Mẹ Dâm Ngọt Ngào
Đêm về…
Tòa nhà của tập đoàn “Hinh Chi Mật” vẫn sáng đèn rực rỡ.
Bức tường bên ngoài treo tấm biển lớn “Hinh Chi Mật – Secret Of Honey”, bên dưới là logo hình bông hoa, lấp lánh trong ánh đèn neon lộng lẫy.
Kể từ khi tin tức về việc “Tập đoàn Vĩ Tín” của Tưởng Vĩ Tín bị nghi ngờ gian lận thương mại, cạnh tranh không lành mạnh và biển thủ công quỹ bị phanh phui, mọi hoạt động kinh doanh của “Tập đoàn Vĩ Tín” đều tuột dốc không phanh.
Cổ phiếu niêm yết ở nước ngoài của họ sụt giảm thê thảm, các nhà đầu tư ùn ùn kéo đến bao vây tòa nhà.
Bản thân Tưởng Vĩ Tín cũng bị bắt giam vì nhiều tội danh kinh tế, liên lụy đến rất nhiều người.
“Tập đoàn Vĩ Tín” như rắn mất đầu, những người còn lại không muốn gánh trách nhiệm, vội vàng phân định giới tuyến với Tưởng Vĩ Tín, đổ hết mọi tội lỗi cho một mình ông ta.
Ngược lại, tập đoàn “Hinh Chi Mật” đã nhân cơ hội này thu mua lượng lớn cổ phần của “Tập đoàn Vĩ Tín”.
Trước đó, hai bên đã hợp tác trong nhiều lĩnh vực, lần này “Hinh Chi Mật” đã thừa cơ thâu tóm nhiều mảng kinh doanh của họ.
Một số nhân tài và quản lý cấp cao, nhận thấy tình hình, cũng lũ lượt nhảy việc sang “Hinh Chi Mật” để tìm đường lui, mang theo không ít bí mật kinh doanh.
Gần đây còn có một tin tức nóng hổi hơn: ông chủ lớn, chủ tịch hội đồng quản trị của Tập đoàn Diêu Thị, Diêu Song Lôi, đột ngột lên cơn đau tim phải nhập viện cấp cứu.
Mặc dù cuối cùng đã qua cơn nguy kịch nhưng đến nay ông vẫn trong tình trạng hôn mê, bất tỉnh.
Phía bệnh viện cũng nhiều lần xác nhận rằng ông vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm đến tính mạng, cần được điều trị và theo dõi thêm.
Cơ nghiệp của “Tập đoàn Vĩ Tín” và nhà họ Diêu có mối quan hệ chằng chịt, liên quan mật thiết.
Dư luận đồn đoán rằng lần ngã bệnh này của Diêu Song Lôi cũng có liên quan đến sự sụp đổ của Tưởng Vĩ Tín.
Thậm chí có thuyết âm mưu cho rằng đây là kế “giả bệnh” của Diêu Song Lôi để tránh bão, làm con rùa rụt cổ hòng bảo toàn bản thân khi “Tập đoàn Vĩ Tín” sụp đổ.
Người thừa kế sản nghiệp nhà họ Diêu vẫn là một học sinh trung học chưa tốt nghiệp, dĩ nhiên không thể xử lý khoảng trống khổng lồ mà cha mình để lại.
Do đó, nhà họ Diêu hiện do bà Ngô Mẫn Văn, cùng nhiều giám đốc tạm thời quản lý công việc của tập đoàn.
Tuy nhiên, Diêu Song Lôi có di chúc đã được công chứng chính thức, người thừa kế duy nhất của ông chỉ có thể là Diêu Lượng.
Vì vậy, về mặt pháp lý, mọi văn bản đều phải do cậu ấm nhà họ Diêu ký tên.
Dù chỉ là người đại diện tạm thời không có thực quyền, nhưng ít nhất cậu ấm nhà họ Diêu cũng có quyền phủ quyết.
Tình hình bệnh tật của Diêu Song Lôi vẫn còn mờ mịt, việc cậu ấm nhà họ Diêu có vừa đi học vừa thay cha điều hành hay không đã trở thành tâm điểm bàn tán của dư luận.
Trong một thời gian ngắn, giới kinh doanh ở thành phố Kinh Châu dậy sóng, mang dáng dấp của một cuộc thay đổi lớn.
Tập đoàn “Hinh Chi Mật” bận rộn với việc sáp nhập và mua lại, có hơn mười ngân hàng đến đàm phán các phương án tài trợ.
Các ngân hàng luôn có xu hướng nịnh bợ kẻ mạnh, thích làm những việc “dệt hoa trên gấm” như thế này.
Một mặt, họ vội vàng thu hồi các khoản vay đối với “Tập đoàn Vĩ Tín”, mặt khác lại làm môi giới cho việc sáp nhập, bận rộn không ngơi tay.
Trong văn phòng chủ tịch của tập đoàn “Hinh Chi Mật”.
Cố Uyển Hinh đã bận rộn cả ngày, gặp gỡ lãnh đạo thành phố, giám đốc nhiều ngân hàng, lãnh đạo phòng thương mại, tổng giám đốc các nhà cung cấp, và cả quản lý cấp cao của “Tập đoàn Vĩ Tín”.
Cô vận trù hoạch định, xoay xở giữa các thế lực.
Phụ nữ vốn dĩ đã có lợi thế giới tính trời cho giữa đám đàn ông này, mà cô lại là người giỏi nhất trong việc tận dụng những lợi thế đó, nắm bắt tâm lý nhạy cảm giữa nam và nữ, có thể nói là luôn giành thắng lợi trên thương trường.
Cô muốn từng bước gặm nhấm hết vốn liếng của Tưởng Vĩ Tín.
Đây vốn là gia sản của nhà họ Chu, việc cô làm bây giờ chẳng qua chỉ là thu hồi lại những thứ vốn thuộc về con trai mình mà thôi.
Ký xong tập tài liệu cuối cùng, giao chồng văn kiện cho nữ thư ký Lý Vân Mai, xác nhận lịch hẹn ngày hôm sau, Cố Uyển Hinh nhìn đồng hồ, đã hơn 12 giờ đêm.
