Mẹ Là Bồn Chứa Tinh Siêu Phẩm
Không để Hồng Nhung nói hết câu, Thành Lâm đã nhổm người dậy, nắm lấy hai chân Hồng Nhung đặt lên vai mình. Lúc này, cả hai đều đang ở trên mặt bàn trà rộng lớn bằng gỗ.
Hồng Nhung lắc đầu như trống bỏi, cô thừa biết tiếp theo mình sẽ phải đón nhận những gì.
Tư thế này cô thật sự sợ hãi, khi trước gậy thịt của Thành Lâm chưa lớn như thế này, đã từng địt cô đến mức kiệt quệ.
Hiện tại, có lẽ không cần phải nói cũng biết kết quả cô nhận được làm gì.
Thành Lâm cười gian, cậu biết Hồng Nhung đang sợ hãi điều gì. Bởi vì chính cậu đã từng tạo nên nỗi sợ ấy.
Quỳ gối xuống mặt bàn, hai chân gập lại kê dưới mông, thân trên đổ về trước, hai tay chống xuống cạnh sườn Hồng Nhung.
Lúc này, hai chân Hồng Nhung bị ép xuống dưới thân mình, hông cong ngửa lên trên, bị kéo căng hết mức. Lỗ lồn hoàn toàn không có gì ngăn cản, bại lộ ra ngay dưới háng Thành Lâm.
– Ahhh…đừng mà…em xin anh đấy. Địt kiểu này em sợ lắm. Hu hu.
– Phí lời. Hôm nay, tao sẽ địt toét lồn mày. Con đĩ này.
– Hức…địt nhẹ thôi nhá…em không chịu nổi…ÁHHHHH…rách lồn mất thôi…áhhh…
Phụttttttt……ót…ót…ọc…ọc…
Không để Hồng Nhung cò kè thêm nữa, Thành Lâm dùng hai chân khẽ nâng người lên, đầu khấc vào vị trí kê ngay vào miệng lồn ướt nhẹp. Rồi cậu dùng toàn lực đâm vào một cú lút cán.
Bạch…bạch…bạch…
Hự…áh…hự…ưh…hự…ưh…
Thành Lâm ngay lập tức tăng tốc, những phát địt như búa bổ giáng thẳng xuống lỗ lồn dâm đãng.
Gậy thịt khổng lồ cắm thẳng vào trong lỗ lồn đang ngập ngụa nước nhờn. Xuyên qua cổ tử cung thọc sâu vào tận sâu bên trong.
Hồng Nhung vốn dĩ vừa mới cực khoái mạnh, lỗ lồn sũng nước yếu ớt tiếp tục bị xuyên phá. Hai mép thịt béo mập căng ra ôm chặt lấy thân gậy, vách thịt non mềm cố gắng co rút lại, siết lấy khúc thịt gân guốc kia.
Từng đợt dâm thủy lại tuôn ra giảm bớt sự căng trướng đột ngột.
Hai bàn tay mềm mại đang đặt trên hai bắp tay Thành Lâm vội vàng siết chặt, đầu ngón tay cắm sâu vào trong bắp thịt. Rất may Hồng Nhung không để móng, chỉ có những vết hằn mà không gây ra thương tổn nào.
Hai mắt mở to, khuôn mặt kiều mị thoáng chút sững sờ, đôi mày thanh tú hơi nhíu lại, miệng há to bật ra những tiếng rên rất lớn.
– Áhhh…chậm thôi…ahhh…sâu quá…nhanh quá…em thốn lắm…
– Con đĩ này. Địt chết con đĩ. Con đĩ. Con đĩ.
– Ahhh…buồi to quá…ahhh…rách mất…rách lồn mất…ahhh…
– Địt mẹ mày. Con đĩ. Địt mẹ mày. Địt chết mẹ mày. Con đĩ nứng lồn.
