Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Nạp Thiếp Ký

Chương 106



Dương Thu Trì kéo Vương đồng tri vào phía sau bình phong. Vương đồng tri táixanh mặt mày, ấp a ấp úng hỏi: "Ngươi... ngươi muốn... ngươi muốn làm gì vậychứ hả?"

Dương Thu Trì đưa tay vào lòng lấy ra một vật, mỉm cười thần bí: "Ta có thứbảo bối này cho ngươi coi mở chút mở mắt được không chứ hả?" Nói xong xòe tayra, đưa tới trước mặt Vương đồng tri.

Vương đồng tri nghi hoặc nhìn, thấy đó là một tấm thẻ bài bằng ngà voi, đọcxong mấy chữ khắc trên đó, thân người y chợt run, lập tức đưa sát mặt lại gầnnhìn cho rõ.

Dương Thu Trì vỗ tấm thẻ đó lên lòng bàn tay của Vương đồng tri: "Cầm lấy nhìncho rõ!"

Vương đồng tri bắt đầu run lập cập, vừa rồi tuy chưa nhìn rõ, nhưng y đã hiểuđại khái cái đó là thứ gì, giờ vô cùng cẩn thận cầm lấy nhìn kỹ, thấy trên thẻbài ghi: "Cẩm y vệ chỉ huy sứ đặc sứ Dương Thu Trì" vừa hoảng sợ quỳ xuống vừalật mặt sau nhìn, thấy trên đó lại ghi: "Chấp sự nhất thể tuân lệnh, nếu gặpngười kháng lệnh, tiền trảm hậu tấu."

"Đồng tri đại nhân, nhìn rõ chưa hả?" Dương Thu Trì cười hỏi, "Ta đang cùngNgưu bách hộ đại nhân điều tra án Kiến Văn đế ở đây, đồng tri đại nhân độtnhiên đại giá quang lâm, chẳng hiểu đồng tri đại nhân đang định ẩn man điều gìhay sao mà không thích huynh đệ chúng ta quản đến chuyện của đương sự trongKiến Văn đế dư đảng?"

Vương đồng tri sợ đến nổi hai tay cứng đờ: "Ty chức..... Ty chức....Tychức...." Nói liền luôn ba chữ ti chức, thế mà không nói hết được ý nghĩa gì.

Yến Vương chu lệ phát động chiến dịch "Tĩnh Nạn", lật đổ Kiến Văn đế, trởthành Minh Thành tổ rồi, liền vì củng cố địa vị của bản thân mà tiến hành sựđả kích tàn khốc và vô tình, những người có dính dáng đến Kiến Văn đế bị đemchém cửu tộc nhiều không biết bao nhiêu mà kể. Thủ đoạn đối đãi của Minh Thànhtổ đối với các thủ hạ thân tín của Kiến Văn đế từng là điểm nổi danh tronglịch sử. Điều này dĩ nhiên Vương đồng tri biết rõ. Nếu như bản thân y được coilà có dính dáng đến Kiến Văn đế, chỉ sợ chẳng phải một mình y thôi, mà cả tổtông tám đồi đều bị cuốn vào vòng liên lụy.

Chu Lệ khi đánh chiếm vào được Nam Kinh, thì hoàng cung đã trở thành biển lửa.Sau khi tìm được mấy xác chết bị thiêu không còn ra hình dạng, Chu Lệ chẳng hềtin là Kiến Văn đã bị thiêu chết, nhất mực ráo riết truy tầm Kiến Văn đế, pháinhững người thuộc hàng Hộ khoa đô cấp sự trung (chức quan thời Minh) như HồHuỳnh cùng những người khác bí mật tìm kiếm nơi hạ lạc của Kiến Văn đế trêntoàn quốc. Từ đó đến nay đã qua mấy năm rồi thế mà không có kết quả gì, khiếnMinh Thành tổ vô cùng thất vọng.

Dương Thu Trì sở dĩ được hoàng thượng Minh Thành tổ đích thân hạ mật chỉ bổnhiệm làm cẩm y vệ chỉ huy sứ đặc sứ, chính là vì Dương Thu Trì liên tục bắtđược những nhân vật trong yếu trong Kiến Văn dư đảng, Minh Thành tổ Chu Lệ vôcùng mừng rỡ, hi vọng Dương Thu Trì có thể cuối cùng bắt được Kiến Văn, nênmới cấp cho hắn đặc quyền tiền trảm hậu tấu cực lớn, chuyên bài trừ mọi nhũngnhiễu, để có thể hoàn thành nhiệm vụ diệt cái đại hoạn tâm phúc.

