Mẹ Là Bồn Chứa Tinh Siêu Phẩm
Chương 32 : Hai bà vợ dâm đãng.
⋇⊶⊰❣⊱⊷⋇*•̩̩͙✩•̩̩͙*˚˚*•̩̩͙✩•̩̩͙*˚⋇⊶⊰❣⊱⊷⋇
Hế lô.
Rất vui vì được mọi người quan tâm, ủng hộ trong suốt thời gian qua.
Mình không phải dịch giả, editor chuyên nghiệp, truyện này hoàn toàn viết ra từ những ý tưởng trong đầu. Vậy nên, có thể bị trùng lặp văn ngôn hoặc mô típ nào đó các bạn đã từng đọc.
Rất xin lỗi vì những trải nghiệm không tốt khi mọi người tìm đọc tác phẩm này.
Hi vọng, mọi người sẽ tiếp tục quan tâm và ủng hộ nhiều hơn trong thời gian tới, để mình có thêm tự tin cho một truyện khác đang lên ý tưởng.
Truyện kia, có lẽ vẫn là phong cách thô tục và nội dung cùng những mô típ quen thuộc với mọi người.
Xin chào và xin cảm ơn vì tất cả.!
——————✧◦♚◦✧——————⋆
•——————•°•✿•°•——————•
*********************************
Sau hai ngày nằm ở khoa hồi sức, hiện tại Hồng Nhung đã được chuyển về phòng VIP tự chọn để điều dưỡng.
Bích Diệp và Thành Lâm vẫn luôn túc trực ở đây để theo dõi và chăm sóc cho Hồng Nhung.
Khi mới tỉnh dậy lần đầu sau giấc ngủ ngắn ở bệnh viện, nhìn thấy Thành Lâm xuất hiện trong phòng Hồng Nhung hơi hoảng hốt, nhưng rồi cũng hiểu được những người kia hẳn là lo ngại tính chất nghiêm trọng mà thông báo cho Thành Lâm.
Thật ra, trong lòng cô cũng có chút vui vẻ vì Thành Lâm đã đến, nhưng cũng rất lo sợ cậu sẽ trách mắng thậm chí đuổi việc những người làm ở trang viên.
Sau khi từ Thành Lâm biết được những người làm kia không có vấn đề gì cô mới yên tâm.
Không lâu sau đó, Bích Diệp bước vào làm cho Hồng Nhung có chút hơi mất tự nhiên, nhưng rồi rất nhanh bình tĩnh lại. Bởi vì sớm muộn điều này cũng sẽ đến.
Tuy đã nhất trí hoà thuận với nhau, nhưng khung cảnh ấy vẫn là chưa thể ngay lập tức làm quen được, đặc biệt khi Hồng Nhung nhìn thấy hai người dính sát vào với nhau.
Bản thân Bích Diệp cũng vậy, cho dù cô là người chủ động xuất hiện nhưng cũng cần một chút thời gian nhỏ để thích ứng.
Trở về hiện tại, cả Hồng Nhung và Bích Diệp đều đã làm quen được với tình cảnh một ông hai bà ở chung với nhau. Thậm chí cũng chủ động cởi mở, thân thiết với nhau vì đây là điều cần phải làm.
– Chồng. Anh đi ra ngoài đi. Em sẽ lau rửa cho chị Nhung.
– Vợ cứ làm đi.
– Anh đúng là đồ xấu tính. Đi ra đi. Anh là đàn ông mà.
– Vợ? Chồng? Hai người…từ khi nào mà lại…?
– Hì hì. Chị Nhung, chỉ là cách gọi thôi. Không phải như chị nghĩ đâu.
– Àh. Thì ra là vậy…
Hồng Nhung hơi đăm chiêu một chút, Bích Diệp rõ ràng đã nhanh hơn cô một chút. Cô đã thay đổi cách xưng hô một lần rồi, nhưng hình như cũng nên…thay đổi nhỉ?
– Chị. Không cần lo lắng. Chị vẫn là bà cả. Em là bà hai. Hì hì.
– Bích Diệp. Chị…
– Hì hì. Chị yên tâm đi. Chúng ta đã đồng ý với nhau rồi còn gì.
– Hửm? Đồng ý gì thế? Sao anh không biết vậy?
