Nạp Thiếp Ký
"Vậy... vậy thì làm sao bây giờ?"
Mặt Dương Thu Trì hơi ngước lên, ngón tay chỉ vào má. Tống Vân Nhi biết DươngThu Trì đang giở trò, đỏ mắt liếc nhìn Hồng Lăng, Hồng Lăng cười hi hi đứngdậy bước đến bên cửa sổ, nhìn ra ngoài làm ra vẻ như đang thưởng thức phongcảnh đẹp vô hạn của trời thu vậy. Tống Vân Nhi mượn cơ hội này như con chuồnchuồn giởn nước hôn nhanh lên má Dương Thu Trì. Hắn giả vờ như vừa uống một lyrượu thuần cực mạnh: nhắm mắt, hít một hơi thật sâu, sau đó thở dài một tiếng,ngất ngây lảo đảo như say, khiến cho Tống Vân Nhi cười nắc cười nẻ. Đêm dầnkhuya, Chiêm bộ khoái cùng mọi người trở về, bẩm báo là đã điều tra một bộphận người quen với Bành Tứ, tất cả đều nói trước giờ chỉ có Bành Tứ là bắtnạt người khác, chứ chưa hề nghe y bị người khác đánh đá gì cả. Tại Ân Dươngtrấn này, e rằng chỉ có Bành lão gia tử, Bành lão thất và Thủy Uyển Kỳ mới dámđộng đến y. Do đó, họ không hề phát hiện Bành Tứ đã bị ai đánh vào thángtrước, và cũng không dò hỏi được liệu xem y bị té hay bị vật gì đập trúng đầuvào thời điểm này. Điều này không nằm ngoài ý liệu của Dương Thu Trì. Bọn họmới chỉ điều tra có một buổi tối, sao có thể phát hiện được manh mối dễ dàngnhư vậy chứ. Hắn cho bọn họ nghỉ ngơi rồi mai hẳn tiếp tục. Thứ điều tra thămdò này không thể làm gấp, nếu không sẽ dễ dàng để lọt những tin tức trọng yếu,để rồi có thực hiện cũng chẳng có tác dụng gì. Tiếp đó, hộ vệ đội và các gianô được phái đi tìm Thúy Hoàn và Bành Gia Phúc cũng lục tục quay về tay không.Tất cả đều thưa là đã tìm hết mọi ngóc ngách trong trấn này mà không có bóngdáng gì của hai người, cũng không có ai trong trấn biết được tung tích của haingười ở đâu cả. Hỏi hết người trong Bành gia trang, không có ai thưa là đãnhìn thấy Thúy Hoàn từ trưa hôm nay. Người gác cổng nói không thấy Thúy Hoànẵm tiểu thiếu gia ra ngoài. Gia nô đã tìm nát hết những chỗ có thể giấu ngườitrong Bành gia trang, nhưng cũng không có tung tích gì. Như vậy có thể nói, từgiữa trưa hôm nay sau khi tiểu thiếu gia Bành Gia Phúc bị mẹ đánh cho một bạttay,Thúy Hoàn đã ẵm nó đi rồi biến mất giống như bốc hơi khỏi thế gian nàyvậy. Thủy Uyển Kỳ đã khóc chết lên chết xuống, mắt sưng như hai quả đào, cứhối hận là vì sao đã đánh con như vậy, và nếu con trai xảy ra chuyện gì thìnàng ta không muốn sống nữa. Bành Hạ Hỉ phái mấy thiếp thân nha hoàn theo sátThủy Uyển Kỳ, sợ nàng ta nghĩ không thông rồi tìm dây treo cổ chết thì nguy!Triệu Tân Nhạc từ sáng sớm đã mang theo cân ban đến Tỳ bà nham xem Tiên nữhội, mãi cho đến tối khi lễ hội kết thúc mới trở về Bành gia trang. Y nghe nóimới chỉ có một ngày mà đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, cảm thấy vô cùng kinhhãi, nhưng khi nhìn thấy Thủy Uyển Kỳ khóc đến nỗi sưng húp hai mắt, lòng đaunhư cắt, nhưng không dám biểu lộ ra ngoài, chỉ quan tâm an ủi để nàng ta đừngnghĩ quẩn mà thôi: "Tiểu thiếu gia cát nhân thiên tướng, nhất định gặp hunghóa cát, ngộ nạn nhưng vẫn an lành...."
