Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Nạp Thiếp Ký 2

Chương 35



Thật ra, vừa rồi Lưu Dũng vì không biết võ công của Dương Thu Trì như thế nào.Trong lòng nghĩ nếu mà đấu chưởng để thua thì chắc chắn sẽ mất mặt. Cho nênmột chưởng của hắn xuất ra có đến mười phần công lực, tuyệt đối không cóchuyện nương tay. Có điều Dương Thu Trì nói như vậy là để giữ thể diện chohắn, càng làm hắn thêm đắc ý, không ngừng cười ha hả, ngực đung đưa, lớn tiếngnói: “ Dương huynh đệ, nói thật nha, trên giang hồ có thể tiếp được một chưởngnày của Lưu mỗ, đúng là không nhiều lắm. Ngươi tuy không tiếp được nhưng cũngkhông bị chấn động thổ huyết, điều này đã rất khó rồi. Trong đội hộ vệ của ta,có thể xếp hàng trên rồi. Hắc hắc..., ngươi lại nghỉ ngơi một chút đi, để tađi nói cùng Tôn quản gia."

Lưu Dũng đứng lên, đi lại trước mặt Tôn quản gia, ưỡn bụng nói: “ Tôn quảngia, vị Dương huynh đệ này đích thật võ công cũng khá đấy. Dù còn trẻ tuổinhưng đầy dũng khí. Hãy để hắn ở lại trong đội hộ vệ, người thấy thế nào?"

Điều này trúng với tâm ý của Tôn quản gia, ông ta liền cười gật gật đầu :“Tướng quân đã tự mình ra mặt bảo hắn ở lại đội hộ vệ, lão phu còn gì có thểnói nữa đây. Cứ làm theo lời tướng quân vậy. Ha ha..."

Tôn quản gia đúng thật cáo giào xảo quyệt, nhẹ nhàng cất bước, đẩy trách nhiệmđề cử này lên vai Lưu Dũng. Sau này nếu mà Dương Thu Trì có gì sai phạm, cũnglà do Lưu Dũng tiến cử. Hắn không có quan hệ gì.

Lưu Dũng không nghĩ tinh tế như vậy, nghe Tôn quản gia đồng ý, rất vui mừng,quay lại nói với Dương Thu Trì: “ Dương huynh đệ, được rồi!"

Dương Thu Trì lồm cồm ngồi dậy, chắp tay nói: “ Đa tạ Lưu tướng quân dìu dắt!"Lập tức kéo Quách Tuyết Liên đang giả nam trang đến nói: “ Đây là tiểu huynhđệ của tôi, tên gọi Quách Học Liêm. Học trong chữ học tập, liêm trong chữ liêmkhiết. Mong tướng quân để cho hắn được ở lại đây!" Dương Thu Trì lấy tên củaQuách Tuyết Liên thay đổi một chữ, nhưng âm đọc lại hoàn toàn giống nhau.

Lưu Dũng liếc mắt nhìn gương mặt bẩn nhem của Quách Tuyết Liên, dò xét dángdấp nhỏ gầy của nàng ta, hỏi: “ Ngươi cũng biết võ công?"

Quách Tuyết Liên đang định lắc đầu, Dương Thu Trì liền lên tiếng nói trước: “Có biết một chút, là ta dạy hắn, dù mới học thôi, nhưng hắn rất nỗ lực, tưchất lại thông minh. Tướng quân, ta biết người tâm tính tốt, giúp người phảigiúp đến cùng".

Lưu Dũng đánh một chưởng làm cho Dương Thu Trì nửa ngày không bò dậy nổi, dùđắc ý nhưng cũng có chút áy náy. Suy cho cùng thì người ta cũng đã giúp mìnhthoát khỏi một tai vạ, nghe những lời này, trong lòng đã có ý dễ chịu, quayngười sang nói với Tôn gia : “ Quản gia, nếu không thì cứ giữ người huynh đệcủa hắn lại đây, dù sao cũng không phải là đông lắm."

"Hắc hắc, tướng quân đã đề nghị như vậy, khẳng định là không có vấn đề gì. Lãophu làm sao dám qua mặt đây." Tôn quản gia mỉm cười nói.