“Giờ này về chắc con trai cũng ngủ rồi.”
Cô lẩm bẩm một mình, lướt xem tin nhắn trong điện thoại.
Con trai Châu Bân đã để lại cho cô mấy tin nhắn, đều hỏi khi nào cô về nhà.
Cô thực sự quá bận rộn, lúc làm việc không hề để ý.
Đúng lúc này, chuông điện thoại đột ngột vang lên.
Cô nhìn màn hình, gương mặt diễm lệ hiếm khi tỏ ra nghiêm nghị, cô lập tức nghe máy.
“Alo, mẹ ạ.” Cố Uyển Hinh nói với giọng cung kính.
“Dạo này thế nào rồi.”
Giọng một người phụ nữ trưởng thành ở đầu dây bên kia vang lên, nghe giống như đang chất vấn hơn là quan tâm.
“Mọi thứ vẫn thuận lợi ạ.”
“Thuận lợi là tốt. Mẹ đã nói với con rồi, có những chuyện không thể nóng vội. Những kẻ đó đều là phường gian xảo, con phải cẩn thận đối phó.”
“Uyển Hinh biết rồi, cảm ơn mẹ.”
Hai người im lặng một lúc, giọng nói ở đầu dây bên kia lại hỏi: “Chuyện của Tiểu Bân mà con nói trước đây, con xử lý đến đâu rồi.”
Cố Uyển Hinh khẽ nhíu đôi mày liễu, thở dài một tiếng: “Con sẽ sớm dàn xếp ổn thỏa. Tiểu Bân còn nhỏ, đang tuổi sung sức, cũng không thể trách nó được.”
Người phụ nữ trong điện thoại nói với giọng nghiêm khắc: “Uyển Hinh, điều mẹ lo nhất ở con chính là điểm này. Con tuyệt đối không được có lòng nhân từ. Thất bại lần trước của chúng ta là bài học nhãn tiền, lần này tuyệt đối không được đi vào vết xe đổ, đi theo con đường cũ của nhà họ Chu, họ chính là bài học xương máu, con hiểu chưa!”
Bàn tay ngọc ngà trắng nõn của Cố Uyển Hinh siết chặt chiếc điện thoại, giọng nói quả quyết: “Con hiểu rồi! Mẹ yên tâm!”
“Vậy thì tốt. Chăm sóc bản thân và Tiểu Bân cho tốt, xử lý chuyện của nó đi. Nếu thực sự không chịu nổi thì tìm A Hồng. Đàn ông bên ngoài con phải cẩn thận, tuy con rất thông minh, nhưng chúng ta dù sao cũng là phụ nữ, mọi việc đều phải thận trọng.”
“Vâng ạ, cảm ơn mẹ.”
Người phụ nữ ở đầu dây bên kia không nói thêm gì nữa, điện thoại được cúp máy.
Cố Uyển Hinh đặt điện thoại xuống, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của cô có vẻ hơi tái nhợt. Có lẽ công việc liên miên mấy ngày nay thực sự khiến cô mệt mỏi, hoặc có lẽ cuộc điện thoại vừa rồi lại một lần nữa gióng lên hồi chuông cảnh báo cho cô. Cô lặng lẽ châm một điếu thuốc, chìm trong suy tư, nhìn ra ngoài cửa sổ. Cảnh đêm Kinh Châu hoa lệ, nhà cao tầng san sát, tiếng chim hót, một khung cảnh thịnh vượng phồn hoa. Lúc này, chuông điện thoại lại vang lên. Cố Uyển Hinh cầm lên, nhìn thấy tên người gọi, chiếc cổ thon dài của cô kiêu hãnh ngẩng lên, khóe môi hồng nhuận nở một nụ cười.
Không biết có phải là ảo giác của tôi không, mà tôi luôn cảm thấy dạo gần đây mẹ ngày càng trở nên lạnh nhạt với tôi. Tuần này vừa thi cuối kỳ xong, sắp được nghỉ hè, có thể có thời gian hoàn toàn rảnh rỗi ở nhà sống thế giới hai người với mẹ. Trước đây mỗi sáng đi học, mẹ đều đi làm từ rất sớm, người giúp việc trong nhà làm bữa sáng cho tôi, rồi tôi tự đạp xe đi học. Lúc tan làm về nhà, mẹ cũng luôn nói phải tăng ca, thường là lúc tôi sắp đi ngủ mẹ mới về, có khi tôi ngủ rồi mà mẹ vẫn chưa về. Mỗi ngày cảm giác hai mẹ con gặp nhau chẳng được bao lâu. Ngay cả khi có lúc gặp nhau, cùng ăn sáng, mẹ cũng chẳng nói với tôi được mấy câu, chỉ qua loa hỏi vài câu về tình hình ở trường. Cảm giác xa cách giữa hai mẹ con ngày càng nghiêm trọng, khiến lòng tôi càng thêm bất an.
Nhưng những điều đó không còn quan trọng nữa, vì một tuần sau khi nghỉ hè, cuối cùng cũng đến thời gian “bài kiểm tra” thứ hai mà tôi và mẹ đã hẹn. Mấy ngày trước tôi đã nhắc lại chuyện này với mẹ, chúng tôi hẹn 8 giờ tối nay sẽ tiến hành tại nhà. Cái thời điểm mập mờ này, tôi tin rằng đêm nay chỉ cần không khí đủ tốt, sẽ không ai làm phiền hai mẹ con chúng tôi. Biết đâu tôi thật sự có thể được một lần hôn lên má thơm, trở thành bạn trai mới của mẹ, cùng mẹ làm tình thật sự! Gần đây tôi nghe nói mẹ đã hoàn toàn cắt đứt với tên Tưởng Vĩ Tín kia, phơi bày một loạt hành vi xấu xa của hắn, và đã công bố, giao các bằng chứng liên quan cho công an. Mẹ cũng coi như đã chính thức chia tay với Tưởng, trở về với thân phận quý bà độc thân. Mẹ đang ở độ tuổi như lang như hổ, ham muốn tình dục dâng cao. Dáng vẻ lẳng lơ của mẹ khi làm tình với Tưởng Vĩ Tín trên giường, tôi đến giờ vẫn nhớ như in.
