Nhẫn Giới Dâm Ký
Chương 20 : Kế hoạch
Naruto thong thả ngồi xuống chiếc ghế gỗ lớn giữa phòng như ngồi trên ngai, lộ ra thân thể rắn chắc như khắc từ thép. Hắn kéo Hana – phu nhân Hyuga – lên ngồi vắt ngang đùi mình.
Hai bàn tay to lớn giữ chặt eo nhỏ của nàng, long trụ khổng lồ nóng rực đã dựng đứng giữa hai đùi, chạm ngay cửa mật huyệt đã ướt đẫm. Không một chút do dự, hắn nâng hông nàng lên một chút, rồi hạ xuống.
“Phập…”
Long trụ to lớn chui tọt vào mật huyệt ướt át của Hana như kiếm vào vỏ, khiến nàng rùng mình bật tiếng rên ngọt như mật. Cả người nàng khẽ giật, hai tay bấu chặt vai hắn, đùi dài trắng nõn khép hờ run lẩy bẩy.
Naruto thở ra một hơi dài, bàn tay vuốt dọc đùi nàng, bóp nhẹ mông mềm rồi bắt đầu nhấp hông chậm rãi. Từng nhịp, từng nhịp, long trụ lại ra vào sâu hơn, đâm tới tận tử cung, khiến bụng dưới Hana hơi phồng lên theo từng lần va chạm.
Ngay trước mắt hắn, Hiashi đang ngồi sau bàn giấy, bàn tay run nhẹ cầm bút. Hắn khẽ thở ra, cúi đầu vào sổ sách, không nhìn lên – nhưng hai tai nghe rõ từng tiếng “nhóp nhép” dâm mỹ vang lên giữa phòng.
Naruto mỉm cười, giọng trầm thấp:
“Ta có cách chuẩn bị lấy cho ngươi Tenseigan.”
Hiashi giật mình, hô hấp khựng lại, mắt vẫn nhìn vào sổ sách nhưng hơi thở trở nên nặng nề. Hắn gượng giữ vẻ bình tĩnh, mặc cho vợ mình ngồi trên long trụ của Naruto mà rên rỉ như mê say.
“Cách nào?” – Hiashi trầm giọng, cố nén sự xao động.
Naruto vẫn nhịp hông đều đặn, từng cú thúc chậm mà sâu khiến Hana rên rỉ càng lúc càng lớn. “Ư… ưm… sâu quá…” – nàng không kìm được, mông khẽ ngúng nguẩy, mật huyệt mút chặt lấy long trụ như không muốn rời ra.
Naruto giật giật khóe miệng, cố gắng nói bình thản:
“Ngươi cũng biết sức mạnh của ta rồi, tộc trưởng… Ta chỉ cần thêm 13 nữ nhân nữa là sẽ tu xong thần công. Đến lúc đó thực lực đủ rồi… chúng ta liền lên mặt trăng.”
“???” – Hiashi hơi nheo mắt, khóe môi giật nhẹ – “Mặt trăng? Làm sao lên được?”
Naruto cười hắc hắc, bàn tay bóp chặt eo Hana, nhấn thêm một cú sâu khiến nàng bật tiếng rên dâm đãng, đầu gục xuống vai hắn:
“Có thông đạo đi lên. Gia tộc Otsutsuki có huyết mạch trên đó. Có rất nhiều bạch nhãn. Chỉ cần ngươi hấp thu thành công thì có thể thăng cấp làm Tenseigan.”
Hiashi khẽ gật gật đầu, trong mắt lóe lên tính toán. Tay vẫn cầm bút, nhưng nét chữ đã xiêu vẹo.
“13 nữ nhân…” – hắn thầm nhủ – “phải là tuyệt sắc mới được. Mà kiếm được người ngang vợ mình cho Naruto đụ cũng hơi khó…”
Naruto nhịp hông một cái thật mạnh – “phập” – long trụ đâm tới tận tử cung khiến Hana rên to “AAaaahhh…” rồi mông ngúng nguẩy dồn dập hơn.
Naruto khẽ liếc Hiashi, giọng tà mị:
“Ngươi cứ để khả năng của ta từ từ thầm lan truyền miệng trong Konoha. Ta có cách.”
Hiashi trợn mắt: “Ngươi định khuấy đảo các gia tộc trong Konoha?”
