Nhẫn Giới Dâm Ký
Chương 2 : Hinata lần đầu
Hinata lặng lẽ đứng từ xa, đôi mắt trắng mờ quan sát từng cử động của Naruto. Nàng vốn chỉ định nhìn lén một lát rồi quay về, nhưng không ngờ từng bước chạy, từng lần hắn dồn chakra leo cây, lại khiến tim nàng đập rộn ràng, mặt nóng như lửa.
Đúng lúc ấy, Naruto bỗng dừng lại. Hắn không còn tập luyện nữa, mà quay phắt người, ánh mắt sáng rực như con thú vờn mồi. Trong nháy mắt, hắn lao thẳng về phía nàng.
“Á…!”
Hinata giật mình thót tim, đôi bàn tay nhỏ luống cuống. Trong lòng nàng rối bời, chẳng hiểu sao Naruto lại phát hiện ra mình. Bàn chân nàng run rẩy, đầu óc trống rỗng, chỉ kịp xoay người nấp vội sau một thân trụ gỗ tập luyện.
Tim nàng đập thình thịch, dồn dập như trống trận. Toàn thân run run, hơi thở gấp gáp, tai ửng đỏ đến tận gốc. Trong đầu vang vọng một câu duy nhất:
“Làm sao bây giờ… Naruto… đang đến chỗ mình…!”
Nàng áp sát lưng vào thân trụ, ngón tay siết chặt vạt áo, cố nén tiếng thở. Nhưng càng cố, nhịp tim càng loạn, như chú nai con bị kẻ săn dồn đến đường cùng.
Naruto bước từng bước đến gần, giả vờ ngạc nhiên như thể vừa tình cờ phát hiện ra điều gì.
“Ơ? Hinata… là em sao?”
Giọng hắn vang lên nhẹ nhàng, nhưng đôi mắt lại khác hẳn. Ánh nhìn ấy không còn trong sáng như nguyên bản Naruto, mà là tia sáng dâm tà, từ trên xuống dưới quét qua thân thể nàng. Tóc tím mượt mà, bờ vai mảnh khảnh, đường cong ẩn hiện dưới bộ đồ ninja ôm sát… tất cả đều lọt vào mắt hắn, khiến khóe miệng hắn nhếch lên một nụ cười thèm khát.
Hinata chỉ cảm nhận được ánh mắt ấy đang bám riết lấy mình, càng nhìn càng nóng ran khắp cơ thể. Hai gò má đỏ ửng như lửa đốt, tim đập hỗn loạn. Nàng ấp úng chưa kịp mở lời thì đột ngột, đôi chân mềm nhũn, cả người nghiêng đi.
“Á… a…”
Chưa kịp kêu, nàng đã ngất lịm, ngã gục xuống ngay trước mặt hắn.
Naruto chậm rãi tiến lại, cúi xuống nhìn gương mặt ngây thơ đỏ bừng của nàng. Thấy hơi thở yếu ớt, hắn không hoảng hốt, mà trái lại, nụ cười càng sâu hơn, ánh mắt càng u ám dâm tà.
“Ha… đúng là cơ hội trời ban. Nếu không tận dụng lúc này thì sau này khó mà có dịp khác.”
Hắn chẳng buồn giả vờ tán tỉnh, chẳng cần nói lời ngon ngọt. Trong đầu hắn, chỉ có một suy nghĩ duy nhất: vào thẳng công chuyện mới là nhanh nhất, mới là chắc ăn.
“Hinata… vợ yêu của ta. Đêm nay em sẽ thuộc về ta.”
Hắn cúi xuống, nhẹ nhàng bế bổng nàng lên. Thân thể thiếu nữ mềm mại, hương thơm nhè nhẹ từ mái tóc phả vào mũi, càng khiến hạ thân hắn nóng rực, long trụ giật mạnh như muốn thoát ra ngoài.
Cánh tay rắn chắc ôm gọn nàng, hắn thản nhiên sải bước, mang luôn Hinata về thẳng nhà mình.
Trên môi hắn, nụ cười tà dị lan rộng:
“Hắc hắc… đã đến lúc hệ thống chứng kiến sức mạnh của ta rồi.”
