Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Nạp Thiếp Ký

Chương 218



Hắn lười biếng nằm ở giường không muốn dậy, tuy hôm nay khí trời không tệ,nhưng dù sao vẫn còn lạnh đến thấu xương, Dương Thu Trì không nỡ rời mềm ấmnệm êm, vùi mình vào trong đó chỉ thò đầu ra, muốn tiếp tục ngủ nướng.

Chính đang lúc hắn mê mê hồ hồ, chợt nghe có người gọi: "Thiếu gia, thiếugia!" Nghe thanh âm dường như là của tiểu nha hoàn Nguyệt Thiền.

Không có chuyện gì thì Nguyệt Thiền sẽ không gọi hắn như thế. Dương Thu Trìchòi người ra khỏi mền gối, đưa tay vén rèm, thò đầu ra ngoài: "Gì thế?"

Tiểu hắc cẩu nằm ở bên giường, nghe Dương Thu Trì nói chuyện liền nghễn cổ lênnhìn hắn, le lưỡi liếm mép, rồi nằm phục xuống ngủ tiếp.

Nguyệt Thiền nhìn thấy Dương Thu Trì thò đầu ra mà mắt nhắm mắt mở, liền chemiệng cười nói: "Thiếu gia, Tả bố chánh sứ Tiền đại nhân, Đề hình án sát sứThi đại nhân, Đô chỉ huy sứ Vũ đại nhân và cẩm y vệ thiên hộ La đại nhân đếnbái phỏng, đang ở phòng khách của dịch trạm chờ."

A? Dương Thu Trì lập tức tan cơn ngáy ngủ, trần như nhộng đứng lên: "Mau, maugiúp ta mặc y phục."

Nguyệt Thiền dạ một tiếng, cầm y phục đã sớm đặt cạnh hỏa lò ủ ấm giúp DươngThu Trì mạc vào, lại mang thêm chậu nước ấm giúp hắn rửa mặt đánh răng.

Sau khi thu thập đủ mọi thứ, Dương Thu Trì đẩy cửa bước ra hành lang, Tống VânNhi đã trờ tới bảo: 'Sâu ngủ lười, cuối cùng cũng chịu dậy rồi à?"

"Ài, đêm rồi ngủ trễ như vậy mà sao muội có thể dậy sớm được như thế?" DươngThu Trì kinh ngạc hỏi.

"Đã quen rồi." Tống Vân Nhi khẽ cười, nói tiếp: "Các vị đại nhân đã đến sớmchờ được một chút rồi, đi mau đi."

Dương Thu Trì nhanh chân bước vào đại sảnh, Tiền bố chánh sứ vội vã đứng lênchấp tay thi lễ. Dương Thu Trì cũng vội hoàn lễ. Sau khi phân chủ khách ngồixong, Dương Thu Trì nói: "Các vị đại nhân sau này bất tất khách khí như thế,ta hiện giờ chỉ là một tiểu huyện lệnh đó nha, các người bất luận là thế nàocũng cao hơn ta nhiều cấp lắm."

Tiền bố chánh sứ ngượng ngập cười: "Đại nhân, ngài là cẩm y vệ chỉ huy sứ đặcsứ, lại phụng thánh chỉ của hoàng thượng tra án, chúng tôi nào có thể sánh vớiđại nhân được." Những người khác cũng vội vã phụ họa theo.

Dương Thu Trì nghiêm sắc đáp: "Ta cũng muốn nói với các người về chuyện này,ta phụng chỉ tra xét tróc nã các dư đảng của Kiến Văn, Kiến Văn và đương kimhoàng thượng có quan hệ thế nào các người đều biết rõ, hoàng thượng không hivọng chuyện này bị làm rõ ra, chỉ có thể tiến hành trong bí mật.

"Chuyện tối qua quá khẩn cấp, ta bất đắc dĩ mới để bạo lộ thân phận, nhưngngười biết rõ thân phận của ta chỉ có những người mà ta tin tưởng được. Hiệngiờ ta trịnh trọng yêu cầu các vị đại nhân, không những các ngài cần phải giữabí mật dùm ta, hơn nữa sau khi trở về nói chuyện với những người biết chút ítvề chuyện này cho thật kỹ, nếu như có người để lộ thân phận của ta, cần phảinghiêm khắc trừng trị, không thể nào tha."

