Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Mẹ Yêu Đừng Chạy

Chương 28 : Màn phản công của mẹ



Tôi tất nhiên hiểu suy nghĩ của mẹ, lấy thử thách làm cớ, bắt tôi vào ký túc xá, từ đó làm phai nhạt mối quan hệ loạn luân giữa hai mẹ con. Mẹ thật sự rất hiểu tôi, con người tôi đúng là chỉ quan tâm đến chuyện trước mắt, lâu ngày không gặp mẹ, nói không chừng thật sự sẽ dần dần buông bỏ suy nghĩ về mẹ. Nói cho hay thì gọi là tập trung vào hiện tại, nói khó nghe thì là một thằng tồi.

Nhưng chỉ là ở ký túc xá thôi, chứ có nói là không được về nhà đâu.

“Ở ký túc xá, được ạ.” Tôi nói với giọng khô khốc, rồi tiếp tục: “Nhưng con sợ không gặp được mẹ, con không thể tập trung học được.”

Đây tất nhiên là nói phét, không gặp mẹ, đầu óc sẽ không toàn những suy nghĩ đen tối, nói không chừng tôi học còn tập trung hơn. Nhưng mẹ rõ ràng đã bị tôi dọa, vì biểu hiện của tôi từ trước đến nay đúng là học hành lẹt đẹt, nhưng từ khi mẹ đồng ý cho tôi giải tỏa, thành tích liền bắt đầu tăng vọt.

Trên khuôn mặt vốn bình tĩnh cuối cùng cũng xuất hiện một tia khó xử, mẹ nhíu mày nói: “Không phải mẹ đã hứa với con rồi sao? Con tập trung vào việc học không được à?”

Phù Tôi thở phào nhẹ nhõm trong lòng, mẹ cũng có những thứ phải bận tâm mà. Tôi cố tình cười khổ: “Mẹ, cái này cũng không phải con kiểm soát được.”

Thấy mẹ im lặng không nói, tôi tiếp tục: “Hay là thế này, mỗi ngày mẹ quay chút video và chụp ảnh cho con?”

Chụp vài tấm ảnh thì không có gì, mẹ giãn lông mày ra, gật đầu nói: “Vậy con phải học hành cho tốt.”

“Vâng, chỉ cần có thể giải tỏa một chút tình cảm, con chắc chắn sẽ không suy nghĩ lung tung.” Tôi lén lút gài một cái bẫy ở đây, thế nào mới gọi là giải tỏa chứ… “Vậy quyết định thế nhé, mai dọn đồ vào trước, thứ hai đi làm thủ tục.” Thấy mọi chuyện đã quyết, mẹ nhẹ nhàng thở phào.

Thấy vẻ mặt mẹ thả lỏng, tôi nói: “Vậy ngày kia con phải vào ký túc xá rồi, bây giờ mẹ phải thực hiện nghĩa vụ của một người bạn gái.”

Mẹ nhíu mày, vô tình liếc xuống hạ bộ của tôi: “Không phải vừa mới làm rồi sao?”

“Nhưng con… vẫn muốn.” Tôi đáng thương nói: “Hơn nữa, con sắp phải đi rồi.”

“Con đang tuổi lớn, làm nhiều quá không tốt cho sức khỏe, lần sau đi.” Mẹ sau một hồi suy đi tính lại, rõ ràng không còn dễ nói chuyện như trước nữa.

Tôi ngồi xuống bên cạnh mẹ, đưa tay ôm lấy mẹ, “Mẹ, mẹ đã hứa với con rồi mà.”

Mẹ “vụt” một cái đứng dậy, nhìn tôi lạnh lùng nói: “Trước đây là do mẹ quá nuông chiều con. Đúng, mẹ đã hứa làm… bạn gái… của con.” Nói đến “bạn gái”, mẹ thoáng có chút không tự nhiên, rồi lại tiếp tục nói lạnh lùng: “Thì sao chứ, vợ chồng với nhau còn phải nói đến chuyện đôi bên cùng tình nguyện. Bây giờ mẹ không muốn, con định thế nào?”

“Con có thể làm gì chứ, mẹ là mẹ của con, mẹ nói là một giấc mơ thì nó là một giấc mơ, mẹ muốn con vào ký túc xá thì con vào ký túc xá, bây giờ mẹ lại nói không muốn, rốt cuộc mẹ muốn con thế nào?” Tôi hung hăng trừng mắt nhìn mẹ, đợi đến khi mẹ lộ vẻ tức giận, tôi lập tức đổi mặt, đáng thương tủi thân nói: “Có phải mẹ sẽ không bao giờ đồng ý nữa không?”