– Ahhhhh……ốhhhhh……
Bạch…bạch…bạch…
Hự…ưh…hự…ưh…hự…ư…
Tiếng bộ hạ va đập vào nhau vang dội trong phòng khách, nước nhờn túa ra bị đập bắn tung tóe khắp nơi. Thậm chí còn văng cả lên bụng, lên ngực Hồng Nhung.
Hai bầu vú căng mọng dập dềnh rung lắc, hai chân gác trên vai Thành Lâm bắt đầu run rẩy, hai tay buông thõng rơi xuống mặt bàn siết lại, đầu ngón tay trăng bệnh không còn huyết sắc.
Hồng Nhung điên cuồng lắc đầu, tóc dài rối tung dính bết vào khuôn mặt xinh đẹp ngày càng đỏ. Mắt nhắm nghiền, miệng há ra cố gắng hít thở.
Vách thịt bị nghiền ép, chà xát mạnh mẽ, chỉ còn biết yếu ớt cắn mút lấy côn thịt to lớn. Dâm dịch liên tục trào ra khỏi miệng lồn, theo kẽ mông chảy xuống mặt bàn.
Hai mép thịt bị va đập ngày càng sưng to. Vùng da quanh háng chuyển hồng cũng dần dần trở nên đậm màu hơn.
– Ahhh…nát rồi…nát lồn rồi…hức…
– Địt mẹ mày con đĩ. Địt chết mẹ mày. Con đĩ. Địt nát lồn con đĩ.
– Ahhh…không chịu nổi nữa…em không chịu nổi nữa…ahhh…thốn lắm rồi…sắp bị địt chết rồi…ahhh…
– Địt chết con đĩ. Con đĩ. Con đĩ.
Toàn thân Hồng Nhung co giật dữ dội, cơn sướng lại tiếp tục ập đến. Tiếng rên trong trẻo giờ đây đã trở nên khản đặc.
Nước nhờn tiết ra đã bị đánh thành bọt trắng, bám dính cả vào háng Hồng Nhung lẫn háng Thành Lâm.
Ở bên trên, Thành Lâm vẫn điên cuồng thúc buồi, những phát địt mạnh mẽ đến mức khiến cho thân thể Hồng Nhung rung lắc dữ dội. Mỗi phát địt, giống như muốn nhét cả trứng dái vào trong lỗ lồn.
Hồng mắt trợn trắng, đầu ngửa ra sau, miệng há hốc thều thào rên rỉ kèm theo những tiếng thở như bị bóp nghẹt.
Ngực ưỡn lên trên, người cong như con tôm, hai bầu vú lắc lư dao động vung vẩy như muốn bay ra khỏi lồng ngực.
Lỗ lồn dường như đã trở nên quá tải, vách thịt bị cày xới gần như không còn cắn mút nổi thân gậy thịt nữa. Hoa tâm bị nghiền nát, quy đầu mạnh mẽ xuyên qua cổ tử cung đâm thẳng vào tận sâu bên trong.
Bạch…bạch…bạch…
Ót…ót…ót…ọc…ọc…
Không còn tiếng rên rỉ, chỉ còn lại tiếng da thịt va đập liên hồi. Nước nhờn chuyển thành bọt trắng bắn tung tóe khắp trên cơ thể Hồng Nhung, văng cả trên mặt bàn trà.
– ÁHHHHH……
– CON ĐĨ. ĐỊT MẸ MÀY. CON ĐĨ. ĐỊT MẸ MÀY. ĐỊT MẸ MÀY. CON ĐĨ.
Thành Lâm gào lên hoà cùng với tiếng thét thất thanh của Hồng Nhung.
Nhận thấy cô chuẩn bị co giật mạnh, hai bàn tay to lớn tóm lấy hai bầu vú căng mọng bấu chặt, lấy hai bầu vú làm điểm tựa, trọng lượng cơ thể thông qua hai tay ép mạnh xuống thân thể mềm mại của Hồng Nhung.