Án chiếu theo hành trình sắp xếp sẵn, thì ngày hôm nay bọn Dương Thu Trì sẽquay về Ba châu ngay sau khi xem xong Tiên nữ hội. Nhưng hiện giờ Ân Dươngtrấn xảy ra hai án mạng cùng một lúc, ngay cả tiểu thiếu gia, con trai độcnhất của chú họ hữu bố chánh sứ của Tứ Xuyên, cũng đã mất tích cùng với thiếpthân tiểu nha hoàn của mẹ nó, nên Dương Thu Trì dù có muốn đi cũng không thểđi được, chỉ có thể "tọa trấn" tại Ân Dương trấn, không tra cho mọi chuyện rõràng thì tuyệt đối không "thu binh".
Triệu Tân Nhạc là tri phủ của Bảo Ninh phủ, án mạng xảy ra ở đây thuộc quyềnquản hạt của y, án phá không được thì y sẽ bị liên lụy. Hơn nữa, án này lạiliên quan đến cấp trên trực tiếp của y, tìm không thấy Bành Gia Phúc, khôngthể có câu trả lời rõ ràng, thì cho dù có dùng roi đánh đuổi y đi, y cũngkhông thể rời khỏi đó được. Huống chi, nếu ở lại, y còn có nhiều cơ hội ở bêncạnh Thủy Uyển Kỳ đẹp như tiên nữa! Đáng tiếc là y chẳng biết làm sao để pháhai vụ án này, chỉ ký thác mọi hy vọng lên người Dương Thu Trì. Tin tức haiquan tri phủ, tri châu cùng đến ở lại Ân Dương trấn phá án nhanh chóng lankhắp cả Ân Dương trấn. Toàn bộ già trẻ bé lớn của Ân Dương trấn đều tham giahành động tìm kiếm Bành Gia Phúc và Thúy Hoàn cùng với gia nô của Bành giatrang và một nhóm hộ vệ do Dương Thu Trì phái đi. Họ lật tung mọi ngõ ngách,ao hồ, sơn cốc quanh Ân Dương Trấn, nhưng tìm suốt cả ngày mà chẳng ra tungtích gì. Ngược lại, Chiêm Chánh Chiêm bộ đầu phụ trách điều tra án của Bành Tứlại có đột phá trọng đại. Y đã tra ra vào một tháng trước, Bành Tứ uống saytrên đường về ngang qua một hẻm vắng đã bị một người nào đó lén ném đá vàođầu, phải đi tìm lang trung trong trấn để chữa thương. Dương Thu Trì rất vuikhi nghe tin này. Phá án thì phải phá từng cái một, án của Xuân Hồng đã thuậntheo dây mà lần tới trái đó là nha hoàn Thúy Hoàn, nhưng Thúy Hoàn đã thấttung, không thể điều tra tiếp được nữa, các mấu chốt khác cũng đứt đoạn, chỉtạm thời gác lại một bên, tập trung vào án của Bành Tứ, chờ khi tìm được nhahoàn Thúy Hoàn rồi tính sau. Dương Thu Trì mang theo Tống Vân Nhi cùng hộ vệđội theo sự dẫn đường của Chiêm Chánh đến nhà của lão lang trung đã đề cập.Lão thầy thuốc này đã hơn tám chục tuổi, thân thể suy nhược, do đó không thểrời khỏi tiệm thuốc xem bệnh bốc thuốc, mà chỉ xem bệnh ở nhà, do đó lần trướcTống Vân Nhi không hề tìm hỏi tới lão. Lão lang trung cũng họ Bành, là ngườitrong họ với Bành Tứ, ngụ tại một nhà vườn nhỏ bên rìa Ân Dương trấn. Lão Bànhlang trung này nghe thông báo có tri châu đại lão gia tới, run lập cập đi ramở cửa, rồi bước tới trước quỳ sụp xuống dập đầu lạy Dương Thu Trì. Hắn đỡ ôngta dậy: "Lão nhân gia, miễn lễ, chúng ta ngồi xuống rồi hãy nói chuyện." Bànhlão lang trung nghênh đón Dương Thu Trì vào phòng khách, mời hắn ngồi ghếtrên, sai người hầu dâng trà thơm.
