Nhẫn Giới Dâm Ký
Chương 10 : Kurenai sa đọa
Nếu như là một kẻ bình thường, đừng nói tới việc đột nhập — chỉ cần tiến gần quá phạm vi ba mét quanh nhà của một nữ Jounin như Kurenai, chắc chắn sẽ kích hoạt trận pháp cảnh giới xung quanh lập tức. Dù là ninja có cấp độ nào, cũng sẽ bị phát hiện ngay tức khắc.
Nhưng Naruto… không phải bình thường.
Sau sáu tháng song tu điên cuồng với Hinata, khí lực toàn thân hắn đã vượt mốc 500 tấn — mỗi thớ cơ, mỗi luồng khí trong kinh mạch đều mạnh mẽ như sấm động.
Hắn đã không còn là thiếu niên ngây ngô của ngày nào. Mà là một dã thú đội lốt con người, long trụ khủng bố như gốc trụ thần của trời đất, sức mạnh đủ để nghiền nát mọi giới hạn thông thường.
Mà cũng vì quá mạnh… nên Hinata bắt đầu không chịu nổi nữa.
Tử cung nàng dù đã được tinh dịch nuôi dưỡng ngày đêm, mở rộng thành vùng chứa mạnh mẽ, nhưng chất lượng tinh dịch của hắn ngày càng nặng, đặc, mang theo lượng khí lực khủng khiếp, bắn một lần là cả người run bần bật, bắn hai lần là mắt mờ chân run, ba lần thì… lả người, bất tỉnh!
Mỗi lần hắn phóng tinh, Hinata như vừa được “nạp đầy”, cơ thể ngập tràn sinh mệnh lực nhưng đồng thời cũng bị bào mòn tinh thần vì khoái cảm quá độ. Số lần song tu một ngày đang giảm dần…
Naruto hiểu rất rõ.
“Không thể để Hinata gãy giữa đường được… phải có nhân tố mới.”
Ánh mắt hắn lóe lên tia sáng tối tăm, khóe miệng khẽ nhếch:
“Yuhi Kurenai… cô chính là mảnh ghép tiếp theo của ta…”
Mà cũng chẳng cần vội. Ba tháng qua, mỗi lần tổ 8 kết thúc nhiệm vụ, hắn đều viện đủ lý do để vô tình lượn quanh khu nhà Kurenai, cài dấu hiệu chakra, phá giải từng tầng trận pháp một cách từ tốn, đến hiện tại — hắn đã thuộc lòng như lòng bàn tay.
Trận pháp ẩn thân, trận cảm ứng, trận định vị chakra… tất cả đều bị hắn tinh tế lách qua như nước chảy len lỏi trong khe đá. Chỉ cần vài bước di chuyển, hắn đã đến được bên cửa sổ phòng ngủ mà không làm lay động dù chỉ một chiếc lá.
Kurenai vẫn nằm yên trên giường.
Ánh trăng rọi lên lớp vải ngủ mỏng tang, lộ rõ đường cong mỹ miều bên dưới. Thân thể nàng như được điêu khắc từ ánh trăng: mềm mại, ấm áp, ngực nhô cao nhịp nhàng, bụng phẳng lì, cặp đùi dài khép hờ hé mở cảnh xuân.
Naruto nhẹ nhàng đặt một chân lên bệ cửa, lướt vào không một tiếng động, thân thể dừng ngay sát mép giường.
Hắn cúi người xuống.
Mùi hương của nàng lập tức tràn ngập khứu giác: là mùi tóc sau tắm, mùi da thịt vừa mịn vừa ngọt, xen lẫn một chút hương của dục vọng chưa được thỏa mãn — thứ mùi hương đặc trưng chỉ nữ nhân đang độ xuân thì mới có.
Hắn khẽ đưa tay ra — đầu ngón tay chạm vào bả vai trắng mịn lộ ra khỏi áo ngủ, rồi trượt xuống, vuốt dọc sống lưng, lướt qua eo thon, tiếp cận mông tròn căng mẩy đang khẽ động nhẹ trong giấc mơ.