– Bí mật phụ nữ. Anh tò mò thế.
Cả Hồng Nhung và Bích Diệp cùng lên tiếng trong sự ngỡ ngàng của Thành Lâm.
Sau đó cả hai cùng nhìn nhau rồi bật cười vui vẻ.
– Ui da.
– Ối. Chị Nhung. Chị sao thế?
– Không sao. Cười to quá. Hơi đau một chút.
Hồng Nhung tuy chưa thể cử động mạnh vì lưng đau, nhưng Thành Lâm đã cho hộ lý nghỉ ngơi. Cậu và Bích Diệp tự mình chăm sóc.
– Chị. Em lau nhé. Đau thì nhớ nhắc em.
– Không sao đâu. Cảm ơn em.
– Anh còn không đi đi.
– Còn gì nữa mà ngại chứ. Hề hề.
Bích Diệp lườm Thành Lâm một cái, rồi cũng rất tự nhiên cởi quần áo của Hồng Nhung ra nhẹ nhàng lau rửa.
Đúng là cũng chẳng còn gì để ngại thật, nhìn cũng nhìn nhiều rồi. Địt cũng địt nhiều. Vậy nên cũng không cần phải ý tứ nữa.
Đây là khu vực phòng bệnh riêng tư, vậy nên chỉ có một mình Hồng Nhung nằm điều trị một phòng. Bên ngoài cũng rất yên tĩnh, vắng vẻ, mỗi phòng đều có cách âm, thậm chí ngăn cách với nhau bởi hành lang.
Trong phòng có rèm che, nên sự riêng tư đều được đảm bảo tối đa.
– Ahh…anh này…đừng có nghịch nữa mà…ưhh…
Bích Diệp mặt đỏ bừng, giậm chân giận dỗi.
Số là, khi nhìn thấy Hồng Nhung trần truồng trên giường bệnh, Bích Diệp thì lại khom lưng, chổng mông về phía Thành Lâm, cúi người lau rửa cho Hồng Nhung.
Đáng nói là, tuy thời tiết bên ngoài se lạnh, nhưng trong phòng có điều hoà làm ấm, cơ bản trong phòng giống như mùa hè, phòng này lại riêng tư nên Bích Diệp đang mặc đồ ngủ ở nhà mỏng cho thoải mái.
Mà đồ ngủ này lại là quần đùi, váy ngủ hai dây bó sát. Lớp vải mỏng dán chặt vào háng làm cho hai múi thịt hằn lên rất rõ ràng dưới đũng quần.
Thành Lâm nóng máu, nhào lên không kiêng dè mà xoa bóp hai mép thịt béo mập.
– Giám câu dẫn chồng?
– Ahh…làm gì có chứ…đừng mà…chị Nhung đang nhìn kìa…ahh…
Hồng Nhung tất nhiên là vẫn đang mở mắt, và dĩ nhiên cô nhìn thấy phong cách ăn mặc của Bích Diệp. Vốn dĩ đang định nói nhỏ với Bích Diệp, thì Thành Lâm lại như sói đói nhào đến.
– Thì kệ chứ sao. Bà cả. Em có ý kiến gì không?
– Em thì có ý kiến gì được chứ. Em đang bất tiện, không thể cử động. Kể cả anh có…địt Bích Diệp trước mặt em, thì em cũng chịu, không làm gì được hết.
– Chị Nhung…ahh…đừng mà…chồng quá đáng…lắm rồi nhé…ưhh…
Thành Lâm vuốt ve mơn trớn hai múi thịt, tìm đến vị trí hạt châu mà mạnh mẽ day ấn, rồi lại nhéo véo. Sau đó vuốt dọc theo khe rãnh đưa ngón tay về miệng lỗ rồi ấn mạnh.
Đầu ngón giữa bên ngoài lớp quần đùi mỏng lún vào trong miệng lỗ nửa đốt ngón tay, sau đó lùi ra rồi lại đâm lún vào.
– Ưhh…chồng…hư thế…ưhh…chị Nhung…chị…ahh…
– Chị không giúp gì được đâu. Hì.
Thành Lâm dùng ngón giữa bắt chước động tác đâm thọc mà đùa giỡn với cái lồn dâm đãng của Bích Diệp.