Mẹ bị màn lật mặt của tôi chọc cười, vẻ tức giận ban đầu lập tức vỡ tan, nói giọng hờn dỗi: “Con cũng ghê gớm phết đấy.”

Tôi gượng gạo nói: “Cái đó, hơi tức giận, không nhịn được.”

“Con tức giận, mẹ còn chưa tức giận đây này. Có đứa con trai nào như con không?”

“Sao lại không, chuyện như thế này nhiều lắm.” Nói đến đây, tôi lại có hứng thú.

“Con cứ bịa đi.” Mẹ khinh thường, rõ ràng không tin.

“Thật đấy, có một trang web rất nhiều người chia sẻ những câu chuyện có thật như thế này.” Tôi đoán rằng để mẹ biết chúng tôi không đơn độc, có lẽ sẽ giảm bớt được một chút rào cản tâm lý? Ai biết được, cứ thử xem sao.

“Thật không?” Mẹ lộ vẻ nghi ngờ.

“Không tin con tìm cho mẹ xem.” Tôi thành thạo mở điện thoại vào mục loạn luân của một diễn đàn, trang chủ toàn là mẹ con loạn luân, đưa điện thoại cho mẹ: “Đây, mẹ xem đi.”

Mẹ cầm lấy điện thoại, một loạt tiêu đề đập vào mắt: “Đang mát xa cho mẹ thì tinh trùng lên não, địt mẹ đến khóc luôn”, “Cùng mẹ thử các tư thế khó dưới sự tấn công điên cuồng của mẹ”, “Gạ gẫm con trai đang làm bài tập, lên đỉnh hai lần”… Nhìn những tiêu đề gây sốc đó, mặt mẹ lập tức đỏ bừng. Nội dung trên đó có con trai đăng, có mẹ đăng, chuyện trong đó thật thật giả giả, ai mà nói rõ được. Nhưng mẹ không biết, cứ tưởng tất cả đều là thật, mắt chữ A mồm chữ O nhìn tôi hỏi: “Những cái này đều là thật à?”

“Tất nhiên là thật, mẹ xem trang cá nhân của họ đi, có cả quá trình có cả video, chuyện này thật ra rất phổ biến, chỉ là người ngoài không biết thôi.” Tôi tỏ vẻ không quan tâm.

Mẹ đột nhiên hoàn hồn, nhìn tôi với vẻ mặt kỳ lạ: “Có phải con xem những cái này, nên mới trở nên như vậy không?”

Trời, không thể để trang web này gánh tội thay được, tôi nghiêm nghị nói: “Tất nhiên không phải, con là vì vốn dĩ đã thích mẹ, nên mới tìm thấy trang web này. Mẹ không thể phủ nhận, trong lòng mỗi người đều có mặc cảm Oedipus.”

Tôi cũng không biết có phải ai cũng có không, nhưng tôi có, những đồng chí này cũng có, chẳng phải tương đương với ai cũng có sao? Chẳng lẽ mẹ có thể đi hỏi người khác “Bạn có mặc cảm Oedipus không?”. Hơn nữa, Freud đã nói như vậy, sao có thể sai được?

“Hừ!” Mẹ hừ lạnh một tiếng, không trả lời, mà tiếp tục xem điện thoại. Rõ ràng, mẹ có chút không kìm được sự tò mò. Bất cứ ai lần đầu biết đến những nội dung này, không nói đến thích hay ghét, sự tò mò luôn không thể kìm nén. Huống chi mẹ đã xảy ra quan hệ với tôi, giờ phút này đang rất cần giảm bớt cảm giác tội lỗi.

Tôi thấy rõ nhưng không nói ra, ngược lại còn chu đáo cầm lấy điện thoại, nói: “Con bấm cho mẹ xem, tuyệt đối có thật.”

Tôi bấm vào trang cá nhân của một blogger mà tôi theo dõi, là một người mẹ gạ gẫm con trai, chủ yếu muốn cho mẹ có cảm giác đồng cảm, tiện thể giảm bớt cảm giác tội lỗi. Thật lòng mà nói, với kinh nghiệm hai ba năm lượn lờ các trang web đen của tôi, qua video có thể phán đoán được cái gọi là mẹ con của blogger này chắc là giả. Câu chuyện tuy bịa cũng được, ảnh chụp màn hình trò chuyện các thứ đều như thật, nhưng giọng điệu hơi trịnh trọng trong video vẫn lộ ra mùi diễn viên.

