Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Mẹ Là Bồn Chứa Tinh Siêu Phẩm

Chương 29 : Món quà của Bích Diệp.



Tất cả người trong trang viên đều có mặt, nhưng tất cả lại đều là phụ nữ. Thành ra, đối phương tuy chỉ có ba người vậy mà lại hoàn toàn áp đảo bên Hồng Nhung.

– Con đĩ. Mày vừa chửi ai?

– Đưa Hồng Nhung đi. Nhanh.

– Áhhhhh……

Hồng Nhung, Thanh Loan và các hầu gái hét lên thất thanh rồi luống cuống bỏ chạy vào nhà.

Hải lao đến muốn vồ lấy Thanh Loan, nhưng Thùy Dung đã nhanh chân đạp vào người gã, khiến gã loạng choạng xuýt ngã.

Thùy Dung tuy là quản gia, nhưng cũng đã từng theo học Karatedo một thời gian. Hiển nhiên, cú ra chân vẫn có chút lực, vậy mà khi đạp vào người gã lại không gây quá nhiều ảnh hưởng.

– Ah. Con đĩ này. Mày thích lo chuyện bao đồng àh?

Hải xoay người, tung một cú đá. Tốc độ rất nhanh, dù vừa bị mất thăng bằng.

Vụt……bịch……

Thùy Dung hơi giật mình, nhưng cô cũng chỉ kịp đưa tay ra đỡ mà không thể né tránh kịp.

Lực đạo rất mạnh, khiến Thùy Dung phải lùi người lại mấy bước.

Hải bật người nhảy tới, một quyền mang theo gió nhắm thẳng ngực của Thùy Dung, chỉ còn trong gang tấc là va chạm.

Thùy Dung lách người lảo đảo, cú đấm tuy không trúng đích, nhưng vụt qua va chạm vào một bên bầu vú của Thùy Dung. Lực đạo không quá mạnh, nhưng cũng khiến cho Thùy Dung không dễ chịu.

– Ồhh. Vú cũng mềm đấy. Hà hà.

– Khốn kiếp.

Thùy Dung mặt đỏ bừng, vừa giận vừa ngượng. Cô xoay người tung một cước đá cao.

Vụt……bộp……

– Khà khà. Vẫn còn non lắm.

Hải dễ dàng bắt được chân Thùy Dung, rồi gã cuộn người lấy đà văng Thùy Dung bay đi.

Áhhhhh……hự……

– Chị Dung.

– Chạy. Nhanh.

Thùy Dung cắn răng gào lên. Hồng Nhung và mọi người sửng tỉnh co giò bỏ chạy về phía cửa.

– Con đĩ. Đứng lại.

Hải cùng bố mẹ Thanh Loan nhào lên đuổi theo. Phía trước biệt thự là mấy bồn hoa, nên mọi người đều phải tản ra chạy dích dắc.

Hải đạp chân lên bồn hoa, bay người nhắm thẳng vào lưng Thanh Loan tung một cú đấm.

Gã dự tính, nếu không ngoan ngoãn thì cứ đánh trước. Về nhà rồi sẽ trị sau.

Thanh Loan tốc độ cô rất chậm nên dễ dàng bị đuổi kịp. Ngoái lại nhìn thấy Hải đang bay đến thì hoảng sợ tột độ, mặt mày tái mét. Nắm đấm dần dần tiến lại gần, Thanh Loan chỉ còn biết ôm đầu, nhắm chặt mắt chờ đợi nó nện xuống người mình. Rồi bỗng nhiên thấy bản thân bị đẩy đi, mất thăng bằng bay vào bồn hoa.

Bụp……hự……

Áhhhhh……bịch……

– Chị Nhungggggg……

Thanh Loan nghe tiếng va chạm, nhưng lại không phải bị đấm, chỉ cảm thấy đau nhẹ vì va chạm với cây cối. Lại nghe tiếng thét của Thu Thủy thì giật mình mở mắt nhìn về phía bên kia.

Hồng Nhung nhìn thấy Thanh Loan bị đánh tới, lại chạy rất gần cô bé lập tức nhào ra chặn giúp.

