Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Nạp Thiếp Ký

Chương 124



Phùng Tiểu Tuyết lắc đầu: "Không đúng, đánh roi thì đánh vào mông đít hoặcđùi, chẳng đánh được tới chỗ đó đâu. Hơn nữa, các người tra tấn trong nha mônhắn biết, chỗ đó là chỗ trí mệnh, không thể tùy tiện đánh vào đâu."

Ngừng một chút, nàng kề tai hắn, thấp giọng nói: "Thiếp nghe Xuân Nha nói, chỗđó của Long tiên sinh dường như là bị người ta dùng roi đánh. Chỗ nào cũng cóvết roi."

Bị roi đánh? Ai mà biến thái dữ vậy, dùng roi đánh vào bộ phận sinh dục vốn làmệnh căn của y? Chẳng lẽ là do bà vợ đã tư bôn với tên thợ mộc kia? Khônggiống lắm, vợ y muốn tư thông với người ta, muốn thoát khỏi y lắm cũng bất tấtphải dùng phương thức này, hơn nữa lại dùng roi đánh vào chỗ đó, thật là hếtbiết.

Dương Thu Trì đột nhiên nhớ lại, thi thể của Đồ lão tứ dường như cũng có vếtthương do roi đánh ở đùi, mông đít, và bộ phận sinh dục. Chỗ nào cũng đầy vếtthương do roi để lại! Hai người bọn họ đúng là khổ mệnh a.

Dương Thu Trì nghĩ đến Đồ lão tứ, đột nhiên nhớ tới thứ tìm được ở nhà y, tâmniệm chợt động, dường như bắt được thứ gì, nhưng vẫn mông lông chưa nghĩ ra.

Thấy Dương Thu Trì ngồi ngẩn ra suy nghĩ, không chịu lên giường, Phùng TiểuTuyết cũng để mình trần từ trong mền chui ra, kéo tay hắn: "Phu quân, chàngsao vậy? Trời lạnh như vậy mà còn ở đó xem tuyết, mau lên giường đi."

Dương Thu Trì không chịu đi ngủ, ngược lại mặc y khố trở lại, nói: "TiểuTuyết, nàng ngủ trước, lát ta ngủ sau."

Dương Thu Trì rời khỏi phòng ngủ, đến chỗ để tủ hợp kim, lấy từ trong đó ramón đã thu được ở nhà Đồ lão tứ. Đó chính là một áo lót màu đỏ hồng, trên đócó ghi mấy lời từ.

Dương Thu Trì cẩn thận đọc mấy lời này, nhíu mày suy nghĩ, tiếp đó nhìn hìnhvẽ bên dưới. Đó chính là một bức vẽ hình chim uyên ương đơn lẻ, ngẩng đầu lêntrời nhìn xa xăm, giống như một oán phụ thâm khuê, đang chờ lang quân ở phươngxa trở về, khiến người nhìn vô cùng cảm khái.

Dương Thu Trì lấy từ trong bộ dụng cụ lấy vật chứng của pháp y một ống nhỏdung dịch acid acetic. Sau khi nhỏ và chờ cho dung dịch tiếp xúc với các dấutay trên áo lót, hắn lấy một đèn chiếu ánh sáng tím vi hình chiếu lên áo lót.Ngay lập tức, áo lót xuất hiện rất nhiều dấu tay lộn xộn.

Dương Thu Trì dùng máy chụp ảnh ghi lại các dấu tay này, quay mặt sau lại cũngchụp y như vậy.

Lấy dấu tay đã thu được trên đĩnh bạc và dấu tay trên bàn tay máu ra, DươngThu Trì đối chiếu với dấu tay trên áo lót, kết quả ngay lập tức làm hắn ngâyngười. Sao lại có thể như vậy được? Hắn không biết nên vui hay nên buồn đốivới phát hiện của mình.

Dương Thu Trì nghĩ không thông, nhưng hắn còn có một đêm dài để từ từ suynghĩ.

Nằm trên giường thật lâu, Phùng Tiểu Tuyết đã rúc vào lòng hắn ngủ say từ lâurồi, nhưng Dương Thu Trì vẫn không thể chợp mắt. Hắn mở to mắt nhìn cửa sổ bịtuyết trắng phản xạ sáng rực, suy nghĩ thật kỹ xem ngày mai nên làm thế nào.

-------o0o------

Sáng sớm hôm sau, Dương Thu Trì còn chưa dậy, thì Phùng Tiểu Tuyết đã sai nhahoàn Tiểu Điệp tiến vào báo Tống Tình cô nương đã đến, hiện giờ đang chờ hắn.

Dương Thu Trì rửa ráy xong xuôi ra ngoài, Tống Tình đã cười hì hì chạy lại nắmtay hắn: "Thu Trì ca ca, tối qua ngủ có ngon không?"

"Rất ngon, còn muội thì sao."

Tống Tình nhìn phải nhìn trái, rồi bẻn lẽn đáp: "Không ngon, nhớ huynh hoài."