Ở đây không thể không cảm thán một câu, con đường phim ảnh của Việt Nam vẫn còn dài và gian nan. Không nói đến việc có lộ mặt hay không, chỉ cần có chút tình tiết, diễn xuất và giọng điệu đều cứng đơ, so với diễn xuất của các đồng nghiệp Nhật Bản đúng là một trời một vực. Điều này dẫn đến việc chỉ cần có đối thoại, những tay lái già có chút kinh nghiệm đều có thể phán đoán được video là thật hay diễn.

Ở đây dạy cho các tay lái mới một mẹo nhỏ, thường những người nói chuyện cứ phải thêm những từ xưng hô như “mẹ” hay “con trai”, không chỉ giới hạn ở đó, hễ có những trường hợp tương tự, về cơ bản đều là diễn.

Tôi tuy biết, nhưng mẹ chắc chắn không biết. Nhìn blogger qua lời kể và hình ảnh mô tả một người mẹ đơn thân cô đơn thế nào, lại bị con trai thu hút ra sao, rồi lại mờ ám với con trai thế nào, rồi lại lén lút liếm cặc con trai ra sao, cuối cùng sau khi bị phát hiện lại cầu xin con trai địt mình thế nào, làm mẹ xem mà mặt đỏ bừng, sắc đỏ trên mặt gần như sắp nhỏ ra máu.

Tôi chớp thời cơ, bấm vào video lén lút liếm cặc con trai bị phát hiện rồi bị địt. Video bắt đầu phát, mẹ không nói gì, im lặng ngồi bên cạnh tôi xem.

Video ít nhiều cũng có tâm, tuy giọng điệu hơi cứng, có thể thấy diễn viên cũng rất nghiêm túc, nếu không tôi cũng không chọn blogger này.

Góc nhìn thứ nhất của người phụ nữ cầm máy quay, lén lút vào phòng con trai, rồi vén chăn con trai lên, cởi quần con trai ra. Mặt con trai bị làm mờ, nhưng lông mu thưa thớt, có thể thấy tuổi không lớn, rồi nhân vật chính bắt đầu bú. Mẹ không nói một lời nhìn, trên mặt ngoài sắc đỏ, không nhìn ra được biểu cảm gì.

Mãi cho đến khi con trai trong video tỉnh dậy, nhân vật chính cầu xin con trai địt cô ta, mẹ mới bất an vặn vẹo hai chân, đứng dậy cố làm ra vẻ bình tĩnh: “Thôi, không xem nữa.”

Tôi sớm đã xem mà cặc cứng ngắc, nhưng cũng không vội, cười nói với mẹ: “Mẹ thấy chưa, có thật mà.”

“Phì, người khác không biết xấu hổ, con cũng không biết xấu hổ à?” Mẹ đỏ mặt khẽ nhổ một tiếng.

“Người ta cũng biết xấu hổ chứ, mặt đều làm mờ rồi mà.” Tôi cười hềnh hệch.

“Mắc mớ gì tới mẹ.” Mẹ lườm tôi một cái, quay người, đi ra sofa.

Mẹ tuy nói vậy, nhưng tâm trạng rõ ràng đã tốt hơn. Rõ ràng thấy nhiều vụ mẹ con loạn luân, điều này làm lòng mẹ nhẹ nhõm hơn nhiều.

Tôi mặt dày lại gần: “Mẹ vẫn chưa nói, có phải là sẽ không bao giờ đồng ý nữa không?”

“Mai mai, được chưa.” Mẹ mất kiên nhẫn đuổi tôi đi.

“Thế sao tối nay không được?” Tôi không chịu buông tha.

“Đã nói là không được quá thường xuyên, con còn đang tuổi lớn đấy.”

“Nhưng con khó chịu lắm.” Tôi kéo tay mẹ, đặt lên con cặc đang cứng của mình.

Mẹ khựng lại, không biết có phải nhớ đến cảnh nhân vật chính trong video vừa rồi cởi quần con trai rồi nắm lấy cặc con trai không, miệng ghét bỏ nói: “Con không thể yên một chút được à?”

Nói vậy, mẹ vẫn cách lớp quần, nhẹ nhàng dùng tay cọ xát con cặc của tôi.

Tôi cười hề hề, đưa tay định sờ vào bộ vú mềm mại của mẹ.

Mẹ gạt tay tôi ra, cảnh cáo: “Con đừng có động đậy.”

Được, không động thì không động, hôm nay tôi cũng hưởng thụ dịch vụ hoàn toàn tự động. Tôi giang tay ra, ra hiệu cho mẹ tự nhiên.

Dương vật dựng đứng làm quần tôi phồng lên như một cái lều. Mẹ lại đặt tay lên, cọ xát hai cái, dùng tay nắm lấy cây cặc tròn lẳn, nhẹ nhàng tuốt lên tuốt xuống.