Naruto cười hắc hắc, vẫn đều đặn ra vào trong thân thể phu nhân hắn:
“Hết cách. Huyết kế giới hạn và bí thuật luôn là hàng đầu. Mà năng lực của ta… chỉ cần đụ các nữ nhân trong tộc, các nàng sẽ từ từ được cường hóa, mạnh hơn. Tất nhiên huyết kế cũng sẽ dần mạnh lên, giống như các nàng hiện tại có Byakugan trong Hyuga.”
Hiashi thở dài, bàn tay siết chặt bút. Chính hắn cũng đã định độc chiếm Naruto để cường hóa gia tộc, nhưng giờ… dù sao Naruto cũng bắt đầu bằng người trong Hyuga, ít nhiều nữ nhân Hyuga vẫn xinh đẹp, ngoan hiền hơn ở ngoài.
“Được rồi…” – Hiashi nói khẽ – “Từ mai ta sẽ làm tin tức đi ra. Nhưng về sau ngươi phải chiếu cố tộc Hyuga nhiều hơn.”
Naruto gật đầu, nhịp hông tăng tốc, long trụ bên trong giật giật, chuẩn bị xuất.
“Tất nhiên…” – hắn thì thầm vào tai Hana – “…và bây giờ, nữ nhân Hyuga sẽ được no tinh trước đã…”
“Ọc… Ọc… Ọc…”
Tinh dịch nóng rực tràn ra từ đầu long trụ, bơm thẳng vào tử cung Hana như nham thạch tràn đê. Nàng rên gào khàn khàn, thân thể cong lên trong khoái cảm tột đỉnh, hai tay bấu chặt vai hắn, cặp đùi dài quặp lấy hông như gọng kìm.
Còn Hiashi chỉ ngồi đó, mắt cụp xuống, thở dài thật sâu. Trong đầu hắn giờ chỉ còn hai chữ: Tenseigan.
…
Khu vực phụ thất phía đông của gia tộc Hyuga về đêm luôn yên ắng đến đáng sợ. Mặt hồ phẳng lặng phản chiếu ánh trăng vằng vặc, hành lang trải dài chỉ có tiếng côn trùng rả rích, từng ngọn đèn lồng hắt ánh sáng mờ nhạt xuống nền gỗ phủ rêu.
Naruto khẽ đáp xuống bên ngoài khu nhà ấy, gót chân nhẹ nhàng chạm lên thềm đá như làn gió. Hắn không cần nhìn bản đồ, cũng chẳng cần hỏi đường — bởi thân thể này đã quá quen với việc đột nhập nơi “cấm địa” vào lúc đêm khuya thế này.
Hắn liếc mắt nhìn qua, phát hiện không một ai tuần tra. Neji từ lâu đã dọn ra ngoài, còn chủ nhân nơi này… lại là Haruka, quả phụ mỹ miều nổi tiếng nhất nhì tộc Hyuga, mẫu thân của Neji — người từ sau cái chết của Hizashi thì sống lặng lẽ, biệt lập như một đoá hoa bị bỏ quên trong gió sương.
Chính điều đó… càng khiến nàng trở nên ngon lành hơn.
“Quả phụ cô đơn, tuổi xuân mặn mà, không có đàn ông sưởi ấm… Ha… để ta tới cắm lửa cho nàng.”
Naruto đẩy nhẹ cánh cửa gỗ trượt — “soạt” một cái, cánh cửa mở ra không tiếng động. Hắn bước vào nhà như chốn không người, không cần do dự, cũng chẳng buồn cảnh giác.
Trong không gian tĩnh lặng, phòng ngủ chính nằm bên phải, cánh cửa đóng hờ, phía trong ánh nến chập chờn.
Naruto đưa tay vén nhẹ tấm mành vải.
Khung cảnh hiện ra khiến mắt hắn thoáng nheo lại vì thích thú.
Haruka đang ngủ say giữa gian phòng trải chiếu tatami truyền thống, toàn thân không một mảnh vải, chỉ đắp một lớp chăn mỏng đến mức gần như vô nghĩa. Tấm lưng trắng nõn lộ ra một mảng lớn, tóc đen buông xõa như thác nước trải dài tới tận thắt lưng.