Nhưng vì bị với đà, lại không kịp quay lưng né, chỉ kịp đẩy Thanh Loan ra còn bản thân thì lãnh một đấm vào ngực.

– Ôh. Vú to thật sự. Lại còn êm nữa chứ. Khà khà.

Nắm đấm của Hải tuy bị lỡ nhịp, nhưng lại đấm trúng vào một bên vú của Hồng Nhung.

Hồng Nhung bay ra xa hai mét, cả người đập vào xuống nền đất. May mắn thay, chỗ này lại bãi cỏ nhưng thật sự lực va đập rất mạnh. Thân thể cô tuy đã khoẻ mạnh hơn trước không ít, nhưng dù sao cũng phải phụ nữ nên không tránh khỏi thương tổn.

– Khụ…khụ…khụ…ộc…

– Chị Nhunggg……

Hồng Nhung ho sặc sụa, nôn ra một ngụm nước lớn màu hồng hồng, mặt cắt không còn giọt máu. Cô đau đến mức suýt nữa thì ngất đi, cuộn người ôm ngực. Mồ hôi vã ra như tắm vì sợ hãi. Khuôn mặt lấm lem toàn cỏ và đất.

Hầu gái mặt mày tái mét, lao đến đỡ Hồng Nhung đang lăn lộn dưới bãi cỏ.

Thùy Dung mắt đỏ ngầu, vùng dậy song phi về phía Hải.

Thanh Loan vừa kịp hoàn hồn thì thấy Hồng Nhung chật vật ở phía đối diện không xa.

– Chị Nhung…chị…chị…cứu em…

Vụt……bốp……hự……

– Con đĩ này. Chết mẹ mày đi.

Thùy Dung lao đến, nhưng Hải đã kịp cảnh giác, gã tung ra một cú đá cực mạnh về phía Thùy Dung.

Cước đối cước, nhưng trước đó Thùy Dung lại bị thiệt thòi, sức lực cũng không bằng nên lần này cũng không thể làm gì hơn được.

Cú đá của Hải quá mạnh, đánh bay cú đá của Thùy Dung, lực đạo lớn tiếp tục tìm đến bụng của Thùy Dung.

Thùy Dung mặt tím tái, ôm bụng gục xuống ngay trước mặt Hải.

Gã nhếch miệng, thu chân lấy đà muốn một cước đá bay Thùy Dung đi chỗ khác.

Vụt……bốp……

Áhhhhh……hự……

Cú đá trúng vai, Thùy Dung văng đi đập vào thành bồn hoa, lăn lộn trên mặt đất rồi nằm im bất động. Nước mắt tuôn trào, bất lực nhìn Hải tiến về phía Hồng Nhung.

– Thằng chó…

– Cút.

Bốp……áhhhhh……

Thanh Loan nhào đến liền lĩnh trọn một cái tát của Hải. Cô xây xẩm mặt mày gục xuống suýt chút nữa bất tỉnh.

Má phải đỏ rực in hằn một dấu bàn tay, cảm giác đau rát đến cùng cực. Thanh Loan bật khóc nức nở.

– Chúng mày cút hết cho tao.

– Đừng có mà…

Bốp…bốp…bốp…

Áhhhhh……

Tất cả hầu gái bao quanh đỡ Hồng Nhung đều bị gã tát bay chỉ trong một tích tắc. Hầu gái văng đi người khóc, người sợ hãi co rúm thành một cục.

Hồng Nhung mất đi người đỡ lại xụi lơ trên mặt đất. Cơn đau ập đến khiến cô khẽ rên rỉ. Cô xoay người cố gắng nhoài người bò đi.

Xoạtttttt……

Áo Jacket bị Hải xé tan, lộ ra thân hình mềm mại bị bó chặt trong bộ quần áo ngủ lụa mỏng.

Cặp mông núng nính, cong vút vểnh lên, theo động tác bò trờn lớp vải mỏng càng dán chặt vào háng làm lộ ra hai múi thịt béo mập, cũng với khe lồn mờ ảo.

– Ồh. Con đĩ này lồn ngon quá.

– Áhhhhh……không……

Hải lao đến đè chặt Hồng Nhung xuống dưới nền cỏ. Bàn tay bẩn thỉu luồn vào háng nắn bóp cái lồn múp míp kia.

