Nhẫn Giới Dâm Ký
Chương 16 : Sóng quốc nhiệm vụ
Chương 15 : Sóng quốc nhiệm vụ
Một tháng trôi qua êm đềm như suối chảy giữa thung lũng xuân tình, Naruto sống trong gia tộc Hyuga chẳng khác nào đế vương giữa hậu cung trăm mỹ nữ.
Ngày ngày hoan ca không ngừng, đêm đêm dập dềnh trong biển xác thịt thơm tho, không ai dám hỏi, không ai dám ngăn.
Hắn cũng phải thừa nhận, nữ nhân Hyuga quả thật… là những sinh vật thượng phẩm do ông trời tạc ra để phục vụ khoái lạc.
Từ vợ tộc trưởng đến vợ con dân, ai cũng như nhau — vì lợi ích gia tộc, các nàng có thể hi sinh tất cả, kể cả sự trong sạch, kể cả thân thể mềm mại, kể cả tử cung ướt át đang chờ đợi bị đâm ngập đến tận cùng.
Hắn nhớ rõ, năm xưa Hiashi còn dám mang cả em trai ruột mình — Hizashi — nộp ra cho làng Mây để đổi lấy sự yên ổn. Mà nguyên nhân cũng chỉ bởi một điều: thiếu sức mạnh.
Nay thì khác rồi. Gia tộc Hyuga đã có hắn. Và khi có sức mạnh, thì mọi nguyên tắc đều có thể bị đạp đổ, mọi nữ nhân đều có thể… mở chân, dâng mông, rên rỉ mà không hề xấu hổ.
Tổng cộng, đến lúc này đã có mười mỹ nữ mang họ Hyuga được hệ thống công nhận là “đã bị đụ đến tận tử cung”, bao gồm cả nàng Hana — vợ của Hiashi, mẫu thân của Hinata — mà nay, đã chính thức trở thành kỹ nô dưới thân hắn.
Và phải nói… Hana quả là tuyệt phẩm. Mang khí chất mẫu nghi, dáng vóc mặn mà, huyệt đạo dẻo dai mà lại biết nghênh hợp chủ động — mỗi lần long trụ hắn cắm tới, là nàng rên rỉ điên loạn, hai chân quặp chặt lấy eo hắn như sợ không giữ nổi.
Không riêng gì nàng. Toàn bộ đám nữ nhân Hyuga hắn từng đè lên đều mang khí chất dịu dàng, phục tùng và… dâm đãng một cách kín đáo, khiến mỗi đêm hoan lạc đều như một buổi tế lễ xác thịt cao cấp.
Và thứ đáng giá nhất — tử cung các nàng không chỉ tiếp nhận tinh dịch, mà còn hấp thu cũng nhanh chóng không kém
Da thịt các nàng càng lúc càng nõn nà, cơ thể càng trẻ hóa, sinh lực dồi dào — đến mức có người đụ xong còn chủ động cầu xin được… bị đè thêm vài lần nữa để gia tăng hiệu quả!
Có vài tên đàn ông trong tộc — thậm chí còn đề nghị đem chính thê của mình hiến dâng cho hắn, chỉ mong nhận được vài giọt tinh dịch về… bồi dưỡng cho huyết thống gia đình.
Naruto lúc đó chỉ bật cười.
“Các ngươi có lòng, nhưng hệ thống không có điểm. Vợ các ngươi… chưa đủ ‘tư cách’ để được ta đụ.”
Hắn nhớ lại ngày đầu tiên đụ Hana — mẹ ruột Hinata, khi thân thể trưởng thành bị lấp đầy đến tận tử cung, lúc hệ thống nổ vang trong đầu:
【Đạt điều kiện “Mẫu thân đồng sàng”! Đối tượng: Hana Hyuga — mẫu thân Hinata!】
【Thưởng x10 khí lực: từ 1.300 tấn lên 13.000 tấn!】
Hắn còn nhớ rõ khoảnh khắc đó, long trụ hắn vẫn đang cắm chặt trong huyệt đạo co rút đến nghẹt thở, còn Hana thì cong lưng rên rỉ như dâm phụ dưới thân, tử cung phồng lên từng đợt để đón nhận từng dòng tinh dịch nóng hổi.