Bàn tay còn lại vồ lấy một bên vú nhào nặn đến biến dạng bên ngoài lớp vải mỏng, ngón tay khều gẩy núm vú, làm cho núm vú nổi lên in hằn vào lớp váy mỏng.
Động tác lau rửa cho Hồng Nhung khựng lại. Hai bàn tay mềm mại vô thức chống xuống giường bệnh, mông cong ưỡn ra sau, hai chân banh mở theo bản năng. Cơ thể run lên nhè nhẹ vì bị kích thích.
Vách thịt bên trong liên tục co siết, dâm thủy tuôn ra ào ạt, tràn ra khỏi miệng lồn, thấm đẫm đũng quần mỏng manh.
– Hửm? Không mặc đồ lót? Hoá ra cố tình câu dẫn chồng.
– Ahh…chồng…vợ không có…ưhh…
– Còn nói không có.
Thành Lâm đã luồn tay vào trong váy ngủ của Bích Diệp, bên dưới vạch mép quần đùi ra mà móc ngón tay vào trong.
Cảm giác chân thực, Thành Lâm lập tức phát hiện ra Bích Diệp không những không mặc áo lót, mà quần lót cũng không có luôn.
Hồng Nhung sớm biết Bích Diệp không mặc áo lót, nhưng cô lại không tưởng Bích Diệp mặc quần lọt khe, khi không nhìn thấy viền quần lót nổi lên. Không ngờ, quần lót Bích Diệp cũng bỏ qua.
– Áhh…ui da…hic…
Nhìn thấy Bích Diệp bị Thành Lâm bắt nạt, đôi mắt Hồng Nhung hơi khép lại, tay đưa lên vô thức tự bóp vú, nhưng lại bóp nhầm bên bị đau, liền bật ra tiếng kêu.
– Sao thế?
– Chị Nhung. Sao vậy?
– Hic…hai người vờn nhau…không chịu nổi…hic…tự sờ vú…mà lại sờ phải bên bị đau…hic
Thành Lâm vốn dĩ đang định đâm ngón tay vào lỗ lồn Bích Diệp thì cậu và Bích Diệp giật mình, tỉnh táo khi nghe Hồng Nhung kêu. Động tác cũng dừng lại rồi cùng nhau hỏi han.
Nhìn vết bầm tím trên vú phải của Hồng Nhung, Thành Lâm lông mày nhăn tít.
Tuy rằng màu sắc đã nhạt đi khá nhiều so với hôm mới nhập viện, thế nhưng Hồng Nhung vẫn chưa hết đau, bầu vú vẫn căng lên vì sưng tấy.
– Anh. Không sao đâu mà. Em ổn rồi. Vài ngày nữa sẽ hết.
Thành Lâm buông Bích Diệp ra, tiến lên nhẹ nhàng vuốt ve, thổi hơi muốn xoa dịu cơn đau của Hồng Nhung.
Bích Diệp thoát khỏi móng vuốt của Thành Lâm, xịu lơ phía dưới. Gương mặt vẫn còn ửng hồng, hơi thở nặng nề hơn bình thường một chút.
Cô suýt nữa thì đạt cực khoái nhẹ. Thành Lâm dừng tay có chút hụt hẫng, nhưng lại cảm thấy may mắn bởi chỉ một chút nữa thôi là cô phun nước trước mặt Hồng Nhung.
Quả thật, vừa rồi là Bích Diệp cố tình câu dẫn Thành Lâm.
Cô chọn loại quần đùi bó rất ngắn, ống quần chỉ ngang bẹn, vải cũng là loại rất mỏng và co giãn.
Váy hai dây kia cũng là loại vải rất mỏng và bó sát, hai bầu vú căng mọng làm cho phần vải trên ngực phồng lên, cảm giác như dây áo mỏng manh có thể bị đứt bất cứ lúc nào.
Độ dài của váy ngủ cũng chỉ đủ che hết mông. Khi cúi xuống thì sẽ bị kéo lên, để lộ ra háng dâm với hai múi thịt béo mập.
Nếu có người vào, cô đơn giản là lấy áo ngủ dài choàng lên, che kín thân hình tuyệt mỹ là xong.
