Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Nhẫn Giới Dâm Ký

Chương 14 : Mục tiêu kế tiếp?



Chương 13 : Mục tiêu kế tiếp?

Thời gian trôi đi nhanh chớp mắt, thêm một tháng nữa đã qua.

Vậy là, kể từ lúc Naruto xuyên đến thế giới này đã được bảy tháng.

Đêm nay, như thường lệ, phòng hắn vẫn tràn ngập mùi hoan ái nồng nặc. Mùi tinh dịch, mùi mật dịch, mùi mồ hôi trộn lẫn nhau lan đầy trong không khí như một loại xuân dược vô hình.

Trên chiếc giường rộng trải đệm cao cấp, hai nữ nhân tuyệt sắc đang ngủ mê man trong vòng tay hắn.

Kurenai nằm nghiêng bên trái, ôm chặt cánh tay hắn, bộ ngực mềm mại đè ép lên bắp tay cứng rắn, bầu môi hé mở, mặt đỏ ửng vẫn còn dấu vết sau cơn mây mưa, tử cung đã bị rót no mấy lần, giờ vẫn chưa tiêu hóa hết số tinh dịch đặc quánh đó, nên nàng mê man mà vẫn rên khe khẽ như mộng xuân kéo dài không dứt.

Bên phải là Hinata — nàng nằm hẳn lên người hắn, hai tay ôm cổ, hai chân dài quặp chặt lấy hông như gọng kìm, mà đáng nói nhất là mật huyệt vẫn còn ngậm lấy long trụ, siết lại không buông như đang cố hút từng giọt cuối cùng, ngay cả lúc ngủ cũng không chịu rút ra.

Naruto khẽ bật cười, tay vuốt nhẹ sống lưng trần mịn như ngọc của Hinata, bàn tay còn lại không nhàn rỗi mà vuốt ve cặp mông tròn vểnh của Kurenai, khẽ bóp một cái, da thịt mềm mại như đang tan ra trong lòng bàn tay hắn.

Trong đầu, hắn tính toán.

Khí lực hiện tại đã đạt 1300 tấn.

Sau mỗi lần đụ — rót đầy — lấp kín tử cung hai nàng, hắn đều cảm nhận cơ thể mình mạnh lên, nhưng đã bắt đầu chậm dần. Không phải vì cơ chế song tu yếu đi, mà vì… tinh dịch của hắn hiện tại đã quá bá đạo.

“Dịch chất lượng cao thì hấp thu lâu…”

Mỗi đêm chỉ cần bắn ba lần, hai nàng đã ngất ngây, lăn ra ngủ mê mệt, tử cung thì phồng lên căng cứng, mật huyệt thì rỉ không ngừng cả đêm để tiêu hóa toàn bộ tinh hoa.

“Có ngon đến mấy mà ăn mãi cũng sẽ đầy bụng…”

Đã đến lúc phải tìm mục tiêu mới.

Hắn không vội — chỉ thong thả nhắm mắt, bắt đầu rà soát tất cả nữ nhân trong nguyên tác.

“Tsunade? Vẫn chưa xuất hiện. Temari? Quá xa. Tenten? Chưa tới thời điểm. Ino thì… ừm, tạm được. Sakura…”

Ánh mắt hắn khẽ co lại, khoé môi cong lên thành một đường giễu cợt.

“Cái con mắm đó… giờ thì ngực không có, mông cũng không. Cái gì cũng chưa phát triển.”

“Tương lai thì được, chứ hiện tại…”

“Mẹ của Sarada thì ngon, chứ cái đứa tiền thân thì chưa đủ hấp dẫn để xài sức mạnh ta mất công luyện ra từng giọt tinh dịch như vàng lỏng.”

Hắn khẽ vỗ nhẹ vào mông Kurenai, khiến nàng rên khẽ một tiếng rồi lại rúc vào người hắn như con mèo động dục.

Nhưng rồi — ánh mắt Naruto lóe lên một tia lạnh lẽo:

“Tuy vậy… dù chưa đủ trình, nhưng không có nghĩa là không đặt gạch trước.”

“Mồi chài… là cả một nghệ thuật.”

“Trồng cây từ sớm… để khi Sakura thành ‘hàng chín mọng’, ta là người duy nhất nàng nghĩ tới.”

Hắn đưa tay nhấc nhẹ eo Hinata lên, rút long trụ ra khỏi mật huyệt đang ngậm chặt, kéo ra một sợi trắng dính kéo dài từ trong mép huyệt đỏ ửng. Mỗi tấc trụ kéo ra, tử cung Hinata lại giật giật như tiếc nuối, đôi chân nàng khẽ run nhưng vẫn không tỉnh dậy.

Naruto nhìn một hồi… lại cắm nhẹ vào thêm cái nữa — sâu đến đáy.