Mẹ vừa e thẹn quyến rũ, vừa nồng nàn như lửa, thân thể đầy đặn thỏa sức rên rỉ, đắm chìm trong sự phối hợp, thể hiện hết phong tình và khao khát của một người phụ nữ trưởng thành. Chỉ nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi nóng ran. Tôi kích động đến mức tối qua mất ngủ, cả ngày hôm sau cũng đứng ngồi không yên, vô cùng phấn khích, nóng lòng chờ đợi đêm xuống. Người giúp việc đã sớm làm xong việc nhà và về rồi. Ban ngày tôi ra ngoài đến tiệm hoa gần đó, mua một cành hồng. Bông hồng được gói bằng dải băng tinh tế, bao bì cũng rất đẹp, trên dải băng còn có chữ tiếng Anh “LOVE YOU”, trông rất lãng mạn. Tôi mặc một bộ đồ ra dáng, chải kiểu tóc bảnh bao nhất, xịt sáp, mặc một bộ đồ thường ngày hàng hiệu, lại xịt thêm nước hoa nam. Tôi ngắm mình trong gương một lúc lâu, đảm bảo không có một khuyết điểm nào trên người, trông cũng ra dáng một người lớn trẻ tuổi.
Rất nhanh, 8 giờ đã đến. Mẹ về nhà đúng giờ, đỗ xe xong, bước vào phòng khách. Tay mẹ cầm chiếc túi xách Hermes theo mùa, mái tóc đen dài thẳng mượt xõa trên vai, khuôn mặt tinh tế trang điểm nhẹ. Thân trên mặc một chiếc áo sơ mi đen trung tính, tuy kiểu dáng có phần công sở, nhưng có thể thấy rõ đường cong quyến rũ của bộ ngực cao vút đầy đặn gần như muốn xé rách áo. Một chiếc thắt lưng màu cà phê siết chặt vòng eo thon thả. Thân dưới là một chiếc chân váy công sở màu đen, vạt váy dài đến đầu gối, bị cặp mông đầy đặn và đùi của mẹ làm chiếc váy căng ra có phần bó chặt, tạo thành nhiều nếp gấp. Dưới váy lộ ra đôi chân thon dài cân đối được bao bọc bởi đôi vớ lụa đen trong suốt. Toàn bộ đôi chân từ eo trở xuống cực kỳ thon dài, tựa như người mẫu. Bên ngoài mẹ khoác một chiếc áo gió màu đen, trông thật anh tư hùng dũng. Chân đi một đôi giày cao gót 5 phân màu đen, càng làm tăng thêm vẻ đẹp trí thức, trưởng thành và tao nhã của mẹ.
“Chào buổi tối, mẹ.”
Tôi cầm bông hồng, đứng dậy ra cửa đón mẹ, tim đập “thình thịch”, mũi ngửi thấy mùi hương cơ thể của người phụ nữ trưởng thành tỏa ra từ mẹ, mắt không ngừng dán vào cặp mông đầy đặn, đôi chân dài miên man, bộ ngực cao vút, đôi môi đỏ mọng của mẹ, thầm thán phục mẹ là một người phụ nữ hoàn hảo đến nhường nào. Đôi mắt trong veo của mẹ hờ hững liếc nhìn tôi, không nói gì, rồi chuyển sang bông hồng trên tay tôi, có chút ngạc nhiên. Tim tôi đập nhanh hơn, hít một hơi thật sâu, đưa bông hồng cho mẹ, cười nói: “Quà cho mẹ.” Mẹ nhận lấy bông hồng, hít sâu một hơi hương thơm của nó, khẽ nở một nụ cười: “Cảm ơn Tiểu Bân.” Thấy mẹ vui, lòng tôi nở hoa, nhưng vẫn cố gắng kìm nén sự phấn khích. Mẹ cúi đầu cởi giày cao gót đặt lên tủ, thay dép đi trong nhà, đến bên giá treo cởi chiếc áo gió đen khoác ngoài treo lên. Chiếc áo sơ mi đen bên trong là kiểu không tay, để lộ cánh tay trắng nõn như ngọc. Nhìn từ phía sau, vóc dáng mẹ rất cao ráo, đặc biệt là tỷ lệ vàng giữa phần thân trên và dưới được chiếc thắt lưng phân chia, khiến đôi chân càng thêm thon dài. Không cần ăn mặc hở hang, mẹ đã toát lên vẻ quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành.
“Ngồi đi.”
Mẹ cắm bông hoa vào bình trong phòng, vừa nói vừa đi pha một tách cà phê. Tôi thấy mẹ lười biếng cởi hai chiếc cúc áo trên cùng đang căng chặt, đường cong ngực bị áo ôm sát dường như được thả lỏng đi nhiều. Mẹ lộ vẻ khoan khoái, mỗi bước đi, vòng eo liễu rũ, cặp mông đầy đặn tròn trịa được chiếc váy đen bó sát, cong lên một đường cong quyến rũ, uyển chuyển. “Ồ.”
Tôi đáp. Rõ ràng lúc nhận hoa mẹ rất vui, nhưng bây giờ vẻ mặt lại có chút nghiêm túc. Tôi cảm thấy không khí thật kỳ lạ, không biết mình có làm sai điều gì không, bất an ngồi xuống sofa. Mẹ cứ thế ngồi xuống chiếc sofa đơn bên cạnh, tư thế tao nhã vắt chéo chân. Vòng eo thon được chiếc thắt lưng phác họa hoàn hảo, nối liền đường cong uốn lượn của phần thân trên và dưới. Đôi chân dài được bọc trong vớ lụa đen, đường nét từ đùi đến bắp chân mượt mà như lụa. Lớp vớ đen bóng lên một ánh sáng quyến rũ. Chiếc váy vốn dài đến đầu gối giờ đã co lên gần hai mươi phân trên đầu gối, tư thế ngồi cong để lộ một nửa cặp đùi đầy đặn tròn trịa được bao bọc bởi lớp vớ đen siêu mỏng xuyên thấu. Cuối đường viền ren của vớ có thể thấy rõ một đoạn da đùi trắng nõn mịn màng, gần như phát sáng giữa lớp vớ đen và chiếc váy đen. Bàn chân đẹp đi dép lê trong nhà, mắt cá chân tròn trịa và mu bàn chân trắng ngần cũng được bọc trong vớ đen, trông thật tinh tế và mềm mại dưới ánh đèn.