Bích Diệp tưởng rằng Thành Lâm sẽ không giám làm gì ở đây, nên cô cố tình muốn thử trêu cậu. Có ai ngờ được, Thành Lâm thật sự động tay.
– Ưhh…đừng mà…đau em…
Thành Lâm xoa vuốt cho Hồng Nhung, rồi lại há miệng ngậm lấy núm vú, hết mút rồi lại khều gẩy. Bầu vú bị thương tuy chưa thể trở lại bình thường, nhưng độ mẫn cảm thì lại không hề giảm đi chút nào.
Mặc dù máu bầm đã tan đi không ít, nhưng bầu vú vẫn sưng tấy, căng trướng to hơn bình thường một chút, Thành Lâm không nhịn được mà ghé môi nếm thử.
Tay còn lại của Thành Lâm cũng không rảnh, đưa sang nhào nặn bầu vú phía bên kia. Phải nói rằng, vú của Hồng Nhung và Bích Diệp đều rất to và đẹp.
Thành Lâm rất thích bóp vú hai bà vợ, thậm chí bóp rất mạnh. Mỗi lần bóp vú đều không một chút nhẹ nhàng, thế nhưng bầu vú của cả hai vẫn rất săn chắc và căng tròn, không hề sệ xuống dù chỉ một chút.
– Ưhh…nhột lắm…anh…đừng bú em nữa mà…ahh…em khó chịu…
Bích Diệp đã lấy lại được hơi thở, nhìn thấy Thành Lâm đang bú mút hai bầu vú của Hồng Nhung, lại nghe tiếng rên rỉ có phần run rẩy kia, cô nhìn lại cơ thể trần truồng của Hồng Nhung rồi nảy ra ý định táo bạo.
Vơ lấy cái khăn ẩm, Bích Diệp tiếp tục nhẹ nhàng lau cơ thể của Hồng Nhung. Tách hai chân sang hai bên, cô lau rửa sạch sẽ khu vực háng dâm tuyệt mỹ. Rồi từ từ bò lên phủ phục dưới háng Hồng Nhung.
Nhìn thấy mu lồn căng phồng, lưa thưa vài cọng lông ngắn ngủn, giống như đang cạo dở. Hai mép thịt phấn nộm chèn ép khe lồn ở giữa cùng miệng lỗ nhỏ xíu.
Nước dâm liên tục rỉ ra, chảy xuống khe đít. Bích Diệp nhìn vô cùng chăm chú không rời mắt đi được.
– Ahh…Bích Diệp…đừng nhìn nữa mà…chị…ưhh…
– Chị. Lồn chị đẹp thật đấy. Lại còn thơm nữa. Hì hì.
– Trời ơi…ahh…em nói gì thế…chị xấu hổ chết mất thôi…ahhhhh…
Hồng Nhung chưa kịp nói hết, thì Bích Diệp đã cúi xuống há miệng ngậm lấy hai mép thịt béo mập mút thật mạnh.
Hồng Nhung giật mình, cơ thể không tự chủ được mà run nhẹ, làm cho cơn đau ở lưng xuất hiện.
Cô bị giãn dây chằng và cột sống bị ảnh hưởng nhẹ, nên chỉ cần hơi cử động là rất đau.
Nhưng cơn đau ấy làm sao mà sánh được với khoái cảm đang truyền đến từ dưới háng, khi bị Bích Diệp bú mút mạnh mẽ.
Vách thịt co rút liên tục, nước nhờn vốn đã lấp đầy trong lỗ lồn khi bị
– Ahh…Bích Diệp…đừng liếm lồn chị mà…trời ơi…ahh…chết mất thôi…hai cái người này…ahh…
Chóp…chóp…chụt…chụt…
Bích Diệp làm như không nghe thấy, lưỡi mềm ấm áp liên tục liếm láp từng chút nước nhờn chảy ra. Hai mép thịt béo múp và hạt châu bị cắn mút bắt đầu ửng hồng. Hạt châu sưng to lên trông thấy.
Thỉnh thoảng, Bích Diệp lại dùng đầu lưỡi chọc vào lỗ lồn, rồi ngoáy loạn bên trong như muốn moi thêm dịch dâm ra để thưởng thức.