"Oh! Hai chúng ta hợp tác xem ra rất sảng khoái đó!" Tôn quản gia liên tụcđồng ý sự đề nghị này, làm cho Lưu Dũng rất đắc ý, quay đầu lại nói: “ Xongrồi, Quách huynh đệ, sau này ở đây ngươi cứ đi theo anh của ngươi là tốt rồi,không có vấn đề gì!" Vừa nói hắn vừa bước tới định vỗ lên vai Quách TuyếtLiên. Quách Tuyết Liên có ý nghiêng mình né qua, nhưng nghĩ như vậy khôngthích hợp, bèn vội vàng mượn thế khom người thi lễ, giả lớn giọng nói: “ Đa tạtướng quân giúp đỡ!"

Lưu Dũng lại ha hả cười, nghiêng đầu nhìn Quách Tuyết Liên: “ Thân thể ngươiso với anh của ngươi xem ra vẫn còn kém, nói không chừng sức lực chẳng đáng làbao, nên cố gắng luyện tập mới được!"

"Dạ!" Quách Tuyết Liên lớn tiếng đáp lại, chắp tay đáp lễ.

Tôn quản gia nói với Dương Thu Trì: “ Dương huynh đệ, ngươi gia nhập đội hộ vệrồi, bảo vệ Vương gia là chức trách của ngươi. Từng thời khắc ngươi phải đemđiểm này ghi nhớ trong lòng. Nếu như hung thủ quay trở lại mưu hại Vương gia,ngươi nhất định phải bắt lấy, sống chết đều được. Phải biết rằng, nếu Vươnggia có mệnh hệ gì, ngươi ta đều không gánh vác nổi đâu."

Dương Thu Trì vội khom người đồng ý, trong lòng nghĩ Tôn quản gia này đúng làlão hồ ly, vốn muốn thu hắn vào đội hộ vệ, như vậy lôi hắn vào một bọn, vừachịu trách nhiệm chung, vừa khiến hắn phải hết sức liều mạng điều tra hung thủhạ độc.

Tôn quản gia lại nói: “ Ba người thu mua chết còn không biết sự tình thế nào.Trước mắt xem ra rất có thể có quan hệ với kẻ trộm đã hạ độc. Sự việc này lãophu sẽ không giao cho nha môn, khỏi phiền sai dịch tới lui mất thời gian, màsẽ do ngươi tiếp tục điều tra. Nếu phát hiện ra vấn đề gì lập tức báo cho lãophu biết. Ngoài ra, việc đem ba người thu mua này vào nhập liễm cũng sẽ dongươi làm tiếp, do bậy giờ ngỗ tác ở địa phương cũng không có."

"Vốn là như vậy!" Dương Thu Trì khom người chấp thuận.

Tôn quản gia lại nói: “ Công việc cụ thể của hộ vệ do Lưu tướng quân an bài,lão phu không nhúng tay vào. Dặn dò xong vài câu, lúc này mới chấp tay thongdong bước đi.

Lưu Dũng quay về Dương Thu Trì giới thiệu: “ Sở vương phủ chúng ta phân chiathành phủ trong phủ và ngoài phủ. Bên trong phủ có Vương gia, Vương phi, tháitử còn có các quận chúa, cùng với các nha hoàn hầu hạ ở một nơi. Ngoài ra tùytùng cùng đội hộ vệ thì ở bên ngoài phủ."

Dương Thu Trì mỉm cười hỏi: “ Vậy nơi này có chút giống hoàng thành rồi."

"Đương nhiên, Vương gia chúng ta vốn là thân vương, cùng tổ tông với đương kimhoàng thượng, lại giữ một địa phương thì đương nhiên không thể kém rồi, đúngkhông?"

"Đúng là vậy!"