Đôi chân dài vắt nhẹ qua nhau, khe mông cong vểnh tạo thành đường nét mê người khiến ai nhìn cũng phải nuốt nước bọt. Ánh nến hắt lên bờ eo nhỏ nhắn, rồi trượt qua khe đùi thon mịn, soi rõ bóng dáng của một nhành hoa chưa khép chặt, hé mở trong vô thức.
“Ngủ mà không mặc gì sao…?”
Khoé môi Naruto nhếch lên, giọng khẽ khàng như làn gió:
“Hắc hắc… đã vậy thì… ta đụ cho nàng tỉnh.”
Không chần chừ, hắn chui thẳng vào trong chăn, cơ thể áp sát lấy làn da mịn màng như tơ tằm. Mùi thơm dịu nhẹ của nữ nhân trưởng thành trộn lẫn với hương gỗ trầm thoang thoảng khiến mạch máu hắn sôi trào.
Naruto bắt đầu từ đôi chân.
Hắn đưa môi chạm nhẹ lên cổ chân nàng, rồi từng chút, từng chút một, hôn dọc lên bắp chân thon dài, tiến lên đầu gối, rồi từ từ trườn tới cặp đùi trắng mịn mềm mại như đậu hũ. Đôi môi hắn không ngừng lướt lên da thịt, để lại từng vệt ẩm nóng như dấu hiệu của dã thú đánh dấu lãnh thổ.
Haruka vẫn chưa tỉnh.
Nàng chỉ khẽ động đậy nhẹ, môi mấp máy như mộng mị, thân thể theo bản năng hơi nghiêng về phía có hơi ấm — càng khiến toàn bộ phần dưới trần trụi phơi bày ra rõ ràng dưới ánh nến chập chờn.
Naruto khẽ vén tấm chăn lên cao hơn, để ánh sáng lộ rõ toàn bộ mông tròn, eo nhỏ và khe mật huyệt ẩn hiện giữa hai đùi đang khép hờ. Một dòng dịch trong suốt đã thấm ra từ lúc nào, trượt xuống đệm, tạo thành vết ẩm mờ nhạt.
Hắn khẽ thì thầm:
“Chưa tỉnh… mà chỗ này đã ướt nhẹp…”
Naruto cúi đầu xuống, đưa lưỡi lướt từ đùi trong lên mép huyệt đang mím lại một cách yếu ớt. Hắn liếm nhẹ một đường từ dưới lên, để đầu lưỡi vừa vặn lướt ngang nụ hồng mỏng manh đang nhịp nhẹ theo hơi thở.
“Ưm…”
Haruka khẽ rên, cả thân thể run nhẹ như phản ứng bản năng. Cặp chân dài hơi co lại, rồi lại thả lỏng. Đầu nàng khẽ nghiêng sang một bên, lông mày nhíu lại như mộng xuân bất thường.
Naruto liếm thêm một lần nữa, lần này dùng đầu lưỡi nhấn nhẹ vào giữa khe huyệt, khoét nhẹ ra một chút.
“Mùi thật thơm… vị lại ngọt như mật.”
Mỗi cú liếm của hắn đều mang theo chakra, khiến mật huyệt Haruka bắt đầu co rút như đang chờ được cắm vào. Dòng dịch tiết ra nhiều hơn, trơn ướt như suối.
Naruto khẽ đưa hai tay ra, tách nhẹ hai cánh mông ra hai bên.
“Để ta xem nào… hoa của quả phụ… liệu có biết tự nở khi gặp gió xuân không…”
Lưỡi hắn luồn vào giữa hai cánh hoa, liếm xoáy tròn quanh miệng huyệt, rồi ấn mạnh đầu lưỡi vào sâu hơn, mút nhẹ như đang hút tinh hoa.
“Ưư… Ưmm…!”
Haruka lần này khẽ bật rên, mông nàng giật nhẹ một cái, rồi mở mắt trong mơ màng.
Ánh mắt ấy chưa hoàn toàn tỉnh táo, nhưng đã mang theo vẻ bối rối, hoảng hốt.
“Ư… ai… ai đó…?”
Naruto vẫn không dừng.
Hắn tiếp tục dùng lưỡi khuấy nhẹ trong khe huyệt, để từng cái mút, từng cái liếm dẫn nàng dần dần rơi vào trạng thái không thể cưỡng lại.
“Ưm… dừng… ư… aa… không… được…”
Miệng thì nói vậy, nhưng hai chân nàng đã vô thức tách ra thêm vài phân, đầu gối co lại, thân thể run rẩy vì khoái cảm từ chiếc lưỡi đang chơi đùa giữa khe huyệt như con rắn lửa.