“Ưm… Naruto…” — Kurenai khẽ rên một tiếng, vô thức trở mình, hai tay ôm gối sát vào ngực, chân co lên, hông nhô ra sau như đang dâng lên cho hắn chiếm lấy.
Naruto khựng lại, khóe môi cong lên.
Nàng đã quen rồi.
Cơ thể Kurenai đã ghi nhớ cảm giác của hắn, đã phân biệt được hơi thở, nhịp tim, cả sự vuốt ve đặc trưng của hắn. Không hề cảnh giác — trái lại, nàng càng rên rỉ nhẹ nhàng, cọ người vào tay hắn như con mèo cái đang phát tình giữa đêm xuân.
“Được lắm…” — hắn cúi đầu thì thầm sát tai nàng, giọng trầm khàn chứa đầy tà khí —
“Đêm nay… cô sẽ là của ta.”
Bàn tay Naruto như con rắn trườn qua lớp vải ngủ mỏng manh, nhẹ nhàng vuốt dọc từ sống lưng xuống cặp mông tròn trịa, từng đường cong căng mẩy lượn dưới đầu ngón tay như sóng lượn trong lòng biển.
Chạm đến mép quần lót, hắn khẽ liếm môi, ngón tay trượt dọc vào khe giữa đùi nàng, vuốt nhẹ lên lớp vải ren đã ướt sẫm, thấm đẫm thứ dịch thể ngọt ngào nóng ấm.
Chỉ là một lần chạm sơ sơ, mật huyệt bên dưới đã co giật khẽ, như muốn hút ngón tay hắn vào trong.
Kurenai nằm nghiêng, tay vẫn ôm gối, đầu rúc vào chăn. Nhưng thân thể nàng… không hề ngủ yên.
Mỗi cái vuốt nhẹ của Naruto đều khiến nàng run rẩy, miệng khẽ thở, rồi bắt đầu phát ra tiếng rên như mèo con:
“Ưm… Naruto… đừng… đừng dừng…”
Giọng nàng thì thầm trong mộng, ngọt ngào như đang nài nỉ, chân vô thức mở rộng, hông đẩy nhẹ ra phía sau, ép chặt lấy tay hắn như muốn dẫn đường cho long trụ tiến vào.
Naruto khẽ cười tà mị.
“Cơ thể đã đồng ý rồi, Kurenai…”
Hắn không vội. Tay hắn luồn thẳng vào bên trong, lách qua mép quần lót, chạm vào đóa hoa mềm mại đang co rút liên tục. Nơi ấy đã ướt đến mức dính nhầy, chỉ cần đụng vào một chút là “nhóp nhép” vang lên như mời gọi.
Ngón tay khẽ miết lên hạt mầm bé nhỏ đang dựng đứng giữa lớp cánh mịn màng. Kurenai bật người một chút, rên khẽ đầy mê hoặc, rồi áp má vào gối, miệng thốt lên trong mộng:
“Đừng dừng… nữa đi… sâu vào đi Naruto…”
Ngay lúc ấy, một âm thanh quen thuộc vang lên trong đầu hắn:
[Hệ thống: Đối tượng Kurenai hiện đang trong trạng thái kích dục chủ động – Ý thức bán tỉnh, sẵn sàng tiếp nhận long trụ.]
[Kích hoạt cưỡng chế song tu chuyển sang đồng thuận song tu.]
[Bắt đầu tiến hành lồng ghép nguyên khí – Mở khóa tử cung mục tiêu cấp Jounin.]
Naruto híp mắt cười khẽ.
“Cuối cùng cũng tới lúc rồi…”
Hắn khẽ kéo chiếc quần lót ướt đẫm xuống khỏi hông nàng, lộ ra cặp mông mượt mà trắng mịn và hoa huyệt đỏ hồng đang hé mở, dịch nhầy dính tách ra theo từng chút vải bị kéo xuống, tạo thành một đường tơ mỏng lấp lánh ánh trăng.
Long trụ bên dưới hắn đã cương tới cực hạn, máu dồn khiến gân xanh nổi lên từng đường rõ rệt, đầu khấc đỏ rực, rịn một giọt tinh đầu nóng hổi.