Những phát địt cuối cùng giã vào lồn Hồng Nhung mang theo sự bức bối vì không thể giải toả khi sáng. Gậy thịt cắm ngập sâu vào trong tử cung, một dòng nước đặc quánh, trắng đục, nóng bỏng bắn thẳng vào tận nơi sâu nhất.
Cùng lúc này, Hồng Nhung điên cuồng dãy dụa, cố gắng thoát ra. Thân thể như bị điện giật, hoàn toàn mất kiểm soát. Nước dãi chảy ra từ khoé miệng, theo động tác lắc đầu mà văng ra xa.
Dâm dịch trắng nhờ túa ra như thác, hoà quyện với tinh trùng nóng hổi bên trong khiến bụng Hồng Nhung hơi nhô lên, dịch dâm quá nhiều tràn ra khỏi miệng lồn theo kẽ mông chảy xuống mặt bàn tạo thành vũng lớn ngay dưới mông cô.
Hộc…hộc…hộc…
Hộc…hộc…hộc…
Tiếng thở gấp gáp trầm đục của cả hai. Hồng Nhung toàn thân vẫn đang run rẩy, mắt nhắm nghiền.
Cơ thể mềm mại vô lực, buông thõng mặc cho phản ứng cục khoái vẫn đang lan tràn khắp mọi tế bào.
Thành Lâm buông tha hai bầu vú, giải phóng cơ thể để Hồng Nhung dễ thở hơn. Hai chân Hồng Nhung nhẹ nhàng trượt xuống gác lên hai bên đùi Thành Lâm.
– Hộc…quá…quá đáng…địt người ta mạnh khiếp…muốn địt…chết em phải không…hộc…
– Đã bảo hôm nay địt chết con đĩ còn gì. Hì hì.
– Ừh. Cứ thế đi. Càng ngày càng địt mạnh hơn. Lồn người ta sắp nát bấy ra rồi. Không chịu nổi nữa đâu.
– Đã nát đâu. Địt vẫn sướng lắm.
– Đáng ghét. Em không thèm để ý anh nữa.
Nụ hôn của Thành Lâm lập tức rơi xuống, tìm đến môi cô cạy mở hai hàm răng rồi ngang nhiên đảo lộng trong vòm miệng của Hồng Nhung.
Toàn thân mềm nhũn không còn chút sức lực, Hồng Nhung chỉ biết dùng lưỡi đáp lại trong vô thức. Một sợi chỉ bạc kéo dài rồi đứt đoạn khi hai người tách môi rời ra.
Thành Lâm dùng sức ôm lấy Hồng Nhung bước xuống khỏi bàn trà. Cơ thể Hồng Nhung mềm oặt, phải khó khăn lắm Thành Lâm mới bế được cô lên đi về phía cầu thang.
Gậy thịt vẫn đang cắm trong lỗ lồn hơi xìu xuống. Nhưng theo mỗi bước chân lên từng bậc, thân gậy cọ xát vào vách thịt dường như lại muốn ngóc dậy.
Hồng Nhung gục trên người Thành Lâm, cằm tựa vào vai cậu, mắt vẫn chưa mở nổi, hai tay buông thõng để mặc cậu bế mình đi.
Cảm nhận được gậy thịt có dấu hiệu thức dậy, đôi mày thanh tú hơi nhíu lại, miệng âm ư câu gì đó không rõ nghĩa. Cô chẳng còn sức để làm bất cứ thứ gì, chỉ cần thở thôi cũng thấy mệt rồi.
Bên trong một căn phòng dưới tầng một của nhà chính, Thanh Loan quần áo xộc xệch đang ngồi bệt dưới đất tựa lưng vào tường, hít thở khó khăn. Cửa phòng hơi hé ra một khe rất nhỏ. Khuôn mặt ưa nhìn nghệt ra vì mệt sau ba lần cực khoái.
Váy hầu gái nằm chỏng chơ trên giường, quần lót ren vẫn còn cầm trong tay, trên quần lót ướt đẫm nước bọt.