– Đúng là con đĩ. Mới đó mà lồn đã ướt đẫm nước. Địt mày sướng phải biết ấy nhỉ?

Hồng Nhung cắn răng chịu đựng. Cơn đau ở lưng vì va đập mạnh, giờ lại bị đè lên ấn xuống. Nước mắt thi nhau rơi lã chã.

Nhưng lồn cô lại đang bị gã mặc sức nắn bóp. Cô quá mẫn cảm, lỗ lồn bị kích thích lập tức phun nước.

Thân thể vặn vẹo, hai chân cố gắng quẫy đạp. Nước nhờn thấm qua lớp quần mỏng ướt đẫm háng dâm.

Cảm giác nhục nhã và tồi tệ, nhưng Hồng Nhung chỉ biết khóc mà không thể ngăn cản gã khốn.

– Không…buông tôi ra…đồ khốn

– Hà hà. Lồn đĩ thật ngon.

– Chị Nhung…

Bốp……áhhh……

– Con ranh con. Tao tát chết mày.

– Không……hu hu hu…

Thanh Loan đang chạy đến giải cứu, thì lĩnh thêm một cái tát cháy mặt của bố.

Khuôn mặt trắng trẻo hiện lên hai vết tay chói mắt, Thanh Loan gục xuống khóc rống lên ầm ĩ.

Xoạtttttt……

– Ồh. Còn không mặc quần lót nữa chứ. Quả là con đĩ cực phẩm.

Hải vạch quần của Hồng Nhung, kéo xuống một chút. Cái quần bị đè lên không tuột hẳn xuống mà bị mắc lại, lộ ra cặp mông cong mẩy trắng nõn.

– Shhh. Ui. Mông ngon thật.

Đét……áhhh……

Đét……áhhh……

– Nằm im. Con đĩ. Tao sẽ địt mày trước để rửa buồi. Rồi sau đó sẽ phá trinh con đĩ kia. Khà khà.

Nhìn thấy cặp mông cong mẩy, Hải không nhịn được nắn bóp vài cái. Ngón tay gã còn luồn tay vào trong quần, đi xuống theo khe mông, chạm vào háng dâm đã ướt sũng nước nhờn.

– Ưhhh……

Hồng Nhung cong người ưỡn mông lên muốn tránh, nhưng động tác vô tình lại lầm cho tay Hải dễ dàng sờ vào hai mép thịt béo mập. Tiếng rên rỉ khẽ bật ra, Hồng Nhung lập tức bặm môi, không cho âm thanh vang thêm nữa.

Cảm giác tuyệt vời nơi bàn tay khiến Hải mất hồn. Gã hơi dùng lực, đầu ngón tay lập tức chìm vào khẽ giữa hai mép thịt. Cảm giác lỗ lồn hút chặt lấy đầu ngón tay gã.

Gã định thọc ngón tay vào lỗ lồn ướt át kia, nhưng một suy nghĩ chớp nhoáng xuất hiện: phải địt nhanh để còn phá trinh Thanh Loan ngay tại đây.

Hải nhanh chóng khều gẩy hai mép thịt để duy trì kích thích, tay kia đưa lên cởi cúc quần, gậy thịt dựng đứng bị vướng trong quần lót chưa thể moi ra. Gã nhíu mày, muốn đứng lên tụt quần xuống. Vừa đứng dậy thì một bóng đen bay đến không một tiếng động.

Vụt……kịch……bịch……bịch……

Hải loạng choạng lùi lại mấy bước. Cú đá rất mạnh khiến gã dù đỡ kịp vẫn không thể đứng vững.

– Đưa chị Nhung vào nhà. Nhanh.

Cáo đứng sừng sững chắn trước mặt Hồng Nhung. Tất cả hầu gái sực tỉnh, nhào đến ôm Hồng Nhung dậy, nhanh chóng lùi về phía bậc thềm.

Thu Thủy chạy lại phía Thùy Dung đang mềm nhũn, dìu cô dậy rồi đi về phía cửa nhà chính.

