Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Nạp Thiếp Ký

Chương 268



Trước hết cần phải tra hỏi Vân Lăng để làm cho rõ vấn đề này, sau đó nếu nhưcần, còn phải tiến hành kiểm nghiệm thi thể lần nữa, thậm chí tiến hành khôiphục hình dạng gương mặt nạn nhân.

Dương Thu Trì lệnh cho đem Vân Lăng lên đại đường.

Vân Lăng đã được xác định là bị oan uổng, chỉ cần báo cáo lên trên chờ phánquyết xong sẽ thả ra. Do đó, Dương Thu Trì đã hạ lệnh bỏ hết toàn bộ xiềngxích của Vân Lăng, lại cho giam chung một chỗ với cha gã, điều kiện cư trúcũng đặc biệt cải thiện.

Vân Lăng lên đại đường, lòng thanh thản quỳ xuống dập đầu hành lễ với DươngThu Trì.

Dương Thu Trì hỏi: "Vân Lăng, ngươi khai ngày đó nương tử của ngươi và đệ đệcủa nàng ta thất tung. Hiện giờ đã tìm ra chưa, ngươi có biết không?"

Nói đến vấn đề này, thần tình của Vân Lăng lập tức ỉu xìu, cúi đầu thấp giọngđáp: "Tôi nghe người cùng thôn đến thăm nom nói tới hiện giờ vẫn chưa tìmđược, tôi còn nói với cha tôi là chờ ra khỏi đây rồi cần phải phái người đitìm kiếm khắp nơi."

Lòng Dương Thu Trì trầm xuống, cẩn thận hỏi đặc điểm của vợ và em trai vợ củagã, đặc biệt là khi Vân Lăng nói khi gã cùng vợ kết hôn, đã đặc biệt tặng vợmột chiếc răng vàng gắn lên răng trên bên góc trái; Còn đệ đệ của nương tử hắnlúc nhỏ cưỡi ngựa bị ngã gãy hết một lóng tay út ở tay trái. Hai điểm nhỏ nàytrùng với tình huống phát hiện trên thi thể của hai tử thi nam và nữ, cho nênDương Thu Trì xác định, hai thi thể đó chính là vợ và em trai vợ của Vân Lăng.

Hai đặc điểm này đủ để xác định thân phận của thi cốt, không tất yếu phải tiếnhành phục nguyên đầu mặt nhân vì kỹ thuật này là của xã hội hiện đại, nếu nhưthực hiện ở thời cổ đại, chỉ cần giống bảy tám phần, thì cũng sẽ là chuyệnkinh thế hãi tục, không cần thiết lắm thì Dương Thu Trì sẽ không dùng đến.

Ngoài ra, nếu như bắt được Vương điển sứ và tiểu thiếp của y, thì có thể tiếnthêm một bước ấn chứng thân phận của hai thi thể này, và muốn bắt họ, thì cầnphải tiến hành lệnh thông tập.

Dương Thu Trì chuyển đầu ra lệnh cho cân ban Thường Phúc tìm một họa sư, căncứ vào sự miêu tả của những người trong nha môn họa ra ảnh của Triệu di nương.Hắn muốn dùng bức vẽ này cho Vân Lăng nhận dạng, nếu như xác định đúng là nữnhân tập kích gã, như vậy là có thể tiến thành phát lệnh tập nã Vương điển sứvà Triệu di nương.

Thường Phúc nghe xong ngẫm nghĩ, nói: "Lão gia, không cần dùng họa sư đâu, lầntrước nội nha của điển sứ bị cháy, trong những vật phẩm được cứu ra tiểu nhânnhớ có một số bức họa, không biết trong đó có ảnh của Triệu di nương không."

"Vậy à? Ngươi mau đi tra lại một chút, xem nếu có thì mau chóng mang đến đây!"Dừng lại một lúc, hắn bổ sung: "Tìm thêm mấy bức họa của nữ nhân nữa, cho trộnvào nhau để biện nhận."

