Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Người vợ làm đĩ và người chồng thích Cuckold

DoubleCat2K

Chương 1


Tiếp tục một bộ truyện cho anh em nhé. Nếu như bạn đã đọc seri Câu chuyện vợ chồng và Tất cả những người phụ nữ của tôi đều làm đĩ thì không nên bỏ qua bộ này vì nó kết hợp tình tiết các bộ truyện trên. Mình đã full bộ này ai có nhu cầu liên hệ telegram mình nhé : @DoubleCat2K

Ôm trong lòng người vợ đang ngủ say, nhìn thần sắc đau đớn vẫn lộ ra trên khuôn mặt cô ấy trong giấc mơ, lòng tôi trĩu nặng nỗi buồn. Nhẹ nhàng hôn lên trán cô ấy, tôi ngẩn ngơ ngắm nhìn khuôn mặt tuyệt đẹp của cô ấy. Nhìn gương mặt xinh đẹp ấy, lòng tôi ngập tràn cảm giác tội lỗi với cô ấy.

“Nếu không phải lấy một thằng chồng vô dụng như mình, chắc chắn cuộc đời cô ấy sẽ hạnh phúc hơn nhiều!” Tôi bất lực nghĩ thầm.

Tên tôi làQuốc Bảo, năm nay 28 tuổi, cao 1m77, gương mặt điển trai, thân hình hơi gầy nhưng vẫn rất khỏe mạnh. Tuy không quá nam tính, nhưng tôi lại rất thu hút phụ nữ. Vợ tôi tên Thanh Nhàn, bằng tuổi tôi, tôi thường gọi cô ấy là Thanh Nhàn hoặc vợ. cô ấy cao 1m73, dung mạo đoan trang xinh đẹp, sở hữu thân hình cực phẩm với số đo 88-59-89.

Hồi đại học, Thanh Nhàn là hoa khôi được vô số người theo đuổi, trong đó có cả mấy công tử nhà giàu và con của các quan chức. Khi cô ấy chọn tôi – một gã gia cảnh bình thường, ai nấy đều ngã ngửa. Sau này, tôi hỏi cô ấy tại sao chọn tôi, câu trả lời của cô ấy chứng minh cô ấy không chỉ xinh đẹp mà còn rất thông minh.

“Mấy gã công tử nhà giàu, con của các quan chức chỉ thích thân hình và ngoại hình của em thôi. Ở bên họ, bị chơi chán vài năm là họ đá ngay. Chỉ có anh, người thật lòng tốt với em, mới mang lại cảm giác an toàn.”

Chẳng bao lâu sau khi ở bên nhau, chúng tôi đã đụ nhau. Lúc đó, Thanh Nhàn rất lo lắng. Khi tôi đâm vào cơ thể cô ấy, phát hiện cô ấy không còn trinh, trong lòng tôi có chút thất vọng nhỏ, nhưng không để tâm. Sau lần đầu tiên ân ái nhẹ nhàng, Thanh Nhàn nằm trong lòng tôi, hạnh phúc đến mức khóc nức nở. cô ấy trần truồng trong vòng tay tôi, kể về thân thế của mình và cả câu chuyện về người đàn ông đầu tiên của cô ấy.

Thanh Nhàn là trẻ mồ côi, lớn lên trong trại trẻ mồ côi. Ở đó, trẻ mồ côi sống rất khổ, nhân viên hầu như không coi họ là con người. May mắn thay, Thanh Nhàn và các bạn cùng trại gặp được một viện trưởng tốt bụng. Dù cuộc sống nghèo khó, ông ấy cố gắng hết sức mang lại hơi ấm gia đình cho bọn trẻ. Vì thế, năm 16 tuổi, khi phát hiện viện trưởng – người chưa từng kết hôn vì lo chăm sóc bọn trẻ – đang thủ dâm, Thanh Nhàn đã cởi hết quần áo trước mặt ông, dâng hiến lần đầu của mình. Viện trưởng, người nhiều năm chưa từng chạm vào phụ nữ, không thể cưỡng lại sức hút từ cơ thể trẻ trung xinh đẹp của Thanh Nhàn, và hai người duy trì mối quan hệ thể xác nhiều năm, cho đến khi Thanh Nhàn thi đỗ đại học.

