Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Mẹ Tôi Đi Tập Gym

Chương 9



Buổi tối, mẹ về nhà.

“Chị Diễm về rồi à? Lại đây ăn cơm đi, tối nay em hầm canh gà, tốt cho cả An và cả phụ nữ chúng ta.”

Thanh Lan chạy qua lấy túi xách và áo khoác của mẹ, đặt dép lê xuống cho mẹ.

“Này, không cần phải như vậy đâu Thanh Lan, vốn dĩ đã rất vất vả cho em rồi.” mẹ thấy Thanh Lan như vậy, vội vàng ngăn lại và cảm thán: “Haizz, đãi ngộ thế này bao nhiêu năm rồi mẹ không có được, nên mới nói vẫn là con gái tốt hơn.”

Nói xong còn liếc tôi một cái đầy ẩn ý.

Tôi biết làm sao đây? Lúc này chỉ có thể co rúm lại.

“Aiya, đều là việc nên làm mà.” Thanh Lan đặt áo khoác của mẹ xuống, vừa nói vừa qua đây dìu tôi đi ăn cơm. Tôi lén nhìn mẹ một cái, mẹ nhìn Thanh Lan, miệng cười không ngớt.

Trên bàn ăn, mẹ hỏi Thanh Lan: “Thanh Lan, em không đi làm, vậy lâu nay chi tiêu của em từ đâu ra?”

Thanh Lan nói: “Ông chồng có cũng như không của em cho chứ đâu?”

Tôi và mẹ ngạc nhiên nói: “Anh ta cho?”

Thanh Lan mặt mày bình thản nói: “Anh ta muốn ly hôn với em, thì phải cho em tiền sinh hoạt phí, không lấy thì phí.”

“Cũng phải ha.” tôi nói. “Haizz, cô gái tốt như vậy, sao anh ta lại mắt mù thế nhỉ?” mẹ cảm thán.

“Kệ anh ta đi, hoa nhà không thơm bằng hoa dại mà.” Thanh Lan nói.

“Sau này con không được như vậy, nghe chưa?” mẹ chỉ vào tôi nói.

“Sao lại dạy dỗ con nữa rồi. Hơn nữa chuyện của con còn xa lắm.” tôi buồn bực nói. Hai vị mỹ nhân thấy tôi bẽ mặt đều cười phá lên.

“Thanh Lan tối nay còn về nhà không?” tôi hỏi. Vừa hỏi xong, mẹ đã dùng đũa đánh tôi một cái. Tôi nhìn mẹ, mẹ tỏ vẻ như tôi không biết điều.

“Thanh Lan à, tối nay em cứ ngủ ở phòng khách nhé, lát nữa chị dọn dẹp cho. Dù trời còn sáng, nhưng dù sao cũng là buổi tối rồi, em một mình, cũng đừng về nữa.” mẹ dịu dàng nói với Thanh Lan.

“Vâng, vậy cứ nghe lời chị Diễm.” Thanh Lan nói.

Ăn cơm dọn dẹp xong, tôi nằm trên sofa, bên cạnh là hai mỹ nhân mặc váy ngủ mỏng, thân hình bốc lửa. Một người trưởng thành quyến rũ, một người trẻ trung năng động. Một trong số họ ban ngày còn đang hôn tôi, mà bây giờ tôi chỉ có thể âm thầm nuốt nước bọt, trong lòng cùng với chiếc điều hòa phát ra tiếng kêu than bi thương.

“Cơm này có độc!” trong máy tính bảng vang lên tiếng phim truyền hình.

“Em nói cho chị Diễm nghe, cái con Kính phi này không phải là thứ tốt đẹp gì đâu, độc này là do nó hạ.” Thanh Lan nói.

“Tại sao lại nói vậy?” mẹ hỏi.

“Chị nghĩ xem, chị Mi ở đây, là do con Hoa phi kia hại, chị ấy bình thường ăn cơm không có vấn đề gì, chỉ riêng ngày con Kính phi này đến, rồi chị ấy thử một chút, là thử ra độc, không phải nó thì là ai?” Thanh Lan căm phẫn nói.

“Ý em là nó đổ tội cho Hoa phi?” mẹ như có điều suy nghĩ nói.

“Chắc chắn là vậy~ loại đàn bà này cũng chỉ là đứng đúng phe nhân vật chính thôi, nếu không, đã chết từ lâu rồi.” Thanh Lan nói.

Tôi nhìn bộ dạng thao thao bất tuyệt của Thanh Lan, cũng coi như biết được Thanh Lan không đi làm, không tập gym, bình thường đều làm gì.

Tôi lại nhìn mẹ đang nhìn Thanh Lan với đôi mắt sáng lấp lánh, thầm nghĩ, thôi xong~ mẹ lần này đúng là đã tìm được đồng minh rồi.

Kết quả là, vào ngày đầu tiên ở nhà tôi, Thanh Lan không những không ngủ ở phòng khách, mà còn ngủ cùng phòng với mẹ.

Nhưng, trước khi đi ngủ, cô ấy vẫn nhân lúc đi vệ sinh, vào phòng tôi để “hô hấp nhân tạo” một phen.

Thời gian lại trôi qua một đoạn, ba chúng tôi cũng trở nên thân thiết hơn. Dĩ nhiên, tôi đối với cơ thể của một vị mỹ nhân nào đó cũng ngày càng thân thuộc hơn.

Một buổi chiều, mặt trời nóng nực cũng đã chiếu mệt, ánh sáng mờ đi, đồng thời đang đi về phía tây.

Tôi cởi trần ngồi trên sofa, chân bó bột đặt trên một chiếc ghế bên cạnh, chân kia cũng tùy tiện vắt vẻo.

Thanh Lan trên người chỉ mặc nội y, nằm nghiêng bên phải tôi, vùi mặt vào ngực tôi.

Tôi vừa cảm nhận sự ấm áp và ẩm ướt từ đầu vú, tay phải vừa xoa nắn bộ ngực to tròn của người đẹp, vén viền ren của áo lót ra, đầu vú hồng hào đã cứng như hạt lạc, sờ vào thấy cứng cứng. Tôi dùng ngón tay nhẹ nhàng véo một cái, tai tôi liền nghe thấy một tiếng rên rỉ vô cùng quyến rũ, đồng thời một luồng hơi nóng thổi vào ngực tôi.

Tôi cười gian nhìn Thanh Lan, trêu chọc cô ấy. Cô ấy nhìn tôi với vẻ mặt hờn dỗi, nhưng đồng thời lại vô cùng ngoan ngoãn.