Hắn quỳ xuống giường, đặt mũi trụ vào mép hoa huyệt đang khẽ co bóp. Mùi thơm từ cơ thể nàng, hơi ấm toả ra từ nơi bí mật ấy như hút lấy lý trí hắn, ép hắn phải tiến vào.
Kurenai rên lần nữa, lần này mắt nàng khẽ mở ra một khe nhỏ, đỏ hoe, mơ màng, ánh mắt mông lung như sương:
“…Naruto…? Là… mơ sao?”
Naruto cúi xuống, thì thầm sát tai nàng:
“Không phải mơ đâu, Kurenai… là thật… ta sẽ lấp đầy cô… thật đầy…”
Và rồi — hắn từ từ đẩy long trụ tiến vào.
Long trụ nóng rực vừa chạm vào cánh hoa mềm mại thì cả cơ thể Kurenai khẽ run. Trong giấc mộng mị, nàng mơ hồ cảm nhận được có thứ gì đó thô to, gân guốc, nóng như lửa đang từ tốn đâm vào giữa hai chân mình, chậm rãi tách lớp thịt non mềm ra từng chút.
“Ưm…”
Thân thể nàng co giật nhẹ, eo khẽ ưỡn lên như phản xạ bản năng. Giấc mộng vẫn tiếp diễn, nhưng cảm giác chân thật tới mức khiến nàng không thở nổi — sự xâm nhập ấy quá rõ ràng, quá thực, từng đường gân, từng cú đẩy chậm rãi như cố tình dằn vặt thần kinh nàng.
Cánh hoa đã bị nong rộng, nứt toác ra vì đường kính quá lớn. Long trụ từng nhịp thọc vào, từ từ đâm sâu hơn, đẩy mật huyệt giãn căng tối đa. Chất nhầy đã chảy tràn, âm thanh “nhóp nhép” vang vọng trong phòng như thứ nhạc dâm loạn dụ người chìm vào dục hỏa.
Kurenai khẽ hé mi, hàng mi cong run rẩy. Mắt nàng mở ra mờ mịt, ánh sáng nhợt nhạt nơi rèm cửa đổ lên khuôn mặt ngơ ngác của nữ nhân đang bị cưỡng ép thâm nhập. Nhưng chỉ mất một khoảnh khắc…
Ánh mắt ấy dần rõ lại.
Nàng thấy hắn.
Thấy gương mặt quen thuộc, mái tóc vàng, đôi mắt xanh sâu thẳm như vực sâu đang nhìn mình đầy dục vọng và chiếm hữu. Hơi thở phả ra nóng hổi, và giữa hai chân nàng — long trụ to lớn kia vẫn đang từ từ tiến vào, từng tấc, từng tấc đâm sâu, đẩy hết lớp mật thịt ra hai bên để tiến vào tử cung.
“Na… Naruto…?”
Âm thanh phát ra từ môi nàng nhẹ như hơi thở, nhưng rõ ràng là tỉnh táo.
Nàng biết. Mọi thứ không còn là mộng nữa.
Long trụ đang thực sự ở đó.
Đang thật sự xâm nhập nàng, từ mép huyệt cho đến tận sâu trong tử cung.
Cơ thể Kurenai khẽ co rút — không phải vì sợ hãi. Mà là vì kích thích. Từng thớ thịt trong mật huyệt nàng đều đang run rẩy, liên tục co bóp siết lấy vật thể khổng lồ kia như muốn hút nó vào sâu hơn, giữ nó lại mãi mãi.
Naruto nhìn nàng, nụ cười tà dị nở nơi khóe môi.
“Cô tỉnh rồi à…”
Kurenai không đáp. Đôi mắt đỏ thẫm của nàng chỉ lặng lẽ nhìn hắn, rồi… môi khẽ mở ra, giọng nói khàn khàn rên rỉ thoát khỏi cổ họng:
“Cuối cùng… cũng thật sự đút vào rồi…”
Lời vừa nói ra, hai chân nàng liền quặp mạnh lấy eo hắn. Cặp đùi trắng mịn siết chặt như kẹp sắt, đùi trong ướt đẫm bởi dịch mật ấm nóng đã trào ra từ lâu. Mông nàng cong lên, eo nâng cao, chủ động nghênh hợp như chờ đợi từ rất lâu.
