Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Nạp Thiếp Ký 2

Chương 65



Dương Thu Trì khen: "Trầm đại ca liệu việc như thần, bội phục bộ phục!" Trongchớp mắt, hắn đã hồi phục sự lãnh tĩnh. Hiện giờ cường địch ở một bên, Băngnhi lại thụ thương, chỉ có thể dùng trí thủ thắng. Cần phải trầm tĩnh, tĩnhquan kỳ biến, phải đạt được sự tín nhiệm của tên tiểu tử này, mới có cơ hộitìm kiếm nơi hạ lạc của Băng nhi.

Trầm Lỗi rất đắc ý, nói: "Nữ sát này vốn rất cơ linh, nhưng ả không ngờ trongđám mười cái bọc quấn em bé đó khi được mang đến đều đã bị ta ra lệnh gài côquan song trùng, một là tụ tiễn có chất kịch độc, thông qua ống đồng bắn gầnrất khó tránh, hai là thuốc nổ phóng ra khỏi độc, cũng độc vô cùng. Hai loạiđộc này cực kỳ lợi hại, đặc biệt là độc trên tụ tiễn, thế gian không có giảidược, trúng là chết ngay! Tặc nữ này không kịp đề phòng, quả nhiên trúngchiêu. Nhưng mà ả cũng hung hãn, không lập tức phát độc mà chết, và lưới chếbằng chất kim tầm cũng chẳng khốn được ả, ngược lại còn làm bị thương hơn chụchuynh đệ của ta, phát phi tiêu làm tay ta bị thương, mang thương chạy thoátvào trong phủ của nha môn."

Trầm Tuyết Phỉ cả kinh hỏi: "Ca ca thụ thương rồi? Bị thương nghiêm trọngkhông?"

Trầm Lỗi lắc đầu: "Một chút tiểu thương, không sao."

Dương Thu Trì giơ ngón tay cái lên: "Kế mưu hay, nữ nhân có tình mẫu tử trờisinh, vô luận là đã lập gia đình hay chưa đều yêu thương trẻ con nhất. Trongcái bọc tả đó có cài bẫy bắn tụ tiễn ở cự ly gần, cái này thì ả nghĩ vỡ óccũng không ra có kế mưu hay như vậy."

Miệng hắn thì khen, lòng thì đem tổ tông mười tám đời của Trầm Lỗi ra mắng hếtmột lượt. Nếu không phải là có mấy trăm quân của Trương Hiến Trung vây quanh,hắn đã sớm rút đao xông lên rồi. Một mặt hắn mắng ngầm, một mặt lại tăng thêmmấy phần cảnh giác, lòng nghĩ tên Trầm Lỗi này nghĩ ra được trò dùng em bé ámsát bạch y nữ sát, quả là âm độc vô cùng, nói chuyện cũng phải coi chừng.

Trầm Lỗi cười ha hả, càng đắc ý hơn: "Đúng a, chỉ luận võ công, Trầm Lỗi tahai năm cũng chẳng làm được tới chức thiên tổng. Tất cả nhờ đầu óc cơ linh,lần này phá thành cũng là do chủ ý của ta, đại vương xem ta rất trong, ha haha."

Trầm Tuyết Phỉ lóe chút ưu thương trong mắt, nói với Trầm Lỗi: "Ca, hay là đểngười khác đi tìm đi, huynh chỉ huy là được rồi, để khỏi lỡ có chuyện gì xảyra..."

Trầm Lỗi nói: "Không, ta phải tự thân đi bắt. Lần này thời cơ không thể đểmất, mất sẽ không thể có nữa, bắt ả là một kỳ công đó a!"

Dương Thu Trì vội quan tâm nói: "Trầm đại ca cần phải cẩn thân, Tuyết Phỉ ởđây có tôi. Đại ca yên tâm đi."

Dương Thu Trì phải một tiếng đại ca trái một tiếng đại ca, gọi khiến Trầm Lỗirất sảng khoái, bảo: "Ừ, xem võ công của ngươi không tệ, vừa rồi bảo hộ chutoàn cho muội muội ta, vậy đa tạ người rồi. Người tiếp đây cứ bảo hộ cho muộimuội ta, không thiếu chỗ hay cho ngươi đâu! Đúng rồi, các ngươi đừng mặc trangphục hộ vệ của Minh quân nữa, cởi một bộ y phục của huynh đệ chết rồi mặc vào,để khỏi bị ngộ thương. Cứ lưu ở đây đừng chạy loạn, ta đi bắt nữ sát đó trước,trở về sẽ tìm các ngươi!"

