Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Mẹ Yêu Đừng Chạy

Chương 44 : Mẹ Ghen Với Ngọc Yến?



Chương 41: Mẹ Ghen Với Ngọc Yến?

Dọn dẹp xong chiến trường hỗn loạn, tôi và mẹ ôm nhau ngủ.

Vẻ mặt mẹ vẫn còn chút quyến rũ, giọng điệu lại có chút buồn bã: “Thế Phong, con… có thấy…”

“Thấy gì ạ?” Tôi ôm lấy thân thể mẹ, lòng bình tĩnh.

“Có thấy… mẹ rất..” Mẹ do dự một lát, tiếp tục nói: “Rất… cái đó..”

“Rất sao ạ?” Tôi có chút hiểu ý mẹ, sau khi phóng túng, lúc nào cũng cần phải suy ngẫm.

Mẹ vẻ mặt rối rắm, xấu hổ khi đối mặt với con người thật của mình, nhưng cuối cùng vẫn lí nhí nói: “Rất dâm đãng…”

Người ta nói âm đạo thông đến tâm hồn người phụ nữ, bây giờ xem ra, hiệu quả của hậu môn cũng không tệ. Mẹ không còn trốn tránh nữa, mà bắt đầu chủ động mở lòng với tôi.

Tôi ôm vai mẹ, khẽ cười: “Không có đâu ạ, đều là lỗi của con mà.”

Tôi không chút do dự nhận hết lỗi về mình, không muốn để cảm giác tội lỗi trong lòng mẹ quá nặng nề. Thấy vẻ mặt mẹ có chút thả lỏng, tôi tiếp tục nói: “Hơn nữa, dâm đãng một chút cũng có gì không tốt đâu, mẹ biết mà, con chỉ thích mẹ dâm đãng một chút.”

Mẹ chắc là nhớ lại những lời nói bẩn thỉu trước đó, ánh mắt trách móc mang theo vẻ quyến rũ còn sót lại: “Cũng không biết sao con lại biến thái như vậy, chỉ muốn chà đạp mẹ.”

“Đúng đúng đúng, đều tại con…” Lòng tôi thầm vui, lại gần tai mẹ, khẽ nói: “Mẹ, mẹ nói thật đi, có phải mẹ cũng thích con chà đạp mẹ không.”

Mẹ khẽ mím môi, nhìn tôi với ánh mắt kỳ lạ, không chịu nói.

“Mẹ không nói là con coi như mẹ ngầm đồng ý rồi nhé.” Tôi cười nói.

“Im đi” Mẹ thẹn quá hóa giận.

“Nếu mẹ cũng thích, lần sau chúng ta tiếp tục nhé?” Nếm được vị ngọt, tôi sao có thể chỉ dừng lại ở đây.

Nghe lời tôi nói, mẹ im lặng, vẻ mặt dần trở nên bình tĩnh, nói một cách không gợn sóng: “Đã nói là chỉ lần này, không có lần sau.”

“Mẹ, mẹ có thích con không?” Tôi đột nhiên nghiêm túc hỏi.

Mẹ dừng lại một chút, cố làm ra vẻ bình thường nói: “Con là con trai của mẹ, không thích con thì thích ai?”

“Mẹ biết mà, con nói là thích giữa nam và nữ.” Tôi muốn nhân cơ hội hiếm có này để thăm dò xem trong lòng mẹ rốt cuộc nghĩ thế nào.

“Không có.” Mẹ cố làm ra vẻ bình tĩnh, không nhìn ra được chút biểu cảm nào.

Tôi nhìn thẳng vào đôi mắt như nước mùa thu của mẹ, giọng điệu vô cùng nghiêm túc: “Mẹ, mẹ nói thật đi, thật sự một chút cũng không có sao?”

Mắt mẹ run lên một cái, tránh ánh mắt nhìn thẳng của tôi, lúc này mới trả lời: “Một chút cũng không có.”

Tôi im lặng một lát, tự giễu: “Hờ, vậy sao… Cho nên… chỉ đơn thuần là tình mẹ, phải không?”

“Đừng nói nữa.” Giọng mẹ có chút mệt mỏi.