Sau đó là chín người nữa. Mỗi người được đánh giá x2 lần thưởng.
Cứ thế, khí lực của hắn tăng vọt không tưởng. Từ 13.000 tấn… lên 6,6 triệu tấn — một con số khiến ngay cả thập vĩ nếu còn sống cũng phải câm nín quỳ rạp, khiến các đại lão như Madara hay Kaguya nếu nghe được… chắc cũng nổ tử cung vì ghen tị.
Và hiện giờ, mỗi ngày, hắn đều duy trì cường độ đụ 12 người — 10 nữ Hyuga trong hậu cung, cộng thêm Hinata và Kurenai, hai ái thiếp trung thành.
Mỗi lần rót đầy tử cung, lại cộng thêm trung bình 100kg khí lực. Một ngày là 1,2 tấn, nhẹ nhàng như ăn kẹo.
Thịt ít thì cũng là thịt. Sướng thì ngại gì.
Hắn chẳng cần luyện công, chẳng cần kết ấn, chẳng cần ra chiến trường đổ máu như thằng ngu. Hắn chỉ cần nằm xuống, để long trụ cắm vào mật huyệt thơm tho, để tử cung bị lấp đầy, để tinh dịch hắn len lỏi vào từng tầng tế bào nữ nhân.
Là đủ mạnh.
Là đủ để thống trị cả thế giới này!
…
Trưa hôm ấy, nắng len qua tán lá, rọi xuống căn phòng gỗ thơm ngát mùi đàn hương.
Naruto ngồi khoanh chân trên đệm tatami, một tay nâng chén trà nóng, hơi nước bốc lên quẩn quanh gương mặt hắn như khói mỏng. Mùi trà thơm xen lẫn mùi nữ nhân, mùi tinh dịch phảng phất như một loại hương dược vô hình.
Trên người hắn, Hana mặc chiếc yukata viền hoa mỏng tang, cổ áo khẽ trễ xuống, khe ngực như được khắc ra để mời gọi. Vạt váy vén cao, đôi đùi trắng mịn kẹp hai bên hông hắn.
Nàng ngồi trên đùi hắn, nhún nhè nhẹ theo từng nhịp thở, từng lần nhịp hông uyển chuyển như nước lượn, khiến vạt yukata run lên từng đợt.
Bên dưới lớp vải mỏng ấy, mật huyệt đỏ hồng của nàng đã nuốt trọn long trụ khổng lồ, co dãn từng vòng như rắn siết mồi, mút lấy từng tấc thịt cứng như thép để vắt từng giọt tinh dịch nóng rực vào tử cung đang run lên hạnh phúc.
Âm thanh “nhóp nhép” khẽ vang giữa hai thân thể, ướt át như tiếng suối chảy qua khe đá.
“Ư… Naruto…” – Hana khẽ rên, tay mảnh khảnh vươn ra bứt một chùm nho đặt lên môi hắn, ánh mắt mơ màng vừa ngượng vừa dâm đãng.
Hai bên, Hinata và Kurenai ngồi sát như hai nàng cung nữ, tay khẽ xoa bóp cánh tay và bả vai hắn.
Một bên xoa như vuốt lửa, một bên bóp như dồn khí, khiến hơi thở hắn dồn dập hơn, hạ thân cương cứng hơn, long trụ bên dưới càng giật giật dữ dội.
Đúng lúc ba nữ nhân còn đang đắm mình trong cảnh xuân lạc ấy, cánh cửa gỗ bật khẽ.