Dương Thu Trì trước hết hàn huyên mấy câu, rồi hỏi: "Lão nhân gia, bổn quanmuốn hỏi ông chuyện này, ông có biết Bành Tứ - người chết ở bến thuyền haingày trước - không?"
Bành lão lang trung lộ vẻ khinh bỉ: "Biết chớ, đương nhiên biết, dù sao cũnglà người trong họ của tôi mà. Nhưng người này có phẩm hạnh không hay, nêntrước giờ tôi không hề lai vãng với hắn."
Dương Thu Trì hỏi: "Một tháng trước đây tên Bành Tứ này có phải là đến tìm ôngxem chữa dùm vết thương hay không?"
Bành lão lang trung gật đầu: "Đúng, chiều nay có lý chánh dẫn theo mấy vị sôngsai đến đây hỏi tôi về chuyện này, tôi đã nói rồi, một tháng trước đây Bành Tứđã tìm tới tôi để nhờ khám chữa thương dùm."
"Lão nhân gia, ông có thể đem chuyện này kể kỹ lại hay không, đặc biệt là y bịthương chổ nào, ai làm y bị thương, được không?"
"Dạ được. Đêm hôm đó, đại khái đã canh ba rồi, Bành Tứ đến nhà tôi, người làmtrong nhà mở cửa cho hắn, sau đó vào phòng gọi tôi. Lúc đó tôi đã đi ngủ rồi,khi nghe nói là hắn, định không thèm dậy, nhưng hắn đến tận phòng khẩn cầu tôicứu, nói là đầu của hắn bị người nào đó ném đá ở trong ngõ vắng, đã bị thươngchảy rất nhiều máu.
Dương Thu Trì kỳ quái hỏi: "Hắn vì sao không đến tìm các lang trung trong cáctiệm thuốc mở ở trên đường mà xem? Ân Dương trấn của chúng ta có tới mấy tiệmthuốc kia mà?"
"Hừ, đó chính là sự báo ứng cho tính cách không hay thường ngày của hắn! Tôicũng bảo hắn đi tìm các lang trung ở các tiệm thuốc khác để xem, nhưng hắn nóiđều đã gõ cửa những chỗ khác rồi, nhưng người ta nhất quyết không chịu mở cửa.Không còn cách nào khác, hắn phải đến tìm tôi. Với tính cách xấu xa thườngngày của hắn, tôi biết chắc là người ta sẽ đối với hắn như vậy. Nễ tình làngười cùng họ, hơn nữa dù sao cũng có câu 'lương y như từ mẫu', cho nên tôimới thức dậy xem xét băng bó vết thương dùm hắn."
Điều Dương Thu Trì muốn biết nhất chính là vị trí vết thương của Bành Tứ, nênvội hỏi: "Ông kiểm tra phát hiện hắn bị thương ở đâu?"
Bành lão lang trung chỉ vào phần đầu mé bên trái của mình: "Chính là ở đây, dađầu bị đánh rách luôn, chảy rất nhiều máu." Chỗ này phù hợp với bộ vị xuấthiện khối u nang đọng huyết chết người ở bán cầu não trái của Bành Tứ mà hắnphát hiện sau khi giải phẩu đầu. Không còn nghi ngờ gì nữa! Dương Thu Trì thởphào nhẹ nhõm.