– Ồh. Lại thêm một con đĩ nữa. Tốt lắm. Hà hà. Tao sẽ…

Vụt……vụt……bốp……bốp……

Hải chưa kịp nói thì Cáo đã tung cước bay vào. Cáo nhanh và mạnh hơn Thùy Dung rất nhiều, nên có thể đẩy lùi được Hải ra xa.

Hải nhíu mày đón đỡ. Lực đá của Cáo rất mạnh, lại toàn đòn hiểm. Gã không giám lơ là dù chỉ một phút.

Vụt……bịch……bịch……

Cáo bất ngờ Santo cuộn người bật lên cao tung ra hai cú đạp liên tiếp nhắm vào ngực của Hải.

Gã cũng bất ngờ không kém, chỉ kịp đan chéo hai tay trước ngực đỡ đòn.

Cú đạp của Cáo trúng hai tay gã, nhưng là do cô cố ý làm như vậy. Lợi dụng lực phản chấn, cô văng người bay về phía Thanh Loan.

Bốp……ui da……

Cáo tung người đá một cước có lệ về phía bố mẹ Thanh Loan. Cú đá không quá mạnh, chỉ đẩy hai người kia lùi ra khỏi Thanh Loan.

Nhanh như chớp, Cáo túm lấy Thanh Loan nhảy bật lùi lại phía sau, rồi lao về phía cửa.

– Trang viên ngoại ô bị tấn công. Tôi cần tiếp ứng. Khẩn cấp.

Cáo rút điện thoại, gọi người ứng cứu trong lúc xách Thanh Loan như xách con gà chạy vào trong nhà.

– Con đĩ. Trả con gái cho tao.

– Thằng Hải. Nhanh lên.

– Thôi bỏ đi. Tôi không đánh lại nó. Hơn nữa nó gọi cứu viện rồi. Chạy nhanh thôi.

– Vậy còn……

– Còn cái gì mà còn. Các người muốn chết thì ở lại. Tôi cút trước. Đúng là lũ vô dụng.

Hải gào lên rồi chạy ra ngoài cổng. Bố mẹ Thanh Loan nhìn về phía nhà chính rồi chạy theo Hải.

– Chị Nhung. Chị ổn chứ?

– Khụ…khụ…đau…chị hơi đau…

– Để em kiểm tra.

Hồng Nhung vừa mới được dìu lên trên tầng, Cáo xách được Thanh Loan vào nhà vội buông ra rồi chạy lên phòng ngủ của Hồng Nhung xem xét.

Hồng Nhung trần truồng nằm nghiêng trên giường, thỉnh thoảng lại ho lên vài cái. Trước đó đã được hầu gái gỡ bỏ quần áo để kiểm tra sơ qua.

Cáo nhìn thấy thân thể ngọc ngà của Hồng Nhung, khẽ nuốt một ngụm nước bọt.

Chẳng trách, lại khiến thiếu gia si mê như vậy. So với tiểu thư, đúng là nhỉnh hơn một chút xíu.

Phần ngực, một bầu vú hằn lên một vết đỏ rực, hẳn là bị tác động rất mạnh. Vòng ra sau lưng, Cáo nhìn thấy những vết bầm rất lớn.

Hầu gái cũng đã nói rõ với Cáo về cú va đập mạnh xuống nền cỏ của Hồng Nhung sau khi lĩnh một cú đấm không nhẹ của Hải.

– Khụ…Cáo…khụ…cảm…ơn…khụ…

– Chị nghỉ đi. Đừng nói nữa.

Lông mày Cáo nhăn tít, Hồng Nhung tuy không bị ho ra máu, nhưng mỗi lần ho đều khiến cô co rúm lại cùng với nét đau đớn hiển thị rõ trên khuôn mặt.

– Sao…sao em…lại…khụ…lại đến…đến đây…khụ…?

– Thiếu gia gọi cho em cách đây một tiếng. Xin lỗi. Em tới trễ.

– Không…khụ…chị phải…cảm ơn em…mới đúng…khụ…

– Để em gọi thiếu gia.

– Đừng…khụ…đừng gọi…Thành Lâm đang…khụ…đang bận…

– Vậy đi bệnh viện trước đã. Nếu không, thiếu gia sẽ lột da bọn em mất thôi.

Gấu và Khỉ vừa lái xe đến, nhìn thấy cánh cổng tan hoang mà kinh hãi không thôi.