“Rung~ rung~~” điện thoại của tôi rung lên, là cuộc gọi video Zalo của mẹ.

Tôi vội vàng bảo Thanh Lan xuống mặc quần áo, còn cô ấy chỉ rời khỏi tầm nhìn của camera điện thoại tôi, cài lại áo lót của mình.

“Alô mẹ? Sao thế ạ?” tôi nói.

“Sao lại cởi trần thế? Thanh Lan không có ở đó à?” mẹ nói.

“Cô ấy… ngủ rồi, con nóng, nên cứ thế này một lát.” tôi do dự một lát rồi nói.

“Mau mặc quần áo vào, nhanh lên. Trông ra cái gì chứ~” mẹ giả vờ tức giận nói.

“Vâng vâng, lát nữa con mặc, sao thế ạ mẹ.” tôi hỏi. Lúc này tôi nhìn Thanh Lan bên cạnh, cô ấy đã xuống sofa, quỳ giữa hai chân đang mở của tôi.

“Mẹ tối nay phải tham gia một bữa tiệc, nhưng mẹ không muốn đi. Mẹ qua đó lộ mặt một chút, đợi đến khoảng bảy giờ con gọi điện cho mẹ, như vậy mẹ có thể về được rồi, được không con trai?” mẹ nói.

“À… ừm… được~” tôi cố gắng trả lời mẹ, vì Thanh Lan lúc này đã kéo khóa quần và quần lót của tôi ra, phần dưới của tôi lộ ra ngoài không khí. Bây giờ nó hơi ngẩng đầu, rõ ràng cảm giác lúc nãy được Thanh Lan phục vụ vẫn còn dư âm. Tôi vội vàng kéo áo mình xuống, nhưng vẫn không ngăn được động tác của Thanh Lan.

“Sao thế? Con nói lắp bắp thế?” mẹ hỏi.

“Không sao~ không sao? Hít…” tôi nín thở.

Bàn tay mềm mại của Thanh Lan đã nắm lấy phần dưới của tôi, đang nhẹ nhàng tuốt lên tuốt xuống. Phía trên quy đầu liên tục có hơi nóng phả ra, phả lên quy đầu, có chút tê tê, ấm áp, ẩm ướt.

Tôi cảm thấy nó như sắp tỉnh giấc, máu không ngừng chảy về đó.

“Vậy con nhớ lời mẹ nói chưa?” mẹ hỏi.

“Vâng vâng, con nhớ rồi, ừm!!!” tôi không cúi đầu, vì tôi cảm thấy dây hãm của mình lúc nãy bị một thứ gì đó ẩm ướt, mềm mại, dính dính liếm qua một cái, khiến tôi giật nảy mình, rùng mình một cái.

“Được được được, nhớ nhé con yêu~ mẹ cúp máy đây~” mẹ nói xong, cúp máy.

Còn tôi hoàn toàn không có sức lực để trả lời mẹ. Tôi cúi đầu xuống, chỉ thấy Thanh Lan một tay vịn vào gốc đùi tôi, tay kia nắm lấy con cặc đã cứng như sắt của tôi. Quy đầu của tôi đã biến mất, tôi đã cảm nhận được nó, được một nơi ấm áp, ẩm ướt bao bọc.

“Thanh Lan em~ a~” ngay lúc tôi định nói gì đó, quy đầu của tôi bị lưỡi Thanh Lan trêu chọc một cái. Cảm giác đó, khiến tôi sung sướng kêu lên một tiếng.

Thanh Lan nhìn tôi với vẻ mặt tinh nghịch, chỉ thấy cô ấy buông tay đang nắm con cặc của tôi ra, hai tay đều vịn vào mặt trong đùi tôi, rồi như đang chuẩn bị làm gì đó, đầu đột nhiên chúi xuống.

“A!!!” một cú này trực tiếp kích thích tôi đến mức cả chân trái đang bó bột nặng trịch cũng giơ lên trời.

Sau đó tôi cảm nhận được con cặc của mình, gần như hoàn toàn được bao bọc trong một khoang miệng ấm áp, ẩm ướt. Bên trong khoang miệng còn có một vật nhỏ tinh nghịch, không ngừng trêu chọc lỗ sáo của tôi, liếm láp vành quy đầu và đầu cặc, cũng như thân gậy đã cứng ngắc. Giống như một tiểu tinh linh, dẫn bạn đến khu vườn bí mật của cô ấy, nắm tay bạn cùng thỏa thích vui đùa.

“Hít~ trời đất~” tôi sướng đến mức nằm ngửa ra nhắm mắt lại, thoải mái đến mức rùng mình ba cái liền. Tôi cảm nhận được luồng hơi nóng còn thường xuyên hơn lúc nãy thổi vào gốc cặc, lông mu ở gốc cũng được hưởng làn gió ấm áp.

Sau đó lại mở mắt ra nhìn chằm chằm Thanh Lan đang ở dưới háng tôi, không chớp mắt, không muốn bỏ lỡ một chi tiết nào.

Thanh Lan cúi đầu nhìn chằm chằm vào bụng tôi, đầu lắc lư lên xuống. Đôi môi cô ấy mím chặt, tạo thành một hình tròn. Đôi má tròn trịa đáng yêu bây giờ cũng hóp lại, như thể đang cố gắng hết sức để bao bọc lấy tôi một cách trọn vẹn nhất.

Đối với hành động này của Thanh Lan, tôi cảm thấy rất kinh ngạc, đồng thời vô cùng thỏa mãn. Thử hỏi một mỹ nhân cấp nữ thần như vậy, quỳ dưới háng bạn ngậm lấy con cặc còn chưa rửa của bạn, cẩn thận lên xuống bú mút, đó là một cảm giác chinh phục đến nhường nào.

Tôi gác tay lên thành sofa, hưởng thụ màn khẩu giao của Thanh Lan. Bây giờ tôi mới biết, tại sao đám “quan lại quyền quý” thời xưa lại thích chinh phục phụ nữ, và tại sao lại có nhiều anh hùng hảo hán lại khuất phục dưới váy lụa của phụ nữ. Cái này mẹ nó sướng quá đi mất.

Trong đầu tôi hiện lên vô số những suy nghĩ lộn xộn:

“Vương hầu tướng tướng, há phải do giống.”

“Ta đánh trận cả đời, không lẽ không được hưởng thụ một chút sao?”

