Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Nhẫn Giới Dâm Ký

Chương 10 : Kurenai mộng thành thật



Chương 9 : Kurenai mộng thành thật

Đêm đó, Kurenai trở về nhà một mình. Hinata theo Naruto đi đâu đó, Shino như thường lệ biến mất vào màn đêm cùng đám côn trùng. Còn nàng… mang theo một trái tim hỗn loạn và một đôi chân cứ bước vô định trên con đường lát đá im lìm.

Gió đêm lành lạnh, phả vào da mặt mát rượi, nhưng ngực nàng lại nóng hừng hực, như còn lưu lại hơi thở phả bên tai, bàn tay hư hỏng không ngừng xoa bóp mông nàng một cách thản nhiên, dâm đãng, khiêu khích. Ánh mắt hắn, nụ cười ấy, giọng nói thì thầm bên tai:

“Thử tưởng tượng… nếu là dưới gầm giường, khi không ai thấy, thì tôi sẽ làm tới mức nào?”

“Khốn kiếp…” — Kurenai nghiến răng, nhưng giọng nàng lại yếu ớt như thở dài.

Bước vào căn hộ nhỏ của mình, nàng khép cửa lại, tựa lưng vào cánh cửa gỗ, toàn thân mềm nhũn như bọt nước, trượt dần xuống, rồi ngồi sụp xuống sàn nhà lạnh lẽo.

Hai tay vòng qua ôm lấy đầu gối. Tóc dài rủ xuống, che đi gương mặt rực đỏ.

Cảm giác xấu hổ… nhục nhã… và ham muốn hỗn loạn chồng lên nhau.

“Ta… mất mặt quá…”

Giữa phố xá, trước mặt đồng đội, học trò, đối thủ… nàng lại để hắn sờ mông, móc móc khe mông, còn bản thân lại không hề ngăn cản, thậm chí còn tựa vào vai hắn, thở dốc đầy lẳng lơ như một nữ nhân si tình.

“Tại sao… mình lại như vậy…?”

Nàng đứng dậy, lê bước về phía phòng ngủ, không bật đèn. Ánh trăng ngoài cửa sổ rọi xiên qua tấm rèm, đổ bóng mờ nhạt lên tấm đệm trải giữa sàn.

Kurenai ngồi xuống, cởi bỏ áo khoác, tháo dây buộc tóc, từng sợi tơ đen như suối trượt xuống vai, khiến khí chất mê hoặc lại càng thêm yêu mị.

Nàng định nằm xuống ngủ một giấc để quên đi — nhưng giữa hai chân lại khẽ tê rần, thân thể như bốc hỏa, một luồng ngứa ngáy lan từ tiểu phúc lan xuống đáy mông, nơi vừa bị hắn chà xát ban chiều.

Càng nghĩ, tim nàng càng đập nhanh.

Hình ảnh hiện về: Naruto từ sau lưng ôm chặt lấy nàng, bàn tay to lớn vuốt từ eo xuống mông, xoa bóp từng nhịp, rồi lén móc ngón tay vào giữa rãnh thịt ẩm nóng, thì thầm bên tai đầy chiếm hữu:

“Cô giáo à… mông cô vừa mềm vừa thơm… tay tôi thật không nỡ rời…”

Kurenai cắn môi, một tay siết lấy vạt áo, tay còn lại bất giác lần xuống bụng dưới.

“Không được… ta không thể…”

Nhưng ngón tay nàng đã trượt vào bên trong chiếc quần lót ren mỏng, nơi ấy ẩm ướt từ khi nào, dịch trắng trong đã thấm ướt cả đệm, dính dáp như sương sớm.

Ngón tay vừa chạm vào — cả người nàng khẽ run, rồi thở dốc, đầu ngửa ra sau, cặp đùi trắng nõn khẽ mở rộng.

“Ưm… Naruto… khốn khiếp…”

Tay nàng mơn trớn nhẹ lên đóa hoa đang khẽ co giật, đầu ngón tay vuốt dọc khe rãnh, rồi chạm vào nụ hồng nhỏ đang dựng đứng, khiến thân thể mềm mại cong lên, mái tóc xõa dài trải xuống đệm như một bức tranh dâm mỹ.