“Mẹ, không sướng.” Thật ra cũng được, tất nhiên không sướng bằng địt vào lồn mẹ.

Mẹ lườm tôi một cái, đưa tay đến mép quần tôi. Tôi phối hợp nhấc mông lên, mẹ thuận thế kéo một phát, con cặc nóng hổi của tôi cứ thế dựng thẳng trước mặt mẹ. Nhìn con cặc đang dựng đứng của tôi với vẻ mặt phức tạp, mẹ vỗ nhẹ một cái.

“Đau, đừng có đánh hỏng.” Tôi không chịu.

“Đánh hỏng thì tốt.” Mẹ nói giọng hờn dỗi.

“Nó còn chưa nối dõi tông đường cho nhà mình đâu, mẹ có muốn đánh hỏng cũng đợi một chút, đợi mẹ bế cháu rồi hẵng đánh hỏng cũng không muộn.” Như cách tôi thường nói chuyện với mẹ, tôi vui vẻ nói đùa.

Mẹ cũng cười, một tay nắm lấy cây cặc to sụ của tôi tuốt lên tuốt xuống, một bên mắng: “Nối dõi tông đường cũng là cho nhà họ Trương các người, mắc mớ gì đến một người ngoại họ như tôi.”

Bàn tay ngọc ấm áp nắm lấy cặc tôi, ngón tay mẹ thon dài, vừa vặn có thể nắm được, cảm giác tuốt lên tuốt xuống cũng không tệ, cũng chỉ có thể nói là không tệ thôi. Nhưng cảm giác kích thích tâm lý khi nhìn mẹ chủ động ngồi xuống tuốt cặc lại vô cùng mãnh liệt. Tôi từ trên cao nhìn xuống mẹ, tiếp tục nói: “Được, mẹ nói đấy, con cũng không định cưới vợ sinh con, mẹ đừng có nói con.”

“Bớt nói nhảm với mẹ, nhà họ Trương ba đời độc đinh, con không cưới thử xem, xem ba con có đánh gãy chân con không.”

Lườm tôi một cái, mẹ bắt đầu nhìn chằm chằm vào cây cặc nổi đầy gân xanh chuyên tâm làm việc.

Cứ thế tuốt một lúc, tôi không có chút cảm giác nào muốn ra, một là vì kích thích bằng tay vốn đã ít, hai là vì dù sao cũng là lần thứ hai, vốn đã lâu hơn.

Mẹ cũng có chút mỏi, vung tay oán trách: “Sao con còn chưa ra, tay mỏi quá.”

“Đâu có dễ vậy, mẹ đừng chỉ dùng tay không chứ.”

“Thằng ôn con.” Mẹ lẩm bẩm một tiếng, vẫn cúi đầu xuống, môi son hé mở, đưa lưỡi thơm ra, nhẹ nhàng liếm láp đầu cặc tôi. Rất nhanh, trên đầu cặc đã để lại một vệt nước bọt. Mẹ đúng là mệt rồi, cũng không cần tay vịn, một khuôn mặt xinh đẹp cứ đuổi theo cây cặc thỉnh thoảng lại trượt của tôi, như một chú chó con đuổi theo miếng thịt.

“Đừng chỉ liếm ở trên, ở dưới cũng phải liếm.” Lưỡi nhỏ mềm mại kích thích đầu cặc tôi, tôi bắt đầu thấy sướng.

“Im đi.” Mẹ quát một tiếng, vẫn di chuyển lưỡi xuống thân cặc, từ trên xuống dưới, liếm đến tận gốc. Chưa đợi tôi mở lời, mẹ đã tự thông tiếp tục xuống dưới, bắt đầu liếm hai hòn dái của tôi. Do không dùng tay vịn cặc, trong lúc liếm dái, cặc tôi cứ đập thẳng vào mặt mẹ. Mẹ cũng không để ý, ngược lại còn hơi hé miệng, hút hai hòn dái của tôi vào miệng.

“Hít…” Tôi hít một hơi, mẹ vùi đầu vào giữa háng tôi, miệng nhỏ mềm mại, cảm giác tê tê ngứa ngáy thật quá sướng.

Mẹ liếc tôi một cái, để lộ một nụ cười khó nhận ra, lại đưa bàn tay ngọc ngà ra, nắm lấy cặc tôi bắt đầu tuốt.

.

LH đọc sớm: telegram: Cuulongdiquan123 hoặc fb Cửu Long Di Quan (hình đại diện con chó trắng)

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...