Một ninja Hyuga trẻ tuổi lao tới, ném phong thư xuống trước thảm tatami rồi biến mất như gió. Không ai dám ngẩng đầu nhìn, cũng không dám thở mạnh.
Naruto khẽ cau mày, đưa tay cầm lấy phong thư. Hana vẫn đang nhún, mật huyệt vẫn đang co rút chặt long trụ, nước dâm vẫn đang chảy dọc theo gốc trụ xuống đùi hắn.
Hắn mở thư, mắt lướt qua từng dòng chữ, rồi trong đầu chợt lóe lên hồi ức quen thuộc.
“Sóng quốc… Tazuna… nhiệm vụ nâng lên cấp A…” – hắn lẩm bẩm. – “Nhóm 7, Kakashi, Kiba, Sasuke, Sakura… vừa bị tập kích trên đường, cần chi viện.”
Khóe môi hắn cong nhẹ. Thời điểm này… mới gặp hai tên Chunin thôi, chưa chạm tới Zabuza. Cơ hội vừa khéo.
Bàn tay hắn bất chợt bóp chặt cặp mông mềm mại của Kurenai bên cạnh, ngón tay trượt vào khe mông nàng như sét lướt qua da thịt.
“Lão sư…” – giọng hắn trầm xuống, pha chút cười khàn – “Có vẻ chúng ta sắp phải đi làm nhiệm vụ rồi.”
Kurenai nghiêng đầu, mắt hơi mở lớn vì vừa tò mò vừa vì ngón tay hắn đang vân vê mép mật huyệt nàng, nơi sớm đã ướt sũng. “Nhiệm vụ gì…?” – nàng khẽ hỏi, giọng run như gió thổi qua dây cung.
Naruto đưa lá thư cho nàng. Nàng đọc xong, má ửng đỏ vì tay hắn vẫn chưa dừng lại. Kurenai khẽ cắn môi, rên nhỏ: “Cái này… cũng dễ thôi… Vậy tý nữa khởi hành nhé? Lâu rồi chưa ra ngoài… hơn nữa…” – nàng khẽ liếc lên hắn – “biết đâu Sóng Quốc lại có mỹ nữ để chàng thu phục~”
Naruto bật cười ha hả, hông hắn nhấp vào Hana nhanh hơn, khiến nàng thét khẽ, tóc rũ xuống trước ngực, mồ hôi lấm tấm nơi xương quai xanh. “Vậy chuẩn bị đi!” – hắn gầm khẽ, tay bóp chặt eo nàng, hạ hông đẩy sâu.
“Ư… Ưm… Naruto… aaahhh…!” – Hana rên rỉ như vỡ ra từng mảnh, tử cung bị đâm đến tận cùng, long trụ cứng rắn va chạm vào chỗ sâu nhất khiến nàng mềm nhũn, run rẩy.
Ngay sau đó, Naruto phóng thẳng dòng tinh dịch nóng rực vào trong nàng. Lượng dịch lớn đến mức tử cung phồng lên, mật huyệt co rút như muốn hút cạn, tinh dịch tràn ngược ra khe mông chảy theo đùi nàng xuống tatami. Hana ngửa cổ, miệng bật tiếng rên dài, rồi ngất lịm trong khoái cảm tột độ.
Naruto vuốt nhẹ lưng nàng, nhấc chén trà lên, nhấp một ngụm, ánh mắt sắc như lưỡi dao nhìn về hướng chân trời. Một nụ cười tà mị thoáng hiện trên môi.
“Đi thôi… Sóng Quốc… ta đến đây.”
…
Đường mòn dẫn ra khỏi làng Lá ngập mùi nhựa cây và gió sớm.
Nhóm 8 lướt đi như những cái bóng, Kurenai dẫn đầu với dáng người uyển chuyển trong bộ ninja ôm sát; Hinata bước theo, đôi mắt trắng thỉnh thoảng mở Byakugan quét qua hai bên; Shino lặng lẽ phía sau như cái bóng với đám côn trùng vo ve quanh tay áo.
