợn, trong lòng kêu gào:
“Đây là cái thể loại gì vậy… trời ạ?!”
Hắn khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, cố trấn tĩnh hỏi:
“…Ngươi… là Orochimaru?”
Mỹ nữ xà yêu kia ngẩng đầu, mỉm cười ngọt ngào, giọng nhỏ nhẹ mà mị hoặc:
“Đúng rồi á~ Hì hì ~”
“Ngạc nhiên không? Cảm giác không chân thực hả?”
Naruto cứng đơ: “…”
Nàng thì cứ cười, cặp mông vẫn dập nhẹ theo bản năng, như thể thân xác đã quen với việc ngậm long trụ bên trong, hút lấy từng giọt tinh nguyên.
“Ban đầu ta nghe tin ngươi có năng lực cường hóa huyết mạch…” – nàng nói, giọng nhỏ như gió xuân mơn man – “Nhưng sau khi theo dõi thì ta mới biết… năng lực của ngươi còn hơn thế nữa.”
“Cho nên…” – nàng ghé sát môi, liếm nhẹ cổ hắn – “…ta đã đích thân tạo ra bộ thân thể này, ngưng tụ toàn bộ tri thức và kinh nghiệm suốt đời ta tích lũy.”
“Chỉ tiếc là…” – nàng rên khẽ – “…nó chỉ có thể sống được vài ngày mà thôi.”
Naruto há hốc miệng.
“Nhưng không ngờ nhé…” – Orochimaru tiếp tục cười, ánh mắt long lanh – “Tinh dịch của ngươi không chỉ kích hoạt huyết mạch, mà còn có hiệu quả như thôi miên cảm xúc…”
“Nữ nhân nào bị ngươi đụ, bị lấp đầy… sẽ ngày càng si mê ngươi… đúng không, Naruto-kun~?”
Hắn choáng váng.
Vừa run vì cảm giác bên dưới, vừa run vì… cái sự thật điên rồ này.
“Vậy… hiện tại ngươi…?”
Orochimaru nghiêng đầu, mỉm cười khẽ cắn môi, hai má ửng hồng như thiếu nữ mới yêu:
“Ưm~ giờ thì gọi ta là Oro đi…”
“Vì bây giờ…” – nàng rên khẽ, hông lại ép mạnh xuống một cú, long trụ bị hút sâu thêm – “…ta cũng bị cái long trụ này chinh phục hoàn toàn rồi…”
“Không muốn rời… càng bị đụ, càng không dứt được…”
“Thật là năng lực kỳ quái nha~”
Naruto nằm đơ như khúc gỗ, ánh mắt đờ đẫn. Cái thân thể tuyệt mỹ như thần nữ, vậy mà lại là Orochimaru???
Hắn cắn răng, giãy một cái… nhưng lại bị co siết mạnh hơn, cái lưỡi thịt bên trong còn mút ngược lại một cái, khiến long trụ hắn giật mạnh.
“Ưa… ặc…”
“…Thôi…” – hắn rên khẽ – “…kệ…”
“…trai gái gì cũng được…”
“…miễn là sướng là được…”
…
Sảnh viện sáng sớm.
Một buổi sớm vốn nên yên bình như bao ngày, thì nay lại… ngập trong câm lặng khó hiểu.
Kurenai ngồi đó, sắc mặt khó đoán. Ánh mắt trợn tròn. Đôi môi hé mở, nhưng không thốt được chữ nào.
Bên cạnh nàng, Hinata cùng Haku, Hana… và thậm chí là Hiashi – gia chủ tộc Huyga, tất cả đều như hóa đá.
Vì trước mặt họ…
Naruto – thanh niên khiến bao nữ nhân điêu đứng – lúc này đang điềm nhiên bước vào giữa sân, trang phục chỉnh tề, dáng vẻ oai hùng.
Nhưng…
Trên người hắn – là một mỹ nhân bạch ngọc tuyệt thế, mái tóc dài đen nhánh buông rủ, váy kimono hoa văn đỏ thắm, da trắng như tuyết sớm, thân thể cong lên như cành liễu.
Oro.