Tôi nhìn mẹ xinh đẹp quyến rũ trước mắt, không hiểu sao trong lòng có chút bất an, luôn có dự cảm không lành, không kìm được liền mở lời hỏi: “Mẹ, chuyện bài kiểm tra thứ hai lần trước mẹ nói…”
“Ừm, mẹ đã hứa với con.”
Mẹ bình tĩnh nói. Tôi nhìn vầng trán tròn trịa, đôi mày liễu cong như vẽ, hàng mi dài và cong vút, đôi mắt phượng lạnh lùng quyến rũ, sống mũi cao thẳng, đôi môi mềm mại hơi cong của mẹ, đẹp đến nao lòng, tim tôi rung động. “Vậy thì…”
“Trước đó, mẹ có một chuyện muốn hỏi lại con lần cuối. Con nói bằng chứng của công ty Tưởng Vĩ Tín là do một mình con vất vả lấy về cho mẹ, có thật không?” Đôi mắt to quyến rũ của mẹ nhìn chằm chằm vào tôi. Tôi hơi sững người, trong đầu thoáng qua vài ý nghĩ. Không ngờ vào thời khắc quan trọng này mẹ lại hỏi lại một lần nữa. Nhưng lúc này tôi cũng chẳng còn bận tâm gì nữa, buột miệng nói: “Dĩ nhiên rồi mẹ! Con đã một mình lẻn vào công ty của họ một cách gian khổ để lấy nó. Mẹ ơi, vì mẹ, con có thể bất chấp mọi nguy hiểm!” Tôi nói một cách chính nghĩa, nhìn chằm chằm vào gương mặt xinh đẹp của mẹ, không để lộ một chút biểu cảm chột dạ nào.
Mẹ nhìn tôi một lúc, khẽ thở dài, hai tay khoanh trước bộ ngực đầy đặn, khuôn mặt xinh đẹp lạnh băng, im lặng một lát rồi nhàn nhạt nói: “Được rồi, Tiểu Bân, con không phải nói muốn qua bài kiểm tra thứ hai của mẹ sao? Bây giờ mẹ sẽ cho con biết nội dung bài kiểm tra, nhưng trước tiên mẹ có vài lời muốn nói với con.” Tôi im lặng nhìn mẹ, nghe mẹ nói: “Tiểu Bân, thế giới người lớn rất phức tạp. Con bây giờ vẫn chưa độc lập, cũng còn lâu mới trưởng thành. Mẹ là mẹ của con, chỉ có con là đứa con trai cưng duy nhất, dĩ nhiên sẽ thương yêu, bảo vệ con, nâng con trong lòng bàn tay. Nhưng con là con ruột của mẹ, mẹ là mẹ ruột của con, đây là sự thật đã định sẵn không ai có thể thay đổi được.”
“Trước đây con dùng thân phận con trai để gần gũi mẹ, vì giữa chúng ta là tình mẹ con, không phải tình cảm nam nữ. Tình cảm của mẹ dành cho con cũng là tình mẹ dành cho con trai, tuyệt đối không có tình yêu nam nữ. Vì vậy, trong bài kiểm tra đầu tiên, những ý nghĩ không đứng đắn của con đối với mẹ, mẹ không thể đồng ý.” Mẹ bình tĩnh nói từng chữ, lòng tôi lạnh đi, nghe giọng mẹ có vẻ không ổn. “Mẹ cũng đã hỏi con mấy lần, nhưng con vẫn luôn có những suy nghĩ yêu đương này với mẹ. Mẹ suy đi nghĩ lại, cảm thấy cũng không thể trách con. Con còn trẻ, thế giới phù hoa này còn thấy quá ít, khó tránh khỏi việc nảy sinh tình cảm quyến luyến, hay nói đúng hơn là tình yêu với mẹ.”
“Nhưng tình cảm của mẹ dành cho con trước sau chỉ có tình mẹ con. Và trong tình yêu nam nữ, điều mẹ cần là một người đàn ông trưởng thành cả về tâm hồn lẫn thể xác, được mẹ công nhận, có thể thỏa mãn mẹ về mọi mặt, chứ không phải một đứa trẻ cần mẹ chăm sóc để làm người đàn ông của mẹ.” Mẹ nhìn vào mắt tôi, khẽ cắn môi: “Dù là bài kiểm tra hay bất cứ thứ gì khác, mẹ trước sau vẫn không thể chấp nhận lời tỏ tình của con.” Tôi thất vọng tột cùng, lòng chùng xuống tận đáy. Chưa có bài kiểm tra nào cả, mẹ đã từ chối tôi thẳng thừng rồi, thế này chẳng phải tôi sẽ hoàn toàn tiêu đời sao. Mẹ khẽ vuốt lọn tóc bên tai, vô tình để lộ phong tình quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành.
Mẹ thấy mặt tôi tái mét, liền dịu dàng nói: “Tuy nhiên, mẹ đã hứa với con thì sẽ giữ lời, sẽ cho con cơ hội kiểm tra lần thứ hai.” Trái tim đang chìm xuống của tôi lại nổi lên, nhen nhóm hy vọng, tôi căng thẳng nuốt nước bọt. “Nhưng bài kiểm tra này sẽ khó hơn lần trước rất nhiều, con phải chuẩn bị tâm lý, biết chưa?” Mẹ hỏi.