“Ưm… aa~ Naruto…” – Hinata khẽ rên, mắt vẫn nhắm nhưng miệng cười ngọt ngào.

Ánh sáng mờ nhạt của buổi sớm mai len qua rèm cửa, rọi nhẹ vào căn phòng vẫn còn thoang thoảng mùi dục lạc của đêm hôm trước. Tiếng chim hót líu lo ngoài cửa sổ chỉ làm khung cảnh càng thêm trớ trêu khi bên trong, một màn giao hoan dâm mỹ đang tiếp tục diễn ra lần nữa — à không, là… lần thứ sáu kể từ khi đêm qua hắn đè nàng ra đến giờ.

Naruto ghì chặt lấy thân thể mềm mại của Kurenai, mái tóc đen rối bời dính mồ hôi của nàng trải ra như tơ lụa trên chiếc gối trắng nhăn nhúm. Thân hình trắng mịn ấy đang cong lại, nhũ phong rung động theo từng cú thúc sâu hun hút của long trụ hắn, còn cái miệng nhỏ xinh thì không ngừng phát ra từng tiếng rên ngắt quãng:

“Ư… a… Naruto… aaah… nữa… đâm sâu quá rồi…!”

Naruto cười khẽ, hơi thở trầm khàn phả vào tai nàng, tay giữ chặt lấy eo nhỏ, miệng thì thầm bên vành tai ửng hồng:

“Biết không, Kurenai… Nếu cái tên Asuma đó lại thấy cảnh này… hắn sẽ lại ngất thêm lần nữa đấy.”

Lời vừa dứt, long trụ như được kích thích, rút mạnh ra khỏi mật huyệt đỏ hồng còn đang co rút, kéo theo một dòng dịch nhớp trắng sệt dính loang cả khe mông nàng. Rồi ngay sau đó, “phập!” — hắn đâm thật sâu, toàn bộ chiều dài đen sẫm gân guốc ấy lại cắm ngập gốc vào trong, khiến Kurenai bật lên một tiếng rên thất thanh.

“AAaaahhh…! Sâu… nữa… tới tử cung rồi…!”

Hai chân nàng bản năng quặp chặt lấy hông hắn, không để long trụ trượt ra thêm chút nào. Cặp đùi trắng nõn ấy như hai dải lụa quấn lấy eo hắn, khóa hắn lại — nhưng với Naruto, điều đó chỉ càng khiến hắn hứng thú hơn. Hắn cúi đầu, hôn mạnh lên môi nàng, lưỡi chen vào quấn lấy, quấn mãi, khiến hơi thở của nàng chỉ còn là tiếng rên mê man nghẹn lại trong cuống họng.

“Em biết không…” — hắn lại thì thầm, lần này không rút ra mà vừa nói vừa dập liên hồi, mỗi cú thúc là một cú chạm đến tận tử cung khiến bụng nàng rung lên — “Tên đó quá yếu đuối rồi… thấy cảnh hai ta đụ nhau… liền lăn ra bất tỉnh!”

Kurenai đỏ bừng cả khuôn mặt, nhưng không phải vì xấu hổ. Là vì khoái cảm. Là vì tử cung nàng đang bị lấp đầy lần nữa. Là vì long trụ to lớn của hắn vừa nóng, vừa dài, vừa cứng như thép, đang cày nát bên trong không chút lưu tình.

“Ưư… mạnh… nữa đi Naruto… em chịu được…! Em muốn thêm nữa…!”

Câu nói bật ra như ma chú, kéo theo một đợt tinh dịch nóng rực tuôn vào bên trong. Tử cung nàng co rút lại, há miệng nghênh đón dòng nham thạch sền sệt, đục đặc, đậm đặc mùi nam tính — mùi của hắn.

Naruto gầm khẽ, ôm siết lấy nàng như thể không còn muốn rời xa cơ thể thơm mềm này thêm một giây nào nữa. Hắn bắn thẳng vào sâu, từng đợt, từng đợt, cho đến khi bụng dưới nàng lại phồng lên, tinh dịch bắt đầu trào ngược ra theo khe huyệt, nhỏ thành từng giọt dâm mỹ xuống drap giường ướt sũng.

Cả người Kurenai run lên từng cơn, ngực phập phồng, tay ôm lấy cổ hắn như bám víu. Thân thể nàng ửng hồng như cánh anh đào bị thiêu cháy trong cơn sốt dục. Mỗi nhịp đập của tim là mỗi cơn rùng mình thỏa mãn lan khắp toàn thân.

