Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Nhẫn Giới Dâm Ký

Chương 20 : Đội 8 Mới!



Chương 19 : Đội 8 mới!

Mấy ngày sau — sân luyện tập

Kurenai khẽ liếc qua danh sách nhân sự mới được Hokage phê chuẩn, ánh mắt chậm rãi dừng lại ở dòng chữ cuối cùng. Một cái tên đã bị gạch đỏ, và một cái tên mới — vừa mới được bổ sung phía dưới.

Aburame Shino – chuyển công tác Anbu.

Yuki Haku – nhập đội, tạm thời thay thế vị trí số 3.

Nàng khẽ thở ra, đặt tập hồ sơ xuống bàn, ánh mắt phức tạp nhìn về ba người đang đứng phía trước.

Naruto — như thường lệ, đứng thong dong ở giữa, tay đút túi, ánh mắt thảnh thơi nhưng toát ra uy thế không thể xâm phạm.

Hinata thì vẫn luôn dính sát bên cạnh hắn như hình với bóng, ánh mắt e lệ mà say đắm, tay lặng lẽ nắm lấy vạt áo hắn không buông.

Còn Haku — hôm nay mặc bộ ninja tiêu chuẩn của làng Lá, cổ quấn khăn, mái tóc dài xõa xuống vai, thân thể thon gọn nhưng không hề yếu đuối. Vẻ đẹp lạnh lùng của nàng khiến ngay cả Kurenai cũng phải thầm khen: “Không hổ danh là mỹ nữ Băng Tộc.”

Trong khi đó…

Shino — người vừa được “xuất chuồng” — thì đang đứng ngoài cửa, một tay xách vali, một tay đỡ kính, miệng lẩm bẩm:

“Thôi vậy… Anbu thì Anbu… Đội này ở lâu thêm chắc mình tự sát vì ‘thiếu giống cái tương tác’ mất…”

Hắn không cần ai nói cũng biết lý do mình bị “chuyển công tác”. Mọi chuyện rõ như ban ngày:

Naruto mang về một mỹ nữ.

Mỹ nữ ấy ở riêng nhà hắn.

Mỹ nữ ấy “ngủ” luôn cùng hắn.

Và giờ — được chính thức đưa vào đội như thể… tự nhiên như chuyện hít thở.

“Lạy…” – Shino lẩm bẩm – “Vậy là tổ 8 giờ thành tổ… Hậu Cung!”

Hắn khẽ rùng mình nhớ lại mấy buổi tập gần đây — mỗi khi Kurenai đứng giảng, Naruto đứng sau lưng nàng như trụ cột, còn tay thì nhẹ nhàng… bóp mông sensei qua lớp quần ninja bó sát. Còn Hinata thì đứng cạnh, cười dịu dàng như cổ động viên.

Giờ có thêm Haku? Thêm một người bị khống chế, thêm một người nữa ôm tay Naruto giữa ban ngày, thêm một chiếc đùi nữa chen nhau dưới bàn ăn.

“Bỏ đi…” – Shino lặng lẽ kéo vali ra khỏi sân – “Được vào Anbu là tốt rồi. Vừa có lương cao, vừa không phải ngửi mùi cơm chó suốt ngày, càng không cần ngồi đó nhìn ‘trò chơi mông và tay’ diễn ra công khai…”

Trước khi đi, hắn khẽ liếc về phía đội hình mới. Một nụ cười thoáng hiện sau lớp kính đen.

“Tổ 8 giờ thành tổ… ba mỹ nữ – một cự trụ.”

“Chúc may mắn… Hokage tương lai.” – Shino thì thầm rồi bước đi, hòa vào bóng tối như một con bọ ẩn hình.

Trong sân huấn luyện

Naruto nhìn theo bóng Shino khuất dần, khẽ nhếch môi cười:

“Cuối cùng cũng có không gian riêng rồi…”

Hinata ngồi xuống ghế đá, tay xếp hộp cơm bento, ánh mắt long lanh:

“Shino-san… chắc cũng mệt vì nhìn tụi mình quá…”

Haku bước tới bên cạnh Naruto, lặng lẽ nói:

“Ta… sẽ cố gắng thích nghi. Làm phiền rồi…”

Naruto vòng tay ôm lấy eo Haku, kéo nàng lại sát bên, tay vuốt nhẹ mông nàng như khẳng định chủ quyền. Haku đỏ mặt, nhưng không né tránh, ngược lại còn rúc vào ngực hắn như con mèo nhỏ.