"Ha ha, " Lưu Dũng mở to miệng cười tỏ vẻ rất đắc ý, dường như vinh quang củaSở vương phủ cũng chính là vinh quang của hắn. " Sở vương phủ chúng ta có độihộ vệ tổng cộng năm trăm mười người. Chia thành trước, sau, trái, phải, bêntrong có năm đội, mỗi đội có trăm người, do một bách hộ dẫn đầu. Dĩ nhiên bọnhọ là do ta thống lĩnh. Năm đội này thì có bốn đội phụ trách bên ngoài Sởvuơng phủ canh phòng trước sau trái phải bốn phía, còn một đội bảo vệ bêntrong thì phụ trách việc phòng ngự bên trong.

Dương Thu Trì gật đầu liên tiếp, nghe hắn nói xong, hỏi tiếp : “ Vậy còn mườingười còn lại đâu?"

"Mười người này vốn là tuần vệ, phụ trách công việc tuần tra cả vương phủ.Công việc chủ yếu của bọn họ là tuần tra toàn bộ tình hình phòng ngự của cảphủ. Đó6i với những hộ vệ nào không làm tròn trách nhiệm có thể lập tức điềutra , nếu phát hiện nơi nào xảy ra sơ xuất, lập tức giao trách nhiệm điềuchỉnh phòng bị. Mười người này là do ta chỉ huy."

Dương Thu Trì đã hiểu rồi, mười người này chính là đội quân cảnh phòng bị, lạihỏi tiếp : “ Tướng quân, tôi cùng vị huynh đệ này sẽ gia nhập đội nào vậy?"

Lưu Dũng suy nghĩ một hồi, nói : “ À, vừa rồi quản gia cũng đã nói, ngươi phụtrách việc tìm ra xem ai là người hạ độc, mà người này rất có thể là ở trênphủ chúng ta. Năm đội này của phủ chúng ta đều đã được giao phó trách nhiệmrồi, không thể tùy tiện đi đi lại lại hỗn loạn được, đem ngươi bố trí vào mộtđội cũng không thích hợp lắm... Như vầy đi, đầu tiên ngươi cũng không thể trựctiếp gánh lấy việc tuần vệ được. Vì mục đích nhằm thuận tiện cho ngươi đi lạikhắp nơi trong phủ để tra án, hơn nữa ngươi cũng có võ công mà, để cho haihuynh đệ ngươi gia nhập vào đội tuần vệ là tốt nhất. Do ta trực tiếp thốnglĩnh."

Dương Thu Trì quá đỗi vui mừng, vòng tay đáp tạ: “ Đa tạ tướng quân dìu dắt!Tướng quân đối với hai huynh đệ chúng tôi ân trọng như núi, lấy làm cảm kíchvô cùng!"

"Ha ha ha, sau này ngươi cứ cố gắng đi theo ta, nhìn bộ dạng cũng thông minhlanh lợi, sẽ có tiền đồ đây!"

Dương Thu Trì khom người đa tạ, thầm nghĩ, có tiền đồ ư? Suy cho cùng đội hộvệ này cũng chỉ là dẫn đầu một đội hộ vệ mà thôi, có thể có tiền đồ gì chứ?Chỉ là gia nhập đội tuần vệ rồi, không chỉ có chỗ dựa cho cuộc sống, mà còn cókhả năng tìm kiếm Băng nhi. Nghĩ đến điều này không khỏi làm cho hắn vui mừngra mặt.

Lưu Dũng xoay người bảo một tên hộ vệ tới, quay lại giới thiệu với Dương ThuTrì: “ Hắn tên là Hồ Thủy, mọi người đều gọi hắn là 'Hồ lang thang', hắchắc..., hắn cũng nằm trong đội mười người tuần vệ. Quản gia đang có việc bậnrộn, đợi mọi việc xong, để Hồ lang thang đưa ngươi đến đội hộ vệ, an bài chỗở, lãnh trang bị thắt lưng thẻ bài vân vân, ...

Được rồi, ta đi sắp xếp tăng cường phòng ngự, đừng xảy ra tình trạng hỗn loạnnữa, nếu không, đầu chúng ta cũng không còn chỗ nương nữa!" Nói rồi, hắn ưỡncái bụng phệ ra mang theo mấy hộ vệ cất bước.

NẠP THIẾP KÝ II

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...