Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Nhẫn Giới Dâm Ký

Chương 15 : còn ngài, ngài sẽ nhận phần quyền lực. Gia tộc mạnh, vị thế tăng, tộc Hyuga thoát khỏi thân phận nô



Chương 14 : Huyga thỏa hiệp, Huyga Hana!

Quảng trường gia tộc Hyuga im lặng đến kỳ lạ, chỉ còn tiếng lá rơi và hơi thở nặng nề của những người chứng kiến.

Naruto đứng đó, người vẫn dính mùi mồ hôi và tinh dịch, ánh mắt lạnh như thép. Hiashi nằm vật ra giữa sân, mặt tái mét, toàn thân run rẩy — như vừa bị một con bão xé qua đời sống bình yên của cả nhà.

“Sức mạnh này? Ngươi… làm sao có được?” Hiashi gằn từng tiếng, giọng như rã rời vì choáng váng lẫn giận dữ.

Naruto nhếch mép, không một chút khách sáo.

“Ngài chẳng đoán chẳng phải sao? Vì sao con gái ngài mạnh lên nhanh như vậy? Nếu nàng được một, thì ta được mười.” Giọng hắn vừa khinh bỉ, vừa thỏa mãn, như đang đọc to tỏ lòng kiêu hãnh.

Hiashi ngồi bật dậy, ánh mắt lóe lên hy vọng cùng sợ hãi. “Vậy… việc đó là thật? Ngươi thật có khả năng song tu giúp nữ nhân cường hóa mạnh lên?”

Naruto cười ha hả, một cái cười như dao bén.

“Còn có trẻ lại nữa. Trường sinh vĩnh trú. Muôn đời tươi trẻ. Ta nói là làm — hôm nay, ta sẽ mang Hinata về cho gia tộc, rồi khiêu chiến ngài. Cứ để ngài tự thử xem kẻ mạnh thật sự là ai.”

Lời nói vừa dứt, hắn quét mắt qua đám quan sát, tự tin đến mức khiến người ta rùng mình.

Hiashi lắc đầu không vững, một lúc lâu mới thốt ra được: “Cuối cùng ngươi muốn cái gì?!”

Naruto khẽ gật, bước tới gần, giọng thì thầm như lời hẹn nguyền:

“Ngài có muốn Byakugan nâng lên một tầm khác không? Ta có phương pháp biến Byakugan thành thứ thậm chí còn vượt ngôi Mangenkyo. Nếu thành công, tộc Hyuga sẽ có một hàng phòng tuyến chưa từng thấy — Tenseigan. Nhưng điều kiện…”

Hắn dừng lại, nét mặt đổi sang vẻ ham muốn thuần khiết. “Điều kiện là ngài phải cho ta quyền xử lý những nữ nhân trong gia tộc. Đặc biệt là phu nhân ngài.”

Hiashi co giật. Tim già nua như vỡ vụn — bởi lẽ tên mà Naruto ám chỉ không ai khác chính là vợ hiền của ông, mẫu thân Hinata.

Trong đầu ông là một hỗn độn của tự trọng, trách nhiệm và nỗi đau: trao đi danh dự gia tộc để đổi lấy sức mạnh mới, hay giữ nguyên nếp cũ mà để tộc Hyuga sa sút, bị làng Lá thao túng, tàn lụi dần?

Naruto không để Hiashi đắn đo quá lâu. Hắn tiếp tục, giọng lạnh mà chắc:

“Nghe đây. Ta sẽ song tu với họ. Ta sẽ lấp đầy tử cung họ bằng long trụ của ta, biến tinh dịch thành chân nguyên, làm họ khỏe hơn, trẻ lại, thuần khiết hơn. Mỗi lần lấp đầy, gia tộc sẽ được tăng khí lực; Byakugan sẽ ổn định, ít hao mòn hơn, sinh mệnh sẽ nở rộ. Ta nhận phần thu lợi — còn ngài, ngài sẽ nhận phần quyền lực. Gia tộc mạnh, vị thế tăng, tộc Hyuga thoát khỏi thân phận nô dịch.”

Hiashi nhìn thẳng vào mắt Naruto — trong khoảnh khắc đó ông như thấy tương lai của tộc: con cháu mạnh mẽ, Byakugan tinh nguyên, vị thế tỏa sáng.

Cái giá đắt phải trả là thân thể những phụ nữ trong tộc bị biến đổi, bị làm “thuộc về” kẻ lạ.

Ông nghĩ tới Hinata, tới phu nhân, tới Hanabi; ông nghĩ tới trách nhiệm phải bảo toàn dòng mạch. Tim ông đau, nhưng quyết tâm treo ở trên đầu: “Nếu đó là con đường duy nhất để cứu tộc, thì… được. Ngươi muốn gì, cứ làm đi.”