“Dĩ nhiên rồi! Mẹ, bất kể bài kiểm tra thế nào, con cũng sẽ cố gắng hết sức!” Tôi gật đầu như dốc hết sức lực. Mẹ thấy vẻ quyết tâm của tôi, khẽ lắc đầu bất lực. Hai chiếc cúc trên cùng của chiếc áo sơ mi đen được cởi ra, để lộ phần cổ áo thấp, khe ngực sâu trắng ngần hiện ra rõ ràng quyến rũ, cặp vú căng tròn đầy đặn rung rinh nhẹ nhàng. Chỉ thấy mẹ bất ngờ lấy điện thoại ra, gọi một cuộc. Tư thế mẹ lấy điện thoại cũng vô cùng tao nhã, ngón tay trắng nõn cầm điện thoại, mỗi cử chỉ, mỗi hành động đều toát lên một khí chất cao quý, đoan trang.
“Alo, Tiểu Lượng, là dì Cố đây.” Mẹ nói với người ở đầu dây bên kia. Tim tôi đột nhiên giật thót. Tiểu Lượng! Là ai? Chẳng lẽ là Diêu Lượng? Mẹ gọi điện cho cậu ta làm gì!?
“Chuyện lần trước cậu nói, dì đã suy nghĩ kỹ rồi. 30 phút nữa cậu qua đây, ở phòng 3601 khách sạn Hào Kinh Lệ Tạp.” Mẹ nhanh chóng cúp máy, lòng tôi kinh hãi tột độ, hoàn toàn không biết mẹ đang làm gì. Mẹ nhìn tôi đang vô cùng kinh ngạc, uống một ngụm cà phê đã hơi nguội, bình tĩnh nói: “Mẹ đã điều tra từ lâu rồi, dữ liệu của công ty Tưởng Vĩ Tín là do Diêu Lượng dùng các mối quan hệ của gia đình họ, sau đó cậu ta dùng kỹ năng máy tính của mình, còn liều mình bị bắt để lấy được nó.” Tim tôi chấn động, liền nghe mẹ nói tiếp: “Lúc đó hình như cậu ta suýt bị bảo vệ công ty Tưởng Vĩ Tín bắt được, còn bị thương một chút, phải nhập viện. May mà không sao. Mấy hôm trước mẹ còn đến bệnh viện thăm cậu ta. Nhưng Tiểu Bân, con lại nói hoàn toàn là do một mình con lấy được. Con đã lừa dối mẹ.”
Từng lời mẹ nói khiến tôi toát mồ hôi lạnh, khô cả miệng. Đôi mắt phượng xinh đẹp của mẹ nhìn chằm chằm vào tôi, đôi mắt sáng ngời ấy lúc này như có thể nhìn thấu mọi tâm tư của tôi, khiến những lời nói dối của tôi không còn nơi nào để che giấu. “Mẹ cũng không yêu cầu Tiểu Bân có thể làm được gì, mẹ biết con chỉ muốn làm mẹ vui lòng. Nhưng lừa dối mẹ, còn mạo nhận công lao của người khác để có được cảm tình và cơ hội gần gũi mẹ, Tiểu Bân, đây không phải là hành vi của một người có phẩm chất tốt, đây đã được coi là rất hèn hạ rồi.” Mẹ nói một cách nghiêm túc, đến mấy chữ cuối cùng, giọng điệu đặc biệt cao lên, nghiêm khắc quở trách tôi. “Sao con lại là một cậu bé không có bản lĩnh như vậy, nói dối trước mặt mẹ, không trưởng thành chút nào, coi là đại trượng phu gì chứ!? Mẹ rất thất vọng về con!” Từng lời của mẹ như những chiếc búa lớn, đập mạnh vào tâm hồn tôi, tôi hoàn toàn ngơ ngác.
Mẹ lại uống một ngụm cà phê, dừng lại một chút, nhìn tôi không nói một lời, thản nhiên nói: “Thực ra, mẹ và Diêu Lượng đã liên lạc với nhau từ lâu rồi. Kể từ lần ở nhà cậu ta và kết bạn WeChat với nhau, cậu ta liên lạc với mẹ rất thường xuyên. Cậu ta cũng là một chàng trai kiên trì.” “Liên lạc từ lâu rồi? Mẹ và cậu ta…?” Tôi không thể tin được nói. “Ừm, mấy tháng nay, chúng tôi gần như ngày nào cũng liên lạc qua WeChat. Tuy còn có chút chưa trưởng thành, nhưng cậu ta cũng coi như đã quang minh chính đại dùng thân phận một người đàn ông để theo đuổi mẹ. Không chỉ giúp mẹ mấy lần, mẹ cũng ra mấy bài kiểm tra cho cậu ta, cậu ta cũng đều nhanh chóng vượt qua.” Khóe miệng mẹ nở một nụ cười: “Cậu ta đã bỏ ra nhiều công sức vì mẹ, mẹ cũng rất cảm kích. Mẹ dĩ nhiên hiểu cậu ta rất có ý với mẹ. Thằng nhóc đó đôi khi có chút đáng ghét, nhưng không ngờ cái gì cũng dám làm, cũng coi như là to gan lớn mật.”
Tôi cảm thấy gần như không thở nổi, liền nghe thấy giọng nói quyến rũ động lòng người của mẹ tiếp tục: “Hôm nay Diêu Lượng hẹn mẹ đi chơi, mẹ đã đồng ý với cậu ta.” “Mẹ đồng ý hẹn hò với cậu ta!?” Tôi bật dậy, không thể tin được hét lớn. “Ừm, vừa rồi, mẹ đã đồng ý với cậu ta, và sẽ đến gặp cậu ta ở khách sạn ngay bây giờ. Tối nay, mẹ sẽ ở cùng cậu ta một đêm.” “Chứ không phải ở cùng con.”