Naruto ngẩng đầu, liếm môi, ánh mắt đầy tà mị.
“Chào buổi tối, Haruka-san…”
Hắn khẽ thì thầm, rồi đưa một ngón tay trượt dọc theo khe ướt át, ấn nhẹ vào lối vào mật huyệt đang run rẩy.
“Giờ mới tỉnh cũng chưa muộn. Vì… ta chỉ mới ‘ăn khai vị’ mà thôi…”
Khi Haruka còn đang trong trạng thái nửa tỉnh nửa mộng, cả người mơ màng như bị rót thuốc xuân, thì một vật thể to lớn, nóng rực, cứng như thiết chùy đã lặng lẽ ép sát vào khe hoa đang ươn ướt của nàng.
Naruto lúc này đã quỳ giữa hai đùi nàng, thân thể trần trụi, long trụ khổng lồ vểnh cao như cột trụ thần. Hắn đưa tay giữ lấy bắp đùi trắng nõn của Haruka, nhẹ nhàng đẩy ra hai bên, để mật huyệt ẩm ướt hoàn toàn lộ ra dưới ánh mắt chiếm hữu của hắn.
Một dòng dịch trong suốt vẫn không ngừng trào ra từ nụ hoa đỏ hồng ấy, như đang tự khóc, tự run, tự khao khát được cắm vào.
Naruto nhếch mép, tay giữ lấy gốc trụ, kéo ngược quy đầu căng bóng, rồi từ từ dí đầu khấc nóng hổi vào giữa khe hoa mỏng manh ấy.
Đầu khấc vừa chạm, cả người Haruka khẽ giật lên.
“Ưm… nóng… cái gì vậy…?”
Nàng thều thào, môi run run, ánh mắt lờ mờ mở ra — thì đúng lúc ấy…
“Phập!”
Long trụ trượt mạnh vào.
Từng tấc, từng tấc một… tách đôi hai cánh hoa ướt át, nong rộng toàn bộ mật đạo, từng nếp gấp thịt mềm mịn đều bị chà xát, bị ép sang hai bên như bị lưỡi kiếm đẩy sâu vào hang động kín.
“Á… a… Á á á á ~!!”
Tiếng rên bật khỏi miệng Haruka, ngắt quãng và nghẹn lại — không phải vì đau, mà là vì quá đầy.
Toàn bộ chiều dài long trụ vừa vào đã đâm thẳng vào tận đáy — đụng mạnh vào cổ tử cung đang khép chặt.
Bụng dưới nàng phồng nhẹ lên vì bị đội từ bên trong, đôi chân dài bản năng co giật, rồi lại mở ra — như đang đầu hàng, như đang nghênh tiếp.
“Ư… Ư a… cái… cái gì đang…?”
Nàng mở mắt — và rồi, khi nhìn thấy gương mặt của kẻ đang ở giữa hai chân mình, đang ghì lấy eo nàng, đang nhấn sâu long trụ vào tận cùng — mắt nàng đột ngột sáng rỡ.
“Na… Naruto!?”
Cơ thể mềm nhũn của Haruka lập tức vươn dậy, hai tay quàng chặt qua cổ hắn, kéo sát hắn lại như sợ sẽ bị bỏ rơi.
Khuôn mặt vừa đỏ bừng, vừa rạng rỡ, vừa mơ màng, vừa đẫm nước mắt.
“Ngươi cái tên này… giờ mới tới!”
“Ta… ta nhớ ngươi muốn chết á ~!!”
Nàng rên rỉ như khóc, như cười, như thút thít, mông vểnh lên như cầu xin, tử cung giật liên hồi như con thú đói bị bỏ đói quá lâu.
Naruto không nói, chỉ cúi đầu hôn ngấu nghiến lên đôi môi đang run rẩy của nàng, rồi dập mạnh thêm một cú, long trụ xuyên thẳng vào tử cung như muốn đánh thức mọi tế bào nữ tính đã ngủ quên suốt bao năm của nàng.
“Á aaaa… aaahhh… sâu quá…!”
Haruka gào khẽ, đầu ngửa ra sau, tay siết chặt lấy bờ vai rắn chắc của hắn như bấu víu vào thực tại giữa cơn cuồng dâm.