Dương Thu Trì vuốt mũi nàng: "Nha đầu ngốc."

Tống Tình lại hỏi: "Vậy bức thư bị thiêu hủy đó đã được phục nguyên hay chưa?"

"Vẫn chưa, tối qua ta dùng một thứ thuốc nước tổ truyền ngâm nó rồi, hiện giờxem ra có thể đi coi nội dung được. Ta vừa định đi xem, thì muội tới."

"Thiệt không? Thu Trì ca ca thật lợi hại! Muội cũng muốn đi xem."

"Cái đó không được, thứ thuốc nước này có độc, đặc biệt là với con gái, đếnlúc đó cái gương mặt tiểu mỹ nhân của muội trổ hoa, ta đau lòng lắm đó nha."

Mỹ nữ đều rất quan tâm đến dung mạo của mình, mấy chuyện thế này được nhiênthà tin là có còn hơn là không. Tống Tình co rúc cười lại, miễn cưỡng cườinói: "Vậy, vậy muội ở đây chờ huynh là được rồi."

Dương Thu Trì khe khẽ mỉm cười, rời khỏi phòng khách đến phòng có chứa tủ hợpkim, lấy áo lót màu hồng và nén bạc thu được từ người Đồ lão tứ bỏ vào lòng,ngồi yên một chút, sau đó lảo đảo chạy ra ngoài phòng khách, quát bảo TốngTình: "Đi mau! Có chuyện đại sự rồi!"

Tống Tình giật mình, hỏi: "Có chuyện gì vậy?"

"Ái phi của hoàng thượng gặp nguy hiểm! Mau đi, chúng ta đến tìm Tống trihuyện thương lượng."

Dương Thu Trì kéo Tống Tình chạy vào trong nội nha.

Tống Tình khẩn trương đến sắc mặt biến hẳn. Hai người vào nội nha, Tống trihuyện cùng mọi người đã dậy, đang cùng Tống Vân Nhi nói chuyện ở phòng khách.Tống tri huyện thấyDương Thu Trì và Tống Tình tiến vào, vừa định hỏi, thìDương Thu Trì khoát tay, trước hết cho nha hoàn và người hầu lui ra, cài chặtcửa lại, rồi thấp giọng nói với Tống tri huyện: "Bá phụ, không xong rồi, chúngcháu từ phong thư bị thiêu hủy lấy được ở chổ Đặng Hữu Lộc, phục nguyên xong,phát hiện đó là một bức thư mưu phản!" Dương Thu Trì thở ra vài hơi nặng nhọc,"Đặng Hữu Lộc là dư đảng của Kiến Văn, bọn họ mật mưu bắt cóc hiền phi trênđường đi Tô hàng du ngọan, bức bách hoàng thượng nhượng vị!"

Lời này nói ra, ba người Tống tri huyện đều kinh hoảng. Tống tri huyện là lãothành thận trọng, hỏi: "Hiền chất, sự, sự tình lớn như vầy, cháu không lầm đóchứ?"

Dương Thu Trì khẳng định: "Tuyệt đối không lầm, tiểu chất làm sao đem chuyệncủa hoàng thượng ra làm trò cười?"

"vậy, vậy thì làm sao bây giờ?" Tống tri huyện đột nhiên nghe được tin tứcnày, cuống cuồng không biết làm sao cho ổn.

"Lập tức trở về Ninh quốc phủ báo cáo cho cẩm y vệ, ngăn cản tràng âm mưunày."

Tống Tình vội vã nói: "Muội muốn cùng đi với huynh!"

Tống Vân Nhi cũng nói: "Muội cũng đi, ca, huynh đi một mình muội không yêntâm."

Tống tri huyện ổn định lại tinh thần, bảo: 'Đây là chuyện đại sự, bá phụ cùngđi với cháu, để bảo chứng tin tức này có thể bình yên đưa đến cẩm y vệ nha môntại Ninh quốc phủ."

Thứ đại sự mưu phản này nếu như có thể kịp thời tiết lộ, có thể là một chuyệnlập đại công. Tống tri huyện tuy không muốn tranh công, nhưng không hi vọngDương Thu Trì có gì sai sót trong chuyện này. Dù gì đi nữa, Dương Thu Trì làcháu tự nhận của lão, tương lai có thể là con rễ. Hắn lập công thì bản thâncũng có cái nhờ, thứ chuyện này không thể nào để sai sót.

Tống tri huyện gọi người chuẩn bị ngựa. Dương Thu Trì chạy trở về nói vớiDương mẫu cùng Phùng Tiểu Tuyết là có công vụ khẩn cấp cần đến Ninh Quốc phủ,cho gọi cân ban trưởng tùy Long Tử Từ cùng Hầu Tiểu Kỳ và bốn cẩm y vệ trongvai người hầu cùng đến nội nha. Sau khi ngựa đã chuẩn bị xong, mọi người nhanhchóng nhảy lên phóng về phía Ninh Quốc phủ.

------------o0o---------------

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...