Khi kể về chuyện của mình, cơ thể Thanh Nhàn run lên vì sợ hãi, cho đến khi tôi ôm chặt cô ấy, trao cô ấy một nụ hôn sâu đậm, cô ấy mới mỉm cười hạnh phúc.

Từ hôm đó, trong lòng tôi và Thanh Nhàn chỉ có nhau. Sáng hôm sau, Thanh Nhàn nằm trong lòng tôi, gọi điện cho viện trưởng Viễn Chính, kể về chuyện của chúng tôi. Viễn Chính không hề tỏ ra tiếc nuối, tôi chỉ nghe thấy ông ấy chân thành nói: “Nhất định phải hạnh phúc.” Lúc đó, Thanh Nhàn khóc nức nở trong vòng tay tôi. Ôm cơ thể trần truồng của cô ấy, tôi chỉ có một ý nghĩ – nhất định phải làm cho người con gái có thân thế đau buồn này được hạnh phúc.

Cuộc sống đại học rất vui vẻ, vì tôi có Thanh Nhàn bên cạnh. Chúng tôi hạnh phúc đến mức đám bạn thân thời đại học ghen tị phát điên. Vì mối quan hệ thân thiết và tính tôi phóng khoáng, Thanh Nhàn cũng không để bụng, nên đám bạn thường đùa giỡn, ăn nói suồng sã. Tôi chẳng bao giờ ghen, vì tôi biết đám bạn sẽ không đi quá giới hạn, và Thanh Nhàn càng không bao giờ thay lòng.

Tính Thanh Nhàn tuy không hẳn là lẳng lơ, nhưng cũng chẳng bảo thủ, nếu không cô ấy đã chẳng chủ động quyến rũ Viễn Chính. Nhưng chỉ khi không có người ngoài. Ban đầu, Như tức giận đuổi đánh bọn họ, nhưng khi thấy tôi không bận tâm và bọn họ không có ác ý, cô ấy cũng mặc kệ, để họ gọi mình là “Con đĩ Thanh Nhàn”. Có lần say rượu, khi bị gọi là “Con đĩ Thanh Nhàn”, cô ấy còn vênh váo, tay chống nạnh, khiêu khích: “Thì đụ đi! Đừng có mà yếu xìu, bà đây tham ăn lắm đấy!” Rồi cả đám cười nghiêng ngả.

Càng quen thuộc, đám bạn càng thân thiết với Thanh Nhàn. Đến lúc tốt nghiệp đại học, họ còn ôm ấp Thanh Nhàn ngay trước mặt tôi như chuyện thường. Sau khi tốt nghiệp, tôi và Thanh Nhàn kết hôn. Bố mẹ tôi biết thân thế của Thanh Nhàn, đối xử với cô ấy rất tốt. Sau khi cưới, bố mẹ tôi – công chức huyện – đã sắp xếp công việc cho chúng tôi.

Ngày cưới, ngoài họ hàng, đám bạn đại học của tôi cũng đến đầy đủ. Như có mời Viễn Chính, nhưng ông ấy không đến, vì sợ không kiềm chế được bản thân. Đám bạn khốn nạn của tôi thấy Thanh Nhàn trong bộ váy cưới trắng tinh, nhìn tôi với ánh mắt đầy ghen tị. Ngọn lửa ghen tị ấy trở thành động lực cho màn động phòng đêm đó. Để Thanh Nhàn thả lỏng, bọn họ còn chuốc cô ấy thêm vài ly rượu.

Đêm động phòng, đám bạn quậy tưng bừng. Thanh Nhàn bị họ chuyền tay nhau ôm hôn, xoa nắn cơ thể quyến rũ. Vú, mông, lồn của cô ấy bị họ sờ soạng không thương tiếc, thậm chí họ còn mặc nguyên quần, dùng con cặc cương cứng cọ xát vào người cô ấy.

Sau đó, họ lột sạch quần áo của Thanh Nhàn, sờ soạng khắp người cô ấy trước khi đặt cô ấy lên giường cưới của chúng tôi. Mấy gã háo sắc đưa Thanh Nhàn lên giường, vừa tháo dây trói tôi khỏi ghế, vừa khen ngợi thân hình và làn da mịn màng của cô ấy.

