Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Nạp Thiếp Ký 2

Chương 30



Lão râu dê họ Tôn nhìn Dương Thu Trì và Quách Tuyết Liên nép sau lưng hắn,nhíu mày nói: "Nếu như các ngươi biết nghề ngỗ tác, như vậy thì tạm chấp nhậnđược, nhưng mà với hai người ngươi còn không đủ a!"

Dương Thu Trì vội nói: "Đủ rồi, làm ngỗ tác thì một mình tôi cũng được, tiểuhuynh đệ tôi chỉ phụ giúp thôi."

"Vậy à? Ta cho ngươi biết loại sự tình này đừng có mà thổi phồng, làm khôngkhéo ngươi không có cái mà ăn đâu."

"Cái đó thì đương nhiên, không có bột sao mà gột nên hồ chứ."

"Vậy được!" Lão râu dê chuyển thân nói với hỏa kế của xe ngựa: "Mấy ngườingươi đến giúp hắn đưa hòm ra đặt lên xe."

Dương Thu Trì dẫn Quách Tuyết Liên chạy vào trong tiệm quan tài, trong khi đómấy tên hỏa kế đánh xe sau lão râu dê sợ xúi quẩy không muốn đụng vào quantài, lại có lòng muốn coi Dương Thu Trì bị một vố, cho nên lười nhác đủng đỉnhchẳng ai lên giúp.

Dương Thu Trì thấy quan tài này còn chưa đóng nắm, đặt trên hai cái ghế dài,xem ra không nặng hơn ba tấm ván nặng bao nhiêu, một mình hắn có thể vác nổi,liền bảo Quách Tuyết Liên lui ra, tự thân ngầm vận thần công do Liễu NhượcBăng dạy, sau khi chuyển một vòng đại tiểu chu thiên, khom người chui xuốngdưới quan tay, hai tay vịn hai bên, quát một tiếng "Lên!" Rồi nhấc quan tàivác trên vai đi nhanh ra ngoài.

"Hay!" Lão râu dê khen một tiếng, chuyển thân nói với chưởng quầy của tiệmquan tài: "Ha ha, nhìn không ra tiểu tử này thân hình ốm yếu mà sức lực khôngnhỏ, một người mà nhấc nổi một quan tài bằng gỗ tất, quả là có bản lãnh!"

Dương Thu TRì đã đưa quan tài đặt yên ổn lên xe ngựa, quét mắt nhìn bọn ngườilàm đang trợn mắt há mồm nhìn, ôm quyền nói với lão râu dê: "Đa ta tôn gia đãkhen!" Hắn lại quay vào tiệm, vác nắp quan tài còn lại đưa ra.

Lão râu dê vỗ vai Dương Thu Trì, hỏi: "Ngươi họ gì?"

"Hồi bẩm tôn gia, tôi họ Dương."

"Ừ, Dương huynh đệ, lão phu họ Tôn, ngươi gọi ta là Tôn quản gia là được." Saukhi trả tiền, ông ta cưỡi ngựa dẫn đầu bỏ đi. Dương Thu Trì mang Quách TuyếtLiên và Tiểu Hắc cẩu theo xe ngựa, xuyên qua đường lớn đường nhỏ đến trước cửamột tòa nhà lớn thì dừng lại.

Tòa nhà này có thể coi là rất lớn, vì tường cao trên có lợp ngói lưu li chạyngút tầm mắt, ở góc cạnh có đường viền nhìn khí thế bất phàm. Chỉ có điều,quan tài này có lẽ được đưa vào cửa thường, vì hắn không thấy bậc tam cấp, sưtử đá, không có lính gác.

Xe ngựa tiến vào trong, lại chuyển qua chuyển lại nửa ngày, bấy giờ mới đếnmột ngôi nhà vườn nhỏ dừng lại.

Trước cửa ngôi nhà vườn này có cây cờ trắng, trong vườn có không ít người qualại bận rộn. Tôn quản gia đứng trong vườn, chỉ vào sương phòng ở bên cạnh nóivới Dương Thu Trì: "Người chết trong đó, ngươi là ngỗ tác thì phải làm sao dongươi làm chủ. Mọi thứ phải giản đơn đi, sau khi nhập liệm rồi lập tức vậnchuyển đi chôn. Những người làm trong vườn này ngươi có thể kêu gọi trợ giúp."Nói xong, tôn quản gia quay đầu ra khỏi vườn.