“Con muốn nói.” Tôi bướng bỉnh nói: “Mẹ, con biết, mẹ bắt con vào ký túc xá, là muốn chúng ta giữ khoảng cách, mẹ không cho con chủ động đụng vào mẹ, là không muốn chúng ta tiến xa hơn. Mẹ lúc nào cũng muốn đẩy con ra, phải không?”

Mẹ im lặng một lát, quay đầu lại yếu ớt nhìn tôi, mệt mỏi nói: “Nếu không thì sao? Con còn muốn mẹ thế nào nữa? Con muốn gì mẹ đều cho con rồi, con còn có gì không thỏa mãn?”

“Con còn muốn như hôm nay.”

“Đã nói là lần cuối cùng, không phải sao?”

“Nhưng, mẹ cũng rất sướng mà…”

“Chính là vì..” Nói đến một nửa, mẹ đột nhiên dừng lại, im bặt.

Chính là vì… vì cái gì chứ? Chính là vì mẹ cũng rất sướng? Tôi cẩn thận nhấm nháp lời nói của mẹ, chính là vì mẹ cũng rất sướng, cho nên mới không muốn có lần sau? Nhưng, tại sao chứ? Nhìn tia gợn sóng lóe lên trong mắt mẹ, tôi đột nhiên hiểu ra, mẹ đang lo lắng, lo lắng mình không nhịn được, lo lắng mình lại một lần nữa như lần say rượu trước đó, để tôi đâm vào lồn nhỏ của mẹ…

Nghĩ đến đây tôi đột nhiên tâm trạng rất tốt, chẳng phải là không cho tôi chủ động sao, chỉ cần mẹ động lòng, còn sợ mẹ không chủ động?

Thế là tôi cười nói: “Được, lần cuối cùng thì lần cuối cùng đi, ít nhất tối nay cũng đủ để con hồi vị rồi. Nhưng mà, mẹ đừng hòng đẩy con ra.”

Mẹ vẻ mặt phức tạp, không nói gì.

Tôi “chụt” một tiếng hôn lên đôi môi mềm mại của mẹ, tiếp tục nói: “Mẹ, con là con trai của mẹ, mẹ không bỏ được con đâu.”

Nói xong, tay tôi lại một lần nữa leo lên cặp vú to của mẹ, xoa nắn thịt vú béo mập, tôi tiếp tục:

“Chỉ là tiếc, sau này không thể chủ động đụng vào mẹ nữa rồi.”

Mẹ thở dài, rồi yếu ớt nói: “Biết là tốt rồi.”

Tôi không nói gì, hai tay quyến luyến chơi đùa thân thể mẹ, từ vú to sờ đến lồn nhỏ, hai tay tùy ý vuốt ve trên cơ thể mẹ, đi lại trên từng tấc da thịt.

Cứ thế vuốt ve trên làn da trắng nõn mịn màng của mẹ một lúc, khi cảm nhận được lồn đẹp của mẹ lại một lần nữa trào ra dâm dịch, tôi ghé vào tai mẹ nói: “Mẹ, lúc trước con làm đít mẹ, mỗi một câu con nói, đều là lời thật lòng.”

Nói xong, tôi để lại người mẹ với ánh mắt dần mơ màng, đứng dậy xuống giường, nói: “Ngủ ngon, con đi ngủ đây.”

Rồi không quay đầu lại mà về phòng mình.

Nếu mẹ đã muốn giữ khoảng cách, tôi cũng không thể một mực ép buộc, để lại chút không gian có lẽ hiệu quả sẽ tốt hơn. Trước khi đi khơi dậy dục vọng của mẹ và nói những lời đó, tự nhiên cũng là một chút thủ đoạn nhỏ để mẹ có thể nhớ đến tôi.

Cách một tuần, lại một lần nữa về phòng mình, cảm giác thật hoài niệm. Nằm xuống giường, trong đầu đoán phản ứng của mẹ, mãi không ngủ được. Thế là tôi lấy điện thoại ra, bắt đầu nói chuyện với Ngọc Yến.

“Yến, ngủ chưa?” Tôi và em ấy nói chuyện thường là tôi chủ động tìm em ấy, đây có lẽ là sự dè dặt của con gái?