Nói xong, Trầm Lỗi lưu lại mấy hộ vệ tùy thân bảo hộ cho họ, dẫn những ngườikhác vội bỏ đi.

Chờ bọn họ đi xa, nét cười trên mặt Dương Thu Trì biến mất, im lìm cởi bộ đồMinh quân trên người, lột quần áo của binh sĩ Trương Hiến Trung nằm chết mặcvào. Quách Tuyết Liên cũng vội khoác thêm y phục.

Trầm Tuyết Phỉ nói với mấy hộ vệ của Trầm Lỗi: "Các ngươi tránh ra xa, chúngta cần nói chuyện."

"Dạ!" mấy hộ vệ đó vội tán ra tứ phía, ở xa xa cảnh giới.

Dương Thu Trì một mặt thay y bào, một mặt nói với Quách Tuyết Liên: "Đệ lưulại ở đây, đừng chạy loạn!"

Quách Tuyết Liên không biết võ công, biết có theo cũng thêm loạn, vội gật đầuhỏi: "Vậy Tiểu nhị đâu?"

"Nàng ấy chắc là tránh xuống địa thất rồi, không sao đâu! Ta đi đây!"

Trầm Tuyết Phỉ vội hỏi: "Đi đâu vậy?"

"Nàng biết mà!" Dương Thu Trì lạnh lùng nói, chuyển thân định đi. Có câu yêuai yêu cả đường đi, còn ghét dĩ nhiên là ghét lây cả họ. Hắn hận Trầm Lỗi làmbị thương Băng nhi, nên hận luôn cả Trầm Tuyết Phỉ.

Trầm Tuyết Phỉ lòng đau như cắt, vội chụp tay hắn, run giọng nói: "Xin... xinlỗi, Thu Trì ca, ca ca muội ... huynh ấy..."

"Đừng nói nữa, ta muốn đi tìm Băng nhi!" Dương Thu Trì vẫy tay thoát khỏi bàntay của nàng.

Thần tình Trầm Tuyết Phỉ bị thương cùng cực, hai đầu gối mềm nhũn quỳ sụpxuống, "Thu Trì ca! Thật xin lỗi, .... ca ca muội không biết..., muội xin thếtội cho huynh ấy..."

Dương Thu Trì chua xót trong lòng, chuyển thân kéo nàng đứng dậy, nói: "TuyếtPhỉ, chuyện này không trách nàng. Hiện nàng hãy chiếu cố tốt cho biểu đệ ta.Ta đi tìm Băng nhi - Băng nhi không chết, cái gì cũng dễ nói... Nếu Băngnhi... có mệnh hệ nào, ta nhất định sẽ khiến ca ca nàng tan thây vạn mãnh!"Nói rồi ngoắc tay gọi tiểu hắc, giống như mũi tên rời cung bắn đi.

Những ngày này kề cận bên nhau, lòng Trầm Tuyết Phỉ đã sớm in đậm bóng dángDương Thu Trì. Nàng chỉ mong sớm thoát li miệng hổ của Sở vương, để có thể mãimãi ở cạnh Dương Thu Trì. Thật không ngờ ca ca của nàng làm Bạch y nữ sát bịtrọng thương, hơn nữa nữ sát này có khả năng là vợ chưa cưới của Dương ThuTrì, cũng là ân nhân cứu mạng của mình.

Hạt giống này kết lại, e rằng rất khỏ giải khai. Cái mộng uyên ương sống tớibạc đầu với Dương Thu Trì e rằng chỉ còn là cái bóng. Nàng đuổi theo hai bướcrồi đứng khựng lại, ngơ ngẩn nhìn về hướng Dương Thu Trì đi mắt, ruột đau nhưcắt, nước mắt đầm đìa.

Dương Thu Trì mặc trang phục binh sĩ của quân đội Trương Hiến Trung, nhanhchóng xông khỏi Sở vương phủ. Hắn thấy đường đầy thi thế, càng tiêu cấp hơn.Vừa khéo có một kỵ binh của Trương Hiến Trung giục ngựa chạy qua, Dương ThuTrì chẳng nói chẳng rằng một đao chém chết, cướp lấy chiến mã ôm Tiểu Hắc cẩunhảy lên mình ngựa, nhắm tri phủ nha môn chạy thẳng tới.

