Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Ngày Là Cha Con, Tối Là Tình Nhân – Cha và Con Gái

Chương 53



Sau buổi họp phụ huynh, ông Lập – 55 tuổi, đầu hói bóng loáng, bụng phệ căng áo, ánh mắt dâm dê thoáng lướt qua Ngọc Trinh – đứng dưới tầng trệt tòa 8, nhìn cô bước tới. “Muốn đi dạo không?” Ông hỏi, giọng trầm khàn, tay đút túi quần, lòng không muốn bỏ lỡ phút giây nào bên cô con gái yêu.

“Chỉ một lát thôi nhé, 10 giờ rưỡi ký túc xá đóng cửa…” Ngọc Trinh đáp, đôi môi mọng cong lên, mắt long lanh nhìn ông, thoáng lo lắng.

“Thời gian đủ rồi,” ông Lập cười nhạt, lời nói mang ý tứ sâu xa. Ngọc Trinh ngẩn ra, chưa kịp hiểu thì ông đã kéo tay cô, bước ra khỏi tòa nhà.

Hai người đi dọc con đường trong khuôn viên trường, ánh trăng nhạt chiếu lên bóng họ. Ngọc Trinh giật tay ra, không để ông nắm, sợ người quen bắt gặp. Dù vậy, dáng vẻ hai người sóng đôi vẫn như một cặp tình nhân – cô xinh đẹp, quyến rũ, ông lùn thấp, bụng phệ nhưng toát lên vẻ quyền lực. “Ba, sắp thi giữa kỳ rồi. Sao đại học còn thi chứ…” Ngọc Trinh lẩm bẩm, giọng bất mãn.

“Ai bảo con không chịu học hành tử tế? Giờ lo à? Hay ba thi thay con nhé?” Ông Lập cười, giọng trêu chọc, mắt lướt qua đường cong cơ thể cô, dương vật trong quần khẽ cương lên.

“Xì… Ba là đàn ông, con là con gái, giám thị thấy là lộ ngay. Để xem ba giải thích sao,” Ngọc Trinh hừ nhẹ, đôi môi mọng cong lên, thích thú trò chuyện thoải mái với người đàn ông cô ỷ lại.

“Ba nói là bạn trai con…” Ông Lập cười đểu, ánh mắt hau háu nhìn ngực cô qua lớp áo mỏng.

“Ba muốn chết hả!” Ngọc Trinh đỏ mặt, tay véo mạnh eo ông, làm ông né tránh, cười lớn.

“Mưu sát chồng rồi…” Ông Lập bắt lấy tay cô, kéo mạnh vào lòng, ôm chặt. hương thơm từ tóc cô làm ông rạo rực.

“Ba! Đang ở trường đó…” Ngọc Trinh kinh hãi, giọng run run, mắt nhìn quanh sợ hãi.

“Chỗ nào ít người?” Ông Lập cúi xuống, thì thầm bên tai cô, hơi thở nóng hổi phả vào vành tai hồng phấn, đầu lưỡi khẽ liếm nhẹ, làm cô rùng mình.

“Con… không biết…” Ngọc Trinh run rẩy, giọng mềm nhũn, cơ thể nóng ran dưới tay ông.

“Nhớ ba không?” Ông Lập thì thào, tay lần lên ngực cô, bóp nhẹ qua lớp áo, cảm nhận độ đàn hồi tuyệt vời của cặp vú căng tròn, núm vú cứng lên dưới ngón tay thô ráp.

“Đừng… hay qua sân thể dục đi…” Ngọc Trinh thở gấp, chỉ muốn tìm chỗ kín đáo, lòng vừa lo vừa rạo rực.

“Nghe lời cục cưng…” Ông Lập hôn nhẹ khóe môi cô, “Bên kia chứ?”

“Dạ…” Ngọc Trinh dẫn ông đi.

Sân thể dục chỉ lác đác vài người, đa số là các cặp đôi yêu đương. Ngọc Trinh kéo ông Lập lên khán đài, chọn một góc khuất, ngồi xuống. Ông không chậm trễ, lập tức ôm cô vào lòng, cúi xuống ngậm lấy đôi môi mọng đỏ. Hương thơm quen thuộc từ miệng cô làm ông mê mẩn, đầu lưỡi thô bạo luồn vào, quấn chặt lưỡi cô, mút mạnh, nước bọt trào ra chảy xuống cằm, lấp lánh trên làn da trắng ngần. Ngọc Trinh rên khẽ, cố đẩy ông, sợ bị phát hiện, nhưng lòng lại rạo rực, Ba điên rồi… ở trường mà…

“Giúp ba sờ chút nhé?” Ông Lập rời môi cô, kéo tay cô đặt lên đũng quần, nơi dương vật thô to đã cương cứng, nóng ran qua lớp vải. “Tối lắm, không ai thấy đâu.”

Ngọc Trinh nhìn quanh, run rẩy đặt tay lên chỗ cương cứng, vuốt ve nhẹ, má đỏ bừng vì xấu hổ. “Luồn vào trong đi,” ông Lập thì thào, giọng khàn khàn, mắt đỏ ngầu dục vọng.