– Thằng khốn nào húc bay được cánh cổng vậy?

– Không. Hắn đá chứ không phải húc. Nhanh. Đưa chị Nhung đi bệnh viện.

– Cáo. Chuyện gì vậy? Chị Nhung…

– Khụ…chào…chào…khụ…

– Em giải thích sau. Đi nhanh.

Chưa kịp định thần thì cả Gấu và Khỉ bị cáo lôi đi cấp tốc. Cả đám hầu gái cũng nhanh chóng lên xe ô tô rời đi trong vội vàng. Cả đám chẳng ai có tâm trạng ăn uống nữa, mặc dù đã đến giờ cơm chiều.

**********

Trở lại thời điểm trước khi Cáo nhận được điện thoại của Thành Lâm.

Thành Lâm bước vào phòng sát hạch với tâm trạng bồn chồn khá tả. Không hiểu sao, mí mắt cậu cứ nhấp nháy liên tục như điềm báo.

Rà soát lại tình hình, cậu muốn thử đoán xem điềm báo này là gì.

Bích Diệp vừa mới ở bên cậu, ba mẹ chắc là vẫn ở nhà. Chắc chắn là không có chuyện gì xảy ra rồi.

Chỉ còn là Hồng Nhung ở trang viên ngoại ô, nhưng liệu có thể xảy ra sự việc gì được chứ?

Thành Lâm định gọi cho Hồng Nhung nhưng lại đang làm bài sát hạch, đành gửi tin nhắn cho Bích Diệp.

“Vợ ơi. Bảo Cáo đến xem qua tình hình của Hồng Nhung giúp chồng.”

“Có chuyện gì àh chồng?”

“Không có. Mấy ngày không đến, mí mắt lại nháy liên tục, chồng muốn nhờ Cáo đến xem qua thôi.”

“Vợ biết rồi. Chồng yên tâm đi.”

Lúc này, Cáo đang tập luyện nên không chú ý. Mãi tới một tiếng sau kết thúc tập luyện mới vội vã lên đường.

Thành Lâm kết thúc bài sát hạch, gọi cho Hồng Nhung, nhưng lúc này cô đã chạy xuống dưới nhà mà không mang theo điện thoại. Cậu khẽ lắc đầu, có lẽ Hồng Nhung vẫn còn ngủ nướng mà không chú ý điện thoại cũng nên.

Vừa cúp điện thoại thì Bích Diệp gọi đến, nhưng tiếng nói lại nhỏ nhẹ thì thì thầm.

– Alo. Chồng. Lên phòng học 301 khu giảng đường A nhé. Hí hí.

– Hửm? Vợ nói bé thế? Muốn làm gì vậy?

– Tặng quà cho chồng đây. Hí hí.

– Quà? Sao lại lên phòng học?

– Bí mật. Nhanh lên. Vợ đợi. Hí hí.

Thành Lâm ngạc nhiên, ngước mắt lên nhìn thấy khu A cách đó không xa, rảo bước đi tìm Bích Diệp.

Lúc này vẫn còn đang trong giờ học, bóng dánh Thành Lâm lướt qua khiến không ít nữ sinh phải nhìn theo.

Vừa hồi hộp, lại vừa tò mò, Thành Lâm từng bước đi lên cầu thang, đi qua vài lớp học rồi tìm đến cửa phòng 301 như Bích Diệp nói. Giáo viên đang giảng bài nên cũng không quá chú ý đến việc Thành Lâm xuất hiện ở đây.

Cậu cứ tưởng rằng, lúc ở trong xe Bích Diệp thay đổi cách xưng hô đã là món quà đặc biệt mà cô dành cho cậu. Nhưng khi Bích Diệp nói quà ở phòng học này khiến cậu vô cùng kinh ngạc.

Phòng học ở cuối dãy, cửa khép hờ. Toàn bộ cửa sổ và cửa chính đều là cửa gỗ, kính trắng dạng mờ. Nhìn từ bên ngoài vào, cho dù ghé sát mắt chỉ thấy một màu trắng đục. Cùng lắm là một hình ảnh rất mờ giống như nhìn vào màn sương mù dày đặc.