Tiền bố chánh sứ cùng những người khác gật đầu lia lịa, luôn miệng thưa làtuyệt không dám tiết lộ cơ mật của đặc sứ.

Sắc mặt Dương Thu Trì dãn ra, hỏi: "Các vị đại nhân sáng sớm như vậy đến đâychẳng hay có chuyện gì không ạ?"

Tiền bố chánh sứ nhìn ra ngoài cửa, lòng nghĩ đã sắp đến trưa rồi thế mà cònnói là sáng sớm, nhưng mặt lão hiện nụ cười tươi, chấp tay nói: "Dương đạinhân, chúng tôi đến đây là để bẩm báo với ngài, chuyện phát lương chẩn tai đãthực hiện xong toàn bộ, mọi dân đói đều đã được phát lương thực và lục tục kéovề quê, trật tự ổn định không xảy ra chuyện gì. Vũ Xương thành đã khôi phụcbình yên rồi."

Dương Thu Trì rất cao hứng: "Quá tốt rồi! Các người thật là cực khổ!"

Tiền bố chánh sứ thưa: "Chúng tôi mà đáng kể gì, Dương đại nhân ngài mới tínhlà cực khổ thực sự. Nếu không phải đại nhân đêm qua tính toán đúng cách, chỉhuy có đường, hóa giải được tràng nguy cơ cấp thiết của Vũ Xương thành chúngta đây, thì hiện giờ đầu chúng tôi không còn dính trên cổ nữa chứ đừng nói gìđến các mão ô sa."

Đô chỉ huy sứ Vũ đại nhân là người có quan phẩm tối cao trong những người này,lại là võ tướng xuất sinh, đối với việc Dương Thu Trì đối diện với mấy vạn dânđói tao loạn đêm qua mà trấn định như không, ung dung chỉ huy, hóa hiểm thànhcát, lòng cảm thấy bội phục vô cùng, lập tức cười ha ha tiếp lời: "Đúng a,Dương đại nhân niên kỹ còn trẻ, thế mà làm chuyện lại lão thành rất nhiều a.Một tràng nguy cơ lớn như vậy, ta thậm chí còn nghĩ lần này là hoàn đản rồi,thế mà đại nhân chỉ cần phất tay cất chân vài cái đã san bằng tất cả, thậtđúng là làm cho Vũ mỗ bội phục sát đất a!"

Đề hình án sát sứ Thi đại nhân đương nhiên không cam lạc hậu, nói: "Cục diệnđêm qua phức tạp và đa đoan như vậy, Dương đại nhân chỉ cần nhìn một cái lànhìn ra ở trong có quỷ. Nhất cử chỉ ra Quyền bố chánh sứ, Đàm tri phủ cùng M�viên ngoại cấu kết trong ngoại, chủ mưu tạo phản, nghe nói tối qua còn bắtluôn cả nguyên hung đứng sau vụ này, quả thật là vừa động là đạt, phá án nhưthần a!" Nói xong lão còn giơ ngón tay cái lên chặt lưỡi mấy tiếng.

Cẩm y vệ La thiên hộ cũng nói: "Đúng a, Vũ Xương xảy ra sự tình lớn như vậy,thiên hộ tôi đây còn mờ mịt ở đằng mông, thật là thất chức thất trách. Rất mayDương đại nhân xuất thủ hóa giải nguy cơ, thuận dây hái quả, tìm hiểu tận cộinguồn, triệt để phá giải tràng âm mưu sâu hiểm này, nhất cử bất trọn cả quầntặc mưu phản. Tôi thủy chung theo sát bên cạnh đại nhân, thấy nhãn quang củađại nhân thật mẫn duệ, xử trí có độ lượng, thiệt là khiến tôi bội phục đầu rạpxuống đất."

Bọn họ mỗi người nói một câu, không ngừng khen ngợi Dương Thu Trì, bốc hắn đếntận mây xanh, anh hùng cái thế nhất trụ kình thiên. Dương Thu Trì tuy luônmiệng nói lời khiêm tốn, nhưng trong bụng thì vui mừng đến nỗi miệng cườichẳng thể khép.