Kurenai đứng nhìn cảnh tượng ấy mà cảm thấy cổ họng khô khốc.

Một… hai… ba nữ nhân.

Đều từng — hoặc đang — nằm dưới thân hắn.

Đều từng được hắn lấp đầy tử cung đến bật khóc.

Nàng khẽ siết tay, ngực phập phồng nhẹ, nhưng… không hề lên tiếng.

Bởi vì nàng cũng vậy.

Nàng cũng từng ngồi trên long trụ hắn, run rẩy co giật, tử cung ngập tràn tinh dịch, bị hắn thì thầm bên tai: “Sensei à, cô đã không thể thoát được rồi…”

Tổ 8 — chính thức bước vào kỷ nguyên mới!

Trong khuôn viên sâu nhất của trạch viện tộc Hyuga, một căn phòng được bao bọc bởi bốn bức tường gỗ truyền thống và khung cửa trượt bằng giấy mỏng, ánh sáng chiều tà rọi nghiêng qua khe hở, hắt lên làn da trắng mịn như tuyết của Haku đang ngồi dạng chân trên đùi Naruto.

Trên người nàng lúc này là một bộ lễ phục Miko truyền thống… đã bị chỉnh sửa thành dâm phục đầy khiêu khích.

Phía trên là lớp áo trắng mỏng bó sát, căng phồng bởi cặp nhũ mềm mại, đầu vú ửng hồng lộ rõ dưới lớp vải mỏng như sương.

Phía dưới là chiếc váy đỏ ngắn cũn, chỉ vừa che đủ bầu mông tròn mẩy đang không ngừng nhún nhảy.

Cặp vớ trắng tinh kéo cao tới bắp đùi, viền trên đính nơ bướm nhỏ, khiến cả đôi chân dài thêm phần ngoan ngoãn, thuần phục như kỹ nữ được dâng tận giường.

Mà nàng đúng là đang dâng thân.

Haku ngồi hẳn lên người Naruto, hai chân quặp chặt lấy hông hắn, bàn chân trần tì xuống đệm gấm, dùng sức đè xuống theo từng nhịp nhún.

“Nhóp! Nhóp! Nhóp!”

Mỗi cú nhún là một lần long trụ khổng lồ bị kéo ra khỏi mật huyệt ẩm ướt, rồi lại bị hút ngược vào, phập thẳng vào tử cung đang co rút như há miệng nuốt lấy sinh mệnh hắn.

“Ư… Ưm… Aaah… N-Naruto… sâu quá…!”

Giọng nàng rên rỉ đứt quãng, môi đỏ hé mở như cánh anh đào giữa đông, đôi mắt ướt mờ vì hoan cảm. Hai tay yếu ớt bấu lấy vai hắn, từng giọt mồ hôi chảy dọc theo sống lưng trần mềm mại.

Naruto ngồi thả lỏng, lưng tựa vào thành giường, đôi tay chẳng hề nhàn rỗi.

Một tay nâng lấy cặp nhũ trắng mềm, bóp nhẹ, nhào nặn như đang vọc bột, đầu vú bị kẹp giữa ngón cái và ngón trỏ mà xoay nhẹ, khiến Haku rùng mình bật tiếng rên.

Tay còn lại thì từ phía sau trườn xuống, xoa bóp bầu mông căng mọng, tròn trịa đến mức lớp váy đỏ như sắp bật tung. Lúc hắn bóp mạnh một cái, cả thân thể nàng run lên, long trụ bị siết chặt đến mức có cảm giác như sắp bị hút cạn.