Khi con cặc của tôi đã căng cứng đến cực hạn, tôi đá đám bạn ra khỏi phòng, lập tức cởi sạch quần áo, đè lên người Thanh Nhàn. Khi đâm vào cơ thể cô ấy, tôi phát hiện lồn cô ấy đã ướt nhẹp, nứng kinh khủng. Bình thường khi đụ, tôi hay trêu chọc Thanh Nhàn, cơ thể nhạy cảm của cô ấy luôn nhanh chóng nhập cuộc. Nhưng lượng nước lồn chảy ra đêm đó là điều tôi chưa từng thấy, và sự dâm đãng, khao khát của cô ấy đêm ấy cũng vượt xa trải nghiệm của tôi. Sau khi đụ mạnh làm cô ấy thỏa mãn, tôi nhận ra người vợ xinh đẹp đoan trang này có một mặt mà trước giờ tôi chưa từng biết.

Về màn trình diễn đêm đó, Như không thừa nhận bản thân dâm đãng, mà đổ cho rượu. Sau này, khi chơi trò nhập vai lúc đụ, mỗi lần tôi đóng vai đám bạn quậy động phòng, cô ấy đều vô cùng hứng thú. Nhưng sau mỗi lần hoan lạc như thế, trên mặt cô ấy luôn lộ vẻ xấu hổ khó che giấu. Mỗi lần thấy cô ấy xấu hổ, tôi cười bảo cô ấy “Dâm ngầm”.

Do tôi và Thanh Nhàn tiếp xúc chuyện đụ sớm, nên sau khi cưới, chúng tôi thử nhiều thứ. Ngoài các tư thế khác nhau, chúng tôi còn chơi mấy trò vui. BDSM nhẹ, trò chủ nô, chúng tôi đều thử qua. Nhưng trò thường xuyên nhất vẫn là nhập vai Thanh Nhàn ngoại tình hoặc tôi cưỡng hiếp phụ nữ. Dù vậy, cả hai đều biết rằng tôi và Thanh Nhàn thích nhất là trò Thanh Nhàn ngoại tình.

Dù chơi nhập vai nhiều lần, nhưng vai Viễn Chính tôi chỉ đóng một lần. Lần đó, khi tôi nói mình là “Viễn Chính”, cơ thể Thanh Nhàn lập tức cứng đờ. Thấy ánh mắt hoảng sợ của cô ấy, tôi vội đổi thành con trai nuôi của Viễn Chính. Thanh Nhàn cảm động vì sự thay đổi nhanh chóng của tôi, còn tôi thì vui vì cảm giác tội lỗi của cô ấy với tôi, bởi điều đó chứng minh cô ấy yêu tôi.

Chẳng bao lâu sau khi cưới, tôi và Thanh Nhàn cùng đi làm. Chúng tôi vào cùng một trường cấp ba, làm giáo viên. Cuộc sống ổn định khiến tôi và Thanh Nhàn rất hạnh phúc. Hai năm sau, chúng tôi có một cậu con trai, đặt tên là Quốc Tuấn. Khi con chào đời, niềm vui ngập tràn trong lòng chúng tôi. Dù rất thích chơi với con, nhưng vì công việc bận rộn, chúng tôi đành để bố mẹ chăm sóc. Chỉ khi rảnh, chúng tôi mới ở bên con.

Ban đầu, tôi và Thanh Nhàn nghĩ cuộc sống bình lặng mà hạnh phúc này sẽ kéo dài mãi. Nhưng một tháng trước, một sự kiện xảy ra, khiến chúng tôi rơi vào cảnh khó khăn, buộc phải bắt đầu một cuộc sống mới.

Một tháng trước, trong lớp của Thanh Nhàn, hai học sinh đánh nhau khi cô ấy bị hiệu trưởng gọi đi. Cả hai đều bị thương. Dù vết thương không nặng, phụ huynh của chúng thấy đây là cơ hội, quyết định lợi dụng để “vòi” một khoản tiền. Hiệu trưởng, để bảo vệ vị trí của mình, phủ nhận việc gọi Thanh Nhàn đi. Nguyên nhân hai học sinh bị thương lập tức trở thành “giáo viên bỏ lớp khiến học sinh bị thương”. Kết quả, Thanh Nhàn phải chịu toàn bộ trách nhiệm.