Áo lót ren bị đẩy lên, hai bầu vú đang độ phát triển đầy dấu xanh tím, núm vú nhỏ xíu cứng ngắc, đâm thẳng ra ngoài.
Hai tay buông thõng hai bên thân thể, hai chân banh rộng để lộ ra một cái lồn non ướt đẫm nước.
Dâm dịch trong suốt phun ra thành vũng lớn ngay dưới cặp mông trắng mịn.
Hai mép lồn đỏ tấy vì bị chà xát, mu lồn lún phún một mảng lông đen thưa thớt ướt nhẹp. Hạt châu sưng to lộ ra khỏi môi lồn.
Bởi vì chăm sóc Hồng Nhung, nên cô trực tiếp ở tại nhà chính. Phòng của cô ở ngay gần bàn trà, mở cửa ra là thấy.
Từ lúc rời khỏi phòng Hồng Nhung, hình ảnh thân hình tuyệt mỹ ấy cứ hiện lên trong đầu Thanh Loan.
Cô vốn đã thấy bức bối trong người. Vừa rồi, Thành Lâm lại địt Hồng Nhung ngay trên bàn trà. Ở trong phòng nghe thấy âm thanh sống động, Thanh Loan không kiềm chế được bản thân mà hé mở một chút cửa phòng lén nhìn, sau đó tự mình banh lồn ra thủ dâm.
Bởi vì còn trinh, cho nên chỉ còn cách chà xát, day ấn bên ngoài miệng lồn chứ không giám đâm chọc ngón tay vào bên trong.
Cũng may, bởi vì cô đang nóng trong người, lại trực tiếp xem Thành Lâm địt Hồng Nhung nên cô nứng rất nhanh. Chỉ sau vài phút chà xát là có thể lên đỉnh.
Suốt thời gian hai người địt nhau ở bên ngoài phòng khách, Thanh Loan trốn ở trong phòng cũng dày vò lồn mình đến sưng đỏ.
Cô thậm chí còn phải lấy quần lót nhét vào miệng, sau đó tay bịt chặt miệng mình lại để ngăn ngừa tiếng rên bật ra.
– Không biết mình có đĩ quá không nhỉ? Nhưng mà thủ dâm thế này cũng thích. Vừa được sướng lại được xem địt nhau trực tiếp.
– Phải nói thiếu gia địt chị Hồng Nhung mạnh mẽ thật. Nghe tiếng địt thôi là biết lực địt kinh khủng thế nào. Thời gian dài như vậy, sức chịu đựng của chị Hồng Nhung cũng rất ghê gớm ấy chứ.
– Haiz. Không biết đến bao giờ mình mới giống chị Nhung, tìm được một người địt mình đến chết đi sống lại như vậy.
Thanh Loan tự lẩm bẩm một mình rồi nhanh chóng thu dọn tàn cuộc. Khi nhìn thấy Bích Diệp được Thành Lâm ôm lên lầu, bóng dáng cả hai khuất sau cánh cửa phòng ngủ tầng hai, mới từ từ mở cửa bước ra.
Đôi chân thon thả vẫn còn hơi run rẩy, lỗ lồn vẫn còn đang nhớp nháp chưa được tắm rửa, từng dòng nước nhỏ thỉnh thoảng lại rỉ ra khỏi lỗ lồn bên dưới váy hầu gái, và bên trong chiếc váy không hề mặc quần lót.
Cô lặng lẽ dọn dẹp chiến trường cho Thành Lâm và Hồng Nhung. Nhưng trong đầu lại là hình ảnh Thành Lâm đang toàn lực địt lỗ lồn dâm đãng của Hồng Nhung, cùng với hình ảnh Hồng Nhung điên cuồng lên đỉnh không thể kiểm soát.
Bất giác, dòng nước nhờn kia lại tiết ra nhiều hơn, dọc theo hai bên mép đùi non, nhỏ giọt rơi xuống để lại một vệt nước trên nền nhà.