…
Naruto bước vào căn phòng, nhẹ nhàng đặt Hinata nằm lên giường. Ánh sáng mờ ảo hắt qua ô cửa nhỏ, chiếu lên gương mặt đỏ bừng, đôi môi hồng khẽ hé, hơi thở nhè nhẹ phả ra.
Hắn ngồi xuống mép giường, mắt tham lam trượt dọc từ bờ vai mảnh khảnh, vòng eo thon, xuống cặp đùi trắng mịn ẩn dưới lớp vải. Mỗi chi tiết trên cơ thể nàng đều như mồi lửa thiêu đốt long trụ hắn, khiến nó giật mạnh, căng phồng, gân guốc nổi lên như muốn phá tung lớp vải che chắn.
Ngay lúc ấy, bảng hệ thống hiện ra trước mắt:
【Song tu lần đầu – phần thưởng x3】
Ngực Naruto phập phồng, khóe miệng nở nụ cười dâm tà. “Ha… đây chính là khởi đầu. Vợ yêu, em sẽ là người đầu tiên khai mở sức mạnh của ta.”
Bên dưới, thân thể Hinata khẽ cựa quậy. Hàng mi cong run run, rồi đôi mắt trắng mờ mơ màng mở ra.
“Ưm…”
Nàng nhìn thấy Naruto ngay bên cạnh, gương mặt thiếu niên mà nàng thầm thương trộm nhớ, lúc này đang ngồi sát, đôi mắt xanh sáng quắc nhìn thẳng vào mình. Ngay lập tức máu dồn lên mặt, tai đỏ rực, hơi thở gấp gáp.
“Na… Naruto-kun…”
Giọng nàng run run, vừa ngượng vừa sợ. Toàn thân yếu ớt, tứ chi không còn sức, chỉ có thể khẽ nhúc nhích như con mèo con bất lực.
Trong đầu nàng rối loạn: “Sao… sao mình lại ở đây…? Tại sao lại nằm trên giường của Naruto…?”
Naruto cúi người sát xuống, hơi thở nóng hổi phả vào gò má nàng, nụ cười nhếch mép tà mị.
“Đừng lo… từ hôm nay em sẽ thuộc về ta.”
Nàng giật mình, trái tim đập dồn, nhưng thân thể không tài nào kháng cự nổi. Toàn bộ sức lực như bị rút sạch, chỉ còn lại cảm giác nóng ran lan khắp từng tấc da thịt.
Hinata mềm rũ trong vòng tay Naruto, khuôn mặt đỏ bừng như chín mọng, thân thể khẽ run lên từng đợt khi tay hắn chạm vào. Ánh sáng xuyên qua cửa sổ, phủ một lớp bạc lên làn da trắng nõn của nàng, càng làm thân thể ấy thêm phần mộng mị.
“Ngươi… đừng nhìn như vậy…” – giọng nàng run rẩy, thở gấp, hai tay yếu ớt muốn che lấy thân thể đang bị cởi bỏ từng lớp y phục, nhưng rồi lại buông thõng như bị hút hết khí lực.
Naruto không đáp, chỉ mỉm cười dịu dàng. Hắn nhẹ nhàng vuốt ve bờ vai gầy, rồi lần xuống đôi nhũ phong no tròn, sớm đã phát triển vượt bậc so với tuổi. Ngón tay hắn khẽ kẹp lấy nụ hồng đã dựng đứng, rồi xoay tròn, khiến Hinata bật lên tiếng rên ngọt ngào.
“Ư… Naruto-kun… đừng… không được chạm chỗ đó…”
Nhưng tiếng cầu xin của nàng chỉ như khói sương, bị khoái cảm nhanh chóng nuốt chửng. Đôi mắt tím ngà bắt đầu lạc thần, hơi thở dồn dập như đang chạy trốn, nhưng thân thể thì dính sát vào hắn không rời, mật dịch âm ấm đã sớm tuôn ra, khiến nội khố mỏng tang bị ướt đẫm, dán chặt lấy đóa hoa non mịn màng.
Naruto trượt tay xuống dưới, chạm vào nơi đang run rẩy kia.