Đôi mắt phượng xinh đẹp của mẹ nhìn thẳng vào mắt tôi, gương mặt diễm lệ không một gợn sóng. “Sao mẹ có thể làm vậy!! Sao mẹ có thể!” Tôi tức giận hét lên, giọng run rẩy, lòng hoảng loạn tột độ. “Mẹ đã nói với con từ trước rồi, mẹ bây giờ là người độc thân, con là con trai mẹ, không thể can thiệp vào cuộc sống riêng của mẹ. Con đưa ra những ý nghĩ không đứng đắn với mẹ, mẹ cũng đã nhiều lần dung túng cho con. Bây giờ con còn lừa dối mẹ, muốn dùng cách đó để lấy lòng mẹ. Bây giờ nghĩ lại, sự dung túng của mẹ chỉ hại con thôi.” Mẹ lạnh lùng nói với tôi, lời nói như mang một lớp sương lạnh trên gương mặt xinh đẹp, đó là biểu cảm tôi chưa từng thấy. Tôi biết tình hình đã đến nước này, tôi đã tiêu rồi. Nhưng tôi vẫn không thể chấp nhận, tôi tức giận gào thét: “Không được! Dù vậy! Mẹ cũng không được đi hẹn hò với cậu ta! Cậu ta là bạn học của con, là người mẹ nhìn con lớn lên từ nhỏ! Hai người chênh lệch bao nhiêu tuổi! Sao hai người có thể!” Nghĩ đến cảnh Diêu Lượng sẽ hẹn hò và lên giường với mẹ, tâm trạng tôi như nổ tung.
“Đó cũng là chuyện riêng của mẹ, mẹ tìm người đàn ông như thế nào, con không có quyền can thiệp.” Mẹ không để ý đến sự gây rối vô lý của tôi, chỉ lạnh lùng nhìn tôi. Tôi nhìn vào ánh mắt của mẹ, biết rằng mình chỉ đang làm những việc vô ích. Tôi gần như sắp khóc, cứ thế ngây người nhìn mẹ. Một lúc sau, tôi như quả bóng xì hơi, ngã phịch xuống sofa, cả người như lún sâu vào đó, nói với giọng gần như sắp khóc: “Vậy… vậy mẹ ơi, bài kiểm tra… bài kiểm tra là gì! Con thì là cái gì chứ!” “Vậy mẹ sẽ cho con biết nội dung bài kiểm tra.” Mẹ nhìn tôi đang tiều tụy đến gần như sụp đổ, vẫn không lộ ra một chút đồng cảm hay quan tâm nào, lạnh lùng nói: “Mẹ đã lắp camera giám sát trong phòng khách sạn đó. Lát nữa mẹ có thể gửi cho con, để con thấy cảnh mẹ và Diêu Lượng hẹn hò.” Mẹ nói.
“Cái gì!?” Tôi như nghe thấy chuyện gì đó hoang đường, gần như không tin vào tai mình. “Mẹ đã lắp đặt camera giám sát ở mọi góc trong khách sạn đó, con có thể thấy rõ toàn bộ quá trình hẹn hò của mẹ và Diêu Lượng. Con phải xem cho kỹ, đây là bài kiểm tra của mẹ dành cho con, cũng là hình phạt cho việc con đã lừa dối mẹ.” Mẹ nhìn tôi đang hoàn toàn chết lặng, dường như đã lường trước được phản ứng của tôi, tiếp tục: “Nếu con xem xong những thứ này mà vẫn còn ảo tưởng về mẹ, thì coi như con đã vượt qua bài kiểm tra lần này.” “Tiểu Bân, đây là cái giá của sự trưởng thành. Con muốn trở thành một người đàn ông thực thụ, thì phải biết rằng, cho đi và nhận lại là tương đương. Và người mẹ thân yêu nhất của con, là người con tuyệt đối không được lừa dối, con hiểu chưa!?” Mẹ lạnh lùng nói với tôi, từng câu từng chữ đập vào tim tôi, khiến tôi hoàn toàn rơi vào một cú sốc tinh thần lớn. Tôi vừa kinh ngạc, vừa tức giận, vừa bất lực, vừa đau lòng nhìn mẹ. Mẹ chỉ nhàn nhạt nhìn tôi: “Những gì cần nói mẹ cũng đã nói hết rồi. Tiểu Bân, cứ vậy đi.”
“Mẹ…”
Tôi tuyệt vọng kêu lên. Mẹ không thèm để ý đến tôi nữa, tao nhã hất mái tóc xõa vai, đứng dậy cầm túi xách. Có một khoảnh khắc, mẹ dường như lộ ra vẻ không nỡ, nhưng biểu cảm đó nhanh chóng biến mất. Mẹ quay người bước đi, không hề quay đầu lại nhìn tôi. Bộ ngực cao vút đầy đặn rung lên một cách dâm đãng dưới lớp áo sơ mi, mang theo một làn hương phấn thịt. Chiếc váy bó sát căng chặt trên cặp mông to tròn đầy đặn của mẹ, cặp mông đào căng mọng thịt rung rinh một cách dâm đãng mời gọi, đôi chân dài thẳng tắp trong lớp vớ đen bước đi uyển chuyển tạo nên những con sóng mông. Mẹ duyên dáng bước ra khỏi cửa, “RẦM!”, cánh cửa bị đóng sầm lại. Ngôi nhà ngay lập tức trở nên trống rỗng, tĩnh lặng. Tôi nằm trên sofa hoàn toàn không thể cử động, đầu óc trống rỗng, như một người thực vật. Chẳng muốn nghĩ gì cả, chỉ có giữ cho đầu óc trống rỗng mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Lại thất bại rồi! Tôi lại phải chịu một cú sốc nữa! Chẳng lẽ tôi chỉ có thể từ từ chấp nhận hiện thực này sao, đó là khoảng cách giữa mẹ và tôi gần như vậy, nhưng lại xa đến thế. Tôi có lẽ sẽ không bao giờ có được mẹ. Một cảm giác bất lực sâu sắc đã đánh bại tôi, khiến tôi lập tức nản lòng. Kể từ khi mẹ về nước, tôi chưa bao giờ có cảm giác nản chí mạnh mẽ đến thế.
Cứ thế vật vờ nằm không biết bao lâu, đột nhiên chuông điện thoại tôi reo lên, là chuông WeChat, là chuông tôi đã cài đặt riêng cho mẹ. Tôi mở ra xem, mẹ gửi cho tôi một liên kết trang web, bên dưới ghi mật khẩu: 1623.
Tôi thử đăng nhập bằng điện thoại nhưng không được, nên vào phòng mình mở máy tính, đăng nhập vào trang web mẹ gửi. Tên trang web là “C,B”, cũng không biết là viết tắt của cái gì. Tôi vào trang web, quả nhiên có một ô nhập mật khẩu, tôi làm theo hướng dẫn của mẹ nhập 1623. Sau đó, một cửa sổ camera mới hiện ra ở góc dưới bên phải, ghi chú bên trên là 1623.