Trong lòng Dương Thu Trì rất hưng phân, nếu như có những thứ này, thì khả năngthành công càng cao hơn nhiều, vì dù sao thì căn cứ vào người thật vẽ ra sẽ d�dàng và giống thật hơn so với dựa vào lời kể vẽ lại. Xem ra, Vương điển sứ vàTriệu di nương bố trí kết cục kim thiền thoát xác tinh xảo là thế, mà khôngngờ những bức họa lại bị người cứu ra khỏi biển lửa, cái đó coi như một trămđiều kỹ mà chỉ vì một chút sơ sót thành ra hỏng chuyện.

Thường Phúc tìm được họa tượng của Triệu di nương, ngoài ra còn mang theo vàibức vẽ các nữ nhân khác lên đại đường. Dương Thu Trì giao cho Vân Lăng tiếnhành biện nhận. Vân Lăng tử tế nhìn qua, chỉ vào một bức trong đó kêu lên:"Chính là nữ nhân này! Không sai, ngày đó chính ả này lừa tôi đến một hẻm saunha môn đánh cho hôn mê đấy!"

Dương Thu Trì nhìn cân ban Thường Phúc, Thường Phúc gật đầu: "Lão gia, bức vẽnày chính là của tiểu thiếp Triệu di nương của Vương điển sứ."

"Hảo!" Dương Thu Trì mừng rỡ, phân công Kim sư gia bố trí các ngỗ tác khaiquan nghiệm thi trứ lại, ghi thi cách mới, và cho Vân Lăng và Vân Thiên Kìnhnhận dạng thây cốt.

Dung mạo của hai thi thể đã đó bị hủy, hơn nữa đã hủ bại cao độ, đại bộ phậnđã hóa thành xương trắng. Nhưng, vết gãy xương cũ trên ngón tay út bên tráicủa nam thi và cái răng vàng hàm trên bên trái vẫn khiến Vân Lăng và Vân ThiênKình khẳng định hai thi thể này chính là nương tử mỹ lệ cùng người em vợ mấttích hôm nọ của gã, cho nên gã không khỏi bật khóc ròng.

Dương Thu Trì khuyên nhủ một hồi, sau đó chuẩn bị báo cáo gửi lên quan trên.

Án này được hình bộ và đại lý tự (tòa án tối cao thời Minh) thỉnh hoàng thượngngự phê, do đó cần phải trình báo lên hoàng thượng rồi mới được quyết định trởlại. Dương Thu Trì lệnh cho Kim sư gia lập tức lấy lời làm chứng, sau đó thảokhởi công văn của quan phủ, rồi đem những chứng cứ liên quan yêu cầu triệttiêu phán quyết tử hình đối với Vân Lăng và giảm nhẹ hình phạt với Vân ThiênKình, đồng thời yêu cầu tiến hành truy nã trên phạm vi toàn quốc đối với Triệudi nương và Vương điển sứ, sau đó dùng "tứ bách lý" (phương tiện giao chuyểnthư tín hỏa tốc đời Minh) báo cáo lên trên.

Tài liệu báo đến cấp châu, thì thông qua tin tức phản hồi, Dương Thu Trì biếttrước khi Vương điển sứ thất tung, triều đình có phái quan đốc sát sứ phụtrách tuần thị địa phương về lại trị (tác phong và uy tính của quan lại thờixưa), tiền lương của Hồ Quảng đến điều tra hành vi tham lạm phú thuế và tiềnlương của Vương điển sứ, và đây chính là tử tội ở Minh triều, cho nên bấy giờDương Thu Trì mới rõ Vương điển sứ khẳng định là không trong sạch gì, lại lỡgiết vợ và em trai vợ của Vân Lăng, cho nên mới phí tận tâm tư bày ra kế sáchnày để trốn đi.

Án này muốn khép lại, cần phải bắt cho được Vương điển sứ và Triệu di nương.