“Haha… Bộ này nàng mặc hợp thật đấy…” – Naruto cười khẽ, giọng khàn khàn trầm thấp – “Dâm đãng cực kỳ…”

Haku đỏ bừng mặt, mồ hôi đọng nơi thái dương, nhưng không ngừng rên rỉ, tiếng rên nghẹn trong cổ họng càng lúc càng gợi dục:

“Tại chàng… Ư… Ưm~ bắt người ta mặc vầy chớ bộ… hư hỏng quá đi… Ư… mà giờ… giờ cứ mặc bộ này sao…?”

Naruto cười lớn, tay siết mạnh hai mông nàng khiến âm đạo siết cứng hơn, long trụ bên trong bị bóp đến phát đau nhưng lại kích thích cực hạn.

“Đúng vậy! Mặc như thế mới ra nữ chớ! Hahaha! Nữ của ta… thì phải mặc như kỹ nữ của ta!”

Haku rên lên như mèo cái phát tình, hai mắt mờ sương, đầu gật gù theo từng cú nhún. Dưới lớp váy đỏ, từng giọt tinh dịch trắng đục trào ra theo mép huyệt, dính đầy lên gốc trụ rồi chảy ngược xuống đệm, ướt sũng như một bữa yến tiệc xác thịt.

Naruto khẽ nhấc hông lên nghênh đón, cắm sâu vào tử cung nàng, khiến bụng dưới Haku hơi phồng lên — như bị đâm xuyên tận gốc.

“Ư… aaAAAHHHH…!!”

Nàng rên gào, toàn thân bật cong, mông siết lấy hắn không buông.

“Đêm nay… không ai cứu nổi nàng đâu, Haku…”

Naruto thì thầm bên tai, rồi đẩy mạnh hông một cái…

Phập!

Một cú đâm khiến tử cung bật lên như chạm đỉnh trời — và cũng chính lúc đó, bên ngoài cánh cửa trượt giấy, tiếng chân khẽ dừng lại.

“Naruto-kun… tới lượt em rồi mà…”

Là giọng Hinata, nhẹ nhàng, trong trẻo… nhưng lại pha lẫn một chút ghen tuông ngọt ngào, như vợ cả đang đòi chồng.

Naruto bật cười, vuốt tóc Haku, rồi hôn nhẹ lên môi nàng:

“Không sao… lát nữa… nàng với Hinata cùng nhau hầu ta…”

Haku chỉ còn biết đỏ mặt rên lên — không phải vì phản kháng, mà vì đáy lòng nàng… đã bắt đầu chờ mong.

Cánh cửa giấy khẽ trượt sang một bên, ánh sáng ngoài hành lang đổ vào một bóng dáng mềm mại. Hinata bước vào, không nói lời nào, chỉ đứng yên lặng giữa khung cửa, mái tóc tím buông xõa, hai má ửng hồng, đôi mắt trắng long lanh ánh nước.

Trên người nàng là một bộ kimono ngủ mỏng dính, lớp vải như sương, chỉ cần ánh mắt chạm qua đã thấy rõ đường cong nõn nà ẩn hiện bên trong.

Dưới lớp vải ấy là cặp nhũ tròn căng, eo thon nhỏ gọn, và… khi nàng khẽ cúi đầu — tay nhẹ nhàng vạch váy lên, thì cả khu trạch viện như ngưng thở.

Một vùng tiểu phúc trắng mịn như ngó sen hiện ra trước mắt, làn da mịn màng không tì vết, chỉ cần ánh mắt lướt qua cũng đã muốn liếm cắn. Phía dưới là cánh hoa đỏ hồng khẽ hé mở, ươn ướt như vừa được rửa bằng xuân thủy, từng nhịp co rút nhẹ nhàng như đang gọi mời.

“Chàng còn định đứng nhìn lâu đến vậy sao?” – Hinata khẽ nghiêng đầu, môi mím lại e lệ, nhưng giọng nói thì mềm mại ướt át đến mức có thể khiến người ta bắn ngay tại chỗ – “Mật huyệt của thiếp… đang ghen tị rồi đó…”

Naruto bật cười, giọng khàn khàn:

“Hinata… nàng đúng là vợ tốt… biết dụ như vậy… ta làm sao nhịn nổi?”