– Ahh…hai cái người này…hư thế không biết…ahh…dừng lại đi…đừng mà…ahh…
Bên trên, hai bầu vú thì bị Thành Lâm cắn mút. Bên dưới thì bị Bích Diệp liếm lồn. Hồng Nhung như phát điên, cả người nóng rực.
Thân thể hơi vặn vẹo, nhưng cử động là thấy đau. Cơn đau vừa nhen nhóm đã bị khoái cảm đè bẹp ngay lập tức.
Khoái cảm mỗi lúc một nhiều. Hồng Nhung há miệng, thở dốc, ngực phập phồng lên xuống làm cho hai bầu vú to lớn trong tay Thành Lâm liên tục núng nính.
Hai tay túm lấy ga trải giường mà siết lại, hai chân run rẩy nhẹ, hông mềm hơi hẩy lên sau mỗi lần đảo, ngoáy lưỡi của Bích Diệp. Vách thịt liên tục co rút, cố gắng bắt lấy đầu lưỡi mỗi khi đâm vào.
– Ahh…đừng mà…trời ơi…ahh…chị sắp…không chịu nổi…ahh…nữa rồi…chị…chị…áhhhhh…
Hồng Nhung cong người lên rên lớn, nước mắt trào ra, vừa vì đau vừa vì sướng. Cơ thể rung lắc nhè nhẹ rồi hơi co giật.
Từ sâu bên trong, một dòng dịch trong suốt phun ra khỏi miệng lồn, tưới lên khuôn mặt xinh đẹp của Bích Diệp.
Bích Diệp dù cố gắng mút thật mạnh, nhưng vẫn không kịp. Dâm dịch vẫn phun mặt cô không ít.
– Chị. Nước lồn chị ngon thế.
– Hộc…hộc…đừng…đừng nói nữa…chị xấu hổ chết mất thôi…hức
– Hửm? Em bị đau sao?
– Hức…vừa rồi…cực khoái…bị đau…hức…hai người hư lắm…hức…
– Anh xin lỗi. Không sao chứ?
– Em xin lỗi. Em chỉ muốn chị giải toả một chút thôi. Hì hì.
– Không sao. Bớt đau rồi. Hai người đừng nghịch nữa. Em có thể nhịn được mà.
Dư âm của cơn sướng đúng là giúp Hồng Nhung giảm bớt rất nhiều đau đớn. Vừa rồi, rất may là Bích Diệp liếm mút nên cô cực khoái không quá mạnh. Nếu là Thành Lâm, chắc cô thật sự chết vì đau sau khi cực khoái mất.
– Anh. Bích Diệp. Cho em nằm nghiêng lên một chút.
– Có ổn không?
– Được mà. Nằm nghiêng lên lưng hơi đau nhưng máu lưu thông được. Vừa rồi em vặn vẹo người nên nằm nghiêng sẽ chỉnh lại được tư thế.
– Đợi em chút.
Bích Diệp nhẩy phắt xuống khỏi giường. Sau đó cả hai vô cùng cẩn thận và chậm rãi mà lật người Hồng Nhung lên, để cô quay mặt ra bên ngoài. Hai chân gấp lại để tạo điểm tựa không cho cơ thể úp xuống.
– Ui da. Hơi đau chút. Được rồi. Hai người tiếp tục đi. Em muốn xem. Hì hì.
– Xem gì?
Cả Thành Lâm và Bích Diệp đồng thanh lên tiếng. Bất giác trong đầu cả hai đều bật lên một ý nghĩ rất giống nhau.
Hồng Nhung muốn nhìn cả hai địt nhau trước mặt cô ấy.
Thành Lâm và Bích Diệp bất giác nhìn nhau, giống như đọc được suy nghĩ của đối phương, nuốt nước bọt nhìn về phía Hồng Nhung. Trong lòng đều rất hồi hộp.
Gương mặt xinh đẹp vẫn còn chút ửng đỏ, thản nhiên bật ra tiếng nói dịu dàng, ngọt lịm.
– Tất nhiên là xem hai người địt nhau rồi. Hì hì.
– Khônggggg……
Gương mặt Bích Diệp đỏ lên với tốc độ rất nhanh, hai tay ôm mặt liên tục lắc đầu phản đối.
