Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Nạp Thiếp Ký 2

Chương 18



"Lợi hại! Thật sự là rất lợi hại! Ta thật có chút bội phục Dương đại nhân đâythật bình tĩnh, tỉnh táo. Mấy ngày nay, Dương đại nhân đã có sự an bài trọngđại như vậy mà vẫn tỉnh bơ như không, bọn hạ quan vẫn không phát hiện ra .Thật sự là rất lợi hại! "

Dương Thu Trì lạnh lùng nói: “Lại nói đến Diệp Quân Cường vốn đã chống cự anhhùng. Con gái ông ta đã tận mắt nhìn thấy phụ thân giết chết mấy tên giặc Oatại tường thành. Phu nhân hắn đã chứng minh lúc hắn mang con gái trở về cũnglà lúc giặc Oa đào tẩu. Hắn bị trúng tên, thân đầy vết máu. Ta vẫn tin tưởngtiểu hài tử không biết nói dối. Cho nên khi vừa đến Định Hải, ta đã phái ngườiđi thâm nhập điều tra, trà trộn vào quân sĩ phòng ngự thành lâu. Sau khi trara thì Diệp Quân Cường đích thực là chiến đấu anh dũng, đánh gục vài tên giặcOa. Đợi khi giặc Oa rút lui, tiểu hài nhi lộ diện mới bế bé về nhà xem tìnhhuống thế nào. Không hề có chuyện tham sống sợ chết mà sợ chết ở đây. "

"Thế còn việc hắn sợ tội tự sát thì sao chứ?” Tôn Hiệp Thủ nói.

"Hắn không phải tự sát, mà là do ngươi giết! "Dương Thu Trì nói. Đêm hôm đó,ta đã cẩn thận kiểm tra gian phòng để thi thể của Diệp trấn phủ, phát hiện ravết máu trên mặt đất đích thật có chút kỳ quái".

"Vết máu là vết máu thôi chứ có gì là kỳ quái chứ! " Hoàng Khắc Trữ lạnh lùngnói.

"Vết máu là từ hai hướng vẩy ra! Dương Thu Trì dùng tay ra dấu, hai phươnghướng khác thường đó là một lệch vền trước, một lệch về sau. Theo như lời kểcủa phu nhân Diệp Quân Cường thì lúc ấy trên cổ phu quân của nàng ta có vếtthương rất sâu. Như vậy là vết thương rất nặng, đủ để toi mạng ngay tại chỗrồi. Căn bản không có khả năng hình thành thêm vết thương thứ hai nữa. Mạchmáu phía sau gáy bị chắt đứt, nên theo bình thường máu sẽ phun ra như dòngsuối. Mà đao kiếm chém một lần đã có thể hình thành vết máu bắn ra tung tóe.Nhưng trên mặt đất, máu lại hình thành từ hai hướng. Điều này nói rằng DiệpQuân Cường không phải tự sát, mà là bị người khác dùng kiếm trước sau chémtrúng vào gáy. Bởi vì dùng lúc dùng lực và tư thế cơ thể ở vị trí bất đồng nênmới có thể tạo nên vết máu bắn tung tóe không bình thường này. "

Hoàng Khắc Trữ vỗ tay nói: “Tuyệt lắm! Đúng thật là rất tuyệt! Thật không thểtưởng tượng được Dương đại nhân là một tay cao thủ như vậy! Không sai! DiệpQuân Cường đích thật là do ta phái người giết chết. Bởi vì hắn đã biết chuyệnta cùng Tôn Hiệp Thủ cấu kết với giặc Oa. Hắn lại không chịu cùng chúng ta kếthội, cho nên chúng ta đành phải giết hắn thôi. Hiện tại Dương đại nhân cũng đãbiết nội tình sự việc, cho nên cũng đành phải thỉnh ngươi đến diện kiến hắnthôi! "

Dương Thu Trì cười cười nói: “GIết ta a, rồi các ngươi sẽ giải thích làm sao?”

"Dễ xử lý thôi, nói là bị giặc Oa giết chết".

"Xem ra tình hình hiện tại thì ta đã rơi vào hang hổ rồi a?”

Hoàng Khắc Trữ lạnh lùng nói: “Đúng vậy Dương đại nhân, ngươi thông minh thếmà sao giờ lại trở nên hồ đồ rồi. Ngươi đều đã biết chúng ta cùng giặc Oa cócâu kết rồi, sao lại khinh suất như thế này, không bí mật bắt giữ chúng ta.Ngược lại còn triệu tập tướng lãnh Định Hải đến mừng chiến công. Chẳng lẽDương đại nhân không biết mấy huynh đệ đang ngồi đây không người nào mà khôngtìm được miếng ngon trong chuyện này. Đại nhân đã không muốn cho chúng ta sốngthì chỉ còn cách để đại nhân chết mà thôi! "

Giữa sân các quan quân hầu như đều đứng lên, tay cầm chuôi đao, hung tợn nhìnchằm chằm Dương Thu Trì.