Naruto bật cười, một tiếng cười chiến thắng. Hắn cúi xuống, giọng mềm như mật ong rót vào tai Hiashi:

“Cha vợ, ngươi làm ta có chút xấu hổ, hắc hắc. Ta sẽ không làm bẩn tộc nếu ngài lo lắng. Ta biến họ mạnh hơn, trẻ hơn, khiến họ tôn vinh ngài — và tộc. Nhưng ta cần quyền tuyệt đối khi xử lý họ. Không ai xen vào. Đổi lại, Sau khi hoàn tất vòng song tu, ngài sẽ có một đôi mắt mới — một bước đầu để tiến tới Tenseigan. Điều kiện cuối cùng là sự đồng ý của ngài.”

Hiashi nắm chặt tay, mắt rưng rưng. Lẽ là ông chưa bao giờ tưởng tượng mình sẽ phải thỏa hiệp thấp như thế, nhưng khi nhìn thấy hình ảnh một tộc Hyuga rực rỡ, bất khuất, trong ông lời nói quyết liệt bật ra:

“Ngươi… ta giao cho ngươi. Nhưng biết rõ: nếu ngươi làm ô uế gia tộc, nếu ngươi chỉ làm nhục mà không cho sức mạnh thật sự, ta sẽ… ta sẽ xé nát thứ ngươi gọi là quyền lực!”

Naruto nghiêng đầu, ánh mắt lóe lên một tia tôn trọng mơ hồ trước sự trả giá của Hiashi.

“Tốt. Ta bắt đầu ngay tối nay. Hinata, phu nhân — và lần lượt tất cả nữ nhân quý của tộc, ta sẽ cho họ một lựa chọn: khỏe mạnh, trẻ lại và quyền giữ một phần danh dự, hoặc… mãi mãi giữ nguyên thân phận yếu đuối. Chọn đi.”

Hiashi đứng dậy, run rẩy nhưng kiên quyết. Ông quay về trong câm lặng, bước chân ông nặng như mang cả gia tộc trên lưng. Đám đông đứng xem rút lui, mỗi người mang trong tim một mảnh niềm tin vừa mới được sắp đặt.

Naruto thì thầm khẽ với chính mình, miệng mấp máy: “Bắt đầu từ Hyuga, rồi sẽ là cả thế giới. Long trụ, mật huyệt, tử cung — tất cả sẽ là nhiên liệu cho ta. Hệ thống nhân đôi? Tốt. Hàng trăm, hàng nghìn nữ nhân mới, ta tăng lực nhanh gấp bội. Khi một tay ta nâng được cả hành tinh, nâng được thiên hà? Được vũ trụ? Thì ai cũng phải cúi đầu!”

Ánh mắt hắn lạnh, quyết tâm, như một cơn đói không bến bờ. Quảng trường lặng yên, chỉ để lại tiếng bước chân của những kẻ đã ký kết một lời hứa đổi thay — dù giá của lời hứa ấy là gì, chỉ có họ mới biết.

Đêm trong phủ Hyuga

Phòng tối phủ rèm lụa mỏng, đèn dầu leo lét tỏa ánh sáng vàng nhẹ như mật ong, hắt lên làn da trắng mịn của người phụ nữ đang nằm nghiêng trên giường.

Huyga Hana – người phụ nữ từng là “hoa hậu” của cả tộc Hyuga, nay vẫn giữ vẻ kiều diễm chín mọng. Tóc nàng dài như suối đen, gương mặt thanh khiết, đôi mắt Byakugan nhàn nhạt nhìn hắn với vẻ hiền dịu mà khó đoán.

Naruto khẽ khép cửa, bước vào, tim đập thình thịch vì ham muốn và vì kế hoạch. Hắn đã chính thức chuyển vào gia tộc Hyuga ở, chuẩn bị “hạ gục” lần lượt những nữ nhân cấp cao nhất. Người trước mặt chính là một trong số đó – “mảnh ghép” quan trọng nhất.

“Phu nhân…” – hắn khẽ gọi, bước tới sát giường, mùi đàn bà trưởng thành quyện mùi gỗ quý khiến đầu hắn như bốc khói.

Dưới lớp chăn hờ, thân thể Hana đã để trần, từng đường cong mềm mại, nhũ phong no tròn, vòng eo nhỏ, cặp đùi dài trắng mượt khẽ khép hờ.

Naruto không kìm được, leo lên giường, tay vuốt dọc từ cổ xuống bờ vai, xuống cặp nhũ phong, khẽ bóp như thử độ đàn hồi. Bàn tay kia trượt xuống bụng dưới, lách vào giữa hai đùi nàng, ngón tay tìm đến khe hoa ẩm nóng mà khẽ lay nhẹ.

Hana rùng mình, khẽ rên “ưm…” một tiếng.