Tiền bố chánh sứ lại nói: "Ty chức cùng mọi người để biểu đạt sự cảm kích, đãcùng thượng lượng chuẩn bị một tửu yến tại Hoàng Hạc lâu, muốn thỉnh đại nhânđến thưởng lãm, một là tận cái tình địa chủ, hai là biểu đạt tình cảm kích củachúng tôi. Mong đại nhân ngàn vạn lần đừng từ chối."

Bọn họ khen ninh cả nửa ngày, thì ra là muốn mời mình đi uống rượu, Dương ThuTrì vừa cảm thấy đói bụng, nên cũng cười ha ha đáp: "Nếu như các vị đại nhânđã hậu ái như thế, bổn quan đành cung kính bất như tòng mệnh vậy. Hơn nữa,Hoàng Hạc lâu là thắng cảnh nổi danh của Vũ Xương chúng ta, ta đã hâm mộ rấtlâu, có thể ở dưới Hoàng Hạc lâu uống rượu vui ca, thật là chẳng có diễm phúcnào hơn được!"

Các vị đại nhân cùng vỗ tay cười lớn xưng phải.

Bạch phu nhân và Bạch Tố Mai là lưu phạm, không thể tham gia loại yến hội nhưthế này, cho nên cùng nha hoàn Oái nhi và hai quan sai áp giải lưu lại dịchtrạm.

Dịch trạm này ở trong thành Vũ Xương, việc ăn uống đều thuận tiện, lại có quanbinh cảnh giới, vừa an toàn lại vừa có tiểu nha hoàn Oái nhi vừa mới thu lolắng cho họ, nên Dương Thu Trì yên tâm, để lại tiểu hắc cẩu bên họ luôn.

Tiền bố chánh sứ và những người khác đã chuẩn bị mấy quan kiệu, Dương Thu Trì,Tống Vân Nhi, tiểu nha hoàn Nguyệt Thiền ngồi riêng một kiều, Nam Cung Hùng,Hạ Bình cùng toàn bộ cẩm y vệ hộ vệ và hai vị sư gia cưỡi ngựa đi theo. Tiềnbố chánh sứ cùng mọi người cũng tự lên kiệu của mình, chúng nha dịch của Bốchánh sứ đị trước dẫn đường, thân binh của đô chỉ huy sứ cảnh giới hai bên.Đao thương một rừng, lắp la lắp lánh, khiến cho những người hai bên đườnghoảng hốt tránh xa.

Cả đoàn người ồn ào thẳng tiến Hòang Hạc Lâu.

Đây là lần đầu tiên Dương Thu Trì ngồi lên quan kiệu, sờ sờ chỗ này, nhìn nhìnchỗ kia, cái gì cũng cảm thấy mới lạ. Đấy chính là đại kiệu tám lính khiêng,tuy dập dềnh một chút nhưng cũng bình cũng ổn, Dương Thu Trì vén một góc rèmnhìn ra ngoài, thấy hai bên có quan binh nha dịch chạy bộ theo, người bênđường đều tránh xa xa, bấy giờ mới thể hội được sự uy nghiêm của quan quyềnthời cổ đại, cảm thấy thật là sướng, và chả trách thế nhân cứ châu đầu vàomuốn làm quan.

Hoàng Hạc lâu nguy nga tráng lệ trụ trấn Xà sơn của Vũ Xương. Đội ngũ đến nơinày, kiệu dừng lại trước Hoàng Hạc lâu, Dương Thu Trì bước xuống kiệu, ngẩngđầu nhìn, cả kinh than: "Thiệt là một tòa cao lâu hùng vĩ!"

Tiền bố chánh sứ đến bên cạnh Dương Thu Trì, ngẩng đầu nhìn Hoàng Hạc lâu,giới thiệu: "Dương đại nhân, hoàng hạc lâu này ở bốn phía có tám cạnh, vị chilà Tứ Diện Bát Phương, hình như hoàng hạc, vươn cánh chuẩn bị bay."

Dương Thu Trì khen: "Quả nhiên lầu như kỳ danh, thật giống với hình một hoànghạc chuẩn bị bay lên không, trong cái hùng hồng không mất cái tinh xảo, hay ởchỗ vận vị và mỹ cảm biến hóa!"

Đến lúc này, tiểu nha hoàn Nguyệt Thiền cũng xuống kiệu, chạy đến bên cạnhDương Thu Trì, vỗ tay tán thánh: "Thật là hùng tráng nha!"