Bàn bên cạnh có Tống Vân Nhi, Thạch Thu Giản, hộ vệ Hạ Bình rút kiếm ra nhưđồng loạt xông lên. Dương Thu Trì được bảo vệ bên trong. Cùng lúc đó, HoàngKhắc Trữ và hơn mười vệ binh đã xông lên hộ phong bên trước.

Hoàng Khắc Trữ cười hô hố: “Dương Thu Trì, ngươi chỉ bằng ấy người mà muốn đốiphó với thiên binh vạn mã của ta sao? Khuyên ngươi nên tự sát là hơn. "

Dương Thu Trì cũng cười ha hả, vung tay đáp lại: “Các người đâu bắt hết chota, giết chết bất luận tội! "

Theo sau một tiếng ra lệnh, ngay lập tức năm trăm trọng giáp kỵ binh từ bốnphương tám hướng trong nha môn ùn ùn tiến ra, mấy trăm tên quan bị vây bêntrong. Đối mặt với những trọng giáp kỵ binh này, quan quân nha môn cũng đãchoáng váng, hoa mắt rồi. Bọn họ không có áo giáp, căn bản không có biện phápnào kháng cự lại.

Hoàng Khắc Trữ nhất thời biến sắc, nhìn xong rồi liếc sang Tôn Trí Cao. TônTrí Cao từ trong lòng ngực lấy ra một thứ giống như là hỏa tiễn, giơ lên caorồi phóng thẳng lên trời, bùng nổ rồi phát sáng.

Dương Thu Trì nhìn hắn cũng không có hành động ngăn lại. Đợi sau khi hỏa tiễnphóng đi rồi mới cười nói: “Sao các ngươi vội vàng vậy?”

"Hừ, họ Dương kia, ngươi cho rằng chỉ bằng năm trăm kỵ binh kia là có thể bắtta phục tùng được sao?Nói cho ngươi biết, chúng ta đã có phòng bị, đại quânbảo vệ đã ở sau thành Định Hải. Quân tiên phong cũng đã bí mật vào trongthành, đề phòng các ngươi có hành động! "

"Vậy a?” Dương Thu Trì mỉm cười: “Vậy sao còn chưa động thủ đi. Không cần quantâm, ta đang đợi đây! "

Hoàng Khắc Trữ lắng tai nghe một hồi, nhưng vẫn không có động tĩnh gì, đổi lạilà những tiếng hô giết giết, làm cho hắn không khỏi lắp bắp, kinh hãi.

Dương Thu Trì nói: “Không cần chờ nữa rồi, đại đội hộ vệ của các ngươi sẽkhông đến đâu. Bởi vì ta đã phái thủ hạ điều binh phù tiến hành bố trí canhphòng. Phía sau quân đội Thái Châu phủ cũng đã đến Định Hải này. Quân đội củangươi ta cũng đã dùng binh phù của Hoàng thượng ban thưởng tiếp quản toàn bộ,ai kháng cự, giết ngay tại chỗ. Quân đội của ngươi chẳng những không kháng cự,mà còn câu kết với giặc Oa. Ta đã hạ lệnh triệu tập toàn bộ đến Thái Châu. TạiKim Hoa phủ, dưới sự hỗ trợ của quân đội, tiến hành chỉnh biên tra xét. Tất cảnhững việc này đều là Cẩm y vệ bí mật tiến hành, chỉ có đều tin tức phong tỏarất nghiêm ngặt, các ngươi không biết mà thôi. Cho nên đến giờ phút này, trongthành cũng không có đội quân nào. Ta cũng biết được tin về đội quân tiên phongsẽ vào thành trước nên đã phái quân tước hết vũ khí của họ rồi. Hoàng tướngquân, Tôn tướng quân, còn nội tình gì nữa không, sao không chịu lộ diện hếtđi?”

"Ta không tin! " Hoàng Khắc Trữ hét lớn, xoay người hướng xuống đài nói: “Cáchuynh đệ, trái phải gì cũng đều chết, theo chân bọn họ liều mạng! "

Phe cánh bọn chúng rút đao ra gầm rú nhằm hướng bàn Dương Thu Trì tiến tới bắthắn. Phía trước bàn cùng hai bên bố trí quân thiết giáp, thương giáo trongtay, cùng nhau tiến thủ. Nhất thời tên bay như châu chấu, đại bộ phận bọn bèphái này đều bị tên rơi ngay trước mặt. Một số ít nhảy vọt đến trước bàn, bịgiáo thương của thiết giáp binh đâm chết ngay tại chỗ. Còn lại bộ phận tướnglãnh đều tự nhận là chưa làm qua nhiều chuyện xấu lắm, đoán chừng sẽ không bịphán tội tử, bèn quỳ xuống xin đầu hàng.