“Tiếp tục tấu nhạc, tiếp tục múa.”

“Đại trượng phu ở giữa trời đất, há có thể uất ức sống dưới người khác mãi được.”

“Phụt~ bẹp~ bụp bụp~~” tiếng nổ khí dưới háng khiến tôi dừng lại những suy nghĩ lộn xộn. Tôi nhìn Thanh Lan, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy đỏ bừng. Cô ấy cũng ngẩng đầu lên nhìn tôi, mắt cong thành hình trăng lưỡi liềm.

Thanh Lan nhả con cặc ra, con cặc cứng rắn đã dính đầy nước bọt của Thanh Lan, một ít đã chảy xuống bìu dái, kéo thành sợi. Thanh Lan ngẩng đầu lên, cúi người xuống, con cặc cao ngạo áp vào mặt cô ấy, như một vị vua đang thị sát thần dân của mình. Thanh Lan lè lưỡi ra, cẩn thận liếm sạch phần dưới của con cặc.

Sau đó cô ấy dùng một tay nắm lấy con cặc, nhẹ nhàng tuốt lên tuốt xuống, ngón cái trêu chọc ở quy đầu. Còn đầu cô ấy thì chúi xuống, trong lúc tôi đang thắc mắc, cô ấy mở miệng ra ngậm lấy hòn dái bên trái của tôi.

Tôi lập tức rùng mình một cái, rồi cảm thấy chân phải của mình như có dòng điện chạy qua, ngón chân cái bên phải như đang nóng lên.

Thanh Lan lại ngậm lấy hòn dái bên phải của tôi, tôi cảm thấy đầu ngón tay giữa bên trái của mình như mở ra một cánh cửa, không ngừng thông khí, chảy thẳng qua nửa người bên trái của tôi.

Con cặc ở dưới thân càng đỏ hơn.

Thanh Lan điều chỉnh lại tư thế quỳ, nhìn tôi với ánh mắt như nước, rồi ưỡn nửa thân trên dậy, cúi đầu nhìn con cặc đang ngẩng cao của tôi, nhẹ nhàng tuốt hai cái, nói với giọng vô cùng xen lẫn một chút ngọt ngào: “Cặc lớn của An yêu~ Lan thích lắm~” rồi lè lưỡi ra, dùng đầu lưỡi trêu chọc lỗ sáo.

Tôi không biết tại sao, dù là lần đầu tiên, nhưng tôi rất rõ ràng, rất hiểu, đưa một tay lên đỉnh đầu Thanh Lan, hai chân kẹp lấy thân người cô ấy, rồi ấn đầu cô ấy, nhìn con cặc, từng chút, từng chút, từng chút một biến mất trong miệng cô ấy, cho đến khi nó hoàn toàn được bao bọc trong miệng ấm áp của Thanh Lan, tôi mới thôi.

Lúc này tôi nhìn Thanh Lan với vẻ mặt chịu đựng nhưng vô cùng ngoan ngoãn. Trong đầu tôi chỉ có một ý nghĩ:

Người phụ nữ này là của tôi!!!

Chỉ có thể là của tôi!!!

Tôi bắt đầu ấn đầu cô ấy, con cặc điên cuồng thúc vào miệng cô ấy, nước bọt dâm đãng bắn tung tóe khắp nơi, trong miệng Thanh Lan cũng không ngừng phát ra tiếng “phụt phụt phụt~” dâm đãng.

Khi tôi đang tập trung vào việc điên cuồng hưởng thụ miệng của Thanh Lan, đột nhiên, hai luồng hơi nóng từ sau eo tôi xuất hiện, hợp lại ở đan điền, rồi xông thẳng xuống hạ bộ. Tôi cảm thấy mình sắp bắn.

Tôi vội vàng buông đầu Thanh Lan ra, rồi nói: “Thanh Lan, anh sắp bắn, mau lấy giấy ăn.”

Nhưng Thanh Lan không có động tác gì, ngược lại còn dùng ngón cái và ngón trỏ của một tay siết chặt lấy gốc cặc của tôi, hai má hóp lại, bắt đầu dùng sức nuốt chửng con cặc của tôi.

“A a! Thanh Lan em mau, giấy~” cho đến khi luồng hơi nóng đó xuyên qua con cặc của tôi, tôi không thể nhịn được nữa. Cùng với mấy tiếng la hét tùy tiện của tôi, bìu dái cũng bắt đầu co rút dữ dội, con cặc trong miệng Thanh Lan nhảy lên run rẩy, tinh dịch tích tụ không biết bao nhiêu năm bắt đầu điên cuồng phun ra, như những người lính hiếu chiến đang truy đuổi kẻ thù bỏ chạy.

Con cặc từ từ mềm lại, cho đến cuối cùng, không thể nhảy lên được nữa. Còn Thanh Lan vẫn luôn ngậm lấy con cặc của tôi, làn gió ấm áp thơm tho thổi phà phà lên trên con cặc của tôi.

Tôi nằm trên sofa, cảm thấy đầu óc mình như bị bắn ra hết, đột nhiên nghĩ đến Thanh Lan vẫn còn ở dưới thân, vội vàng ngồi dậy.

Thanh Lan thấy tôi ngồi dậy, cười ngọt ngào một cái, rồi điều chỉnh lại tư thế quỳ, ngẩng đầu lên, mở miệng ra trước mặt tôi.

Tinh dịch trắng xóa phủ đầy khoang miệng hồng hào của Thanh Lan, lưỡi nhẹ nhàng khuấy động bên trong, như đứa trẻ thích nước đang thỏa thích bơi lội. Một ít tinh dịch tinh nghịch chảy ra từ khóe miệng Thanh Lan, cô ấy đều dùng ngón tay nhẹ nhàng gạt lại. Cái dáng vẻ đó, như một cô gái ngoan ngoãn đang khoe thành quả với bạn, lại còn dâm đãng đến mức không thể dâm đãng hơn.

Tôi nhẹ nhàng vuốt đầu Thanh Lan, rồi vội vàng từ bàn trà bên cạnh rút mấy tờ giấy, đưa đến miệng Thanh Lan. Nhưng cô ấy lắc đầu, ngậm miệng lại, rồi cầm điện thoại bên cạnh, gõ mấy chữ rồi cho tôi xem.

“Anh muốn em nuốt xuống không?”

“Cái này…” tôi ngây người, tôi thật sự không biết trả lời thế nào.

Thanh Lan lại gõ trên điện thoại một cái rồi cho tôi xem.