Phía trên lầu, một nụ cười tinh quái treo lên trên khuôn mặt tuấn mỹ, còn Hồng Nhung thì đang căm tức nhìn khuôn mặt kia, cho dù hiện tại cô chẳng cử động nổi dù chỉ là một ngón tay.
*********
Sau khi Thành Lâm được đón về, Kim Huệ được Bích Diệp cho nghỉ phép. Hôm nay vừa tròn hai tháng cũng là lúc cô trở lại biệt chính.
Kim Huệ cũng giống như các thành viên của đội Hắc Hổ, đều là trẻ mồ côi, vậy nên nghỉ phép cô liền trở về trại trẻ chăm sóc những cô nhi cùng với mọi người.
Trong nhà tắm, Kim Huệ đang đứng đó, thân thể trần truồng để mặc cho vòi sen xối nước vào người. Mái tóc búi cao ở sau gáy, vài lọn tóc ướt dính vào cần cổ trắng ngần.
Công bằng mà nói, Kim Huệ cũng được coi là một mỹ nhân. Nếu như Bích Diệp và Hồng Nhung được coi là đại mỹ nhân với thang điểm 10 tuyệt đối, thì Kim Huệ chí ít cũng phải được 7,5 hoặc thậm chí 8 điểm cho nhan sắc này.
Gương mặt hơi tròn, đôi mắt khá to, ánh mắt luôn trong trẻo điềm tĩnh. Sống mũi thẳng, đôi môi đỏ mọng như cà chua.
Làn da trắng sứ, bầu vú nở nang, tròn mẩy, không khủng bố và hoàn mỹ như Bích Diệp và Hồng Nhung, nhưng nếu để dùng một tay nắm thì cũng thừa ra không ít.
Vòng eo thon gọn, những múi cơ lờ mờ không rõ ràng. Cặp mông cong vểnh, tròn trịa săn chắc do thường xuyên tập luyện.
Mu lồn vun cao, điểm xuyết bởi nhúm lông đen mượt, mọc gọn gàng thành hình tam giác. Hai mép thịt không quá béo mập, khép lại vừa đủ che đi toàn bộ lỗ lồn ở bên trong.
Nói không ngoa, nếu có người đàn ông nào đó ôm được Kim Huệ trong lòng, thì cũng có thể vỗ ngực tự hào rằng: “trong tay tôi cũng có một mỹ nhân”.
Nhưng mà đó có lẽ chỉ là sự tưởng tượng, bởi lẽ trái tim cô, đã thuộc về một người, mà thậm chí chính người này cũng không ngờ đến.
Còn người đàn ông kia, nằm mơ cũng không nghĩ tới, điều mà bản thân mình muốn tránh né, cuối cùng lại xảy ra, mà đối phương lại là người khiến anh phải đau đầu.
Ngắm mình trong gương phản chiếu, những dòng nước nhỏ vô định trên người lăn dài trượt xuống dưới nền nhà tắm.
Một tay nắm lấy bầu vú nhẹ nhàng xoa nắn, núm vú dựng đứng bởi ngón tay thon thả đang khều gẩy, nhéo vặn. Tay còn lại đang day ấn hạt châu, trượt qua lại trên khe lồn ở giữa hai mép thịt.
– Haiz. Tên đầu gỗ chết tiệt. Lúc nào cũng chỉ biết có công việc. Bà đây thì không thèm để tâm. Lúc nào cũng chỉ bình thản như vậy. Thật là tức chết mà.
Xuất hiện trước mặt mọi người là một Kim Huệ luôn bình tĩnh, ít khi bị dao động, nhưng thật ra trong tâm trí Kim Huệ luôn có hình bóng một người đàn ông cao lớn.
Cho dù thế nào đi nữa, thì Kim Huệ vẫn là một cô gái đúng nghĩa. Vẫn có những tâm tư nhỏ thầm kín, vẫn có những mối quan tâm mà hầu như mọi cô gái đều có.