Cùng lúc đó, Hoàng Khắc Trữ và Tôn Trí Cao rút kiếm ra, mười mấy tên hộ vệcũng quây về phía Dương Thu Trì, muốn bắt hắn làm con tin. Nhưng bọn Dương ThuTrì đã sớm có phòng bị trong chuyện này. Dưới đài, tên của quân thiết kỵ baynhư trút xuống, quân hộ vệ ngã xuống thành từng dải lớn.

Tôn Trí Cao trúng hai mũi tên, cũng may là có mấy người bạn đồng môn với hắnliều mạng xông tới. Nhưng nghênh đón bọn chúng chính là Tống Vân Nhi cùng mườicao thủ Cẩm y vệ . Mặc dù Tôn Trí Cao võ công cao cường, nhưng chủ yếu sởtrường là cưỡi ngựa bắn tên. Còn đối với loại đọ sức quyết liệt như vầy, bìnhthường đối với cao thủ Cẩm y vệ đã khó khăn, huống hồ chi người đối diện hắnlà Tống Vân Nhi. Chỉ thấy Tống Vân Nhi xoẹt xoẹt vài kiếm, hai tay hai châncủa hắn đã trúng kiếm, té trên mặt đất không thể động đậy được.

Lúc này, trên đài, ngoại trừ tri huyện Định Hải là Cao Dương ở bên ngoài đãtrốn vào một góc, đang phát run lên thì Hoàng Khắc Trữ cùng đồng bọn của hắnđều bị tên bắn trúng hoặc bị Cẩm y vệ giết chết. Tôn Trí Cao bị trọng thươngngã xuống đất. Hoàng Khắc Trữ thở dài một tiếng, cầm kiếm lên đưa vào cổ địnhtự sát, lập tức bị Tống Vân Nhi phóng cây lao trúng vào cổ tay. Trường kiếmrơi xuống đất, Cẩm y vệ lao tới, dí hắn nằm xuống đất trói lại rồi lôi dậy.

Trong trận chiến này do được chuẩn bị chu đáo, Dương Thu Trì không bị thươngngười nào cả. Đem toàn bộ những đồng bọn của Hoàng Khắc Trữ đã cấu kết vớigiặc Oa ra giết chết tại chỗ.

Kế tiếp Dương Thu Trì để cho Kim sư gia viết một bảng tấu chương dâng lên Minhthành tổ, kể lại sự tình đã trải qua. Đối với Hoàng Khắc Trữ và Tôn Trí Caosau khi thẩm vấn, hai người bọn họ cũng đã công nhận việc cấu kết với giặc Oalà có thật, phái Cẩm y vệ dẫn Hoàng Khắc Trữ và Tôn Trí Cao áp giải về kinhthành chờ xét xử. Sau đó, Minh thành tổ cũng hạ lệnh lăng trì xử tử hai ngườibọn họ và đồng đảng.

Dương Thu Trì phái quân đội Thái Châu phủ phụ trách bảo vệ Định Hải. Do quânchủ lực giặc Oa trong vùng này đã bị Dương Thu Trì dùng kế đánh bại hoàn toàn,nên hiểm họa từ bên trong hơn mười năm nay cơ bản đã được giải trừ.

Chập tối hôm đó, sau khi Dương Thu Trì thị sát quân tình trở về, Tống Vân Nhivội vàng đi vào trong phòng, mở một tờ giấy nhỏ ra, đưa cho hắn nói: “Ca, Cẩmy vệ dùng bồ câu đưa thư! Có tin tức về tỷ của muội rồi! "

Dương Thu Trì vừa mừng, vừa sợ, run rẩy đưa tay đón lấy tờ giấy, chỉ thấy mặttrên giấy có viết: “Tại thành đô phủ Tứ Xuyên, Cẩm y vệ đã thấy nhất phẩm phunhân Liễu thị đang trên đường từ hướng tây đến động. . . "

Đóa cam!

Trèo lên chùa!

Hẹn ước kiếp sau!

Lòng Dương Thu Trì vừa chua xót khổ sở nhưng cũng lấy làm vui mừng, liên tụclấy tay đấm vào đầu mình. Liễu Nhược Băng chắc chắn là mang đứa con đến ngôichùa. . . . , nhớ lại lời ước định kiếp này, kiếp sau của bọn họ!

"Đi! Lập tức xuất phát! "

"Đi a? Nhưng mà đi đâu?”

"Đóa Cam, chùa Cách Nhĩ Đăng!"

NẠP THIẾP KÝ II

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...