“Chưa nữa. (icon mắt gấu trúc)”

“Có nhớ anh không?”

“Không có. (icon hừ)”

“Cho em một cơ hội sắp xếp lại lời nói.”

“NO?”

“Thôi được rồi, anh nhớ em.” Không đợi Ngọc Yến trả lời, tôi tiếp tục nhắn tin: “Mai có ra ngoài được không?”

“OK?” Ngọc Yến bắt đầu đùa.

“Nói chuyện tử tế đi.”

“Chắc là được ạ.”

“Vậy tiểu thư xinh đẹp, có thể vinh hạnh mời em xem một bộ phim không?”

Nói ra trừ lần xác định quan hệ đó, gần như chưa từng hẹn hò với Ngọc Yến. Một là do Ngọc Yến thi giữa kỳ không tốt lắm, gia đình quản nghiêm hơn; hai là vì tôi chủ yếu tập trung vào mẹ, không có nhiều tâm trí để gạ gẫm Ngọc Yến. Bây giờ thì, dùng Ngọc Yến để thử thái độ của mẹ cũng là một phương án không tồi.

“Phim gì ạ?”

“《Những Kẻ Mộng Mơ》, xem chưa?”

《Những Kẻ Mộng Mơ》 không phải là phim mới ra rạp, đã chiếu nhiều năm rồi, là một bộ phim tình cảm loạn luân do Bernardo Bertolucci đạo diễn, một bộ phim khiêu dâm rất kinh điển. Cốt truyện đại khái là một cặp chị em song sinh và một người đàn ông trở thành bạn tốt, người đàn ông chuyển đến nhà chị em ở, sau khi chị gái và người đàn ông xảy ra quan hệ, người đàn ông lại phát hiện chị gái và em trai có mối quan hệ loạn luân. Tất nhiên, bộ phim còn khám phá nhiều thứ khác, phong trào sinh viên Pháp, xã hội và con người các thứ, nhưng những thứ này tôi không quan tâm lắm.

“Chưa nghe qua à…”

Chưa nghe qua là tốt rồi, vậy sẽ không vạch trần được ý đồ nhỏ của tôi. Loạn luân giữa chị em song sinh, và loạn luân giữa chị em song sinh, cũng chỉ khác nhau một chữ thôi, haha… “Chưa xem là được rồi, anh cũng chưa xem, bạn giới thiệu. Vậy mai trưa chúng ta cùng nhau ăn cơm trước nhé?”

Tôi tất nhiên là đã xem rồi.

“(icon gật đầu)”

Hẹn xong, lại nói chuyện phiếm với Ngọc Yến một lúc lâu, rồi mới cuối cùng đi ngủ.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra.

Tỉnh dậy đã là chín giờ, mẹ tập thể dục xong, lúc này đang mặc đồ ở nhà ngồi trước máy tính “lạch cạch” gõ luận văn của mình. Nghe thấy tiếng tôi mở cửa, mẹ đặt bàn phím xuống, đi ra khỏi phòng, hỏi: “Trưa muốn ăn gì, mẹ đi mua đồ ăn.”

“Cái đó, mẹ, Ngọc Yến hẹn con ra ngoài chơi, trưa con không ăn ở nhà đâu.” Nói xong, tôi không động thanh sắc quan sát vẻ mặt của mẹ.

“Hửm? Ồ” Sắc mặt mẹ lập tức trở nên có chút không tự nhiên, dừng lại một giây rồi mới nói: “Khi nào về?”

“Chưa chắc ạ, xem tình hình thế nào đã.”

Nụ cười của mẹ có chút gượng gạo: “Được, đi đi.”

Xem ra mẹ vẫn có chút không vui, nhưng tôi không chắc có phải là vì ghen không, thế là hỏi:

“Mẹ, mẹ không bận tâm con và Ngọc Yến yêu đương chứ ạ? Mẹ không thích con có thể không đi.”

Tôi chắc chắn mẹ sẽ không để tôi không đi, dù sao, lấy danh nghĩa gì chứ? Con trai của mình có thể yêu đương bình thường, nói không chừng sẽ không còn quấn lấy mình nữa. Nếu ngăn cản tôi, chẳng phải là biến tướng khuyến khích tôi quấn lấy cô ấy?