Mọi kháng cự đều tan chảy.
Tất cả lý trí đều tan rã.
Naruto nằm ngửa trên thảm, thân thể rắn chắc như tượng đồng. Long trụ khổng lồ của hắn dựng đứng, nóng rực như thép nung, gân guốc nổi rõ từng vòng, đỉnh trụ bóng loáng nhờ dịch ẩm còn vương.
Phía trên hắn, Harruka, quả phụ mặn mà đã ngoài ba mươi, da trắng như ngọc, tóc đen dài buông xuống vai, thân thể mềm mại từng trải nhưng vẫn căng tràn sức sống. Mắt nàng mơ màng, hơi thở gấp gáp.
Nàng đã ngồi xuống long trụ, để nó xuyên qua mật huyệt ẩm ướt, tách đôi từng cánh hoa, nong rộng toàn bộ thịt mềm bên trong cho đến khi đụng tới cổ tử cung.
Nàng khẽ rên:
“Á… aaah… sâu quá… Naruto…!”
Nghe tiếng ấy, Naruto cười khàn khàn, bàn tay to bản đưa lên bóp lấy mông nàng, từng nhúm thịt mềm bị siết lại trong tay hắn, cảm giác đàn hồi khiến hắn càng thêm phấn khích.
Harruka ngửa đầu, mái tóc đen xõa xuống, hai bầu ngực đẫy đà rung nhẹ theo từng nhịp nàng nhấp mông. Mỗi lần hạ xuống là cả chiều dài long trụ bị nuốt chặt vào trong, chạm sâu tới đáy tử cung; mỗi lần nâng lên là dịch trắng trong kéo theo thành sợi, lấp lánh dưới ánh trăng.
“Ngươi… cái tên này… giờ mới tới… nhớ ngươi muốn chết á~…”
Giọng nàng nghẹn lại thành tiếng khóc, hai tay ôm lấy ngực mình rồi đưa xuống ép đầu Naruto vào.
Naruto nghiêng người lên, ngậm lấy nhũ phong mềm mại, đầu lưỡi hắn mơn trớn quanh đầu nhũ hồng nhạt, vừa bú vừa khẽ cắn nhẹ khiến nàng rùng mình, thân thể run rẩy trong khoái cảm.
Bàn tay hắn không rời cặp mông căng mẩy, xoa bóp từng nhịp theo động tác nhấp của nàng. Hơi thở hắn hòa vào da thịt nàng, nóng hổi, dồn dập.
“Ư… aaahh… sâu quá… tử cung của em… bị long trụ đụng tới rồi…”
Harruka thở gấp, mông vẫn khẽ nhấp nhấp, âm đạo siết chặt như muốn hút cạn tinh lực trong hắn.
Naruto rít nhẹ qua kẽ răng, long trụ giật mạnh từng nhịp, tinh dịch nóng rực trào lên từ gốc trụ —
“Ọc… ọc… ọc!”
Một luồng tinh dịch đặc quánh bắn thẳng vào tử cung nàng, từng đợt từng đợt cuồn cuộn như thác lũ, lấp đầy không gian chật hẹp bên trong. Harruka bật tiếng rên dài, toàn thân cong lên như dây cung, hai bầu ngực ép chặt vào mặt hắn, mồ hôi và nước mắt hòa trộn thành từng giọt rơi xuống.
“Ư… aaah… đầy rồi… sâu quá…!”
Naruto vẫn không buông, vừa bú nhũ phong vừa bóp mông, từng đợt tinh dịch tiếp tục phun ra, ấm nóng, khiến bụng dưới nàng phồng lên từng nhịp.
Mật huyệt Harruka siết chặt long trụ như miệng rồng, tử cung co rút liên hồi, dịch trắng bắt đầu trào ngược ra ngoài theo khe mông, dính nhớp lên đùi nàng, nhưng nàng không hề tránh mà còn nghiêng hông đón thêm.
Naruto khẽ ngẩng đầu, liếm môi, giọng trầm khàn bên tai nàng:
“Cứ như thế… cứ để tử cung em ngậm lấy long trụ ta… cho đến khi nó quen với thứ này.”
Harruka chỉ biết rên nấc, hông vẫn nhấp nhẹ, mông vẫn run rẩy, hai tay ôm lấy đầu hắn như người chết khát tìm được suối nước.