Cửa sổ camera thu nhỏ không nhìn rõ, tôi nhấp vào, camera lập tức chuyển sang toàn màn hình, hình ảnh có độ phân giải 1080P HD. Ngay khi mở camera, tôi nhìn vào màn hình, thấy đó là phòng khách của một căn hộ khách sạn sang trọng, trang trí lộng lẫy, đồ nội thất bàn ghế cao cấp, trên tường treo một bức tranh tường phong cách châu Âu tao nhã, trần nhà treo một chiếc đèn lông vũ màu xanh hồng, ghế sofa, rèm cửa và thảm có kết cấu tinh xảo, tất cả đều toát lên vẻ xa hoa, tinh tế. Tên Diêu Lượng kia đang ngồi trên sofa giữa phòng khách, hôm nay cậu ta mặc một chiếc áo sơ mi trắng và quần tây bảnh bao, còn thắt cà vạt ra dáng, trông thật sự rất đẹp trai, lịch lãm. Tay cậu ta cầm một ly rượu sâm panh, thỉnh thoảng nhấp một ngụm, chân không ngừng rung lên, cho thấy sự căng thẳng của mình. Trong phòng không thấy bóng dáng mẹ, chẳng lẽ mẹ chưa đến? Lúc này tôi mới phát hiện mình chưa bật âm thanh máy tính. Sau khi bật lên, tôi nghe thấy tiếng nước “rào rào” liên tục từ camera.
Chẳng lẽ mẹ đang tắm? Tôi lại nhìn màn hình, thấy trên sofa có chiếc túi xách Hermes phiên bản giới hạn đắt tiền của mẹ. Mẹ quả nhiên đã ở trong phòng rồi. Lòng tôi cảm thấy ngột ngạt như bị bóp nghẹt. Tôi bất lực nhìn màn hình, rất muốn tắt máy tính đi, nhưng mắt lại cứ dán chặt vào đó. Rất nhanh, tiếng nước ngừng lại. Diêu Lượng thỉnh thoảng đứng dậy nhìn về một hướng, đó hẳn là phòng tắm. Vẻ mặt cậu ta trông mong, chiếc ly rượu liên tục được đặt xuống rồi nâng lên cho thấy sự nóng lòng và lo lắng trong lòng. Nhưng cứ thế lại trôi qua một lúc lâu, lâu đến mức cả tôi và Diêu Lượng trong màn hình đều có chút đứng ngồi không yên. Rồi “cạch” một tiếng, cửa phòng tắm mở ra, một bóng hình xinh đẹp duyên dáng bước ra.
Tôi gần như cảm thấy hơi thở của mình ngừng lại. Chỉ thấy mẹ mặc một chiếc váy ngủ dây màu hồng phấn siêu mỏng, cổ chữ V khoét sâu cực kỳ tinh xảo, dài đến ngang đùi trắng ngần, gần như trong suốt, qua lớp vải mỏng có thể thấy rất rõ vóc dáng nóng bỏng với cặp vú đầy đặn và cặp mông nảy nở của mẹ. Mái tóc đen óng mượt xõa tùy ý trên vai, chiếc váy dây trễ vai chỉ có hai sợi dây nhỏ, vòng qua chiếc cổ thiên nga trắng ngần thanh tú của mẹ, kéo dài đến bờ vai thơm phía sau, và được buộc lại với bộ đồ ngủ phía sau bằng một chiếc nơ bướm tao nhã, quyến rũ. Toàn bộ bờ vai mịn màng và tấm lưng để lộ ra một khoảng da trắng như tuyết. Dưới chiếc cổ xinh đẹp, đường viền cổ áo được trang trí bằng ren tinh xảo, khoét rất rộng và sâu, để lộ hai bầu ngực to và trắng ngần quyến rũ, ở giữa tạo thành một khe ngực sâu hun hút. Qua lớp voan hồng mỏng manh, có thể thấy rõ bên trong váy ngủ mẹ mặc một chiếc áo lót ren màu hồng giống hệt. Đầu ti hồng hào trên bộ ngực căng tròn chỉ bị chiếc áo lót nửa cúp che đi một nửa, để lộ phần trên của quầng vú kiêu hãnh vươn ra ngoài. Đầu ti hồng lúc này hằn rõ lên dưới lớp áo lót mỏng manh, tạo thành hai nốt nổi dâm mỹ trên vải, như những quả anh đào ngọt ngào, khiến người ta không kìm được muốn ngậm vào miệng mà cắn mạnh một cái. Toàn bộ chiếc váy ngủ dây bị bộ ngực đầy đặn của mẹ đẩy lên cao, theo nhịp thở của mẹ tạo nên những con sóng ngực quyến rũ, dường như nếu chất liệu váy mỏng hơn một chút, bộ ngực cao vút của mẹ sẽ xé rách áo mà ra. Bụng phẳng không một chút mỡ thừa, eo váy có một dải ren thắt lưng, ôm chặt lấy vòng eo con kiến thon thả của mẹ. Còn phần dưới của váy ngủ thì vạt váy cực ngắn, và trông rất bó. Cặp mông tròn trịa, cong vút của mẹ bị chiếc váy ngủ ôm chặt đến căng phồng, hai bên mông đầy đặn tạo thành một hình trái đào quyến rũ giữa chiếc váy ôm. Váy bị cặp mông đẩy lên nhăn nhúm, như quả bóng bay bơm căng nước, cảm giác căng đầy đến cực điểm, khiến người ta không khỏi muốn đưa tay lên vỗ mạnh. Qua ánh đèn có thể lờ mờ thấy bên trong mẹ mặc một chiếc quần lót ren màu hồng nhỏ xíu. Chiếc quần lót ren màu hồng dưới sự chèn ép của đường cong hông đùi đáng kinh ngạc của mẹ đã nhỏ đến mức gần như một chiếc quần lọt khe, phần vải ren nóng bỏng trong suốt bao bọc lấy vùng kín đầy đặn. Phần vải ở khe mông vì hình dáng mông đầy đặn mà lún sâu vào trong, lờ mờ có thể thấy được đám cỏ đen quyến rũ. Bên dưới váy ngủ, đôi chân dài trắng ngần không tì vết của mẹ mang một đôi vớ da ren có dây treo màu da người. Chất liệu vớ trông cũng mỏng như cánh ve, lấp lánh vài vệt sáng bóng gợi tình. Từ bàn chân đến đùi không một nếp gấp, mỗi chỗ đều được kéo rất căng. Dây treo màu da và hoa văn ren phức tạp quấn quanh cặp đùi đầy đặn lộ ra ngoài váy ngủ. Vớ treo không hoàn toàn bao bọc đùi, chỉ đến vài centimet dưới váy, có thể thấy rất rõ một đoạn thịt đùi trắng ngần đầy đặn của mẹ giữa chiếc váy ngắn và đôi vớ ren màu da, gần như phát sáng giữa ren và váy ngắn. Dây treo màu da móc vào vớ ren, nối vào bên trong váy ngắn. Một đôi giày cao gót màu trắng sữa mười phân được mẹ đi dưới đôi chân đẹp mang vớ lụa, để lộ những ngón chân trắng nõn sơn móng màu đỏ tươi. Gót giày mảnh mai khiến đôi chân mang vớ lụa của mẹ thẳng tắp, tôn lên thân hình đầy đặn của mẹ càng thêm cao ráo. Da mẹ vốn đã rất trắng và mịn, lại mặc thêm chiếc váy ngủ gợi cảm này, phác họa nên những đường cong quyến rũ đến mê hồn của mẹ một cách rõ ràng.