Đúng, chính là nàng – Orochimaru, đại phản nhẫn nổi danh của Konoha, nay hóa nữ nhân, còn đang ngồi trên người Naruto, hai tay nhỏ ôm chặt cổ hắn như tiểu tình nhân, đôi môi đỏ khẽ rên từng tiếng như còn chưa hồi tỉnh sau một đêm dài bị đụ đến bất tỉnh nhân sự.
Kurenai cảm thấy nhịp tim mình lệch một nhịp.
Mỹ nữ kia… nhìn không hề mất kiểm soát. Ngược lại còn yêu kiều quyến rũ, từng cái uốn éo của eo nhỏ đều tràn đầy mị lực tự nhiên.
Nhưng quan trọng hơn…
Bên dưới lớp váy kimono ấy, long trụ của Naruto vẫn còn bị mật huyệt giữ chặt, không buông ra nổi!
Cả hai người đang cắm dính vào nhau, ngay giữa sảnh đường, như thể đây là điều bình thường nhất thế gian.
Naruto gãi má, cười khổ:
“Ta cũng bó tay rồi… cái xà hạt này hút từ hôm qua tới giờ, chưa có dấu hiệu dừng…”
Oro nghiêng đầu, cười ngọt ngào, má ửng hồng:
“Hì hì~ tại thân thể này còn yếu lắm… cần hấp thu nhiều tinh dịch mới duy trì được…”
“Ngươi chịu khó… sung sướng thêm ít ngày nữa nha~ Naruto-kun…”
Nàng nói xong, giãy nhẹ cái eo, khiến mông cọ sát lên hạ thân Naruto một nhịp, khiến hắn rùng mình, toàn thân nổi gai ốc.
Haku mặt đỏ như cà chua, Hinata thì ôm mặt không dám nhìn.
Kurenai thì nửa ghen, nửa ngơ ngác — nàng đã quen nhìn thấy Naruto ôm Hinata, hay trêu chọc mình, nhưng giờ…
Một trong Tam Nin huyền thoại?
Biến thành nữ?!
Rồi còn cưỡi trên Naruto, mặt mày phê pha thế kia?!
“…Đây là mơ sao? Hay ta bị ảo giác tập thể?”
Còn Hiashi — ánh mắt đầy khí chất uy nghiêm của gia chủ tộc Huyga, lúc này lại đang… giật giật liên tục.
Hắn từng thấy Naruto chiếm vợ mình, rồi chiếm mỹ nữ tộc Huyga, thậm chí cả mẹ của cháu trai hắn…
Những điều đó, dù trái đạo lý, hắn còn miễn cưỡng chấp nhận, vì “nam nhân xuất chúng thì hậu cung đông” vẫn còn nằm trong vùng chịu đựng của nhân loại.
Nhưng giờ…
Naruto đụ luôn cả Orochimaru?!
Một người từng là ác mộng của cả làng, biến thành mỹ nữ, rồi si mê Naruto?
Hiashi cảm thấy đầu mình ầm một tiếng, não như bị đổ nước nóng vào, tắc nghẽn hoàn toàn, chỉ biết trơ mắt nhìn mà không phản ứng nổi.
Oro vẫn thản nhiên ngồi đó, xoay xoay eo một cái, mặt khẽ nhăn lại khoái cảm, rồi quay sang mỉm cười với mọi người:
“Đợi khi thân thể này hồi phục hoàn toàn…” – nàng liếm môi – “…thiếp sẽ trả Naruto cho các ngươi, từng người một~”
“Còn bây giờ…” – nàng nhếch môi, “hơi” một tiếng đầy ý tình – “thiếp tính gia nhập lại làng Lá nha~”
ẦM!!!
Tin sét đánh.
Tất cả mọi người trợn mắt, há hốc miệng.
Orochimaru – đại phản nhẫn.
Bị đụ đến mê man, giờ còn muốn quay về làng?
Kurenai lẩm bẩm, không biết mình đang tỉnh hay mơ:
“…Thế giới này… đảo lộn thật rồi.”
…
Vài ngày sau…
Tại Hokage đại lâu, không khí hôm nay cực kỳ nặng nề, dù nắng ngoài trời vẫn rọi xuống từng ô cửa kính cổ kính.
