Ngày Là Cha Con, Tối Là Tình Nhân – Cha và Con Gái
Tại bãi đỗ xe của trường đại học, nhóm Ban Biên tập đã tụ tập đầy đủ bên chiếc xe buýt đen bóng, chỉ còn chờ vài phút là mọi người đến đông đủ. Bích Trâm, với vẻ đẹp quyến rũ khó cưỡng – đôi môi mọng đỏ, mắt phượng long lanh, mái tóc đen dài óng ả buông xõa, thân hình đầy đặn với cặp ngực căng tròn và mông cong gợi cảm – là người cuối cùng xuất hiện. Cô bước tới chậm rãi, váy trắng ngắn ôm sát cơ thể, để lộ đôi chân thon dài trắng muốt, khiến ánh mắt đám đông không thể rời khỏi. Dù không thích đi chơi với nhóm này, cô vẫn giữ vẻ kiêu ngạo, không muốn tỏ ra lép vế trước Hoàng Dũng – một gã sinh viên cao lớn, ánh mắt lúc nào cũng lấm lét đầy dục vọng.
Chiếc xe buýt lăn bánh, chở cả nhóm đến một quán karaoke nổi tiếng ở Sài Gòn. Hoàng Dũng nhanh chóng thuê một phòng lớn, không gian rộng rãi với ánh đèn mờ ảo. Mọi người ùa vào, tiếng cười đùa vang vọng, kẻ hát hò, người ăn uống, ly bia leng keng chạm nhau liên tục. Bích Trâm chỉ lặng lẽ ngồi một góc, đôi lúc cất giọng hát vài bài, âm thanh trong trẻo như chuông ngân, nhưng phần lớn thời gian cô chỉ nhìn mọi người chơi đùa, ánh mắt xa xăm, không chút hứng thú tham gia. Thời gian trôi qua, không khí dần lắng xuống, nhiều người gục ngã trên ghế sofa, ngủ say trong cơn men.
Hoàng Dũng lẳng lặng ngồi sát bên cô, hơi thở anh ta mang mùi bia nồng nặc phả vào không khí. Bích Trâm khẽ nhích người sang bên, giữ khoảng cách, ánh mắt lạnh lùng lướt qua anh ta. “Thật sự ghét anh đến thế à?” Hoàng Dũng hỏi, giọng trầm đục, đôi mắt dán chặt vào khuôn mặt cô, nơi đôi môi hồng phấn khẽ mím lại đầy kiêu kỳ.
“Ừ, ghét đến mức nào hay mức ấy,” Bích Trâm đáp, giọng lạnh tanh, đôi tay thon dài đặt nhẹ trên đùi, làn da trắng mịn nổi bật dưới ánh đèn.
“Haha, thế sao nổi… Dám đấu rượu với anh không?” Hoàng Dũng cười khẩy, ánh mắt lóe lên tia khiêu khích, tay nghịch nghịch ly bia.
“Hừ, sợ anh gục trước thì có,” cô đáp, dù tửu lượng không cao nhưng lòng tự tôn không cho phép cô chịu thua anh ta. Đôi môi cô khẽ cong, lộ vẻ thách thức đầy quyến rũ.
“Được, vậy chơi bài đi. Rút hai lá, thua uống một ly, thế nào?” Hoàng Dũng đề nghị, tay cầm bộ bài, ánh mắt hau háu nhìn vào cổ áo cô, nơi đường cong ngực thoáng hiện.
“Chơi thì chơi,” Bích Trâm gật đầu, tự tin với khả năng đánh bài của mình, đôi mắt long lanh ánh lên sự quyết tâm.
Họ gọi một thùng bia Tiger, bày bộ bài ra giữa bàn. Ban đầu, Hoàng Dũng thua liên tục, phải uống liền năm ly, mặt anh ta đỏ gay, hơi thở nặng nề. Nhưng rồi vận may xoay chuyển, Bích Trâm liên tục rút phải bài xấu, thua mấy ván liền, đành ngửa cổ uống bốn ly bia. Men say bắt đầu ngấm, má cô ửng hồng, đôi mắt long lanh như phủ sương, cơ thể mềm mại khẽ dựa vào sofa, vẻ đẹp càng thêm mê hoặc. Hoàng Dũng nhìn cô, máu nóng sôi trào, dương vật trong quần khẽ cương lên, bàn tay siết chặt ly bia để kiềm chế ham muốn ôm chầm lấy cô ngay lập tức. May mà đám bạn đều ngủ say, không ai để ý đến góc khuất này.
“Haha, em tiêu rồi,” Hoàng Dũng cười lớn khi rút được bộ bài đẹp, “Chuẩn bị bị anh hạ gục đi.” Giọng anh ta đầy đắc ý, mắt không rời khỏi cặp ngực căng tròn của cô dưới lớp áo mỏng.
Bích Trâm nhíu mày, nhìn bài mình, lòng thầm rủa vận đen. Quả nhiên, Hoàng Dũng thắng tuyệt đối, cô đành cầm ly bia cuối cùng, đôi tay run run nâng lên, vài giọt bia tràn ra, chảy từ khóe miệng xuống cằm, lấp lánh trên làn da trắng ngần. Uống cạn, cô ngã vật ra sofa, mắt nhắm nghiền, đầu óc quay cuồng, cơ thể mềm nhũn như không còn sức lực.
Hoàng Dũng tim đập thình thịch, nhanh tay lấy lọ xuân dược giấu sẵn trong túi, đổ hết vào chai nước suối, đưa sát miệng cô. “Không sao đâu, anh không bắt nạt em… Uống nước đi cho tỉnh,” anh ta thì thào, giọng giả vờ dịu dàng, tay đỡ vai cô, ngón tay thô ráp lướt nhẹ trên làn da mịn màng, cảm giác mềm mại làm anh ta rạo rực. Bích Trâm mơ màng, không nghe rõ, chỉ vô thức hé môi uống cạn chai nước, vài giọt chảy xuống cổ, lăn dài trên làn da trắng hồng, gợi lên dục vọng cháy bỏng trong lòng Hoàng Dũng.