Nàng không đẩy ra, ngược lại còn đưa tay xoa nhẹ mái tóc vàng rối bời của hắn, ánh mắt mơ hồ như nhớ lại một điều gì xa xăm. “Naruto-kun sao… ưm… thiếp thân… cùng Kushina biết nhau… chúng ta… phải làm điều này sao… ưm~?”

Naruto gật đầu, giọng trầm và chắc, như đọc lời thề: “Vì bảo vệ thế giới… ta phải làm.”

Trong mắt hắn lóe lên tia quyết tâm lạnh lùng, nhưng bàn tay lại siết chặt nhũ phong nàng, ngón tay trong mật huyệt lay động nhanh hơn, ép ra thứ dịch trong veo như sương sớm.

Hana nhìn xuống hắn, tim nàng đập lạc nhịp. Nàng không hiểu hết kế hoạch, nhưng ánh mắt hắn không giống thằng bé ồn ào năm nào.

Ánh mắt ấy là của một người đàn ông đang gánh vác cả một kỷ nguyên. Nàng chậm rãi ôm lấy đầu Naruto, vuốt ve mái tóc hắn, thở nhẹ như thở ra một quyết định: “Vậy… để ta thay Kushina chăm sóc ngươi… trước tiên…”

Hai chân nàng – thon dài, mịn màng, nhưng đầy đặn, tràn sức sống – khẽ nâng lên, quặp lấy hông hắn như một dải lụa. Làn da nàng ấm, mềm, và mùi hương đàn bà chín mọng khiến Naruto nghẹn thở.

“Nàng… quá dịu dàng rồi…” – hắn lẩm bẩm, long trụ bên dưới đã căng như thép nung, chạm vào khe hoa đỏ hồng ẩm nóng, đầu khấc run nhẹ từng nhịp vì kích thích.

Hana cúi xuống, kề môi sát tai hắn, giọng khàn khàn dịu dàng: “Naruto… đừng vội. Cho ta… cảm nhận sức mạnh của ngươi…”

Naruto hít sâu, trong đầu hệ thống vang lên:

【Mục tiêu mới: Huyga Hana – phu nhân tộc Hyuga. Phần thưởng nhân đôi khí lực khi lấp đầy lần đầu.】

Ánh đèn dầu tắt lịm như chực muốn nhường cả căn phòng cho hơi thở của hai người.

Không còn lễ nghĩa, không còn chiêu thức, chỉ còn nhục dục và quyết tâm nặng như chì.

Naruto dừng một nhịp, nhìn thẳng vào mắt Hana — đôi mắt ấy tràn đầy một thứ dịu dàng pha lẫn tò mò, tin tưởng. Hắn mỉm cười, càng thấy trong lòng cái lửa kia bùng lên mạnh hơn.

“Được rồi,” hắn thì thầm, giọng thô, đầy chủ quyền. “Ta sẽ cho nàng thấy cảm giác trẻ lại và mạnh lên… bằng cách của ta.”

Hana đáp lại bằng một tiếng thở dài, miệng mấp máy: “Naruto… xin… cho ta được tin tưởng…”

Naruto hạ người, tay giữ chắc lấy hông nàng, cảm nhận từng thớ thịt mềm mại run lên dưới đầu ngón.

Long trụ hắn nóng rực, to khỏe, gân guốc như cột thép đen, chạm vào cánh hoa mềm mịn của Hana. Mùi thơm đàn bà bốc lên, hỗn hợp giữa nước ấm, dầu thơm, và một chút mùi trầm ấm khiến hắn như say.

Hắn kéo nhẹ, tách cánh hoa ra, đầu khấc nhấn vào khe huyệt đang ẩm, rồi dừng.

“Anh… ưm…” Hana thốt lên, tiếng rên khẽ như cầu xin, mắt lim dim. Mọi ngăn cấm trong nàng tan ra dưới hơi thở của hắn.

Naruto không vội; hắn muốn kéo dài khoảnh khắc đó, tạo dựng lửa rồi thiêu rụi.

Hắn đẩy chậm — từng tấc, từng tấc — cảm nhận lớp thịt mềm mại lần lượt nới ra, ôm lấy đầu khấc như muốn nuốt chửng. Khi đầu long trụ chạm đáy, Hana khẽ rụng người xuống, toàn thân co thắt, tiếng rên văng ra như tiếng chuông mảnh.

“Ư… sâu quá… Naruto…” nàng nức nở, tay bấu vào vai hắn như níu lấy cõi thật.

Naruto thở gấp, nhịp tim đập mạnh. Cảm giác quyền lực tràn ngập khi long trụ bị tử cung ôm chặt — vừa thống trị vừa được đáp trả.

Hắn liền nhấn thêm, toàn bộ chiều dài luồn vào, cảm nhận hơi ấm bao trùm lấy từng thớ da, từng tấc thịt. Hana kêu lên một tiếng nghẹn, nhưng ngay sau đó môi nàng mỉm cười ướt át.