“Ahh… không được… không thể…”

Miệng nàng thì thầm phủ nhận, nhưng ngón tay lại khẽ xoáy, rồi day tròn, nhấn mạnh xuống. Từng cơn sóng khoái cảm dâng lên, cuộn lấy nàng như lửa liếm vào da thịt.

Mỗi lần tưởng tượng là bàn tay của hắn — không phải ngón tay nàng, mà là bàn tay to lớn đầy lực đạo, siết lấy mông, rồi chọc sâu vào mật huyệt, khiến nàng rụng rời như đứa con gái trinh trắng bị cường bạo giữa rừng đêm.

“Ưm… sâu quá… aa… Naruto…”

Ngón tay thon dài run rẩy, đâm vào, day mạnh, rồi rút ra, khiến âm thanh nhóp nhép khẽ vang giữa căn phòng vắng. Đôi chân nàng siết lại, mông cử động lên xuống theo từng cú day, ngực phập phồng, nhũ phong dưới áo lót lắc lư theo nhịp thở dồn dập.

Bàn tay không chịu nổi nữa, liên tục chọc sâu hơn, mạnh hơn, như muốn lấp đầy sự thiếu thốn đang đốt cháy trong lòng.

Tới một lúc, một làn sóng khoái lạc ập tới, nàng bật rên khẽ:

“Ahhh… Naruto… aaa…!”

Cơ thể cong lên một nhịp, rồi co giật nhẹ. Mật dịch bắn ra như suối, ướt sũng đệm nằm, thấm cả vào đùi trong, khiến vải dính bết vào da.

Kurenai nằm vật ra, thở dốc, mồ hôi lấm tấm, má đỏ bừng như thiếu nữ vừa mới bị yêu lần đầu.

Nhưng… tim nàng vẫn đập mạnh.

Bên dưới, dù vừa đạt cao trào, nhưng mật huyệt vẫn co rút run rẩy, như thèm khát một vật cứng nóng thật sự chui vào, một long trụ to lớn, đỏ bừng, có gân guốc quấn quanh, đập thình thịch như dã thú khao khát, để lấp đầy toàn bộ trống rỗng.

Đầu óc nàng mờ dần.

Trong ánh trăng mờ, Kurenai thở dốc một nhịp rồi khẽ thiếp đi, thân thể vẫn còn khẽ run vì dư vị khoái cảm.

Và trong giấc mộng ẩm ướt… nàng thấy mình bị ép sát vào tường, hai chân bị nhấc bổng, long trụ nóng rực của Naruto đâm sâu vào tử cung, từng cú thúc làm bụng nàng đội lên, dịch trắng tràn ra theo mỗi cú bắn…

Giấc mộng đầu tiên.

Của một người phụ nữ trưởng thành, đang bị dục vọng chiếm lấy.

Trong căn phòng chìm trong ánh đèn vàng dịu, tiếng rên rỉ đứt quãng và âm thanh va chạm nhóp nhép vang lên liên tục, hòa lẫn vào hơi thở dồn dập như bản giao hưởng dâm mỹ kéo dài không dứt.

Trên chiếc giường lớn, Naruto đang đè chặt lấy Hinata — cơ thể nàng trắng mịn như bạch ngọc, mềm mại uốn cong, đôi chân dài nõn nà quấn chặt lấy hông hắn, hạ thể nâng lên nghênh hợp theo từng nhịp thúc xuống của long trụ cường mãnh.

Mỗi cú đâm đều tách ra từng vòng cơ bên trong mật huyệt, long trụ nóng rực chui sâu vào rồi lại rút ra, kéo theo một chuỗi âm thanh dính nhớp và tiếng nước lách tách nhỏ xuống ga giường đã ướt đẫm.

“Ư… Naruto… sâu quá… aa~ nữa đi…” — Hinata thì thầm, đôi mắt lấp lánh mơ màng, tay vòng qua cổ hắn siết chặt, mái tóc tím dài trải tung trên gối, nhũ phong rung rẩy theo từng cú thúc, nhịp thở dồn dập như thiếu nữ mới yêu lần đầu.

Nàng đã không còn là thiếu nữ rụt rè nhút nhát ngày nào.

Sau nửa năm bị hắn cắm tới tử cung mỗi đêm, Hinata giờ đây đã hoàn toàn trở thành nữ nhân si mê long trụ, phối hợp thuần thục từng cú dập, đôi mông căng mẩy chủ động uốn éo, khiến cho toàn bộ mật huyệt như hút chặt lấy vật thể nóng rực kia, ép Naruto phải rót tinh dịch vào không dứt.