“Đừng rút ra…” – nàng thở gấp, ánh mắt long lanh đầy khao khát – “Đâm sâu vào… lấp đầy ta đi…”
Naruto khẽ rên, thân dưới thúc nhẹ, long trụ liền trượt thẳng một đường vào tận cùng, đầu khấc chạm đáy, đội lên tử cung khiến tiểu phúc của Kurenai nhô hẳn lên thành một điểm nhỏ như bị đội vỡ.
“Á…!” – nàng cong người bật rên, mồ hôi vã ra, ngực phập phồng như sóng vỗ.
Tử cung bị nong rộng, lớp thịt non bên trong co rút điên cuồng như muốn giữ lấy vật thể nóng rực kia, từng tấc thịt mềm dán sát lấy long trụ như dán keo, không một khe hở, co bóp quấn siết như hút tinh thần hắn ra ngoài.
“Ưm… lâu nay… sensei chờ… là chờ khoảnh khắc này…”
Kurenai vươn tay, kéo đầu hắn xuống, rồi môi nàng chạm lên môi hắn. Không phải nụ hôn rụt rè. Mà là nụ hôn si mê, ướt át, cuồng nhiệt như muốn hút cả linh hồn hắn qua đầu lưỡi.
Lưỡi nàng quấn lấy lưỡi hắn, vừa hôn, vừa thở gấp, vừa rên nhẹ trong cổ họng:
“Naruto… long trụ của em… quá lớn…cô thích…”
“Đừng ngừng lại… cứ đâm sâu… mạnh hơn nữa…”
Móng tay nàng cào nhẹ sau lưng hắn, chân quặp chặt hơn, eo chuyển động nhè nhẹ như vũ nữ, hông nàng lắc nhẹ nghênh hợp theo từng nhịp thúc. Mỗi lần long trụ vào, nàng đều rên khẽ, tử cung co rút như rút nước, chỉ chực hút lấy từng giọt tinh dịch nóng rực kia đổ tràn vào trong.
Song tu đã hoàn chỉnh.
Nữ Jounin mạnh mẽ, lạnh lùng, kiêu ngạo… giờ đây nằm trần trụi dưới thân hắn, đôi mắt đỏ hoe vì khoái cảm, nước mắt lưng tròng chỉ vì một điều duy nhất:
Cuối cùng… cái nàng muốn… cũng đã đút vào rồi…
“Ư… aa… Naruto… mạnh nữa đi… sâu nữa…! Tử cung cố… sắp bị em đâm cho vỡ mất rồi…!”
Tiếng rên rỉ của Kurenai vang lên khản đặc, không còn là rên khẽ như thiếu nữ ngượng ngùng nữa, mà là âm thanh dâm đãng của nữ nhân trưởng thành lần đầu tiên bị đâm tới tận cùng, tử cung bị long trụ nóng rực chọc thủng tầng phòng ngự cuối cùng, mở ra một chiều sâu chưa từng chạm tới, như bị chiếm lấy hoàn toàn.
Naruto gầm khẽ, hai tay siết chặt lấy cặp mông mềm mại căng tròn của nàng, toàn thân rướn lên, long trụ khổng lồ cứng như hắc thiết dập xuống từng cú nặng nề, sâu hoắm, mỗi lần thúc vào là một lần nghe thấy “pặc” vang lên giòn giã giữa hai khối thịt va chạm nhau.
“Á á á aaaa…! Vào sâu quá… sâu tới tử cung rồi…!!”
Kurenai bật khóc vì khoái cảm, nước mắt lăn dài nơi khóe mi, miệng há mở rên rỉ, thân thể liên tục co giật không kiểm soát, từng cơ bắp mềm nhũn run rẩy như mất hết khí lực.
Hai chân nàng siết chặt lấy hông hắn, đôi gót chân đạp vào lưng hắn như thúc giục. Mật huyệt nàng lúc này đỏ hồng, sưng tấy, ướt đẫm, liên tục nhóp nhép, rút rút quanh vật thể nóng rực đang đâm loạn trong cơ thể nàng.