Dương Thu Trì nghe lời ông ta mà ngầm cả kinh. Chờ lão đi rồi, hắn gọi mấyngười làm lại hỏi, mới biết ba người chết làm việc trong phủ, mấy hôm trước đira vùng ngoài mua đồ, trở về không lâu thì sanh bệnh. Do bọn họ đến chỗ có ôndịch, nên hoài nghi là bị ôn dịch mà chết. Lang trung cũng chỉ xem sơ qua, chouống thuốc xong chưa kịp khỏi đã chết rồi.

Dương Thu Trì nói với Quách Tuyết Liên: "Em mang tiểu hắc cẩu ở ngoài vườn chờta, đừng tiến vào, đừng đi loạn! Hãy nhớ đấy!"

Quách Tuyết Liên nghe hắn nói trịnh trọng như vậy, vội kéo tay hỏi: "Lão gia,hay là chúng ta đi thôi..."

Dương Thu Trì cười cười: "Không sao, ta biết nên đề phòng cách nào." Nói xong,hắc móc trong lòng ra đôi bao tay mỏng như cánh dơi.

Đôi bao tay này rất kín, Dương Thu Trì đã từng dùng đựng nước, chẳng để mấtgiọt nào, hơn nữa còn có khả năng co giãn, vừa khéo tới cùi chỏ. Hắn lại bảongười hầu mang ra một miếng vải bố che miệng mũi lại, thu thập xong xuôi mớicẩn thận đẩy cửa phòng bước vào. Trong phòng chỉ để cái đèn chén, trên ba cáiphản có đặt ba thi thể, toàn thân đều bọc bằng bố trắng.

Dương Thu Trì lấy cái đèn chén lên bước đến vạch bố trắng ra, cúi người xuốngquan sát hạch bạch huyết, thấy không xưng to, lại quan sát da dẻ bên ngoài,không phát hiện mụn cám tím và ứ huyết. Vừa rồi hắn có hỏi triệu chứng trướckhi chết của ba người ở chỗ người làm, biết không có xuất hiện dấu hiệu ho,sốt hay nóng lạnh. Kết hợp với những phát hiện bây giờ, cơ bản có thể bài trừkhả năng bị dịch chuột (Còn gọi là dịch hạch. Xem chú thích *), cho nên hắnthở phào.

Chỉ có điều ba người này đột nhiên li kỳ bệnh chết cần phải làm rõ nguyên nhânxem có phải là bệnh truyền nhiễm hay không.

Căn cứ vào tình hình mà người hầu nói, thì ba người hầu như là tử vong đồngthời, rất có khả năng là cùng nhiễm phải một loại bệnh, đương nhiên cũng khôngbài trừ việc đồng thời bị trúng độc mà tử vong.

Chỉ có điều, Dương Thu Trì hiện giờ không phải là bộ khoái của quan phủ, cũngkhông phải người nhà của người chết, công hay tư gì cũng không cần quản chuyệnnày, hơn nữa hắn cũng không có rương khám nghiệm pháp y vốn là thủ đoạn phá ántrọng yếu, cho nên không muốn quản.

Hiện giờ đối với hắn chỉ cần bài trừ ba người chết vì bệnh truyền nhiễm, cóthể yên tâm rữa sạch thi thể nhập liệm. Nhưng mà, kiểm nghiệm xem có phải làbệnh truyền nhiễm hay không thì hắn không có thiết bị tương ứng. Rất may làngười chết rồi thì tính truyền nhiễm so với người sống ít hơn, chí ít là khôngthể truyền thông qua hô hấp, nhảy mũi hay sờ mó, chỉ còn khả năng tiếp xúc màthôi.

Cho dù đã bài trừ khả năng ba người chết do dịch chuột, Dương Thu Trì vẫn cựtuyệt yêu cầu trợ giúp của Quách Tuyết Liên. Dù gì thì chết cũng là ba namnhân, để một tiểu cô nương chưa thành thân giúp rữa sạch thân thể thật làchẳng ra gì.