Mặc dù vừa rồi Bích Diệp chủ động liếm lồn cho Hồng Nhung, cũng đoán được ý định của cô, nhưng khi nghe thấy cô trả lời vẫn không khỏi ngượng ngùng.
– Hửm? Muốn nhìn anh địt Bích Diệp ở đây.
– Vâng. Hì hì. Ông xã em…sẽ không từ chối em chứ. Ông xã.
– Ông xã?
Bích Diệp và Thành Lâm lại đồng thanh, kinh ngạc. Hồng Nhung cười tủm rồi lấy tay che mặt giống như rất xấu hổ.
– Ông xã địt Bích Diệp ngay đây.
– Không. Anh…anh…anh…hư hỏng quá rồi đấy…ứhm…ưhh…ưhh…
Thành Lâm như phát cuồng. Cuối cùng thì Hồng Nhung cũng chịu gọi cậu là ông xã. Mặt mày hớn, vồ lấy Bích Diệp hôn tới tấp.
Bích Diệp dãy dụa nhè nhẹ, biết không thể thoát được, đành phải mở miệng đón lấy nụ hôn kia trong vô thức.
– Hộc…đừng mà…anh…anh…đồ hư hỏng này…ahh…chị Nhung…chị cũng…hư hỏng…ahh…
Bích Diệp chưa kịp tỉnh táo lại sau nụ hôn triền miên, thì đã bị Thành Lâm lột mất váy ngủ rồi quăng đi.
Cô co rúm người lại, một cố gắng che đi thân thể, vừa lắc đầu vừa dùng một tay đẩy Thành Lâm ra xa.
– Khà khà. Hôm nay cần phải ăn mừng mới được.
– Đồ dâm dê. Sao anh lại biến thái như vậy cơ chứ?
– Hì hì. Bây giờ em mới biết chồng biến thái àh? Ông xã. Địt nát lồn Bích Diệp cho em.
– Trời ơi. Chị Nhung. Chị lại còn phản bội em nữa. Hức.
– Ô sờ kê. Bà cả. Nhìn anh địt toét lồn bà hai ra nhé.
– Đóng…đóng cửa…trời ơi. Xấu hổ chết mất thôi.
Như một cơn gió, Thành Lâm bay ra chốt cửa, rồi lại bay vào khiến Bích Diệp chỉ còn biết bất lực cười khổ.
Bích Diệp vừa định lò dò bỏ chạy thì bị Thành Lâm tóm gọn. Cô cứ tưởng có thời gian chạy trốn, ai ngờ tốc độ của Thành Lâm nhanh đến mức kinh hoàng.
Khi đứng trước mặt Bích Diệp, trên người đã không mảnh vải che thân. Con cặc to lớn, gân guốc, xù xì đã dựng đứng, hiên ngang chuẩn bị lâm trận.
– Ưhm…ưhm…ưhh…
– Con đĩ. Nứng lồn như vậy rồi còn định trốn tránh.
– Ahh…nứng lồn…cũng là vì anh…ahh…ưhh…
Thành Lâm rất nhanh đã khiến Bích Diệp phải buông súng đầu hàng.
Không đến hai phút cô đã mềm nhũn gục xuống trước mặt Hồng Nhung, một chống tay lên đầu giường bệnh, một tay chống tủ đồ cá nhân, lưng võng xuống, mông cong vểnh ưỡn về sau, hai chân banh mở, vào tư thế sẵn sàng.
Hai múi thịt căng mọng trong lớp vải mỏng, nước nhờn thấm đẫm đũng quần và hai mép đùi non.
Núm vú cứng ngắc dựng đứng, hai bầu vú to lớn liên tục lắc lư, vung vẩy trong không khí.
Lúc này, Bích Diệp cũng chẳng để ý đến sự ngại ngùng nữa. Người cô đã sắp bốc hoả đến nơi, ngứa ngáy khó chịu. Cô đang rất nứng và rất thèm địt.
– Bà cả. Nhìn xem. Bà hai đã ướt lắm rồi này. Dâm đãng quá mức. Chắc là thèm địt lắm rồi đấy.