“Em muốn, em thích mọi thứ của anh.”

Sau đó tôi nghiêng điện thoại đi, thấy được ánh mắt dịu dàng nhưng kiên quyết của Thanh Lan.

Tôi nhìn chằm chằm vào cô ấy, gật đầu, không khí một mảnh yên lặng.

“Ực~” một tiếng nuốt nhẹ vang lên trước mặt tôi, nhưng tôi cảm thấy như một cú đấm mạnh vào người.

Thanh Lan lại mở miệng ra, bên trong đã không còn gì, chỉ còn lại nước bọt hơi trắng của Thanh Lan, đang chứng minh điều gì đó.

Tôi không biết nên nói gì.

Thanh Lan nằm lên đùi tôi, miệng lại ngậm lấy con cặc đã mềm của tôi, rồi hai tay men theo eo tôi, sờ đến hai quả thận sau lưng tôi, dùng sức xoa xoa. Sau lưng tôi cảm nhận được hơi nóng giống như con cặc, đang sưởi ấm cho tôi.

Tôi thật sự không nói nên lời, chỉ có thể nhẹ nhàng vuốt đầu Thanh Lan, vuốt lại mái tóc đã rối bù lúc nãy vì điên cuồng của cô ấy.

Mọi thứ thật hài hòa.

Một lúc lâu sau, tôi và Thanh Lan nhìn nhau, tôi vừa định nói gì đó, Thanh Lan vẫy tay ra hiệu cho tôi dừng lại, rồi nhả con cặc đang ngậm ra, nằm trên háng tôi nói với giọng rất dịu dàng: “Tinh~ dịch~ của~ An~ yêu~ là~ thứ~ ngon~~nhất~~.”

Tôi cảm thấy một luồng máu nóng xông lên não, tôi hai tay nâng mặt Thanh Lan lên, nhét con cặc lại hơi cứng vào miệng Thanh Lan.

Sau hai lần bắn tinh, tôi thật sự mệt chết đi được. Nằm trên sofa, không để ý đến việc Thanh Lan lau dọn hạ bộ cho tôi, mặc quần vào, tôi đã ngủ say.

Khi tỉnh lại, trời đã tối hẳn. Phòng khách cũng không bật đèn, như được phủ một lớp sương đen u ám. Tôi sờ người mình, được đắp một chiếc chăn, chắc là Thanh Lan đắp. Tôi đứng dậy chống nạng đi vào bếp, đèn nhỏ của máy hút mùi đang sáng, một cô gái búi tóc đuôi ngựa cao, mặc tạp dề, đang đứng trước bếp từ từ khuấy canh trong nồi. Ngọn lửa của bếp từ khẽ lay động, ánh lửa vàng như những tiểu tinh linh trong bóng tối khiến người ta cảm thấy ấm lòng.

“Tỉnh rồi à? Em thấy anh ngủ say quá, nên không bật đèn phòng khách.” Thanh Lan dịu dàng nói với tôi.

“Ừm~” tôi có chút yếu ớt trả lời.

“Chờ đã, hình như anh quên mất chuyện gì đó.” tôi đột nhiên tỉnh táo nói.

“Gì thế ạ?” Thanh Lan nghi ngờ.

“Gọi điện cho mẹ!!!” tôi vội vàng rời khỏi bếp. Bạn có thể tưởng tượng ra cảnh một người chống nạng mà chạy như bay không? Lúc này tôi chính là như vậy.

Tôi cầm điện thoại, xem giờ, bây giờ đã hơn chín giờ. Tôi vội vàng mở cửa sổ trò chuyện của mẹ, gọi video cho mẹ.

“Alô? Mẹ, mẹ đang ở đâu thế?” tôi nhìn chằm chằm vào hình ảnh của mẹ trong video. Mẹ mặc một chiếc váy liền thân màu tím nhạt mộng mơ, viền ren nhẹ nhàng quấn quanh chiếc cổ trắng ngần của mẹ, thánh thiện như thiên thần.

Mẹ búi mái tóc gợn sóng dài ra sau, để lộ khuôn mặt trang trọng, xinh đẹp.

Khuôn mặt hơi đỏ dưới ánh đèn vàng ấm áp, toát lên vẻ quyến rũ, như một đóa hồng dưới hoàng hôn, kể lại một bầu không khí khó tả.

“Mẹ đang ăn ở ngoài.” mẹ nói.

“Xin lỗi mẹ, lúc nãy con ngủ quên, không gọi điện cho mẹ.” tôi nói với vẻ đầy áy náy.

“Không sao không sao, bây giờ mẹ đã không còn ở bữa tiệc nữa rồi, ợ~” mẹ nói xong liền ợ một cái. Một ảo giác như khiến tôi ngửi thấy mùi rượu trong miệng mẹ.

“Vậy mẹ bây giờ đang ở cùng ai thế ạ?” tôi hỏi.

“Với… bạn.” mẹ trả lời tôi. “Lát nữa mẹ về, con ăn cơm chưa?” mẹ nói tiếp.

“Ờ… lát nữa ăn, Thanh Lan đang làm.” đến lượt tôi nói lắp bắp.

“Vậy cúp máy trước nhé.” mẹ giơ ly rượu vang đỏ trong tay lên với tôi, rồi cúp máy.

“Ăn cơm không?” Thanh Lan ló đầu ra từ bếp hỏi.

“Ăn.” tôi nói.

Trên bàn ăn, tôi hỏi Thanh Lan: “Sao em không đánh thức anh dậy?”

Cô ấy nghi ngờ hỏi: “Đánh thức anh dậy làm gì ạ?”

“Gọi điện cho mẹ anh?”

“Em không biết ạ? Có chuyện đó à?” cô ấy nói với vẻ mặt mờ mịt.

Tôi nhìn chằm chằm vào đôi mắt to tròn long lanh của cô ấy, nghĩ một lát, đúng là, lúc đó cô ấy đang… lúc đó chắc không để ý đến nội dung video của tôi. Hơn nữa nếu cô ấy phân tâm, ngược lại tôi sẽ có chút không vui.

Nói tóm lại, chuyện này không phải lỗi của người ta.

“Không sao, ăn đi.” tôi nói.

Khoảng một tiếng sau, cửa khóa vang lên. Mẹ mặc chiếc váy liền thân màu tím nhạt, khoác một chiếc áo vest nhỏ xuất hiện ở cửa. Thanh Lan quen thuộc chạy qua giúp mẹ dọn dẹp.