“Ba…” Ngọc Trinh trách móc, nhưng không nỡ từ chối. Cô luồn tay vào quần ông, nắm lấy dương vật thô to, nóng bỏng, gân nổi đỏ rực, làm cô giật mình nhìn ông, đôi mắt long lanh phủ sương.

“Mát-xa cho ba…” Ông Lập nghiêng người, tựa đầu lên vai cô, hơi thở gấp gáp phả vào cổ cô, làm làn da trắng mịn nổi da gà.

Ngọc Trinh順 theo, tay nhỏ nhắn lên xuống vuốt ve dương vật ông, cảm nhận nó cương cứng hơn, quy đầu rỉ dịch nhầy dưới ngón tay cô. Tiếng thở hổn hển của ông vang bên tai, làm cô thoáng tự hào. “A…” Ông Lập rên khẽ, cúi xuống ngậm lại môi cô, mút mạnh, tay bóp chặt ngực cô qua áo.

Cô quên mất mình đang ở trường, đắm mình trong nụ hôn, tay vẫn vuốt ve dương vật ông, nước bọt trào ra chảy xuống cằm. Ông Lập xoay người, đè cô xuống khán đài, tay luồn vào quần cô, chạm đến âm hộ ướt át, ngón tay thô ráp đẩy vào khe hẹp, cảm nhận độ chặt ấm nóng bao bọc. Vẫn chặt như lần đầu… Ông thầm nghĩ, lòng rạo rực, âm hộ co bóp quanh ngón tay ông, dâm thủy chảy ra ướt đẫm.

Ông không kìm được, tay kia kéo quần lót cô xuống, để lộ âm hộ hồng hào lấp lánh dâm thủy. “Ba… đừng…” Ngọc Trinh giữ tay ông, sợ hãi, dù lòng muốn ông mãnh liệt. “Cục cưng, ba muốn con…” Ông Lập thì thào, giọng khàn đục, dục vọng cháy bỏng.

Cô mềm lòng, không nỡ từ chối, thì thầm, “Xuống dưới đi…” Ông gật đầu, ôm cô xuống khán đài, theo cô vào một góc khuất gần vách tường và hàng cây. Ông đặt cô lên tường, tay điên cuồng vuốt ve cơ thể cô. Ông tụt quần mình, dương vật thô to cương cứng cọ sát vào khe hẹp hồng hào của cô.

“A…” Ngọc Trinh rên khẽ khi ông nâng mông cô, đẩy dương vật vào âm đạo chặt chẽ. Ông đâm chậm rãi, từng nhịp nhẹ nhàng, cảm nhận âm hộ cô bao bọc, dâm thủy trào ra thấm ướt đùi. Khi tiếng rên của cô trở nên dồn dập, ông tăng tốc, thả lỏng dục vọng, đâm sâu vào cơ thể cô.

Tiếng da thịt va chạm “bạch bạch” vang lên trong góc khuất, hòa cùng tiếng rên khe khẽ của cô, tạo nên bản nhạc dâm dục giữa vườn trường. Ông Lập vừa hưng phấn vừa căng thẳng, cảm nhận âm hộ cô co bóp dữ dội, kẹp chặt dương vật ông, suýt làm ông rên to. Ngọc Trinh cố giữ tỉnh táo, cảnh giác xung quanh, nhưng dưới từng cú thúc mạnh mẽ của ông, cô mất kiểm soát, cơ thể cong lên, âm hộ ướt át đáp lại, dâm thủy chảy dài xuống đùi, lòng ngập trong khoái cảm điên cuồng.

Ông Lập muốn cởi hết quần áo, để cơ thể trần truồng của hai người quấn lấy nhau, nhưng biết điều đó quá nguy hiểm. Cao trào đến nhanh, ông bắn tinh đầy âm đạo cô, tinh trùng nóng hổi trào ra, chảy dọc đùi cô. Ông thở hổn hển, lấy khăn lau sạch cho cô, tay vuốt ve làn da trắng mịn. Ngọc Trinh hoàn hồn, hoảng hốt nhận ra mình vừa làm tình với ba ngay trong trường, lòng sợ hãi dâng trào.

“Con phải về, 10 giờ 15 rồi,” cô nhìn điện thoại, giọng run run.

“Ba đưa con,” ông Lập nói, ôm eo cô bước ra.

“Không, không, bị thấy thì chết…” Ngọc Trinh vội từ chối, chạy về ký túc, cảm giác âm hộ vẫn ướt át, tinh trùng ông để lại chảy ra thấm quần.

“Vậy cẩn thận, về nhắn ba,” ông Lập dặn, nhìn theo dáng cô.

Trong biệt thự, bà Huyền ngồi trên sofa, ánh mắt nghi ngờ nghĩ về ông Lập. Bà không biết ông vừa làm gì với Ngọc Trinh, chỉ thấy ông về muộn, mùi mồ hôi thoảng trên áo, lòng thêm bất an.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...