Kim Huệ không phải là mẫu phụ nữ dâm đãng, tuy nhiên đôi khi cô vẫn phải tự mình vượt qua nỗi nhớ mong ai kia.
Không có nhiều người thực sự hiểu được con người Bích Diệp, ngay cả ba mẹ nuôi đôi khi cũng không biết hết tâm tư của con gái.
Nhưng Kim Huệ thì lại biết khá rõ.
Ở chung lâu ngày, Kim Huệ phần nào cũng đọc được suy nghĩ của tiểu thư nhà mình.
Bề ngoài là một cô gái nghiêm túc có phần cứng nhắc, kì thực Bích Diệp lại khá thoải mái với dục vọng.
Không dưới một lần, Kim Huệ nhìn thấy Bích Diệp tự xử, nhưng khi đó chỉ là tần suất rất thấp, chủ yếu là Bích Diệp muốn khám phá bản thân.
Khi mà thông tin em trai truyền về, ánh mắt sáng quắc của Bích Diệp khiến Kim Huệ ngạc nhiên không ít. Đặc biệt là khi Bích Diệp cho phép cô nghỉ ngơi chỉ để……có thêm thời gian riêng tư đi câu em trai.
Lau khô người trở ra, vẫn là cơ thể trần truồng đứng trước tủ đồ trong phòng ngủ nhỏ ở cô nhi viện, Kim Huệ cắn cắn môi nhìn bộ đồ lót ren mỏng manh nhỏ xíu.
Cuối cùng, cô vơ lấy cuộn tròn rồi nhét vào vali. Mặc lên người bộ độ lót thông dụng, quần Jean áo thun bó sát, bên ngoài khoác lên áo sơ mi ngắn tay không cài cúc.
– Con đi đây ạ. Mọi người ở lại mạnh khỏe ạh. Khi nào rảnh con sẽ trở lại thăm mọi người sau ạh.
– Ừh. Giữ gìn sức khỏe nhé.
– Chúng em chào chị ạh.
Balo trên lưng cùng vali nhỏ kéo theo phía sau, cô tươi cười vẫy tay với mọi người trong viện, trở về với công việc của mình.
Để không ảnh hưởng đến mỹ quan thủ đô, cô nhi viện này nằm ở một tỉnh khác giáp ranh với thủ đô. Nơi này cách không xa trang viên ở ngoại ô nơi Hồng Nhung đang ở. Chỉ là đường đi có phần hơi ngược so với hướng đi về thủ đô của Kim Huệ.
Mà bản làng và cánh rừng nơi tìm thấy Thành Lâm với Hồng Nhung trước kia lại thuộc về một tỉnh vùng núi phía Bắc giáp với Trung Quốc.
Muốn đi về thủ đô, bắt buộc phải đi qua tỉnh lị mà cô nhi viện kia đang toạ lạc.
Càng trùng hợp thay, tuyến đường xe khách chạy từ tỉnh lị kia về thủ đô, đi qua tỉnh lị bên này lại ở ngay gần cô nhi viện Kim Huệ vừa thăm nom và từng sinh sống.
Chờ đợi không lâu thì có xe khách đi tới, Kim Huệ xách hành lý lên xe rồi chọn ghế ngồi xuống.
Cô đội mũ rộng vành, đeo kính râm và bịt khẩu trang. Bích Diệp nhìn thấy có lẽ cũng phải để ý kỹ mới nhận ra cô.
Ban đầu cô hoàn toàn không chú ý đến xung quanh, đang lim dim chợp mắt nghỉ ngơi thì có sự náo động nhẹ ở phía cuối xe.
Lúc này, xe đã đi qua ranh giới giữa các tỉnh lị tiến vào ngoại ô thủ đô. Sự ồn ào ngày càng trở nên lớn dần trong không khí có phần căng thẳng.