Công văn về việc Hoàng thượng phái cẩm y vệ chỉ huy sứ đặc sứ đã phát đến toànbộ cẩm y vệ và quan viên trên toàn quốc. Vừa rồi trên thẻ ngà voi này đã chỉrõ, vị thiếu niên này chính là cẩm y vệ chỉ huy sứ đặc sứ, và công văn đã nóirất rõ, bất kỳ ai kháng lại mệnh lệnh của vị chỉ huy sứ này, đều có thể bịtiền trảm hậu tấu.

Vương đồng tri hiểu rõ, đừng nói gì cái chức đồng tri nho nhỏ của y, vươngcông đại thần so với y còn lớn hơn nhiều, thế mà đã không biết có bao nhiêungười bị chết dưới tay cẩm y vệ chỉ cần có chút dính líu đến Kiến Văn, nênkhông trách y run như cầy sấy rồi đem quẳng xuống ao.

Dương Thu Trì cười nói: "Đồng tri đại nhân còn có điều gì không rõ nữa không?"

Vương đồng tri mềm nhũn hai đầu gối, bị Dương Thu Trì kéo dậy: "Đại nhân, đứngthẳng lên, nên nhớ, thân phận của ta tuyệt đối không được để lộ ra ngoài, nếukhông... hừ hừ..."

Vương đồng tri gật đầu như gà con mổ thóc, run giọng thưa: "Ty chức hiểu rõ,ty chức đáng chết, không biết đặc sứ đại nhân đang tra án, ty chức đáng chết!"

Dương Thu Trì cười nói: "Được rồi, chúng ta ra ngoài đi."

Dương Thu Trì khoác vai Vương đồng tri, cùng bước ra khỏi bình phong.

Vương đồng tri bước đến trước mặt cậu em vợ của mình, tát cho một cái thậtmạnh, đánh đến nổi cậu em vợ này té phịch xuống đất. Vương đồng tri rống lên:"Cái đồ con rùa con đen đúa, những vị đại gia đây đều là hảo bằng hữu của bổnphủ, đang uống rượu mua vui, ngươi không biết chiêu đãi tốt cho bằng hữu củalão tử, còn muốn kiếm chuyện thị phi, còn không biết bò lại đây khấu đầu bồitội với các vị đại gia?"

Tên em vợ thấy Vương đồng tri sau khi từ bình phong bước ra đã biến thành mộtngười khác, biết những người này quả nhiên dù là thần tiên đánh rắm cũng hơnhẳn người thường, liên sợ đến nổi mặt mày tái xám, quỳ mọp bò tới, liên tụcdập đầu xin tội.

Vương đồng tri lại bước đến trước tú bà, đá mạnh một cái vào mông đít mập phìcủa mụ: "Mụ nội ngươi còn không biết tìm mấy cô nương xinh đẹp đến đấm bóp hầuhạ các vị đại gia, dọn mấy món ngon nhất lên đây. Nếu mà làm chậm công việccủa các vị đại gia đây, lão tử đem mớ thịt béo trên người ngươi cho chó gặm!"

Mụ tú bà đó sợ hãi rối rít đáp ứng, chạy ra ngoài phân phó đầu bếp dọn lênrượu thịt mới lên, lại bảo đổi các vị cô nương khác tới, lần này tuy không thểkể là tuyệt đại giai lệ, nhưng cũng được coi là thanh xuân mỹ lệ, vũ mỵ độnglòng, trự tiếp khiến Tống tri huyện vui đến nổi không tách ra được. Nhưng màdù sao thì con gái Tống Vân Nhi của lão cũng ở cạnh bên đó, nên lão vội vã tìmcách phân phó Tống Vân Nhi ra ngoài cùng một chỗ với Tống Tình.

Tống Vân Nhi cũng những những chỗ thế này con gái không nên đến, lại thấy chavà Dương Thu Trì không có gì, bèn yên tâm bỏ đi.

Tiệc rượu đã bày xong, Vương đồng tri tới tấp kính rượu Dương Thu Trì, còn mờigọi: "Dương huynh đệ, tri phủ đại nhân có chuyện làm ở ngoài, nếu không tanhất định đến thỉnh Dương huynh đệ uống vài chung." Lời này khiến Tống trihuyện cùng mọi người nghe mà trợn mắt há mồm.