Giữa họ, Naruto nhàn nhã sải bước, tay đút túi, khóe môi vẫn cong lên nụ cười khó đoán. Bề ngoài hắn bình thản, nhưng trong đầu lại cuồn cuộn ý nghĩ.
“Haku…” – hắn lẩm bẩm trong lòng, ánh mắt lóe lên tia tà mị.
Hắn nhớ rõ nguyên tác. Trong truyện, Haku được ghi là nam, nhưng mỗi lần nhìn lại gương mặt kia, giọng nói kia, cử chỉ kia… hắn đều chỉ thấy một điều: nữ nhân tuyệt sắc trong lớp áo lừa dối.
“Chẳng lẽ… đó chỉ là trò đùa của tác giả?” – hắn cười khẽ. – “Tộc Yuki ở Làng Sương Mù, tất cả kẻ sở hữu Huyết Kế Giới Hạn đều là nữ. Tộc nữ quyền… sức mạnh Băng Huyết kết hợp với vẻ đẹp lạnh như băng… Haku… ngươi mà là nam thì thế giới này còn công bằng gì nữa?”
Ý nghĩ ấy làm hạ thân hắn khẽ giật nhẹ. Hắn liếm môi, ánh mắt nheo lại như con thú nhìn con mồi mới.
“Băng tộc… không biết long trụ ta cắm vào thì sẽ thế nào nhỉ…? Lạnh như băng, nhưng bên trong chắc vẫn ấm… Hay vừa ấm vừa mát, mỗi nhịp đâm là một lần lửa gặp tuyết… Không biết tử cung Haku co rút sẽ ra sao…”
Hắn khẽ bật cười, tiếng cười nhỏ như gió len qua khe núi.
Hinata bên cạnh liếc nhìn hắn, hơi ngạc nhiên vì thấy Naruto đang nhếch môi cười một mình.
Kurenai đi trước cũng khẽ chau mày, trực giác nữ nhân khiến nàng đoán được hắn lại đang nghĩ đến trò gì đó không đứng đắn.
Nhưng Naruto thì chẳng hề để tâm.
Hắn nhấc chân, lướt qua từng tán cây, mùi rừng xanh hòa với mùi nữ nhân bên cạnh càng khiến trong đầu hắn đầy hình ảnh hỗn loạn: một thiếu nữ tóc đen dài, gương mặt thanh tú lạnh lùng, nằm dưới hắn, đôi mắt ươn ướt ngẩng lên, tử cung run rẩy vì long trụ đang khuấy đảo.
“Ngon…” – hắn khẽ thì thầm, khóe môi cong thành nụ cười tà mị – “Rất ngon…”
Shino đi cuối, nghe thoáng qua tiếng hắn lẩm bẩm mà rùng mình một cái. “Không biết Naruto lại tính giở trò gì nữa…” – hắn nghĩ, khẽ đẩy kính lên sống mũi, rồi tự trấn an – “Miễn là nhiệm vụ xong, còn hắn làm ai thì kệ…”
Kurenai hít sâu, tự nhủ phải giữ bình tĩnh, nhưng ánh mắt nàng cũng liếc sang hắn vài lần, đôi má hơi ửng đỏ, không rõ là vì gió rừng hay vì thứ khí tức nóng bỏng đang phả ra từ gã “học trò” này.
Cả nhóm vẫn di chuyển nhanh như gió. Phía trước là con đường dẫn đến Sóng Quốc. Còn trong đầu Naruto, từng đợt sóng dục vọng dâng lên không kém gì sóng biển phía xa.
“Chờ đấy, Haku…” – hắn khẽ nhắm mắt, cảm giác long trụ dưới hạ thân giật nhịp như dã thú sắp lao ra khỏi chuồng – “Băng lạnh đến đâu… cũng sẽ tan chảy khi gặp lửa này.”