Hắn quay lại nhìn Haku vẫn còn đang ngồi trên đùi mình, khuôn mặt đỏ bừng vì khoái cảm chưa nguôi, mật huyệt vẫn siết lấy long trụ đang giật mạnh.

“Ráng chịu chút nhé…” – hắn thì thầm.

Rồi đột nhiên — phập!

Naruto đẩy hông lên, một cú đâm thật mạnh khiến Haku bật tiếng rên chói tai:

“AAaaahhh…! AAAƯmmm—!!”

Tử cung nàng bị lấp đầy đến tận đáy, bụng dưới hơi phồng lên, cơ thể cong lại như dây cung căng cực hạn. Chỉ ba cú thúc — toàn bộ tinh dịch trong người Naruto đã nén lại rồi bắn thẳng vào sâu nhất bên trong, xối xả như nham thạch tràn đê.

“Ọc… Ọc… Ọc…”

Haku giật bắn người, mắt trắng dại đi, miệng hé mở không thốt nên lời, tay bấu lấy đệm, chân mảnh run lẩy bẩy. Mật huyệt bị bơm căng đến mức chất trắng bắt đầu trào ngược ra theo khe huyệt, rớt xuống đệm thành từng vệt dâm mỹ.

Naruto rút long trụ ra, một tiếng “rọt” đầy nhớp nháp vang lên, rồi hắn quay lại nhìn Hinata — người vẫn đứng đó, đôi mắt chan chứa yêu kiều.

Hinata hiểu ngay. Nàng không đợi được gọi.

Chỉ nhẹ nhàng bước tới, nằm xuống bên cạnh, hai chân khép hờ nhưng đầu gối hơi nhấc, tay nhẹ đặt lên bụng dưới như mời gọi. Cặp mắt nàng nhìn hắn không khác gì thiếu phụ si mê chồng, nơi khóe môi còn vương một tia ẩm ướt.

Naruto bò lên, thân thể to lớn phủ kín lấy nàng.

“Hinata…”

Hắn thì thầm, môi lướt nhẹ qua cổ nàng, bàn tay không đợi lâu đã trườn xuống giữa hai đùi, vuốt dọc mép huyệt đang nóng ran.

“Ưm… A… Chàng… không cần dạo đầu đâu…” – Hinata rên khẽ, môi cười như khóc – “Thiếp đã sẵn sàng rồi…”

Naruto không đáp.

Long trụ khổng lồ cương cứng đang đỏ bừng vì trận chiến trước, lập tức tìm đúng khe hở, rồi phập — một cú đâm sâu khiến cả chiếc giường rung lên.

“AAaaAAaaaaahhh…! N-Naruto-kun!!”

Hinata gào lên trong mê loạn, chân tay quặp lấy hắn như bản năng, tử cung bị chạm đến cực điểm khiến cả người nàng bật cong, khoái cảm lan khắp sống lưng như lửa cháy.

“Cái huyệt này…” – Naruto khẽ nghiến răng – “… vẫn chặt như lần đầu tiên!”

“Ưm… Ưm… là vì… là vì thiếp vẫn luôn chờ long trụ chàng mà…!”

Hắn đè lên nàng, từng cú thúc là từng cú dập tới tận đáy, khiến thân thể Hinata bị nhấc lên mỗi lần bị cắm sâu. Đôi mắt trắng của nàng mờ đi, môi hé rên rỉ, nước bọt nhỏ ra từ khóe miệng, ngực nảy lên theo từng cú va chạm dồn dập.

Chỉ một lát nữa thôi… Haku sẽ tỉnh lại.

Và rồi… một buổi tam phi, song long nhập huyệt, sẽ bắt đầu.

Đêm đã về khuya. Trong khuôn viên rộng lớn của Hyuga gia, trăng soi xuống từng mái ngói cong cong. Tiếng dế rả rích xen lẫn tiếng gió lùa qua hành lang dài.

Trong một căn phòng phía tây, hai bóng hình mỹ nữ – Haku và Hinata – đã mềm nhũn nằm nghiêng trên đệm gấm, hai thân thể trắng nõn quấn lấy nhau, mật huyệt vẫn rỉ ra tinh dịch trắng đục, còn long trụ của Naruto thì vừa rút ra khỏi trận chiến tam phi vừa rồi.