Vị Vương đồng tri này ngay cả cẩm y vệ Ngưu Bách hộ mà cũng không chịu lép,sao tự nhiên từ trong bình phong bước ra lại đối với Dương thu trì kính n�muôn phần, vỗ đít ngựa kêu bôm bốp như vậy, khiến cho tri phủ đại nhân cùngmọi người đều ớn lạnh xương sống.

Dương Thu Trì phất tay: "Không cần, chúng tôi làm xong chuyện rồi đi ngay."Nói xong quay sang tú bà ngoắc tay lại bảo, "Ngươi cũng ngồi xuống đây, chờmột chút ta còn có chuyện bàn với ngươi." Tú bà vội vã đáp ứng, mặt mày nhănnhó ghé mông ngồi xuống.

Trong tiệc, Dương Thu Trì chỉ Xuân Nha bảo: "Đồng tri đại nhân, ta chấm cônương này rồi, ta muốn chuộc thân cho nàng ta. Ngài ra giá đi!"

Vương đồng tri lắc đầu quầy quậy như trống bỏi: "Dương huynh đệ quá lời rồi,lão hủ làm sao dám thu tiền của ngài, ngài làm vậy chẳng phải là làm ta tổnthọ hay sao?" Nói xong quay sang bảo cậu em vợ: "Ngươi còn không mau đem vănkhế bán thân của cô nương này ra!"

Cậu em rễ khom người luôn miệng đáp ứng, phóng ra ngoài như một làn khói,chẳng mấy chốc sau đã đem khế ước bán thân của Xuân Nha cô nương đến. Vươngđồng tri cầm lấy dâng văn khế bằng hai tay lên cho Dương Thu Trì.

Dương Thu Trì tiếp lấy nhìn qua một lượt, sau đó đưa tới trước mặt Xuân Nha:"Cô xem coi có phải đây là khế ước bán thân của cô không?"

Xuân Nha cùng Long Tử Tử đều nhìn nhận thật kỹ, sau đó gật đầu.

"Như vậy thì tốt." Dương Thu Trì cười nói, sau đó xé nát văn khế, "Được rồi,Xuân Nha cô nương, chờ một chút cô đi cùng chúng ta, về nhà rồi hai người sẽthành thân."

Long Tử Tư cùng Xuân Nha đứng lên thi lễ cảm tạ Dương Thu Trì, riêng Xuân Nhacòn quỳ xuống dập đầu mấy cái, khiến Dương Thu Trì phải vội vã đỡ dậy.

Dương Thu Trì lo cho chuyện phá án, bèn nói với Vương đồng trì: "Ta có chuyệnmuốn hỏi lão áp, không biết có tiện hay không?"

"Tiện chứ, gì nhiên là tiện rồi!" Vương đồng tri luôn miệng đáp, nhưng nụ cườirất miễn cưỡng, có chút khoa trương nghiêm mặt nói với tú bà: "Chờ một chútcác vị đại gia đây hỏi gì, ngươi phải thật thà hồi đáp, nghe chưa?"

Tú bà vội vã gật đầu đáp ứng, ngẫm nghĩ một hồi, nhỏ giọng hỏi: "Lão gia, nếuhọ hỏi đến Kim...."

"Không cần biết các vị đại gia đây hỏi gì, ngươi phải thành thật hồi đáp chota, không được dối câu nào. Nếu không lão tử lột da ngươi!"

Tú Bà vội vã đáp ứng.

Vương đồng tri quay sang Dương Thu Trì cười ha ha nói: "Dương huynh đệ, vậyngài bận rồi, lão hủ đi trước đây, có chuyện gì cứ nói với ta một tiếng, lãohủ ở tại nha môn tri phủ chờ." Nói xong đứng dậy thi lễ quay gót ra khỏi cửa,đóng cửa lại rồi dẫn bọn nha dịch li khai.

Dương Thu Trì liếc nhìn tú bà, cười lạnh: "Ngươi vừa rồi sao lại sợ chúng tahỏi đến chuyện của Kim Khả Oánh cô nương quá vậy? Ngay cả Ninh Quốc phủ đồngtri cũng dùng đến."

Tú bà toát mồ hôi lạnh: "Tôi.... tôi...."

"Khả Oánh cô nương không về quê thăm nhà, mà là bị thất tung, đúng không?"

Tú bà gạt mồ hôi trên đầu, gật đầu cũng không được, lắc đầu cũng không xong.

"Vừa rồi những lời Đồng tri đại nhân nói dường như là 'thoại trung hữu thoại'(trong lời nói còn có ngầm ý khác) ha? Thế là thế nào? Lão sợ ngươi nói cái gìđó, đúng không?"