Nàng mở mắt, mơ màng thở dốc:

“Naruto… em yêu mất rồi… long trụ của chàng… em không thể rời xa được nữa…”

Naruto khẽ cười, rồi thì thầm như khắc ấn lên linh hồn nàng:

“Yêu thì ngoan… Từ hôm nay, cứ sáng thứ bảy… ta sẽ dạy ‘thể thuật đặc biệt’ cho em… suốt cả buổi…”

Xong một lượt với Kurenai

Hắn trở mình lăn sang bên cạnh, nơi Hinata đang nằm, mái tóc tím xõa dài như suối, làn da trắng ngần ửng hồng. Nàng không còn là thiếu nữ ngây thơ như năm xưa nữa; thân thể đã phát triển đầy đặn, vòng ngực căng mẩy, eo thon mềm mại, đùi dài khép hờ, toàn bộ toát ra khí chất của một nữ nhân trưởng thành, chín mọng.

Naruto cúi xuống, khẽ thơm lên má nàng một cái. “Vợ yêu…” – giọng hắn khàn khàn như lửa đốt, hơi thở phả vào cổ nàng. Long trụ khổng lồ giữa hai chân đã quen lối, không chần chừ mà tựa như tìm được hang cũ, trượt dọc khe hoa non mềm nhẵn mịn rồi từ từ đâm sâu vào, tách cánh huyệt đỏ hồng ra một cách dễ dàng.

“Ư… ưm…” Hinata rên nhẹ, thân thể mảnh mai cong lên, rồi bản năng nâng hai chân lên quặp chặt lấy hông hắn, mắt mở to long lanh. Ánh nhìn ấy giờ không còn e dè, mà tràn ngập một thứ hạnh phúc lẫn si mê mơ hồ.

Naruto cười dâm đãng, ghé miệng sát vành tai nàng, long trụ giật giật bên trong mỗi lần hắn đẩy tới. “Nàng biết không… mẫu thân của nàng cũng đẹp lắm…” – hắn thì thầm, giọng vừa như trêu chọc, vừa như dò xét.

Hinata rùng mình, hai tay bấu nhẹ vào lưng hắn. “Đừng… nói… nữa…” – nàng run giọng, nhưng mật huyệt vẫn co rút ôm chặt lấy vật thể khổng lồ đang khuấy đảo bên trong. Bị long trụ cắm sâu, khoái cảm dâng lên như sóng, ý chí nàng như tan chảy.

Naruto cười hắc hắc, đẩy mạnh thêm vài cú, tinh dịch trong người hắn nóng hổi trào ra từng đợt bơm thẳng vào tử cung nàng. “Thấy chưa… Nếu cứ để vậy, mẫu thân nàng sẽ già mà ra đi. Nhưng nếu ta can thiệp… nàng ta có thể trẻ mãi… ở bên chúng ta, cùng lớn mạnh tộc Hyuga… còn có cả Hanabi nữa…” – giọng hắn như ma chú, vừa nói vừa dập mạnh, khiến tử cung nàng run rẩy.

Hinata cố gắng lắc đầu, cố gắng cựa quậy, nhưng hai chân lại càng quặp chặt hông hắn hơn, nội huyệt mút chặt lấy long trụ như không muốn rời ra. Mỗi cú bơm của hắn, nàng lại rên khẽ, giọng đứt quãng như đứa con gái trót nghiện:

“Ư… Naruto… đừng… aaah… sâu quá… em… không thể… khống chế…”

Naruto cắn nhẹ lên vành tai nàng, ánh mắt lóe lên tia tà dị. “Ngoan… cứ hưởng đi. Mọi thứ khác để ta lo. Cả tộc Hyuga rồi sẽ lớn mạnh dưới tay chúng ta…”

Long trụ trong nàng lại giật giật, từng đợt tinh dịch nóng rực tiếp tục bơm vào tử cung đã co bóp mạnh mẽ, làm bụng dưới nàng phồng lên từng nhịp. Hinata run bần bật, ánh mắt dại đi trong khoái cảm, đầu dựa vào vai hắn thở gấp, toàn thân mềm nhũn như bị tan chảy.

Naruto cúi xuống, ghé sát vành tai Hinata, thì thầm bằng giọng trầm ấm nhưng mang theo luồng tà ý nóng rực:

“Hôm nay… cùng về gia tộc Hyuga đi. Không cần lo lắng gì cả… mọi việc đã có phu quân lo cho nàng rồi. Hắc hắc…”

“Ư… ưm… Naruto… không…!” – Hinata yếu ớt rên khẽ, nhưng cặp đùi mềm mại lại quắp chặt hơn, cánh hoa mật huyệt khít khao co rút từng đợt, như không nỡ để long trụ rời khỏi thân thể mình. Giọng nàng nỉ non mà bất lực, không phải vì phản đối… mà vì nàng không thể làm gì khác được nữa.