Nụ cười của mẹ càng trông gượng gạo, có chút nói không thật lòng: “Mẹ bận tâm gì chứ… đi đi, chơi vui vẻ.” Nói xong, liền lại quay về ngồi trước máy tính trong phòng sách.

Nếu mẹ đối với tôi một chút cảm giác nam nữ cũng không có, lúc này đáng lẽ phải thở phào nhẹ nhõm, hết lời khen ngợi Ngọc Yến, khuyến khích tôi và Ngọc Yến đối xử tốt với nhau, chứ không phải là phản ứng như bây giờ. Xem ra mẹ cuối cùng vẫn có chút ghen, tôi không khỏi rất vui mừng.

Nhìn mẹ ngồi trước máy tính kéo chuột lung tung, lòng tôi thầm cười. Tắm rửa xong, hẹn giờ và địa điểm với Ngọc Yến, liền ra khỏi nhà.

Vẫn là quảng trường Viễn Đạt lần trước. Lúc tôi đến Ngọc Yến vẫn chưa đến. Đợi ở nhà hàng một lúc, rất nhanh bóng dáng Ngọc Yến liền xuất hiện, chỉ là cùng lúc xuất hiện, còn có bóng dáng của Châu Linh.

Ngọc Yến và Châu Linh mặc cùng quần short bò và áo phông, hai đôi chân dài trắng nõn chói mắt, trẻ trung xinh đẹp. Vẻ ngoài vốn đã xinh đẹp dưới sự tăng thêm của cặp song sinh càng thêm vài phần rạng rỡ, như một lỗ đen hút lấy ánh mắt của mọi người xung quanh.

Lúc hai người đi đến bên cạnh tôi ngồi xuống, ánh mắt của mọi người đồng thời chuyển về phía tôi, trong ánh mắt đầy vẻ ngưỡng mộ và thù hận.

Nhưng tôi lại không vui vẻ như người qua đường tưởng tượng. Hôm nay hẹn Ngọc Yến ra ngoài, là định nối lại tình xưa, bây giờ thêm một cái bóng đèn, sao còn vui vẻ được nữa. Nhưng trong lòng thì chửi thầm, trên mặt vẫn phải cười tươi rói:

“Yến, sao chị em đến cùng cũng không nói một tiếng.”

Ngọc Yến chỉ nhún vai, Châu Linh đã mở lời trước: “Sao thế, không chào đón tôi à?”

“Sao lại thế được, chỉ là không nghĩ chị sẽ đến đây.”

Châu Linh chớp mắt: “Chị tưởng em muốn làm bóng đèn à, trời nóng thế này.”

“Vậy chị định đi đâu?” Tôi nói giọng mỉa mai.

Ngọc Yến bất đắc dĩ nói: “Ba em nghe nói em ra ngoài chơi với anh, nhất định bắt chị em đi cùng.”

Đây… Bố vợ đại nhân không yên tâm về tôi à? Phải nói là, đàn ông vẫn hiểu đàn ông nhất.

Thôi được, tôi cười gượng: “Bố vợ đại nhân suy nghĩ chu toàn.”

Hai chị em phì cười, trăm hoa đua nở. Phải nói là, tôi có chút ngây người, chủ yếu là sức mạnh của cặp song sinh tuyệt đối không phải là 1+1=2 đơn giản như vậy.

“Ai là bố vợ của anh, đừng nói bậy.” Ngọc Yến đấm tôi một cái.

“Anh Thế Phong, mọi hành động của anh, về nhà em sẽ bẩm báo lại cho bố vợ đại nhân của anh, mời anh chú ý lời nói nhé.” Châu Linh cười tủm tỉm nói đùa.

Tôi nhớ lại sở thích quái đản của Châu Linh, thật sự không dám chắc em ấy có thật sự đang đùa không, ho khan hai tiếng:

“Gọi món, gọi món.”

Cười đùa gọi món xong, Ngọc Yến hỏi: “Vé xem phim đặt chưa ạ?”