“Mật huyệt xinh đẹp thật…” – hắn thì thầm, ánh mắt rực cháy ham muốn.
Đóa hoa kia không hề có chút lông nào, mịn màng, múp rụp, khép chặt như đang chờ được ai đó tách ra. Chỉ nhìn thôi cũng khiến hắn muốn cắm phập ngay vào, cảm nhận cái độ ấm nóng ẩm ướt đó quấn chặt lấy long trụ của mình.
Hinata khẽ rướn người khi ngón tay hắn tách nhẹ cánh hoa, để lộ bên trong đỏ hồng, ươn ướt. Đầu nàng nghiêng qua một bên, miệng hé mở, hơi thở đứt quãng, rồi thân thể mềm nhũn, ngất lịm đi vì khoái cảm đột ngột trào dâng.
Trên trán nàng như bốc khói, đôi má vẫn giữ sắc hồng e lệ, vô thức rên rỉ từng tiếng đầy mê hoặc.
Naruto khẽ cười, bàn tay chưa rời khỏi mật huyệt căng mọng kia. Hắn chậm rãi cởi bỏ y phục của mình, để lộ long trụ to lớn, gân guốc, như được đúc bằng hắc thiết, ẩn ẩn gân máu cuồn cuộn.
Hắn cúi đầu, thì thầm vào tai nàng:
“Chỉ cần một lần thôi… nàng sẽ không rời xa ta được nữa đâu, Hinata.”
Ánh sáng vẫn rọi nghiêng qua cửa sổ, phủ lên thân thể trần truồng của Hinata một lớp sáng mơ hồ như khói sương. Nàng nằm đó, hơi thở dồn dập, làn da trắng hồng ửng sắc, đôi chân khép hờ, giữa hai cánh hoa đang khẽ rung rẩy ươn ướt là nơi chờ đợi long trụ của nam nhân đầu tiên trong đời nàng.
Naruto ngồi giữa hai đùi nàng, tay nhẹ nhàng nâng một chân lên, miệng ghé sát vào tai Hinata thổi nhẹ:
“Chuẩn bị đón nhận ta đi, Hinata…”
Dù ngất đi, nhưng cơ thể nàng vẫn run nhẹ khi nghe lời thì thầm ấy. Long trụ to lớn được dẫn tới mép huyệt, nóng hổi, đập thình thịch như dã thú khao khát được chui vào hang động ấm áp.
Hắn ấn đầu khấc vào giữa hai cánh hoa mịn màng không lông, từ tốn đẩy nhẹ. Đầu long trụ nong ra lớp môi huyệt mềm mại, khiến hai cánh hoa từ từ bị tách ra, một cách chậm rãi, đầy thô bạo nhưng không gây đau đớn—mà ngược lại, như chạm đúng mạch khoái lạc trong nàng.
“Ư…ưm…” – Hinata bật ra tiếng rên khe khẽ, thân thể cong lên, hai tay siết chặt ra giường, môi mấp máy như muốn nói gì đó nhưng lại không thể thốt nên lời.
Naruto nhấn thêm một chút, long trụ trơn láng, bóng loáng bởi dịch mật tuôn ra không ngớt từ bên trong nàng, cứ thế ót ót nhóp nhép len lỏi vào sâu hơn. Mỗi lần đẩy vào là mỗi lần mật huyệt bị nong rộng, ôm lấy thân trụ đầy ngoan ngoãn, như thể chính nó cũng ham muốn được lấp đầy.
Nàng không gào thét, không đau đớn, chỉ rên rỉ như mèo con. Cơ thể phản ứng điên cuồng, đùi khẽ run, eo nhỏ vặn vẹo trong vô thức để nghênh hợp.
Bên trong mật huyệt, lớp thịt mềm quấn chặt, từng tầng từng tầng co bóp như đang hút lấy long trụ, dẫn dắt từng chút một vào tận cùng. Khi đầu long trụ chạm tới tử cung, Hinata giật bắn người, mắt mở to đầy mơ màng:
“Á…! Gì… đó… cái gì đang chạm tới sâu bên trong… nóng quá… to quá…”
Nàng vừa thốt vừa thở gấp, tử cung bị đội lên một cách khoái lạc, chưa từng cảm nhận được thứ gì to lớn, cứng rắn đến vậy trong cơ thể mình. Mỗi nhịp tim của Naruto, nàng cảm thấy toàn bộ long trụ cũng giật theo, căng cứng, nong nứt nơi sâu nhất.