“Mẹ, sao về lâu thế?” tôi hỏi.

Mẹ đặt quần áo xuống, thay giày xong, đi đến bên cạnh tôi, véo mũi tôi, cố tình ra vẻ ta đây nói:

“Con còn dám nói mẹ về muộn, nếu không phải con ngủ, mẹ đã về sớm rồi.” nói xong liền khoanh tay ngồi xuống bên cạnh tôi.

“Hê hê, xin lỗi xin lỗi~” tôi cười nịnh, đồng thời ngửi thấy mùi rượu thoang thoảng trên người mẹ.

“Vậy ai đã giải cứu mẹ ra thế ạ?” tôi nói.

“Bây giờ mới biết quan tâm à? Chuyện nhỏ như vậy cũng không làm được.” mẹ cố tình nói giọng mỉa mai với tôi.

“Ê mẹ~ con biết sai rồi mà~” tôi đưa tay lên vai mẹ, xoa bóp bờ vai mềm mại thơm tho của mẹ.

“Thế còn tạm được.” mẹ nhắm mắt hưởng thụ, tôi cũng không dám hỏi nhiều nữa.

“Chị Diễm, canh giải rượu~ còn muốn ăn gì khác không ạ?” một lát sau, Thanh Lan bưng bát đi tới.

“Không cần không cần, vất vả cho em rồi, Thanh Lan~” mẹ mỉm cười nhận lấy bát trong tay Thanh Lan, rồi quay đầu lại lườm tôi một cái, cố tình véo cánh tay tôi nói: “Con xem người ta kìa, haizz, nuôi con lớn từng này có tác dụng gì~”

Dù tôi biết mẹ không có ý chê bai tôi thật sự, nhưng lúc này, tốt nhất là nên co rúm lại.

Tôi cúi đầu cẩn thận quan sát vẻ mặt của mẹ.

Phát hiện trên cổ mẹ có một vết đỏ nhạt.

Buổi sáng.

“Ta da! Thế nào? Bộ đồ này em phối đấy.” Thanh Lan đứng bên cạnh mẹ, động tác tay như một nhà ảo thuật đang khoe tác phẩm của mình, khoe mẹ bên cạnh.

Mẹ mặc một chiếc váy màu xanh nhạt như bầu trời, vải mềm mại mượt mà, như một dòng chất lỏng chảy bao bọc phần dưới eo của mẹ. Tà váy dài vừa đến đầu gối, đôi chân dài trắng nõn lộ ra ngoài như đang thu hút ánh nắng vàng ấm áp của buổi sáng. Mẹ nhẹ nhàng nhón chân, đôi giày cao gót màu trắng hơi, thanh lịch xen lẫn một chút quyến rũ bất chợt.

Nửa thân trên mặc hai lớp áo, bên ngoài là một chiếc áo sơ mi cổ lớn màu trắng mỏng manh, trên đó có những vệt màu bảy sắc cầu vồng, phần dưới áo được nhét vào trong váy, càng làm nổi bật vòng eo quyến rũ và khí chất tháo vát của mẹ.

Tay áo được xắn lên một cách tự nhiên, thể hiện thái độ phóng khoáng.

Cổ áo trước mở ra, để lộ đường nét cổ quyến rũ. Một chiếc áo thun nhỏ cổ tròn cùng tông với áo sơ mi bao bọc lấy bộ ngực đầy đặn và vòng eo thon của mẹ.

Thanh Lan quay mẹ lại, tôi thấy cặp mông to béo của mẹ được bao bọc chặt chẽ, cùng với vòng eo thon thả tạo thành một sự tương phản dữ dội, như một yêu tinh vừa trong sáng lại vừa quyến rũ vô cùng. Lưng áo thun cũng là kiểu hở lưng, hai sợi dây đơn giản như vải ở sau lưng mẹ tạo thành một dấu “X”, dưới lớp áo sơ mi mỏng, cộng với tấm lưng mịn màng của mẹ, không biết là đang cảnh báo người khác đừng nhìn bậy.

Hay là đang để mọi người xác định mục tiêu.

“Không tốt lắm đâu, chị thấy váy hơi ngắn, hay là chị đi mặc thêm một đôi tất nhé.” mẹ nói.

“Không ngắn đâu ạ, chị Diễm, chị xem chân của chị kìa, còn non hơn cả của em nữa~” Thanh Lan vén váy ngủ của mình lên, cũng để lộ đôi chân dài trắng nõn của mình.

“Thật à? Chị thấy mấy cô bé ở công ty cũng có người mặc rất hở hang, nhưng chị thấy không tốt.” mẹ nói.

“Dáng đẹp thì phải khoe ra chứ~ chị Diễm đừng lúc nào cũng mặc đồ công sở nghiêm túc như vậy nữa~” Thanh Lan kéo tay mẹ nói.

“Thôi được~ vậy nghe lời em.” mẹ nói. Rồi nhìn tôi đang ngồi ở bàn ăn, tôi cũng gật đầu đồng ý.

Thanh Lan tiễn mẹ ra cửa, rồi liền chạy biến đến bàn ăn, dưới sự chú ý của tôi, chui xuống gầm bàn. Tôi cúi đầu xuống, chỉ thấy giữa hai chân mình đã có thêm một mỹ nhân đang quỳ. Mỹ nhân cười với tôi, từ từ cởi quần ngủ của tôi ra. Con cặc của tôi đầu tiên cảm thấy một luồng gió lạnh, sau đó, liền vào một nơi vô cùng ấm áp.

Tôi tay trái vuốt đầu Thanh Lan, tay phải giả vờ dùng đũa ăn cơm.

Không phải tôi ra vẻ, mà là tôi không muốn tập trung sự chú ý vào hạ bộ, vì hai lần bắn tinh trước đã chứng minh, như vậy sẽ bắn rất nhanh…

Cuối cùng, sau khi tôi ăn xong, con cặc của tôi vẫn cứng ngắc (tôi sẽ không thừa nhận tôi cố tình ăn rất nhanh). Thanh Lan dưới háng tôi với vẻ mặt đáng thương nói: “Xem ra bữa sáng không được uống sữa của An yêu rồi~ buồn quá~”

Hít~ cái con yêu tinh này!!!

Không đúng, tôi nên nói cô ấy là tiểu tiên nữ, nếu không cuộc sống như thần tiên này biết diễn tả thế nào?

Không khí tràn ngập màu sắc ẩm ướt, như thể bảng màu của thiên nhiên bị lật đổ.