Hắn nhờ người làm nấu nước nóng, đổ vào bồn để ở cửa, tự bản thân tiến hànhtẩy rửa thi thể, chuẩn bị đủ mọi dung cụ.

Dương Thu Trì bịt mũi miệng, mang bao tay, cố hết sức tránh tiếp xúc bề mặtcủa thi thể, cởi áo quần của thi thể ra.

Áo quần của ba người có một lượng chất ói lớn còn tàn lưu. Dương Thu Trì quẳngáo quần qua một bên, bắt đầu tẩy rửa.

Đột nhiên hắn dừng tay lại, nhìn trừng vào đám chất dơ trên ngực của ngườichết. Cái này ắt là do người trước khi chết ói mửa lưu lại. Hắn phát hiệntrong đó có những viên nhỏ, không biết là cái gì, lấy đèn lại xem tức thờibiến hẳn sắc mặt, vội vã cầm y phục trên đất, tử tế tra xét chất dơ trên ngựcáo của tử thi, thần tình càng lúc càng trầm trọng.

Sau khi kiểm tra xong vật ói mữa của ba thi thể, Dương Thu Trì ra ngoài cửagọi người hầu lại hỏi kỹ tình trạng trước và sau khi tử vong của ba người, sauđó bảo bọn người làm đi gọi người phụ trách tới.

Quản sự tới, không ngờ là Tôn quản gia vừa rồi, hắn nói ngay: "Tôn gia, tôiphát hiện ba người này làm sao mà chết rồi!"

Tôn quản gia nhìn nhìn Dương Thu Trì, hừ một tiếng: "Ngươi là ngỗ tác, khôngphải bộ khoái, lão phu gọi ngươi tới đây là để ngươi nhập liệm thi thể, khôngphải để ngươi xem xét bọn họ vì sao mà chết đâu!"

"Ông đừng có gấp, Tôn gia," Dương Thu Trì không nóng không giận nói: "Tôi sởdĩ đem nguyên nhân của ba người nói ra, là vì tôi sợ nếu như không nói, ngườitrong phủ có khả năng sẽ ly kỳ chết hết."

Tôn quản gia bấy giờ mới động tâm, nhìn lại Dương Thu Trì: "Vậy à, nói nghethử."

Dương Thu Trì không trực tiếp nói ra nguyên do, chuyển sang hỏi: "Tôn gia,trong phủ gần đây có mua cá nóc để an không?"

Cá nóc là loại cá không vảy, ở vùng Hán Thủy cạnh Vũ Xương sản xuất rất nhiều.Do thịt cá nóc ngon, ăn vào cảm giác không thua vì bào ngư, vi cá, được coi là"Trường Giang tam tiên", là món ngon thường thấy trên các bàn tiệc. Tô ĐôngPha từ có một câu nổi danh: "Lâu hao mãn địa lô nha đoản, chánh thị hà đồn dụcthượng thì", câu cuối cùng nhác mọi người về thời tiết ăn cá nóc, ngàn vạn lầnđừng quên! Câu nói đầy hình tượng phi thường này gợi cho người ta mường tượnglại hình dáng tham ăn tục uống khi đối diện với món cá nóc của vị văn hào trứdanh này.

Chỉ có điều, thịt có nóc có chất kịch độc. Độc tính của nó so với nọc rắn hổcòn gấp 500 lần, hơn nữa trong nhiệt độ nóng sôi không bị tan rả hay biếntính. Loại độc tố này sau khi muối, phơi, rồi nấu cũng không thể giải độc. Saukhi trúng độc một thời gian ngắn, chứng trạng phát sinh ngay, thường khoảng 5giờ là chết, tỷ lệ tử vong rất cao, trước mắt không có thuốc giải độc đặc hiệu(Do đó cá nóc bị cấm dùng làm món ăn).

Độc cá nóc mạnh nhất ở buồng trứng và gan, mỗi mùa xuân khi cá nóc sinh sản,độc của nó mạnh nhất, do đó mới có câu "Liều mạng ăn cá nóc".

