Mẹ tôi cưới chồng mới
Thấy ba chơi nửa đường rồi nằm lăn quay ra ngáy khò khò, mẹ thở dài ngồi dậy mặc quần áo vào, tâm trạng hơi lặng nhìn ra phía cửa sổ, tôi biết có lẽ sinh lý mạnh đang tuổi hồi xuân nên không mấy vui vẻ vì ba quá yếu.
Lặng lẳng trở về giừơng tôi không biết về vấn đề đó liệu có gây trở cho sự gắn kết tình cảm của mẹ và ba hay không.
Sáng sớm tỉnh dậy, ba đã đi làm từ sớm chỉ có mẹ và tôi ở nhà. Vì hôm nay mẹ không có tiết buổi sáng nên mẹ không đi làm. Đang ngồi trong nhà phụ mẹ lột mấy cái vỏ tỏi thì ở ngoài có giọng nói.
– Vy ơi…
– Ủa… Là ba à, ba đi làm sao về rồi.
Tôi nhanh miệng nói với mẹ, cả hai nhìn ra phía cửa thì thấy chú Tư đi vào trên tay cầm hộp quà, ầy thì ra là chú Tư, giọng của chú Tư rất giống giọng của ba nên hai mẹ con cứ lầm tưởng suốt. Giống kiểu ba và chú Tư như anh em sinh đôi vậy.
Như hôm qua nghe giọng chú Tư ở ngoài cùng mấy người mua nhà, mẹ còn lầm tưởng la ba nên chạy ra xem.
Chú Tư đứng trước cửa, mẹ lập tức buông mấy củ tỏi xuống đi ra.
– Anh Tư sáng sớm qua nhà có chuyện gì không ạ.
– À, anh có ít quà gửi tặng nhà em, dù sao cũng là hàng xóm lâu năm, anh sắp chuyển đi nơi khác rồi…. À mà thằng chồng em đi làm rồi à.
– Dạ chồng em đi làm từ sớm rồi anh.
– À, có gì chiều nó về thì bảo nó qua nhà anh nhé, anh với nó làm chầu nhậu.
– Dạ…
– Này cầm đi… Anh gửi nhà em.
Chú Tư đưa hộp quà cho mẹ, nhưng mẹ hơi áy náy không dám nhận, lập tức nói.
– Dạ thôi anh Tư, anh giúp đỡ nhà em rất nhiều, nhà em còn chưa báo đáp hết ân tình của anh, nay lại tặng quà cho nhà em.
– Ầy, có gì đâu, hàng xóm cả mà, cầm lấy mày không nhận là tao giận đấy…
Bất đắc dĩ mẹ cầm hộp quà, nói chuyện xã giao với chú Tư vài câu nữa rồi chú Tư ra về. Mẹ mở hộp quà ra, là bánh cùng 1 sấp tiền vài triệu, mẹ cảm động trước ân tình của chú Tư. Buổi chiều ba về ăn cơm xong trước khi ba qua nhậu mẹ có đưa lại sấp tiền cho ba để ba mang qua trả cho chú Tư.
Thời gian thấm thoát thôi đưa, mới đó đã 8 tháng căn nhà chú Tư bán lại cho thanh niên kia cũng đập đi xây lại mới với diện tích to hơn và khang trang hơn, thời gian đầu thanh niên đó thường rất hay xuất hiện bên nhà tôi. Lúc nào cũng đem đầy đủ quà cáp.
Tôi thấy anh ta dường như rất để ý đến mẹ cứ lấy cớ hàng xóm qua chào hỏi, thế là được một phen ngắm thân thể của mẹ, nào là vú, nào mông đều không thoát khỏi ánh mắt của anh ta. Còn liên tục dùng những lời khen, nịnh mẹ hết lời.
Mẹ tôi thì chẳng mảy may nhiều lần đuổi khéo anh ta, nhưng anh ta cứ chai lỳ cái mặt ra.
Mà qua mấy cuộc trò chuyện tự giới thiệu bản thân cho mẹ, thì tôi biết được anh ta tên Trần Chí Thành năm nay 30 tuổi sống ở Sài Gòn là thiếu gia của tập đoàn Trần Phát sở dĩ hiện tại muốn về đây sống là thay đổi không khí bớt nhàm chán của bản thân.
Mẹ tôi thì mặt lạnh tanh, cũng chỉ hờ hững đáp lại một vài câu cho có lệ
Có hôm nhà vệ sinh nhà tôi bị tắt ống cống nên nước không chảy xuống được, vì thế ba Tận dụng khoảng trống phía sau nhà là khu đất trống cỏ mọc um tùm, ổng phát cỏ rồi xây lên tạm căn nhà tắm với 4 tấm gỗ làm vách ngăn.
Mẹ tôi mỗi lần đi làm về là vào đó tắm. Bữa đó tôi ngồi ở cửa sổ nhìn ra ngoài đang suy ngẫm đời thì phát hiện gã Thành đang đứng ở trên tầng 2 nhà gã nhìn xuống chỗ sau nhà tôi, không biết gã nhìn gì mà chăm chú lắm trên tay còn cầm cái smarphone luôn chĩa về hướng sau nhà