Bầu trời màu xám chì, những đám mây thấp trũng như chiếc chăn bông dày, bao bọc mặt trời kín mít.

Cơn mưa phùn như khói như sương lặng lẽ rơi xuống giữa trời đất này. Người đi đường vội vã qua lại, tiếng bước chân của họ vang vọng trong mưa, hòa cùng tiếng mưa rơi trên mặt ô, tạo thành một bản giao hưởng mang tên “Tĩnh Lặng”. Thế giới như một bức tranh thủy mặc, mỗi người là một nét mực đậm hay nhạt.

“Haizz, cái thời tiết mưa chết tiệt này cuối cùng cũng sắp qua rồi.”

Không biết tự lúc nào tôi đã ở nhà gần hai tháng rồi, cả một mùa mưa, tôi đều ru rú trong nhà. Dù không thể ra ngoài, nhưng cuộc sống ở nhà cũng rất vui vẻ.

Ví dụ như bây giờ, tôi nằm trên chiếc sofa đơn, dưới thân là một mỹ nhân tuyệt thế, đang dùng bộ ngực to lớn của mình, kẹp lấy con cặc của tôi, lên xuống tuốt lút.

“An yêu ngày càng lợi hại rồi, em mệt chết đi được~” Thanh Lan dưới thân nói với giọng quyến rũ.

“Hê hê~ lúc đầu không phải là chưa có kinh nghiệm sao, sau này mới là phát huy bình thường.” tôi vuốt đầu cô ấy nói.

Lúc đầu, tôi chỉ có thể chịu đựng được một lúc dưới miệng và ngực của Thanh Lan, nhưng bây giờ cùng với việc Thanh Lan thường xuyên làm cho tôi, tôi bây giờ đã khác xưa rất nhiều.

Chỉ mong bây giờ có thể cho Thanh Lan biết sự hùng dũng của mình. Nhưng tôi và Thanh Lan đã bàn bạc, vẫn là đợi chân tôi khỏi hẳn đã, nếu không, rất nhiều tư thế không thể mở khóa được.

“Lát nữa nướng mấy con hàu mà anh Hùng mang đến mấy hôm trước nhé?” tôi nói.

“Ừm~” Thanh Lan ngoan ngoãn trả lời.

Một thời gian này, anh Hùng cũng thường xuyên đến. Anh ấy trước đây nói để tôi ngày nào cũng được ăn đồ ngon bồi bổ, hơn nữa người này cũng biết tìm lý do, nói mình một mình không muốn làm, tự mang ít nguyên liệu, ăn ké tài nấu nướng của mẹ và Thanh Lan.

Lúc đầu tôi và mẹ thật sự rất ngại, lúc ở bệnh viện anh ấy đã giúp đỡ rất nhiều, sau này đến nhiều lần, cũng đã quen. Thỉnh thoảng mẹ cũng về cùng anh ấy.

Nhưng, phần lớn dinh dưỡng bổ sung, đều theo con cặc của tôi, vào miệng Thanh Lan.

Tôi nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của Thanh Lan, lại nghĩ đến mẹ.

Mỗi khi mọi người cùng nhau ăn cơm xong, anh Hùng sẽ vung tay một cái, bảo Thanh Lan dìu tôi đi nghỉ, anh ấy và mẹ vào bếp dọn dẹp. Mỗi lúc như vậy, đều là lúc tôi và Thanh Lan rất kích thích, mẹ ở trong bếp, tôi và cô ấy ở trên sofa, động tay động chân, âu yếm nhau.

“Anh đi xem mẹ sao lâu thế chưa ra.” Thanh Lan nói.

Tiếng nước trong bếp không ngừng.

“Ừm~ anh không đi~ trong bếp có anh Hùng phụ bếp rồi, nhiệm vụ của em là chăm sóc cho An yêu~” Thanh Lan nói xong liền hôn lên mặt tôi một cái.

Tôi cũng hôn lại cô ấy một cái, hai người lại tiếp tục đùa giỡn.

Một lúc sau, tiếng nước trong bếp ngừng, hai chúng tôi cũng vội vàng dọn dẹp.

Mẹ mặt hơi đỏ đi ra.

Không biết tại sao, mẹ bây giờ có thói quen rửa mặt trong bếp.

“Nhưng phải để lại mấy con, tối mẹ về cho mẹ ăn, hai chúng ta ăn đồ nướng là được rồi, của mẹ phải hấp.”

Tôi nói.

“Ưm ư~” ngực Thanh Lan kẹp lấy con cặc của tôi, miệng ngậm lấy quy đầu của tôi nhẹ nhàng ừ một tiếng biểu thị đã nghe thấy.

Mẹ một thời gian này, quan hệ với Thanh Lan đúng là thân như chị em, không có gì không nói.

Thanh Lan ngoan ngoãn đảm đang, lại biết dỗ mẹ vui, đến mức mẹ bây giờ nhìn tôi cũng mang một vẻ ghét bỏ khó hiểu.

Mẹ dưới sự xúi giục của Thanh Lan, cũng đã chấp nhận một số đề nghị có phần hiện đại hơn so với mẹ trước đây. Ví dụ như mẹ và Thanh Lan hai người thường xuyên cùng nhau đi mua sắm, trang điểm cho nhau. Mẹ trước đây chưa bao giờ mặc đồ hở lưng, bây giờ cũng bắt đầu mặc. Thanh Lan còn nói với tôi, cô ấy và mẹ tôi đã thảo luận rất nhiều vấn đề liên quan đến kiểu dáng nội y, tủ quần áo của mẹ bây giờ đã có thêm không ít nội y quyến rũ.

Dù lúc nghe cô ấy nói tôi vẫn ra vẻ quân tử, nhưng nghĩ đến thân hình của mẹ mặc những bộ nội y quyến rũ đó, chậc chậc chậc…

“A~ ngậm lấy cặc của anh, em yêu, anh sắp bắn rồi.” tôi ấn đầu Thanh Lan nói.

“Ư~” Thanh Lan cúi đầu, gần như ngậm hết con cặc của tôi vào.

Cùng với mấy cái run rẩy và tiếng gầm nhẹ của tôi, thế giới chìm vào im lặng, chỉ còn lại tiếng dâm đãng của Thanh Lan đang làm sạch con cặc của tôi.

Cuối tuần, thời gian vừa đau khổ vừa hạnh phúc của tôi lại bắt đầu. Mẹ bây giờ không đến phòng gym nữa, nhưng mẹ và Thanh Lan bây giờ có một sở thích chung – yoga.