Bành lão lang trung nói tiếp: "Tôi rửa vết thương cho hắn, đắp thuốc lên, rồibảo hắn nếu như cảm thấy choáng váng, muốn ói mửa thì phải lập tức quay lạitìm tôi. Nhưng sau khi vết thương được đắp thuốc cầm máu rồi, hắn bỏ đi luôn,tiền thuốc cũng không thèm trả, và sau đó cũng không hề quay lại."
Dương Thu Trì gật gật đầu, lời dặn của lão lang trung này là hợp lý, không cóvấn đề gì. Nếu ở thời hiện đại, đối với những chấn thương sọ não thế này, cácbác sĩ đều yêu cầu bệnh nhân ở lại trong bệnh viện để tiến hành quan sát, vàsau khi chụp CT (*) ở phần đầu xong xác định không có hiện tượng xuất huyếtnão mới cho xuất viện. Lão lang trung dĩ nhiên là không có những điều kiệnhiện đại như vậy, nhưng ông ta dựa vào kinh nghiệm đã nhắc Bành Tứ là nếu nhưcòn tiếp tục đau đầu, muốn ói mửa hay xuất hiện các triệu chứng xuất huyết nộinão, thì cần phải tiếp tục chẩn trị. Nhưng Bành Tứ do bị xuất huyết mạn tínhdưới vỏ não, triệu chứng không rõ ràng, do đó không coi trọng chấn thương này,kết quả là một tháng sau phải chấp nhận số phận một cách tức tưởi. Dương ThuTrì hỏi: "Lão nhân gia, Bành Tứ có nói là làm sao mà bị thương hay không?"
"Có nói, hắn nói tối hôm đó uống rượu say, trên đường về đi ngang một ngõ nhỏ,không biết là từ đâu bay ra một hòn đá đập mạnh vào đầu hắn, khiến hắn hôn mêté ngã xuống đất một lúc sau mới dậy được, phát hiện trên đầu đầy máu nên mớitìm đến lang trung."
"Hắn có nói ai đã đánh hắn không?"
"Hắn nói không nhìn thấy, chỗ đó tối om, hắn uống rượu say rồi, không biết làai đánh nữa - thật ra chuyện này không sớm thì muộn cũng xảy ra thôi, hắn làngười có phẩm hạnh không đàng hoàng, đắc tội quá nhiều người, sớm muộn gì cũnggặp thứ báo ứng này."
Chuyện báo ứng nhân quả tuần hoàn gì đó Dương Thu Trì không rảnh để quản, saukhi nghe Bành Tứ không biết bị ai đánh, lòng hắn lập tức lạnh đi hết phân nửa,sợ dấu vết lại đứt hết nữa. Dù sao thì hắn cũng không chịu thua, hỏi: "Lãonhân gia, ông nghĩ kỹ lại xem, hắn còn nói lời gì nữa không, hắn có suy đoánđược rốt cuộc là ai đánh hắn không?"
Lão lang trung nhíu mày suy nghĩ một hồi, rồi lắc đầu bảo: "Không nhớ rõ nữa,tôi rất ghét hắn, do đó không muốn nói chuyện với hắn, băng bó vết thương xonglà hắn đi ngay, ngay cả lời cảm ơn cũng không có."
Như vậy là tiêu tùng rồi, chẳng lẽ cái manh mối khó khăn lắm mới phát hiện nàycuối cùng cũng bị đứt luôn hay sao? Dương Thu Trì ngẫm nghĩ một lúc nữa, lạihỏi: "Vậy hắn có nói hắn bị người ta ném đá ở chỗ nào không?"
"Tôi nhớ là dường như hắn có nói bị đánh ở một con hẻm gần giếng nước ngọt."