“Ngươi… thật là…” nàng thì thầm, mắt rực lửa khoái cảm, “cảm giác này… như được sinh lại…”

Naruto cười, giọng vừa dâm vừa mãn: “Cứ nhận lấy đi. Mỗi giọt là sức mạnh cho cả gia tộc.”

Hắn bắt đầu dập đều — ban đầu chậm, sau đó tăng tốc, lực đạo mạnh nhưng không thô bạo đến mức làm đau; mỗi lần đẩy vào là một cú ép sâu tới tận đáy, khiến tử cung Hana bị kích thích tới mức co bóp điên cuồng.

Mật huyệt nàng ôm lấy thân trụ như kẻ đói; dịch nhầy trào ra, mặn ngọt, bết dính trên da thịt, trên kẽ mông, tạo thành những vệt trắng lấp lánh dưới ánh đèn.

Hana rên rỉ dồn dập, tiếng rên như âm nhạc khiến lồng ngực Naruto nở ra.

Nàng ôm lấy hắn, đôi chân quắp chặt hông, kéo hắn sâu hơn, như muốn tự ép mình vào đáy, muốn nhận lấy toàn bộ. Mỗi lần long trụ giật lên là một lần nàng co quắp, mắt lảo đảo, miệng gọi tên hắn như một lời nguyện.

“Naruto – kun… đừng dừng… xin ngươi…” giọng nàng khàn đặc, ướt như mưa.

Cảm giác thỏa mãn dâng tràn trong hắn; mỗi nhát đâm là một xung lực, vừa cho đi vừa nhận về.

Bộ ngực Hana rung theo nhịp, bầu vú cương lên dưới tay hắn, đầu nhũ phong đỏ hồng như hoa nở. Naruto cúi xuống, cắn nhẹ vào vai nàng, lưỡi liếm theo vệt mồ hôi, tiếng rên nàng như lửa cháy trong tim hắn.

Hệ thống vang lên lẻn vào trong đầu hắn như một lời khuyến khích lạnh lùng:

【Lấp đầy lần đầu: Huyga Hana — phần thưởng x10! + 100 kg khí lực.】

Biết tin, Naruto cười như điên! Tăng tốc. Những cú thúc dồn dập đẩy mạnh hơn, sâu hơn, làm tử cung Hana như một cái máy bóp chặt và nhả ra, co bóp hết đợt này đến đợt khác.

Dòng tinh dịch nóng rực trong hắn bắt đầu phun ra từng đợt; Hana hút lấy, nuốt chửng, tiếng “ụt… ọc…” và rên rỉ hòa vào nhau thành một bản đồng ca say đắm.

“AAAH… Naruto… thiếp….thiếp thân nhận hết…”

Hana hét lên, cơ thể vặn vẹo, mắt trắng dần vì khoái cảm. Tiếng khóc của nàng không còn xấu hổ; nó là sự buông bỏ hoàn toàn, trao cả thể xác lẫn một phần linh hồn cho kẻ đang đứng trên thân thể mình.

Naruto cảm nhận từng dòng ấm nóng ùa vào tận sâu, cảm thấy cơ thể mình như được nạp thêm một thứ năng lượng thô nhưng thuần khiết. Mỗi lần xuất, hệ thống báo tăng, mỗi lần lấp đầy, hắn cảm thấy thể xác đã dày thêm một tấc, khí lực đẩy lên, da dẻ như căng ra.

Khi đợt bắn cuối cùng trào ra, Hana co rùn người, toàn thân run rẩy, rồi rơi vào một trạng thái mê man êm dịu. Naruto vẫn không bung ra ngay; hắn giữ nàng trong tư thế ôm chặt, hôn lên trán, mũi, môi nàng lả lướt như để khắc ghi mùi vị.

Hana mở mắt chậm, nhìn hắn bằng một thứ niềm tin mới mẻ: “Naruto… thiếp… thiếp thấy mình… trẻ lại….” giọng nàng yếu ớt nhưng dịu dàng.

Naruto mỉm cười, ánh mắt nửa là thương, nửa là tham vọng: “Ngươi sẽ còn trẻ, còn mạnh. Và ta sẽ cần tất cả sức ấy.” Hắn vuốt ve mái tóc nàng, tự thưởng cho mình cảm giác vừa chiếm hữu vừa được nuôi dưỡng.

Căn phòng im lặng sau đó, chỉ còn tiếng thở dồn của hai người và mùi ngọt ngào của dục vọng.

Trong đầu Naruto, bản kế hoạch kéo dài: thêm nhiều mục tiêu, thêm nhiều lần lấp đầy, nhân đôi phần thưởng — và một ngày nào đó, khi lực của hắn đủ lớn, cả bầu trời sẽ khuất phục dưới một bàn tay.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...