Khói thuốc lượn lờ bay ra từ miệng chiếc tẩu quen thuộc của Hiruzen, nhưng khác với vẻ điềm nhiên mọi ngày — hôm nay ông trợn mắt, ánh nhìn lạnh lẽo như muốn đốt thủng người trước mặt.
Danzo, tay áo phủ kín, một con mắt dán băng vẫn che lại, ngồi đối diện, bình tĩnh trình báo.
“…Tình hình hiện tại, đại khái chúng ta có thể xác nhận một điều…” – hắn nói, giọng khô khốc – “…Orochimaru đã hoàn toàn biến thành nữ giới.”
Hiruzen gật nhẹ, mặt không biểu cảm. Chuyện này ông đã nghe phong phanh, nhưng giờ là báo cáo chính thức từ thám báo Root, càng khiến lòng ông thêm chấn động… mà cũng có phần chua chát.
“…Sau đó thì… bị Naruto ‘bắt về’.”
Danzo nói đến đây, rõ ràng dừng lại nửa nhịp, rồi ho khẽ, ánh mắt lướt sang bên, không nói tiếp. Nhưng Hiruzen đã hiểu.
Tất cả đều hiểu.
Cái gì xảy ra sau khi Orochimaru bị Naruto “bắt về”, không ai nói… nhưng ai cũng biết.
Trong lòng Hiruzen trầm xuống. Orochimaru – thiên tài siêu cấp của Konoha, là đệ tử xuất sắc nhất từng được ông dạy dỗ, đồng thời cũng là niềm tiếc nuối sâu nhất trong đời Hokage Đệ Tam.
Năm xưa, Orochimaru từng cạnh tranh để ngồi vào ghế Hokage. Và ông biết rất rõ — người phá nát cơ hội đó… chính là Danzo đang ngồi trước mặt.
Tất cả những lời vu oan về “thí nghiệm nhân thể học”, “tra tấn tù binh”, “giết người để nghiên cứu tế bào” — nghe thì ghê rợn, nhưng trong mắt Hiruzen và Danzo, đó chỉ là bình thường.
Thậm chí… chính họ từng bí mật thí nghiệm tế bào Đệ Nhất lên gia tộc Senju, vì muốn khôi phục dòng máu Mộc Độn huyền thoại.
Kết quả — gần như toàn bộ Senju bị xóa sổ. Dự án bị buộc phải hủy bỏ vì thiệt hại nhân lực quá nặng.
Chỉ còn lại một Yamato trong Anbu là sống sót.
Hiruzen kéo hơi thuốc thật dài, ánh mắt xa xăm như đang nhìn về quá khứ chìm trong máu.
“…Vậy…” – ông trầm giọng – “…tình hình cụ thể hiện tại ra sao?”
Danzo thoáng do dự, rồi đáp:
“Thám báo gửi về… cho thấy Orochimaru hiện đang bám Naruto như vợ nhỏ.”
“Thậm chí còn cưỡi lên người hắn suốt ngày, không rời nửa bước, trong nhóm nữ nhân của tiểu quỷ này — y hệt một kẻ tình si.”
Ánh mắt Hiruzen khẽ co lại.
Danzo tiếp lời, giọng trầm thấp:
“Và còn điều này đáng ngại hơn…”
“Quân lực làng Âm Thanh đang bí mật tập kết gần Konoha. Không rõ là để hỗ trợ Orochimaru, hay có mưu đồ gì. Nhưng số lượng đông đến mức… với sức mạnh hiện tại của làng Lá… chỉ e rất khó ngăn cản nếu xung đột bùng nổ.”
Hiruzen im lặng.
Khói thuốc bay mù mịt quanh đầu ông, nhưng không thể che giấu được nỗi trầm tư nặng trĩu.
Một lúc sau — ông đặt mạnh tẩu xuống bàn gỗ mun, ánh mắt lóe lên hàn quang.
“…Được rồi.”
“Để ta tự đi gặp Orochimaru một lần.”
“Dứt điểm mọi chuyện.”