Nàng biết… với sức mạnh hiện giờ của Naruto, không ai trong tộc Hyuga có thể ngăn được hắn nữa. Ngay cả phụ thân nàng – tộc trưởng Hiashi – nếu đối mặt trực diện cũng chưa chắc sống sót được ba chiêu. Cái sức mạnh điên cuồng ấy… không phải để trưng bày.

Mà Naruto vẫn không ngừng dập thân, mỗi lần thúc vào là mỗi lần long trụ đâm xuyên hết chiều sâu, chạm thẳng tới tử cung khiến bụng nàng lồi lên một điểm nhỏ như có cái gì chui vào tận lõi linh hồn.

Hắn thì thầm như nhắc khẽ:

“Em cũng cảm thấy đúng không? Gia tộc Hyuga đã quá mục nát rồi. Dựa vào mấy lão già khô khốc kia thì chỉ có đường tuyệt chủng. Còn nếu để ta dẫn dắt… thì tương lai sẽ khác…”

Phập!

Lại thêm một cú thúc thật sâu, mạnh đến mức Hinata co người run lên, nước mắt dâng nơi khóe mắt, mồ hôi tuôn như mưa nhỏ, nhưng miệng lại bật rên từng tiếng ngắt quãng:

“Ư… aaah… Naruto… sâu… sâu nữa rồi… aaah~…”

Mà Naruto thì trong lúc đè nàng như dã thú, vẫn thong dong cân nhắc trong đầu.

1300 tấn lực.

Nghe thì khủng khiếp, nhưng so với mục tiêu thật sự hắn nhắm tới… chỉ là cát bụi. Bởi vì hắn biết rõ, mấy năm sau… không chỉ là Madara – không chỉ là Thập Vĩ – mà là mẹ thỏ Kaguya, là tộc Otsutsuki — những kẻ có thể chém toạc không gian, nuốt cả hệ mặt trời, bóp nát thần kinh không gian như chơi.

Nếu muốn đánh tay đôi với chúng, hắn không thể dừng lại ở nghìn tấn, trăm nghìn tấn, hay vài triệu tấn. Hắn cần hàng tỷ tấn, thậm chí là nâng cả hành tinh bằng một tay!

“Muốn vậy… chỉ có một cách nhanh nhất.” – Naruto nghiến răng, long trụ giật lên một nhịp, rồi bắt đầu dập mạnh như trâu điên – “Phải đụ càng nhiều nữ nhân mới càng tốt! Phải lấp đầy thật nhiều tử cung – hệ thống giờ đã nhân đôi phần thưởng cơ mà!”

Hắn nhớ rõ thông báo gần đây:

【Hệ thống tăng cấp khẩn: Mỗi nữ nhân đầu tiên đụ xong sẽ nhân đôi khí lực thưởng!】

Nghĩa là nếu đụ một nữ nhân mới, một lần xuất tinh sẽ bằng vô số lần đụ Hinata hoặc Kurenai!

Naruto bật cười dâm tà, vừa đè Hinata như nghiền nát, vừa lẩm bẩm:

“Vậy thì… không thể trì hoãn nữa. Phải bắt đầu kế hoạch cày nữ nhân mới.”

Ánh mắt hắn lóe lên tia tà ý.

“Hôm nay về gia tộc Hyuga, tiện thể ‘gặp mặt’ mẫu thân Hinata trước. Sau đó là Hanabi. Rồi quay sang Ino, Temari, Tenten, Tsunade, Mei… tất cả đều phải nằm dưới thân ta.”

Mỗi lần nghĩ đến một cái tên, long trụ lại giật lên mạnh mẽ trong huyệt thịt của Hinata, khiến nàng rên càng lúc càng nặng nề, thân thể run rẩy như sắp ngất đi, tử cung bị tinh dịch dồn tới mức hơi đội lên lưng, da bụng mỏng manh phập phồng vì lượng dịch thể khủng khiếp trong nội cung.

“Ưm… Naruto… sắp… sắp nữa rồi… đừng… aaahh~!”

Hắn gầm khẽ, rồi nghiến răng bắn tinh, toàn bộ lượng dịch nóng rực phun mạnh vào tận cùng bên trong, làm Hinata ngửa đầu thét lên, co giật toàn thân như búp bê rách bị lấp đầy quá mức.

【Ting!】

【Lấp đầy tử cung Hinata – +100kg khí lực】

【Hinata: Không còn khả năng kháng cự. Tử cung đã nghiện long trụ. Cơ thể sẽ chủ động quặp chân nếu bị rút ra.】

【Khuyến nghị: Lựa chọn mục tiêu mới – khí lực x2】

Naruto cười lạnh. Tay vuốt ve gương mặt đỏ bừng của Hinata, hôn nhẹ lên trán nàng rồi ghé sát tai nói như tuyên cáo:

“Hôm nay… cả Hyuga sẽ biết ai là phu quân chân chính của dòng họ.”

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...