Biết chuyện, tôi giận dữ đấm hiệu trưởng. Kết quả là cả tôi và Thanh Nhàn không chỉ phải bồi thường mà còn mất việc. Đối mặt với tình cảnh này, chúng tôi bối rối, bố mẹ cũng không có cách nào. Khi tôi cầu cứu họ hàng nhiều ngày không thành, định bán nhà để bồi thường, thì ủy ban giáo dục quyết định điều tra kỹ lưỡng. Cuối cùng, trách nhiệm thuộc về hiệu trưởng, chúng tôi không phải bồi thường.

Nhận được tin này khi đang vay tiền họ hàng, tôi sững sờ, không biết ai có thể khiến lãnh đạo ủy ban giáo dục ra mặt giúp tôi. Trước khi về nhà, mẹ gọi điện, bảo tôi phải đối tốt với Thanh Nhàn. Lúc đó, tôi chưa hiểu ý mẹ, nhưng khi về đến nhà, thấy gương mặt đau đớn của Thanh Nhàn và tờ thỏa thuận ly hôn trên bàn, tôi lập tức hiểu ra.

Không để Thanh Nhàn kịp mở lời xin ly hôn, tôi ôm lấy cô ấy, hôn cô ấy nồng nàn. Chúng tôi tham lam tận hưởng hơi thở của nhau. Khi môi rời nhau, tôi kiên định nói: “Đừng bao giờ rời xa anh, dù có chuyện gì xảy ra!”

Nhìn ánh mắt cương nghị của tôi, nước mắt Thanh Nhàn tuôn rơi, cô ấy khẽ gật đầu, nói: “Chỉ cần anh muốn, em tuyệt đối không rời xa anh.”

Sau đó, tôi ôm vợ, bắn tinh vào người cô ấy hai lần. Khi cô ấy cởi hết quần áo, những dấu hôn trên cổ, vết bầm trên cặp vú đầy đặn, và dấu vết giữa háng cô ấy cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra với cô ấy.

Tôi biết, người đàn ông bình thường gặp chuyện này chắc chắn sẽ nổi điên. Nhưng lúc đó, tôi không giận, chỉ thấy tội lỗi. Sự hy sinh của vợ khiến tôi đau lòng khôn xiết. Nhưng bên cạnh nỗi đau, trong lòng tôi lại có một cảm giác kỳ lạ. Dưới kích thích của cảm giác đó, tôi biểu hiện cực kỳ tốt. Vợ tôi, trong đau khổ, rên rỉ lớn tiếng dưới sự dũng mãnh của tôi, sự thoải mái về thể xác lẫn tinh thần khiến cô ấy dần quên đi nỗi đau, hết mình đáp lại tôi.

Sau chuyện đó, cả tôi và Thanh Nhàn xin nghỉ việc không lương. Chúng tôi không chịu nổi ánh mắt của đồng nghiệp và hàng xóm. Hiểu được sức mạnh của lời đàm tiếu, chúng tôi quyết định rời khỏi thành phố đã sống vài năm. May mắn thay, lúc này chúng tôi biết được một người bạn thời đại học đang làm việc ở thành phố G phía Nam. Chúng tôi lập tức liên lạc với cậu ấy, định đến đó làm việc. Gửi con cho bố mẹ chăm sóc, tôi và vợ lên tàu đi về phía Nam.

Trong đêm tối, dưới ánh đèn mờ ảo, tôi ôm cơ thể quyến rũ của vợ, đầu óc không ngừng nhớ lại những năm tháng qua. Nghĩ đến việc sắp đặt chân lên vùng đất xa lạ, bắt đầu lại từ gần như con số không, lòng tôi không khỏi lo lắng.