Thành Lâm vạch ống quần đùi của Bích Diệp sang một bên, bàn tay vuốt mạnh miệng lồn đang cực kỳ nhớp nháp, lấy ra dịch dâm rồi chìa tay về phía mặt Hồng Nhung khoe khoang.
– Ahh. Đồ hư hỏng. Tại ai mà em dâm đãng? Tại ai mà em thèm địt?
– Khà khà. Tại chồng hết.
– Hi hi. Ông xã. Anh không thích vợ dâm àh?
– Thích. Rất thích. Anh có hai nà vợ cực phẩm luôn ấy. Hai con điếm đĩ thõa.
Phụtttttt……ót……
ÁHHHHH……
Thành Lâm hai mắt đỏ ngầu, kéo mạnh đũng quần co giãn để sang mông đối diện. Miệng lồn bóng nước bại lộ trong không khí.
Thành Lâm cầm gậy thịt tuốt mấy cái rồi kê đầu khấc vào miệng lồn đâm tới, địt một phát thật mạnh lút cán.
– Áhh…rách lồn em rồi…hức…buồi to thế không biết…lại còn dài nữa chứ…hức…
– Hửm? To dài? Con đĩ này. Lồn đĩ đã nuốt hết rồi còn gì.
Bị địt bất ngờ, Bích Diệp la thất thanh rồi run rẩy toàn thân. Vách thịt non mềm lập tức co rút, siết chặt lấy gậy thịt khổng lồ vừa đột ngột tiến vào.
Cảm giác đau thốn như muốn xé rách lỗ lồn dâm đãng của Bích Diệp. Sau đó lại là cảm giác được lấp đầy khiến cô như xịu lơ vì thoả mãn.
Đây không phải lần đầu tiên cô bị địt như vậy, nhưng lần này cô còn chưa được Thành Lâm dạo đầu.
Mọi lần, dù không liếm lồn thì Thành Lâm vẫn mơn trớn cho cô. Hiện tại, đúng là cô rất nứng, trong lỗ lồn cũng rất nhiều nước nhưng phải biết rằng buồi Thành Lâm rất to và dài. Không những thế còn hơi cong và rất xù xì gân guốc nữa chứ.
Bị địt bất ngờ khi chưa dạo đầu bởi con cặc khủng bố, Bích Diệp thật sự rất kinh hãi. Mà đây chưa phải kích thước cuối cùng của cậu. Nghĩ thôi, Bích Diệp lại rùng mình.
Buồi Thành Lâm vẫn còn to, dài và gân guốc thêm nữa. Thật sự có thể bị địt chết theo đúng nghĩa đen.
Bạch…bạch…bạch…
Hự…áhh…hự…áhh…
– Con đĩ. Lồn bót quá. Thả lỏng ra chút nào.
– Áhh…chậm thôi…áhh…để em làm quen đã…ưhh…rách lồn mất…ahh…
– Con đĩ. Con đĩ. Con đĩ.
– Bích Diệp. Thả lỏng đi em. Em càng siết, chồng sẽ càng địt mạnh hơn đấy.
– Ahh…em không…ahh…thả lỏng được…chồng địt…mạnh lắm…ahh…
– Địt chết con đĩ. Con đĩ này. Con đĩ này. Chết đi.
Bạch…bạch…bạch…
Ahhh…ahhh…ahhh…
Thành Lâm liên tục tăng tốc và lực địt. Quy đầu dẫn đường, cặc bự cày xới bên trong vách thịt điên cuồng. Hoa tâm bị đâm chọc tới tấp, côn thịt xuyên qua cổ tử cung rồi thọc thẳng vào trong.
Bích Diệp run rẩy, cơ thể liên tục dao động kịch liệt. Hai mắt nhắm nghiền, tay trên giường túm lấy tấm ga, tay trên tủ nắm vào mép tủ, cả hai tay đều siết chặt đến trắng bệch.
Vách thịt thi nhau cắn mút, xoắn chặt gậy thịt to lớn. Dâm thủy tuôn ra như thác, tưới ướt gậy thịt, trào cả ra khỏi miệng lồn. Kéo sợi nhỏ giọt xuống nền nhà.
Hai mép thịt béo múp căng ra, ôm chặt lấy thân gậy thịt, bị gậy thịt ma sát, màu đỏ hồng mỗi lúc một đậm.