Cầm nắm đấm cửa kéo ra, Thành Lâm chết trân tại cửa. Mắt mở lớn, mồm há hốc không tin vào những gì cậu nhìn thấy trước mắt.

Phòng học này đang sửa lại nên khá lộn xộn, hầu như bàn ghế đều dồn vào một góc, chỉ còn lại lác đác vài cái ngổn ngang.

Đối diện với cửa lớn kê hai cái bàn học sinh, đây là loại bàn tiêu chuẩn khung kim loại liền ghế, hở lưng (chắc các đồng dâm hình dung ra loại bàn này ấy nhỉ. Hì hì). Hai phần lưng bàn úp vào với nhau, phần ghế quay ra ngoài, tạo thành một mặt phẳng khá lớn.

Và điều khiến Thành Lâm há mồm trợn mắt chính là Bích Diệp đang ở trên đó, banh rộng hai chân, bày ra bộ dáng dâm đãng như mời gọi Thành Lâm.

– Chồng. Quà của chồng đây này.

Thành Lâm mắt đỏ ngầu, ánh lửa rực cháy như dung nham núi lửa, lách người đi vào, đóng sầm cửa lại rồi khoá chốt phía bên trong.

Trên bàn, có trải một tấm thảm vừa vặn, Bích Diệp cười tủm tỉm, trên người chỉ mặc duy nhất bộ độ lót, nhưng không phải là đồ lót bình thường mà là đồ lót tình thú siêu gợi cảm.

Búi tóc củ hành đã biến mất, mái tóc đen mượt buông xoã tự nhiên. Trên cổ có đeo một vòng cổ da, một chiếc xích nhỏ gắn vào đó. Bên dưới là áo lót được tạo thành từ ba sợi dây mỗi bên in hằn lên bàu vú căng mọng, hoàn toàn không che chắn được thứ gì. Núm vú đỏ hồng đang dựng đứng lên vì nứng.

Phía dưới, đôi chân được bọc trong đôi tất lưới cao đến giữa đùi, được cố định bởi hai sợi dây co giãn nối liền với một cạp vải ren cao ở trên eo nhỏ.

Giữa háng là một chiếc quần lót ren hở đũng, hở mu trùm bên ngoài những sợi dây kia. Mu lồn mập mạp, trơn láng và miệng lồn đỏ hồng xuất hiện rõ nét dưới động tác banh chân dạng háng của Bích Diệp.

– Cái này là quà mà vợ chuẩn bị cho chồng sao?

– Vâng…chồng…chồng có thích không…ưhh…?

Thành Lâm như người mất hồn, từng bước di chuyển đến vị trí của Bích Diệp. Mỗi nước đi là một đồ vật trên người được cởi bỏ để lên mặt bàn gần đó.

Lúc này, Bích Diệp ngồi sát mép bàn, tay trái chống về phía sau, người hơi ngả ra sau. Hai chân hơi gấp lại, đặt trên ghế banh mở hết mức có thể, tay phải ở phía trước, ngón giữa và ngón nhẫn chụm lại không ngừng đâm thọc vào lỗ lồn ướt nhẹp nước nhờn. Thân trên rung lắc nhẹ, hai bầu vú to lớn sóng sánh liên tục theo mỗi lần đâm thọc ngón tay.

Bích Diệp cắn môi, khuôn mặt hơi vặn vẹo vì kích thích nhưng lại không thể đạt cực khoái. Những ngón tay thon mềm liên tục ra vào thủ dâm ngay trước mặt Thành Lâm.

Phía bên dưới mông, một vũng nước khá lớn thấm ướt tấm thảm, trên ghế và dưới nền nhà cũng là những bãi nước nhờn vương vãi. Hiển nhiên, Bích Diệp đã thủ dâm từ trước khi Thành Lâm bước vào.

– Con điếm này. Ngày càng đĩ thõa. Ở trên trường mà cũng banh lồn ra thủ dâm mời gọi trai địt.

– Ưhh…vợ đĩ lắm đấy…đang đợi chồng địt vợ đây…ưhh…

– Không sợ học sinh phòng bên cạnh phát hiện ra sao?