Nhưng trong nỗi lo, tôi lại không kìm được chút kỳ vọng. Khi nhớ lại quá khứ, tôi bất giác nghĩ đến đêm động phòng, khi tôi bị trói trên ghế, vợ giãy giụa bị đám bạn lột sạch quần áo, sờ soạng khắp người. Rồi đầu tôi lại hiện lên hình ảnh cơ thể hoàn mỹ của vợ bị lãnh đạo ủy ban giáo dục đè xuống đụ. Hai cảnh tượng liên tục thay đổi, cuối cùng, trong đầu tôi lại xuất hiện cảnh đám bạn đè vợ tôi xuống đụ. Tưởng tượng cảnh đó, con cặc tôi bất giác cương lên.

Tâm lý kỳ lạ này khiến tôi hoảng sợ, rồi tôi không còn buồn ngủ nữa. Để xua đi suy nghĩ, tôi đột nhiên muốn hút điếu thuốc. Vội vàng đứng dậy khỏi ghế, nhẹ nhàng đặt vợ nằm ngay ngắn, tôi đi về phía khoang nối toa tàu.

Vì không phải mùa cao điểm, trên tàu còn nhiều chỗ trống, khoang nối thường đông nghịt vào dịp Tết giờ chỉ có mình tôi. Hút thuốc, cố gắng bình tĩnh lại, khi xung quanh không có ai, cảm xúc của tôi dần dịu xuống.

Sau vài lần hít thở sâu, tôi cuối cùng cũng bình tĩnh. Khi định quay lại ghế, mắt tôi lướt qua một cảnh tượng khiến tôi sững sờ. Ở khoang bên cạnh, trên một ghế ngồi, tôi thấy hai đôi chân. Đôi giày cho thấy đó là một nam một nữ, và điều khiến tôi sốc là trên mắt cá chân của người phụ nữ treo một chiếc quần lót nhỏ. Qua động tác chân của người đàn ông, có vẻ cơ thể anh ta đang lên xuống kịch liệt.

“Gan lớn thật! Dám đụ nhau trên tàu.” Tôi kinh ngạc nghĩ thầm.

Trong lúc nghĩ vậy, tôi không kìm được tò mò về danh tính và mối quan hệ của hai người. Nhẹ nhàng đẩy cửa khoang, tôi cẩn thận bước đến ghế phía sau họ. Khi đến gần, tiếng thở dốc kìm nén và cuộc trò chuyện của họ bắt đầu lọt vào tai tôi.

“Con lồn dâm! Nếu thằng chồng ngu ngốc của em biết em đi công tác mà bị anh đụ, liệu nó có tức chết không?” Một giọng đàn ông trưởng thành nói.

“Anh quản lý, ông hư quá! Chồng em đã bị anh cắm sừng rồi… anh còn nói thế!” Một giọng nữ dâm đãng, nghe là muốn cương cặc ngay lập tức, vang lên.

“Hê! So với chủ tịch, anh còn lịch sự chán. Lúc chủ tịch đụ em, còn bắt em gọi điện cho thằng chồng ngu ngốc đó. Hôm kia, khi em vừa đụ với chủ tịch vừa nói chuyện với chồng, anh chỉ muốn nhảy vào đụ em ngay.” Người đàn ông tiếp tục.

“Thì đụ đi, lồn em dâm, không ngại thêm một thằng đụ đâu.” Người phụ nữ dâm đãng nói.

“Đừng đùa, lồn em chưa được chủ tịch chơi chán, anh dám đụ sao? Nếu không phải không chịu nổi em, anh đã chẳng đụ em.” Người đàn ông thở hổn hển nói. Trong tiếng thở gấp của anh ta, âm thanh cơ thể lên xuống và tiếng con cặc đâm vào lồn cô ta càng lúc càng rõ.

“Vậy anh phải cẩn thận. Lồn em không để người ta đụ miễn phí đâu. Nếu anh không làm xong việc đó, chủ tịch chắc chắn sẽ biết anh cưỡng hiếp em.” Người phụ nữ nói, giọng điệu vừa nhẹ nhàng vừa đe dọa. Trong lúc nói, hơi thở cô ta cũng càng lúc càng gấp.

“Bà cô nhỏ của anh, cứ yên tâm! Chuyện nhỏ đó tuyệt đối không vấn đề.” Người đàn ông không do dự cam đoan.

“Chỉ cần anh làm được, sau này muốn đụ cứ đến tìm em. Khi nào rảnh, em tuyệt đối cho anh chơi đã đời!” Người phụ nữ hài lòng nói.