"Cái đó.... Cái đó..." Tú bà tiếp tục ấp a ấp úng.

Khi Vương đồng tri còn chưa đến, Dương Thu Trì đã đem án mạng này thuật lạiđại khái cho Ngưu Bách hộ nghe. Ngưu bách hộ thấy tú bà không chịu hồi đáp,rống lên: "Cái con heo nái mập này nửa ngày không nói được câu nào, giấu diếmhung phạm, nhất định là cùng một bọn. Người đâu, trước hết đánh ả một hồi cholão tử, sau đó áp giải vào đại lao!" Cẩm y vệ đồng thanh đáp ứng, bước lênđịnh động thủ.

Tú bà gào lên như heo bị chọc tiết: "Tôi nói! Tôi nói! Vương đồng tri có mộtđệ đệ tên là Vương Phúc Thuận, làm nghề buôn tơ lụa, có rất nhiều tiền. Y rấtthích Khả Oánh cô nương, muốn chuộc thân cho nàng nạp làm tiểu thiếp. Khả Oánhcô nương không chịu, Vương chưởng quỹ cảm thấy thật mất mặt, liền đến đánh KhảOánh cô nương ngay tại Túy Oanh lâu."

"Sau đó Vương chưởng quỹ tìm Kim Khả Oánh cô nương mấy lần, nhưng Khả Oánhngay cả mặt cũng không thèm gặp, nên Vương chưởng quỹ rất tức giận, nhiều lầnnói với người khác là sẽ giết nàng ta. Sau đó không lâu, Khả Oánh cô nươngliền thất tung, vị Vương chưởng quỹ đó cũng không biết đi đâu. Sau đó, đồngtri đại nhân dặn dò chúng tôi, nếu có người đến hỏi chuyện của Khả Oánh cônương, phải lập tức báo cáo ngay. Do đó, vừa rồi...."

Tên cẩu quan này, quả nhiên là có lão đứng sau lưng che đậy! Dương Thu Trìthầm nghĩ, nói không chừng dưới sự ngầm ưng thuận của Vương đồng tri, VươngPhúc Thuận bức hôn không thành, thẹn quá hóa giận, phái người ngầm theo sau,nhân Khả Oánh cô nương đến chỗ hoang vắng đi vệ sinh sát hại luôn. Dương ThuTrì hỏi: "Ngươi biết tên Vương chưởng quỹ này đi đâu không?

"Tôi thật không biết, các bị đại gia, tôi không hề nói dối, đã hai năm nay tôikhông gặp y rồi."

Đệ đệ của Vương đồng tri cũng thất tung sau khi Kim Khả Oánh cô nương mấttích, rất có khả năng là sợ tội bỏ trốn. Lão Vương đồng tri lại dặn dò khôngcho người điều tra chuyện Kim Khả Oánh mất tích, như vậy có thể thấy, có khảnăng là Vương đồng tri chỉ thị, hoặc bao che cho chuyện này. Dương Thu Trì hơihối hận vừa rồi đã đồng ý cho Vương đồng tri rời khỏi đây. Hiện giờ có thể lãođang bỏ trốn rồi, cần phải nhanh chóng đến nha môn tri phủ tìm lão.

Kim sư gia cho tú bà ký vào tờ lấy khẩu cung. Tú bà hoảng sợ nói: "Các vị đạigia, các ngài ngàn vạn lần đừng nói là tôi nói, nếu không Vương đại nhân sẽkhông tha cho tôi đâu, như vậy là tôi chết chắc rồi."

Dương Thu Trì vỗ vào cái mặt mập của mụ bảo: "Ngươi mập như vậy, cắt vài chụccân thịt vừa đủ giảm cân. Hắc hắc hắc." Nói xong quay sang Tống tri huyện cùngmọi người nói: "Chúng ta đi thôi, đến tri phủ nha môn tìm vị Vương đồng triđó."

Dương Thu Trì cùng mọi người đến tri phủ nha môn của Ninh Quốc phủ, nhờ gáccổng vào thông báo rằng có mấy vị đại gia ở Túy Oanh lâu đến tìm. Tên gác cổngchạy vào trong thông báo, mãi một lúc sau chẳng thấy ra, Dương Thu Trì cùngmọi người đang cảm thấy kỳ quái, chợt nghe bên trong nha môn la hét loạn cảlên, liền kinh ngạc vô cùng. Ngưu bách hộ nói: "Chúng ta tiến vào!"