Bọn họ sẽ chạy đến nơi nào? Dương Thu Trì không muốn thật thà chờ đợi kết quảcủa lệnh truy nã, hắn cần phải sử dụng hết mọi biện pháp để thực hiện, do đócăng đầu ra suy nghĩ.

Khả năng thứ nhất là chạy trở về quê cư trú. Khả năng này rất kém, vì Vươngđiển sứ chế tạo ra hiện trường giả y và người tiểu thiếp bị người ta giếtchết, tin tức này sớm muộn gì cũng truyền đến quê nhà, do đó bọn họ không thểcông khai lộ diện trước mọi người. Ngoài ra, cân ban Thường Phúc còn nói qua,quê nhà của Vương điển sứ rất xa, mùa xuân năm sau mới vận chuyển thi cốt trởvề, và người nhà đi nhận thi cốt xem ra không hề biết Vương điển sứ chưa chết,cho nên Vương điển sứ không thể về ở quê cũ, vì nếu không chuyện này mà lộ rathì sôi bỏng hỏng sôi.

Khả năng thứ hai, y chạy đến các thành trấn khác mai danh ấn tính, sống quangày. Nhưng mà, khả năng này sẽ bị hai nguyên nhân sau làm giảm tính thuyếtphục:

- Một, chế độ hộ tịch thời cổ đại vô cùng nghiêm. Sự quản lý nhân khẩu ngoạilai vô cùng gắt gao, lão bá tánh không thể tự ý dời nhà, do đó, Vương điển sứmuốn mai danh ẩn tích không dễ dàng gì.

-Hai, đốc sát viện đang điều tra hành vi tham ô sâu mọt chiếm của công thành của riêng của y, không dễ dàng gì bỏ qua cho y. Y nhất định phải suy tính lỡ khi kế kim thiền thoát xác thất bại, bị truy nã toàn quốc, nếu như đến cư trú ở thành trấn khác, lại là nhân khẩu ngoại lai, thì sẽ lập tức bị lộ ra và bị bắt giữ.

Do đó, nếu y là người thông minh, nên không xuất hiện ở các thành trấn, chỉthiếu là phải chờ kế kim thiền thoát xác này thành công, sóng yên biển lặngrồi thì mới xuất hiện trở lại.

Bài trừ hai khả năng hơi ít như trên, còn loại khả năng cuối cùng, và là thứcó khả năng nhất: ẩn tàng ở chỗ không người qua lại, hoặc ẩn trốn trong cácthành trấn không lộ diện, ngoài ra, còn có thể dùng mặt nạ da người gì đó đểbiến cải mặt mày ẩn cư.

Ẩn tàng và biến đổi mặt mày sống ở trong thành vẫn bị chế độ quản lý hộ tịchnghiêm cách làm cho dễ bị lộ, vì đây chẳng phải ẩn nấp một hay ngày, mà là mộtthời gian dài. Đương nhiên, cũng có tiền lệ ẩn giấu thành công, ví dụ như HoaCương (Ngô Dương Tuấn) trong vụ án ngân khố ở Vân Nam đề hình án sát ty.

Nếu như Vương điển sứ và Triệu di nương cải đầu hoán diện ẩn tàng trong cácthành trấn khác, như vậy chỉ hi vọng lệnh truy nã toàn quốc và sự truy tìm cẩnthận để tìm ra chúng, và việc truy nã này cần phải trình lên Hình bộ mới cóthể quyết định được.

Đương nhiên, Dương Thu Trì cũng có thể dùng đến quyền lực của cẩm y vệ chỉ huysứ đặc sứ, có thể vì thế mà lập tức phát lệnh truy nã toàn quốc, nhưng hắnkhông muốn làm như vậy, vì như thế có vẻ như giết gà mà dùng đến dao mổ trâu,cẩm y vệ dù sao cũng không thể dùng để điều tra những án phổ thông như thếnày. Nói cho văn hoa thì đó là lãng phí tư nguyên ti pháp, cho nên hắn vẫntheo quy cũ từ từ mà làm, dù sao cũng không cần gấp, hiện giờ hắn bắt đầu họcđược cách hành xử cẩn thận.