Trên phòng khách nhà tôi, trải hai tấm thảm yoga. Bộ đồ yoga màu hồng đậm của mẹ ôm sát lấy thân hình đầy đặn, thể hiện vẻ quyến rũ của tuổi trưởng thành; Thanh Lan thì mặc một bộ đồ yoga màu xanh lam, tôn lên thân hình thon thả của cô ấy, toát lên vẻ trẻ trung.

Hai người quay lưng về phía tôi, đồng thời hai tay giơ lên, co chân phải, đầu gối phải mở ra ngoài, đặt lòng bàn chân phải lên gốc đùi trái, đầu ngón chân hướng xuống. Tôi cẩn thận chiêm ngưỡng vóc dáng của hai vị mỹ nhân.

Nhìn từ dưới lên, bàn chân của cả hai đều rất mịn màng. Móng chân của Thanh Lan sơn màu hồng, mẹ thì không. Điều đáng ngạc nhiên là, thường đến tuổi bốn mươi, bàn chân của phụ nữ, đặc biệt là gót chân, sẽ có nhiều nếp nhăn khô và sâu, thậm chí là da chết, nhưng bàn chân của mẹ trông không khác gì của Thanh Lan, thậm chí còn trắng hơn một phần, đều màu hồng.

Hai người hít thở sâu đứng thẳng, thỉnh thoảng lắc lư một chút, khiến sự chú ý của tôi chuyển sang chân của hai người. Chân của mẹ đầy đặn hơn, đặc biệt là phần gốc đùi, thịt bên trong ép chặt vào nhau, tạo thành một khe hở khiến người ta xao xuyến. Chân của Thanh Lan có đường nét hơn, ở mặt trong hai chân, thậm chí có chỗ không thể khép lại được.

Nhìn tổng thể, chân của Thanh Lan dài hơn mẹ, vì Thanh Lan cao hơn mẹ một chút, nên dù là sải tay, vai rộng hay chân dài, Thanh Lan đều hơn mẹ một chút. Nhưng rất rõ ràng là, cặp mông tròn trịa khổng lồ của mẹ được chiếc quần yoga bó sát ôm lấy, to hơn của Thanh Lan rất nhiều. Mông của Thanh Lan trông cong hơn, của mẹ thì có vẻ thuận tròn trịa hơn. Mông của cả hai mỹ nhân đều là hình quả đào hoàn hảo, chỉ là của Thanh Lan là quả đào nhỏ chưa chín, của mẹ thì là quả đào chín mọng như sắp nhỏ nước.

Lên trên nữa, eo của cả hai đều cùng với cơ thể tạo thành một đường cong S hoàn hảo. Eo của Thanh Lan thon hơn, nhưng so sánh, vì mông tròn của mẹ, nên vẫn là của mẹ bốc lửa hơn.

Hai người thở ra một hơi dài, đặt chân phải xuống, rồi chân phải bước ra, sang bên phải một bước lớn, xoay chân xoay người sang phải, đầu gối thẳng với đầu ngón chân, chân phải tạo thành góc 90 độ chống đỡ, chân trái đạp thẳng ra sau.

Ngẩng cao đầu ưỡn ngực, hai tay ra sau như đang bay, hít một hơi thật sâu.

Tôi lại chuyển góc nhìn lên nửa thân trên của hai người. Vì góc độ này có thể cho tôi thấy rõ đường cong tuyệt đẹp được phác họa ở yandan của hai người. So với mẹ, ngực của Thanh Lan đầy đặn hơn, khoảng lớn hơn mẹ một cúp, cúp D kiêu hãnh khiến cô ấy trông càng thêm căng tròn.

Nếu nói mẹ ở nửa thân dưới hơi nhỉnh hơn một chút, thì Thanh Lan ở nửa thân trên chắc chắn phải thêm vài phần quyến rũ.

Lên trên nữa, trên chiếc cổ trắng ngần của hai người, khuôn mặt đẹp nghiêng nước nghiêng thành đang tắm trong ánh nắng ấm áp. Cả hai đều mắt sáng răng trắng, nhìn quanh sinh huy, má hồng, như trăng như hoa. Mắt của Thanh Lan to hơn mẹ một chút, và trong mắt như có một tấm gương, phản chiếu ánh sáng. Nhưng mắt của mẹ lại dịu dàng hơn, trong mắt như có sóng thu gợn, những gợn nước lấp lánh, những nếp nhăn ở khóe mắt lúc này càng giống như dòng nước chảy róc rách, làm ẩm ướt tâm hồn người xem.

Nhìn kỹ, mũi của Thanh Lan thẳng và đầy đặn, tạo cảm giác tự nhiên phóng khoáng.

Còn mũi của mẹ thì trông nhỏ nhắn hơn, hai bên cánh mũi như những cánh hoa yêu kiều, toát lên vẻ dịu dàng.

Môi của Thanh Lan hơi đầy đặn, đường nét mượt mà, như đang chứa nụ cười, tạo cảm giác hoạt bát vui vẻ.

Môi của mẹ thì lại càng mềm mại hơn, khẽ cười một cái, khóe miệng nhếch lên, như hoa đào mùa xuân, toát lên sự dịu dàng vô tận.

Nếu nói Thanh Lan là thiếu nữ thanh xuân mặt hạnh má đào, da như mỡ đông, thì mẹ là phụ nữ trưởng thành đầy đặn duyên dáng, tâm hồn như lan huệ.

Họ như những đóa hoa khác nhau, mỗi đóa một vẻ, nở rộ vẻ đẹp vô song.

“Anh đẹp trai nào đó~ đừng có nhìn đắm đuối nữa, mau đi rót cho chúng tôi ly nước đi~” mẹ nói.

“A? Hê hê, xin lỗi, tôi là thương binh.” tôi cười tinh nghịch, Thanh Lan thì không nhịn được mà che miệng cười.

“Để em để em~” Thanh Lan đứng dậy đi.

Tôi nhìn theo bóng lưng của cô ấy, thầm nghĩ, những ngày tốt đẹp như thế này, có phải là đang đếm ngược rồi không?

Lại một thời gian nữa trôi qua, lớp bột trên chân tôi cuối cùng cũng được tháo ra. Sau một loạt kiểm tra và hồi phục, ngoài một vết sẹo rõ ràng trên chân và những vết sẹo lớn nhỏ khác trên người, bây giờ tôi có thể nói là một người bình thường rồi!!!