“Ưm… Naruto… em yêu anh… lấp đầy nữa đi…”

Nàng khẽ rên lên, hôn lên má hắn một cái, rồi mỉm cười ngọt ngào, ánh mắt ươn ướt chan chứa tình ý, tay thì xoa nhẹ lên sống lưng hắn như muốn hắn dập mạnh hơn nữa.

Naruto nhìn nàng, trong lòng bỗng trào lên cảm giác thỏa mãn sâu sắc.

Quá sướng! Hinata đúng là báu vật!

Mỗi lần đụ nàng, hắn như lạc vào cõi thần tiên. Cái cảm giác mật huyệt bóp chặt long trụ đến mức suýt bật tinh, cái ánh mắt si mê, thở gấp, rên rỉ, cái bụng dưới đội lên mỗi khi hắn thúc sâu, tất cả đều khiến hắn nghiện nàng đến phát cuồng.

“Hinata… thân thể của em… thật sự sinh ra để bị ta đè lên…”

Hắn khẽ rên bên tai nàng, tay thì siết lấy eo nhỏ kéo nàng về phía mình, long trụ càng lúc càng dập sâu hơn, cắm ngập tới tận đáy, khiến bụng dưới Hinata phồng lên từng nhịp, dịch trắng trào ra không ngừng, thấm ướt cả tấm đệm bên dưới.

Hai người phối hợp như phu thê lâu năm, nhưng vẫn mặn nồng, vẫn mê đắm, vẫn cuồng nhiệt như ngày đầu, như thể mỗi lần song tu là một lần tâm hồn họ hòa quyện làm một, không còn khái niệm thời gian.

Nhưng giữa lúc ấy — một tia sáng lạ lẫm thoáng qua trong đầu Naruto.

Gia tộc Hyuga… ngoài Hinata ra… còn một cô em gái nữa…

“Hanabi…”

Hắn nhếch môi cười khẽ trong tâm trí. Hắn nhớ tới dáng vẻ cô bé ấy — ánh mắt sáng láo liên, đôi môi hồng nhỏ nhắn, cái vẻ bướng bỉnh mà đầy lẳng lơ tiềm tàng, đôi lúc nhìn hắn như đang đánh giá thứ gì đó… thú vị… muốn thử…

“Con nhóc này, sau này lớn chắc chắn dâm lắm…”

Naruto liếm môi, ánh mắt chợt lóe lên tia sáng đen tối.

“Hắc hắc… để xem… đợi vài năm nữa… Hanabi trưởng thành rồi… thì cũng không thoát được đâu…”

Hắn tưởng tượng cảnh mình đè cả hai chị em nhà Hyuga xuống giường, một bên bị đâm đến bật khóc, bên kia siết chặt long trụ như muốn hút hết tinh khí trong người hắn…

Mới nghĩ thôi đã thấy long trụ lại căng lên dữ dội, dập xuống càng hung mãnh, khiến Hinata thét lên, móng tay cắm sâu vào lưng hắn.

“Ahhh… nữa… nữa đi Naruto… tử cung em… sắp đầy rồi…”

Naruto khẽ gầm nhẹ, giữ chặt lấy eo nàng, rồi thúc mạnh vài cú thật sâu, cuối cùng rống khẽ một tiếng, rồi bắn ào ạt vào sâu bên trong, tinh dịch đặc sệt nóng hổi tràn ra như thác đổ, lấp đầy toàn bộ không gian chật hẹp.

Hinata toàn thân run bần bật, há miệng rên nghẹn, rồi khẽ ngất lịm trong tay hắn, miệng vẫn còn mỉm cười hạnh phúc.

Hinata vẫn còn nằm mềm nhũn trên giường, miệng hé mở khẽ thở, hai chân vẫn giữ tư thế quắp quanh hông đã không còn người. Bên dưới, tinh dịch trắng đục còn chưa kịp rút hết đã trào ngược ra, nhỏ thành từng giọt xuống ga trải giường ướt đẫm.

Nàng lúc này như con thuyền nhỏ vừa được lấp đầy, trôi dạt trong khoái lạc, đôi mắt mờ mịt, hơi thở mong manh như sương mỏng đầu đông.