“Ư… Ưaahhh…! Ra đi… Naruto! Cho Sensei! Bắn hết vào trong sensei này đi…!”
“Được…sensei muốn… em liền cho hết!!”
Naruto gằn giọng, một tay giữ chặt gáy nàng, tay kia đè xuống bụng dưới đang phồng lên vì tử cung bị đội mạnh, long trụ giật lên điên cuồng, rồi—
“Phập!”
Một cú thúc cực mạnh khiến đầu khấc đâm trúng đáy tử cung, tử cung Kurenai co rúm lại như bị điện giật, toàn bộ thân thể nàng cong lên thành hình cánh cung:
“AAAAAaaa…!!”
Ngay khoảnh khắc đó — Naruto rống khẽ một tiếng, rồi tinh dịch sôi sục từ tận gốc long trụ phun ra điên cuồng như núi lửa phun trào.
“Ọc! Ọc! Ọc!”
Từng đợt, từng dòng tinh dịch đặc nóng, nặng nề như nham thạch bắn thẳng vào tử cung Kurenai, làm bụng dưới nàng phồng dần lên như bị bơm hơi, từng đợt co rút điên dại khiến nàng rên rỉ đứt quãng:
“Ư… ưm… ahh… aaaaa…… sắp… tan chảy rồi…”
“Đinh!”
Ngay giữa đêm tối, bảng hệ thống sáng bừng trong đầu Naruto, ánh chữ vàng rực lấp lánh như thần thánh giáng thế:
【Chúc mừng ký chủ!】
【Đã hoàn tất song tu với một nữ nhân không thuộc tuyến nữ chính nguyên tác!】
【Đạt điều kiện đặc biệt! Thưởng: X2 khí lực hiện tại!】
【Tổng khí lực tăng từ 500 tấn → 1000 tấn!!!】
Ầm!
Như một cơn sét đánh giữa đêm tối, cơ thể Naruto phát sáng trong nội thể, từng tế bào như được đốt cháy bằng nguyên tố hủy diệt. Gân cốt vang lên “răng rắc”, bắp thịt giật nhẹ, khí lực tuôn trào mãnh liệt khắp tứ chi.
“Khà… khà khà khà… 1000 tấn!! Là 1000 tấn thật rồi!!”
Naruto rống nhẹ trong cổ họng, long trụ lại giật mạnh, không dừng lại sau khi xuất tinh, mà trái lại lại trướng to thêm một đoạn, như thể càng đụ càng khỏe.
Kurenai đang lả đi dưới thân, miệng mở hé rên rỉ, thì bỗng mở trừng mắt:
“Aa… aaah?! Cái… cái đó… chưa xong sao…?!”
“Chưa đâu, Kurenai…”
Hắn cúi đầu, thì thầm bên tai nàng:
“Long trụ 1000 tấn khí lực… mật huyệt đâm đãng của cô chưa phục vụ em đủ đâu…”
Vừa dứt lời, hắn đâm mạnh thêm một cú, khiến tử cung nàng bật lên một tiếng “rục”, nàng rú lên như vỡ tim, hai chân quấn siết lấy hắn không buông, miệng bật ra tiếng gào rên hoan lạc:
“AHHH…!! Ra… nữa đi! Ra nữa… nữa nữa nữa…!!”
“Muốn nữa? Vậy thì nhận đi…”
Naruto nở nụ cười tà ác, tiếp tục bạo thrust như thú hoang, từng cú thúc đều dồn sức, khiến cả thân thể Kurenai nảy bật lên giường theo mỗi lần hắn đâm vào.
Giường kêu cọt kẹt.
Ga trải đệm ướt đẫm tinh dịch và mật dịch.
Không khí tràn ngập mùi dâm loạn ngọt ngào.
Kurenai không còn là nữ Jounin cao quý, lạnh lùng… giờ đây, nàng là nữ nhân dưới thân hắn, là nữ dâm nô đầu tiên ngoài tuyến nữ chính, là người mở khóa cấp độ tiếp theo của hệ thống song tu nghịch thiên.
Tử cung nàng đã bị đánh dấu. Mật huyệt nàng đã đóng dấu khắc của hắn.
Nàng… thuộc về long trụ của Naruto rồi.