Và lúc này, tôi, mẹ, Thanh Lan, anh Hùng bốn người, đang bận rộn trong nhà tôi, chuẩn bị cho bữa tiệc tối mừng tôi khỏe mạnh trở lại.

Điều này khiến chiếc bàn ăn vốn không lớn của nhà tôi được bày đầy đủ các món ngon. Và còn ngạc nhiên hơn nữa là, anh Hùng, người thần thông quảng đại này, đã mang đến một chai rượu trắng họ “Mao”.

“Cái này… không đến mức đó chứ anh Hùng, thứ này hay là anh cứ giữ lại đi?” tôi thấy anh ấy lấy thứ này ra, hai tay quý như vàng đặt lên bàn.

“Hùng, thứ này anh cứ cất đi, nhà có rượu vang.” mẹ bưng một đĩa gỏi ra, thấy rồi nói.

“Này~ thứ này không uống để làm gì, hơn nữa chỗ tôi còn, nếu chị Diễm hay An muốn uống hoặc cần dùng, cứ gọi tôi một tiếng là được.” anh Hùng nói rất hào phóng.

“A~ Mao~ là thật à?” Thanh Lan hai mắt sáng rực nhìn chai rượu màu trắng tinh trên bàn.

“Đương nhiên!” anh Hùng nói.

“Vậy uống uống uống!!! Đừng khách sáo!!” Thanh Lan hét lên. Vẻ đáng yêu của cô ấy khiến chúng tôi đều vui vẻ cười.

Rượu đã qua ba tuần, thức ăn đã qua năm vị…

“Cạn ly!!!”

“Chúc mừng An hồi phục sức khỏe!!!”

“Cảm ơn mọi người, cảm ơn anh Hùng đã luôn chăm sóc em, cảm ơn đại mỹ nhân Thanh Lan đã luôn ở bên, dĩ nhiên còn có người mẹ yêu quý nhất của em, cảm ơn~~ ợ~~ mọi người~” uống không ít rượu, tôi nói có chút lắp bắp.

“Ha ha, An không được rồi đấy~” Thanh Lan lười biếng nói. Tôi ngẩng đầu lên nhìn cô ấy, dù bây giờ tôi cảm thấy cô ấy có chút mờ ảo, nhưng vẫn có thể thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của cô ấy.

Tôi lại nhìn mẹ và anh Hùng, mặt mẹ cũng hơi đỏ, ngược lại là anh Hùng trông không có vẻ gì.

“Thế nào? Là Mao Đài thật chứ?” anh Hùng nói.

“Đúng~ thật~” Thanh Lan líu lưỡi nói.

Tôi đang định cầm đũa, đột nhiên tay không nắm được, hình như đã làm văng thứ gì đó lên chiếc áo mặc ở nhà màu xanh lam của mẹ. Rồi những chuyện sau đó tôi chỉ có thể nghe loáng thoáng.

“Aiya~ con này… hấp tấp quá.” giọng mẹ.

“Say rồi… tôi dìu nó… nghỉ ngơi.” giọng anh Hùng.

“Ừm, mẹ… thay… Dương… nghỉ ngơi…” mẹ lại nói.

A, đau đầu quá. Tôi lơ mơ tỉnh dậy, phát hiện mình đang ở trên giường của mình. Tôi ôm lấy thái dương, không ngừng xoa bóp.

“Tôi nhớ… tôi uống say rồi. Sau đó thì không nhớ gì nữa.” tôi ra ngoài, phát hiện trời đã sáng. Tôi tìm thấy điện thoại của mình, xem giờ, hơn tám giờ sáng.

Đồng thời cũng thấy tin nhắn của mẹ: “Mẹ đi làm rồi, anh Hùng hôm qua dọn dẹp xong là về rồi, Thanh Lan ngủ ở phòng khách. Một ít đồ ăn thừa hôm qua còn trong tủ lạnh, hai đứa dậy thì tự làm gì ăn nhé.”

Tôi quay đầu nhìn bàn phòng khách, đống thức ăn thừa hôm qua đã được dọn dẹp sạch sẽ. Đến phòng khách, Thanh Lan vẫn đang ngủ, quần áo trên người cũng chưa cởi ra. Tôi liền đi nấu mì, hâm lại đồ ăn, gọi cô ấy dậy.

Trên bàn ăn, Thanh Lan nói: “An~ lát nữa em dọn đồ về đây.”

Trong lòng tôi chùng xuống một cái: “Không cần vội thế đâu, đợi mẹ anh về rồi nói sau.” thực ra chung sống lâu như vậy, Thanh Lan trong lòng tôi, thực ra không khác gì bạn gái tôi rồi.

“Thôi, nếu chị Diễm về, em sẽ không nỡ đi mất.” cô ấy nói.

“Vậy, thôi được~” tôi ăn đồ trong miệng, đột nhiên thấy nhạt như sáp.

“Không sao đâu~ có phải là chia tay đâu, chúng ta còn rất nhiều thời gian để ở bên nhau mà~” Thanh Lan thấy tôi không nỡ, liền an ủi tôi.

“Ừm.” tôi nói không có hứng thú.

“An~ đợi anh đến chỗ anh Hùng làm một số bài tập phục hồi chức năng, hoàn toàn hồi phục, rồi lại tập thành hot boy, em sẽ~” cô ấy nói lấp lửng.

Tôi nhớ ra rồi, đến chỗ anh Hùng làm phục hồi chức năng là chúng tôi đã nói trên bàn ăn. Mẹ trước đây không muốn đến phòng gym, bây giờ cũng phải tiếp tục đi cùng tôi.

“Gì cơ?” tôi hỏi.

Sau đó Thanh Lan đưa mặt lại gần, nói nhỏ bên tai tôi: “Trao thân cho anh~”.

Mắt tôi nhìn chằm chằm vào vùng ngực trắng nõn của Thanh Lan, trong đầu nghĩ đến thân hình quyến rũ trần trụi của Thanh Lan. Nỗi buồn vì chia ly lúc nãy bây giờ đã tan biến hết.

Sau bữa ăn, tôi vốn nói muốn đưa Thanh Lan về nhà, nhưng cô ấy không cho, bảo tôi một mình ở nhà cho tốt là được.

Tôi một mình nằm trên sofa, nhìn thời tiết trong xanh bên ngoài, mặt trời chui vào mây, rồi lại từ trong mây chui ra.

Một cuộc sống mới lại bắt đầu.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...