Naruto cúi xuống hôn nhẹ lên trán nàng.

“Ngủ đi, Hinata… ta còn một việc phải làm.”

Hắn mặc lại áo, chỉnh lại tóc tai, rồi bước ra khỏi phòng trong im lặng. Bóng lưng hắn khuất dần trong hành lang tối, chỉ để lại mùi tinh dịch lẫn mùi cơ thể còn vương trong không khí.

Ngay khi cánh cửa vừa khép lại…

“Đinh!”

[Hệ thống song tu kích hoạt – Tín hiệu dục khí mạnh mẽ phát ra từ hướng đông nam – Xác nhận nguồn: Yuhi Kurenai.]

“Đối tượng đang trong trạng thái kích dục cao.”

“Tỷ lệ thành công khi tiến hành cưỡng chế song tu: 97.3%.”

Naruto khựng lại giữa hành lang, khóe môi nhếch lên thành nụ cười lạnh tà ác.

“Đã vậy thì… không nên để lãng phí rồi.”

Hắn bước nhanh ra khỏi nhà, nhảy lên mái ngói, phóng qua những bóng cây trong màn đêm, thả người như hổ săn mồi, lướt qua từng mái nhà mà không phát ra chút tiếng động nào.

Trong lòng hắn, khao khát chinh phục nữ nhân mạnh mẽ như Kurenai đang dâng cao.

Hắn nhớ rõ cảnh ban chiều — lúc hắn siết mông nàng trước mặt Asuma, nàng không chỉ không ngăn cản, mà còn ngúng nguẩy như oán trách, như dụ dỗ, như đang chờ hắn thật sự bước tới bước cuối cùng.

“Giả vờ cao ngạo, lạnh lùng… nhưng dưới lớp vỏ bọc ấy là gì?”

Hắn thầm nghĩ, ánh mắt lóe lên tà ý.

“Ngươi thèm khát rồi đúng không, Kurenai…?”

Chỉ trong chớp mắt, Naruto đã đáp xuống mái nhà nơi Kurenai ở. Đêm yên tĩnh đến mức chỉ có tiếng gió nhẹ và nhịp tim hắn đập rộn ràng.

Hắn lặng lẽ trèo xuống ban công tầng hai, nơi cửa sổ phòng ngủ đang khép hờ.

Bên trong… ánh trăng đổ xiên qua rèm, phủ lên cơ thể nữ nhân đang nằm ngủ.

Kurenai cuộn mình trong tấm chăn mỏng, vạt áo ngủ lệch một bên, lộ ra nửa bầu ngực phập phồng theo hơi thở, khuôn mặt xinh đẹp phiêu phiêu, nhưng giữa hai đùi khẽ giật nhẹ theo từng nhịp — nàng đang mơ, mơ thấy một điều gì đó khiến hạ thân nóng bừng.

Naruto ngồi xổm bên ngoài cửa sổ, lặng lẽ quan sát, không một tiếng động. Tay hắn chậm rãi kéo rèm sang một bên, để ánh trăng rọi rõ lên thân thể nàng.

Rồi hắn nhìn xuống giữa hai chân nàng…

Tấm đệm ẩm ướt.

Còn quần lót mỏng thì ướt sũng, dính chặt vào mép đùi, nổi rõ đường cong khe huyệt. Mỗi lần nàng trở mình, lớp vải lại căng ra, dính sát lấy hoa huyệt như muốn xé rách vì ẩm ướt quá mức.

Naruto nuốt nước bọt.

“Hừ… thân thể này đúng là mê hoặc.”

[Cảnh báo: trạng thái kích dục tiếp tục tăng mạnh – Cơ thể đối tượng có phản ứng mạnh với ký ức gần đây.]

[Đề nghị tiến hành cưỡng chế song tu – Kích hoạt lệnh áp chế nhẹ nhàng hoặc mạnh mẽ tùy cấp độ tiếp cận.]

Naruto híp mắt, long trụ bên dưới đã bắt đầu cứng rắn, đập nhè nhẹ trong quần, như hô ứng với dục khí mà Kurenai phát ra từng nhịp.

Hắn đặt một chân lên bệ cửa sổ, ánh mắt sáng lên như sói đêm ngửi thấy mùi máu, rồi thầm nghĩ:

“Vào thôi…”

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...