Nhưng mà, Dương Thu Trì lại không muốn từ từ chờ tin tức như vậy, hắn thíchchủ động xuất kích, tìm kiếm khả năng.

Những phân tích vừa rồi cho thấy, ngoại trừ tình huống mai danh ẩn tính ở cácthành trấn, rất có thể là phạm nhân sẽ đến những nơi thâm sơn cùng cốc, khôngdấu chân người để ở.

Nếu luận về chỗ không người để ẩn giấu, thì trong thời Minh không chỗ nàothích hợp bằng Trấn Viễn châu của Hồ Quảng này với mấy trăm dặm đầy núi nonhiểm trở. Nơi này núi cao cốc sâu, người ở ít ỏi, đến chỗ nào cũng là rừng rậmnguyên thủy. Hơn nữa, Vương điển sứ thường đi đến các thôn xóm thu lương, đốivới hoàn cảnh quanh vùng này rành rẽ phi thường, và chỗ thích hợp để tàng thânnhất định đã có sẵn trong lòng. Do đó, y rất có thể là chọn nơi ẩn tàng ở rừngsâu núi cao vùng phụ cận đâu đây.

Không phải có câu nói là chỗ nào nguy hiểm nhất thì cũng an toàn nhất hay sao?Vương điển sứ tạo ra vở kịch tinh xảo và lớn gan như vậy, rõ ràng là người vừarất thông minh vừa có chút tự phụ, rất có khả năng là chọn chiêu hiểm trốn ởchỗ rất gần. Y giết vợ và em vợ của Vân Lăng, rồi trốn ở gần, một là vùng đấtnày có sơn động và rừng rậm nguyên thủy thích hợp để trốn, hai là chỉ sợ chẳngcó ai có thể ngờ y sẽ chọn trốn quanh đây, cho nên lơi lỏng trong việc sưutra. Chờ khi gió lặng sóng yên, mọi khói bụi đều yên ắng hết, y sẽ hạ sơn rồicao bay xa chạy, tìm thành trấn nào đó thay hình đổi dạng định cư.

Nghĩ thông chi tiết này, Dương Thu Trì quyết định một mặt chờ tin tức hình bộphê chuẩn truy nã khắp toàn quốc, một mặt tự tiến hành sưu tra suốt dọc mấytrăm dặm rừng núi trong vùng, bắt cá hai tay, và tay nào cũng bắt mạnh bắtchặt.

Tiến hành công tác tìm kiếm truy bắt hiện giờ có thể lợi dụng một người - đólà Miêu trại trại chủ Vân Thiên Kình.

Từ biểu hiện của mấy nghìn Miêu chúng sáng hôm đó, vị Vân Thiên Kình này tuythân hình thấp bé, nhưng uy tín đối với Miêu trại khắp bốn phương tám hướngrất cao, và Miêu dân đời đời cư trú trong sơn cùng rừng thẳm, vô cùng rành rẽtình huống sơn khu, chỉ cần ông ta hạ lệnh tìm kiếm khắp núi, nếu như Vươngđiển sứ ẩn tàng ở phụ cận, khả năng bị mắc lưới rất lớn!

Dương Thu Trì hạ lệnh đưa Vân Thiên Kình đến hoa phòng dành để tiếp kiến kháchquý. Nếu như Vân Lăng là kẻ bị hàm oan trong án này, Vân Thiên Kình mang theoMiêu chúng xông vào nha môn đòi người là có căn cứ, không thể coi là chuyệnlớn gì, xuất phát từ tình đoàn kết dân tộc, cần phải suy xét động viên và bìnhđịnh người Miêu, triều đình khẳng định sẽ xử lí khoan dung, cho nên Dương ThuTrì phải lấy lễ đối đãi với ông ta.

------------o0o------------

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...