Naruto khẽ rít một hơi, bàn tay to bản từ cặp mông Harruka trượt lên eo nàng. Một động tác dứt khoát, hắn lật ngược nàng lại, để cơ thể nàng nằm sấp xuống thảm tatami, hai tay nàng chống yếu ớt, mông tròn mẩy tự động vểnh cao lên như một con mèo ngoan bị đặt đúng tư thế.
“Đúng rồi… cho ta ngắm toàn bộ mỹ cảnh này…” – hắn thì thầm, giọng trầm khàn đầy dục vọng.
Long trụ khổng lồ của hắn vẫn còn trơn bóng dịch ẩm, nóng rực, dựng đứng như cột trụ thần. Hắn khẽ áp đầu khấc vào khe hoa đang mở ra chờ đợi, rồi phập – một cú đâm thẳng sâu tới tận đáy, cả chiều dài long trụ chui tọt vào trong, va mạnh vào tử cung Harruka.
“AAaaahhh…!” – Harruka hét nghẹn, thân thể bật cong, hai tay run run bấu vào tatami, đầu gối trượt nhẹ vì khoái cảm quá mạnh. Từng cú thúc sau đó như búa tạ giáng xuống, làm thịt mông trắng mịn nảy lên từng nhịp, mật huyệt khít chặt như miệng rồng co rút lấy long trụ, “ót ót” rít lên mỗi lần rút ra đâm vào.
Naruto cúi người xuống, hai tay ghì chặt eo nàng, hông hắn chuyển động như dã thú, nhịp đâm sâu – mạnh – dồn dập. Mỗi lần đẩy vào, đỉnh trụ lại chạm mạnh vào cổ tử cung, khiến bụng dưới nàng phồng nhẹ lên, dịch trắng bắn tung tóe ra ngoài theo khe mông.
“Ư… aaah… sâu… nữa… tử cung em… đang được lấp đầy…” – Harruka rên rỉ, tiếng thở đứt quãng lẫn trong tiếng “bạch bạch” nhục cảm của da thịt va vào nhau.
“Đúng… nhận hết của ta…” – Naruto gầm khẽ, long trụ trong mật huyệt nàng bắt đầu giật mạnh từng nhịp.
“Ọc… ọc… ọc!” – Tinh dịch đặc quánh bắn ào ạt như thác lũ, cuồn cuộn chảy thẳng vào tử cung Harruka, lấp đầy từng góc nhỏ, tràn ra rồi trào ngược theo khe mông, nhỏ xuống tatami thành vệt trắng đục dâm mỹ.
Harruka bật tiếng rên cao vút, toàn thân run bần bật, mắt đảo trắng. Mỗi cú thúc, mỗi dòng dịch nóng rực phun vào càng đẩy nàng lên đỉnh cao khoái lạc chưa từng có. Đến cú phun cuối cùng, nàng chỉ kịp thốt nghẹn:
“Ư… aaah… đầy… quá… em… chịu… không nổi…”
Rồi cả người nàng ngất xỉu trong thỏa mãn, hai tay mềm oặt, mông vẫn khẽ run theo dư âm khoái cảm, dịch trắng chảy tí tách dọc bắp đùi trắng ngần.
Naruto thở dốc một hơi, long trụ vẫn cắm sâu trong mật huyệt đang co rút như hút chặt lấy hắn. Hắn khẽ cúi xuống, áp thân thể mình lên lưng nàng, hai tay vòng qua ôm trọn lấy eo mềm, ngực áp ngực, hơi thở nóng hổi phả vào gáy nàng.
“Ngủ đi… từ nay… ngươi thuộc về ta…” – hắn thì thầm, giọng vừa như mệnh lệnh, vừa như vuốt ve.
Hắn vẫn để long trụ cắm nguyên trong cơ thể nàng, như chiếc cọc đánh dấu chủ quyền, rồi kéo nàng sát vào ngực mình. Hai thân thể hòa vào nhau dưới ánh trăng bạc, mồ hôi và dịch thể hòa quyện, Harruka ngủ mê man trong vòng tay hắn, môi khẽ rên vô thức như mèo con:
“Ư… Naruto…”
Naruto nhắm mắt, tay vuốt nhẹ lên mái tóc nàng, khóe môi nhếch thành một nụ cười tà mị:
“Nhanh thôi, mỹ nữ trong konoha sẽ là của ta!”