Naruto thản nhiên đắp chăn lên hai nàng, như một ông vua khép lại yến tiệc, rồi đứng dậy. Tấm áo kimono của hắn hờ hững khoác trên vai, ngực trần cơ bắp cuồn cuộn, dáng đi thong dong như chủ nhân thật sự của nơi này.

Hắn bước ra hành lang, đi giữa khuôn viên tộc Hyuga như chính lãnh địa của mình, từng bước chân đều tự tại, từng hơi thở đều mang theo khí chất bá đạo.

“Tiếp đó…” – khóe môi hắn nhếch lên nụ cười khàn khàn – “…là các vị phu nhân trong gia tộc. Hắc hắc…”

Bước chân hắn dừng lại trước gian chính – nơi ở của tộc trưởng Hiashi Hyuga.

Cửa kéo hé, ánh đèn lồng hắt ra thứ ánh sáng vàng dịu. Bên trong, Hiashi ngồi ở bàn gỗ, mái tóc dài rũ xuống vai, đôi mắt bạc lạnh như băng nhưng sâu thẳm lại thoáng qua chút bất an. Hắn gượng nụ cười chào Naruto, nhưng bàn tay vẫn run nhẹ trên trang sổ sách.

Naruto không thèm để ý. Ánh mắt hắn đã hướng về góc phòng – nơi Hana, vợ của Hiashi, đang ngồi trên ghế đọc sách.

Nghe tiếng bước chân, nàng ngẩng lên. Mái tóc đen uốn sóng rơi xuống bờ vai mảnh. Kimono lụa mỏng ôm lấy thân thể chín mọng của một phu nhân Hyuga chính tông, ngực đầy, eo thon, đùi dài, từng đường cong như gợi ý một bí mật bị kìm nén đã lâu.

Ánh mắt nàng chạm vào ánh mắt hắn – và đỏ ửng lên như bị thiêu đốt.

Naruto không để nàng phải đợi.

“Vút” – hắn đã đứng ngay trước mặt nàng, mùi nam tính từ thân thể nóng rực tràn ra như sóng. Không hề nói một lời, hắn cúi xuống, ôm lấy vòng eo nàng, môi chiếm trọn bờ môi đang run rẩy.

“Ưm… Naruto…” – Hana khẽ rên, tay buông rơi cuốn sách, tim đập dồn dập.

Naruto cười khẽ, bàn tay to lớn luồn thẳng xuống dưới, tách lớp vải kimono ra, trượt qua làn đùi trắng mịn như bột, tìm tới cánh hoa mật huyệt đã ươn ướt từ lúc nào. Ngón tay hắn vuốt dọc mép huyệt, rồi miết lên nụ hồng ẩn sâu bên trong, khiến nàng run rẩy tựa như bị điện giật.

“Ngươi…” – Hiashi khẽ mở miệng, nhưng câu nói nghẹn lại nơi cổ họng. Ánh mắt hắn nhìn thẳng, nhưng bàn tay vẫn bất động trên sổ sách, như một kẻ bất lực chứng kiến cảnh vợ mình quấn chặt vào thân thể của nam nhân khác ngay trước mặt.

Naruto thì không buông.

Hắn nghiêng đầu, hôn sâu hơn, bàn tay còn lại trượt ra phía sau, siết chặt lấy bầu mông tròn mẩy của Hana, kéo nàng sát hơn vào người mình.

Hana run lên, nhưng không hề đẩy ra. Thay vào đó, nàng kiễng chân, cặp đùi dài trắng nõn tự động quặp lấy hông hắn, hai tay bấu vào vai hắn, đầu ngả ra sau như một đóa hoa nở rộ trong đêm.

“Ưm… Ư… đừng… ngay trước mặt…” – giọng nàng run khẽ, nhưng hông lại tự động nhích lên đón lấy bàn tay hắn đang sờ soạng mật huyệt.

Naruto ghé miệng sát vành tai nàng, hơi thở nóng hổi phả vào như ngọn lửa:

“Đã quá quen rồi mà, phải không? Cứ để tộc trưởng ngồi đó nhìn. Càng nhìn… nàng càng nóng hơn chứ?”