Tôn quản gia gật đầu: "Đúng a, khai xuân rồi, thịt cá nóc đang có mùi vị rấtngon, chúng ta đều thích ăn chúng. Sao hả?"

Chú thích:

Dịch hạch: Là một bệnh truyền nhiễm rất nguy hiểm do vi khuẩn yersinia pestisgây ra. Bệnh lây truyền chủ yếu từ động vật gặm nhấm (chuột, thỏ..) qua ngườibởi bọ chét.

Trên thế giới đến nay đã xảy ra ba đại dịch và con số người chết là từ 50 đến100 triệu người mỗi lần có đại dịch xảy ra.

Đến năm 1894, Alexandre Yersin và Kitasato đã phân lập được vi khuẩn gây bệnhdịch hạch để làm cơ sở cho biện pháp điều trị bệnh hiệu quả ngày nay.

Bệnh có thể lây lan qua các con đường sau đây:

- Qua bọ chét đã hút máu động vật mang bệnh.(chuột, thỏ, nhím…)

- Truyền trực tiếp từ động vật nhiễm bệnh do da bị trầy xước hoặc bị động vậtmang bệnh cào, cắn.

- Hít trực tiếp vi khuẩn từ không khí.

Có 4 thể dịch hạch : thể hạch, thể phổi, thể màng não, thể nhiễm trùng huyếtnhưng hay gặp nhất là dịch hạch thể hạch (chiếm 94-98% tại Việt Nam).

-Thể hạch: Rét run, sốt cao trên 380. Nổi hạch ở bẹn, nách, cổ. Nếu không được điều trị sẽ diễn biến sang các thể còn lại:

- Thể phổi – thể đáng sợ nhất : Tiến triển nhanh và lây lan cao.Bệnh nhân sốtcao, rét run, đau đầu, hoa mắt, chóng mặt, bứt rứt. Khoảng 24 giờ sau bệnhnhân sẽ thấy đau tức ngực, khó thở, thở nhanh nông. Ho có đờm nhầy và loãngsau đặc dần, có máu hoặc có nước bọt.

- Thể nhiễm trùng huyết: Số mắc cao, sau thể hạch. Bệnh nhân sốt cao 40-410C,rét run đau đầu dữ dội, tiêu chảy và nôn mửa nhiều lần. Bệnh nhân hốt hoảng,vật vã, kích động, nói sảng, thở nhanh nông…

- Dịch hạch thể màng não: Ít gặp, thường xuất hiện đi sau thể hạch, thể nhiễmtrùng huyết.

Trước năm 1980 số mắc bệnh của Việt Nam là cao nhất thế giới. Tuy nhiên chotới nay virus chỉ còn cư trú trên chuột tại tỉnh Lâm Đồng và khu vực TâyNguyên.

Chuột cống, chuột nhắt, chuột đồng là đối tượng chính lưu giữ mầm bệnh.

Điều quan trọng mà người dân có thể làm để phòng chống dịch hạch:

- Vệ sinh môt trường, cải thiện nhà cửa, kho bãi nơi làm việc.

- Cất giữ lương thực cho người, gia súc kín đáo, tránh để chuột có nguồn thựcphẩm để sinh sôi.

- Diệt chuột, bọ chét.(đặt bẫy, phun thuốc, nuôi mèo, rắn, chim để bắt chuộtvà các biện pháp khác…tùy bạn sáng tạo)

- Khám và thông báo ngay cho cơ quan y tế khi có biểu hiện bệnh.

Hiện nay tại Việt Nam không chủ trương chích ngừa dịch hạch vì hiệu quả phòngbệnh thấp.

Để điều trị, hãy đến cơ sở y tế để điều trị trong thời gian sớm nhất. Bệnhhoàn toàn có thể chữa trị được nếu được phát hiện sớm.

Một điều lưu ý là khi đang có dịch xảy ra không cần chú trọng diệt chuột mà ưutiên hàng đầu là diệt bọ chét.

(Trích từ bài giảng của bác sĩ Lê Nhi, Viện Pasteur TP.HCM)

NẠP THIẾP KÝ II

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...