“Khụ khụ” Tôi lại xấu hổ: “Cái đó, đặt thì đặt rồi, nhưng mà đặt rạp phim tư nhân…”

Còn tại sao lại đặt rạp phim tư nhân, có thể nói là ý đồ rõ như ban ngày rồi. Ngọc Yến lập tức đỏ mặt, mặc dù chúng tôi thường xuyên nói chuyện dâm đãng trên Zalo, thậm chí còn gửi cho nhau nhiều video nhỏ và ảnh, nhưng kinh nghiệm thực tế của em ấy cũng chỉ có hai lần đó thôi, huống chi bây giờ còn đang ở trước mặt chị gái.

Châu Linh thì cong môi, hứng thú nhìn qua lại hai chúng tôi cười nói: “Ồ? Xem ra bố vợ đại nhân quả nhiên suy nghĩ chu toàn, lần này cử tôi đến là đúng rồi.”

Ngọc Yến véo vào cánh tay Châu Linh: “Chị chết đi, về nhà không được nói lung tung.”

Châu Linh cười duyên né trái né phải, miệng còn trêu chọc: “Sao thế, chỉ cho hai người làm bậy, không cho tôi nói bậy à?”

Ngọc Yến véo không được cánh tay Châu Linh, chuyển sang tấn công đùi Châu Linh, ngón tay thon thả cọ xát trên bắp đùi trắng nõn chói mắt, nhìn mà tôi có chút ghen tị.

Màn đánh nhau của hai chị em rất nhanh dừng lại, tôi tiếc nuối thu ánh mắt về, nghiêm túc nói: “Hai người đang nói gì thế? Tôi sao nghe không hiểu? Xem 《Nửa Đêm Ở Paris》 không phải chỉ có thể xem ở rạp phim tư nhân sao? Rạp chiếu phim có chiếu đâu.”

Đúng vậy, tôi còn muốn giả vờ một chút, thật sự có chút sợ con yêu tinh nhỏ Châu Linh này lại giở trò gì ra nữa. Nhưng ngay lúc tôi tưởng phản ứng của mình rất nhanh, trong lòng đang tự khen mình, Ngọc Yến lại ngơ ngác hỏi:

“Không phải nói là tên 《Những Kẻ Mộng Mơ》 sao?”

Thôi được, hai bộ phim tuy tên có chút giống, nhưng một bộ là phim khiêu dâm kinh điển, một bộ là phim tình cảm kinh điển, rõ ràng vẫn có sự khác biệt.

Tôi còn chưa kịp cầu nguyện Châu Linh không biết 《Những Kẻ Mộng Mơ》 là một bộ phim khiêu dâm, đã cảm nhận được ánh mắt kỳ lạ của Châu Linh. Ánh mắt như vậy làm tôi rất xấu hổ, Châu Linh rõ ràng ít nhất cũng đã nghe qua bộ phim này, nếu không ánh mắt của em ấy sẽ không kỳ lạ như vậy.

Tôi dứt khoát không giả vờ nữa, dù sao Châu Linh cũng không phải không biết tôi là người thế nào. Em ấy thật sự muốn mách lẻo, tôi cũng chỉ có thể nghĩ cách để hai chị em họ tương tàn thôi.

“Ờ đúng, 《Những Kẻ Mộng Mơ》, nhớ nhầm.” Nói xong tôi nhìn về phía Châu Linh: “Chị đã xem bộ phim này chưa, xem rồi chúng ta có thể đổi bộ khác. Dù sao cũng là rạp phim tư nhân, phim tùy chọn.”

Theo ý tôi mà nói, tất nhiên là không muốn đổi, có thể cùng Ngọc Yến tận hưởng thế giới hai người tất nhiên là tốt. Nhưng mà, cùng chị em song sinh xem phim khiêu dâm, chẳng phải cũng rất sướng sao. Nhưng tôi cũng không thể cứ lôi Châu Linh cùng xem được, chỉ có thể cho một cái thang, mọi người đổi một bộ phim, rồi lãng phí một buổi chiều, ai về nhà nấy.

.

LH đọc full: telegram: Cuulongdiquan123 hoặc fb Cửu Long Di Quan (hình đại diện con chó trắng) – đã full 125 chương 60k

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...