Ngón tay hắn chậm rãi tách cánh hoa hồng của nàng ra, đầu ngón miết sâu vào bên trong, khiến Hana hít mạnh một hơi, mắt nhắm lại, cơ thể rung bần bật.

Hiashi vẫn ngồi im, bàn tay run khẽ, đôi mắt bạc hằn tia máu, nhưng không phát ra một tiếng nào.

Trong khi đó, Naruto nghiêng người, nâng bổng Hana lên, bế nàng như bế cô dâu ngay trước mặt chồng nàng. Cặp đùi nàng quặp chặt lấy eo hắn, kimono trượt xuống để lộ làn da trắng ngần cùng cặp nhũ mềm mại run rẩy theo từng nhịp thở gấp.

Naruto khẽ liếm môi, ánh mắt tà mị nhìn thẳng vào Hiashi:

“Tộc trưởng… ta tới lấy phần của ta.”

Hắn không giấu diếm, ghé sát môi nàng, lưỡi liếm dọc từ cổ xuống vai. Mỗi cú chạm, thân thể nàng lại co giật, hai tay yếu ớt bám lấy bờ vai rắn chắc của hắn.

Ngay bàn làm việc, Hiashi cúi đầu, đôi tay vẫn đặt trên cuốn sổ, nhưng từng khớp ngón tay trắng bệch vì siết chặt. Hắn nghe mọi tiếng thở gấp, mọi tiếng rên khẽ lọt qua kẽ răng của vợ mình, nhưng chỉ có thể thở dài, nén mọi cảm xúc xuống đáy mắt.

Naruto khẽ nghiêng đầu, cười tà mị. Một tay nâng hông Hana lên, tay kia trượt dọc đùi, bóp nhẹ, tách lớp vải cuối cùng ra. Làn da nơi tiểu phúc trắng mịn như ngó sen hiện ra dưới ánh đèn, run rẩy đón nhận từng vuốt ve.

“Ư… ưm… ngay trước mặt…” – Hana rên khẽ, nhưng hai chân lại quấn chặt hơn, tựa như một bông hoa mở cánh khi có bướm đêm đáp xuống.

Naruto không cần nói. Hắn hạ hông xuống, áp sát toàn bộ thân thể phu nhân Hyuga vào mình. Chỉ bằng nhịp hông, nhịp thở, cả gian phòng đã ngập tràn thứ hơi nóng mờ ảo.

Bàn tay hắn bóp chặt eo nàng, kéo sát, từng cú nhấn khiến cơ thể nàng cong lên như cung đàn bị kéo căng, tiếng rên bị nuốt vào vai hắn, hòa lẫn với mùi hương xác thịt và mùi hương trầm của gian phòng tộc trưởng.

Hiashi khẽ nhắm mắt. Một tiếng thở dài bật ra, nhẹ mà dài, như một kẻ thua cuộc chịu đựng nhìn vợ mình ngã vào vòng tay kẻ khác. Nhưng bàn tay hắn vẫn lật trang sổ tiếp theo, cây bút vẫn di chuyển chậm chạp, như để che giấu nỗi run rẩy bên trong.

Naruto cúi xuống, thì thầm bên tai Hana, giọng khàn đục như sét rền:

“Đêm nay… nàng sẽ chỉ còn biết ta…”

Câu nói ấy vang lên giữa tiếng rên khẽ, tiếng giấy sột soạt và tiếng thở dài nặng trĩu, khiến căn phòng như nổ tung bởi thứ dâm khí đậm đặc không thể gọi tên.

Naruto ghì sát cơ thể mềm mại của Hana vào người, bàn tay to lớn siết lấy eo thon mảnh, kéo nàng hẳn lên đùi mình.

Phu nhân Hyuga run rẩy trong vòng tay hắn, hơi thở dồn dập, khuôn mặt đỏ ửng như lửa thiêu. Kimono đã bị kéo trễ xuống, để lộ cặp nhũ trắng ngần rung lên nhẹ nhẹ theo từng nhịp hông. Làn da nàng ướt mồ hôi, tỏa mùi thơm nữ nhân trưởng thành đầy kích thích.