Mọi người tiến vào nha môn, chộp cổ một tên chạy việc đang hoảng hoảng hốt hốthỏi: "Trong nha môn có chuyện gì thế?"

Tên chạy việc kia vừa nhìn thấy trang phục của Ngưu bách hộ cùng mọi người,liền biết đó là cẩm y vệ, liền khom lưng đáp: "Vương đồng tri người, ngườichết rồi!"

A? Dương Thu Trì cùng mọi người cả kinh, vừa rồi còn ở Túy Oanh lâu, mới đâysao đã chết rồi? Ý niệm đầu tiên hiệnlên trong đầu mọi người là: sát nhân diệtkhẩu!

Ngưu bách hộ hỏi: "Ở chỗ nào? Mau đưa chúng ta tới!"

Tên giúp việc ấy dẫn Dương Thu Trì cùng mọi người đi qua vài đình viện, vừa đivừa thét: "Đừng loạn, mọi người đừng loạn! Các vị đại gia cẩm y vệ đã đếnrồi." Vài người mặc quan bào nghe vậy chạy lại cung kính thi lễ, những ngườinày phần lớn đều biết Ngưu bách hộ, vốn là những vị thông phán (quan hànhchính, quan tòa), chất quan (quan sảnh chuyên đòi bị cáo tới xét hỏi), kinhlịch (một chức quan mang hàm tổng bát phẩm, có nhiệm vụ coi việc đăng ký ghichép các hình án quan trọng), tri sự, cùng các loại tiểu quan khác. Trưởngquan của bọn họ hiện giờ bị giết trong nha môn, không biết làm như thế nào,bối rối giống như ruồi bị cắt mất đầu vậy.

Ngưu bách hộ vừa hỏi đã biết, vừa rồi một vị Thôi quan đến trình cho Vươngđồng tri một công văn, vừa vào cửa đã phát hiện trên mặt đất có nhiều máu, thòđầu vào nhìn đã thấy Vương đồng tri năm thẳng dưới đất, quanh người toàn máu,liền sợ hãi thét lớn lên, mọi người cùng vây lại. Một vị thông phán ráng lấyhết can đảm vào xem xét, phát hiện Vương đồng tri đã chết rồi, mọi người lậptức loạn cào cào, không biết làm sao cho phải. Chính lúc đó, Ngưu bách hộ cùngmọi người vừa đến.

Dương Thu Trì hỏi: "Còn có người nào tiến vào nữa không?"

"Không có, tôi vừa phát hiện đã cho người thủ ở cửa." Thông phán trả lời. Ykhông biết Dương Thu Trì, nhưng thấy gã cùng đi với Ngưu bách hộ, hơn nữa còncó phần thân mật, có khả năng là người của cẩm y vệ, nên cung cung kính kínhtrả lời. Nói xong mấy lời ấy, vị thông phán này lấy ra một cái khăn tay lau mồhôi trán, khẩn trương đến nổi mặt tái hẳn đi.

Điều này cũng không lạ, một vị phó bí thư thị ủy kiêm phó thị trưởng bị giếtchết ngay phòng làm việc, hỏi sao không khiến người kinh?!

Dương Thu Trì nói với Ngưu bách hộ: "Bách hộ đại nhân, mọi người chờ ở ngoài,tôi tiến vào khám tra." Ngưu bách hộ gật đầu. Vị thông phán ấy thấy Ngưu báchhộ đồng ý rồi, không dám nhiều chuyện. Tống Vân Nhi vốn cũng muốn vào, nhưngđây không phải là Quảng Đức huyện, mà là địa giới của người ta, nên không dámtùy ý chạy loạn.

Dương Thu Trì dẫn theo Tiểu Hắc cẩu tiến vào phòng. Vừa bước vào, gã đã ngửiđược mùi máu nồng nặc. Phòng này lớn phi thường, tại một cái án đài dài trảivải điều nhăn nhúm, Vương đồng tri nằm bất động trong vũng máu. Trước ngực vàsau lưng quan bào đều có dấu máu, hiện đầy lỗ lớn, có ít nhất mười cái, vẫncòn có máu tươi chảy ra từ những lỗ này.

Hung thủ quả là hung tàn, đâm một lúc nhiều nhát đao như vậy. Tử tế tra xétmặt đất, hắn thấy mấy vết chân dính máu, bên cạnh còn có một cái khăn bị votròn, trên khăn còn dính máu được lau ra. Dưới án đài dài và hẹp còn có mộtthanh đao nhỏ, trên đao có huyết.

------------o0o---------------

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...