Anh ta vòng tay ôm eo cô, siết chặt, cảm nhận đường cong mềm mại qua lớp váy mỏng, dương vật cương cứng cọ sát vào đùi cô, nóng ran qua lớp quần. “Thế nào, đỡ hơn chưa?” Anh ta cúi sát tai cô, hơi thở nóng hổi phả vào vành tai hồng phấn, tư thế ái muội làm anh ta sướng rơn. Cô không đáp, mắt vẫn nhắm, hơi thở nhẹ nhàng như đang chìm vào giấc mộng. Hoàng Dũng nhếch môi, Cơ hội đến rồi… Anh bế cô lên, tay đỡ dưới mông cô, cảm nhận độ tròn đầy qua lớp vải, nửa ôm nửa kéo cô ra khỏi phòng hát. Đám bạn vẫn ngáy vang, không ai hay biết.
Gió đêm ngoài trời mát lạnh, thổi qua làm Bích Trâm khẽ tỉnh, cô thì thào, “Đi đâu vậy…?” Giọng yếu ớt, đôi môi mọng khẽ động, đôi mắt hé mở đầy mê man. Hoàng Dũng vẫy một chiếc taxi, đẩy cô vào ghế sau, thì thầm bên tai, “Đi một chỗ vui lắm, cục cưng.” Giọng anh ta ngọt ngào giả tạo, tay không rời eo cô, đưa địa chỉ tiệm massage của Thành Phong – anh trai anh ta – cho tài xế.
Trong xe, Hoàng Dũng ôm chặt Bích Trâm, tay lướt từ eo lên ngực, ngón tay lần mò chạm vào bầu vú căng tròn qua lớp áo. Cô vẫn mơ màng, không phản kháng, khuôn mặt ngủ say đẹp như một bức tranh – làn da mịn màng, lông mi cong dài, đôi môi hồng hé mở đầy mời gọi. Anh ta không kiềm được, tay bóp mạnh ngực cô, cảm nhận độ đàn hồi tuyệt vời, cách lớp vải mỏng vẫn đủ khiến anh điên cuồng. Tay còn lại lần xuống đùi cô, vuốt ve làn da trơn láng, ngón tay thô ráp luồn vào dưới váy, chạm đến đùi trong mềm mại. Dương vật anh ta cương cứng đau nhức, cọ sát qua quần vào người cô. Tài xế ho khan một tiếng, Hoàng Dũng giật mình dừng lại, nhớ ra mình đang ở nơi công cộng.
Chỉ 15 phút, taxi dừng trước tiệm massage của Thành Phong, nhưng Hoàng Dũng thấy như cả thế kỷ trôi qua, lòng nóng như lửa đốt. Anh đỡ Bích Trâm xuống xe, tay vẫn ôm eo cô, bước vào tiệm. Thành Phong – một gã cao gầy, mặt bóng nhẫy mồ hôi, ánh mắt dâm dê – đứng sẵn đó, nhìn Bích Trâm từ đầu đến chân, mắt sáng rực như muốn nuốt chửng cô. “Vào đi,” hắn ra hiệu, giọng khàn khàn, tay gãi gãi bụng.
Hoàng Dũng đặt Bích Trâm lên giường, cô nằm ngửa,vẻ đẹp không chút phòng bị làm tim anh đập thình thịch. Sắp được rồi… Thành Phong bước vào, cười dâm đãng, “Đẹp vãi, hôm nay anh mày có phúc lớn!” Hắn cởi dây lưng, dương vật trong quần đã cương lên, lộ rõ ý đồ.
“Anh, không phải nói rồi sao?” Hoàng Dũng hoảng hốt, bước lên chặn lại. Dù không quan trọng chuyện trinh tiết, anh ta vẫn muốn là người đầu tiên.
Thành Phong nhớ lại thỏa thuận, bực bội dừng tay, “Thế thì nhanh lên, đừng lề mề.” Hắn đứng sang bên, mắt vẫn dán vào cơ thể Bích Trâm.
“Anh đứng đây, em ngại lắm…” Hoàng Dũng cầu xin, tay run run.
“Phiền phức quá, đàn ông con trai mà sợ gì. Thôi, anh ra ngoài, xong gọi anh,” Thành Phong gầm gừ, quay đi.
“Nếu cô ta tỉnh thì sao?” Hoàng Dũng lo lắng, dù biết sức mình đủ để khống chế cô.
“Đúng là đồ vô dụng!” Thành Phong quay lại, mở tủ lấy dây thừng, nhanh chóng trói tay chân Bích Trâm vào bốn góc giường, để cô nằm dạng chân, cơ thể mở rộng như một món quà hiến tế. “Đây,” hắn ném cây kéo cho Hoàng Dũng.
“Để làm gì?” Hoàng Dũng ngớ ra, tay cầm kéo run run.
“Mày ngu à? Trói rồi, sao cởi đồ được? Cắt luôn đi,” Thành Phong quát, rồi rời phòng.
Hoàng Dũng nuốt nước bọt, nhìn Bích Trâm trói chặt trên giường – cặp ngực căng tròn, eo thon, âm hộ ẩn hiện dưới váy – dương vật anh ta cương cứng đau nhức. Anh cởi phăng quần áo mình, trần truồng leo lên giường, hơi thở gấp gáp, mắt đỏ ngầu dục vọng, sẵn sàng chiếm đoạt cô như một con thú săn mồi.