“Ư… Ưm… Naruto…” – nàng rên rỉ, hai chân mềm nhũn vắt qua hông hắn, mật huyệt giữa hai đùi đã sớm ướt đẫm như đón sẵn long trụ khổng lồ đang chực chờ.

Naruto không cần hỏi thêm. Hắn nhếch môi, cười một tiếng khàn đặc, rồi từ từ nhấn eo — long trụ nóng rực, gân guốc, to lớn dị thường dần dần tách lớp thịt mềm ra, cắm vào trong mật huyệt ướt át đang háo hức co rút mời gọi.

“Phập…!”

Hana giật bắn cả người, thân thể cong lên như cung đàn bị kéo căng hết mức. Mắt nàng mở to, hai tay bấu chặt vào bả vai rắn chắc của hắn, miệng bật tiếng rên nghẹn ngào:

“AAa… aaaaahhh! Vào… vào hết rồi…! Chàng… sâu quá… aa…!”

Mật huyệt nàng co thắt từng nhịp, như muốn siết lấy quái vật bên trong, long trụ thì cứ từng chút từng chút chọc sâu hơn nữa, đâm tới tận tử cung, khiến bụng dưới nàng phồng lên thấy rõ.

Naruto nghiến răng, ánh mắt đỏ rực, cơ thể hắn đổ mồ hôi vì quá phấn khích.

Hắn bắt đầu chuyển động.

Nhịp đầu tiên chậm rãi như thử thách. Nhịp thứ hai dứt khoát hơn, sâu hơn. Và rồi — hông hắn nhấp liên tục, từng cú thúc mạnh bạo vang lên tiếng nhóp nhép dâm mỹ, tạo ra làn sóng khoái cảm khiến Hana rên rỉ mất kiểm soát:

“Ư! Ưưư! Đừng… aa… aaahhh! Tử cung thiếp… aa… đang bị đâm tới tận sâu…!”

Mỗi lần long trụ đẩy sâu vào trong, cổ tử cung nàng lại bị ép mở ra, đón lấy hình trụ nóng bỏng đang càn quét như cuồng phong. Hai chân nàng quặp cứng lấy hắn, hai tay níu cổ hắn như bám vào sinh mệnh.

Ngay bàn bên, Hiashi vẫn ngồi đó — đôi mắt nhắm lại, thở dài một hơi rất nhẹ.

Hắn không thể ngăn.

Không thể chen vào.

Không thể cứu.

Chỉ có thể… tiếp tục làm bộ như đang lật trang sổ, dù từng tiếng dập, từng tiếng rên rỉ điên cuồng và mùi tinh dịch lan ra đã xộc thẳng vào tâm trí hắn như lưỡi dao cùn xoáy sâu không dứt.

“ƯAAAHH! Naruto! Chàng… aa… aaahhh… cái đó đang bơm vào thiếp…!”

Giữa một cú thúc cực mạnh, Naruto gầm nhẹ, long trụ bên trong giật lên từng đợt như co rút sinh mệnh, rồi…

“Ọc! Ọc! Ọc!”

Một dòng tinh dịch đặc nóng xối xả phun thẳng vào trong tử cung Hana, khiến nàng rên rỉ ngây dại, cả người run rẩy dữ dội. Cánh hoa bên dưới ngập tràn chất trắng, ấm nóng và đặc sệt, từng đợt bắn sâu vào tận cùng, khiến bụng dưới nàng hơi phồng lên rõ rệt.

Hana chỉ biết rên thở, thân thể rã rời như búp bê mềm bị vắt kiệt. Cổ họng nàng bật ra tiếng nức nở như vừa khóc vừa cười:

“Ư… aa… thiếp… bị bắn đầy rồi…”

Naruto vẫn không rút ra. Hắn ôm nàng, miệng liếm nhẹ lên cổ, giọng trầm đục:

“Nữ nhân của ta… thì tử cung phải no tinh như vậy mới đúng.”

Ở bên bàn, Hiashi khẽ run tay, mắt nhắm chặt… mà lòng đã chết lặng từ lâu.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...