Mặt nàng đỏ rực, ngực phập phồng điên dại, mồ hôi rịn ra trên trán. Không còn chút ý thức tỉnh táo nào, nàng chỉ còn biết bấu chặt vào vai Naruto, miệng khẽ nức nở:
“Tiếp tục… vào sâu nữa… làm ơn… làm cho thiếp tan chảy đi…”
Naruto hôn nhẹ lên trán nàng, thì thầm:
“Nàng không còn lối quay đầu nữa rồi, Hinata. Một khi đã bị long trụ của ta lấp đầy, nàng chỉ có thể thuộc về ta.”
Và rồi, hắn nhấn mạnh, đưa toàn bộ chiều dài to lớn ấy cắm sâu tới tận tử cung, khiến Hinata như bắn tung khoái cảm khắp toàn thân, đầu ngửa ra, miệng há mở rên rỉ đầy sướng khoái, đôi mắt mờ mịt hoàn toàn.
Mật huyệt Hinata co rút từng đợt như muốn níu giữ lấy vật cứng nóng rực bên trong. Tử cung nàng run lên nhè nhẹ, rồi đột nhiên co bóp mãnh liệt, như một đóa hoa ngậm lấy long trụ thô to của Naruto, mút lấy từng tấc, như muốn hút cạn sinh lực từ hắn.
Cơ thể nàng mềm nhũn, run rẩy không ngừng, từng đợt sóng khoái cảm cuộn trào, khiến nàng không thể nào kiềm chế được mà rên rỉ thành tiếng:
“Ahh… Naruto… Đừng dừng lại… Làm ơn…”
Giọng nói khàn khàn nỉ non như có ma lực, vừa quyến rũ, vừa bất lực, như nài nỉ, như van xin. Nàng bám chặt lấy hắn, móng tay cào vào tấm lưng trần, eo nhỏ cong lên, nghênh đón từng cú thúc như điên loạn.
Naruto nhíu chặt mày, gằn giọng trong cổ họng, rồi đột nhiên rên khẽ một tiếng. Hắn đâm sâu một cú cuối cùng, toàn thân căng cứng, tinh dịch nóng rực như dòng nham thạch phun trào ra, trực tiếp bắn sâu vào bên trong.
Hinata mở to mắt, cảm nhận được dòng nhiệt nóng chảy tràn vào tử cung, bụng dưới nàng như phồng lên nhẹ, từng tia nóng rát lan khắp thân thể, khiến nàng mềm nhũn như bùn, toàn thân run lẩy bẩy.
Trong đầu Naruto vang lên tiếng thông báo của hệ thống:
【Tinh dịch đã được bơm đầy vào tử cung mục tiêu: Hinata. Thưởng: +100kg khí lực.】
“Khà… Lấp đầy một lần là được cộng thêm 100 kg khí lực?!” – Naruto nở nụ cười sung sướng, ánh mắt bừng lên như lửa cháy. Hắn cúi đầu, liếm nhẹ lên vành tai Hinata, thì thầm:
“Hinata… Em tuyệt vời quá…”
Thân thể Hinata bắt đầu biến đổi, da thịt ửng hồng như lên cơn sốt, mắt mơ màng, hai tay siết chặt lấy hắn không rời, như muốn gắn chặt cả linh hồn mình vào người hắn. Mật huyệt nàng vẫn co rút liên hồi, như không cam lòng để long trụ khổng lồ kia rút ra khỏi cơ thể mình.
“Naruto… Em… Em cần nữa…”
Nàng thở dốc, mắt ngập tràn dục vọng, cơ thể run rẩy chủ động đẩy hông lên, cầu xin lần nữa được lấp đầy.
Naruto không nhịn được bật cười, hung hăng ấn nàng xuống, thì thầm với sự thèm khát:
“Vậy thì… anh sẽ cho em nhiều hơn thế nữa!”
