Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Mẹ!Người Đàn Hồi Xuân Dâm Loạn!

Chương 3 : Cái Ghen Đầu Tiên Của Hưng



CHƯƠNG 2 – CÁI GHEN ĐẦU TIÊN CỦA HƯNG

Buổi chiều hôm đó, phòng gym đông hơn thường lệ. Có lẽ do trời mát, người ta rủ nhau đi tập. Hưng vừa bước vào đã thấy Mai đang đứng ở khu máy chạy bộ, cột tóc cao, mặc bộ đồ tập ôm sát màu hồng nhạt. Cái áo làm nổi bật dáng múp máp quyến rũ của bà, bờ vai tròn, vòng eo săn chắc, hai bờ mông tròn trịa săn trắc múp máp đang chổng lên hiện rõ cái khe sâu chạy dài,càng làm rõ nét rảnh của hai mép bướm múp rụp và đôi chân mạnh mẽ mà vẫn mềm mại theo từng bước chạy.

Hưng cứng đơ ra ,cái của quý cũng đang cứng lên chà sát vào quần cảm thấy đau nhói,…

Nhưng điều làm Hưng đau đớn lại không phải điều đó.

…mà là hai thằng thanh niên trẻ đang đứng nói chuyện với bà.

Một thằng tóc húi cua, thân hình lực lưỡng. Thằng còn lại trắng trẻo, đeo khuyên tai, mặt non choẹt nhưng hay cười tươi, kiểu trai trẻ thích mấy chị đẹp hồi xuân.

Hưng thấy rõ cái ánh nhìn của bọn nó: nhìn Mai như thể bà muốn ăn tươi nuốt sống, ánh mắt nhìn chằm chằm vào ngực vào mông vào những đường khe rãnh đang lồ lộ rõ rệt của Mai, vừa nhìn vừa bỏ tay vào túi quần ,rồi chép miệng,không nói cũng biết Dương vật hai đứa nó đang cương cứng dùng tay xoa vuốt trong túi quần, nhìn mai nở nụ cười xinh đẹp,khuôn mặt có chút dâm,ham muốn, nhìn mai lúc này như thể vừa mới 35 chứ không phải 52 tuổi – đẹp, gợi cảm, và đầy sức sống.

Mai thì vẫn cười. Nụ cười quen thuộc khiến ai cũng ấm lòng. Bà vừa cười vừa xoa xoa tóc cái thằng đeo khuyên tai, chắc nó nói chuyện gì đó buồn cười. Cử chỉ thân thiện… nhưng nhìn vô thì người ngoài dễ hiểu lầm.

Hưng đứng xa, lòng đột nhiên tức tức – cái cảm giác lạ lắm, nóng ran trong ngực.

Ghen.

Anh biết mình đang ghen.

Nhưng Hưng không nói ra được. Bởi họ đâu phải người yêu? Bởi anh chỉ yêu thầm? Bởi Mai là đàn bà từng trải, biết rõ đàn ông nghĩ gì, và biết rõ sức hút của mình.

Hưng đi ngang, cố tỏ ra bình thường, nhưng giọng lại cứng hơn mọi ngày:

“Chị Mai… đông người ri. Chị tập được không?”

Mai quay lại, nụ cười vẫn mềm:

“Được chứ. À đây, mấy em mới tập, chị hướng dẫn chút.”

Thằng đeo khuyên tai nhìn Hưng, nở nụ cười hơi đểu:

“Anh tập lâu chưa? Em thấy anh nhìn chị Mai hoài nha.”

Hưng nghiến răng. “Chị Mai” trong miệng nó nghe thân quá.

Mai đập nhẹ vai nó:

“Ê, nói bậy. Anh Hưng tập lâu rồi, đàn anh đó.”

Nhưng câu đó càng làm Hưng khó chịu. “Đàn anh” nghe như bà đang… dỗ nó.

Hai thằng kia rời đi, nhưng thỉnh thoảng vẫn liếc lại. Còn Hưng thì im lặng, cầm tạ mà lòng nóng như lửa. Mỗi khi Mai cúi xuống buộc dây giày, hay xoay người, anh lại thấy những ánh mắt trai trẻ khác nhìn bà không rời.

Họ nhìn giống như anh nhìn.

Và điều đó làm anh sợ.

Sau một hồi tập, Hưng đến gần Mai, nói nhỏ, hơi gắt:

“Chị cười với tụi nó chi dữ vậy. Con trai trẻ nó hiểu lầm đó.”

Mai nhìn anh, hơi nhướn mày:

“Ủa? Chị cười thì có sao? Em khó chịu hả?”

Hưng không trả lời ngay. Anh hít sâu, nhưng cái ghen trong lòng lại trào lên:

“Em… thấy hơi khó chịu thiệt.”

Mai đứng im vài giây. Bà nhìn anh bằng ánh mắt lạ – mềm, nhưng sâu, như đang cố đoán điều gì đó.

Rồi bà nghiêng đầu, mỉm cười nhẹ, nụ cười lần này không giống nụ cười dành cho người khác:

“Hưng… em ghen hả?”

Tim anh giật mạnh.

Ghen. Từ đó rơi vào tai anh như muốn đốt cháy cả ngực.

Anh quay mặt đi:

“Không. Em chỉ… lo cho chị thôi.”

Mai bật cười khẽ, bước lại gần anh hơn một chút. Mùi hương cơ thể sạch sẽ, thơm dịu sau buổi tập khiến anh bối rối.

“Em lo cho chị… hay em lo mất chị?”

Câu nói đó đánh thẳng vào tim Hưng.

Anh không biết trả lời sao.

Anh cũng không biết Mai nói đùa hay nói thật.

Nhưng ánh mắt bà – ấm, trầm, quyến rũ – như nhìn thấu hết mọi bí mật anh giấu trong lòng.

Và lần đầu tiên, Hưng cảm nhận rõ:

Có lẽ… Mai biết anh yêu mình.

Và bà không né tránh.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...