"Ta nói có sai không?" Dương Thu Trì vỗ vai Nguyệt Thiền, "Lên đến đỉnh lầu,nhìn xa trông rộng mới thấy thần thanh khí sảng như thế nào."

Tống Vân Nhi hạ kiệu ngẩng đầu nhìn Hoàng Hạc lâu, xong bước lại cười hì hìnói: "Lầu này quả thật là không tệ, nhưng mà muốn thần thanh khí sảng thì lêncao còn chưa đủ, cần phải ở trên mái cong của đỉnh lâu, thanh phong thổi tớimới cảm thấy thần thanh khí sảng là cái gì!"

Dương Thu Trì nhìn mái cong như nhập vào mây trên mái lầu, tưởng tượng có thểphi thiềm tẩu bích bay qua bay lại trên đó, rồi một trận gió lạnh thổi tới,không khỏi cảm thấy rùng mình, hỏi: "Vân nhi, lầu cao thế này, ai có bản lãnhnhư vậy chứ? Chí ít là ta không thể được, hay là muội bay lên đó cho ta xem?"

Tống Vân Nhi cười đáp: "Được a, chờ một lúc lên đỉnh lầu, muội cưỡi lên máicong cho huynh xem!"

"Không không! Ta chỉ nói chơi thôi mà!" Dương Thu Trì vội vã đáp, "Nếu mà muộicó mệnh hệ nào, ta biết phải làm sao!"

"Như vậy thì đã tính gì, thứ phi thiềm tẩu bích qua những cao lâu hay vách núithế này muội thường chơi quen, người học võ không thiếu mấy món này được đâu."

Dương Thu Trì khẩn trương kéo tay nàng: "Vân nhi, đừng thế có được không?"

Tống Vân Nhi thấy Dương Thu Trì lo lắng cho mình như vậy, lòng cảm thấy vôcùng ngọt ngào, khe khẽ tránh thoát tay hắn, cười cười: "Kêu muội đi cũng làhuynh, không đi cũng là huynh, rốt cuộc muốn muội làm sao đây?"

"Ta chỉ muốn muội hảo hảo (vui vẻ, ở đây tác giả chơi chữ, còn có ý nghĩa thứhai là "lắm lắm") thôi mà." Dương Thu Trì nói lời trung dung.

Tống Vân Nhi đỏ mắt, liếc về phía Tiền bố chánh sứ cùng mọi người, hạ giọngnói với hắn: "'Đừng có nói nữa, quê một cục ấy!"

Dương Thu Trì cười hắc hắc thật vui.

Tiền bố chánh sứ ho khan một tiếng, chen lời nói: "Dương đại nhân, ti chứccùng mọi người cũng nghĩ như đại nhân vậy, chúng tôi đã bày tiệc rượu ở trênđỉnh tửu lâu, những người nhàn tạp đã tránh hết rồi. Đại nhân có thể yên tâmquan thưởng cảnh trí mỹ lệ. Chúng ta lên lầu đi thôi."

Dương Thu Trì đáp: "Đựơc a, lên lầu!"

Trên đỉnh Hoàng Hạc lâu vô cùng rộng rãi, và ở đó đã bày sẵn một bàn rượu lớn,gà vịt cá trâu, sơn hào hải vị đủ các món bày đầy cả bàn.

Dương Thu Trì đương nhiên ngồi ở ghế thủ tịch, Quyền bố chánh sứ và Đô chỉ huysứ hai người có chức quan lớn nhất ngồi hai bên phải trái của Dương Thu Trì.Những quan viên khác ngồi ở dưới. Tống Vân Nhi có thận phận bảo tiêu, án đạolý không thể nhập tiệc. Nhưng Dương Thu Trì ngoắc tay bảo nàng ngồi xuống,những quan viên kia nào dám nói chữ không.

Hai vị sư gia được an bài dùng cơm ở dưới lầu. Tiểu nha hoàn Nguyệt Thiền đứngsau lưng hầu hạ Dương Thu Trì. Nam Cung Hùng, Hạ Bình làm nhiệm vụ hộ vệ tuầntra xung quanh, cẩn thận cảnh giới. Những cẩm y vệ hộ vệ khác phân ra thủ cáctầng. Dưới Hoàng Hạc lâu bố trí nha dịch và lính của đô chỉ huy sứ và bố chánhsứ.

------------o0o------------

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...