Đến trước quảng trường của nha môn, trên đất đầy tử thi. Lưới cá bắt hắc ynhân mà Trầm Lỗi nói vẫn còn đó. Dương Thu Trì nhảy xuống chiến mã bước nhanhđến lưới cá, ngồi xuống quan sát, thấy bên trong lưới vẫn còn bộ đồ dạ hành.

Dương Thu Trì chỉ vào đồ dạ hành trong lưới, bảo: "Tiểu Hắc! Mau ngởi đi, truytìm tung tích! Nhanh!"

Thuật theo dấu là trọng điểm dạy dỗ của Dương Thu Trì dành cho tiểu hắc, tiếuhắc cẩu nghe được mệnh lệnh lập tức bước lên ngửi ngửi, rồi quay một vòng,ngửa đầu sủa oang oang vào nha môn đang hừng hực cháy.

Xem ra là hắc y nhân đi lại trên cao, không lưu lại khí vị gì. Lòng Dương ThuTrì trầm xuống, tiếp đó nhớ binh sĩ lúc nãy báo cáo với Trầm Lỗi là trong tiểulộ từ tri phủ nha môn đến kho lương phát hiện được tụ tiễn của hắc y nhânquăng để lại, liền đến nơi đó xem có chút mang mối nào không.

Dương Thu Trì dẫn tiểu hắc cẩu xông vào nha môn. Hai trăm năm trước, Dương ThuTrì đến Vũ Xương phá đại án Kiến văn dư đảng lợi dụng dân đói để mưu phản, đãtừng đến nơi đây.

Khác với quan niệm kiến trúc nơi làm việc đường hoàng cho quan viên chính phủthời hiện đại, cổ đại chú ý quan điểm "Quan bất tu nha", nha môn quan phủ nếuphòng óc còn có thể sử dụng được thì không thể chủ động tu sửa hay hủy đi xâylại. Do đó, tuy đã qua 200 năm, nhưng đại bộ phận kiến trúc của nha môn triphủ Vũ xương vẫn còn bảo trì nguyên dạng, chỉ là cũ kỹ quá đi thôi.

Do bố cục quen thuộc, nên Dương Thu Trì dễ dàng tìm đến được kho lương.

Nơi đây chỗ nào cũng lửa cháy phừng phừng, gạch ngói vỡ vụn và khói đen khắpnơi. Rất nhiều binh sĩ của quân Trương Hiến Trung đang tìm đi kiếm lại thậtkỹ. Dương Thu Trì mặc quân phục giống chúng, bị cho là binh sĩ tham gia tìmkiếm, nên không ai đến quản hắn.

Dương Thu Trì một mặt cẩn thận tránh né Trầm Lỗi, một mặt dẫn Tiểu Hắc cẩu tìmkiếm mùi vị của hắc y nhân, cho nó ngửi huyết tích ở con đường nhỏ dẫn tới nhàkho. Cuối cùng, tiểu hắc cẩu tìm được mùi, sủa uông uông hai tiếng, chạy trướcdẫn đường.

Tiểu hắc cẩu gần như không dừng lại, cho thấy hắc y nhân từ nơi này chạy bộđào tẩu, ắt là thụ thương không nhẹ, không còn lực chạy nhảy trên tường haymái nhà nữa rồi.

Dương Thu Trì càng tâm gấp như lửa thiêu, chạy lúp xúp theo tiểu hắc tìm vềphía trước. Thật nhanh sau đó, hắn vượt qua binh sĩ tìm xa nhất, xuyên qua hậuhoa viên, đến một tòa nhà kho cũ kỹ. Lúc này tiểu hắc cẩu dừng lại, nhìn DươngThu Trì.

Dương Thu Trì vừa khẩn trương vừa lo lắng. Băng nhi ở đây sao? Hắn quay đầunhìn lại, ở xa xa đã có thể nhìn thấy binh sĩ của Trương Hiến Trung. Nhà kho ởgần đã bắt lửa, cháy lung lay sắp sập đè qua bên này rồi.

NẠP THIẾP KÝ II

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...