Nhìn kỹ, đôi môi đầy đặn hơi cong của mẹ dường như còn được tô son màu đỏ quyến rũ, gương mặt xinh đẹp cũng được trang điểm nhẹ tinh tế. Hàng mi đen dài và phấn mắt hồng nhạt làm đôi mắt to ngấn nước của mẹ càng thêm quyến rũ, mê hồn. Giữa đôi mày hiện lên phong tình của một người đàn bà lẳng lơ đến tột cùng. Mái tóc mềm mại buông vài lọn tóc mượt mà hai bên má, đôi tai hồng hào đeo hai chiếc khuyên tai pha lê dài, chiếc cổ trắng ngần đeo một sợi dây chuyền hình trái tim bằng vàng tinh xảo, càng tăng thêm vẻ lười biếng và nũng nịu của một người phụ nữ trưởng thành. Tôi gần như có thể ngửi thấy mùi hương say đắm tỏa ra từ không khí trong màn hình, là mùi nước hoa nhẹ nhàng mẹ xịt và mùi hương cơ thể tự nhiên sau khi tắm của mỹ nhân, tất cả tạo nên một bức tranh đầy khêu gợi.
Mẹ trong màn hình nở một nụ cười quyến rũ với Diêu Lượng, uốn éo thân hình lẳng lơ tuyệt mỹ tiến về phía cậu ta, đôi mắt lẳng lơ nhìn cậu ta, khẽ nghiêng người, ưỡn ngực cong mông, phô bày đường cong hoàn hảo của mình một cách đẹp hơn trước mắt cậu ta, tràn đầy sự quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành. Mẹ cười duyên dáng nói:
“Tiểu Lượng, dì thế này, có đẹp không?”
“Đẹp… đẹp… Dì Cố, dì đẹp tuyệt vời!!”
Diêu Lượng cũng vừa kinh ngạc vừa vui mừng nhìn mẹ xinh đẹp tuyệt trần trước mặt, khô cả miệng, khó khăn nuốt nước bọt, liếm môi, kích động nói. Cậu ta trừng mắt nhìn mẹ xinh đẹp gợi cảm, lẳng lơ tột cùng trước mắt, con ngươi gần như sắp rơi ra ngoài. Bộ đồ gợi cảm này phô bày thân hình chín muồi của mẹ một cách cực kỳ quyến rũ, gợi cảm nhưng không một chút lẳng lơ hạ lưu. Đồ lót mỏng như cánh ve, nhìn qua có thể thấy rõ mọi thứ bên trong, trong suốt đến mức gần như không mặc gì. Sự mờ ảo, ẩn hiện như vậy lại càng tăng thêm sự quyến rũ và trí tưởng tượng, khiến mẹ trông như một con hồ ly tinh lẳng lơ, xinh đẹp lạ thường, làm say đắm lòng người. Tôi vừa kinh ngạc, vừa như có máu nhỏ trong tim. Mẹ quá đẹp, quá gợi cảm.
Có thể thấy mẹ đã trang điểm rất kỹ lưỡng, chăm chút cho từng vẻ đẹp trên cơ thể một cách hoàn hảo. Mẹ đẹp vô song.
Tôi không thể tin được người phụ nữ trưởng thành lẳng lơ, gợi cảm trước mắt lại chính là người mẹ nữ thần đáng yêu, đáng kính nhất trong lòng mình, lại ăn mặc gợi cảm, lẳng lơ đến tột cùng như vậy xuất hiện trước mặt bạn học thân thiết của con trai mình. Mẹ trong màn hình cười duyên, ánh mắt dường như liếc về phía camera, qua màn hình, tôi và mẹ đã nhìn nhau.
Mẹ hẳn biết lúc này tôi chắc chắn đang dán chặt mắt vào mẹ trong camera, mẹ cố tình để tôi thấy. Mẹ lắc lư đôi chân dài gợi cảm trong vớ lụa đến bên cạnh Diêu Lượng, đôi chân ngọc ngà trong vớ lụa sáng bóng. Mẹ khẽ uốn éo vòng eo thon nhỏ, quầng vú trên chiếc áo lót ren quấn quanh ngực như hoa gần như có thể thấy rõ. Lúc này, đi giày cao gót, mẹ gần như cao bằng Diêu Lượng cao lớn, thân hình nóng bỏng, đầy đặn thịt da ngay trước mắt Diêu Lượng, tràn đầy sự quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành.