Thế này thì quá trừu tượng rồi, không có giá trị phá án thực tế gì. Dương ThuTrì cảm thấy chẳng còn cách nào, đành đứng dậy: "Đa tạ lão nhân gia giúp đỡ.Tôi đến chỗ đó xem thử, coi có manh mối gì hay không. Xin cáo từ." Nói đếnđây, hắn rời khỏi phòng, lão lang trung nhất mực theo sau tiễn đến cửa.
Tống Vân Nhi thấy Dương Thu Trì ưu sầu, manh mối của hai án đều đứt đoạn, hắnbuồn là chuyện hiển nhiên, nên nàng an ủi: "Ca, không sao đâu, chúng ta từ từtra."
Dương Thu Trì cười khổ gật đầu, chuẩn bị nhờ lý chánh đưa mình tới con hẻm gầngiếng nước ngọt gì đó quan sát thử, chợt sau lưng vọng lại tiếng gọi của Bànhlão lang trung: "Đại lão gia, lão hủ nhớ tới một chuyện, không biết là có giúpích gì được cho lão gia hay không."
Chú thích: (*) Chụp CT: CT là từ viết tắt của thuật ngữ Computed Tomography.Tomography là phương pháp chụp ảnh cắt lớp được Godfrey Hounsfield, một nhàkhoa học người Anh sáng tạo năm 1972 và nhận giải Nobel Y học năm 1979(Computed Tomography mang ý nghĩa là chụp cắt lớp với sự hỗ trợ của máy tính).Đây là phương pháp tạo ảnh dựa vào tính chất hấp thụ tia X của vật chất, làmột kỹ thuật X-quang đặc biệt cho phép nghiên cứu trên những hình ảnh cắt lớpcác phần mô khác nhau của một cơ thể sống nhờ một dụng cụ đặc biệt gọi làscanner (thuật ngữ chính thức được Hounsfield dùng năm 1980). Cùng với cácphương pháp tạo ảnh khác như siêu âm, chụp cộng hưởng từ (MRI), chụp cắt lớpvi tính CT giúp cho ta “nhìn thấy” các cơ quan bên trong của con người màkhông phải thực hiện phẫu thuật. CT được ứng dụng rất rộng rãi trong chẩn đoánlâm sàng cũng như trong sinh thiết. CT được dùng để chẩn đoán các phần cứngcủa cơ thể bị tổn thương như: sọ não, cột sống, xương … Trong tất cả cácphương pháp chẩn đoán hình ảnh hiện nay thì CT cho hình ảnh về các phần cứngcủa cơ thể rõ nhất. CT còn được dùng để chẩn đoán ung thư, giúp phát hiện sớmkhối u. Chụp CT có tiêm cản quang có thể giúp cho bác sĩ đánh giá sự pháttriển và sự di căn của khối u. Các bệnh về tim mạch như tắc nghẽn mạch máu,các dị tật của tim…có thể được phát hiện bởi CT. CT được dùng trong nha khoa,nhi khoa, nhãn khoa hay để thực hiện nội soi ảo dùng kỹ thuật tạo ảnh 3D vớisự hỗ trợ của máy tính. Ngoài ra, CT còn dùng để trợ giúp sinh thiết như sinhthiết tuyến tiền liệt, sinh thiết ung thư vú, sinh thiết cổ tử cung… Một ưuđiểm lớn nhất của CT là cho phép khảo sát các phần xương có cấu trúc tinh tế.Phương pháp chụp cộng hưởng từ - MRI (magnetic resonance imaging) không tỏ rahữu hiệu trong trường hợp này. Hình ảnh CT cho chất lượng rất tốt. Vì vậy,hiện nay người ta kết hợp CT với phương pháp PET (dùng để tạo ảnh chức năng)để tạo ra máy quét CT/PET vừa cho hình ảnh giải phẫu vừa khảo sát được chứcnăng của các cơ quan.