Cuộc trò chuyện tiếp theo của họ chỉ xoay quanh “thoải mái”, “đã quá”. Nghe họ nói, tay tôi không kìm được đưa xuống háng. Từ sau khi cưới, lần đầu tiên tôi thủ dâm ngay trong khoang tàu. Nghe tiếng hoan lạc phía sau ghế, lòng tôi hoàn toàn bị cặp đôi đang giao dịch thể xác kia thu hút. Nghĩ đến vụ giao dịch giữa vợ tôi và lãnh đạo ủy ban giáo dục, tôi không khỏi tự hỏi – khi vợ tôi giao dịch với lãnh đạo, liệu có dâm đãng như người phụ nữ này không?

Vụ giao dịch phía sau ghế kéo dài khoảng mười phút, rồi người đàn ông, sau một loạt tiếng thở dốc kịch liệt, cuối cùng kết thúc màn AV. Khi tôi nghĩ mọi chuyện đã xong, điều khiến tôi sốc hơn xảy ra sau khi người đàn ông rời đi. Chỉ một lúc sau, người phụ nữ gọi điện, và cuộc trò chuyện của cô ta với người ở đầu dây bên kia khiến tôi chết lặng.

“Anh yêu, việc xong rồi. Vài ngày nữa em trai có thể vào công ty chúng ta làm việc… Cứng nhọc gì chứ? Chuyện này vợ anh quen rồi… Ngốc, chúng ta là vợ chồng mà! Ai kiếm tiền, làm việc chẳng giống nhau sao! … Ừ! Cảm giác cũng được, tuy không bằng anh, nhưng bọn họ đụ em cũng thoải mái lắm! … Tuyệt quá, lồn em lâu lắm chưa nếm cặc bố chồng. Khi ông ấy đến, em sẽ hầu hạ thật tốt… Được rồi! Em nghỉ đây! Bye!”

Nghe cuộc trò chuyện, tôi sững sờ. Rõ ràng, chồng cô ta biết cô ta làm gì, mà chẳng hề bận tâm. Giọng điệu hạnh phúc khi nói chuyện với chồng khiến tôi không nghi ngờ tình cảm của họ. Nhưng chồng cô ta lại để vợ dùng thân thể “Làm việc”, còn cô ta thì chẳng chút để ý. Sững sờ một lúc, cho đến khi nghe tiếng thở đều đều của cô ta, tôi mới rời khoang, trở về chỗ ngồi của mình và vợ.

Khi ngồi lại bên vợ, nhìn cơ thể xinh đẹp quyến rũ của cô ấy, đầu tôi đầy ắp hình ảnh việc người phụ nữ kia vừa làm.

“Nếu vợ mình cũng chịu làm như cô ta, chắc chắn chúng mình sẽ sống rất tốt.” Ý nghĩ vừa xuất hiện, tôi lập tức tự véo mình một cái thật mạnh.

“Văn Nghĩa! Sao mày có thể vô liêm sỉ thế? Như tốt với mày như vậy, hy sinh cho mày nhiều như thế, sao mày có thể có suy nghĩ bỉ ổi thế!” Một giọng nói khác vang lên trong đầu tôi.

Dù biết ý nghĩ của mình rất vô liêm sỉ, nhưng nó đã xuất hiện và ngày càng chiếm lĩnh tâm trí tôi. Chẳng bao lâu, một ý nghĩ còn đáng sợ hơn xuất hiện.

“Nếu vợ tiếp tục dâm loạn đụ bậy với đàn ông, dù chẳng có lợi ích gì, cũng đủ kích thích rồi!”

Cố gắng xua tan những suy nghĩ hỗn loạn, đầu óc mệt mỏi của tôi dần chìm vào giấc ngủ. Trong trạng thái nửa mơ nửa tỉnh, đầu tôi liên tục hiện lên hình ảnh đủ loại đàn ông đè lên cơ thể trần truồng của Thanh Nhàn. Đối mặt với những người đàn ông đó, Như dâm đãng dang rộng hai chân, để mặc họ tận hưởng cơ thể hoàn mỹ của cô ấy…


Mở rộng
Thu gọn

Truyện sex

Mở rộng
Thu gọn
Đang tải...