– Chúng tao không còn tiền nữa mà. Chỉ còn bấy nhiêu thôi mà. Chúng mày đừng bắt nạt người miền ngược chúng tao mà.
– Tôi không quan tâm các anh miền gì. Muốn đi xe thì các anh phải trả tiền vé thế thôi.
– Ài dà. Chúng mày không thông cảm được àh. Chúng tao thật sự không còn tiền mà.
– Thế này đi. Các anh có quen biết ai ở đây không? Bảo họ trả tiền cho. Xuống bến tôi lấy tiền.
– Không có mà. Chúng tao lần đầu lên thủ đô mà.
– Thế thì đến trạm kia các anh chịu khó xuống xe vậy. Tôi cũng chỉ là người làm công, tôi không thể chiếu cố các anh được.
– Thôi được rồi. Cảm ơn mày nhá.
Kim Huệ hơi khẽ nhíu mày, sự ồn ào khiến cô không thể ngủ tiếp. Tò mò nhìn về phía cuối xe, cô lập tức trở nên tỉnh táo.
Bàn tay mềm mại nhanh chóng gửi một tin nhắn, vài phút sau những hình ảnh được gửi đến điện thoại của cô.
Trong ảnh là bộ trang phục dân tộc thiểu số giống y đúc đám người phía cuối xe.
Bởi vì ảnh chụp trên cao nên không nhìn thấy mặt, những có một người có mái tóc hoa râm, và trong đám người kia cũng có một mái tóc giống như vậy, nhưng dài hơn một chút.
Đang mải phân tích tình hình, xe khách dừng lại và đám người kia lục đục xuống xe.
Cô định bụng sẽ xuống cùng, nhưng cẩn thận tính toán lại, cô vẫn ngồi yên. Cô muốn về thủ đô càng sớm càng tốt.
Đám người lầm lũi bước đi chậm rãi, hướng đi vẫn là men theo con đường quốc lộ, dần dần cách xa trang viên ngoại ô chỗ Hồng Nhung.
Trời lúc này là chiều muộn, Kim Huệ nhanh mắt đếm được trong nhóm đó có hơn chục người. Tất cả đều là đàn ông. Gã tóc hoa râm kia vẫn im lặng không nói lời nào.
Vâng. Đám người này chính là đám người lão Tứ, gã tóc hoa râm kia cũng là lão Tứ. Mấy người phụ nữ đi cùng với chúng đã bị bán cho nhà thổ để lấy tiền chi tiêu cho cả đám.
Mặc cho mấy người phụ nữ van nài, chúng lột trần đám phụ nữ rồi thay nhau địt tơi bời năm người mụ Lý ngay trước mặt đám chủ chứa.
Cho đến khi cả năm người đàn bà nằm bẹp một xó, chúng đã thuận lợi bán cho nhà thổ. Để thể hiện thiện chí, chúng còn giảm giá so với giá chủ chứa đưa ra.
Đám người lão Tứ dần dần tụt lại phía sau, rồi biến mất vào một lối đường mòn giữa nơi hoang vu. Cỏ mọc um tùm cao hơn cả đầu người đã thành công che giấu cho hành tung của chúng.
Kim Huệ siết chặt điện thoại trong tay, hồi lâu vẫn chưa đưa ra được quyết định có nên gọi hay không. Ngón tay muốn bấm nút gọi rồi lại dừng, bởi vì trên màn hình điện thoại hiện ra một dãy số, mà chủ nhân của dãy số này chính là tên đầu gỗ mà cô thầm thương trộm nhớ được nhắc đến bên trên.
Cuối cùng, sau bao đắn đo, cô hít một hơi dài rồi thở ra, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào màn hình.
– Alo…
– Alo. Tôi đây…
Giọng nam trầm ấm vang lên khi điện thoại chỉ vừa đổ chuông chưa đến hai giây đồng hồ.
Đối với anh, số điện thoại kia là một ngoại lệ, mà anh không cho phép mình chậm trễ.