– Ưhhh…không sợ…phòng bên cạnh…ưhh…chính là…lớp học…cũ của vợ…ưhh…

– Hửm? Nghe mẹ nói, vợ rất được nam sinh trên lớp để ý.

– Ưhh… không phải là…để ý…mà là…ưhh…rất muốn…móc buồi…ra đâm vào…ưhh…lồn vợ…rồi địt nát…ưhh…

– Àh? Hoá ra là một con đĩ non từ trước. Chắc muốn địt từ lâu rồi đúng không?

– Ưhh…còn lâu nhá…vợ chỉ đĩ…với chồng thôi…ưhh…còn bọn kia…liếm lồn cho vợ…còn không xứng đâu…ưhh…

– Thật?

– Ưhh…vợ chỉ có…một mình chồng thôi đấy…ưhh…chỉ có chồng…là địt được thôi…ưhh…ưhm…ưhm…

– Đúng là đĩ dâm.

Phócccccc…ưhhhhh…

Khi thấy Thành Lâm tiến đến trước mặt mình không một mảnh vải, côn thịt đỏ hồng, to lớn, thô dài dựng đứng hùng dũng. Khi cậu trần truồng đứng giữa hai chân cô, Bích Diệp giật mạnh tay khỏi lỗ lồn, cơ thể run rẩy nhẹ. Một dòng dịch nhầy trắng nhạt lập tức rỉ ra thấm xuống dưới tấm thảm.

– Ưhh…chồng nhìn này…đây đều là tinh trùng của chồng…bơm vào lồn vợ đấy. Hì hì hì.

– Con đĩ này. Quá mức dâm đãng rồi đấy. Con đĩ mặt lồn.

Vừa nói, Bích Diệp vừa đưa hai ngón tay lên cho Thành Lâm xem. Những ngón tay mềm mại được bao phủ bởi một lớp dịch nhờn trắng nhạt. Dâm hương lan tỏa, bay vào mũi Thành Lâm khiến cậu càng thêm sôi sục.

Nhìn thấy ánh lửa bập bùng trong mắt Thành Lâm, Bích Diệp lại càng đắc ý. Khuôn mặt ửng đỏ, khoé môi cong lên, một nụ cười như câu hồn người khác. Đôi mắt long lanh chỉ còn lại một màu dục vọng.

Chóp…chép…chụt…chụt…

Bích Diệp há miệng, rồi ngậm lấy hai ngón tay, mút say sưa trong ánh mắt ngỡ ngàng của Thành Lâm. Ánh mắt mê ly liếc nhìn Thành Lâm khơi dậy hoả dục của Thành Lâm đến tận cùng.

– Con đĩ nứng lồn. Con điếm đĩ thõa.

Đầu bốc khói, gương mặt đỏ như gà chọi, Thành Lâm vồ lấy Bích Diệp trầm giọng gằn lên từng chữ.

Phóc……áhhhhh……ưhm…ưhm…

Một tay vòng xuống eo nhỏ siết mạnh, tay kia giật phắt bàn tay đang được miệng xinh mút mát rồi nắm lấy xây xích trên cổ giật mạnh về phía mình.

Nụ hôn điên cuồng ập xuống, Bích Diệp cũng vồ lấy cổ Thành Lâm siết chặt. Miệng xinh hé mở, lưỡi mềm dâng lên. Tiếng mút, tiếng nước chóc chóc vang lên không ngừng.

– Con đĩ. Quà này sử dụng thế nào?

– Đã là quà của chồng…thì tùy ý chồng sử dụng nha…hi hi hi…

– Thế thì…bò xuống đây nào. Chó cái đĩ thõa.

– Vâng. Thưa chủ nhân. Chó cái đĩ thõa hân hạnh phục vụ ngài.

Thành Lâm nắm lấy dây xích giật giật hai cái, Bích Diệp cười mỉm, cô lật người bắt chước chó cái bò từ từ xuống dưới, đến trước mặt Thành Lâm rồi dừng lại.

Hai tay chống xuống đất, hai đầu gối chân quỳ phía sau, đùi non banh rộng, đôi mắt ngập nước ngước lên nhìn Thành Lâm như đang đợi lệnh. Bích Diệp hoàn toàn trở thành một con chó cái thèm địt.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...